20191220 Ban tin bien Dong
South China Sea: Beijing flexes its
muscles in bid to block Malaysia claims
Dec 19 at 11:37 PM
THÂM Ý CỦA DONALD TRUMP
KHI ÔNG NHẮC VỀ "THROWBACK - SỰ TRỞ
LẠI"
Hôm
Thứ Năm ngày 12/12/2019, tổng thống Donald Trump đưa lên twitter tấm hình chụp
lúc ông còn trẻ đứng bên cạnh cố tổng thống Ronald Reagan, với một chữ
ngắn gọn là "Throwback - sự trở lại".
Việc
ông Trump đăng tấm hình kia kèm theo chú giải đó khiến nhiều người nghĩ tới
quyết tâm của ông Trump là ông đang phấn đấu lặp lại kỳ tích của tiền bối
Ronald Reagan để đi vào huyền thoại. Bởi vì như chúng ta đã biết, khi cố tổng
thống Ronald Reagan bước vào Bạch Cung với trọng trách lãnh đạo Nước Mỹ, xóa sổ
cncs ở Đông Âu, Liên Sô thì ông cũng vấp phải sự tấn công dữ dội từ các chánh
trị gia ở Nước Mỹ và kẻ thù của Mỹ. Những quyết sách nhằm làm cho Nước Mỹ vĩ
đại của cố tổng thống Ronald Reagan đều bị cản trở, phản đối như thời tổng
thống Donald Trump hiện nay. Khủng khiếp hơn cả ông Trump hiện nay ở chỗ ông
Trump chỉ bị đảng Dân chủ tìm mọi cách lật đổ bằng giải pháp ôn hòa còn cố tổng
thống Ronald Reagan phải bị kẻ gian ám sát.
Qua
tấm hình với dòng chú giải trên của tổng thống Donald Trump, nhiều người liên
tưởng tới việc ông Trump đang tâm nguyện đánh sập Tàu cộng, xóa sổ cnxh quái
thai như tiền bối Ronald Reagan đã đánh sập và xóa sổ cộng sản ở Đông Âu và
Liên Sô trước đây. Điều này hoàn toàn chính xác vì những tuyên bố, những hành
động cụ thể của tổng thống Donald Trump kể từ khi ông bước vào Bạch Cung tới
nay điều thể hiện rõ quyết tâm đánh sập Tàu cộng, xóa sổ cnxh quái thai của
ông.
Tuy
nhiên, trong cái ý nghĩa chung còn có cái ý nghĩa riêng mà thông qua tấm hình
với dòng chú giải "Throwback - sự trở lại" ông Trump còn muốn gởi tới
toàn thể người Việt Nam một thông tin rõ ràng nối tiếp lời khích lệ tinh thần
Hai Bà Trưng khi ông Trump tới Việt Nam dự APEC 2017. Qua thông điệp
"Throwback - sự trở lại" ông Trump muốn hoàn thành di huấn của tiền
bối Ronald Reagan với Việt Nam mình, đó là cứu các thế hệ của Việt Nam thoát
khỏi ngàn năm tăm tối bởi sự cai trị của Việt cộng và hiểm họa diệt vong do âm
mưu bán nước của Việt cộng và dã tâm cướp nước Việt Nam của Tàu cộng.
Sanh
thời, cố tổng thống Ronald Reagan đã nói về Việt Nam như sau "Chấm dứt
chiến tranh ở Việt Nam không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ,
cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sanh
tại Việt Nam về sau". Và khi nói về giá trị của hòa bình, cố tổng thống
Ronald Reagan đã nói "Tui và bạn đều biết hòa bình dù có đẹp cách mấy cũng
không có ý nghĩa gì nếu nó được mua với cái giá gông cùm và nô lệ", hay
khi nói tới tự do, ngài cố tổng thống nói rằng "Trên hết, chúng ta phải
nhận ra rằng không có vũ khí nào lợi hại hơn ý chí và sự dũng cảm đức hạnh của
những con người tự do. Đó là một vũ khí mà địch thủ chúng ta không có, nhưng đó
là một vũ khí mà người Mỹ chúng ta có. Tất cả những tổ chức độc tài khủng bố
trên thế giới nên nhớ điều đó".
Tiền
bối Ronald Reagan đã nói như vậy còn hậu bối Donald Trump thì đã nói trong diễn
văn nhậm chức tổng thống rằng "...Chúng ta không muốn áp đặt lối sống lên
ai, nhưng để lối sống của ta tỏa sáng như tấm gương cho mọi người. Chúng ta sẽ
củng cố các liên minh cũ, thành lập liên minh mới,...". Liên minh cũ của
Nước Mỹ là ai ? Xin thưa đó là Việt Nam Cộng Hòa với Miền Nam Việt Nam không
cộng sản.
Tuy
nhiên, vì quyền lợi của Nước Mỹ, vì đại cuộc cho thế giới, vì âm mưu đen tối
của giặc nội xâm trong lòng Nước Mỹ mà Nước Mỹ đã bỏ rơi đồng minh Việt Nam
Cộng Hòa, đảng Dân chủ Mỹ đã cắt viện trợ cho đồng minh Việt Nam Cộng Hòa sau
khi Hiệp định Ba Lê 1973 được ký kết, phó mặc cho Việt Nam Cộng Hòa một mình
đối đầu với khối cộng sản để rồi bị cộng sản bức tử trong bi thương, để rồi dân
Việt Nam phải trả cái giá quá đắt như lời nói của cố tổng thống Ronald Reagan
là "Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho
các thế hệ sanh tại Việt Nam về sau".
Sự
trở lại của Donald Trump sẽ không có ý nghĩa nếu như sự vĩ đại của Nước Mỹ
không trọn vẹn, không trọn vẹn ở chỗ ông Trump vẫn chưa trả cho đồng minh cũ
của Nước Mỹ là Việt Nam Cộng Hòa món nợ ân tình, món nợ xương máu qua việc Nước
Mỹ đã hy sinh Việt Nam Cộng Hòa để tập trung sức lực công phá cộng sản Liên Sô
và trụ vững, vĩ đại như ngày hôm nay. Donald Trump muốn làm cho Nước Mỹ vĩ đại
và giữ được sự vĩ đại của Nước Mỹ thì Donald Trump phải thay mặt Nước Mỹ trả
món nợ ân tình, xương máu mà người dân Việt Nam Cộng Hòa nói riêng và cư dân ở
bán đảo Đông Dương nói chung đã hy sinh cho Nước Mỹ trong quá khứ gần.
Lối
sống của Mỹ là lối sống tự do, Donald Trump đã nói trong diễn văn nhậm chức
"Chúng ta không muốn áp đặt lối sống lên ai, nhưng để lối sống của ta tỏa
sáng như tấm gương cho mọi người" thì không có lý gì Donald Trump lại để
cho người dân Việt Nam phải trả giá cho "cái giá phải trả cho loại hòa
bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sanh tại Viêt Nam về sau" như
trăn trở của tiền bối Ronald Reagan mà nguyên nhân cũng được cố tổng thống
Ronald Reagan khẳng định là do Mỹ rút quân khỏi Đông Dương.
Donald
Trump muốn "Throwback - sự trở lại" thì hãy bắt đầu "sự trở
lại" ngay tại Đông Dương, hãy bắt đầu trở lại ngay tại Biển Đông mà lý lẽ
thuyết phục, lý do chánh đáng nhứt cho "sự trở lại" của Donald Trump
nó nằm ngay cái bản văn của Hiệp định Ba Lê 1973, một cái Hiệp định với mục
đích và ý nghĩa là "Chấm dứt chiến tranh - Tái lập hòa bình" cho Việt
Nam nhưng đã bị Nước Mỹ bỏ lơ, thiếu trách nhiệm dẫn tới một thực trạng bi
thương, một viễn cảnh đau lòng là "cái giá phải trả cho loại hòa bình đó
là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sanh tại Việt Nam về sau".
Ông
Trump đang cố sức nấu một nồi canh TỰ DO cho thời đại này, nhưng nồi canh TỰ DO
đó sẽ bị rầu nếu như ông vẫn để cho con sâu Việt cộng được Tàu cộng sanh ra làm
sầu nồi canh TỰ DO của ông ngay tại Việt Nam, ngay tại một đồng minh cũ của
Nước Mỹ. Hiệp định Ba Lê 1973 vẫn còn nguyên giá trị, kể từ khi Nước Mỹ ngó lơ
để Việt cộng xé bỏ Hiệp định Ba Lê 1973 bức tử Việt Nam Cộng Hòa cho tới nay,
Nước Mỹ chưa thể hiện trách nhiệm của mình với đồng minh Việt Nam Cộng Hòa.
Thật
vậy đó ông Trump, Nước Mỹ của ông chưa đền đáp, bù đắp lại gì cho công dân Việt
Nam Cộng Hòa của chúng tui cả. Khi chúng tui dứt ruột bỏ nước ra đi tị nạn cộng
sản, chính những tên nghị sỹ của đảng Dân chủ Mỹ đã xô đuổi chúng tui mà điển
hình là tên Joe Biden, một đối thủ chánh trị, một tên sâu mọt mà ông đã công
kích hiện nay. Chúng tui không bao giờ nợ Nước Mỹ mà chỉ có Nước Mỹ của ông đã
và đang nợ chúng tui.
Chính
Nước Mỹ của ông đã chọn lấy chúng tui làm phòng tuyến ngăn chặn chủ nghĩa cộng
sản tràn xuống phía Nam Châu Á, chính Nước Mỹ của ông ép chúng tui phải bỏ
xương, đổ máu để ngăn chặn cncs cho Nước Mỹ để rồi cũng chính Nước Mỹ của ông
mang Việt Nam Cộng Hòa của chúng tui làm vật hy sinh, nhẫn tâm bỏ rơi Việt Nam
Cộng Hòa để cả khối cộng sản lao vào xé xác.
Đừng
nghĩ rằng việc Nước Mỹ cưu mang chúng tui, cho chúng tui định cư đó là cách ơn
đền, nghĩa đáp. Nếu ngay cả ông Trump mà cũng có quan điểm này thì tui khẳng
định ông cũng tầm thường như bao kẻ tầm thường khác mà thôi. Bởi vì dù cho
chúng tui có được sống trong lầu son gác tía, sống trong phồn hoa của Nước Mỹ,
sống tại cái nôi của TỰ DO, VĂN MINH nhưng thực chất chúng tui vẫn là kiếp lưu
vong, phải sống kiếp lưu vong thì sẽ không có gì bù đắp được ông Trump ạ.
Mặt
khác, chúng tui sống ở Mỹ cũng phải luôn thể hiện một công dân đầy đủ trách
nhiệm với Nước Mỹ, phải học tập, làm việc mới có miếng ăn và nếu nói về sự cống
hiến cho Nước Mỹ thì người Việt Nam tị nạn cộng sản chúng tui không hề thua kém
công dân bản xứ Mỹ. Không tin ông hãy nhìn người Việt Nam Cộng Hòa chúng tui đã
làm gì cho Nước Mỹ khi có rất nhiều khoa học gia, tướng lãnh quân đội đã và
đang cống hiến cho Nước Mỹ với thân phận lưu vong, tị nạn cộng sản.
Ông
muốn trở lại hả ông Trump? OK, hãy bắt đầu sự trở lại của ông ngay tại cái Hiệp
định Ba Lê 1973, nơi mà Nước Mỹ đang nợ đồng minh Việt Nam Cộng Hòa một món nợ
rất lớn. Ông muốn Make America Great Again và quyết Keep America Great như khẩu
hiệu của ông thì hãy trở lại Hiệp định Ba Lê 1973 đi.
Nước
Mỹ sẽ không vĩ đại và sẽ không có sự vĩ đại để cho ông giữ nếu Nước Mỹ chưa xóa
tội bỏ rơi đồng minh Việt Nam Cộng Hòa tại hành động bỏ lơ cho Việt cộng xé bỏ
Hiệp định Ba Lê.
Ông
là người rất đức độ, thông minh, tui tin tưởng ông sẽ tái phục hoạt Hiệp định
Ba Lê 1973 mà thông điệp "Throwback - sự trở lại" đã hàm chứa điều
này. Quốc Hội Mỹ đã xem xét thông qua Dự luật bảo vệ Biển Đông và Biển Hoa Đông
thì Hiệp định Ba Lê 1973 chính là công cụ hỗ trợ, là chứng lý thuyết phục nhứt để
thực thi lịnh trừng phạt Tàu cộng ở Biển Đông vì theo Hiệp định Ba Lê 1973,
quyền quản lý Biển Đông được trao cho Việt Nam Cộng Hòa đã khẳng định tại Hiệp
định Geneva 1954./.
Tran
Hung.
Trump’s New Trade War Tool Might Just Be Antique China
Debt
“Bốn vấn đề của vụ
Mỹ đòi Trung Quốc trả nợ thời nhà Thanh”
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
Published 4 months ago on 06/09/2019By Luật Khoa tạp
chí
20191220 BTBD 01
Ngày 3/9, Luật Khoa nhận được tin nhắn của bạn Dư Nhật Đăng qua
Facebook, góp ý và yêu cầu cải chính bài viết “Bốn vấn đề của vụ ‘Mỹ đòi Trung Quốc trả nợ thời nhà Thanh‘”,
đăng ngày 2/9/2019 trên Luật Khoa. Tin nhắn của độc giả Dư Nhật Đăng kèm theo
bài phản bác có tựa đề “Bắt giò kẻ chuyên đi bắt giò” của bạn đã đăng công khai
trên Facebook cá nhân.
Vốn dĩ, trong bài viết
trên Luật Khoa, tác giả Nguyễn Quốc Tấn Trung cho rằng bản tin liên quan của
báo Tuổi Trẻ đã viết ngược với ý của bài gốc trên Bloomberg. Cụ thể như
sau:
“Có một vấn đề không nhỏ với bản tin đăng trên Tuổi Trẻ. Tác
giả Nguyên Hạnh viết: ‘Theo Bloomberg, vấn đề quan trọng là những trái phiếu
này đã hết hạn từ lâu, và hiện vẫn chưa có quy định nào buộc một chính phủ phải
tiếp nhận các món nợ của các chính phủ trước sau khi xảy ra biến động chính
trị’.
Trong khi đó, bài gốc trên Bloomberg khẳng định
điều ngược lại: ‘Hầu hết đều đồng ý rằng như một nguyên tắc pháp lý, các chế độ
chính trị kế thừa khoản nợ của các chế độ tiền nhiệm’ (most agree that as a
legal principle, political regimes inherit their predecessors’ debt…).”
Tài khoản Facebook Dư Nhật Đăng, có ghi nơi làm việc là báo Tuổi
Trẻ, cho rằng Luật Khoa viết như vậy là sai về báo Tuổi Trẻ. Trong bài phản bác
của mình đăng trên trang Facebook cá nhân, độc giả Đăng đã cho rằng Luật
Khoa “cố tình gạt bỏ phần đoạn gốc ngay trước đó của Bloomberg có viết
‘những nghĩa vụ pháp lý mờ nhạt đối với chính phủ về việc kế thừa các khoản nợ
của chính phủ tiền nhiệm sau những biến động dân sự’” và cáo
buộc “đây là một thiếu sót về nghiệp vụ và quy tắc phản biện, hay cố
tình vì một ý đồ nào đó?”.
Như vậy, độc giả Dư Nhật Đăng cho rằng cụm từ “những nghĩa vụ pháp lý mờ nhạt” (fuzzy legal obligations) trong đoạn gốc “at issue is a statute of limitations that has long run its course
and the fuzzy legal obligations of governments that inherit their predecessor’s
debts following civil upheavals” có thể hiểu tương tự với “chưa có quy định nào” như tác giả Nguyên Hạnh của
Tuổi Trẻ viết.
Luật Khoa xin phản hồi như
sau:
1. Chúng tôi giữ nguyên quan điểm cho rằng Tuổi Trẻ đã sai khi viết “hiện vẫn chưa có quy định nào
buộc một chính phủ phải tiếp nhận các món nợ của các chính phủ trước sau khi
xảy ra biến động chính trị”.
Cụm từ “fuzzy legal obligations” có nghĩa
là “những nghĩa vụ pháp lý mờ nhạt” (như chính cách dịch
của độc giả Dư Nhật Đăng), và điều này không thể được hiểu hay diễn giải tương
tự với nghĩa “chưa có quy định nào.”
Rộng hơn, toàn bộ nội dung bài báo của Bloomberg không thể được
hiểu là “chưa có quy định nào” về việc trả nợ cho các chính
quyền/chế độ tiền nhiệm sau các biến động chính trị.
Đây thuần tuý là một vấn
đề dịch thuật và báo chí.
Tuy nhiên, quan trọng hơn, sau đây chúng tôi sẽ bàn đến khía cạnh
pháp lý của vấn đề này: có đúng là “hiện vẫn chưa có quy định nào
buộc một chính phủ phải tiếp nhận các món nợ của các chính phủ trước sau khi
xảy ra biến động chính trị” như Tuổi Trẻ viết hay không? Nhân
cơ hội này, chúng ta thử tìm hiểu thêm về công pháp quốc tế.
2. Vấn đề pháp lý
Ngay trong bài viết của mình, Bloomberg đã ám chỉ rằng pháp luật
quốc tế có quy định, và nguồn của quy định này được gọi là “tập quán pháp luật
quốc tế”, khi cho rằng “Hầu hết đều đồng ý rằng như
một nguyên tắc pháp lý, các chế độ chính trị kế thừa khoản nợ của các chế độ
tiền nhiệm’ (most agree that as a legal principle, political regimes inherit
their predecessors’ debt…)”. Tuy nhiên, bài viết của họ không
phải là một bài báo khoa học pháp lý, nên họ chỉ dừng lại ở đây.
Nhưng ta hãy thử mở rộng
vấn đề và tìm hiểu xem pháp luật quốc tế có những nguồn nào. Ta sẽ thấy rằng
luật không chỉ là những câu chữ thể hiện trong các văn bản, công ước, hiệp ước,
v.v. Nó còn có thể nằm trong chính điều mà Bloomberg nói, đó là những nguyên
tắc pháp lý được hầu hết các quốc gia thừa nhận.
Các loại nguồn của pháp luật quốc tế đã được đồng thuận ghi nhận trong Quy chế Tòa án Công lý
Quốc tế (ICJ) của Liên Hợp Quốc bao gồm: (1) điều ước quốc tế; (2) tập quán
pháp quốc tế; (3) nguyên tắc được đồng thuận chung của các quốc gia văn minh;
(4) các phán quyết tư pháp của những cơ quan ban hành có tư cách nhất (ở đây có
thể hiểu là ICJ hoặc ICC – Tòa Hình sự Quốc tế)
Ví dụ, việc một quốc gia A nào đó không phải là thành viên của
Công ước chống phát triển, sản xuất, lưu trữ và sử dụng Vũ khí Hóa học (Gọi tắt
là Chemical Weapon Convention), không đồng nghĩa với việc
quốc gia đó được sử dụng vũ khí hóa học. Cấm sử dụng vũ khí hóa học và các loại
vũ khí gây ra sát thương không cần thiết đã được xem là tập quán pháp quốc tế, hay thậm chí đã
đạt đến trạng thái của một nguyên tắc phổ quát (jus cogen), có vị trí pháp lý
cao hơn cả các điều ước quốc tế (tức phải được áp dụng ngay cả khi các quốc gia
thỏa thuận ngược lại).
Ngay trong bài viết của
mình, tác giả Nguyễn Quốc Tấn Trung cũng đã đưa ra một án lệ để chứng minh cho
luận điểm của mình: Án lệ Gabčíkovo – Nagymaros do Tòa án Công lý Quốc tế xét
xử, dựa trên quy định của Công ước Vienna về Điều ước Quốc tế 1969, khẳng định:
biến động chính trị (hay kể cả thay đổi chế độ) không thể được xem là căn cứ để
phủ nhận nghĩa vụ quốc tế (bao gồm nợ quốc tế).
Đối với trường hợp nợ
nước ngoài, án lệ trên và cách lý giải của Tòa án Công lý Quốc tế là một phán
quyết của tòa án quyền lực nhất của hệ thống pháp luật quốc tế, đã được chấp
thuận là tập quán pháp quốc tế và chưa từng bị phản đối cụ thể về mặt pháp lý
cho đến tận ngày nay.
Vì vậy, trách nhiệm kế
thừa nghĩa vụ quốc tế (bao gồm nợ và các nghĩa vụ tài chính khác) là đương
nhiên, trái ngược với khẳng định trên báo Tuổi Trẻ rằng chưa hề có quy
định.
Nếu muốn có văn bản thành văn để hiểu rõ về trách nhiệm chuyển
giao nợ quốc gia, bạn đọc có thể
tham khảo Công ước Vienna về Kế thừa Quốc gia liên quan đến
Tài sản, Ngân sách và Nợ năm 1983. Trong đó, điều 33, 34 và 35 ghi nhận rất
rõ:
Việc chuyển giao nợ quốc
gia trong công ước này là việc chấm dứt nghĩa vụ của quốc gia tiền nhiệm không
còn tồn tại và từ đó phát sinh nghĩa vụ dành cho quốc gia kế thừa liên quan đến
mọi khoản nợ của quốc gia tiền nhiệm đối đối với quốc gia, tổ chức hay các chủ
thể khác trong pháp luật quốc tế. Và việc xuất hiện một quốc gia kế nhiệm sẽ
không làm thay đổi quyền và nghĩa vụ của các chủ nợ.
Như vậy Công ước Vienna
1983 là văn bản giấy trắng mực đen rõ ràng nhất về nghĩa vụ tiếp nhận nợ của
các quốc gia kế thừa. Tuy nhiên, lý do tác giả không dẫn chứng công ước này
trong bài viết của mình là bởi vì công ước này chỉ có các thành viên chủ yếu là
các quốc gia Đông Âu và châu Phi đang trong giai đoạn chuyển tiếp và hình thành
sau Chiến tranh Lạnh. Nhắc tới nguyên tắc như là một tập quán pháp quốc tế đã
được thừa nhận sẽ đỡ mất thời gian tranh cãi hơn.
Ngoài ra, bạn đọc cũng có thể đọc về nguyên tắc kế nhiệm nợ này và
việc hầu hết các quốc gia tuân thủ thực hành chúng như thế nào trên trang thông
tin tổng hợp của Đại học Oxford ở đây. Việc Liên bang Xô Viết thành công trong việc từ
chối trả nợ từ thời Sa Hoàng cho phương Tây cũng là một huyền thoại giả. Từ
Anh, Pháp cho đến Thụy Điển, mỗi quốc gia có nhiều cách khác nhau để thu hồi nợ hoặc giàn xếp
nợ từ thời Sa Hoàng với Liên bang Xô Viết.
Đến cuối cùng, cần khẳng
định, trách nhiệm xử lý nghĩa vụ tài chính quốc tế cho quốc gia tiền nhiệm của
chính phủ đương thời, dù có bất kỳ biến động chính trị nào, là nguyên tắc chung
đã được thừa nhận trong pháp luật quốc tế.
Chúng tôi hy vọng bài
phản hồi này sẽ giúp giải đáp các thắc mắc của độc giả Dư Nhật Đăng và các quý
vị độc giả khác.
No comments:
Post a Comment