20191022 TỬ CHIẾN HẠ LÀO 1971 18
*** Với những tài liệu bằng Anh ngữ trong đường
nối kết bên dưới làm sáng to vấn đề hơn.
LAM SON 719: The “Moment of Truth” trang 1-17
Final Collapse Cao Van Vien
TỬ CHIẾN HẠ LÀO 1971,
(18) NỖI ĐAU CỦA 2 ÔNG TƯỚNG
*(Trích sách “Gải Mã Những Bí Ẩn của Chiến Tranh Việt Nam của
Bùi Anh Trinh)
Tổng tư lệnh Nguyễn Văn Thiệu
Linh tính đã cho Tướng Thiệu cảm thấy có rất
nhiều phi lý ngay sau khi cuộc hành quân khai diễn, nhất là trong ngày
28-2-1971 nghị sĩ Trần Văn Hương đã công khai lên tiếng báo động về việc các
phi công Mỹ không chịu bay hành quân thì báo chí Mỹ và Washington liên miệng chỉ trích quân đội VNCH hèn nhát (Tài
liệu của Buker).
Cho tới sau 1975 cựu Tổng thống Thiệu vẫn không
thấy được mưu thâm của Kissinger, ông nói với Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng:
“Nếu như Thiệu đã chậm chạp trong quyết định đổ thêm quân, thì ông
rất mau lẹ đã nhận ra được rằng ông đã bị sa bẫy. Ông ra lệnh
cho Tướng Hoàng Xuân Lãm, vị chỉ huy cuộc hành quân, tiến chiếm Tchepone nhưng
không cố thủ ở đó vì ông sợ một vụ Điện Biên Phủ thứ hai : Lực lượng của mình
bị cầm chân tại một tiền đồn bất khả bảo vệ và không có đường tiếp tế, ông
đã ra lệnh cho Tướng Lãm : “Anh vô đó đái một bãi rồi ra ngay cho tôi”
(Nguyễn Tiến Hưng, Bí Mật Dinh Độc Lập, trang 75).
Tướng Thiệu đã biến đổi hoàn toàn cục diện, phá
vỡ mọi toan tính đen tối bằng một quyết định rất đơn giản: “đái một bãi”.
Mặc dầu chỉ cần đái một bãi nhưng vẫn thành công mà không ai phiền trách gì
được. Thực tế của chiến trường cho thấy chỉ cần “đái chậm một chút” là
quân CSVN đã khóa chặt đường về, mà một khi đã hết đường về thì chỉ còn bom
B.52.
Sau này hồi ký của Tướng Westmoreland, cấp chỉ
huy của Abrams tại Ngũ Giác Đài, bào chữa cho Abrams và Cao Văn Viên:
“Nhiều sĩ quan Việt Nam không đủ sức cáng đáng khiến cho Tổng
thống Thiệu phải can thiệp và tự mình ra lệnh cho các đơn vị, xuống đến cấp
Trung đoàn. Nhiều khi các lệnh này ban ra mà Abrams chẳng hề hay biết”?
Ý của Westmoreland là các tướng Hoàng Xuân Lãm,
Dư Quốc Đống, Lê Nguyên Khang không biết chỉ huy cho nên Thiệu phải đứng ra chỉ
huy tới cấp Trung đoàn. Và vì Thiệu dành chỉ huy cho nên Cao Văn Viên và
Abrams bị cho ra rìa. Nhưng bên trong nội bộ QLVNCH không đúng như vậy,
Tướng Thiệu chỉ ra lệnh cho một mình Tướng Lãm.
Sở dĩ Tướng Thiệu phải can thiệp là vì tướng Lê
Nguyên Khang và Tướng Dư Quốc Đống không chịu nghe lệnh Tướng Lãm vì không
phục. Trong khi đó cấp trên của cả 3 tướng là Tướng Cao Văn Viên thì lại
bị cả 3 tướng không phục *(Vì ông xuất thân từ trường Hạ Sĩ Quan, chưa bao giờ
theo học trường sĩ quan. Từ Trung sĩ lên đến Đại Tướng là nhờ phe đảng chứ
không nhờ chiến trận).
Tướng Hoàng Xuân Lãm
Trong khi báo chí Mỹ nguyền rủa binh lính VNCH
chết nhát trong trận Hạ Lào thì báo chí VNCH lại thi nhau đổ tội cho tài chỉ
huy yếu kém của Tướng Hoàng Xuân Lãm…(!?). Đa số các nhà báo không
ưa Tướng Lãm vì nghĩ rằng Tướng Lãm là phe đảng của Tướng Thiệu nên mới được
làm tư lệnh Quân khu 1.
Tuy nhiên rà lại biến cố “Biến động Miền Trung”
năm 1966 thì tướng Lãm được Hội đồng tướng lãnh giao cho chức Tư lệnh Quân khu
1 bởi vì lúc bấy giờ ông là ông tướng duy nhất đang chỉ huy một sư đoàn Bộ binh
tại Miền Trung, các ông tướng khác đều bị cách chức vì ngã theo phe làm loạn
của Thượng tọa Thích Trí Quang *(Thi, Đính, Nhuận, Cao, Có, Chuân). Như
vậy chức Tư lệnh Quân khu 1 của Tướng Lãm là do tình thế đưa đẩy chứ không phải
do phe đảng.
Nhưng đến năm 1967 có cuộc tranh nhau ra ứng cử
Tổng thống giữa Tướng Thiệu và Tướng Kỳ. Theo hồi ký của Tướng Lâm Quang
Thi thì trong cuộc họp quyết định của Hội đồng tướng lãnh thì Tướng Lãm quyết
liệt chống đối Nguyễn Cao Kỳ làm Tổng thống, thậm chí ông tháo lon trên cổ áo
và tuyên bố sẽ ra khỏi quân đội nếu Hội đồng tướng lãnh đề cử Tướng Kỳ làm Tổng
thống. Sở dĩ ông làm như vậy bởi vì ông là một ông tướng chính trị (Đại
Việt Miền Trung), ông thấy rõ nếu Kỳ làm Tổng thống thì mọi chuyện hỏng cả.
Cũng trong cuộc họp đó Tướng Lê Nguyên Khang và
Tướng Nguyễn Đức Thắng cực lực ủng hộ Tướng Kỳ (Cùng khóa 1 Nam Định).
Ngoài ra trong cuộc họp đó Tướng Dư Quốc Đống không thích thái độ quá đáng của Tướng
Lãm, ông cho rằng như vậy là trái với khí phách của người làm tướng.
Tuy trận Hạ Lào là một chứng minh tài năng chỉ
huy xuất chúng của Tướng Lãm nhưng Tướng Thiệu không dám ghi công cho ông bởi
vì tướng Cao Văn Viên không công nhận chiến công của Tướng Lãm, trái lại ông
cáo buộc Tướng Lãm đã vượt hệ thống quân giai để làm việc thẳng với Tướng
Thiệu.
Nhưng điều này là oan cho Tướng Lãm, ông đã thực
sự mắc nghẹn khi tướng Lê Nguyên Khang, tư lệnh TQLC, không chịu ra Quảng Trị
chỉ huy hành quân dưới quyền của Tướng Lãm. Còn Tướng Dư Quốc Đống có ra
nhưng ngay trong mấy ngày đầu đã bùng nổ xung khắc với tướng Lãm trong khi
tướng Cao Văn Viên không giải quyết được. Cho nên Tướng Thiệu phải đích
thân ra Khe Sanh để xác định quyền chỉ huy của Tướng Lãm.
Có thể nói kế hoạch dùng Sư đoàn 1 Bộ binh tiến
vào Tchepone của Tướng Lãm còn hay hơn kế hoạch “đái một bãi” của Tướng
Thiệu. Thuở đó các pilot Mỹ không chịu bay bởi vì quân CSVN đã thiết trí
súng phòng không dày đặc từ A Lưới đến Tchepone. Các pilot Mỹ có lý của
họ và họ có quyền từ chối bay. Tình hình có vẻ như bế tắc đối với Tướng
Abrams là người chỉ huy tổng quát Liên quân Việt-Mỹ.
Thế nhưng Tướng Lãm đã gỡ thế bí cho Abrams bằng
cách mở một hành lang trực thăng vận sâu về phía Nam sông Tchepone (Dọc theo
đường 914), là vùng không có bố trí lực lượng phòng không. Tuyệt vời hơn
nữa là không đổ quân xuống tại Tchepone hay tại phía Nam Tchepone, mà lại đổ
xuống cứ điểm Hope ở phía Bắc Tchepone rồi từ đó mới hành quân tạt về Tchepone
để tập trung tại khu vực phía Nam Tchepone là khu vực an toàn đối với quân
VNCH.
Và hay hơn hết là không dùng lực lượng trừ bị
TQLC để tiến vào Tchepone như kế hoạch hành quân đã định sẵn, mà lại dùng TQLC
trám chỗ cho Sư đoàn 1 Bộ binh để cho sư đoàn Bộ binh có thể tiến tới Chepone
với một đoạn hành trình ngắn hơn.
Rốt cuộc Sư đoàn 1 Bộ binh trở về nguyên vẹn mà
vẫn thành công cho nên Chuẩn tướng Phạm Văn Phú được ghi công đầu và được vinh
thăng Thiếu tướng, Đại tá Tư lệnh phó Vũ Văn Giai được vinh thăng Chuẩn
tướng. Trong khi công đầu đáng lẽ là của tướng Lãm, ông rất xứng đáng
được vinh thăng Đại tướng, nhưng đáng tiếc là ông đã phạm lỗi qua mặt Tướng Cao
Văn Viên, một cái lỗi mà Tướng Viên không thể nào bỏ qua.
Thêm nữa, khi trận chiến vừa kết thúc, ngày
14-4-1971, Tướng Kỳ họp báo quy trách nhiệm thua trận Hạ Lào cho Tướng Thiệu….!
Căn cứ vào tuyên bố của Tướng Kỳ, cả thế giới tin rằng Quân VNCH đã đại bại tại
Hạ Lào. Trong khi đó Tổng thống Thiệu không phản ứng
đối với lời tuyên bố của Tướng Kỳ bởi sự phân hóa trong hàng ngũ lãnh đạo VNCH
đã đi tới mấp mé của sự tranh giành quyền lực.
BÙI ANH TRINH
Chú thích của người viết: Tập tài liệu “Trận Hạ Lào
1971” trên đây đã viết xong vào năm 2010 (Nằm trong sách “Giải Mã Những Bí Ẩn
Của Chiến Tranh Việt Nam”) nhưng chỉ chuyền đọc trong giới nghiên cứu và trích
đăng nhiều đoạn trên net chứ không thể in thành sách; bởi vì thời đó,
2010, Mỹ đang còn thuyết phục CSVN chuyển hướng ngã theo Mỹ để chống Trung
Cọng; cho nên không thể để cho tập tài liệu (Vạch trần âm mưu của Mỹ
trong chiến tranh VN) làm ảnh hưởng tới bước tiến chiến lược mà chính phủ Mỹ
đang thực hiện.
“Trận Hạ Lào 1971” là đoạn mắc nghẹn nhất trong
tập tài liệu. Nhưng giờ đây khi CSVN đã hoàn toàn ngã về phía Mỹ để chống
lại TC, và ông Trump đã cho lật ngữa bài, thì tập tài liệu được đưa ra nhằm làm
sáng tỏ những uẩn khúc về chiến tranh Việt Nam.
Trước đây người viết cũng đã lần lượt đưa lên
net nhiều bí ẩn “mắc nghẹn” về chiến tranh VN như sự thật về trận Mậu Thân 1986
(“Trận Mậu Thân 1968”), hay sự thật về cuộc lui binh trên Liên tỉnh lộ 7 (“Các trận đánh năm 1975”), sự thật về việc mất Hoàng Sa
1974 (“Nguồn gốc chủ quyền tại Hoàng Sa và Trường Sa”, “Ai ra lệnh khai
hỏa trong trận Hoàng Sa 1974 ?”, “Hoàng Sa rơi vào tay Trung Quốc”)…
Ngày nay hầu hết những bí ẩn đen tối trong chiến
tranh Việt Nam đã được Mỹ cho giải mã gần hết nhưng chưa có ai tổng hợp lại bởi
vì tình thế bang giao giữa Mỹ và CSVN chưa cho phép. Ngay cả chuyện tại
sao 500.000 lính Mỹ đến chiến đấu tại Việt Nam thì cho tới nay con cháu Mỹ
cũng chưa được biết.
BÙI ANH TRINH
No comments:
Post a Comment