20240907 CDTL Chuyen Di Ruoc Giac October 9 1965 Pham Van Dong
***
Sự rạn nứt giửa Trung cộng và Soviet càng lộ ra rõ
ràng.
Chiến tranh Việt-Nam cho thấy Trung cộng hoàn toàn chỉ
đạo cộng sản giặc Hồ để tiến chiếm miền Nam Việt-Nam với hậu cần từ phía Lào và
Cambodia và Trung cộng đã yểm trợ mọi khí tài cho cả Đông Dương (Bắc Việt-Miên-Lào).
***
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/discussion-between-zhou-enlai-and-pham-van-dong-5
English version Google translated
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/89323/download
Cuộc thảo luận giữa Chu Ân Lai và Phạm Văn
Đồng
Bắc Kinh, 4 giờ chiều ngày 9 tháng 10 năm
1965 [1]
Zhou Enlai: …During the
time Khrushchev was in power, the Soviets could not divide us because
Khrushchev did not help you much. The Soviets are now assisting you.
But their help is not sincere. The US likes this very much. I
want to tell you my opinion. It will be better without the Soviet aid.
This may be an ultra leftist opinion. Yet, it is mine, not the CCP
Central Committee’s.
Chu Ân Lai: …Trong thời gian
Khrushchev nắm quyền, Liên Xô không thể chia rẽ chúng ta vì Khrushchev không
giúp đỡ các bạn nhiều. Liên Xô hiện đang hỗ trợ các bạn. Nhưng sự giúp đỡ của họ
không chân thành. Hoa Kỳ rất thích điều này. Tôi muốn nói với các bạn ý kiến
của tôi. Sẽ tốt hơn nếu không có sự hỗ trợ của Liên Xô. Đây có thể là ý kiến
cực tả. Tuy nhiên, đó là ý kiến của tôi, không phải của Ủy ban Trung ương
ĐCSTQ.
…Now, the problem of
international volunteers going to Vietnam is very complicated. But as you
have mentioned this problem we will discuss it and then you can make your
decision.
…Bây giờ, vấn đề tình nguyện viên quốc tế đến Việt Nam
rất phức tạp. Nhưng như bạn đã đề cập đến vấn đề này, chúng ta sẽ thảo luận và
sau đó bạn có thể đưa ra quyết định của mình.
As
you have asked for my opinion, I would like to tell you the following: I do not
support the idea of Soviet volunteers going to Vietnam, nor [do I support]
Soviet aid to Vietnam. I think it will be better without it. It is
my own opinion, not the opinion of the Party Central Committee. Comrades
Peng Zhen and Luo Ruiqing[2] who are present here today also agree with me.
Như các bạn đã hỏi ý kiến của tôi, tôi muốn nói với
các bạn điều sau đây: Tôi không ủng hộ ý tưởng về việc quân tình nguyện Liên Xô
đến Việt Nam, cũng không [ủng hộ] việc Liên Xô viện trợ cho Việt Nam. Tôi nghĩ
rằng sẽ tốt hơn nếu không có điều đó. Đây là ý kiến của riêng tôi, không phải
là ý kiến của Ban Chấp hành Trung ương Đảng. Các đồng chí Bành Chân và La Thụy
Khanh [2] có mặt ở đây hôm nay cũng đồng ý với tôi.
[As
to] Vietnam, we always want to help. In our mind, our thoughts, we never
think of selling out Vietnam. But we are always afraid of the
revisionists standing between us.[3]
[Vấn đề] Việt Nam, chúng tôi luôn muốn giúp đỡ. Trong
tâm trí, trong suy nghĩ của chúng tôi, chúng tôi không bao giờ nghĩ đến việc
bán rẻ Việt Nam. Nhưng chúng tôi luôn sợ những kẻ xét lại đứng giữa chúng tôi.
[3]
Zhou Enlai: …The war has
been expanded to North Vietnam. It is, therefore, impossible for Laos and
Cambodia not to get involved. Sihanouk understands it. When we were
on a sightseeing tour on the Yangtze, I asked him how he would deal with the
situation and whether he needed weapons. At present, China has provided
Cambodia with 28,000 pieces of weapons. Sihanouk told me that this amount
was enough to equip Cambodian regular and provincial forces and that all US
weapons have been replaced.
Chu Ân Lai: …Cuộc chiến đã mở
rộng ra Bắc Việt Nam. Do đó, Lào và Campuchia không thể không tham gia.
Sihanouk hiểu điều đó. Khi chúng tôi đi tham quan sông Dương Tử, tôi hỏi ông ấy
sẽ xử lý tình hình như thế nào và liệu ông ấy có cần vũ khí không. Hiện tại,
Trung Quốc đã cung cấp cho Campuchia 28.000 vũ khí. Sihanouk nói với tôi rằng số
lượng này đủ để trang bị cho lực lượng chính quy và địa phương của Campuchia và
tất cả vũ khí của Hoa Kỳ đã được thay thế.
I also asked him whether
he needed more weapons. Sihanouk replied that because he could not afford
to increase the number of troops, the weapons were enough. He only asked
for anti-aircraft artillery and anti-tank weapons.
Tôi cũng hỏi ông ta có cần thêm vũ khí không. Sihanouk
trả lời rằng vì ông ta không đủ khả năng tăng quân số nên vũ khí là đủ. Ông ta
chỉ yêu cầu pháo phòng không và vũ khí chống tăng.
This is what he replied
to my questions about weapons. He also added that if war broke out, he
would leave Phnom Penh for the countryside where he had already built up bases.
Last year, President Liu [Shaoqi] told Sihanouk: “large-scale fighting in
your country is not equal to the [fighting] at our border.” If the US
launches attacks along the Chinese border, China will draw its forces there,
thus reducing the burden for Cambodia. Sihanouk now understands and
prepares to leave for the countryside and to regain the urban areas whenever
good conditions prevail. That is what he thinks. Yet, whether his
cadres can carry out this policy is a different thing.
Đây là những gì ông trả lời cho các câu hỏi của tôi về
vũ khí. Ông cũng nói thêm rằng nếu chiến tranh nổ ra, ông sẽ rời Phnom Penh đến
vùng nông thôn nơi ông đã xây dựng các căn cứ. Năm ngoái, Tổng thống Lưu [Thiếu
Kỳ] đã nói với Sihanouk: "giao tranh quy mô lớn ở đất nước của ông không bằng
[giao tranh] ở biên giới của chúng tôi". Nếu Hoa Kỳ phát động các cuộc tấn
công dọc theo biên giới Trung Quốc, Trung Quốc sẽ đưa lực lượng của mình đến
đó, do đó giảm bớt gánh nặng cho Campuchia. Sihanouk hiện đã hiểu và chuẩn bị rời
đi đến vùng nông thôn và giành lại các khu vực thành thị bất cứ khi nào có điều
kiện tốt. Đó là những gì ông nghĩ. Tuy nhiên, liệu các cán bộ của ông có thể thực
hiện chính sách này hay không lại là một chuyện khác.
These
changes in the situation show that Sihanouk has been prepared to act in case of
an invasion by the US. At present, Sihanouk strongly supports the NLF
because he knows that the more you fight the US the fewer difficulties there
will be for the Cambodians. In addition, Sihanouk understands that he
needs China. But at the same time, Sihanouk does not want to take sides
because he is afraid of losing the support of France, losing his neutral
position. At least, what he says shows that he seems to think of and
understand the logic of the war: if the US expands the war to North Vietnam, it
will be spread all over Indochina. [4]
Những thay đổi trong tình hình này cho thấy Sihanouk
đã chuẩn bị hành động trong trường hợp Hoa Kỳ xâm lược. Hiện tại, Sihanouk ủng
hộ mạnh mẽ Mặt trận Dân tộc Giải phóng vì ông biết rằng càng chống lại Hoa Kỳ
thì càng ít khó khăn cho người Campuchia. Ngoài ra, Sihanouk hiểu rằng ông cần
Trung Quốc. Nhưng đồng thời, Sihanouk không muốn đứng về phe nào vì ông sợ mất
sự ủng hộ của Pháp, mất vị thế trung lập của mình. Ít nhất, những gì ông nói
cho thấy ông có vẻ nghĩ đến và hiểu được logic của cuộc chiến: nếu Hoa Kỳ mở rộng
chiến tranh ra Bắc Việt Nam, nó sẽ lan rộng khắp Đông Dương. [4]
[1] Pham Van Dong talked
with Zhou Enlai in Beijing before he went on to visit Moscow. This was the
third meeting of the Vietnamese delegation in Beijing.
[1] Phạm Văn Đồng đã hội đàm
với Chu Ân Lai tại Bắc Kinh trước khi ông ta đi thăm Mátxcơva. Đây là cuộc gặp
thứ ba của đoàn đại biểu Việt Nam tại Bắc Kinh.
[2] Luo Ruiqing was a
member of the CCP Central Secretariat and chief of staff of the PLA until he
was purged in December 1965.
[2] La Thụy Khanh là thành
viên Ban Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc và là tổng tham mưu trưởng
Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc cho đến khi bị thanh trừng vào tháng 12
năm 1965.
[3] In talks held in
Guangdong province, 8 November 1965, Zhou told Ho Chi Minh that “The purpose of
Soviet aid to Vietnam [is]: (a) to isolate China. (b) to improve Soviet-US
relations, (c) to conduct subversive activities as well as acts of sabotage,
make problems in China, and maybe also in Vietnam.”
[3] Trong các cuộc đàm phán
được tổ chức tại tỉnh Quảng Đông, ngày 8 tháng 11 năm 1965, Chu nói với Hồ Chí Minh rằng “Mục
đích viện trợ của Liên Xô cho Việt Nam [là]: (a) cô lập Trung Quốc. (b) cải
thiện quan hệ Xô-Mỹ, (c) tiến hành các hoạt động lật đổ cũng như các hành vi
phá hoại, gây rắc rối ở Trung Quốc, và có thể cả ở Việt Nam.”
[4] This conversation
should be seen in the light of the triangular relationship between the Chinese,
Vietnamese, and Cambodian communist parties.Pol Pot (1923-98), who had become
secretary general of the Workers Party of Kampuchea in 1963 (the party later changed
name to the Communist Party of Kampuchea, and was generally known as Khmer
Rouge), had arrived in Hanoi in June 1965 and went on to Beijing in late
1965.In both countries he met prominent party leaders. Serious
disagreements developed between him and Le Duan in Hanoi: see Thomas Engelbert
and Christopher E. Goscha, Falling Out Of Touch: A Study on Vietnamese Communist Policy
towards an Emerging Cambodian Communist Movement, 1930-1975 (Clayton, Victoria,
Australia: Monash University, 1995); and also David Chandler, Brother Number One: A
Political Biography of Pol Pot (Boulder, CO: Westview, 1992), pp. 73-77. Pol Pot wanted
already at this stage to take up armed fighting in Cambodia, but at this
juncture both the Vietnamese and Chinese were keen to avoid any struggle
against Sihanouk. They preferred to see Sihanouk continue his neutralist
policy, and if the US were to intervene in Cambodia, they hoped that Sihanouk
and the Cambodian communists would join forces.
[4] Cuộc trò chuyện này nên được xem xét dưới góc độ mối
quan hệ tay ba giữa các đảng cộng sản Trung Quốc, Việt Nam và Campuchia. Pol
Pot (1923-98), người đã trở thành tổng thư ký của Đảng Công nhân Campuchia vào
năm 1963 (sau này đảng đổi tên thành Đảng Cộng sản Campuchia và thường được gọi
là Khmer Đỏ), đã đến Hà Nội vào tháng 6 năm 1965 và đến Bắc Kinh vào cuối năm
1965. Ở cả hai quốc gia, ông đã gặp các nhà lãnh đạo đảng nổi tiếng. Những bất
đồng nghiêm trọng đã phát triển giữa ông và Lê Duẩn tại Hà Nội: xem Thomas
Engelbert và Christopher E. Goscha, Falling Out Of Touch: A Study on Vietnamese
Communist Policy toward an Emerging Cambodia Communist Movement, 1930-1975
(Clayton, Victoria, Úc: Đại học Monash, 1995); và David Chandler, Brother
Number One: A Political Biography of Pol Pot (Boulder, CO: Westview, 1992), tr.
73-77. Pol Pot đã muốn ngay từ giai đoạn này tham gia chiến đấu vũ trang ở
Campuchia, nhưng tại thời điểm này, cả Việt Nam và Trung Quốc đều muốn tránh bất
kỳ cuộc đấu tranh nào chống lại Sihanouk. Họ thích thấy Sihanouk tiếp tục chính
sách trung lập của mình, và nếu Hoa Kỳ can thiệp vào Campuchia, họ hy vọng rằng
Sihanouk và những người cộng sản Campuchia sẽ hợp lực.
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/discussion-between-zhou-enlai-and-pham-van-dong-5
English version Google translated
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/89323/download
No comments:
Post a Comment