20250929 CDTL Bản Ghi Nhớ Của Williams Gửi Rogers 26 July 1973 D94
94. Memorandum From the Chief of the U.S. Delegation to the Joint Economic Commission (Williams) to Secretary of State Rogers 1
Washington, July 26, 1973.
https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1969-76v10/d94
https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1969-76v10/pg_386
Washington, July 26, 1973.
SUBJECT
- US–DRV Joint Economic Commission: First Phase of Negotiations
1.
General: With the first phase of its work concluded, the JEC has recessed, probably for an extended period. Negotiations took place in Paris between March 15 and April 19 and again between June 15 and July 23. During the entire period the DRV side was headed by Minister of Finance, Dang Viet Chau, and included Deputy Chairman of the State Planning Commission, Le Khac. In March and April they were joined by Nguyen Co Thach, Vice Minister of Foreign Affairs. The DRV negotiators demonstrated consistent determination and personal competence. Relations with them were consistently cordial, except for a brief expression of DRV recrimination related to the April–June suspension of talks by the U.S. My associates on the U.S. Delegation were John Mossler (AID) and Donald Syvrud (Treasury). Dang Viet Chau and I met 42 times—in 15 JEC plenary sessions and 27 private meetings—for well over a hundred hours of negotiating time. Additionally, Mossler and Syvrud participated in 19 technical meetings.
2.
U.S. Negotiating Objectives: The announced purpose of the JEC was to discuss implementation of Article 21 of the Paris Agreement concerning a U.S. contribution to DRV post-war reconstruction. Our overriding political objective was to impress upon and convince the DRV that a direct and reciprocal relationship exists between DRV compliance with Article 20 of the Agreement, concerning Laos and Cambodia, and implementation by the U.S. of the promise contained within Article 21. In practical application of this objective we sought to formulate:
· —a general five year program of commodities, equipment, and limited third-country procurement to serve as a guide to planning annual proposals for reconstruction assistance, and long-term incentive to promote peaceful settlements in Indochina;
· —a specific first-year program to respond primarily to certain humanitarian requirements, such as needs for shelter and agricultural rehabilitation, as well as to provide a stimulus for early DRV compliance with the Paris Agreement, chiefly Article 20.
3.
Principles Governing the Negotiations. It was made clear to the DRV, through initial statements and frequent subsequent repetitions, that the U.S. would be guided in the negotiations by certain essential principles. These were:
(a)
that DRVN obligations under the Paris Agreement are interrelated and inseparable from the prospect of U.S. reconstruction assistance. Hence, the U.S. would not heed any DRV assertion that the U.S. has a special or absolute obligation under Article 21;
(b)
that benefit to the civilian population of the DRVN is to be a main criterion in the selection of programs;
(c)
that reconstruction of facilities damaged or neglected during the war is to be an important criterion of proposals developed;
(d)
that the nature of any and all conclusions reached by the JEC is that of a recommendation to our respective governments as an agreed basis for planning, and that actual implementation must of necessity await approval of funds by the Congress.
(e)
that every effort would be made to minimize adverse effects of proposed programs upon U.S. prices and the U.S. balance of payments.
4.
Conclusions Reached by the JEC: During these negotiations the JEC tentatively agreed on various proposals reflecting the desiderata listed above. Areas of these agreed conclusions were:
(a)
outlines of a proposed five year program, with special emphasis on shelter, consumer goods, and agricultural production, as well as elements of general reconstruction such as transport;
(b)
specific dimensions of a proposed first-year program, with priority placed on shelter, clothing, pharmaceuticals, and construction [Page 386] materials for rebuilding and including some items for third-country procurement;
(c)
modalities of implementation for the proposed first-year program (these modalities consist in the main of established U.S. aid procedures and arrangements);
(d)
understandings concerning certain future institutional arrangements if and when funds become available for implementation, such as establishment of a U.S.–JEC representation in Hanoi with diplomatic privileges for its personnel, the nature of a Bilateral Country Agreement which we would seek to conclude, and the importance which information by the DRV about program execution would assume for us.
5.
Present Status of the Negotiations: The tentative proposals listed above are solely in the form of JEC working documents, and no agreed conclusions have been reached. It also was left understood that eventual agreement of the proposals within the Joint Economic Commission would be contingent upon DRV compliance with specific obligations related to Article 20 of the Paris Agreement. Subsequent to such agreement, further steps might consist of presenting the first-year program to Congress and later, assuming funds became available, making first preparations for program implementation.
Maurice J. Williams
Google Translated
Washington, ngày 26 tháng 7 năm 1973.
CHỦ ĐỀ
Ủy ban Kinh tế Liên hợp Hoa Kỳ - Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (cộng sản giặc Hồ): Giai đoạn Đàm phán Đầu tiên
1. Tổng quan: Sau khi giai đoạn đầu tiên của công việc kết thúc, JEC-Joint Economic Commission đã tạm nghỉ, có thể là trong một thời gian dài. Các cuộc đàm phán đã diễn ra tại Paris từ ngày 15 tháng 3 đến ngày 19 tháng 4 và một lần nữa từ ngày 15 tháng 6 đến ngày 23 tháng 7. Trong suốt thời gian đó, phía VNDCCH (cộng sản giặc Hồ) do Bộ trưởng Tài chính Đặng Việt Châu dẫn đầu, và có Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch Nhà nước Lê Khắc. Vào tháng 3 và tháng 4, họ có sự tham gia của Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch. Các nhà đàm phán VNDCCH đã thể hiện sự quyết tâm nhất quán và năng lực cá nhân. Mối quan hệ với họ luôn thân thiện, ngoại trừ một lời chỉ trích ngắn gọn của VNDCCH liên quan đến việc Hoa Kỳ đình chỉ đàm phán vào tháng 4-tháng 6. Các cộng sự của tôi trong Phái đoàn Hoa Kỳ là John Mossler (AID) và Donald Syvrud (Bộ Tài chính). Đặng Việt Châu và tôi đã gặp nhau 42 lần—trong 15 phiên họp toàn thể của JEC và 27 cuộc họp riêng—với hơn một trăm giờ đàm phán. Ngoài ra, Mossler và Syvrud đã tham gia 19 cuộc họp kỹ thuật.
2. Mục tiêu Đàm phán của Hoa Kỳ: Mục đích đã công bố của JEC là thảo luận về việc thực hiện Điều 21 của Hiệp định Paris liên quan đến đóng góp của Hoa Kỳ cho công cuộc tái thiết sau chiến tranh của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Mục tiêu chính trị quan trọng nhất của chúng tôi là gây ấn tượng và thuyết phục Việt Nam Dân chủ Cộng hòa rằng có mối quan hệ trực tiếp và có đi có lại giữa việc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tuân thủ Điều 20 của Hiệp định, liên quan đến Lào và Campuchia, và việc Hoa Kỳ thực hiện lời hứa trong Điều 21. Để áp dụng thực tế mục tiêu này, chúng tôi đã tìm cách xây dựng:
—một chương trình chung 5 năm về hàng hóa, thiết bị và mua sắm hạn chế từ nước thứ ba để làm hướng dẫn lập kế hoạch đề nghị hàng năm về hỗ trợ tái thiết và động lực dài hạn để thúc đẩy các khu định cư hòa bình ở Đông Dương;
—một chương trình cụ thể trong năm đầu tiên, chủ yếu đáp ứng các yêu cầu nhân đạo nhất định, chẳng hạn như nhu cầu về nơi ở và phục hồi nông nghiệp, cũng như tạo động lực cho việc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sớm tuân thủ Hiệp định Paris, chủ yếu là Điều 20.
3. Các Nguyên tắc Điều chỉnh Đàm phán. Thông qua những tuyên bố ban đầu và nhiều lần nhắc lại sau đó, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã được làm rõ rằng Hoa Kỳ sẽ được định hướng trong các cuộc đàm phán theo một số nguyên tắc thiết yếu. Đó là:
(a) các nghĩa vụ của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa theo Hiệp định Paris có mối liên hệ mật thiết và không thể tách rời với triển vọng hỗ trợ tái thiết của Hoa Kỳ. Do đó, Hoa Kỳ sẽ không lắng nghe bất kỳ khẳng định nào của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa rằng Hoa Kỳ có nghĩa vụ đặc biệt hoặc tuyệt đối theo Điều 21;
(b) lợi ích cho dân thường Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phải là tiêu chí chính trong việc lựa chọn các chương trình;
(c) việc tái thiết các cơ sở bị hư hại hoặc bị bỏ bê trong chiến tranh phải là một tiêu chí quan trọng của các đề xuất được xây dựng;
(d) bản chất của bất kỳ và tất cả các kết luận mà Ủy ban Điều phối chung (JEC) đưa ra đều là khuyến nghị gửi đến chính phủ các nước thành viên làm cơ sở thống nhất cho việc lập kế hoạch, và việc thực hiện trên thực tế nhất thiết phải chờ Quốc hội phê duyệt kinh phí.
(e) mọi nỗ lực sẽ được thực hiện để giảm thiểu tác động tiêu cực của các chương trình được đề xuất đối với giá cả tại Hoa Kỳ và cán cân thanh toán của Hoa Kỳ.
4. Kết luận của JEC: Trong các cuộc đàm phán này, JEC đã tạm thời đồng ý về một số đề nghị phản ánh các mong muốn được liệt kê ở trên. Các lĩnh vực đạt được những kết luận này bao gồm:
(a) phác thảo chương trình 5 năm được đề nghị, đặc biệt chú trọng đến nhà ở, hàng tiêu dùng và sản xuất nông nghiệp, cũng như các yếu tố tái thiết chung như giao thông vận tải;
(b) các khía cạnh cụ thể của chương trình năm đầu tiên được đề xuất, ưu tiên nhà ở, quần áo, dược phẩm và vật liệu xây dựng [Trang 386] và bao gồm một số hạng mục mua sắm của nước thứ ba;
(c) phương thức thực hiện cho chương trình năm đầu tiên được đề nghị (các phương thức này chủ yếu bao gồm các thủ tục và thỏa thuận viện trợ đã được Hoa Kỳ thiết lập);
(d) các thỏa thuận liên quan đến một số sắp xếp thể chế trong tương lai nếu và khi có kinh phí để thực hiện, chẳng hạn như thành lập một đại diện Hoa Kỳ-JEC tại Hà Nội với các đặc quyền ngoại giao cho nhân viên, bản chất của Thỏa thuận song phương giữa các quốc gia mà chúng tôi muốn ký kết, và tầm quan trọng mà thông tin của DRV về việc thực hiện chương trình sẽ đảm nhiệm đối với chúng tôi.
5. Tình hình hiện tại của các cuộc đàm phán: Các đề nghị tạm thời được liệt kê ở trên chỉ dưới dạng tài liệu làm việc của JEC, và chưa có kết luận thống nhất nào được đưa ra. Chúng tôi cũng hiểu rằng việc đạt được sự đồng thuận cuối cùng về các đề nghị trong Ủy ban Kinh tế Liên hợp sẽ phụ thuộc vào việc Việt Nam tuân thủ các nghĩa vụ cụ thể liên quan đến Điều 20 của Thỏa thuận Paris. Sau khi đạt được thỏa thuận này, các bước tiếp theo có thể bao gồm việc trình bày chương trình năm đầu tiên lên Quốc hội và sau đó, nếu có đủ kinh phí, sẽ bắt đầu chuẩn bị cho việc triển khai chương trình.
Maurice J. Williams
https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1969-76v10/d94
https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1969-76v10/pg_386
No comments:
Post a Comment