20250314 CDTL Chuyện Đi Rước Giăc 29 Apr 1968 Mậu Thân Đồng Quyết Thay Tàu Đánh Mỷ
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/people
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/people/zhou-enlai
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/88640/download
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/112176
April 29, 1968
Discussion between Zhou Enlai, Kang
Sheng and Pham Van Dong
ZHOU ENLAI, KANG SHENG, AND PHAM VAN DONG
Beijing, 29 April 1968 [1]
Ngày 29 tháng 4 năm 1968
Cuộc thảo luận giữa Chu Ân Lai, Khang Sinh và Phạm Văn Đồng
CHÂU ÂN LẠI, KHANG SINH VÀ PHẠM VĂN ĐÔNG
Bắc Kinh, ngày 29 tháng 4 năm 1968 [1]
Zhou Enlai: For a long time, the United States has been half-encircling
China. Now the Soviet Union is also encircling China. The circle is
getting complete, except [the part of] Vietnam.
Pham Van Dong: We are all the more determined to defeat the US
imperialists in all of Vietnamese territory.
Zhou Enlai: That is why we support you.
Pham Van Dong: That we are victorious will have a positive impact in
Asia. Our victory will bring about unforeseeable outcomes.
Zhou Enlai: You should think that way.
Chu Ân Lai: Trong một thời gian dài, Hoa Kỳ đã
bao vây một nửa Trung Quốc. Bây giờ Liên Xô cũng đang bao vây Trung Quốc. Vòng
tròn đang hoàn thiện, ngoại trừ [một phần] Việt Nam.
Phạm Văn Đồng: Chúng tôi càng quyết tâm đánh bại đế quốc Mỹ trên toàn bộ lãnh thổ Việt Nam.
Chu Ân Lai: Đó là lý
do tại sao chúng tôi ủng hộ các bạn.
Phạm Văn Đồng: Việc chúng ta chiến thắng sẽ có tác động tích cực đến
châu Á. Chiến thắng của chúng ta sẽ mang lại những kết quả không thể lường
trước được.
Chu Ân Lai: Bạn nên nghĩ theo cách đó.
Pham Van Dong: The Soviet comrades listened to us with great enthusiasm.
They wanted to know the situation as well as our experiences.
Comrade Nguyen Don [2] then informed
Comrade [Soviet Foreign Minister Andrei] Gromyko [about] some issues of
national defense. The Soviet comrades wholeheartedly support us and they
also expressed support for our complete victory. They, however, did say
that there would be more sacrifices since large-scale battles would occur.
We answered that hardship would be inevitable. In the coming
period, we would be more prepared for both large-scale battles and hardship.
We would definitely be victorious.
Phạm Văn Đồng: Các đồng chí Liên Xô quan hoài về sự nhiệt tình của
chúng tôi. Họ muốn biết tình hình cũng như kinh nghiệm của chúng tôi. Đồng chí Nguyễn
Đôn [2] sau đó đã thông báo cho Đồng chí Bộ trưởng Ngoại giao Liên Xô Andrei
Gromyko [về] một số vấn đề về quốc phòng. Các đồng chí Liên Xô
hết lòng ủng hộ chúng tôi và họ cũng bày tỏ sự ủng hộ cho chiến thắng hoàn toàn
của chúng tôi. Tuy nhiên, họ đã nói rằng sẽ có nhiều hy sinh hơn vì sẽ xảy ra
các trận chiến quy mô lớn. Chúng tôi trả lời rằng khó
khăn là điều không thể tránh khỏi. Trong thời gian tới, chúng tôi sẽ
chuẩn bị tốt hơn cho cả các trận chiến quy mô lớn và khó khăn. Chúng tôi chắc
chắn sẽ giành chiến thắng.
Kang Sheng: The Great Cultural Revolution originated from the idea that
classes and class struggle still exist in the socialist system. This idea
is both theoretical and empirical. Experiences have shown that even in
the Soviet Union—the homeland of Lenin—the Bolshevik party adopted revisionism.
Our experiences over the past 20 years in building a proletarian
dictatorship, and especially the recent incidents in Eastern Europe where
bourgeois liberalism and capitalism were restored, [3] also pose the
question of how to conduct a revolution in the context of the proletarian
dictatorship and under socialist conditions. To solve the problem,
Chairman Mao himself initiated the Great Cultural Revolution in China.
Khang Sinh: Đại cách mạng văn hóa xuất phát từ ý
tưởng rằng giai cấp và đấu tranh giai cấp vẫn tồn tại trong chế độ xã hội chủ
nghĩa. Ý tưởng này vừa mang tính lý thuyết vừa mang tính thực nghiệm. Kinh
nghiệm cho thấy ngay cả ở Liên Xô - quê hương của Lenin - đảng Bolshevik cũng đã áp dụng chủ
nghĩa xét lại. Kinh nghiệm của chúng ta trong 20 năm qua trong việc
xây dựng chế độ chuyên chính vô sản, và đặc biệt là những sự kiện gần đây ở
Đông Âu, nơi chủ nghĩa tự do tư sản và chủ nghĩa tư bản được phục hồi, [3] cũng
đặt ra câu hỏi về cách tiến hành một cuộc cách mạng trong bối cảnh chế độ chuyên
chính vô sản và trong điều kiện xã hội chủ nghĩa. Để giải quyết vấn đề này,
chính Chủ tịch Mao đã khởi xướng Đại cách mạng
văn hóa ở Trung Quốc.
Chairman Mao put forth a three-year plan, starting from June 1966.
The task of the first year was mobilization of the people, [that of] the
second year was to gain significant victories and [that of] the last year is to
conclude the Revolution. As for a great revolution like this, three years
is not a long period of time. Moreover, according to Chairman Mao, the
Great Revolution does not consist of only one or two smaller revolutions.
Chủ tịch Mao đưa ra kế hoạch ba năm, bắt đầu từ tháng 6 năm 1966. Nhiệm vụ của năm
đầu tiên là động viên nhân dân, [nhiệm vụ của] năm thứ hai là giành được những
thắng lợi to lớn và [nhiệm vụ của] năm cuối cùng là kết thúc Cách mạng. Đối với
một cuộc cách mạng lớn như thế này, ba năm không phải là một khoảng thời gian
dài. Hơn nữa, theo Chủ tịch Mao, Đại cách mạng
không chỉ bao gồm một hoặc hai cuộc cách mạng nhỏ hơn.
Now I talk of the preparatory phase from December 1965 to June 1966.
[This consisted of p]reparations for readiness in opinion and thought.
During this period, we exposed Peng Zhen, Luo Ruiqing, Lu Dingyi, Yang
Shangkun.[4]
Also in this period, we released two important documents: the decision in
February 1966 by Comrade Lin Biao empowering Comrade Jiang Qing to convene the
Conference on the Armed Forces Cultural Activities and the 16 May Statement of
the extended Politburo meeting. The latter is a document of great
historic significance, laying theoretical foundations for the Revolution to
begin. President Ho had a copy of the statement before it was announced.
Bây giờ tôi nói về giai đoạn chuẩn bị từ tháng 12
năm 1965 đến tháng 6
năm 1966. [Điều này bao gồm] việc chuẩn bị cho sự sẵn sàng về ý
kiến và tư tưởng. Trong thời gian này, chúng tôi đã vạch trần Bành Chân, La Thụy
Khanh, Lục Định Nhất, Dương
Thượng Côn. [4] Cũng trong thời gian này, chúng tôi đã công bố hai văn kiện quan
trọng: quyết định vào tháng 2 năm 1966 của đồng chí Lâm Bưu trao quyền cho đồng
chí Giang Thanh triệu tập Hội nghị
về các hoạt động văn hóa của lực lượng vũ trang và Tuyên bố ngày 16 tháng 5 của cuộc họp Bộ Chính trị mở rộng. Văn bản
sau là một văn kiện có ý nghĩa lịch sử to lớn, đặt nền tảng lý thuyết cho Cách
mạng bắt đầu. Chủ tịch Hồ đã có một bản sao của tuyên bố trước khi nó
được công bố.
Let me talk about the reactionary crimes committed by Peng Zhen, Luo
Ruiqing, Lu Dingyi, Yang Shangkun. Once, when Peng Zhen was arrested, he
confessed to Jiang Jieshi. He was not only a traitor, but also continued
to have relations with Jiang’s secret agents. His father-in-law was also
a big traitor. Peng’s confession led to the arrest of many members of the
CCP. He took advantage of the clandestine situation to cover his crimes.
Tôi xin nói về những tội ác phản động mà Bành Chân, La Thụy
Khanh, Lục Định Nhất, Dương
Thượng Côn đã phạm phải. Có lần, khi Bành Chân bị bắt, ông ta đã
thú tội với Tưởng Giới Thạch. Ông ta không chỉ là kẻ phản bội mà
còn tiếp tục quan hệ với mật vụ của Giang. Bố vợ ông ta cũng
là một tên phản bội lớn. Lời thú tội của Bành đã dẫn đến việc bắt
giữ nhiều đảng viên ĐCSTQ. Ông ta đã lợi dụng tình hình bí mật để che giấu tội
ác của mình.
Luo Ruiqing is a pseudo CCP member, as he later confessed that he had
never been admitted to the party. He also confessed that he was in Wuhan,
studying in an Army College, but he had not participated in the Nanchang
uprising. In 1929, he was in Shanghai, self-styled as a CCP member.
His past records were revealed during the Cultural Revolution. We
also know that when he was working in the Ministry of Internal Affairs, he made
use of the counterintelligence work to steal secret state documents and send
them to the enemy. I just take two cases: he reported to the enemy on
both the visit by Chairman Mao to the Soviet Union in 1949-1950 and one of the
visits by Comrade Pham Van Dong to China.
Lạc Thụy Thanh là một đảng viên giả
danh của ĐCSTQ, vì sau đó ông ta thú nhận rằng ông ta chưa bao giờ được kết nạp
vào đảng. Ông ta cũng thú nhận rằng ông ta ở Vũ Hán, đang học tại một trường
Cao đẳng Quân đội, nhưng ông ta không tham gia vào cuộc nổi loạn Nam Xương. Năm
1929, ông ta ở Thượng Hải, tự xưng là đảng viên ĐCSTQ. Hồ
sơ quá khứ của ông ta đã bị tiết lộ trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Chúng ta
cũng biết rằng khi ông ta làm việc tại Bộ Nội vụ, ông ta đã lợi dụng công tác
phản gián để đánh cắp các tài liệu bí mật của nhà nước và gửi cho kẻ thù. Tôi
chỉ lấy hai trường hợp: ông ta đã báo cáo với kẻ thù về cả chuyến thăm Liên Xô
của Chủ tịch Mao vào năm 1949-1950 và một trong những
chuyến thăm Trung Quốc của đồng chí Phạm Văn Đông.
Lu Dingyi participated in the revolution with a negative attitude and
motives of racketeering. In 1930, he returned to China, restoring
connections with his old friends in the Guomindang. During the CCP-GMD
cooperation against the Japanese in 1937, he was working in the CCP office in
Nanning and was defending the interests of his family which had feudal and
capitalist roots. The Red Guards searched his house and found the
documents on these deeds. Therefore, he cannot help but confess that he
has been a GMD agent since 1930. Yang Shangkun has sent many documents to the
revisionists in the Soviet Union. During the preparatory phase, apart from
exposing these persons, we also got the people psychologically ready and laid
the theoretical base for the Great Cultural Revolution to start.
Lạc Thụy Thanh tham gia cách mạng
với thái độ tiêu cực và động cơ tống tiền. Năm 1930, ông trở về Trung
Quốc, khôi phục lại mối quan hệ với những người bạn cũ của mình trong Quốc dân
đảng. Trong thời gian hợp tác giữa ĐCSTQ và Quốc dân đảng chống lại Nhật Bản
năm 1937, ông đã làm việc tại văn phòng ĐCSTQ ở Nam Ninh và bảo
vệ lợi ích của gia đình mình vốn có nguồn gốc phong kiến và tư bản. Hồng vệ binh đã khám xét nhà ông và tìm thấy các tài
liệu về những hành động này. Do đó, ông không thể không thú nhận rằng mình đã
là điệp viên của Quốc dân đảng từ năm 1930. Dương
Thượng Côn đã gửi nhiều tài liệu cho những người theo chủ nghĩa
xét lại ở Liên Xô. Trong giai đoạn chuẩn bị, ngoài việc vạch trần những người
này, chúng tôi còn chuẩn bị tâm lý cho mọi người và đặt nền tảng lý thuyết cho
cuộc Đại cách mạng văn hóa bắt đầu.
Zhou Enlai: In the Politburo Conference in May 1966, Comrade Lin Biao
delivered an excellent report, analyzing the characteristics of the Mao Zedong
era and focusing on the following point: all the struggles are aimed at seizing
power and consolidating power. This report not only exposed these four
persons but also implied criticism of Liu Shaoqi who has never publicized the
thoughts of Mao Zedong. I have had Comrade Lin Biao’s report sent to
Vietnamese comrades.
Chu Ân Lai: Trong Hội nghị Bộ Chính trị tháng 5 năm 1966, đồng chí Lâm Bưu đã trình bày một báo
cáo tuyệt vời, phân tích đặc điểm của thời đại Mao Trạch
Đông và tập trung vào điểm sau: tất cả các cuộc đấu tranh
đều nhằm mục đích giành chính quyền và củng cố quyền lực. Báo cáo này không chỉ
vạch trần bốn người này mà còn ngụ ý chỉ trích Lưu Thiếu
Kỳ, người chưa bao giờ công khai tư tưởng của Mao Trạch
Đông. Tôi đã gửi báo cáo của đồng chí Lâm Bưu cho các đồng chí
Việt Nam.
Kang Sheng: On 16 May 1966, Chairman Mao stressed: revisionists,
reactionaries, and traitors are hiding among us and enjoying our friends’
trust. At that time, many cadres did not understand what Chairman Mao
really meant, thinking that the allusion was to Luo and Peng. But in
fact, Peng Zhen had been exposed. No one dared to think of who were
traitors among us.
Zhou Enlai: Yet, Comrade Mao had thought of this.
Khang Sinh: Ngày 16
tháng 5 năm 1966, Chủ tịch Mao nhấn mạnh: bọn xét
lại, phản động, phản bội đang ẩn núp trong chúng ta và hưởng lòng tin của bạn
bè. Lúc đó, nhiều cán bộ không hiểu ý của Chủ tịch Mao thực sự là gì, nghĩ
rằng ám chỉ đến La và Bành. Nhưng trên thực
tế, Bành Chân đã bị vạch trần.
Không ai dám nghĩ đến những kẻ phản bội trong chúng ta.
Chu Ân Lai: Tuy nhiên, đồng chí Mao đã nghĩ đến điều
này.
Kang Sheng: In his report, Comrade Lin Biao had a famous statement: “The
whole country will rise up to confront anyone who opposes Chairman Mao and the
policy of proletarian dictatorship.” In the period between June 1966 and
January 1967, Liu Shaoqi and Deng Xiaoping were exposed as being capitalistic
and reactionary. On the first of June 1966, Chairman Mao decided on the
publication of the big-character newspaper of Beijing University nationwide,
igniting the torch of the Great Cultural Revolution. He later sent a
letter of support to the Red Guards, thus helping the Red Guards movement
develop across the country. After August 13, Chairman Mao received
representatives of the Red Guards 8 times.
Khang Sinh: Trong báo cáo của mình, đồng chí Lâm Bưu đã có một tuyên bố
nổi tiếng: “Toàn quốc sẽ đứng lên đối đầu với bất kỳ ai phản đối Mao Chủ tịch và chính
sách chuyên chính vô sản”. Trong giai đoạn từ tháng 6
năm 1966 đến tháng 1 năm 1967, Lưu Thiếu
Kỳ và Đặng Tiểu Bình đã bị vạch trần là
những kẻ theo chủ nghĩa tư bản và phản động. Vào ngày 1
tháng 6 năm 1966, Chủ tịch Mao đã quyết định xuất
bản tờ báo lớn của Đại học Bắc Kinh trên toàn quốc, thắp sáng ngọn đuốc của Đại
cách mạng văn hóa. Sau đó, ông đã gửi một bức thư ủng hộ cho Hồng vệ binh, do đó giúp phong trào Hồng vệ binh phát triển trên toàn quốc. Sau ngày 13 tháng 8, Chủ tịch Mao đã tiếp đại diện
của Hồng vệ binh 8 lần.
Then the 11th Plenum criticized the reactionary policy of Liu
and Deng and adopted a 16-point manifesto on the Great Cultural Revolution and
released a statement of the Plenum. Chairman Mao wrote an article
entitled “Storming the Headquarters.” In November 1966, another conference was
convened by the Central Committee to continue criticism of Liu and Deng and
enlarge the anti-Khrushchev drive in China. By then, the revolutionary
policy of Chairman Mao had succeeded and the long-hidden faces of
counterrevolution of Liu and Deng were exposed. The Red Guards examined
French and GMD documents and found out that in 1925 Liu surrendered to the
enemy. In 1927, Liu ordered Wuhan workers to surrender their weapons to
the GMD government.
Sau đó, Hội nghị toàn thể lần thứ 11 đã chỉ trích chính
sách phản động của Lưu và Đặng, thông qua bản
tuyên ngôn 16 điểm về Đại cách mạng Văn hóa và
đưa ra tuyên bố của Hội nghị toàn thể. Chủ tịch Mao đã viết một bài báo
có tựa đề “Xông vào Bộ tư lệnh”. Vào tháng 11 năm 1966, một hội nghị khác
đã được Ủy ban Trung ương triệu tập để tiếp tục chỉ trích Lưu và Đặng và mở rộng chiến
dịch chống Khrushchev ở Trung Quốc. Đến lúc đó, chính sách
cách mạng của Chủ tịch Mao đã thành công và
những bộ mặt phản cách mạng ẩn giấu từ lâu của Lưu và Đặng đã bị phơi bày. Hồng vệ binh đã xem xét các tài liệu của Pháp và GMD
và phát hiện ra rằng vào năm 1925, Lưu đã đầu hàng kẻ thù.
Năm 1927, Lưu ra lệnh cho công
nhân Vũ Hán giao nộp vũ khí cho chính quyền GMD.
According to Japanese documents, Liu surrendered to the Japanese in 1929
in Manchuria and as bank papers showed, since 1936, Liu has received GMD money.
There is also another point we want to make: Liu’s wife—Wang Guangmei—is an
agent of American Intelligence. I still recall criticizing Luo Ruiqing,
saying that the enemy, because of our lack of vigilance, could send tanks into
our beds—tank is jargon for wife. The reason I said that was the marriage
of Luo with a Japanese agent who upon her exposure had to flee. At that
time Luo’s tank was small. Now in Liu’s bed, there was a big and
sophisticated Chinese tank sent by the US. For his part, Deng was clearly a
defector during the Civil War.
Theo các tài liệu của Nhật Bản, Lưu đã đầu hàng Nhật Bản
vào năm 1929 tại Mãn Châu và như các giấy tờ ngân hàng cho thấy, kể
từ năm 1936, Lưu đã nhận được tiền
của GMD. Chúng tôi cũng muốn nêu ra một điểm khác: Vợ của Lưu—Vương
Quang Mỹ—là một điệp viên của Tình báo Hoa Kỳ. Tôi vẫn nhớ đã chỉ trích Lạc Thụy
Thanh, nói rằng kẻ thù, vì chúng ta thiếu cảnh giác, có thể đưa xe tăng vào
giường của chúng ta—xe tăng là thuật ngữ chỉ vợ. Lý do tôi nói vậy là vì cuộc
hôn nhân của Lạc với một điệp viên Nhật Bản, người đã phải bỏ trốn khi
bị phát hiện. Vào thời điểm đó, xe tăng của Lạc còn nhỏ. Bây giờ
trên giường của Lưu, có một chiếc xe tăng Trung Quốc lớn và tinh vi do Hoa
Kỳ gửi đến. Về phần mình, Đặng rõ ràng là một kẻ
đào ngũ trong Nội chiến.
He also opposed the thoughts of Mao Zedong in a consistent way. He
tried to block Chairman Mao and send members of his family as well as bad
agents to the Party. We have uncovered the Chinese Khrushchevs who have
been hiding among us. The Party School and its branches at the provincial and
district levels have for the last 18 years represented a stubborn fort opposing
the thoughts of Mao Zedong. Liu controlled the Party school from 1948
until the Cultural Revolution, using the School to exchange intelligence
documents with the Soviets.
Ông cũng phản đối tư tưởng của Mao Trạch Đông theo cách nhất quán.
Ông cố gắng ngăn chặn Chủ tịch Mao và gửi các thành
viên trong gia đình ông cũng như các điệp viên xấu đến Đảng. Chúng tôi đã phát
hiện ra những Khrushchev Trung Quốc đã ẩn náu trong chúng tôi.
Trường Đảng và các chi nhánh của nó ở cấp tỉnh và huyện trong 18 năm qua đã đại diện
cho một pháo đài ngoan cố phản đối tư tưởng của Mao Trạch
Đông. Lưu kiểm soát trường Đảng từ năm 1948 cho đến Cách mạng Văn hóa, sử dụng Trường để trao đổi tài liệu
tình báo với Liên Xô.
Zhou Enlai: In the period from September 1967 until now, Chairman Mao
said that an all-round victory has been gained. With whom did we struggle
in this period? The remaining reactionaries in our ranks. But in
general, the revolutionary policy of Chairman Mao has gained great victories
and reactionary policies have collapsed. Revolutionary Committees have
been established in all except 8 provinces. Reality has proved the
success of Chairman Mao’s policy. The traitors, defectors within the
party, have been exposed, the level of education of the people and cadres has
been raised, and the party membership has been purified and is now relatively
pure.
Chu Ân Lai: Trong giai đoạn từ tháng 9 năm 1967 đến nay, Chủ tịch Mao đã nói rằng đã giành
được thắng lợi toàn diện. Chúng ta đã đấu tranh với ai trong giai đoạn này?
Những kẻ phản động còn lại trong hàng ngũ của chúng ta. Nhưng nhìn chung, chính
sách cách mạng của Chủ tịch Mao đã giành được những
thắng lợi to lớn và các chính sách phản động đã sụp đổ. Các Ủy ban cách mạng đã
được thành lập ở tất cả trừ 8 tỉnh. Thực tế đã
chứng minh sự thành công của chính sách của Chủ tịch Mao. Những kẻ phản bội,
đào tẩu trong đảng đã bị vạch trần, trình độ học vấn của nhân dân và cán bộ đã
được nâng cao, và đảng viên đã được thanh lọc và hiện tương đối trong sạch.
At the 7th Party Congress, Liu Shaoqi read a report on the
State of the Party in which there was a part devoted to the thoughts of Mao
Zedong. In fact, someone wrote this part for him and he used this part to
deceive the CCP members and the Central Committee in order to win the party’s
trust. After the Congress, Liu never mentioned the thoughts of Mao Zedong
again, and he did not use the thoughts of Mao Zedong to criticize the book “On
the Betterment Of Party Members.” To the contrary, he used the book to
oppose the thoughts of Mao Zedong. Comrade Lin Biao has written many works in
support of Mao Zedong Thought. But as a modest person, he did not
publicize them. Comrade Lin Biao has undergone the tests of the
protracted struggle. 40 years have passed since his first meeting with
Chairman Mao. He has proven himself a comrade in arms of Chairman Mao.
Tại Đại hội Đảng lần thứ 7, Lưu Thiếu
Kỳ đã đọc một báo cáo về Tình hình Đảng trong đó có một
phần dành riêng cho tư tưởng của Mao Trạch Đông. Trên thực tế, có
người đã viết phần này cho ông và ông đã sử dụng phần này để lừa dối các đảng
viên ĐCSTQ và Ủy ban Trung ương để giành được lòng tin của đảng. Sau Đại hội, Lưu không bao giờ đề
cập đến tư tưởng của Mao Trạch Đông nữa, và ông đã không
sử dụng tư tưởng của Mao Trạch Đông để chỉ trích cuốn
sách "Về việc cải thiện đảng viên". Ngược lại, ông đã sử dụng cuốn
sách để phản đối tư tưởng của Mao Trạch Đông. Đồng chí Lâm Bưu đã viết nhiều tác
phẩm ủng hộ Tư tưởng Mao Trạch Đông. Nhưng với tư cách
là một người khiêm tốn, ông đã không công bố chúng. Đồng chí Lâm Bưu đã trải qua những
thử thách của cuộc đấu tranh lâu dài. 40 năm đã trôi qua kể
từ lần đầu tiên ông gặp Chủ tịch Mao. Ông đã chứng tỏ
mình là một đồng chí chiến đấu của Chủ tịch Mao.
Kang Sheng: After national liberation, Liu Shaoqi went to Tianjin and
delivered a speech saying that the Chinese technological foundation was weak,
not even equal to that under the Tsarist system. He even said that
capitalist exploitation was not wrong but rewarding. Theoretically, Liu is a
descendant of Bernstein, Kautsky, Bukharin and Khrushchev. In
China, we have the same people, namely Qu Qiubai, Chen Duxiu, Li Lisan, Wang
Ming, Zhang Guotao, and Liu Shaoqi. Their theory is very harmful for the international
Communist movement.
Khang Sinh: Sau khi giải phóng dân tộc, Lưu Thiếu
Kỳ đã đến Thiên Tân và có bài phát biểu nói rằng nền tảng
công nghệ của Trung Quốc yếu kém, thậm chí không bằng nền tảng dưới chế độ Sa hoàng. Ông ta thậm chí còn nói rằng bóc lột tư bản
không phải là sai mà là có lợi. Về mặt lý thuyết, Lưu là hậu duệ của Bernstein, Kautsky, Bukharin và Khrushchev. Ở Trung Quốc,
chúng ta có những người như vậy, cụ thể là Qu Qiubai, Trần Độc
Tú, Lý Lập San, Vương Minh, Trương
Quốc Đào và Lưu Thiếu Kỳ. Lý thuyết của họ rất
có hại cho phong trào Cộng sản quốc tế.
[1] The Vietnamese
Party and Government delegation went to Beijing after a visit to the Soviet
Union.
[2] Nguyen (Van) Don
(1918- ) was a southerner (born in Quang Ngai). He served as commander and
political officer in Interzone V (south-central Vietnam) until 1967, and
subsequently played a key role in Hanoi as Vice Minister of Defense and Deputy
Chief of Staff. He seems to have lost his influence in 1976.
[3] Possibly an
allusion to reformist movements in Czechoslovakia (the “Prague Spring”) and
perhaps Poland, where authorities had recently begun a crackdown on dissidents.
[4] Before being purged
late in 1965, Yang Shangkun was an alternate member of the CCP Central
Secretariat and director of the Central Administrative Office of the CCP CC.
[1] Đoàn đại biểu Đảng và Chính phủ Việt Nam đã đến Bắc Kinh sau chuyến
thăm Liên Xô.
[2] Nguyễn (Văn) Đôn (1918- ) là người miền
Nam (sinh ra tại Quảng Ngãi). Ông từng là chỉ huy và sĩ quan chính trị tại Liên
khu V (miền Nam Trung Bộ Việt Nam) cho đến năm 1967, và sau đó đóng vai
trò chủ chốt tại Hà Nội với tư cách là Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và Phó Tổng
tham mưu trưởng. Ông dường như đã mất đi ảnh hưởng của mình vào năm 1976.
[3] Có thể ám chỉ đến các phong trào cải cách ở Tiệp Khắc (Mùa xuân
Praha) và có lẽ là Ba Lan, nơi chính quyền gần đây đã bắt đầu đàn áp những
người bất đồng chính kiến.
[4] Trước khi bị thanh trừng vào cuối năm 1965, Dương
Thượng Côn là ủy viên dự khuyết của Ban Bí thư Trung ương Đảng
Cộng sản Trung Quốc và là giám đốc Văn phòng Hành chính Trung ương của Ủy ban
Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Discussion on the international communist movement and the possible
causes that could bring about collapse.
Author(s):
Thảo luận về phong trào cộng sản quốc tế và những nguyên nhân có thể dẫn
đến sự sụp đổ.
Tác giả:
• Kang, Sheng
• Phạm, Văn Đồng (Phạm Văn Đồng)
• Chu, Ân Lai
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/people
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/people/zhou-enlai
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/88640/download
No comments:
Post a Comment