20241210 Cập Nhật Chiến Tranh Biên Giới Trung Việt Lần Thứ Hai 1984
Sunday, February 14, 2010
BÍ MẬT LỊCH SỬ: CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI TRUNG-VIỆT LẦN THỨ HAI TỪ 1981-1991.
Làm thế nào để bán 3700 tử sĩ?
Bách Việt Nhân
Xương máu của cán binh Việt Nam bị bộ chính trị CSVN phản bội trong trận đánh tại mõm 1509 - (nay gọi là núi Lão Sơn) vào ngày 28-04-1984
- Hình trích từ mạng Quốc phòng Trung Quốc
Trong quân sử dựng nước và giử nước của dân tộc Bách Việt đã có không biết bao
nhiêu sự hy sinh và mất mát về xương máu của những chiến sĩ đúng như câu thơ
sau đây:
“Cổ lai chính chiến kỷ nhân hồi”.
Đường ra chiến trường có mấy ai còn trở lại vẹn toàn?
Dưới thời lập quốc Lĩnh Nam của vua Trưng Trắc đã có không biết bao chiến tướng hiến mình cho tổ quốc thân thương Lĩnh Nam, tuy nhiên có một mẫu chuyện đã làm động lòng những kẽ hậu sinh như chúng tôi qua những câu thơ sau đây:
“Thiên-đài đại đại phân Nam, Bắc,
Lĩnh địa niên niên dữ Việt Thường”
20241210 ctbg 1984 02
Thiên-đài là một ngọn núi nhỏ nơi Đế Minh đã tế cáo trời đất để phân định ranh
giới Nam và Bắc cho 2 vua Đế Nghi và vua Kinh Dương (vua 2 Châu Kinh, Châu Dương).
20241210 ctbg 1984 03
Lấy năm ngọn núi (Ngũ Lĩnh) - Đại-Dữu Lĩnh.
- Kỳ -Điền Lĩnh (Quế Dương).
- Đô-Lung Lĩnh (Cửu Chân).
- Minh-Chữ Lĩnh (Lâm Gia).
- Việt-Thành Lĩnh (Thủy An)
làm ranh giới phân chia Nam, Bắc và bên sau những ngọn núi Ngũ Lĩnh sẽ mãi mãi là quê hương của tộc Bách Việt. Bắc, Nam không xâm phạm lẫn nhau, đây coi như là di chúc của Đế Minh để lại cho hai con:
-Đế Nghi thuộc phía bắc sông Hoàng Hà
-Kinh Dương Vương (vua của 2 Châu Kinh và Châu Dương) phía nam Ngũ Lĩnh.
Tọa độ khu tứ giác Châu Kinh, Châu Dương, Lạc Long, Lạc Dương.
Kinh Châu
30°20'5.24"N 112°14'26.49"E
Dương Châu
32°23'21.37"N 119°24'46.26"E
Lạc Long
34°37'7.81"N 112°27'53.17"E
34°37'10.56"N 112°27'52.92"E
Lạc Dương
34°36'49.87"N 112°27'14.47"E
Dương
33°13'21.90"N 107°32'44.34"E
20241210 ctbg 1984 04
Xúc động nhất là 2 câu thơ sau đây:
“Nhất kiếm Nam-hồ kinh Vũ-đế,
Thiên đao Bắc-lĩnh trấn Lưu Long”
20241210 ctbg 1984 05
Câu trên, trong một trận thủy chiến phía nam hồ Động-Đình, nữ tướng Phật Nguyệt
đã một kiếm tung hoành ngang dọc đánh bại tan tành đoàn thủy quân cũa tướng Mã
Viện.
Câu dưới, Hổ-nha đại tướng quân Đào Hiển-Hiệu tuân lệnh nữ tướng Hoàng Thiều-Hoa chỉ huy đoạn hậu cho một cuộc rút quân ra khỏi Trường Sa về bên sau Ngũ Lĩnh và đóng chốt chặn ở núi Thiên-Đài để chờ đoàn quân Lĩnh Nam rút về hết, đoàn quân của Hổ nha đại tướng Đào Hiển-Hiệu sẽ rút đi sau cùng.
Khi lên núi Thiên Đài, Đào Hiển-Hiệu cùng chư quân thấy được những di tích của Quốc-tổ và Quốc-mẫu còn để lại nên đã quyết ở lại tử chiến cho đến người cuối cùng.
Có 2 nguyên do đã tạo nên động lực thúc đẩy những chiến
tướng nầy quyết ở lại tử chiến tại núi Thiên Đài:
- Một là di tích của Quốc-tổ, Quốc-mẫu còn để lại.
- Hai là khi huấn luyện sĩ khí cho các tướng sĩ, huấn lệnh của Đại Tư Mã Đào Kỳ là chỉ có tiến mà không lùi, vì thế các chiến tướng đã quyết tâm ở lại với quê cha đất tổ.
Đó là câu chuyện của 2000 năm về trước, thời dựng nước Lĩnh Nam của Vua Trưng Trắc 39-43 AD.
Sang cuối thế kỷ thứ 20 những nét hào hùng của các con dân Bách Việt quyết ở lại với quê cha đất tổ vẫn không thiếu.
Câu chuyện thứ nhất là của cố Đại Tá Nguyễn Đình-Bảo, chỉ huy trưởng Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù đã ở lại cứ điểm C, cao điểm 960 hay còn gọi là Charlie
(Phan Nhật-Nam, Mùa Hè Đỏ Lữa).
Lữa Charlie
Thiếu Tá Mễ hét lên:
“Tất cả mọi người! ngay cả thương binh ai còn có thể bắn được hảy vào những giao thông hào phòng thủ. Ai than thở hay tránh né, chạy trốn, chính tôi sẽ bắn ngay tại chổ. “Thiên Thần Mũ Đỏ” không biết đến hai chử hàng giặc! Nếu mọi người để thua trận, chính tôi sẽ cho bomb dội vào ngay trên đầu căn cứ. Rõ chưa!”
Một khẩu lệnh tuyệt vời miên viễn!
Sáng ngàn đời hừng hực lữa Charlie.
Một khẩu lệnh thiên thu duy nhất.
“Song Kiếm” Tung Hoành Giử Nước Non.
Ngàn năm hậu thế còn ai biết?
“Rãi xuống đầu tôi những tấn bomb!”
Mũ Đỏ Thiên Thần Oai Chiến Địa.
Một chuyến đi xa, một chuyến về.
https://bachvietnhan.blogspot.com/2017/06/20170521-chien-tran-charlie.html
Câu chuyện thứ hai, đồn Dak Seang:
“- Bạch ưng, đây Thạnh trị.
Giọng nói lúc này không có vẻ hốt hoảng mà bình tĩnh lạ thường.
Anh Ngọc bấm máy:
- Nghe bạn 5, cho biết tình hình đi bạn.
- Tôi yêu cầu Bạch ưng cho đánh ngay vào trong đồn.
Cả hai chúng tôi giật nẩy mình, chỉ hy vọng là mình nghe...lộn. Chúng tôi sững sờ không trả lời được.
Người chỉ huy phía dưới đất xác nhận lại:
- Bạch ưng, tôi xác nhận lại, tôi xin bạn đánh xuống đầu tôi.
- Bạn nói bạn xin đánh thẳng vào đồn?
- Đúng 5. Hết hy vọng rồi bạn ơi. Cứ đánh vào đây để tụi nó chết chùm luôn với chúng tôi.
- Bạn suy nghĩ kỹ chưa?
Giọng nói dưới đất lúc này nghe có vẻ hết kiên nhẫn:
- Không còn lựa chọn nào khác bạn ơi. Bạn đánh lẹ giùm. Chúc bạn may mắn. "Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi" mà bạn.
Đó là những tiếng nói cuối cùng tôi nghe được từ đồn Dakseang "Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi".
Anh Ngọc hốt hoảng gọi máy về xin chỉ thị quân đoàn. Quân đoàn trả lời phải xác nhận với đồn Dakseang một lần nữa rồi cho biết kết qủa.
Chúng tôi gọi muốn đứt hơi nhưng không còn liên lạc được với Thạnh Trị nữa.
Báo cáo trở lại, quân đoàn quyết định cho đánh thẳng vào đồn nhưng phải... cẩn thận.
"Cẩn thận con C... ông" anh Ngọc lẩm bẩm chửi thề rồi gọi máy thông báo cho mấy ông Tây, bảo đánh thẳng vào đồn.
Người phi công hải quân Mỹ vừa kéo con tàu lên sau một loạt tấn công cũng bối rối không kém:
“- Roger! Sir, did you say...right on it? Over.
“-Yes sir, it's all over. I said: “You salvo right on it. Over.”
“- Roger, sir, I understood, sir, Over.”
“- Sir, may I reach out across the fires and destructions of today to tell you this: Those people down there have fought like men and have gone in honor.”
Giọng anh Ngọc run run nghẹn ngào:
“- Yes sir, they have gone in honor. That was an Alamo by all means, sir.”
“An ever greater Alamo than ours, Over.”
Tôi thấy hai hàng nước mắt chảy dài trên má anh Ngọc.
“- Roger! We have thousands of Alamos like that every day in our country.”
“- Roger, I believe that, sir, God bless you all. Over.”
Những Anh Hùng Vô Danh đồn Dak Seang (Trường Sơn Lê-Xuân-Nhị)
http://s152542055.onlinehome.us/xoops2/modules/news/article.php?storyid=522
Đã có những sự ra đi trong thương tiếc kính yêu và mãi mãi được tôn vinh trong quân sử.
Thế nhưng cũng đã có những cái chết mờ ám, không kèn, không trống sau khi họ đã hiến dâng cả sinh mạng mình cho quê hương, tổ quốc.
Đó là cái chết của 3700 tử sĩ trong trận chiến Việt – Trung 1979-1991.
Vấn đề được đặt ra là làm thế nào để có thể bán 3700 tử sỉ mà không một ai hay biết?
Ai đã làm đạo diễn cho những cái chết thầm lặng nầy?
Dưới đây là tài liệu đã được trích từ web site của bộ quốc phòng tàu cộng.
http://www.china-defense.com/history/laoshan/laoshan_3.html (đường link nầy đã bị tàu cộng xóa đi)
Xin quý đọc giả cùng chúng tôi đọc, nghiên cứu, tìm hiểu
thử xem đúng hay sai và những ai là người đã bán đứng 3700 tử sĩ nầy khiến cho
sự hy sinh của họ trở thành vô nghĩa?
The Battle of Mountain Laoshan, Second Sino-Vietnamese War translated by
Xinhui
20241210 ctbg 1984 06
This report was written by a PLA Artillery Regiment commander during the
Second Sino-Vietnamese war. I am not sure how authentic it is but is pretty
close to what I had read from the Second Sino-VN war. This report does give
great details. Note: Mountain Laoshan, height 1422 meter above sea level.
Laoshan means "The Old Mountain" in Chinese. Mt.
Laoshan is located inside Vietnamese
territory near the Chinese border. After the 1979 Sino-Vietnamese
War, Mt. Laoshan has been used as a stage point for Vietnamese forces to
conduct large scale raids into China. Early 1984, our regiment (Regt) received
an order to take Mt. Laoshan. Feb. 18, advanced to Ei-Liang. 20th to Ma-Sho
Hill. Then 40 days of preparation. On April 1, 3 companies were joined the
"142 project", they fire a few around and then retreat to forces
enemy to return fire and give out their position. We use heavy guns to suppress
them. April 26, everything is ready and the 119th Artillery Task Force were
created.
“Bản báo cáo này được viết bởi một chỉ huy Trung đoàn Pháo
binh PLA trong Chiến tranh
Trung-Việt lần thứ hai.
Tôi không chắc nó có xác thực không nhưng khá gần với những gì tôi đã đọc từ Chiến tranh Trung-Việt lần thứ hai.
Bản báo cáo này cung cấp rất nhiều chi tiết.
Lưu ý: Núi Lão Sơn, cao 1422 mét so với mực nước biển. Lão Sơn có nghĩa là "Núi Cổ" trong tiếng Trung. (Việt-Nam gọi là Núi Đất 1509)
Núi Lão Sơn nằm trong lãnh thổ Việt Nam gần biên giới Trung Quốc.
Sau Chiến tranh Trung-Việt năm 1979, Núi Lão Sơn đã được sử dụng làm điểm dừng chân cho lực lượng Việt Nam tiến hành các cuộc đột kích quy mô lớn vào Trung Quốc.
Đầu năm 1984, trung đoàn của chúng tôi (Trung đoàn) nhận được lệnh chiếm Núi Lão Sơn. Ngày 18 tháng 2 (1984), tiến đến Ei-Liang. Ngày 20 (20/02/1984?) đến Đồi Ma-Sho.
Sau đó là 40 ngày chuẩn bị. Ngày 1 tháng 4 (1984), 3 đại đội tham gia "kế hoạch 142", họ bắn một vài phát xung quanh rồi rút lui để buộc đối phương phải bắn trả và tiết lộ vị trí của họ.
Tọa độ Lão Sơn-Laoshan, Qingdao, China.
36°10'58.33"N 120°37'54.24"E
***
Tàu cộng đã lấy tên nầy từ ngọn núi Lão Sơn tại bán đảo Sơn Đông để gắn vào ngọn núi nầy với mục đích tuyên truyền rằng Việt-Nam đã chiếm lấy núi Lão Sơn của tàu.
***
20241210 ctbg 1984 07
Hệ thống radar Cymberline của Anh Quốc (1975-2003) được tàu cộng xử dụng trên chiến trường biên giới Bắc Việt-Nam 1984.
20241210 ctbg 1984 08
https://p1-tt.byteimg.com/origin/pgc-image/e0a72e37d3de4894bfcb5cc06913f54c?from=pc
https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/5/58/Cyberline_Mortar_Locating_Radar_fielded.png
https://en.wikipedia.org/wiki/Cymbeline_(radar)
Chúng tôi sử dụng súng hạng nặng để trấn áp chúng.
Ngày 26 tháng 4 (1984), mọi thứ đã sẵn sàng và Lực lượng đặc nhiệm Pháo binh 119 đã được thành lập.”
Bức ảnh trên là hệ thống Radar của tàu cộng dùng để định vị tọa độ những khẩu pháo của cộng sản giặc Hồ mổi khi pháo đội bắn đi.
Với phương thức nầy pháo binh TC đã chiếm thế thương phong ngay từ những giây phút đầu của cuộc chiến và như thế pháo binh của CSVN đã bị loại khỏi vòng chiến ngay sau loạt phản pháo đầu tiên.
Cũng xin đừng quên là quân TC đã có sẳn trong tay bản đồ trong vùng đất Việt Nam vì bản đồ nầy đã được sao lại từ bộ chính tri CSVN.
To take a fire base, we advanced at night. No one can make any sound. We took apart the Type 85 gun. We reassembled it after we moved it to the firebase. The fire OP is only 500 meters away from the enemy. To help to see the road during darkness, white bed sheets were used. Our guns were parked next to the right side of an abandoned house. 4th Company (Coy) was so close to the enemy, only 400 meters away, it will act as direct fire.
“Để chiếm một căn cứ hỏa lực, chúng tôi tiến vào ban đêm. Không ai có thể gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Chúng tôi tháo rời khẩu súng Type 85. Chúng tôi lắp ráp lại sau khi di chuyển đến căn cứ hỏa lực. OP hỏa lực chỉ cách kẻ thù 500 mét.
Để giúp nhìn thấy con đường trong bóng tối, chúng tôi đã sử dụng ga trải giường màu trắng. Súng của chúng tôi được đỗ bên cạnh phía bên phải của một ngôi nhà bỏ hoang. Đại đội 4 (Đại đội) rất gần với kẻ thù, chỉ cách 400 mét, nó sẽ hoạt động như hỏa lực trực tiếp.”
Quân TC đã dùng đòn gậy ông đập lưng ông vì chính quân CSVN đã áp dụng chiến thuật nầy trong trận Điện Biên Phủ đánh quân Pháp năm xưa.
April 28, 0550, artillery fire began. After 34 minutes of artillery Bombardment, the earth started to move.
By 0624, infantry started to attack right after the Bombardment stop.
The VN force reacted in two minutes.
First shoot took out the platoon (Plt) leader.
He is the first comrade to die at Laoshan.
We gave support fire for our infantry.
Infantry advanced by jumping from one shell crater to another.
After 9 minutes, they took the 662.6 high ground.
54 minutes later, Mt. Laoshan was in our hands.
By 1530, the 20 or so high grounds east of 662.6 high ground was in our hands also.
We also knock out an enemy tank with 5 direct artillery
hits.
Ngày 28 tháng 4, 0550, pháo binh bắt đầu bắn. Sau 34 phút pháo kích, mặt đất
bắt đầu chuyển động.
“Đến 0624, bộ binh bắt đầu tấn công ngay sau khi pháo kích dừng lại.
Lực lượng cộng sản giặc Hồ đã phản ứng trong vòng hai phút.
Phát bắn đầu tiên đã hạ gục trung đội trưởng (Plt).
Anh ấy là đồng chí đầu tiên tử trận tại Lao Sơn. (Núi nầy phía Việt-Nam gọi là Núi Đất 1509, ở cao độ 1509.)
Chúng tôi đã bắn hỗ trợ cho bộ binh của mình.
Bộ binh tiến lên bằng cách nhảy từ hố đạn pháo này sang hố đạn pháo khác.
Sau 9 phút, họ đã chiếm được cao điểm 662.6.
54 phút sau, Núi Lao Sơn đã nằm trong tay chúng tôi.
Đến 1530, khoảng 20 cao điểm ở phía đông cao điểm 662.6 cũng nằm trong tay chúng tôi.
Chúng tôi cũng đã hạ gục một xe tăng địch bằng 5 phát pháo trực tiếp.”
Chúng tôi nghĩ là quý đọc giả sẽ không ngạc nhiên khi đọc đến đoạn nầy với chiến thuật và kỷ thuật pháo bầy của TC, cộng thêm với bản đồ (chúng tôi đã đề cập phần trên) có tọa độ đã chấm sẳn.
June 11, 0300, a single flare was fired into the dark sky. We begin to question what was going on. For half an hour, we could not connect to other units with telephone calls. 2nd coy was also cut off.
Only one Plt commander reported in and ordered us to fire. We refused because our men are up there. We ordered 5 recon troops from 2nd Btn to the front, but they were pushed back by enemy fires.
Sunrise, recon commander with a Plt of recon also get push back. At this point we knew our forward position has been by over ran by enemy. 0530, with the support of a howitzer Bnt, we launched our counterattack.
Within half an hour, we took our position back. 0600, next wave of enemy started their attack. Our infantry kept calling for arty fire support. 500 to 600 enemy troops were attacking our lines when our multiple rocket launchers (MRL) began to fire.
We were able to hold our positions with estimated 100 enemy
killed. A second howitezer Btn joined the bombardment. Until 1500, enemy forces
were unable to reach our line.
A reinforced enemy company was trying to cross the river and attack our flank.
The division (Div) commander ordered me to fire.
We first fire 10 degrees to the left and then 10 degrees to
the right. The enemy company did not make it back to their side.
“Ngày 11 tháng 6 (1984), 0300, một
quả pháo sáng duy nhất được bắn lên bầu trời đêm. Chúng tôi bắt đầu đặt câu hỏi
về những gì đang xảy ra.
Trong nửa giờ, chúng tôi không thể kết nối với các đơn vị khác bằng các cuộc gọi điện thoại. Đại đội 2 cũng bị cắt đứt.
Chỉ có một chỉ huy Plt báo cáo và ra lệnh cho chúng tôi bắn. Chúng tôi từ chối vì những người lính của chúng tôi đang ở trên đó. Chúng tôi đã ra lệnh cho 5 lính trinh sát từ Tiểu đoàn 2 ra mặt trận, nhưng họ đã bị hỏa lực của đối phương đẩy lùi.
Bình minh, chỉ huy trinh sát cùng một Plt trinh sát cũng bị đẩy lùi. Lúc này, chúng tôi biết vị trí tiền phương của mình đã bị đối phương tràn qua. 0530, với sự hỗ trợ của một Tiểu đoàn lựu pháo, chúng tôi đã phát động cuộc phản công.
Trong vòng nửa giờ, chúng tôi đã giành lại vị trí của mình. 0600, làn sóng địch tiếp theo bắt đầu tấn công. Bộ binh của chúng tôi liên tục gọi hỏa lực pháo binh hỗ trợ. 500 đến 600 quân địch đang tấn công các tuyến của chúng tôi khi các bệ phóng tên lửa nhiều nòng (MRL) của chúng tôi bắt đầu khai hỏa.
Chúng tôi có thể giữ vững vị trí của mình với ước tính 100 quân địch bị tiêu diệt. Một tiểu đoàn lựu pháo thứ hai tham gia cuộc pháo kích. Cho đến 15h00, lực lượng địch vẫn chưa thể tiếp cận được phòng tuyến của chúng tôi.
Một đại đội địch được tăng cường đang cố gắng vượt sông và tấn công vào sườn của chúng tôi. Chỉ huy sư đoàn ra lệnh cho tôi nổ súng.
Đầu tiên chúng tôi bắn 10 độ về bên trái rồi 10 độ về bên phải. Đại đội địch không không còn ai có thể trở về được nửa.”
Trong đoạn văn nầy cho chúng ta thấy điểm quái lạ sau đây:
- Vị trung đoàn trưởng pháo binh tàu cộng được lệnh tiến chiếm núi Lão Sơn. Nghĩa là được toàn quyền quyết định bắn vào những vị trí do những toán tiền tiêu của pháo binh báo cáo. Thế nhưng trong những đoạn văn trên cho ta thấy là pháo binh tàu cộng nhận lệnh bắn từ vị sư đoàn trưởng pháo binh, như vậy vị sư đoàn trưởng pháo binh nhận lệnh cùng tọa độ bắn từ ai?
- "Bắn 10 độ về phía bên trái, bắn 10 độ về phía bên phải".
Đọc đến đây có lẽ đọc giả đã hiểu đây là khoảng cách dàn
quân theo đội hình của quân cộng sản giặc Hồ. Làm
sao vị sư đoàn trưởng nầy biết cách dàn quân của đơn vị tăng cường nầy? có phải
do nội tuyến từ bộ chính trị cộng sản giặc Hồ tiết
lộ ra?
July 12, Enemy Counter Attack.
Ngày 12 tháng 7 năm 1984, ngày khai tử của 3700 quân CSVN
After June 11, we have learnt our lesson.
All tubes were under my command. The 82mm mortar is under Btn command.
100mm mortars were digged in and under my direct command. 12 artillery companies, including 4 tank companies were divided to each troop.
The added firepower were directed to routes of most likely enemy advance. Those paths were divided up. Each coy is in charge a selection of the path.
Two companies will fire at the main road to slow down the enemy’s advance. Three MRL companies were stationed in 152 high ground.
One of them will be commanded by Li Hai-Ren. The code name
for firing was Wild Boar.
“Sau ngày 11 tháng 6 (1984),
chúng tôi đã học được bài học của mình.
Tất cả các ống đều nằm dưới quyền chỉ huy của tôi. Súng cối 82mm nằm dưới quyền chỉ huy của Btn.
Súng cối 100mm đã được đào và nằm dưới quyền chỉ huy trực tiếp của tôi. 12 đại đội pháo binh, bao gồm 4 đại đội xe tăng được chia cho mỗi đội.
Hỏa lực bổ sung được hướng đến các tuyến đường mà kẻ thù có khả năng tiến công nhiều nhất. Những con đường đó đã được chia nhỏ. Mỗi đại đội phụ trách một phần của con đường.
Hai đại đội sẽ bắn vào đường chính để làm chậm bước tiến của kẻ thù. Ba đại đội MRL được bố trí ở vùng đất cao 152.
Một trong số chúng sẽ do Li Hai-Ren chỉ huy. Mật danh để bắn là Wild Boar.”
Điều nầy cho thấy vị trung đoàn trưởng nầy có toàn quyền
quyết định về phương thức, kỷ thuật pháo binh.
We knew what the attacking enemy units were by July 12. Our guess were the
VN 356th Div's two Regt, one Regt from the 316th Div, and 6 other independent
regts will take part.
“Đến ngày 12 tháng 7 (1984), chúng tôi đã biết đơn vị
tấn công của địch là ai. Chúng tôi đoán rằng hai Trung đoàn của Sư đoàn 356 Việt
Nam,1 Trung đoàn từ Sư đoàn 316 và 6 trung
đoàn độc lập khác sẽ tham gia.”
Làm thế nào vị trung đoàn trưởng pháo binh nầy lại có khả
năng tình báo biết rõ từng đơn vị CSVN sẽ tham gia trận chiến vào ngày 12 tháng
7 năm 1984?
We also predicated the enemy will attack at 0500. At 0000, we had 2.5 times
of normal ammo ready for our artillery. 0300, HQ give out 3 locations and
ordered 3 arty companies to fire at them randomly.
“Chúng tôi cũng dự đoán kẻ địch sẽ tấn công vào lúc 5 giờ sáng. Vào
lúc 00 giờ sáng, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn 2,5 lần đạn dược thông thường cho
pháo binh.
3 giờ sáng, Bộ tư lệnh chỉ định 3 địa điểm và ra lệnh cho 3 đại đội pháo binh bắn ngẫu nhiên vào chúng.”
Đến đây chúng ta lại thấy rõ ràng là vị trung đoàn trưởng
pháo binh nầy lại thi hành lệnh bắn từ bộ tư lệnh chỉ huy tại Nam Ninh, mà
không do từ các toán tiền tiêu.
Tại sao lệnh bắn lại xuất phát từ bộ tư lệnh Nam Ninh mà không xuất phát từ
những đơn vị tiền tiêu tại chiến trường?
Không lẽ bộ tư lệnh Nam Ninh có cả mắt thần, nhìn xa ngàn
dậm?.
Lúc bấy giờ vệ tinh tình báo của tàu cộng chưa
có khả năng đó, thế thì ai đã cung cấp tin nầy cho bộ tư lệnh tại Nam Ninh?
Có lẽ quý đọc giả cũng đã có được khái niệm là nguồn tin
tình báo phải phát xuất từ bộ chính trị cộng sản giặc Hồ.
After the fire salvo, I spoke to the infantry Regt commander Chang Yo-Hop. I
asked him if he was the enemy commander where would be the most likely area to
attack? He pointed out to the 300 meters clearing to the north of the river. I
agreed with him and ordered 6 arty companies to target 1000 meters around that
area.
I reported this decision to the arttilery command. The vice Div commander gave me the go ahead. I ordered the guns to fire a salvo every 10 minutes.
After the second salvo, nothing seems to happen! (deleted Chinese dirty words). I ordered flares to fire and the result was nothing. Wasted ammo.
HQ ordered us to stand down. It is after 0300, many troops went directly to sleep.
20241210 ctbg 1984 09
“Sau loạt đạn, tôi nói chuyện với chỉ huy Trung đoàn bộ binh Chang Yo-Hop.
Tôi hỏi anh ta nếu anh ta là chỉ huy địch thì khu vực nào có khả năng bị tấn công nhiều nhất?
Anh ta chỉ vào khoảng đất trống 300 mét ở phía bắc con sông. Tôi đồng ý với anh ta và ra lệnh cho 6 đại đội pháo binh nhắm mục tiêu vào khu vực cách đó 1000 mét.
Tôi báo cáo quyết định này với chỉ huy pháo binh. Phó chỉ huy Sư đoàn đã ra lệnh cho tôi. Tôi ra lệnh cho pháo bắn một loạt đạn cứ sau 10 phút.
Sau loạt đạn thứ hai, có vẻ như không có gì xảy ra! (đã xóa những từ tiếng Trung bẩn thỉu). Tôi ra lệnh bắn pháo sáng và kết quả là chẳng có gì xảy ra. Đạn dược lãng phí.
Bộ tư lệnh ra lệnh cho chúng tôi dừng lại. Lúc đó đã quá 03:00, nhiều binh lính đã đi ngủ ngay.”
Only later that we had found out the VN attacking force was only 500 meters away from our line. Two VN Btn commanders were kill on the spot.
Even without their commanders the VN troops did not give out their position. Even their wounded did not scream.
They quickly moved the wounded out of the area after the flare went down. Their discipline was unbelievable. 0500, all hell broke lose.
Fire fights happened at all points. We also got our first POW at this point after had causing heavy casualties on the enemy.
From the POWs, we had found out what happened in earlier event. The enemy force was so disciplined that they launched their attack by following the timetable even without their Btn commanders.
The enemy also did an excellent job in avoid detection.
They did not even use any wireless communications before their assault.
Once the enemy started the attack, the front called for fire support. I was
worry about hitting our own men.
HQ reminded me to shield off the front line by firing at the second wave. The first wave of attack was usually only a coy strength.
Whereas the rear could be a whole Regt supporting it. Our MRL fire 13 salvos nonstop.
In addition to 85mm howitzer, 100mm mortar, 152mm howitzer
had also joined the fire support.
“Sau đó chúng tôi mới biết lực lượng
tấn công của cộng sản giặc Hồ chỉ cách phòng tuyến của chúng tôi 500 mét. Hai chỉ huy
tiểu đoàn VN đã tử trận ngay tại chỗ.
Ngay cả khi không có chỉ huy, quân VN cũng không tiết lộ vị trí của mình. Ngay cả những người bị thương cũng không kêu la.
Họ nhanh chóng di chuyển những người bị thương ra khỏi khu vực sau khi pháo sáng hạ xuống. Kỷ luật của họ thật không thể tin được. 05:00, mọi thứ trở nên hỗn loạn. Các cuộc đấu súng nổ ra ở mọi nơi. Chúng tôi cũng có tù binh chiến tranh đầu tiên tại thời điểm này sau khi đã gây ra thương vong nặng nề cho kẻ thù.
Từ các tù binh chiến tranh, chúng tôi đã tìm ra những gì đã xảy ra trong các sự kiện trước đó. Lực lượng địch rất kỷ luật đến nỗi họ đã phát động cuộc tấn công bằng cách tuân theo thời gian biểu ngay cả khi không có chỉ huy tiểu đoàn của họ.
Kẻ thù cũng đã làm rất tốt trong việc tránh bị phát hiện. Chúng thậm chí không sử dụng bất kỳ phương tiện liên lạc vô tuyến nào trước khi tấn công.
Khi kẻ thù bắt đầu tấn công, mặt trận đã gọi hỏa lực yểm trợ. Tôi lo lắng rằng sẽ bắn trúng người của chúng tôi.
Bộ tư lệnh nhắc tôi bảo vệ tuyến đầu bằng cách bắn vào đợt thứ hai. Làn sóng tấn công đầu tiên thường chỉ là một lực lượng thăm dò.
Trong khi đó, phía sau có thể là toàn bộ một Trung đoàn hỗ trợ. MRL của chúng tôi bắn 13 loạt đạn không ngừng.
Ngoài lựu pháo 85mm, súng cối 100mm, lựu pháo 152mm cũng tham gia hỗ trợ hỏa lực.”
Lại một lần nửa vị trung đoàn trưởng nầy lại nhận lệnh từ bộ tư lệnh Nam Ninh bắn vào đợt xung phong thứ nhì của cộng sản giặc Hồ.
Làm sao bộ tư lệnh Nam Ninh lại hiểu tình trạng chiến
trường một cách thấu đáo như thế?
We fire 200 meters ahead of the front at six points. From left to right and
back to the left again. Our artillery fires created a firewall around our
front.
We
killed many enemies and some of our tubes were growing bright red. That day,
our Regt fired over 10,000 rounds.
“Chúng tôi bắn cách mặt trận 200 mét
tại sáu điểm. Từ trái sang
phải và quay lại bên trái một
lần nữa.
Hỏa lực pháo binh của chúng tôi tạo ra một bức tường lửa xung quanh mặt trận của chúng tôi.
Chúng tôi đã tiêu diệt nhiều kẻ thù và một số ống của chúng tôi chuyển sang màu đỏ tươi.
Ngày hôm đó, Trung đoàn của chúng tôi đã bắn hơn 10.000 viên đạn.”
Với mười ngàn viên đạn pháo (10,000 rounds) để chỉ bắn vào 6 tọa độ trong một ngày, quý đọc giả cũng có thể thấy được cái hình ảnh bi thảm của 6 tọa độ đó như thế nào?
Nghĩa là không còn một con kiến sống sót!
By noon, all our rounds had been expended. When this info reached Chang Yo-Hop, he was not happy.
Without our artillery firewall, there was no way to stop another attack by those six VN regiments.
I
already ordered ammo replenishment since the early morning when the first shot
was fired.
“Đến trưa, tất cả các viên đạn của chúng tôi đã được sử
dụng hết. Khi thông tin này đến được Chang Yo-Hop, ông ấy không vui.
Nếu không có tường lửa pháo binh của chúng tôi, sẽ không có cách nào để ngăn chặn một cuộc tấn công khác của sáu trung đoàn VN đó.
Tôi đã ra lệnh bổ sung đạn dược từ sáng sớm khi phát súng đầu tiên được bắn ra.”
Đến đoạn văn nầy đã cho chúng ta thấy các điểm đặc biệt sau đây:
- TC đã biết có 2 trung đoàn của sư đoàn 356, 1 trung đoàn của sư đoàn 316. Tổng cộng 3 trung đoàn trực tiếp tham gia chiến trận.
- 6 trung đoàn đặc nhiệm trừ bị sẽ tham giạ
- Sau khi bắn hết 10,000 viên đạn pháo trong ngày ấy quân tàu cộng biết chắc là đã loại khỏi vòng chiến 3 trung đoàn của 2 sư đoàn 356 và 316.
Giờ chỉ phải đương đầu với 6 trung đoàn còn lại.
- Dựa vào đâu mà vị trung đoàn trưởng nầy có một ước tính khẳng định như thế?
- Như thế con số 3700 tử sĩ của phía cộng sản giặc Hồ mà tàu cộng tuyên bố bên dưới là khá chính xác.
When 470 truckloads of ammo arrive at 1300, VN forces already took over the 164 high ground.
One of their Btn was down to only 6 people left and they were still keep going. A counter attack was conducted right away by our infantry.
The heavy artillery bombardment just prior to our counterattack took 2 cm off the top soil on that hill.
The hill was back in our hands in 15 minutes. VN force refuses to gave up. Waves and waves of the enemy infantry were sent back up the hill.
After it was over, we counted around 3700 enemy dead bodies were left on the battlefield.
Our divison commander, who was a veteran of the civil war, he said he never saw that many dead bodies since that war.
We took the weapons and the belt off each VN body and gave them to each one in our Regt.
That night, 7 of us in the Regt command with Chang Yo-Hop smoked 4 packs. We could not eat.
We
just keep drinking until 4 cases of "Spirits" were gone.
“Khi 470 xe tải đạn dược đến lúc 13 giờ, quân đội cộng sản
giặc Hồ đã chiếm được cao điểm 164.
Một trong những tiểu đoàn của họ chỉ còn lại 6 người và họ vẫn tiếp tục tiến lên. Một cuộc phản công đã được bộ binh của chúng tôi tiến hành ngay lập tức.
Cuộc pháo kích hạng nặng ngay trước cuộc phản công của chúng tôi đã phá hủy 2 cm lớp đất mặt trên ngọn đồi đó.
Ngọn đồi đã trở lại trong tay chúng tôi sau 15 phút. Quân đội VN không chịu đầu hàng. Từng đợt bộ binh địch được điều trở lại ngọn đồi.
Sau khi kết thúc, chúng tôi đếm được khoảng 3700 xác chết của địch còn lại trên chiến trường.
Chỉ huy sư đoàn của chúng tôi, một cựu chiến binh của cuộc nội chiến, ông ấy nói rằng ông ấy chưa bao giờ nhìn thấy nhiều xác chết như vậy kể từ cuộc chiến đó.
Chúng tôi lấy vũ khí và thắt lưng của mỗi xác lính cộng sản giặc Hồ và trao cho mỗi người trong Trung đoàn của chúng tôi.
Đêm đó, 7 người trong bộ chỉ huy Trung đoàn cùng với Chang Yo-Hop đã hút 4 bao thuốc. Chúng tôi không thể ăn được.
Chúng tôi cứ uống cho đến khi hết 4 thùng "Rượu mạnh".
Qua những dử kiện bên trên cho thấy là con số nầy rất khả tín.
July 14, we gave signal to let the VN to recovery their dead. We ask them to carry a red cross flag, under 50 people and no weapons.
60 to 70 VN troops showed up and without any flag. Once we noticed they were breaking the agreement by carrying an AA gun, we open fired.
We did not care. None of the 60 survived. No more recovery details were conducted afterward.
It was summer, hot and rainy. No one can stand the dead bodies anymore.
We had to send our anti-chemical units out to burn all those bodies with flame throwers.
20241210
ctbg 1984 10
“Ngày 14 tháng 7(1984), chúng tôi ra hiệu cho
VN thu hồi xác chết. Chúng tôi yêu cầu họ mang theo cờ chữ thập đỏ, dưới 50
người và không có vũ khí.
60 đến 70 quân VN xuất hiện và không có cờ. Khi chúng tôi nhận thấy họ vi phạm thỏa thuận bằng cách mang theo súng AA, chúng tôi nổ súng.
Chúng tôi không quan tâm. Không ai trong số 60 người sống sót. Không có thêm chi tiết thu hồi nào được tiến hành sau đó.
Lúc đó là mùa hè, nóng và mưa. Không ai có thể chịu đựng được mùi tử thi nữa.
Chúng tôi phải cử các đơn vị chống hóa chất của mình ra để đốt tất cả những tử thi đó bằng súng phun lửa.”
Với việc làm nầy cho thấy là quân TC đã phải gôm những tử thi lại thành đống để đốt và dĩ nhiên công việc nầy sẽ bao gồm cả đếm xác.
3700 tử sĩ là con số khả tín. Quý đọc giả nghĩ sao về con số tử sĩ nầy? Khả tín hay bất khả tín?
Đấy là quân số của 2 trung đoàn thuộc sư đoàn 356, 1 trung đoàn của sư đoàn 316.
20241210 ctbg 1984 11
Hình ảnh trên cho thấy là mọi khẩu pháo đều hướng về một tọa độ đã cho sẳn, và những tọa độ nầy đã xuất phát từ bộ tư lệnh Nam Ninh.
Làm
sao bộ tư lệnh Nam Ninh có được những tọa độ chết người nầy? Ai đã tiết lộ ra? Bộ
chính trị cộng sản giặc Hồ?
Những cái chết của 3700 tử sĩ nầy có được tổ quốc ghi ơn hay
không?
Cho dù họ phục vụ dưới chế độ cộng sản giặc Hồ và thi hành lệnh của bộ chính trị cộng sản giặc Hồ để bảo vệ quyền bính cho chế độ phi nhân, phi dân tộc, đã bán đứng lãnh thổ, lãnh hải cho bắc quân tàu cộng.
Quyền
phán xét xin dành cho dân tộc và quân sử Việt Nam.
04/24/2006
Bách Việt Nhân.
Posted by Bach Viet Nhan at 6:19 PM
https://bachvietnhan.blogspot.com/2010/02/bi-mat-lich-su-chien-tranh-bien-gioi_14.html
No comments:
Post a Comment