20241009 CDTL Chuyen Chiem Mien Nam 18 Sep 1973 Le Duan
***
Dưới đây là công văn của bộ chính trị cộng sản giặc
Hồ gửi cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam về kế hoạch đánh chiếm
miền Nam sau hiệp định Paris Peace Accords 1973.
Paris Peace Accords 1973 chỉ
là kế hoạch trì hoản chiến do cộng sản giặc Hồ bắt tay phối hợp với Kissinger để
bàn giao miền Nam cho cộng sản giặc Hồ.
Tóm lại người bạn đồng minh đã tự ý giao miền Nam cho
cả cộng sản giặc Hồ cùng cộng sản tàu, bất cần đến sự đồng ý của đồng bào miền
Nam hay Chính phủ miền Nam.
Kết quả là hằng triệu sinh mạng người dân miền Nam bị
hy sinh một cách oan uổng, lãng phí.
***
English version Google translate
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/100401/download
September 18, 1973
Politburo Sends Letter to COSVN,
Region 5, Tri-Thien, Saigon, Hue, and Danang
This document was made possible with support from MacArthur Foundation
[Translator's Note: At the conclusion of an important Politburo
conference, a letter summarizing the results was sent to the major commands in
the South. While the author is unknown, it was probably written by Le Duan. He
clearly states, that the Paris Accords were designed for them to resume the
offensive at some point in the future. Whether the party leader was taking
advantage of the improved posture of Communist forces in South Vietnam at that
time to justify the signing of the accords, or revealing his original intent,
is difficult to determine. Regardless, the letter is a clarion call for war.]
Ngày 18 tháng 9 năm 1973
Bộ Chính trị gửi thư cho COSVN, Khu 5, Trị Thiên,
Sài Gòn, Huế và Đà Nẵng
Tài liệu này được thực hiện với sự hỗ trợ của Quỹ MacArthur
[Ghi chú của người dịch: Khi kết thúc một hội nghị quan trọng của Bộ
Chính trị, một lá thư tóm tắt kết quả đã được gửi đến các bộ tư lệnh chính ở
miền Nam. Mặc dù không rõ tác giả, nhưng có lẽ là Lê Duẩn. Ông ta tuyên
bố rõ ràng rằng Hiệp định Paris được thiết kế để họ tiếp tục cuộc tấn công vào một thời điểm nào đó trong
tương lai. Liệu nhà lãnh đạo đảng có lợi dụng tình hình cải thiện của lực lượng
Cộng sản ở miền Nam Việt Nam vào thời điểm đó để biện minh cho việc ký kết các
hiệp định hay tiết lộ ý định ban đầu của mình hay không, thì vẫn khó xác định.
Bất kể thế nào, lá thư là lời kêu gọi chiến tranh rõ
ràng.]
In order to concentrate on assessing the situation and to provide proper
guidance to the South Vietnamese revolutionary movement, the Politburo offered
the following thoughts on assessing the situation in South Vietnam:
-The current balance of forces on the South Vietnamese battlefield has
moved another step in our favor, but the balance of forces has not yet reached
the point at which the Americans and their puppets will be forced to change
their policy on implementing the Paris Agreement on Vietnam, and they are still
very stubbornly fighting us ferociously for control of territory. The problem
that the U.S. faces in South Vietnam is whether to continue the fighting in its
present form or to change course in order to seek a political settlement.
Để tập trung đánh giá tình hình và chỉ đạo đúng đắn cho phong trào cách
mạng Nam Việt Nam, Bộ Chính trị đã đưa ra những suy nghĩ sau đây về việc đánh
giá tình hình ở Nam Việt Nam:
- Cán cân lực lượng hiện tại trên chiến trường Nam Việt Nam đã dịch
chuyển thêm một bước có lợi cho chúng ta, nhưng cán cân lực lượng vẫn chưa đạt
đến mức mà người Mỹ và tay sai của họ sẽ buộc phải thay đổi chính sách thực
hiện Hiệp định Paris về Việt Nam, và họ vẫn rất ngoan cố chiến đấu dữ dội
với chúng ta để giành quyền kiểm soát lãnh thổ. Vấn đề mà Hoa Kỳ phải đối mặt ở
Nam Việt Nam là liệu có nên tiếp tục chiến đấu theo hình thức hiện tại hay thay
đổi hướng đi để tìm kiếm một giải pháp chính trị.
If they continue the war, the U.S. and their puppets will suffer even
more defeats and will run into even more insoluble problems. If they change
course and seek a political settlement, they will have to cling to the Paris
Agreement in order to implement that policy decision, because they will have no
other option.
“No matter how the situation develops, in the end the path to victory for
the South Vietnamese revolution is still the path of [armed] violence. The two
possible courses for the development of the South Vietnamese revolution are
intimately linked to one another. For that reason, we must pro-actively prepare
for both possibilities so that we can take the appropriate action without being
simply reactive, without being caught off guard, and without any illusions…”
Nếu họ tiếp tục chiến tranh, Hoa Kỳ và những con rối của họ sẽ phải chịu
nhiều thất bại hơn nữa và sẽ gặp phải nhiều vấn đề khó giải quyết hơn nữa. Nếu
họ thay đổi lộ trình và tìm kiếm một giải pháp chính trị, họ sẽ phải bám vào Hiệp định Paris để thực hiện quyết
định chính sách đó, vì họ sẽ không có lựa chọn nào khác.
“Bất kể tình hình diễn biến thế nào, cuối cùng con
đường đi đến chiến thắng của cách mạng Nam Việt Nam vẫn là con đường
bạo lực [có vũ trang]. Hai con
đường có thể cho sự phát triển của cách mạng Nam Việt Nam có liên hệ mật thiết
với nhau. Vì lý do đó, chúng ta phải chủ động chuẩn bị cho cả hai khả năng để
chúng ta có thể hành động thích hợp mà không chỉ đơn thuần là phản ứng, không
bị bất ngờ và không có bất kỳ ảo tưởng nào…”
The Politburo stressed that:
“-During 1975, no matter what the cost, we must win much bigger victories
than before and we must inflict even greater defeats and failures on the enemy
in order to create an important, significant transformation in the balance of
forces between us and the enemy. When that transformation happens, based on the
actual developments at that time we will take the appropriate action based on
the various possibilities for which we have prepared plans in order to be able
to inflict fundamental defeats on the enemy in all three areas: military,
political, and diplomatic.
Bộ Chính trị nhấn mạnh rằng:
“- Trong năm 1975, bất kể phải trả giá thế nào, chúng ta cũng phải giành
được những thắng lợi to lớn hơn nhiều so với trước đây và phải gây cho địch
những thất bại và thất bại to lớn hơn nữa để tạo ra sự chuyển đổi quan trọng,
có ý nghĩa trong tương quan lực lượng giữa ta và địch. Khi sự chuyển đổi đó xảy
ra, căn cứ vào những diễn biến thực tế lúc đó, chúng ta sẽ có những hành động
thích hợp dựa trên những khả năng khác nhau mà chúng ta đã chuẩn bị kế hoạch để
có thể gây cho địch những thất bại căn bản trên cả ba phương diện: quân sự,
chính trị và ngoại giao.
“-At this time we also need to be vigilant and on guard against
right-wing, pro-American elements in the religious community, such as Buddhists
or Catholics who spout slogans demanding peace, freedom of the press, and who
even demand that Thieu step down. The true scheme of these elements is to
exploit the banner of peace and national reconciliation to win the support of
the masses and to gain control of the third force.
“- Lúc này chúng ta cũng cần cảnh giác và đề phòng những thành phần cánh
hữu, thân Mỹ trong cộng đồng tôn giáo, như Phật tử hay Công giáo,
hô hào khẩu hiệu đòi hòa bình, tự do báo chí, thậm chí đòi
Thiệu từ chức. Mưu đồ thực sự của những thành phần này là lợi dụng ngọn cờ hòa bình và hòa giải dân tộc để giành
được sự ủng hộ của quần chúng và giành quyền kiểm soát thế lực thứ ba.
“-On our side, we must actively recruit and organize forces within the
mass movement and we must understand that gaining control of the masses is the
most important goal. We must direct our mass [civilian] supporters into these
movements in order to bring the greater masses together. We must select cadres
and hard-core members, both at the highest levels and at the lowest levels, and
use them to form and control a front that is made up of the third force, and we
must isolate bad elements who are pretending to be members of the third force.
“- Về phía chúng ta, chúng ta phải tích cực tuyển
mộ và tổ chức lực lượng trong phong trào quần chúng và chúng ta phải
hiểu rằng giành quyền kiểm soát quần chúng là mục tiêu quan trọng nhất. Chúng
ta phải hướng những người ủng hộ quần chúng [dân sự] của chúng ta vào các phong
trào này để tập hợp quần chúng lớn hơn lại với nhau. Chúng ta phải lựa chọn cán
bộ và các thành viên cốt cán, cả ở cấp cao nhất và cấp thấp nhất, và sử dụng họ
để hình thành và kiểm soát một mặt trận được tạo thành từ lực lượng thứ ba, và
chúng ta phải cô lập những phần tử xấu đang giả vờ là thành viên của lực lượng thứ ba.
“-After we signed the Paris Agreement, our strategic plan was to maintain
both our posture and our strength in South Vietnam in order to be able to
eventually renew our attacks against the enemy. For us, the important part of
the Paris Agreement was not the agreement’s recognition that there are two
governments, two armies, and two areas of control, or the agreement’s provision
regarding the eventual formation of a three-sided government. For us the key
parts of the agreement were that the U.S. had to leave [South Vietnam] while
our troops stayed in place and that our North-South corridor [the Ho Chi Minh
Trail] would remain unbroken, so that it continued to link our rear area with
our front lines, giving our side an integral, unified, solid offensive posture.
“- Sau khi chúng ta ký Hiệp định Paris, kế hoạch chiến lược của chúng ta là duy trì cả thế trận và sức mạnh
của chúng ta ở Nam Việt Nam để có thể tiếp tục các cuộc tấn công chống
lại kẻ thù. Đối với chúng ta, phần quan trọng của Hiệp
định Paris không phải là sự công nhận của hiệp định rằng có hai chính
phủ, hai quân đội và hai khu vực kiểm soát, hoặc điều khoản của hiệp định liên
quan đến việc thành lập một chính phủ ba bên.
Đối với chúng ta, những phần chính của hiệp định là Hoa
Kỳ phải rời khỏi [Nam Việt Nam] trong khi quân
đội của chúng ta vẫn ở nguyên vị trí và hành lang Bắc-Nam của chúng ta [Đường
mòn Hồ Chí Minh] sẽ vẫn không bị phá vỡ, để nó tiếp tục liên kết khu vực hậu
phương của chúng ta với các tuyến đầu của chúng tôi, mang lại cho bên chúng ta
một thế trận tấn công toàn diện, thống nhất và vững chắc.
“-We now have an opportunity to take action. It has taken twenty years of
fighting to create this opportunity, and we must seize it in order to achieve
total victory in our fight for national liberation. This is the only chance we
will get. If we delay for ten or fifteen more years, the puppets will be able
to gain strength, the forces of aggression will recover their strength, and
then the situation will be extremely difficult for us.
“-Chúng ta hiện tại có cơ hội hành động.
Chúng ta đã mất hai mươi năm chiến đấu để tạo ra cơ hội này, và chúng ta phải
nắm bắt nó để giành chiến thắng hoàn toàn trong cuộc đấu tranh giải phóng dân
tộc của chúng ta. Đây là cơ hội duy nhất chúng ta có
thể có được. Nếu chúng ta trì hoãn thêm mười hoặc mười lăm năm nữa, bọn
bù nhìn sẽ có thể giành được sức mạnh, các thế lực xâm lược sẽ phục hồi sức
mạnh của chúng, và khi đó tình hình sẽ cực kỳ khó khăn đối với chúng ta.
“-In order to seize this opportunity we must act quickly and decisively,
but we also must act skillfully and wisely. Only in this way will we be able to
surprise the enemy so that he has no time to react. We have agreed that this is
what we must do, and we are determined to successfully accomplish this task.
“- Để nắm bắt cơ hội này, chúng ta phải hành động
nhanh chóng và quyết đoán, nhưng chúng ta cũng phải hành động khéo léo và sáng
suốt. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể khiến kẻ thù bất ngờ để chúng
không có thời gian phản ứng. Chúng ta đã thống nhất rằng đây là điều chúng ta
phải làm và chúng ta quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ này một cách thành
công.
“-We must understand the tremendous importance of our strategic decision
to liberate South Vietnam, and at the same time we must also recognize the
problems and the difficulties that the enemy could create for us. …We must
emphasize that we must have a clear vision of the massive capabilities and
forces that we will need, and that we are fully capable of mobilizing, in order
to create the combined strength that will be needed to win victory in this
final test of strength.
“-Chúng ta phải hiểu được tầm quan trọng to lớn của quyết định chiến lược
giải phóng Nam Việt Nam, đồng thời chúng ta cũng phải nhận ra những vấn đề và
khó khăn mà kẻ thù có thể tạo ra cho chúng ta. …Chúng ta phải nhấn mạnh rằng
chúng ta phải có tầm nhìn rõ ràng về năng lực và lực lượng to lớn mà chúng ta
sẽ cần, và rằng chúng ta hoàn toàn có khả năng huy động, để tạo ra sức mạnh
tổng hợp cần thiết để giành chiến thắng trong cuộc thử thách sức mạnh cuối cùng
này.
“-Our strength is, first of all, the strength of our people’s mastery,
the strength of our entire nation, from North to South, from the rear area to
the front lines, in fighting the enemy. Our strength is the popular national
democratic revolution in South Vietnam and the socialist revolution in North
Vietnam, brought together to become as one. However, our greatest strength, our
most decisive strength, is in the North, in our rear area. Our strength is the
strength of people’s warfare. From this moment on we must begin to carry out
all of the necessary preparations with the greatest urgency in order to create
the best conditions and the most bountiful material resources possible so that
we will be able to strike hard and to win quickly, cleanly, and totally during
the next two years, 1975-1976.”
“-Sức mạnh của chúng ta trước hết là sức mạnh làm chủ của nhân dân ta,
sức mạnh của toàn dân tộc ta, từ Bắc chí Nam, từ hậu phương đến tiền tuyến,
trong cuộc chiến đấu chống lại kẻ thù. Sức mạnh của chúng ta là cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở miền Nam Việt Nam và
cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc Việt Nam,
thống nhất thành một. Nhưng sức mạnh lớn nhất của chúng ta, sức mạnh quyết định
nhất của chúng ta, là ở miền Bắc, ở hậu phương
của chúng ta. Sức mạnh của chúng ta là sức mạnh của chiến
tranh nhân dân. Ngay từ lúc này, chúng ta phải bắt đầu tiến hành mọi sự
chuẩn bị cần thiết với sự cấp bách nhất để tạo ra những điều kiện tốt nhất và
nguồn lực vật chất dồi dào nhất có thể để chúng ta có thể đánh mạnh và giành
chiến thắng nhanh chóng, sạch sẽ và toàn diện trong hai năm tới,
1975-1976.”
Source: Document held in the Archives of the Party Central Committee
P 42 (35-24)
A letter, presumably written by Le Duan, offers a clarion call for war in
the wake of the Paris Peace Accords.
Author(s):
Nguồn: Tài liệu lưu trữ tại Lưu trữ của Ban Chấp hành Trung ương Đảng
P 42 (35-24)
Một lá thư, có lẽ do Lê Duẩn viết, đưa ra lời kêu gọi chiến tranh
sau Hiệp định Hòa bình Paris.
Tác giả:
• Lê, Duẩn
• Việt Nam. Đảng Cộng sản. Ban Chấp hành Trung ương (CPV CC). Bộ Chính
trị
English version Google translate
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/100401/download
No comments:
Post a Comment