20240910 CDTL Chuyen Di Ruoc Giac September 1966 Pham
Van Dong
***
Xin lưu ý:
Những tài liệu dịch thuật sang Việt ngữ đều do kỷ
thuật AI của Google thực hiện vì thế khi đọc đến những từ ngữ nào được
dịch thuật sang Việt ngữ tối nghĩa, không đúng (từ ngữ cộng sản
dùng) xin độc giả áp dụng khả năng ngoại ngữ của mình để so sánh ngõ hầu hiểu
rõ vấn đề, hầu hết những vướng mắc về dịch thuật đều phát nguồn từ những ngôn
ngữ dịch thuật của người Việt từ quốc nội (được đào tạo dưới mái trường cộng
sản giặc Hồ) .
Thật ra kỷ thuật AI đã được Google xử dụng từ lâu
nhưng không được thông dụng, phổ biến cho lắm mãi cho đến hôm nay loại software
nầy mới thật sự được tận dụng trong mục đích dịch thuật.
Vì bản quyền dịch thuật từ AI của Google cho
nên dịch thuật có sai củng không thể sửa đổi.
Độc giả nên lưu tâm về vấn đề nầy.
Bổ túc:
Qua tài liệu nầy cho thấy hiệp định đình chiến Geneva
đã bị tàu cộng đơn phương xé lẻ, không chấp nhận vĩ tuyến 17 vì thế tàu cộng
đang lên kế hoạch tiến chiếm miền Nam vào năm 1968 Tết
mậu Thân qua bàn tay đẩm máu của cộng
sản giặc Hồ.
Kế hoạch được tàu cộng lẩn cộng sản giặc hồ tiền hành
từ năm 1966, 1967 và thời điểm của mục tiêu là Tết
Mâu Thân 1968.
Có lẽ Hoa Kỳ đã biết được kế hoạch nầy thế nhưng người
bạn đồng minh của miền Nam vẩn im lặng!
Bằng chứng là tình báo Hoa Kỳ đã phát giác số lượng vũ khí đưa vào miền Nam qua ngã Cambodia vượt trội hơn mỗi năm (1967) thế nhưng họ vẩn mũ ni che tai!
20240910 men-matelriel-csgh-cam-svn 01
https://documents2.theblackvault.com/documents/cia/vietnam/NIE/MEMO_1-JUN-67.pdf
https://documents2.theblackvault.com/documents/cia/vietnam/NIE/MEMO_0646_67.pdf
https://www.theblackvault.com/documentarchive/the-cias-vietnam-document-cd-rom/
Kết quả là dân miền Nam phải hứng chịu cuộc tàn sát đẩm
máu từ phía cộng sản giặc Hồ trong đầu năm Mậu Thân 1968.
***
English version Google translated
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/93551/download
September 1966
Information from the Communist
Party of the Soviet Union Central Committee to the Polish
United Workers’ Party Central Committee
This document was made possible with support from Leon Levy Foundation
Information[1]
On an especially entrusted order, [we hereby] inform [you] that, on the
invitation of the CPSU CC and the Soviet government of the Soviet Union, a
party-government delegation of the DRV, which arrived in the following
composition, was [in Moscow] from 10 to 16 August of this year: Prime Minister
of the DRV and Member of the VWP CC Politburo Pham Van Dong, Defense Minister
and Member of the VWP CC Politburo Vo Nguyen Giap, Deputy Prime Minister of the
DRV and Member of the VWP CC Politburo Le Thanh Nghi, Deputy Minister of
Foreign Affairs of the DRV Hoang Van Tien, and Ambassador of the DRV in the
USSR and Member of the VWP CC Nguyen Van Kinh.
Tháng 9 năm 1966
Thông tin từ Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô gửi Ban Chấp
hành Trung ương Đảng Công nhân Thống nhất Ba Lan
Tài liệu này được thực hiện với sự hỗ trợ của Quỹ Leon Levy
Thông tin[1]
Theo lệnh đặc biệt được giao phó, [chúng tôi xin] thông báo [với các bạn]
rằng, theo lời mời của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô và chính
quyền Xô viết Liên Xô, một đoàn đại biểu đảng-chính quyền của VNDCCH, đã đến
với thành phần sau đây, đã [có mặt tại Mátxcơva] từ ngày 10 đến ngày 16 tháng 8
năm nay: Thủ tướng VNDCCH và Ủy viên Bộ Chính trị BCH Trung ương Đảng Lao động
Việt Nam Phạm Văn Đồng, Bộ trưởng Quốc phòng và Ủy viên Bộ Chính trị BCH
Trung ương Đảng Lao động Việt Nam Võ Nguyên Giáp, Phó Thủ tướng VNDCCH
và Ủy viên Bộ Chính trị BCH Trung ương Đảng Lao động Việt Nam Lê Thanh Nghị,
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao VNDCCH Hoàng Văn Tiến và Đại sứ VNDCCH tại Liên
Xô và Ủy viên BCH Trung ương Đảng Lao động Việt Nam Nguyễn Văn Kính.
As it is known from information which has been sent to the Polish friends
at the time, meetings between the Soviet and Vietnamese sides have occurred
repeatedly last year on the level of party-government delegations, and have
dealt mainly with questions connected to the moral-political support rendered
by the Soviet Union and to material aid to struggling Vietnam. In the current
case, the new reason to invite a delegation was the question of providing the
DRV with military and economic aid in 1967, which, as the Vietnamese comrades
told us, they were prepared to discuss with the Soviet side.
Như đã biết từ thông tin đã được gửi cho những người bạn Ba Lan vào thời điểm đó,
các cuộc họp giữa phía Liên Xô và Việt Nam đã diễn ra nhiều lần vào năm ngoái ở
cấp độ phái đoàn đảng-chính phủ, và chủ yếu giải quyết các vấn đề liên quan đến
sự hỗ trợ về mặt đạo đức-chính trị của Liên Xô và viện trợ vật chất cho Việt
Nam đang đấu tranh. Trong trường hợp hiện tại, lý do mới để mời một phái đoàn
là vấn đề cung cấp viện trợ quân sự và kinh tế cho DRV vào năm 1967, mà như các
đồng chí Việt Nam đã nói với chúng tôi, họ đã chuẩn bị thảo luận với phía Liên
Xô.
Instead, this time the CPSU CC and the Soviet government had the aim to obtain
information from the Vietnamese comrades on the situation in North and South
Vietnam and to exchange opinions with them on questions which flow from the
situation that has currently emerged in Indochina. Such an exchange, in our
opinion, was required in view of the widening American aggression in Vietnam,
of the statement by the Chinese leaders on their rejection of the Geneva
agreements and of their respect for the 17th parallel, and, finally, [in view]
of the lack of clarity in the position of the Vietnamese leaders themselves on
some questions related to the lack of relevant information from the leadership
of the VWP CC and the DRV.
Thay vào đó, lần này, Ủy ban Trung ương CPSU và chính phủ Liên Xô có mục
đích là thu thập thông tin từ các đồng chí Việt Nam về tình hình ở Bắc và Nam
Việt Nam và trao đổi ý kiến với họ về các vấn đề phát sinh từ tình hình hiện
đang nổi lên ở Đông Dương. Theo chúng tôi, một cuộc trao đổi như vậy là cần
thiết vì sự xâm lược ngày càng mở rộng của Mỹ ở Việt Nam, vì tuyên bố của các
nhà lãnh đạo Trung Quốc về việc họ bác bỏ các hiệp định
Geneva và tôn trọng vĩ tuyến 17, và cuối cùng, [vì] sự thiếu rõ ràng trong
lập trường của chính các nhà lãnh đạo Việt Nam về một số vấn đề liên quan đến
việc thiếu thông tin có liên quan từ ban lãnh đạo Ủy ban Trung ương VWP và
DRV.
The CPSU CC made the proposal to carry out this meeting on the highest
level, and invited Cdes. Ho Chi Minh, Le Duan, and Pham Van Dong to
participate. As a reply to the invitation, the VWP CC sent a delegation headed
by the prime-minister of the DRV, Pham Van Dong, to the USSR. Cdes. [Leonid I.]
Brezhnev, [Alexei N.] Kosygin, [Nikolai V.] Podgorny and other representatives
of the CPSU CC and the Soviet government took part in all talks with the
Vietnamese delegation.
Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô đã đề xuất tiến hành cuộc họp này
ở cấp cao nhất và mời các đồng chí Hồ Chí Minh, Lê Duẩn và Phạm
Văn Đồng tham dự. Để đáp lại lời mời, Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Việt
Nam đã cử một phái đoàn do Thủ tướng nước VNDCCH Phạm Văn Đồng dẫn đầu
đến Liên Xô. Các đồng chí [Leonid I.] Brezhnev, [Alexei N.] Kosygin, [Nikolai V.] Podgorny và các đại diện
khác của Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô và chính phủ Liên Xô đã tham
gia tất cả các cuộc đàm phán với phái đoàn Việt Nam.
During the negotiations, the Vietnamese comrades informed the
representatives of the CPSU and the Soviet government on the situation in North
and South Vietnam, [and] on their further plans to solve the Vietnam question.
As before, they evaluated the situation in the north and in the south of the
country optimistically, and stated that the Americans “constantly suffer defeat
in military and political terms.”
Trong quá trình đàm phán, các đồng chí Việt Nam đã thông báo cho đại diện
của Đảng Cộng sản Liên Xô và chính phủ Liên Xô về tình hình ở miền Bắc và miền
Nam Việt Nam, [và] về các kế hoạch tiếp theo của họ để giải quyết vấn đề Việt
Nam. Như trước đây, họ đánh giá tình hình ở miền Bắc và miền Nam đất nước một
cách lạc quan, và tuyên bố rằng người Mỹ "liên tục chịu thất bại về mặt
quân sự và chính trị."
Like in previous meetings, the Vietnamese comrades think that the US
imperialists are not successful in carrying out the task, which they took upon
themselves, of unfolding an air war against the DRV. In their words, the
Americans are unable to paralyze economic life in the [DRV]. Regardless of the
destruction, communication links, which guarantee transport and are necessary
for rendering aid to the South Vietnamese patriots and for the strengthening of
the defense potentials and for the needs of the economy, continue to function.
Regardless of the intensification of the bombardment, the number of victims
among the population of North Vietnam and the soldiers of the NVA [Vietnamese
People’s Army] is not high; the number of killed and wounded stands at a little
bit more than 20 thousand people.
Giống như trong các cuộc họp trước, các đồng chí Việt Nam cho rằng đế
quốc Mỹ không thành công trong việc thực hiện nhiệm vụ mà họ tự giao phó, đó là
mở ra một cuộc chiến tranh trên không chống lại VNDCCH. Theo lời họ, người Mỹ
không thể làm tê liệt đời sống kinh tế ở VNDCCH. Bất chấp sự phá hủy, các tuyến
liên lạc đảm bảo vận chuyển và cần thiết để cung cấp viện trợ cho những người
yêu nước Nam Việt Nam và để tăng cường tiềm lực quốc phòng cũng như nhu cầu
kinh tế vẫn tiếp tục hoạt động. Bất chấp việc tăng cường ném bom, số nạn nhân
trong số dân chúng Bắc Việt Nam và những người lính của Quân đội Nhân dân Việt
Nam không cao; số người chết và bị thương chỉ hơn 20 nghìn người một
chút.
“In their escalation [of the war] against North Vietnam,” Cde. Pham Van
Dong stated, “the American aggressors save special place [in their strategy]
for strikes against Hanoi. The attacks on Hanoi, which is the capital of the
socialist government, of course have a special meaning. What concerns the
destruction which could be inflicted on Hanoi, it does not cause us any
insecurities. We don’t fear if they destroy dwellings in Hanoi.
The Vietnamese comrades mentioned that the war potential of the
Vietnamese People’s Army grows in the course of repelling the American
imperialist aggression. In that [struggle], aid from the socialist countries
plays a big role. They underline the meaning of [their] statements, which had
been sent to the congresses of fraternal parties [and] parliamentary sessions,
and also of the statement of the Bucharest [Warsaw Pact] meeting.[2]
“Trong quá trình leo thang [chiến tranh] chống lại Bắc Việt Nam,” Cde. Phạm
Văn Đồng tuyên bố, “những kẻ xâm lược Mỹ dành một vị trí đặc biệt [trong
chiến lược của họ] cho các cuộc tấn công vào Hà Nội. Các cuộc tấn công vào Hà
Nội, thủ đô của chính quyền xã hội chủ nghĩa, tất nhiên có một ý nghĩa đặc
biệt. Về sự tàn phá có thể gây ra cho Hà Nội, nó không gây ra bất kỳ sự bất an
nào cho chúng ta. Chúng ta không sợ nếu họ phá hủy nhà ở tại Hà Nội.
Các đồng chí Việt Nam đã đề cập rằng tiềm năng chiến tranh của Quân đội
Nhân dân Việt Nam tăng lên trong quá trình đẩy lùi sự xâm lược của đế quốc Mỹ.
Trong [cuộc đấu tranh] đó, viện trợ từ các nước xã hội chủ nghĩa đóng một vai
trò lớn. Họ nhấn mạnh ý nghĩa của [các] tuyên bố [của họ], đã được gửi đến các
đại hội của các đảng anh em [và] các phiên họp quốc hội, cũng như tuyên bố của
cuộc họp Bucharest [Hiệp ước Warsaw].[2]
The delegation of the DRV was completely aware of the meaning of aid for
the consolidation of the government of the country. “[…]Soviet aid has a very
important meaning,” Pham Van Dong stated, “your aid for the strengthening of
the government is very valuable for the defense of North Vietnam. The forces of
the government of the DRV rely on your aid, for the most part only on your aid
[…] . We defend our own country—North Vietnam—and at the same time we continue
to develop its economic potential. Given all of that, we are grateful for your
aid.
Aside from Soviet military and economic aid, Soviet specialists who work
in Vietnam make a very great contribution to our cause. These people
participate together with us in our struggle, [some] among them were wounded
and killed.”
Đoàn đại biểu của DRV hoàn toàn nhận thức được ý nghĩa của viện trợ đối
với việc củng cố chính quyền của đất nước. “[…]Viện trợ của Liên Xô có ý nghĩa
rất quan trọng,” Phạm Văn Đồng tuyên bố, “viện trợ của các bạn cho việc
củng cố chính quyền rất có giá trị đối với việc bảo vệ Bắc Việt Nam. Các lực
lượng của chính quyền DRV dựa vào viện trợ của các bạn, phần lớn chỉ dựa vào
viện trợ của các bạn […] . Chúng tôi bảo vệ đất nước của mình—Bắc Việt Nam—và
đồng thời chúng tôi tiếp tục phát triển tiềm năng kinh tế của đất nước. Với tất
cả những điều đó, chúng tôi rất biết ơn sự viện trợ của các bạn.
Bên cạnh viện trợ quân sự và kinh tế của Liên Xô, các chuyên gia Liên Xô
làm việc tại Việt Nam cũng đóng góp rất lớn cho sự nghiệp của chúng tôi. Những người
này cùng tham gia với chúng tôi trong cuộc đấu tranh của chúng tôi, [một số]
trong số họ đã bị thương và tử trận.”
Reporting to the Soviet side on the situation in South Vietnam, the
party-government delegation of the DRV stated that the American imperialists
suffer defeats in their “special war,” which they try to win using puppet
soldiers. In the words of the DRV delegation, in recent times the US suffered
military and political defeats in the local war, their losses grow incessantly
and thus they have to intensify their aggression. The American imperialists are
not successful in carrying out [their] basic task in South Vietnam: the
destruction of the Liberation Army, the capture of the densely populated
regions, and the stabilization of the Saigon regime. At the same time, the
Vietnamese friends noted that the Americans intend to unfold a new offensive in
the “dry season” and try to achieve some victory at the end of 1966 or the
beginning of 1967 in order to compel the government of the Democratic Republic
of Vietnam and the NLF of South Vietnam to negotiate in conditions that are
beneficial to the Americans.
Báo cáo với phía Liên Xô về tình hình ở miền Nam Việt Nam, đoàn đại biểu
đảng-chính phủ VNDCCH nêu rõ rằng đế quốc Mỹ đã phải chịu thất bại trong “cuộc
chiến tranh đặc biệt” của chúng, mà chúng cố gắng giành chiến thắng bằng cách
sử dụng quân đội bù nhìn. Theo lời của đoàn đại biểu VNDCCH, trong thời gian
gần đây, Hoa Kỳ đã phải chịu những thất bại về quân sự và chính trị trong cuộc
chiến tranh cục bộ, tổn thất của chúng ngày càng tăng và do đó chúng phải tăng
cường xâm lược. Đế quốc Mỹ đã không thành công trong việc thực hiện nhiệm vụ cơ
bản [của chúng] ở miền Nam Việt Nam: tiêu diệt Quân đội Giải phóng,
chiếm giữ các vùng đông dân cư và ổn định chế độ Sài Gòn. Đồng thời, những
người bạn Việt Nam lưu ý rằng người Mỹ có ý định mở một cuộc tấn công mới vào
“mùa khô” và cố gắng giành được một số thắng lợi vào cuối năm 1966 hoặc đầu năm
1967 để buộc chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mặt trận Giải phóng miền
Nam Việt Nam đàm phán trong những điều kiện có lợi cho người Mỹ.
The Vietnamese comrades said that, from their own side, they also are
ready to defeat the enemy in the period of the “dry season” in 1966-1967. They
intend to destroy the forces of the occupiers and of the puppet army. Another
goal consists of preserving liberated regions, ensuring still a greater range
of movement among the city population, and also preserving the supply routes to
the South.
At the same time, the Vietnamese comrades acknowledge that the patriotic
forces of South Vietnam now meet significant difficulties. However, as they
say, in the opinion of the VWP CC Politburo, these difficulties are not
insurmountable and they cannot prevent the task of fulfilling the above goals.
Các đồng chí Việt Nam cho biết, về phía mình, họ cũng sẵn sàng đánh bại
kẻ thù trong giai đoạn “mùa khô” năm 1966-1967. Họ có ý định tiêu diệt lực
lượng của quân chiếm đóng và quân đội bù nhìn. Một mục tiêu khác bao gồm bảo vệ
các vùng được giải phóng, đảm bảo phạm vi di chuyển lớn hơn nữa trong dân chúng
thành phố và cũng bảo vệ các tuyến đường tiếp tế vào miền Nam.
Đồng thời, các đồng chí Việt Nam thừa nhận rằng các lực lượng yêu nước
của miền Nam Việt Nam hiện đang gặp những khó khăn đáng kể. Tuy nhiên, như họ
nói, theo ý kiến của Bộ Chính trị Đảng Lao động Việt Nam, những khó khăn này
không phải là không thể vượt qua và họ không thể ngăn cản nhiệm vụ hoàn thành
các mục tiêu trên.
Proceeding from the situation that has emerged in North and South Vietnam
in recent times, and also from the analysis of the forces that take part in the
war, the delegation of the DRV states that their strategic line of the
implementation of war remains unchanged. Under these conditions, in the opinion
of the VWP leadership, the following tasks stand before the DRV, the Soviet
Union, and the other socialist countries:
“1. Fight to victory.
2. Mobilize the people of the whole world [and] world public opinion for
wider and more powerful statements of protests against the American aggressors,
in support of the struggle of the Vietnamese people.
3. Take up principled positions on the solution of the Vietnam problem
and at the same time adopt flexible and soft tactics.”
Xuất phát từ tình hình mới nổi lên ở miền Bắc và miền Nam Việt Nam trong
thời gian gần đây, cũng như từ việc phân tích các lực lượng tham gia chiến
tranh, đoàn đại biểu VNDCCH tuyên bố rằng đường lối chiến lược của họ trong
việc thực hiện chiến tranh vẫn không thay đổi. Trong những điều kiện này, theo
ý kiến của lãnh đạo ĐLĐVN, những nhiệm vụ sau đây đặt ra cho VNDCCH, Liên Xô
và các nước xã hội chủ nghĩa khác:
“1. Đấu tranh đến thắng lợi.
2. Động viên nhân dân toàn thế giới [và] dư luận thế giới lên tiếng phản
đối rộng rãi và mạnh mẽ hơn đối với bọn xâm lược Mỹ, ủng hộ cuộc đấu tranh của
nhân dân Việt Nam.
3. Đưa ra lập trường nguyên tắc về giải pháp cho vấn đề Việt Nam, đồng
thời áp dụng chiến thuật mềm dẻo và linh hoạt.”
Over the course of the talks, the party-government delegation of the DRV
stated that the Vietnamese, while striving for the victory over the American
imperialists, try to organize the war in such a way that the framework in which
it is currently carried out does not permit it to grow into a world war. It
[the delegation] emphasized that the line of the VWP in this question remains
unchanged. “We prepare for the possibility of organizing the war within a small
framework while at the same time we defeat the American aggressors,” Cde. Pham
Van Dong said. At the same time, the Vietnamese comrades do not dismiss the
prospect of a widening of the war. They said that in this respect the American
imperialists, who endure defeat in South Vietnam and do not achieve their goals
with bombing the DRV, might try to take their military actions to the territory
of North Vietnam and Laos. In the DRV, according to their words, they have
prepared for such a change of events, and they think that in this case the
defeat of the Americans is inevitable.
Trong suốt quá trình đàm phán, đoàn đại biểu đảng-chính phủ của VNDCCH
tuyên bố rằng Việt Nam, trong khi phấn đấu giành chiến thắng trước đế quốc Mỹ,
cố gắng tổ chức cuộc chiến theo cách mà khuôn khổ mà nó đang tiến hành hiện nay
không cho phép nó phát triển thành một cuộc chiến tranh thế giới. [Đoàn đại
biểu] nhấn mạnh rằng đường lối của Đảng Lao động Việt Nam trong vấn đề này vẫn
không thay đổi. "Chúng tôi chuẩn bị cho khả năng tổ chức chiến tranh trong
một khuôn khổ nhỏ trong khi đồng thời chúng tôi đánh bại những kẻ xâm lược
Mỹ", Phó Chủ tịch Phạm Văn Đồng nói. Đồng thời, các đồng chí Việt
Nam không loại trừ viễn cảnh mở rộng chiến tranh. Họ nói rằng về mặt này, đế
quốc Mỹ, những kẻ chịu thất bại ở Nam Việt Nam và không đạt được mục tiêu của
mình bằng cách ném bom VNDCCH, có thể cố gắng đưa các hành động quân sự của họ
vào lãnh thổ Bắc Việt Nam và Lào. Tại VNDCCH, theo lời họ, họ đã chuẩn bị cho
một sự thay đổi như vậy của các sự kiện và họ nghĩ rằng trong trường hợp này,
thất bại của người Mỹ là điều không thể tránh khỏi.
In response to the question of the Soviet delegation to explain what the
Vietnamese comrades understand under “flexible tactics” in the problem of a
political solution, Cde. Pham Van Dong said that the Four Points of the
government of the DRV and the Five Points of the NLF SV are “very correct
slogans;” they “correspond to the interests of the Vietnamese people, and also
to the interests of the security of the world and the safety of all people of
Southeast Asia … . This is sacred, this is unchangeable, this is impossible to
break.” Concerning the “flexible tactics,” according to the words of Cde. Pham
Van Dong, this means “establishing contacts for the time it will be necessary
to carry out negotiations” with the representatives of a government that raises
the question of a political solution. Time and again, he stated that “flexible
tactics” in the DRV now stand for support of contacts with the adversary, and
not for raising any new proposals that differ from the Four [Points] and Five
Points.
Trả lời câu hỏi của đoàn đại biểu Liên Xô giải thích về những gì các đồng
chí Việt Nam hiểu về “chiến thuật linh hoạt” trong vấn đề giải pháp chính trị,
Phó Tổng tham mưu trưởng Phạm Văn Đồng cho biết, Bốn điểm của chính
phủ VNDCCH và Năm điểm của Mặt trận Giải phóng miền Nam Việt Nam là
“những khẩu hiệu rất đúng đắn”; chúng “phù hợp với lợi ích của nhân dân Việt
Nam, cũng như lợi ích của an ninh thế giới và sự an toàn của toàn thể nhân dân
Đông Nam Á… . Đây là điều thiêng liêng, điều này không thể thay đổi, điều này
không thể phá vỡ”. Về “chiến thuật linh hoạt”, theo lời của Phó Tổng tham mưu
trưởng Phạm Văn Đồng, điều này có nghĩa là “thiết lập các mối liên hệ
trong thời gian cần thiết để tiến hành đàm phán” với các đại diện của một chính
phủ nêu ra vấn đề về giải pháp chính trị. Ông đã nhiều lần tuyên bố rằng “chiến
thuật linh hoạt” ở VNDCCH hiện nay là ủng hộ các mối liên hệ với đối phương,
chứ không phải là đưa ra bất kỳ đề xuất mới nào khác với Bốn [Điểm] và Năm
Điểm.
As to the confirmation of “flexibility” of its tactics, the delegation of
the DRV talked on a general level about the talks with [Jean] Sainteny, de
Gaulle’s representative, with the Canadian [envoy Chester] Ronning, and also
with the American emissaries in Burma, Algiers, and in France. As one can see
from this information, the Vietnamese prepared for the repeated emphasis of the
well-known Four [Points] and Five Points.
In reply to our question the Vietnamese comrades repeated that the
conditions for negotiations for the solution of the Vietnam problem are still
not ripe, since the US intends to talk with the Vietnamese “from a position of
force.” Under these conditions, the only conclusion, in the opinion of the
leadership of the VWP, is the continuation of armed struggle with the aim to
achieve a great military victory, which might change completely the correlation
of forces.
In this regard, the Vietnamese comrades said that in the [currently]
unfolding situation they need a further increase of Soviet military and
economic aid.
Về việc xác nhận “tính linh hoạt” của chiến thuật, phái đoàn của DRV đã
nói chung chung về các cuộc đàm phán với [Jean] Sainteny, đại diện của de Gaulle, với [sứ giả
Chester] Ronning của Canada, và với các phái viên Hoa Kỳ tại Miến Điện, Algiers và
Pháp. Như có thể thấy từ thông tin này, người Việt Nam đã chuẩn bị cho sự nhấn
mạnh lặp đi lặp lại của Bốn [Điểm] và Năm Điểm nổi tiếng.
Trả lời câu hỏi của chúng tôi, các đồng chí Việt Nam nhắc lại rằng các
điều kiện để đàm phán giải quyết vấn đề Việt Nam vẫn chưa chín muồi, vì Hoa Kỳ
có ý định đàm phán với người Việt Nam “từ vị thế vũ lực”. Trong những điều kiện
này, theo ý kiến của ban lãnh đạo của Đảng Lao động Việt Nam, kết luận duy
nhất là tiếp tục đấu tranh vũ trang với mục tiêu đạt được một chiến thắng quân
sự lớn, có thể thay đổi hoàn toàn tương quan lực lượng.
Về vấn đề này, các đồng chí Việt Nam cho biết trong tình hình [hiện tại]
đang diễn ra, họ cần tăng thêm viện trợ quân sự và kinh tế của Liên Xô.
They raised the request for additional supplies of Soviet armaments and
equipment aimed at the strengthening of the country’s government, in particular
of anti-aircraft missiles and guns, fighter airplanes, coastal defense guns,
various naval vessels, means of transportation, ammunition, etc.
Furthermore, they raised a series of requests regarding the supply of
economic aid for 1967. The DRV requested the delivery of steel and metal
structures, oil products, electricity generators, machine tools, automobiles,
construction materials, transport equipment, fertilizer, food stuffs, etc.
Attention was drawn [to the fact] that the Vietnamese request for aid for 1967
is the largest one the Vietnamese had addressed to the USSR at any time. In
that respect, the Vietnamese side [also] presented a request for urgent,
additional supplies in 1966 of means for the storage and transport of
fuel-based lubricants.
Họ đưa ra yêu cầu về việc cung cấp thêm vũ khí và trang thiết bị của Liên
Xô nhằm mục đích củng cố chính quyền nước này, đặc biệt là tên lửa và súng
phòng không, máy bay chiến đấu, súng phòng thủ bờ biển, nhiều tàu hải quân,
phương tiện vận tải, đạn dược, v.v. Ngoài ra, họ đưa ra một loạt các yêu cầu
liên quan đến việc cung cấp viện trợ kinh tế cho năm 1967. DRV yêu cầu cung cấp
các kết cấu thép và kim loại, sản phẩm dầu mỏ, máy phát điện, máy công cụ, ô
tô, vật liệu xây dựng, thiết bị vận tải, phân bón, thực phẩm, v.v. Người ta lưu
ý rằng yêu cầu viện trợ của Việt Nam cho năm 1967 là yêu cầu lớn nhất mà
Việt Nam đã gửi tới Liên Xô bất kỳ lúc nào. Về vấn đề đó, phía Việt Nam
[cũng] đã đưa ra yêu cầu cung cấp thêm khẩn cấp vào năm 1966 các phương tiện để
lưu trữ và vận chuyển chất bôi trơn gốc nhiên liệu.
The delegation of the DRV was told by our side that all requests by the
Vietnamese friends will be considered attentively and satisfied according to
[our] capabilities.
Over the course of the talks with the Vietnamese comrades the Soviet
delegation expressed its complete solidarity with the struggle of the
Vietnamese people and informed it about the work, which we carry out in the
USSR and in the international arena in support of Vietnam, underlining the
usefulness of holding meetings and regular exchanges of opinion and of
information on questions of mutual interest, and thanking the VWP CC for its
high regard of Soviet military and economic aid.
Our opinion regarding three basic issues, which have been raised by the
VWP Central Committee in recent times, was conveyed to the Vietnamese
delegation.
Đoàn đại biểu của DRV được phía chúng tôi thông báo rằng mọi yêu cầu của
những người bạn Việt Nam sẽ được xem xét một cách chu đáo và đáp ứng theo khả
năng của [chúng tôi].
Trong suốt quá trình đàm phán với các đồng chí Việt Nam, đoàn đại biểu
Liên Xô đã bày tỏ sự đoàn kết hoàn toàn với cuộc đấu tranh của nhân dân Việt
Nam và thông báo về công việc mà chúng tôi đang thực hiện tại Liên Xô và trên
trường quốc tế để hỗ trợ Việt Nam, nhấn mạnh tính hữu ích của việc tổ chức các
cuộc họp và trao đổi ý kiến và thông tin thường xuyên về các vấn đề cùng quan
tâm, đồng thời cảm ơn Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Việt Nam vì đã đánh giá
cao viện trợ quân sự và kinh tế của Liên Xô.
Quan điểm của chúng tôi về ba vấn đề cơ bản mà Ủy ban Trung ương Đảng Lao
động Việt Nam nêu ra trong thời gian gần đây đã được chuyển đến đoàn đại biểu
Việt Nam.
The complete agreement of the CPSU CC with those positions which the
Vietnam Workers’ Party CC has raised was expressed. We agreed that it is
necessary to continue the struggle and take it to the adversary with mighty
blows. We agreed that it is necessary to make the effort to mobilize the
world’s public opinion in support of the just struggle of the Vietnamese
people. We agreed that, while guarding one’s own main, principled positions, it
is good to publicize [more] the renowned Four Points of the DRV and the Five
Points of the National Liberation Front, which we completely support, [and] it
is necessary to use flexible political tactics.
Sự nhất trí hoàn toàn của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô
với những lập trường mà Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam đã nêu
ra đã được bày tỏ. Chúng tôi nhất trí rằng cần phải tiếp tục đấu tranh và giáng
những đòn mạnh vào kẻ thù. Chúng tôi nhất trí rằng cần phải nỗ lực vận động dư
luận thế giới ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa của nhân dân Việt Nam. Chúng
tôi nhất trí rằng, trong khi bảo vệ những lập trường chính, có nguyên tắc của
mình, thì việc công khai [thêm] Bốn điểm nổi tiếng của VNDCCH và Năm
điểm của Mặt trận Giải phóng Dân tộc, mà chúng tôi hoàn toàn ủng hộ, [và]
cần phải sử dụng các chiến thuật chính trị linh hoạt.
The CPSU CC and the Soviet government, as before, raised the view to the
VWP leadership that the war in Vietnam needs to be kept within a confined
framework and the circumstance of letting it spill over into new regions or
even more [of letting it] eventually grow into a world war should not be
permitted.
The Soviet Union expressed its agreement with the first of the proposals
that we render and will render military and other aid to the DRV. What concerns
the second proposal, we have already talked time and again about the
implementation of work by our Central Committee and the Soviet government with
regard to the organization of a united front of those forces that stand up
against American aggression. In the future, we will take all [necessary]
measures in that direction.
Đảng Cộng sản Liên Xô và chính phủ Liên Xô, như trước đây, đã nêu quan
điểm với ban lãnh đạo Đảng Lao động Việt Nam rằng chiến tranh ở Việt Nam cần
phải được giữ trong khuôn khổ hạn chế và không được phép để nó lan sang các khu
vực mới hoặc thậm chí [để nó] cuối cùng phát triển thành một cuộc chiến tranh
thế giới.
Liên Xô đã bày tỏ sự đồng ý với đề xuất đầu tiên mà chúng tôi đưa ra và
sẽ cung cấp viện trợ quân sự và các viện trợ khác cho DRV. Về đề xuất thứ hai,
chúng tôi đã nhiều lần nói về việc thực hiện công việc của Ủy ban Trung ương và
chính phủ Liên Xô liên quan đến việc tổ chức một mặt trận thống nhất của các
lực lượng chống lại sự xâm lược của Mỹ. Trong tương lai, chúng tôi sẽ thực hiện
mọi biện pháp [cần thiết] theo hướng đó.
What concerns the proposal raised by the Vietnamese comrades regarding
the principled position in the question of solving the Vietnam problem and
regarding “flexible and soft tactics,” our side said frankly that they have not
been used sufficiently, as it seems to us. We supported and support the idea,
which was expressed by Cde. Le Duan, Pham Van Dong and other comrades in
earlier talks, that, in the struggle against the aggressors, not only military
but also political means should be exploited to a full degree. We are convinced
that one should not give the Americans the possibility to trick the people.
[But] the political struggle must be carried further to the point where the
banner of peaceful negotiations, which [US President Lyndon B.] Johnson uses for
the purpose of cheating [the people], is snatched from his hands so that it can
lead him to the well-known fruits on the next stage.
Về đề xuất của các đồng chí Việt Nam liên quan đến lập trường
nguyên tắc trong vấn đề giải quyết vấn đề Việt Nam và về “chiến thuật mềm dẻo
và linh hoạt”, phía chúng tôi thẳng thắn nói rằng chúng chưa được sử dụng đủ,
như chúng tôi thấy. Chúng tôi ủng hộ và ủng hộ ý tưởng mà Cde. Lê Duẩn, Phạm
Văn Đồng và các đồng chí khác đã bày tỏ trong các cuộc hội đàm trước đó,
rằng, trong cuộc đấu tranh chống lại những kẻ xâm lược, không chỉ các biện pháp
quân sự mà cả các biện pháp chính trị cũng phải được khai thác hết mức. Chúng
tôi tin rằng người ta không nên trao cho người Mỹ khả năng lừa dối nhân dân.
[Nhưng] cuộc đấu tranh chính trị phải được tiến hành xa hơn nữa đến mức ngọn cờ
đàm phán hòa bình mà [Tổng thống Hoa Kỳ Lyndon B.] Johnson sử dụng với mục
đích lừa dối [nhân dân], bị giật khỏi tay ông ta để có thể đưa ông ta đến những
thành quả đã biết ở giai đoạn tiếp theo.
We gave the Vietnamese comrades to understand that it is necessary to
parry the political maneuvers of the American imperialists, for example, by
publicizing [more] one’s own positions, by raising the Four [Points] and the
Five Points [with the aim] to start negotiations; or by entrusting some third
country to carry out an exploratory mission [sondazh]; or by proposing to
convene [a meeting of] all signatories of the Geneva agreements. Or else it
should be demanded that negotiations start soon, [and one should] make one’s
own proposal for that point of time while [concurrently] unmasking the true
aims of the US.
Chúng tôi đã cho các đồng chí Việt Nam hiểu rằng cần phải ngăn chặn các
động thái chính trị của đế quốc Mỹ, ví dụ, bằng cách công khai [nhiều hơn] lập
trường của mình, bằng cách đưa ra Bốn [Điểm] và Năm [với mục đích] bắt đầu đàm
phán; hoặc bằng cách giao phó một số nước thứ ba thực hiện một nhiệm vụ thăm dò
[sondazh]; hoặc bằng cách đề xuất triệu tập [một cuộc họp của] tất cả các bên
ký kết Hiệp định Geneva. Hoặc là cần yêu cầu các cuộc đàm phán sớm bắt đầu, [và
người ta nên] đưa ra đề xuất của riêng mình cho thời điểm đó trong khi [đồng
thời] vạch trần mục đích thực sự của Hoa Kỳ.
The Vietnamese delegation refrained from making any judgment on this
question, stating that this point of view of the CPSU CC and the Soviet
government will be conveyed to the VWP Central Committee Politburo.
At the time of the talks, the Soviet side turned time and again to the
question of the necessity of coordination and unity of the forces of all
socialist countries in the supply of support and aid to Vietnam.
Đoàn đại biểu Việt Nam đã kiềm chế không đưa ra bất kỳ phán đoán nào về
vấn đề này, tuyên bố rằng quan điểm này của Đảng Cộng sản Liên Xô và Chính phủ
Liên Xô sẽ được chuyển đến Bộ Chính trị Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Việt
Nam.
Vào thời điểm diễn ra các cuộc đàm phán, phía Liên Xô đã nhiều lần đề cập
đến vấn đề về sự cần thiết phải phối hợp và thống nhất lực lượng của tất cả các
nước xã hội chủ nghĩa trong việc cung cấp hỗ trợ và viện trợ cho Việt
Nam.
We touched upon [the issue] that the military-political situation would
be somewhat more beneficial to the Vietnamese friends, if China would
participate in the coordination of agreements of the activities by the
socialist countries. All efforts by the CPSU and other fraternal parties to
achieve unity with China have ended, unfortunately, without result. Now we are
forced to deal with a situation not only of a lack of unity with China but also
of openly hostile positions of the PRC in relation to the Soviet Union and
other socialist countries. Such is the position of China that, given the
circumstance that the USSR and socialist countries of Europe are far away from
Vietnam, not a single fraternal country, including China, provides airfields
and military bases close to Vietnam, [thereby] weakening its ability to use the
necessary number of air force squadrons and other defensive means which would
enable [Vietnam] to rebuff the American aggressors and to defend the DRV.
Chúng tôi đã đề cập đến [vấn đề] rằng tình hình quân sự-chính trị sẽ có
lợi hơn một chút cho những người bạn Việt Nam, nếu Trung Quốc tham gia vào việc
điều phối các thỏa thuận về hoạt động của các nước xã hội chủ nghĩa. Mọi nỗ lực
của CPSU và các đảng anh em khác để đạt được sự thống nhất với Trung Quốc đều
kết thúc, thật không may, mà không có kết quả. Bây giờ chúng ta buộc phải giải
quyết tình hình không chỉ thiếu sự thống nhất với Trung Quốc mà còn là các vị
trí thù địch công khai của CHND Trung Hoa đối với Liên Xô và các nước xã hội
chủ nghĩa khác. Đó là lập trường của Trung Quốc rằng, xét đến hoàn cảnh Liên Xô
và các nước xã hội chủ nghĩa châu Âu ở rất xa Việt Nam, không một nước anh em
nào, kể cả Trung Quốc, cung cấp sân bay và căn cứ quân sự gần Việt Nam, [do đó]
làm suy yếu khả năng sử dụng số lượng phi đội không quân cần thiết và các
phương tiện phòng thủ khác để [Việt Nam] có thể đẩy lùi những kẻ xâm lược Mỹ và
bảo vệ DRV.
In the course of the talks with the Vietnamese delegation it was stated
that the Chinese propaganda organs in recent times have embarked on an
anti-Soviet campaign in relation to the war in Vietnam, [and] have slandered
the Soviet military and economic aid to the DRV. The Soviet people do not
understand why the Vietnamese comrades, who know that the attacks of the
Chinese leaders are baseless, do not refute these slanders.
The Vietnamese comrades were told that the CPSU does not carry out
polemics against the leadership of the PRC in any considerable way, because,
taking into account the interests of Vietnam, it does not want to complicate
the situation, in which heroic Vietnam carries out its struggle, even further.
We strive to create conditions [beneficial] to the current effort of the
socialist countries in support of the Vietnamese people.
Trong quá trình đàm phán với phái đoàn Việt Nam, có thông tin cho biết
các cơ quan tuyên truyền của Trung Quốc gần đây đã tiến hành chiến dịch chống
Liên Xô liên quan đến cuộc chiến tranh ở Việt Nam, [và] đã vu khống viện trợ
quân sự và kinh tế của Liên Xô cho VNDCCH. Nhân dân Liên Xô không hiểu tại sao
các đồng chí Việt Nam, những người biết rằng các cuộc tấn công của các nhà lãnh
đạo Trung Quốc là vô căn cứ, lại không bác bỏ những lời vu khống này.
Các đồng chí Việt Nam được thông báo rằng Đảng Cộng sản Liên Xô không
tiến hành các cuộc tranh luận đáng kể chống lại giới lãnh đạo của Cộng hòa Nhân
dân Trung Hoa, bởi vì, xét đến lợi ích của Việt Nam, Đảng không muốn làm phức
tạp thêm tình hình, trong đó Việt Nam anh hùng tiến hành cuộc đấu tranh của
mình. Chúng tôi nỗ lực tạo điều kiện [có lợi] cho nỗ lực hiện tại của các nước
xã hội chủ nghĩa trong việc hỗ trợ nhân dân Việt Nam.
The Soviet delegation mentioned that not long ago the Chinese officially
provided us with the news that they cannot transport more than 9-10 thousand
tons of our goods per month by rail through their territory to Vietnam, that
means not more than 100-120 thousand tons per year; that means that our only
ordeal ahead [for the remainder of the year?] is transporting 50 thousand tons,
around 30 million projectiles, millions of bullets, 1000 missiles, tools and
other military property and equipment. Furthermore, the aid from the socialist
countries of Europe also has to be carried through Chinese territory.
Phái đoàn Liên Xô đã đề cập rằng cách đây không lâu, Trung Quốc đã chính
thức cung cấp cho chúng ta tin tức rằng họ không thể vận chuyển hơn 9-10 nghìn
tấn hàng hóa của chúng ta bằng đường sắt qua lãnh thổ của họ đến Việt Nam mỗi
tháng, nghĩa là không quá 100-120 nghìn tấn mỗi năm; điều đó có nghĩa là thử
thách duy nhất của chúng ta ở phía trước [trong phần còn lại của năm?] là vận
chuyển 50 nghìn tấn, khoảng 30 triệu đầu đạn, hàng triệu viên đạn, 1000 tên
lửa, dụng cụ và các tài sản và thiết bị quân sự khác. Hơn nữa, viện trợ từ
các nước xã hội chủ nghĩa châu Âu cũng phải được vận chuyển qua lãnh thổ Trung
Quốc.
Assuming that the Americans can completely incapacitate the harbor of
Haiphong or blockade it with the forces of the [US Navy] 7th Fleet, the
consideration concerning the value of having a reserve harbor in China close to
the border of Vietnam, which in the first place [would serve] the unloading of
oil products from ships, and which would deliver aid from the USSR and other
socialist countries, was explained to the Vietnamese delegation.
The Soviet side proposed to the Vietnamese comrades that they themselves
negotiate with the Chinese leaders on all these questions.
Giả sử rằng người Mỹ có thể vô hiệu hóa hoàn toàn cảng Hải Phòng hoặc
phong tỏa nó bằng lực lượng của Hạm đội 7 [Hải quân Hoa Kỳ], thì việc cân nhắc
về giá trị của việc có một cảng dự trữ ở Trung Quốc gần biên giới Việt Nam,
trước hết [sẽ phục vụ] việc dỡ các sản phẩm dầu từ tàu và sẽ chuyển hàng viện
trợ từ Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa khác, đã được giải thích cho phái
đoàn Việt Nam.
Phía Liên Xô đề xuất với các đồng chí Việt Nam rằng họ tự mình đàm phán
với các nhà lãnh đạo Trung Quốc về tất cả những vấn đề này.
The attention of the [Vietnamese] delegation was also directed towards
the unilateral statement of the leaders of the CCP that the Geneva agreements
ceased to exist, that the 17th parallel does not play the role of a demarcation
line. The party-government delegation of the DRV stated in their reply that the
point of view of the VWP on this question remains unchanged: as before, the DRV
believes that the Four Points are the concentrated expression of the Geneva
Agreements. Concerning the 17th parallel, the DRV replied that the Geneva
Agreements regard it a “temporary line of demarcation,” and opposes the aim of
the government of the US to convert the 17th parallel into a state border
between North and South Vietnam.
Sự chú ý của phái đoàn [Việt Nam] cũng hướng đến tuyên
bố đơn phương của các nhà lãnh đạo ĐCSTQ rằng Hiệp định Geneva không còn tồn
tại, rằng vĩ tuyến 17 không đóng vai trò là ranh giới phân định. Đoàn
đại biểu đảng-chính phủ của VNDCCH đã nêu trong phần trả lời rằng quan điểm của
Đảng Lao động Việt Nam về vấn đề này vẫn không thay đổi: như trước đây, VNDCCH
tin rằng Bốn điểm là sự thể hiện tập trung của Hiệp định Geneva. Về vĩ tuyến 17, VNDCCH trả lời rằng Hiệp định Geneva coi đó là "ranh giới phân định tạm thời" và phản đối mục
tiêu của chính phủ Hoa Kỳ là biến vĩ tuyến 17 thành biên giới quốc gia giữa Bắc
và Nam Việt Nam.
At the end of the talks, the communique of the 9th [11th] plenum of the
CCP,[3] which, as it is well known, affirmed the complete agreement which was
reached on the measures “intended for future action” in the support of aid to
Vietnam against American aggression, was addressed and shown to the Vietnamese
comrades. The Vietnamese comrades neither commented nor refuted it, and said
nothing about the understandings [the DRV had] reached with China.
[1] Sent by the CPSU CC to the PUWP CC probably in early September 1966.
[2] The Political Consultative Committee of the Warsaw Pact met on 4-6
July 1966, in Bucharest, adopting resolutions on the Vietnam War and on
Security in Europe.
[3] Took place on 8 August 1966.
A record of a North Vietnamese delegation to Moscow, which affirmed their
belief that they would be able to defeat the Americans. They raise a request
for additional supplies in 1967, and it is noted that China has continued to
refuse to unite with the other socialist countries, which has complicated
matters.
Author(s):
Vào cuối các cuộc đàm phán, thông cáo của hội nghị toàn thể lần thứ 9
[11] của ĐCSTQ,[3] mà như đã biết, khẳng định sự đồng thuận hoàn toàn đã đạt
được về các biện pháp “dự kiến cho hành động trong tương lai” trong việc hỗ
trợ viện trợ cho Việt Nam chống lại sự xâm lược của Mỹ, đã được giải quyết và
trình bày cho các đồng chí Việt Nam. Các đồng chí Việt Nam không bình luận cũng
không bác bỏ thông cáo đó, và không nói gì về những thỏa thuận [DRV đã] đạt
được với Trung Quốc.
[1] Được Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô gửi đến Ủy ban Trung
ương Đảng Cộng sản Liên Xô có lẽ vào đầu tháng 9 năm 1966.
[2] Ủy ban Tham vấn Chính trị của Khối Hiệp ước Warsaw họp vào ngày 4-6
tháng 7 năm 1966 tại Bucharest, thông qua các nghị quyết về Chiến tranh Việt
Nam và An ninh ở Châu Âu.
[3] Diễn ra vào ngày 8 tháng 8 năm 1966.
Một biên bản của phái đoàn Bắc Việt Nam tới Mátxcơva, trong đó khẳng định
niềm tin của họ rằng họ sẽ có thể đánh bại người Mỹ. Họ đưa ra yêu cầu cung cấp
thêm vào năm 1967, và lưu ý rằng Trung Quốc vẫn tiếp tục từ chối hợp nhất với
các nước xã hội chủ nghĩa khác, điều này làm phức tạp thêm vấn đề.
Tác giả:
• Phạm, Văn Đồng (Phạm Văn Đồng)
English version Google translated
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/93551/download
No comments:
Post a Comment