20240826 Nguyen Ai Quoc Chet Trong Tu Hong Kong 1932
***
Tài liệu nầy đã củ nhưng củng nên đưa lên trình làng để
xác định lại một lần nửa Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc-Nguyễn
Tất Thành mà Hồ Chí Minh là một tên cướp tàu tỉnh Phúc Kiến giả
danh Nguyễn Ái Quốc với mục đích vào cướp đất nước, biển, đảo Việt-Nam.
Chính vì thế mà lá cờ của tỉnh Phúc Kiến đã được tên
giặc tàu Hồ Chí Minh đem sang Việt-Nam làm một thòng lọng tròng vào cổ dân tộc
Việt-Nam từ năm 1945 cho đến nay.
Như thế nó cho chúng ta thấy rõ ràng đảng cộng sản tại
Việt-Nam hiện nay là cánh tay nối dài của đảng cộng sản tàu.
Tên chính danh là “cộng sản giặc Hồ”.
Điều buồn cười là luận điệu cộng sản dù tàu hay tây điều
có cùng một luận điệu là điêu ngoa, xảo trá, lọc lừa.
Ví dụ:
Nguyễn Ái Quốc đã mắc bệnh lao trước hay sau củng phải
chết trong tù như thế tư bản đâu cần phải giết Nguyễn Ái Quốc!
Trừ phi:
Nguyễn Ái Quốc bị cộng sản tàu giết chết trong tù rồi
đưa Hồ Chí Minh giả danh Nguyễn Ái Quốc vào cướp nước Việt-Nam!
***
20230224 Nguyen Ai Quoc Chet Trong Tu Hong Kong
Nguyễn Ái Quốc chết trong tù Hong Kong vì bệnh lao (hay bị
giết!)
HUMANITY: NGUYEN AI QUOC, THE VALIANT FOUNDER OF THE
INDOCHINESE CP DIED IMPRISONED [1932]
30/08/2018 INDOMEMOIRES 4 COMMENTS
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
Nguyen Ai Quoc, the valiant founder of the Indochinese CP
died imprisoned
Nguyen Ai Quoc, founder of the Indochinese Communist Party
imprisoned by British imperialism, of complicity with French imperialism died of tuberculosis in the infirmary of the Hong Kong prison (1932).
Luttons pour libérer
I’Indochine
Nguyen Ai Quoc, le vaillant fondateur du PC Indochinois
est mort emprisonné
Nguyen Ai Quoc, fondateur du Parti communiste
indochinois emprisonné par l’impérialisme britannique, de complicité avec
l’impérialisme français est mort de la tuberculose à
l’infirmerie de la prison de Hong Kong (1932).
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
Hãy đấu tranh giải phóng Đông Dương
Nguyễn Ái Quốc, người sáng lập dũng cảm của PC Đông
Dương, chết trong tù.
Nguyễn Ái Quốc, người sáng lập Đảng Cộng sản Đông Dương
bị đế quốc Anh giam cầm, đồng lõa với đế quốc Pháp, chết vì bệnh lao tại bệnh
xá nhà tù Hồng Kông (1932).
Let’s fight to liberate Indochina
Nguyen Ai Quoc, the valiant founder of the Indochinese
Communist Party died in prison
Nguyen Ai Quoc, founder of the Indochinese Communist
Party imprisoned by British imperialism, in complicity with French imperialism,
died of tuberculosis in the infirmary of Hong Kong prison (1932).
Luttons pour libérer
l’Indochine
Nguyen Ai Quoc, le
vaillant fondateur du PC Indochinois est mort emprisonné
Nguyen Ai Quoc, fondateur du Parti communiste indochinois emprisonné par l’impérialisme britannique, de complicité avec l’impérialisme français est mort de la tuberculose à l’infirmerie de la prison de Hong Kong.
20240826 cdtl HCM chet 1932 01
ACTUALITÉS VIÊT-NAM, DÉBAT / QUESTIONS D'HISTOIRE, HISTOIRE ET SOCIÉTÉS D'INDOCHINE
L’HUMANITÉ: NGUYEN AI QUOC, LE VAILLANT FONDATEUR DU
PC INDOCHINOIS EST MORT EMPRISONNÉ [1932]
TIN TỨC
VIỆT NAM, CÂU HỎI TRANH LUẬN/LỊCH SỬ, LỊCH SỬ VÀ XÃ HỘI ĐÔNG DƯƠNG
NHÂN LỰC:
NGUYỄN ÁI QUỐC, NGƯỜI SÁNG LẬP VĨ ĐẠI ĐÔNG DƯƠNG BỊ CHẾT TRONG TÙ [1932]
[ndlr] Depuis quelques jours, l’itinéraire si
particulier du révolutionnaire Nguyên Ai Quôc est de nouveau questionné sur la
toile. Celui qui deviendra la Président Hô Chi Minh serait mort à Hong-Kong en
1932 comme le rappelle cet article du journal L’Humanité, publié
à l’époque et désormais disponible sur Gallica. Autant dire que cela jette le
trouble sur l’itinéraire marqué de zones d’ombre de cette personnalité
mondialement connue, qui pris le soin de rédiger par deux fois sa propre
biographie sous des pseudonymes. Si le décès de Quôc en 1932 était avéré cela
constituerait une révolution à la fois historique et historiographique mais
rien n’est moins sûr. Ce dossier aux allures de “théorie du complot” remue la
blogosphère vietnamienne depuis dix ans lorsqu’un chercheur
taïwanais publia en 2008 une biographie controversée et contestée sur Hô
Chi Minh/Nguyên Ai Quôc affirmant qu’il s’agissait de deux hommes différents.
Qu’en pensent les biographes renommés (Pierre Brocheux1,
William Duiker, Daniel Hémery, Sophie Quinn-Judge…) ? L’Humanité a-t-il publié un démenti plus tardif?
[ghi chú của
biên tập viên] Những ngày gần đây, hành trình rất đặc biệt của nhà cách mạng
Nguyễn Ái Quốc một lần nữa lại bị đặt câu hỏi trên mạng. Người sẽ trở thành Chủ
tịch Hồ Chí Minh qua đời ở Hồng Kông vào năm 1932, như được nhắc lại trong bài
viết này trên tờ L'Humanité, xuất bản vào thời điểm đó và hiện có trên Gallica.
Chỉ cần nói rằng điều này tạo ra sự nhầm lẫn vào con đường được đánh dấu bởi
những vùng xám của nhân vật nổi tiếng thế giới này, người đã cẩn thận viết tiểu
sử của chính mình hai lần dưới các bút danh. Nếu cái chết của Quốc năm 1932
được chứng minh thì đó sẽ là một cuộc cách mạng vừa mang tính lịch sử vừa mang
tính sử học, nhưng không có gì kém chắc chắn hơn. Hồ sơ này, giống như một
“thuyết âm mưu”, đã gây xôn xao cộng đồng blog Việt Nam trong mười năm khi một
nhà nghiên cứu Đài Loan xuất bản một cuốn tiểu sử gây tranh cãi về Hồ Chí
Minh/Nguyên Ái Quốc vào năm 2008, cho rằng họ là hai người đàn ông khác nhau.
Các nhà viết tiểu sử nổi tiếng (Pierre Brocheux1, William Duiker, Daniel Hémery,
Sophie Quinn-Judge, v.v.) nghĩ gì? L'Humanité sau này có đưa ra lời phủ nhận
không?
Seule l’ouverture des archives
vietnamiennes (et éventuellement chinoises) accompagnée de la liberté
académique dans ces deux pays permettront d’éclairer les zones d’ombre qui
jalonnent l’itinéraire de ce personnage historique.
Chỉ có việc mở các kho lưu trữ của
Việt Nam (và có thể cả Trung Quốc) đi kèm với tự do học thuật ở hai nước này
mới làm sáng tỏ những vùng xám đánh dấu hành trình của nhân vật lịch sử này.
Avec le recul et la prudence nécessaires, nous proposons aujourd’hui ce
document-source étonnant comme contribution à l’histoire.
L’Humanité du vendredi 19 juin 1931 (28e
année, n° 11875) rapporte l’arrestation de Nguyên Ai Quôc à Shanghai. Il s’agit
en réalité de Hong Kong. Texte de l’article reproduit ci-dessous:
Với nhận thức muộn màng và sự thận trọng cần thiết, hôm nay
chúng tôi cung cấp tài liệu nguồn đáng kinh ngạc này như một đóng góp cho lịch
sử.
Tờ L’Humanité thứ Sáu ngày 19 tháng 6 năm 1931 (năm thứ 28,
số 11875) đưa tin về vụ bắt Nguyễn Ái Quốc ở Thượng Hải. Thực ra đó là Hồng
Kông. Nội dung của bài viết được sao chép dưới đây:
Les impérialismes solidaires
Chủ nghĩa đế quốc đoàn kết
Les Anglais arrêtent à Shanghaï le révolutionnaire annamite
N’Guyen Aï Quoc
Người Anh bắt giữ nhà cách mạng An Nam N’Guyen Aï Quốc ở
Thượng Hải
Les dépêches annoncent que la police
anglaise a arrêté à Shanghaï le communiste annamite Nguyen Ai Quoc, ainsi qu’un
Français du nom de Serge Lefranc (?)
Tin tức đưa tin cảnh sát Anh đã bắt
giữ nhà cộng sản An Nam Nguyễn Ái Quốc ở Thượng Hải, cũng như một người Pháp
tên là Serge Lefranc (?)
La presse bourgeoise célèbre cette
“importante capture”.
Báo chí tư sản ca tụng “cuộc bắt giữ
quan trọng” này
Il est certain que Nguyen Ai Quoc, qui
milita en France pour l’adhésion de notre Parti à la Troisième Internationale
et poursuit, depuis dix ans, une action énergique pour l’organisation de ses
frères annamites, est l’un des meilleurs pionniers du mouvement communiste
mondial.
Điều chắc chắn rằng Nguyễn Ái Quốc,
người đã vận động ở Pháp để Đảng ta gia nhập Quốc tế thứ ba và đã tiếp tục hoạt
động tích cực trong mười năm để tổ chức các anh em An Nam của mình, là một
trong những nhà tiên phong xuất sắc nhất của chủ nghĩa cộng sản thế giới.
Nous le saluons au moment où, comme
Tao, il est frappé par la répression internationale.
Chúng ta chào mừng anh ấy vào thời
điểm, giống như Tao, anh ấy đang phải hứng chịu sự đàn áp của quốc tế.
L’impérialisme anglais de McDonald est
ici en collaboration étroite avec l’impérialisme français, servis par nos chefs
socialistes nationaux.
Chủ nghĩa đế quốc Anh của McDonald ở
đây có sự hợp tác chặt chẽ với chủ nghĩa đế quốc Pháp, được phục vụ bởi các nhà
lãnh đạo xã hội chủ nghĩa quốc gia của chúng ta.
Mais nos adversaires délirent lorsque M.
Jean Tourène, du Journal, ils
affirment que l’arrestation en Chine de Nguyen Ai Quoc va arrêter le mouvement
annamite.
Nhưng đối thủ của chúng ta đang mê sảng khi ông Jean
Tourène, từ Tạp chí, tuyên bố rằng việc bắt giữ Nguyễn Ái Quốc ở Trung Quốc sẽ
ngăn chặn phong trào An Nam.
Pas plus celle que Tao, pas plus
celles que les fusillades du Premier Mai et les déportations en masse,
l’arrestation de Nguyen Ai Quoc ne brisera l’élan révolutionnaire des
travailleurs indochinois. Celui-ci a une base sociale trop solide.
Không hơn Tao, không hơn các vụ xả
súng Ngày Tháng Năm và trục xuất hàng loạt, việc bắt giữ Nguyễn Ái Quốc sẽ phá
vỡ đà cách mạng của công nhân Đông Dương. Cái này có cơ sở xã hội quá vững
chắc.
C’est au contraire la révolution
annamite qui, en chassant l’oppresseur, glorifiera les courageux camarades qui,
comme Tao, comme Nguyen Ai Quoc et des milliers d’autres se sont dévoués à la
cause des travailleurs d’Indochine.
Ngược lại, chính cuộc cách mạng An
Nam, bằng cách đánh đuổi kẻ áp bức, sẽ tôn vinh những đồng chí dũng cảm, như
Tao, như Nguyễn Ái Quốc và hàng ngàn người khác, đã cống hiến hết mình cho sự
nghiệp của công nhân Đông Dương.
Source: https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k403934z
Dans L’Humanité du
mardi 9 août 1932 (29e année, n° 12292), sa mort est annoncée et un hommage lui
est rendu. Texte de l’article reproduit ci-dessous:
Trên tờ L'Humanité ngày thứ ba ngày 9 tháng 8 năm 1932 (năm
thứ 29, số 12292), cái chết của ông được công bố và người ta tưởng nhớ ông. Nội
dung của bài viết được sao chép dưới đây:
Luttons pour libérer l’Indochine
Hãy đấu tranh giải phóng Đông Dương
Nguyen Ai Quoc, le vaillant fondateur du PC Indochinois est
mort emprisonné
Nguyễn Ái Quốc, người sáng lập dũng cảm của PC Đông Dương,
chết trong tù.
Nguyen Ai Quoc, fondateur du Parti
communiste indochinois emprisonné par l’impérialisme britannique, de complicité
avec l’impérialisme français est mort de la tuberculose à l’infirmerie de la
prison de Hong Kong.
Nguyễn Ái Quốc, người sáng lập Đảng
Cộng sản Đông Dương bị đế quốc Anh giam cầm đồng lõa với đế quốc Pháp, chết vì
bệnh lao tại bệnh xá nhà tù Hồng Kông.
Militant héroïque, il ne cessa durant
toute sa vie de se dépenser sans compter pour faire pénétrer le communisme dans
l’Indochine opprimée par le fer et par le feu par l’impérialisme français; pour
grouper les masses ouvrières et paysannes pour la lutte libératrice.
Là một nhà hoạt động anh hùng, suốt
đời Người không ngừng hoạt động không mệt mỏi để đưa chủ nghĩa cộng sản vào
Đông Dương đang bị đế quốc Pháp áp bức bằng sắt và lửa; tập hợp quần chúng công
nhân và nông dân đấu tranh giải phóng.
Il fonda le Parti communiste
indochinois qui fut à la tête des luttes des ouvriers et des paysans, et qui
malgré la terreur que fait régner l’impérialisme, les conduira, avec le soutien
actif du prolétariat de France, à la victoire.
Ông thành lập Đảng Cộng sản Đông
Dương, đứng đầu các cuộc đấu tranh của công nhân và nông dân, và bất chấp nỗi
kinh hoàng do chủ nghĩa đế quốc ngự trị, Đảng này sẽ dẫn dắt họ, với sự hỗ trợ
tích cực của giai cấp vô sản Pháp, đến chiến thắng.
L’impérialisme a assassiné Nguyen Ai
Quoc, mais il ne réussira pas à étouffer la lutte du peuple indochinois pour sa
libération. Il vient d’interdire la plantation du riz pour « remédier» à la
crise économique, mesure qui n’aura d’autre effet que d’accentuer la famine; il
vient d’incendier le village de Son Duong, jetant ainsi 64 familles sur la
route. Mais 2.000 coolies licenciés des plantations de caoutchouc ont organisé
une marche de la faim sur Saigon.
Chủ nghĩa đế quốc đã sát hại Nguyễn Ái
Quốc, nhưng nó sẽ không thành công trong việc dập tắt cuộc đấu tranh giải phóng
của nhân dân Đông Dương. Ông vừa cấm trồng lúa để “khắc phục” cuộc khủng hoảng
kinh tế, một biện pháp không có tác dụng gì khác ngoài việc làm gia tăng nạn
đói; hắn vừa đốt làng Sơn Dương, ném 64 gia đình xuống đường. Nhưng 2.000 cu li
bị sa thải khỏi các đồn điền cao su đã tổ chức một cuộc tuần hành tuyệt thực ở
Sài Gòn.
L’impérialisme français a assassiné
Nguyen Ai Quoc, mais malgré les milliers d’arrestations de vaillants
communistes, d’ouvriers et de paysans qui ont lutté pour leur droit à la vie et
pour leur libération, notre Parti communiste frère d’Indochine reste
inébranlable à la pointe du combat. Des dizaines de nouveaux
militants et révolutionnaires se lèvent pour continuer l’oeuvre de Nguyen Ai
Quoc.
Đế quốc Pháp đã ám sát Nguyễn Ái Quốc,
nhưng mặc dù có hàng nghìn người cộng sản, công nhân, nông dân dũng cảm đấu
tranh cho quyền sống và sự giải phóng của mình bị bắt giữ, Đảng Cộng sản Đông
Dương anh em của chúng ta vẫn kiên cường đi đầu trong cuộc đấu tranh. Hàng chục
nhà hoạt động, cách mạng mới đứng lên tiếp nối công việc của Nguyễn Ái Quốc
Au moment même où l’Impérialisme
assassine Nguyen Ai Quoc dans ses prisons, l’héroïque Parti communiste
d’Indochine lance son programme d’action qui sera le guide de millions
d’ouvriers et de paysans dans leur lutte contre l’impérialisme français.
Vào đúng thời điểm Chủ nghĩa đế quốc
ám sát Nguyễn Ái Quốc trong nhà tù, Đảng Cộng sản Đông Dương anh hùng đã phát
động chương trình hành động sẽ là kim chỉ nam cho hàng triệu công nhân và nông
dân đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc Pháp.
Le comité central du Parti communiste
français, en s’inclinant devant la dépouille du chef communiste Nguyen Ai Quoc,
salue avec enthousiasme le programme d’action du Parti communiste indochinois,
signé de son comité central provisoire qui continuera et amplifiera la lutte
commencée avec Nguyen Ai Quoc.
Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản
Pháp cúi đầu trước hài cốt lãnh tụ cộng sản Nguyễn Ái Quốc, nhiệt tình hoan
nghênh chương trình hành động của Đảng Cộng sản Đông Dương được Ban Chấp hành
Trung ương lâm thời ký kết sẽ tiếp tục và khuếch đại cuộc đấu tranh bắt đầu từ
Nguyễn Ái Quốc.
Ce document montre le degré de
maturité auquel est parvenu notre jeune parti frère. Il prouve qu’en dépit
d’une répression dépassant en horreur les plus sauvages atrocités des débuts du
colonialisme, en dépit des monstrueux massacres de Nghe Tinh et de Nghe An, en
1930, l’impérialisme français n’a pu empêcher notre Parti frère d’Indochine de
grandir, de se renforcer, de se lier chaque jour plus profondément a la lutte
du peuple indochinois, aux prolétaires avant tout.
Văn kiện này cho thấy mức độ trưởng
thành mà đảng trẻ của chúng ta đã đạt được. Nó chứng tỏ rằng mặc dù bị đàn áp
khủng khiếp hơn cả những tội ác dã man nhất thời kỳ đầu của chủ nghĩa thực dân,
mặc dù có những vụ thảm sát man rợ ở Nghệ Tĩnh và Nghệ An năm 1930, đế quốc
Pháp vẫn không thể ngăn cản Đảng Đông Dương anh em chúng ta phát triển, củng
cố, vươn lên ngày càng gắn kết sâu sắc hơn với cuộc đấu tranh của nhân dân Đông
Dương, trước hết là của giai cấp vô sản.
L’impérialisme français vient
d’assassiner à la prison de Saïgon notre camarade Likvey, secrétaire du Parti
communiste et de faire mourir en prison le fondateur de ce parti.
Đế quốc Pháp vừa ám sát đồng chí
Likvey, Bí thư Đảng Cộng sản của chúng ta trong nhà tù Sài Gòn và đưa người
sáng lập đảng này vào tù.
Le Comité central du Parti communiste
Indochinois lui répondra par le développement, de son programme d’action qui libérera
l’Indochine des vampires impérialistes et de leurs soutiens, les socialistes
français et les féodaux bourgeois indigènes.
Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản
Đông Dương sẽ ứng phó bằng cách xây dựng chương trình hành động nhằm giải phóng
Đông Dương khỏi bọn ma cà rồng đế quốc và những kẻ ủng hộ chúng, bọn xã hội chủ
nghĩa Pháp và giai cấp tư sản phong kiến bản địa.
L’Humanité publiera des extraits du
programme d’action du P. C. I.
Le Comité central du Parti communiste
français appelle la classe ouvrière française à renforcer son alliance de
combat avec le peuple indochinois, affamé et torturé, dans une lutte accentuée
contre l’ennemi commun : l’impérialisme français.
L’Humanité sẽ xuất bản các trích đoạn
từ chương trình hành động của PCI.
Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản
Pháp kêu gọi giai cấp công nhân Pháp tăng cường liên minh đấu tranh với nhân
dân Đông Dương đang bị đói khát và bị tra tấn, trong cuộc đấu tranh quyết liệt
chống kẻ thù chung là chủ nghĩa đế quốc Pháp.
Il demande particulièrement aux
ouvriers socialistes d’entrer dans ce front, unique anti-impérialiste et de
s’écarter de la voie sanglante du colonialisme où veut les entraîner leur
parti, celui de Varenne, cette voie hideuse des têtes coupées réclamées par la
fédération socialiste du Tonkin après Yen Bay et après l’insurrection du
Nord-Annam.
Ông đặc biệt yêu cầu các công nhân xã
hội chủ nghĩa bước vào mặt trận chống đế quốc độc đáo này và tránh xa con đường
đẫm máu của chủ nghĩa thực dân mà đảng của họ, đảng Varenne, muốn dẫn dắt họ,
con đường ghê tởm của những cái đầu bị chặt đứt mà liên đoàn xã hội chủ nghĩa
yêu cầu. của Bắc Kỳ sau Yên Vịnh và sau cuộc khởi nghĩa Bắc An Nam.
Il demande aux soldats et aux marins
français, coloniaux et légionnaires, eux aussi ouvriers et paysans, de ne
jamais oublier que l’ouvrier, le coolie, le nha-qoué [nhà quê, paysan]
d’Indochine sont leurs frères et que leurs vrais ennemis sont les oppresseurs
de ce peuple martyr qui les envoient mourir sous un climat meurtrier pour les
seuls intérêts des capitalistes français, des rois du caoutchouc, de
l’industrie, de la banque.
Người yêu cầu các chiến sĩ và thủy thủ
Pháp, thuộc địa và lê dương, cả công nhân và nông dân, đừng bao giờ quên rằng
công nhân, cu li, nha-qoué [nhà quê, nông dân] Đông Dương là anh em của họ và
kẻ thù thực sự của họ là những kẻ áp bức của những người tử vì đạo này đã đẩy
họ đến cái chết trong bầu không khí giết chóc vì lợi ích duy nhất của bọn tư
bản Pháp, những ông vua cao su, công nghiệp, ngân hàng.
Au moment où notre parti frère publie
son programme d’action, puisons dans l’exemple de nouvelles forces pour
soutenir leurs luttes libératrices et mener la nôtre propre en renforçant sur
tous les terrains notre action révolutionnaire contre notre propre
impérialisme.
Khi đảng chị em của chúng ta công bố
chương trình hành động của mình, chúng ta hãy lấy ví dụ về các lực lượng mới để
hỗ trợ các cuộc đấu tranh giải phóng của họ và lãnh đạo cuộc đấu tranh của
chúng ta bằng cách tăng cường hành động cách mạng trên mọi cơ sở chống lại chủ
nghĩa đế quốc của chúng ta.
Source : https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k404359z.item
Articles évoquant cette polémique :
·
Lâm Bình Duy Nhiên, Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh?, Dan Chim Viet, 28/08/2018.
·
Nguyễn Duy Chính, Nhận xét về cuốn Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo, Geocities, 31/12/2008 et sur le site
de la BBC Vietnam.
·
Nguyen Thi Co May, Cũng nên nói thêm một lần nữa:
Năm 1932, Hồ Chí Minh chưa chết đâu!, Dân Làm Báo, 07/09/2018.
·
Nguyen Van Huy, Những chứng-cớ lịch-sử bịp bợm của ‘Hồ Chí Minh sinh bình khảo’ (Blog
entièrement consacré à cette question).
·
Trần Bình Nam, Một nghi án lịch sử : Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh: một hay hai
người?, Geocities, Feb.
26, 2013. Voir aussi les autres liens vers les articles contestant la thèse
défendue dans l’ouvrage taïwanais.
Principales biographies sur Hô Chi Minh :
·
Brocheux, Pierre, Ho Chi Minh, Paris, Presses de
Sciences po, Références-facettes, 2000.
·
Brocheux, Pierre, Ho Chi Minh, du révolutionnaire à
l’icône, Paris, Payot, Biographie Payot, 2003. [sur
la “fausse mort” à Hong Kong, voir p. 94]
·
Duiker, William J., Ho Chi Minh, a life, New York,
Hyperion, 2000.
·
Hémery, Daniel [1990], Ho Chi Minh, de l’Indochine au
Vietnam, Paris, Gallimard, Découvertes Gallimard, 2013,
nouvelle édition.
·
Quinn-Judge,
Sophie, Ho Chi Minh: the missing years, 1919-1941, Londres,
Hurst & Co., 2003.
Nous invitons nos lecteurs/trices à relire également outre
les biographies mentionnées ci-dessus l’ouvrage collectif édité en 1990
intitulé en français : Ho Chi Minh, l’homme et son
héritage, Paris, Đường Mới La Voie Nouvelle, 1990 et en
vietnamien : Hồ Chí Minh. Sự thật về thân thế và sự nghiệp, Paris,
Nhà Sách Nam Á, 1990.
FG
MàJ
03/10/2018
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
English
version
HUMANITY: NGUYEN AI QUOC, THE VALIANT FOUNDER OF THE
INDOCHINESE CP DIED IMPRISONED [1932]
30/08/2018 INDOMEMOIRES 4 COMMENTS
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
NEWS VIETNAM, DEBATE / HISTORICAL ISSUES, HISTORY AND SOCIETIES OF INDOCHINA
HUMANITY: NGUYEN AI QUOC, THE VALIANT FOUNDER OF THE
INDOCHINESE CP DIED IMPRISONED [1932]
30/08/2018 INDOMEMOIRES 4 COMMENTS
[Editor's note] In recent days, the particular itinerary of the
revolutionary Nguyen Ai Quoc is again questioned on the web. The one who will
become President Ho Chi Minh would have died in Hong Kong in 1932 as recalled
in this article of the newspaper L'Humanité, published at the
time and now available on Gallica. Suffice to say that this throws trouble on
the itinerary marked by gray areas of this world-famous personality, who took
care to write twice his own biography under pseudonyms. If the death of Quoc in
1932 were proven it would constitute a revolution both historical and
historiographical but nothing is less certain. This "conspiracy
theory" issue has stirred up the Vietnamese blogosphere for ten years when
a Taiwanese researcher published in 2008 a controversial and disputed biography
of Ho Chi Minh/Nguyen Ai Quoc claiming that they were two different men. What
do renowned biographers think (Pierre Brocheux)1,
William Duiker, Daniel Hémery, Sophie Quinn-Judge...) ? Did L'Humanité publish
a later denial?
Only the opening of Vietnamese (and
possibly Chinese) archives accompanied by academic freedom in these two
countries will shed light on the grey areas that mark the itinerary of this
historical figure.
With hindsight and caution, we now offer this astonishing source document
as a contribution to history.
L'Humanité of Friday, June 19, 1931 (28th
year, No. 11875) reports the arrest of Nguyen Ai Quoc in Shanghai. It is
actually Hong Kong. Text of the article reproduced below:
Imperialisms in solidarity
The British arrest in Shanghai the Annamite revolutionary
N'Guyen Aï Quoc
Dispatches announce that the English police have arrested
in Shanghai the Annamite communist Nguyen Ai Quoc, as well as a Frenchman named
Serge Lefranc (?).
The bourgeois press celebrates this "important
capture".
It is certain that Nguyen Ai Quoc, who campaigned in France
for the accession of our Party to the Third International and has been pursuing
energetic action for the organization of his Annamite brothers for ten years,
is one of the best pioneers of the world communist movement.
We salute him at a time when, like Tao, he is struck by
international repression.
McDonald's English imperialism is here in close
collaboration with French imperialism, served by our national socialist
leaders.
But our opponents are delusional when Mr.
Jean Tourène, of the Journal, they
say that the arrest in China of Nguyen Ai Quoc will stop the Annamite movement.
No more than Tao, no more than the May Day shootings and
mass deportations, the arrest of Nguyen Ai Quoc will not break the
revolutionary momentum of the Indochinese workers. It has too solid a social
base.
On the contrary, it is the Annamite revolution which, by
driving out the oppressor, will glorify the brave comrades who, like Tao, like
Nguyen Ai Quoc and thousands of others devoted themselves to the cause of the
workers of Indochina.
Source: https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k403934z
In L'Humanité of Tuesday, August 9, 1932 (29th year, No.
12292), his death is announced and a tribute is paid to him. Text of the
article reproduced below:
Fighting to liberate Indochina
Nguyen Ai Quoc, the valiant founder of the Indochinese CP
died imprisoned
Nguyen Ai Quoc, founder of the Indochinese Communist Party
imprisoned by British imperialism, of complicity with French imperialism died
of tuberculosis in the infirmary of the Hong Kong prison.
A heroic militant, he never ceased throughout his life to
expend himself without counting to bring communism into Indochina oppressed by
iron and fire by French imperialism; to regroup the masses of workers and
peasants for the liberating struggle.
He founded the Indochinese Communist Party, which was at
the head of the struggles of the workers and peasants, and which, despite the
terror of imperialism, led them, with the active support of the France
proletariat, to victory.
Imperialism has assassinated Nguyen Ai Quoc, but it will
not succeed in stifling the struggle of the Indochinese people for his
liberation. It has just banned the planting of rice to "remedy" the
economic crisis, a measure that will have no other effect than to accentuate
famine; it has just burned the village of Son Duong, throwing 64 families on
the road. But 2,000 coolies fired from rubber plantations organized a hunger
march on Saigon.
French imperialism assassinated Nguyen Ai Quoc, but despite
the thousands of arrests of valiant communists, workers and peasants who fought
for their right to life and for their liberation, our brotherly Communist Party
of Indochina remains steadfast at the forefront of the fight. Dozens of new activists and revolutionaries are rising up to
continue Nguyen Ai Quoc's work.
At the very moment when imperialism is assassinating Nguyen
Ai Quoc in its prisons, the heroic Communist Party of Indochina is launching
its programme of action which will guide millions of workers and peasants in
their struggle against French imperialism.
The Central Committee of the French Communist Party, bowing
to the remains of Communist leader Nguyen Ai Quoc, enthusiastically welcomes
the action program of the Indochinese Communist Party, signed by its
provisional Central Committee that will continue and amplify the struggle begun
with Nguyen Ai Quoc.
This document shows the degree of maturity reached by our
young sister party. It proves that despite a repression exceeding in horror the
most savage atrocities of the beginnings of colonialism, in spite of the
monstrous massacres of Nghe Tinh and Nghe An in 1930, French imperialism could
not prevent our sister Party of Indochina from growing, strengthening, and
becoming more deeply connected every day to the struggle of the Indochinese
people. to the proletarians above all.
French imperialism has just assassinated our comrade
Likvey, secretary of the Communist Party, in the prison of Saigon and killed
the founder of this party in prison.
The Central Committee of the Indochinese Communist Party
will respond with the development of its program of action that will liberate
Indochina from imperialist vampires and their supporters, the French socialists
and the indigenous bourgeois feudals.
L'Humanité will publish excerpts from the CPI's programme of
action.
The Central Committee of the French Communist Party calls
on the French working class to strengthen its fighting alliance with the
starving and tortured Indochinese people in an intensified struggle against the
common enemy: French imperialism.
He particularly asks the socialist workers to enter this
front, unique anti-imperialist and to move away from the bloody road of
colonialism where their party, that of Varenne, wants to lead them, this
hideous path of the severed heads demanded by the socialist federation of
Tonkin after Yen Bay and after the insurrection of North Annam.
He asks the French soldiers and sailors, colonial and
legionnaires, also workers and peasants, never to forget that the worker, the
coolie, the nha-qoué [nhà quê, peasant] of Indochina are their brothers and
that their real enemies are the oppressors of this martyred people who send
them to die in a murderous climate for the sole interests of the French
capitalists. kings of rubber, industry, banking.
At the moment when our sister party publishes its program
of action, let us draw on the example of new forces to support their liberating
struggles and carry out our own by strengthening our revolutionary action
against our own imperialism on all terrains.
Source: https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k404359z.item
Articles evoking this controversy:
·
Lâm Bình Duy Nhiên, Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh?, Dan Chim Viet, 28/08/2018.
·
Nguyễn Duy Chính, Nhận xét về cuốn Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo, Geocities, 31/12/2008 and on
the BBC Vietnam website.
·
Nguyen Thi Co May, Cũng nên nói thêm một lần nữa:
Năm 1932, Hồ Chí Minh chưa chết đâu!, Dân Làm Báo, 07/09/2018.
·
Nguyen Van Huy, Những chứng-cớ lịch-sử bịp bợm của 'Hồ Chí Minh sinh bình khảo' (Blog
entirely devoted to this issue).
·
Trần Bình Nam, Một nghi án lịch sử: Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh: một hay hai
người?, Geocities, Feb. 26,
2013. See also the other links to the articles contesting the thesis defended
in the Taiwanese book.
Key biographies about Ho Chi Minh:
·
Brocheux, Pierre, Ho Chi Minh, Paris, Presses de Sciences Po,
References-facettes, 2000.
·
Brocheux, Pierre, Ho Chi Minh, du révolutionnaire à l'icône,
Paris, Payot, Biography Payot, 2003. [on the "false
death" in Hong Kong, see p. 94]
·
Duiker, William J., Ho Chi Minh, a life, New York, Hyperion,
2000.
·
Hémery, Daniel [1990], Ho Chi Minh, de l'Indochine au
Vietnam, Paris, Gallimard, Découvertes Gallimard, 2013, new edition.
·
Quinn-Judge,
Sophie, Ho Chi Minh: the missing years, 1919-1941, London: Hurst
& Co., 2003.
We invite our readers to also reread in addition to the
biographies mentioned above the collective work published in 1990 entitled in
French: Ho Chi Minh, l'homme et son héritage,
Paris, Đường Mới La Voie Nouvelle, 1990 and in Vietnamese: Hồ Chí Minh. Sự thật về thân thế và sự nghiệp, Paris,
Nhà Sách Nam Á, 1990.
FG
Update 03/10/2018
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
News
Vietnam, Debate /
Questions of History, History
and Indochina Societies
L'Humanité: Nguyen Ai Quoc, the
valiant founder of the Indo-Chinese CP, is jailed [1932
30/08/2018 indomemoires 4
comments
For a few days now, the very special itinerary of the revolutionary
Nguyên Ai Quôc has been questioned again on the web. The one who became
President Ho Chi Minh died in Hong Kong in 1932, as recalled in the newspaper L’Humanité,
published at the time and now available on Gallica. In other words, it sheds
the confusion on the marked itinerary of shadows of this world-famous
personality, who took care to write twice his own biography under pseudonyms.
If Quoc's death in 1932 was proven, this would be a revolution that was both
historical and historiographical, but nothing is less certain. This “conspiracy
theory” case has been stirring the Vietnamese blogosphere for ten years when a
Taiwanese researcher published a controversial and contested biography of Ho
Chi Minh/Nguyen Ai Quôc in 2008 claiming that they were two different men. What
do renowned biographers think (Pierre Brocheux 11, William Duiker,
Daniel Hémery, Sophie Quinn-Judge...) think? Has Humanity published a
later denial?
Only the opening of the Vietnamese (and possibly Chinese) archives
accompanied by academic freedom in these two countries will make it possible to
illuminate the grey areas that mark the itinerary of this historical figure.
With the necessary hindsight and caution, we are now proposing this
astonishing source document as a contribution to history.
L'Humanité on Friday, 19 June 1931 (28th year, No. 11875) reports
the arrest of Nguyên Ai Quoc in Shanghai. It is actually Hong Kong. Text of the
article reproduced below:
The imperialisms of solidarity
The English stop in Shanghai the
Annamitist revolutionary N’Guyen Ai Quoc
The dispatches announced that the English police had arrested in Shanghai
the Annamite Communist Nguyen Ai Quoc, as well as a Frenchman named Serge
Lefranc (?).
The bourgeois press celebrates this “important capture”.
Certainly, Nguyen Ai Quoc, who used to campaign in France for the
membership of our Party in the Third International and has been pursuing, for
ten years, a vigorous action for the organization of his Annamite brothers, is
one of the best pioneers of the world communist movement.
We salute him at a time when, like Tao, he is struck by international
repression.
McDonald’s English imperialism is here in close collaboration with French
imperialism, served by our national socialist leaders.
But our opponents delirious when Mr. Jean
Tourène, from the Journal, they claim that the arrest in China
of Nguyen Ai Quoc will stop the Annamite movement.
No more than Tao, no more than the Mayian shootings and the mass
deportations, the arrest of Nguyen Ai Quoc will not break the revolutionary
momentum of Indochinese workers. It has too solid a social base.
On the contrary, it is the Annamite Revolution which, by chasing the
oppressor, will glorify the brave comrades who, like Tao, such as Nguyen Ai
Quoc and thousands others have devoted themselves to the cause of Indochina
workers.
Source: https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k403934z
In L'Humanité du Mardi 9 August 1932 (29th year, No. 12292), his
death is announced and a tribute is paid to him. Text of the article reproduced
below:
Let's fight to liberate Indochina
Nguyen Ai Quoc, the valiant founder of
the Indochinese PC, is dead imprisoned
Nguyen Ai Quoc, founder of the Indochinese Communist Party imprisoned by
British imperialism, complicity with French imperialism, died of tuberculosis
at the Hong Kong prison infirmary.
A heroic activist, he did not stop all his life to spend no extra time to
bring communism into Indochina oppressed by iron and fire by French
imperialism; to group the masses of workers and peasants for the liberating
struggle.
He founded the Indochinese Communist Party, which led the struggles of
the workers and peasants, and which, despite the terror of imperialism, will
lead them, with the active support of the proletariat of France, to victory.
Imperialism has murdered Nguyen Ai Quoc, but it will not succeed in
stifling the struggle of the Indo-Chinese people for his release. He has just
banned the planting of rice to “remedial” the economic crisis, a measure that
will have no effect but accentuated the famine; he has just burned the village
of Son Duong, throwing 64 families on the road. But 2,000 rudes fired from
rubber plantations staged a hunger march on Saigon.
French imperialism has murdered Nguyen Ai Quoc, but despite the thousands
of arrests of valiant communists, workers and peasants who have fought for
their right to life and for their release, our Brother Communist Party of
Indochina remains unshakeable at the forefront of the fight. Dozens of new
activists and revolutionaries stand up to continue the work of Nguyen Ai Quoc.
At a time when Imperialism is murdering Nguyen Ai Quoc in its prisons,
the heroic Communist Party of Indochina is launching its programme of action,
which will guide millions of workers and peasants in their struggle against
French imperialism.
The central committee of the French Communist Party, bowing to the
remains of the communist leader Nguyen Ai Quoc, enthusiastically welcomes the
programme of action of the Indochinese Communist Party, signed by its
provisional central committee which will continue and amplify the struggle
begun with Nguyen Ai Quoc.
This document shows the degree of maturity reached by our young brother
party. It proves that, despite a repression exceeding the most savage
atrocities of the beginnings of colonialism, despite the monstrous massacres of
Nghe Tinh and Nghe An in 1930, French imperialism could not prevent our Brother
of Indochina Party from growing up, of strengthening itself, from being more
deeply connected every day to the struggle of the Indo-Chinese people, to the
proletarians.
French imperialism has just assassinated our Comrade Likvey, the
secretary of the Communist Party, in the prison in Saigon, and to kill the
founder of that party in prison.
The Central Committee of the Indochinese Communist Party will respond
with the development of its programme of action that will free Indochina from
imperialist vampires and their supporters, the French socialists and the
indigenous bourgeois feudals.
Humanity will publish excerpts from the action programme of the P. C. I.
The Central Committee of the French Communist Party calls on the French
working class to strengthen its combat alliance with the Indo-Chinese people,
starving and tortured, in a accentuated struggle against the common enemy:
French imperialism.
He particularly asked the socialist workers to enter this front, the only
anti-imperialist, and to depart from the bloody path of colonialism in which
their party, the Varenne party, the hideous path of the cut heads demanded by
the socialist federation of Tonkin after Yen Bay and after the North Annam
insurrection.
He asks the French, colonial and legionary soldiers and sailors, also
workers and peasants, never to forget that the worker, the coolie, the
nha-quoué of Indochina are their brothers and their true enemies are the
oppressors of this martyred people who send them to die under a murderous
climate only for the interests of the French capitalists, the kings.
At a time when our sister party is publishing its programme of action,
let us draw from the example of new forces to support their liberating
struggles and to lead our own by strengthening our revolutionary action against
our own imperialism on all the ground.
Source: https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k404359z.item
Articles evoking this controversy:
- Lâm Bunh Duy
Nhiên, Nguyun 'i Qu'c ph'i' here H' Ch' Minh?, Dan Chim
Viet, 28/08/2018.
- Nguyon Duy
Chunh, Nhun xt xet v. cu. . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Geocities,BBC. . . . . . . . . . . . . . . . .
.
- Nguyen Thi Co
May, Cang nêm m'n l'n n'a: N'm 1932, H'Ch' Minh cho'a 'â', Dân Làm B'o, 07/09/2018.
- Nguyen Van Huy,
Nhang chang-c-c-s-b-p b-m c-a-H-- Ch-- Minh sinh
b-nh
kh--k-k-k-k-k-k-k-k-k-k--k-k--k--k--k--------------------------------------------
- Trun Bunh Nam, Mutgggic, Geocities, Feb. 26, 2013.
See also the other links to the articles challenging the thesis defended
in the Taiwanese book.
Main biographies of Ho Chi Minh:
- Brocheux, Pierre, Ho Chi Minh, from the
revolutionary to the icon, Paris, Payot, Biographie Payot, 2003. [on the
“false dead” in Hong Kong, see p. 3). 94
- Hémery, Daniel
(1990), Ho Chi Minh, from Indochina to Vietnam, Paris, Gallimard,
Découvertes Gallimard, 2013, new edition.
We invite our readers to also reread in addition to the biographies
mentioned above, the collective book published in 1990 entitled in French: Ho
Chi Minh, l’homme et son héritage, Paris, Ang M'i La Voie Nouvelle, 1990
and in Vietnamese: H. Ch. Minh. Th't th th th th thà s' nghi'p, Paris,
Nhà Soch Nam ', 1990.
https://indomemoires.hypotheses.org/27889
No comments:
Post a Comment