Sunday, November 17, 2024

20241118 CDTL Jan 18 1974 Vuong Van Bac Rejected China’s Claim

20241118 CDTL Jan 18 1974 Vuong Van Bac Rejected China’s Claim


Office of the Permanent Observer

Of the Republic of Viet-Nam to the United Nations

866 United Nations Plaza

Suite 547-9

New York. N.Y. 10017

No. 2142 UN/VN


New York, 18 January 1974

Excellency,

On the instructions of my Government, I have the honour to transmit to Your Excellency a Note from the Minister of Foreign Affairs of the Republic of Viet-Nam on the blatant violation of territorial sovereignty of the Republic of Viet-Nam by the People’s Republic of China which sent its nationals and boats to the islands of Cam-Tuyen, Quang-Hoa and Duy-Mong in the Viet-Nam’s Paracels archipelago.

I should be grateful if you would have this attached Note circulated as an official document of the Security Council.

I avail myself of this opportunity to renew to Your Excellency the assurance of my highest consideration.

Nguyen Huu Chi

Ambassador

Permanent Observer of the Republic

of Viet-Nam to the United Nations

United Nations

His Excellency, Mr. Gonzalo Facio

Chairman of the Security Council of

the United Nations

New York


Văn phòng Quan sát viên thường trực

Cộng hòa Việt Nam

tại Liên hợp quốc

866 United Nations Plaza

Suite 547-9

New York. N.Y. 10017

Số 2142 UN/VN


New York, ngày 18 tháng 1 năm 1974

Thưa Ngài,

Theo chỉ thị của Chính phủ, tôi rất vinh dự được chuyển đến Ngài một Công hàm của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Cộng hòa Việt Nam về hành vi vi phạm trắng trợn chủ quyền lãnh thổ của Cộng hòa Việt Nam của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa khi đã đưa công dân và tàu thuyền của mình đến các đảo Cam Tuyền, Quang Hòa và Duy Mộng thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.

Tôi rất biết ơn nếu Ngài lưu hành Công hàm đính kèm này như một văn bản chính thức của Hội đồng Bảo an.

Tôi xin trân trọng gửi đến Ngài lời cam kết về sự cân nhắc cao nhất của tôi.

Nguyễn Hữu Chí

Đại sứ

Quan sát viên thường trực của Cộng hòa

Việt Nam tại Liên hợp quốc

Liên hợp quốc

Ngài Gonzalo Facio

Chủ tịch Hội đồng Bảo an

Liên hợp quốc

New York


The Minister of Foreign Affairs of the Republic of Vietnam presents his compliments to His Excellency, the Chairman of the Security Council of the United Nations, and has the honour to bring to the attention of the Security Council the following:

On January 11th 1974, the Minister of Foreign Affairs of Communist China suddenly and falsely claimed their sovereignty over the Republic of Vietnam’s archipelagos of Paracels and Spratley. Immediately on the following day, the spokesman of the Foreign Ministry of the Republic of Vietnam rejected the unfounded claim.

Jan 21 1974 Letter Ministry Foreign Affairs People Republic of China

 https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/118414

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/statement-ministry-foreign-affairs-peoples-republic-china

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/94153/download

Inspite of this, in the last few days, the Communist Chinese authorities not only refused to withdraw their unreasonable claim, but even openly violated the territorial sovereignty of the Republic of Vietnam by sending their nationals and boats into the territorial waters surrounding the islands of Cam-Tuyen (Robert), Quan-Hoa (Duncan) and Duy-Mong (Drummond) which are parts of the Republic of Vietam’s Paracels archipelago. These people even landed on the above islands, set up huts and displayed Communist Chinese flags, in blatant violation of the sovereignty and territorial integrity of the Republic of Vietnam.

The Government and people of the Republic of Vietnam are indignant in the face of these gross violations which they are determined not to tolerate.

The fact that the Paracels and Spratley archipelagos are indivisible parts of the Republic of Vietnam’s territory is evident and undeniable and is based on geographical and historical grounds as well as on international law.

Indeed, from the geographical point of view, the Paracels and Spratley archipelagos are much closer to the shores of the central part of the Republic of Vietnam than to the shores of the Chinese Hainan Island.

From the historical point of view, Vietnam was the first country to discover and develop the Paracels archipelago.

According to the historical records known as Dai-Nam Nhat-Thong-Chi, Emperor Gia-Long established in 1802 the Hoang -Sa Company to control and exploit the group of islands, in 1834 under Emperor Minh-Mang, the Hoang-Sa islands were recorded for the first time ever in maps published by the court of Hue, in the geographic monography known as Hoang-Viet Dia-Du.

During the French Colonial period, the Governor-General of Indochina, by means of Decree No-156/SC of June 15, 1932, established the Hoang-Sa as an administrative unit within the province of Thua-Thien.

This was eventually confirmed by Emperor Bao-Dai’s Ordinance No-10 of March 30, 1938.

On May 5, 1939, the Governor-General of Indochina again delineated the administrative limits of the Hoang-Sa group under what was known as the “Delegation  Administrative Du Croissant Et Dependances” and of the Truong-Sa group under what was known as the “Delegation Administrative de l’Amphitrite et Dependances”.

Under Vietnam’s first Republic, the President of the Republic on July 13, 1961 issued Decree No-174-NK making the Hoang-Sa archipelago a part of the province of Quang-Nam instead of Thua-Thien province, and established the village of Dinh-Hai as part of the district of Hoa-Vang.

Under Vietnam’s second Republic, the village of Dinh-Hai was merged with the village of Hoa-Long of the same district of Hoa-Vang (province of Quang-Nam), by virtue of Decree No-709/BNG/HC of October 21, by the Prime Minister.

All those acts to assert and exercise Vietnamese sovereignty over those islands were not challenged by any country, including Communist China.

From the point of view of international law, the head of Vietnam Delegation to the 1951 San Francisco Peace Conference on September 7, 1951 declared that Vietnam recovered her sovereignty over those archipelagos, after Japan had surrendered territories it occupied by force of arms during the second world war. None among the 51 countries participating in that conference raised any objection to this reaffirmation of sovereignty by Vietnam.

From the point of view of realities, Vietnamese authorities have consistently stationed troops and exercised administrative control over those archipelagos, and the Vietnam Navy regularly patrols and supervises navigational security in the area.

In view of all the precise fact listed above, the sudden challenge by Communist China of the Republic of Vietnam’s sovereignty over the Paracels archipelago and its violation of the Republic of Vietnam’s sovereignty are unacceptable. They constitute a threat to the peace and security of this region.

The Government and people of the Republic of Vietnam are determined to defend their sovereignty and their territorial integrity and reserve the right to take all appropriate measures to this end.

The Republic of Vietnam considers the situation created by the above People’s Republic of China’s action is one which is likely to endanger international peace and security. Therefore, the Government of the Republic of Vietnam wishes to request the Security Council to take all appropriate measures that the Council deems necessary to correct the situation.

The Minister of Foreign Affairs of the Republic of Vietnam avails himself of this opportunity to express to His Excellency, the Chairman of the Security Council of the United Nations, the assurances of his highest consideration.

Signed:  Vuong – Van – Bac

Saigon, 16 January 1974.      


Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam Cộng hòa gửi lời chào trân trọng tới Ngài Chủ tịch Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc và trân trọng báo cáo Hội đồng Bảo an những nội dung sau:

Vào ngày 11 tháng 1 năm 1974, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cộng sản đột nhiên và gian dối tuyên bố chủ quyền của họ đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam Cộng hòa. Ngay ngày hôm sau, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam Cộng hòa đã bác bỏ tuyên bố vô căn cứ này.

Mặc dù vậy, trong vài ngày qua, chính quyền Trung Quốc Cộng sản không những không chịu rút lại tuyên bố vô lý của họ mà còn công khai vi phạm chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam Cộng hòa bằng cách đưa công dân và tàu thuyền của họ vào vùng biển xung quanh các đảo Cam Tuyền (Robert), Quan-Hoa (Duncan) và Duy-Mông (Drummond) là một phần của quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam Cộng hòa. Những người này thậm chí còn đổ bộ lên các đảo nói trên, dựng lều và giương cờ Trung Quốc Cộng sản, vi phạm trắng trợn chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam Cộng hòa.

Chính phủ và nhân dân Việt Nam Cộng hòa vô cùng phẫn nộ trước những hành vi vi phạm trắng trợn này mà họ quyết tâm không dung thứ.

Thực tế là quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là những bộ phận không thể tách rời của lãnh thổ Việt Nam Cộng hòa là điều hiển nhiên và không thể phủ nhận, dựa trên cơ sở địa lý và lịch sử cũng như luật pháp quốc tế.

Thật vậy, xét về mặt địa lý, quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa gần bờ biển miền trung Việt Nam Cộng hòa hơn nhiều so với bờ biển đảo Hải Nam của Trung Quốc.

Xét về mặt lịch sử, Việt Nam là quốc gia đầu tiên phát hiện và khai thác quần đảo Hoàng Sa.

Theo các ghi chép lịch sử được gọi là Đại-Nam Nhật-Thống-Chí, Hoàng đế Gia-Long thành lập Công ty Hoàng Sa vào năm 1802 để kiểm soát và khai thác nhóm đảo này, vào năm 1834 dưới thời Hoàng đế Minh-Mạng, quần đảo Hoàng Sa lần đầu tiên được ghi chép trên các bản đồ do triều đình Huế xuất bản, trong chuyên khảo địa lý được gọi là Hoàng-Việt Địa-Du.

Trong thời kỳ Pháp thuộc, Toàn quyền Đông Dương, thông qua Sắc lệnh số 156/SC ngày 15 tháng 6 năm 1932, đã thành lập Hoàng Sa là một đơn vị hành chính trong tỉnh Thừa Thiên.

Điều này cuối cùng đã được xác nhận bởi Sắc lệnh số 10 của Hoàng đế Bảo-Đại ngày 30 tháng 3 năm 1938.

Ngày 5 tháng 5 năm 1939, Toàn quyền Đông Dương lại phân định ranh giới hành chính của quần đảo Hoàng Sa theo cái gọi là “Phái đoàn Hành chính Du Croissant Et Dependances” và của quần đảo Trường Sa theo cái gọi là “Phái đoàn Hành chính de l’Amphitrite et Dependances”.

Dưới thời Đệ nhất Cộng hòa, ngày 13 tháng 7 năm 1961, Chủ tịch nước Cộng hòa đã ban hành Sắc lệnh số 174-NK, đưa quần đảo Hoàng Sa trở thành một phần của tỉnh Quảng Nam thay vì tỉnh Thừa Thiên, và thành lập làng Định Hải là một phần của huyện Hòa Vang.

Dưới thời Đệ nhị Cộng hòa, làng Định Hải được sáp nhập với làng Hòa Long cùng huyện Hòa Vang (tỉnh Quảng Nam), theo Sắc lệnh số 709/BNG/HC ngày 21 tháng 10 của Thủ tướng Chính phủ.

Tất cả những hành động khẳng định và thực thi chủ quyền của Việt Nam đối với các đảo này không bị bất kỳ quốc gia nào, kể cả Trung Quốc Cộng sản, phản đối.

Theo quan điểm của luật pháp quốc tế, Trưởng đoàn Việt Nam tham dự Hội nghị hòa bình San Francisco năm 1951 ngày 7 tháng 9 năm 1951 tuyên bố rằng Việt Nam đã khôi phục chủ quyền của mình đối với các quần đảo này, sau khi Nhật Bản đã giao lại các vùng lãnh thổ mà họ chiếm đóng bằng vũ lực trong Thế chiến thứ hai. Không có quốc gia nào trong số 51 quốc gia tham gia hội nghị đó phản đối việc Việt Nam tái khẳng định chủ quyền này.

Theo quan điểm thực tế, chính quyền Việt Nam đã liên tục triển khai quân đội và thực hiện quyền kiểm soát hành chính đối với các quần đảo này, và Hải quân Việt Nam thường xuyên tuần tra và giám sát an ninh hàng hải trong khu vực.

Xét đến tất cả các sự kiện chính xác được liệt kê ở trên, việc Trung Quốc Cộng sản đột ngột thách thức chủ quyền của Việt Nam Cộng hòa đối với quần đảo Hoàng Sa và vi phạm chủ quyền của Việt Nam Cộng hòa là không thể chấp nhận được. Chúng cấu thành mối đe dọa đối với hòa bình và an ninh của khu vực này.

Chính phủ và nhân dân Việt Nam Cộng hòa quyết tâm bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của mình và bảo lưu quyền thực hiện mọi biện pháp thích hợp cho mục đích này.

Việt Nam Cộng hòa coi tình hình do hành động của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nêu trên tạo ra là tình hình có khả năng gây nguy hiểm cho hòa bình và an ninh quốc tế. Do đó, Chính phủ Việt Nam Cộng hòa muốn yêu cầu Hội đồng Bảo an thực hiện mọi biện pháp thích hợp mà Hội đồng cho là cần thiết để khắc phục tình hình.

Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam Cộng hòa tận dụng cơ hội này để bày tỏ với Ngài, Chủ tịch Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, lời cam kết về sự cân nhắc cao nhất của mình.

Ký tên : Vương – Văn – Bắc

Sài Gòn, ngày 16 tháng 1 năm 1974.

July 8 1931 US Rejected 12 Nautical Miles of China D890

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1931v03/d890

July 22 1931 Tariff Act of 1930 1 League Equal 3 Statute Miles

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1931v03/d891



No comments:

Post a Comment