Thursday, August 27, 2020

20200828 Cong Dong Tham Luan

 20200828 Cong Dong Tham Luan

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Aug 26 at 4:30 PM

Tony Pham, former refugee and prosecutor, tapped to lead ICE

Tổng thống Trump vừa bổ nhiệm một người Mỹ gốc Việt, tỵ nạn cộng sản từ năm 1975, ông Tony Phạm, làm Giám đốc cơ quan ICE (US Immigration & Customs Enforcement) thuộc Bộ Nội An Hoa Kỳ, có nhiệm vụ ngăn chận tội phạm và di dân bất hợp pháp, để bảo vệ biên giới và an ninh cho nước Mỹ. Mời xem các links dưới đây.

MV

https://news.yahoo.com/tony-pham-former-refugee-prosecutor-022900291.html?soc_src=hl-viewer&soc_trk=ma

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Aug 26 at 4:31 PM

Sau tất cả, dân Mỹ tin ông Trump làm kinh tế tốt hơn 3 đời tổng thống trước

 Với những người bảo thủ, hình tượng Tổng thống - doanh nhân Donald Trump vững như bàn thạch trước đại dịch COVID-19. Nhiều cử tri vẫn tiếp tục ca ngợi tài làm kinh tế của ông Trump và không đổ lỗi cho ông vì những thiệt hại đại dịch đã gây ra.

Tổng thống Trump được đánh giá cao vì khả năng làm kinh tế, nhưng báo New York Times cho rằng điều này là do phân cực đảng phái ở Mỹ quá cực đoan - Ảnh: AFP

Các dữ liệu thăm dò và phỏng vấn với cử tri, các nhà phân tích chính trị cho thấy Tổng thống Trump đang được đánh giá làm kinh tế tốt hơn những người tiền nhiệm Barack Obama, George W. Bush và George HW. Bush.

Tỉ lệ ủng hộ dành cho ông Trump bắt đầu chuyển biến tích cực sau khi ông vượt mặt Quốc hội Mỹ và ký sắc lệnh hành pháp cấp tiền trợ cấp cho dân. Kết quả thăm dò của Hill-HarrisX công bố ngày 24-8 cho thấy 68% ủng hộ hành động của tổng thống, 32% còn lại phản đối và cho rằng đây là sự lạm quyền.

Mặc dù vậy, vẫn giống như nhiều cuộc khảo sát khác, chỉ có 43% cử tri tán thành cách xử lý đại dịch của chính quyền đương nhiệm.

Tờ New York Times cảm thấy bị khó hiểu trước sự ủng hộ như vậy trong bối cảnh nền kinh tế suy thoái và nước Mỹ đang bị đại dịch hoành hành khiến nhiều người mất việc.

Sau nhiều cuộc phỏng vấn và tìm hiểu, tờ này đi tới kết luận: sự phân cực đến cực đoan của cử tri là yếu tố chính giúp ông Trump giữ được sự ủng hộ cao. Những người theo Đảng Cộng hòa sẽ luôn tin ông Trump và ngược lại, trong mắt những người Dân chủ thì vị tổng thống này luôn sai, kể cả khi các con số kinh tế thực sự tích cực.

"Tổng thống đã xây dựng một thương hiệu lâu dài với các cử tri bảo thủ. Họ tiếp tục coi ông là một doanh nhân thành đạt và một nhà đàm phán cứng rắn.

Nhiều cử tri trong số đó ca ngợi khả năng quản lý kinh tế của ông Trump trước khi đại dịch xảy ra và không đổ lỗi cho ông về những thiệt hại mà nó đã gây ra.

Trong các cuộc phỏng vấn, một số cử tri đã trích dẫn mức tăng kỷ lục của thị trường chứng khoán như bằng chứng về sự phục hồi dưới thời Tổng thống Trump", báo New York Times lý giải.

Dù ai nói ngả nói nghiêng, cử tri Cộng hòa vẫn ủng hộ ông Trump nhiệt thành bất chấp đại dịch - Ảnh: REUTERS

Đi sâu vào con số thất nghiệp, New York Times nhận thấy nhóm bị ảnh hưởng nhiều nhất là người da màu và Latin - vốn có xu hướng nghiêng về Đảng Dân chủ.

Các doanh nghiệp nhỏ tại những bang đã bầu cho ông Trump năm 2016 báo cáo ít thiệt hại vì đại dịch hơn các doanh nghiệp nhỏ tại những bang "xanh" đã bầu cho phe Dân chủ.

Một cuộc thăm dò được CBS News công bố ngày 24-8 cho thấy ông Trump vẫn giành được sự ủng hộ của cử tri Cộng hòa bất chấp bối cảnh đại dịch. 75% cử tri Cộng hòa nhận xét nước Mỹ đã tốt hơn nhiều vào hiện tại so với cách đây 4 năm.

Gần 70% người Cộng hòa đánh giá nền kinh tế quốc gia "tốt" và cách giải quyết đại dịch đang "tiến triển tốt đẹp". 57% nói rằng con số hơn 180.000 người Mỹ chết vì COVID-19 là "có thể chấp nhận được".

Hãng tin Bloomberg bình luận rằng trong khi ứng cử viên Dân chủ Joe Biden luôn dẫn trước ông Trump trong các cuộc thăm dò toàn quốc, cuộc khảo sát của CBS News cho thấy những người Cộng hòa vẫn chấp nhận chính quyền hiện tại và sẵn sàng đi bỏ phiếu vì... ông Trump.

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Aug 26 at 4:32 PM

Mỹ giáng thêm một đòn “chí mạng”, Hoa Vi chới với

25/08/2020 

Nhiều nhà phân tích đã lập tức cho rằng quyết định mới nhất này của chính quyền Donald Trump là một đòn chí mạng, một bản án tử hình đối với Hoa Vi.

Một cách chính thức, quyết định của Mỹ vào tuần trước chỉ là mở rộng một danh sách đen của bộ Thương Mại Mỹ, gộp thêm 38 nhà cung cấp có quan hệ với Hoa Vi tại 21 quốc gia, vào một danh sách bao gồm tổng cộng 152 công ty bị cấm mua các bộ phận và linh kiện, đặc biệt là các loại chip điện tử, nếu không được phép của chính quyền Mỹ.

Trong thực tế, theo nhận xét của hãng tin Anh Reuters, quyết định trên đây của Mỹ có tác dụng cấm giới sản xuất trên thế giới bán cho Hoa Vi các loại bộ phận, linh kiện bán dẫn… nếu việc sản xuất các mặt hàng này dùng đến thiết bị hay công nghệ của Mỹ.

Động thái mới này đã lấp đi lỗ hổng của lệnh cấm đã ban hành vào tháng 5 vừa qua mà Hoa Vi được cho là đã biết lợi dụng để tiếp tục hoạt động sản xuất.

Đỉnh điểm của một cuộc chiến 15 năm

Theo nhật báo Anh Financial Times ngày 21/08, đối với Washington, quyết định mới ban hành là đỉnh điểm của một cuộc chiến kéo dài 15 năm chống lại Hoa Vi, bắt đầu khi công ty này cố gắng thâm nhập thị trường Mỹ lần đầu tiên vào đầu những năm 2000.

Các nhà quan sát kỳ cựu cho rằng Mỹ đang tiến gần đến một mục tiêu tưởng như là không tài nào đạt được. Vào năm ngoái, Washington đã bắt đầu siết gọng kềm nhắm vào Hoa Vi với nhiều lệnh trừng phạt, nhưng hai quyết định trước đây đều không thấm vào đâu. Lần này, thì các chuyên gia trong ngành cho rằng thật khó để thấy được là Hoa Vi “có thể thoát khỏi thòng lọng của Washington” như thế nào.

Một nhà phân tích công nghệ tại Gavekal Dragonomics, một hãng nghiên cứu ở Bắc Kinh nhận định là các sản phẩm của Hoa Vi từ điện thoại thông minh cho đến hạ tầng cơ sở mạng đều cần đến vật liệu bán dẫn, với hai ngành này chiếm đến 90% hoạt động kinh doanh của Hoa Vi.

Theo chuyên gia này, “nếu không có khả năng sản xuất những sản phẩm đó, Hoa Vi sẽ không còn là Hoa Vi nữa”. Hồi đầu tuần trước, ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị đã tố cáo các quy định mới của Mỹ, gọi đó là một “bản án tử hình".

Nhà Nước Trung Quốc tất yếu phải can thiệp để cứu Hoa Vi

Trong bài viết của mình, báo Financial Times đã nêu bật mối lo ngại của các tập đoàn viễn thông thế giới trước khả năng Hoa Vi bị sụp đổ cho dù một số chuyên gia vẫn giữ thái độ thận trọng, cho rằng còn quá sớm để nói đến ngày tàn của Hoa Vi, vì dứt khoát Nhà nước Trung Quốc sẽ nhẩy vào để cứu doanh nghiệp hàng đầu của minh.

Theo Financial Times, giám đốc điều hành một tập đoàn viễn thông châu Âu đã gọi viễn cảnh Hoa Vi - nhà cung cấp hàng đầu trên thị trường - bị sụp đổ là “thảm họa”.

Theo nhân vật này, các nhà mạng hiện đã phải gánh chịu thêm chi phí do việc phải giảm số lượng thiết bị Hoa Vi do áp lực chính trị ngày càng tăng ở các nước phương Tây từ Úc đến Anh. Việc Hoa Vi sụp đổ vì không có linh kiện điện tử cần thiết để sản xuất, sẽ đè nặng trên các tập đoàn viễn thông đang dựa vào sản phẩm Hoa Vi như hãng Anh BT, hãng Đức Deutsche Telekom và hãng Thụy Sĩ Swisscom, đang sử dụng thiết bị Hoa Vi cho mạng băng thông rộng của họ.

Hoa Vi sẽ cố cầm cự trong 6 tháng?

Tuy nhiên, đối với Financial Times, cái chết chưa phải trước mắt. Hoa Vi đã cẩn thận xây dựng kho dự trữ chip từ khi Washington gia tăng súc ép với tập đoàn cách đây hai năm.

Tờ báo Anh đã phản bác thông tin cho rằng tập đoàn Trung Quốc đã có dự trữ hai năm để tiếp tục hoạt động, nhưng công nhận rằng Hoa Vi có đủ vật liệu để tiếp tục hoạt động trong 6 tháng nữa.

Theo nhật báo Anh, sáu tháng nghĩa là chờ đến sau cuộc bầu cử tổng thống Mỹ đầu tháng 11, và nếu ông Biden thắng cử thì Mỹ có thể giảm nhẹ áp lực với Hoa Vi. Nhưng những hy vọng này còn mong manh.

Theo nhận định của ông Hosuk Lee-Makiyama, giám đốc Trung Tâm Chính Trị Kinh Tế Quốc Tế Châu Âu, trụ sở tại Bruxelles, những người có kinh nghiệm ở Trung Quốc hiểu rằng khả năng ông Biden hữu hảo dài lâu trở lại với Trung Quốc không nhiều, và “tuần trăng mật giữa Bắc Kinh với chính quyền Biden sẽ khó kéo dài vì Trung Quốc không thể thay đổi chính sách của họ một cách cơ bản”.

Nhiều quy định của Bắc Kinh vẫn làm cho các chính phủ phương Tây bất bình, khiến họ cứng rắn với Hoa Vi và Trung Quốc nói chung, như luật an ninh của Trung Quốc chẳng hạn. Luật này đòi hỏi các tập đoàn và người dân Trung Quốc hỗ trợ cho cơ quan an ninh Trung Quốc khi được yêu cầu bất kỳ điều gì, cho nên đã làm dấy lên lo ngại về hoạt động gián điệp.

Một vấn đề khác cũng đang khuấy động quan hệ với phương Tây là luật an ninh Hồng Kông: Bắc Kinh muốn khuất phục, tước bỏ quyền tự trị, quyền công dân và pháp quyền tại đặc khu này.

Trung Quốc sẽ can thiệp, nhưng sẽ thêm củi lửa cho những cáo buộc của Mỹ

Trước kịch bản này thì tương lai của Hoa Vi có vẻ đen tối và một số nhà quan sát tin rằng chính phủ Trung Quốc sẽ bước vào để nâng đỡ tập đoàn của mình.

Một nhà điều hành trong ngành công nghiệp bán dẫn Đài Loan cho rằng “Hoa Vi quá lớn để có bị bỏ rơi. Bắc Kinh sẽ chắc chắn trợ giúp”. Vấn đề là bằng cách nào.

Một số chuyên gia khác cho rằng khó mà thấy được là bằng cách nào mà Hoa Vi có thể tiếp tục hoạt động dưới hình thức hiện nay, với trừng phạt của Mỹ. Chính quyền Trung Quốc chắc chắn sẽ đóng một vai trò trong việc tái cơ cấu công ty, và như thế sẽ biến Hoa Vi thành điều mà Mỹ luôn cáo buôc nhưng Hoa Vi luôn lớn tiếng phủ nhận, tức là: Một tập đoàn Nhà nước Trung Quốc.

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Aug 26 at 4:32 PM

"FIGHTING FOR YOU / CHIẾN ĐẤU VÌ BẠN": CHIẾN DỊCH TRUMP CÔNG BỐ CHƯƠNG TRÌNH HÀNH ĐỘNG NHIỆM KỲ 2.

Hải Lam | DKN
Nguồn: 
https://www*dkn*tv/the-gioi/chien-dau-vi-ban-chien-dich-trump-cong-bo-chuong-trinh-hanh-dong-nhiem-ky-2.html

Dựa trên một loạt những thành tích trong nhiệm kỳ đầu tiên của Tổng thống Donald J. Trump, chiến dịch tái tranh cử của Tổng thống hôm 23/8 đã công bố chương trình hành động cho nhiệm kỳ hai với khẩu hiệu: “Chiến đấu vì bạn!” (Fighting for You!).

Dưới đây là những mục tiêu chính trong các ưu tiên hành động của Tổng thống Trump ở nhiệm kỳ hai. Tổng thống Trump sẽ chia sẻ thêm về chương trình hành động này trong bài phát biểu tại Đại hội Quốc gia Đảng Cộng hòa diễn ra trong bốn ngày từ 24/8 đến 27/8.

Việc làm

Tạo 10 triệu việc làm mới trong vòng 10 tháng
Tạo 1 triệu doanh nghiệp nhỏ mới
Giảm thuế để gia tăng thu nhập ròng và giữ việc làm ở lại nước Mỹ
Thực hiện các thỏa thuận thương mại công bằng để bảo vệ việc làm người dân Mỹ
Miễn giảm thuế cho các sản phẩm “Sản xuất tại Mỹ (Made in US)”
Mở rộng các Vùng Cơ hội (Opportunity Zones) [1]
Tiếp tục loại bỏ các quy định ràng buộc giúp Mỹ độc lập về năng lượng

Xóa sổ COVID-19

Phát triển được một loại vắc-xin vào cuối năm 2020

Trở lại trạng thái bình thường vào năm 2021
Sản xuất tại nội địa Mỹ tất cả dược phẩm và vật tư y tế cho nhân viên y tế (thay vì nhập từ nước ngoài, ví như Trung Quốc)
Nạp đầy kho dự trữ và chuẩn bị sẵn sàng cho các đại dịch tương lai

Chấm dứt sự phụ thuộc vào Trung Quốc

Mang 1 triệu việc làm sản xuất từ Trung Quốc về nước
Miễn giảm thuế cho các công ty, đưa việc làm từ Trung Quốc về nước
Cho phép khấu trừ chi phí 100% đối với các doanh nghiệp thuộc lĩnh vực thiết yếu như dược phẩm và rô-bốt tự động hóa, những ngành đưa việc sản xuất trở lại nước Mỹ
Không phê duyệt hợp đồng liên bang cho các công ty gia công sản xuất ở Trung Quốc
Buộc Trung Quốc chịu hoàn toàn trách nhiệm để dịch virus corona lây lan khắp thế giới

Chăm sóc sức khoẻ

Giảm giá thuốc theo toa
Đề cao vai trò của bệnh nhân và bác sĩ đối với hệ thống sức khỏe
Giảm phí bảo hiểm chăm sóc y tế
Chấm dứt hóa đơn bảo hiểm bất ngờ (dịch vụ bảo hiểm nằm ngoài mạng lưới bảo hiểm cá nhân quy định)
Bảo hiểm sẽ bao gồm tất cả các bệnh tật từ trước
Bảo vệ an sinh xã hội và chăm sóc y tế
Bảo vệ các cựu chiến binh, cung cấp cho họ dịch vụ chăm sóc y tế và các dịch vụ tân tiến khác.

Giáo dục

Cung cấp lựa chọn trường học cho mọi trẻ em tại Mỹ
Dạy về chủ nghĩa biệt lệ Mỹ [2]

Vá lại các lỗ hổng trong chính phủ

Thông qua giới hạn nhiệm kỳ quốc hội
Chấm dứt chính phủ quan liêu bắt nạt người dân và các doanh nghiệp nhỏ của Mỹ
Phơi bày các gian lận giao dịch tài chính trong chính phủ và trả lại quyền lực của Washington cho người dân và các bang
Giải quyết những người theo chủ nghĩa toàn cầu hóa bằng cách đấu tranh với những tổ chức quốc tế gây hại cho công dân Mỹ.

Bảo vệ lực lượng cảnh sát

Tài trợ đầy đủ và thuê thêm cảnh sát và các nhân viên thực thi pháp luật
Tăng mức phạt hình sự đối với các hành vi tấn công các nhân viên thực thi pháp luật
Truy tố và quy những vụ xả súng từ trên xe ô tô là hành vi khủng bố nội địa
Đưa các tổ chức bạo lực cực đoan như Antifa ra công lý
Chấm dứt bảo lãnh không tiền mặt. Giam giữ những kẻ tội phạm nguy hiểm trong tù cho đến khi xét xử

Chấm dứt nhập cư bất hợp pháp và bảo vệ công nhân Mỹ

Ngăn chặn dân nhập cư bất hợp pháp trở thành diện đủ điều kiện hưởng phúc lợi, chăm sóc y tế và giáo dục đại học miễn phí từ tiền thuế của người dân
Trục xuất bắt buộc đối với những thành viên băng đảng không phải là công dân Mỹ
Xóa sổ các mạng lưới buôn người
Xóa bỏ những thành phố trú ẩn [3] để khôi phục các cộng đồng dân cư và bảo vệ các gia đình của chúng ta
Cấm các công ty Mỹ thay thế công dân Mỹ bằng những lao động nước ngoài trả lương thấp
Yêu cầu những người nhập cư mới phải có khả năng tự trang trải được chi phí sinh hoạt.

Sáng tạo cho tương lai

Khởi động Lực lượng Không gian (Space Force), thiết lập sự hiện diện lâu dài của con người trên Mặt Trăng và đưa người đầu tiên tới Sao Hỏa
Xây dựng hệ thống cơ sở hạ tầng tuyệt vời nhất thế giới trong cuộc đua 5G, thiết lập mạng Internet không dây tốc độ cao tầm quốc gia
Tiếp tục dẫn đầu thế giới trong việc tiếp cận nguồn nước uống sinh hoạt sạch nhất và không khí sạch nhất
Hợp tác với các quốc gia khác để làm sạch các đại dương trên hành tinh

Chính sách ngoại giao nước Mỹ trên hết

Chấm dứt các cuộc chiến bất tận và đưa binh lính Mỹ trở về nhà
Yêu cầu các đồng minh chia sẻ chi phí quân sự công bằng
Duy trì và mở rộng sức mạnh quân sự vô song của Mỹ
Tiêu diệt những kẻ khủng bố toàn cầu đe dọa người dân Mỹ
Xây dựng hệ thống phòng thủ an ninh mạng và hệ thống phòng thủ tên lửa loại tốt

Chú thích:
[1] Vùng Cơ Hội (Opportunity Zones): Chương trình chỉ định và đầu tư do tạo ra trong khuôn khổ Đạo luật Cắt giảm thuế và Việc làm năm 2017 nhằm tạo ra các khoản đầu tư nhất định vào các khu vực thu nhập thấp có lợi thế về thuế.

[2] Chủ nghĩa biệt lệ Mỹ: Nghĩa là mọi thứ thuộc về Hoa Kỳ hay do Hoa Kỳ làm đều là đặc biệt, ngoại lệ, siêu việt, không giống bất cứ nơi nào khác trên thế giới.

[3] Thành phố trú ẩn (Sanctuary City): đề cập đến các khu vực pháp lý thành phố, thường là ở Bắc Mỹ, trong đó hạn chế sự hợp tác với chính phủ liên bang trong việc thực thi luật nhập cư. Các nhà lãnh đạo các thành phố trú ẩn này nói rằng họ muốn giảm bớt nỗi lo sợ bị trục xuất và khả năng chia cắt các thành viên gia đình những người nhập cư bất hợp pháp. 

20200828 CDTL 01 

20200828 CDTL 02

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 12:08 AM

Chính quyền Trung Quốc đang tập trung bôi xấu cố vấn gốc Hoa của ông Pompeo

Ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo có một cố vấn hàng đầu là người Mỹ gốc Hoa, ông Miles Yu (Dư Mậu Xuân). Khi ông Mike Pompeo nổi lên là một quan chức hàng đầu của Mỹ thường xuyên chỉ trích mạnh mẽ chính quyền Trung Quốc, thì các cuộc tấn công nhắm vào ông Miles Yu bắt đầu diễn ra tại quê nhà của ông.

Khi Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump mời nhà đàm phán thương mại hàng đầu của Trung Quốc Lưu Hạc đến Phòng Bầu dục vào tháng 1/2019, ngồi đối diện ông Lưu là Đại diện Thương mại Hoa Kỳ Robert Lighthizer. Bên phải ông Lighthizer là Bộ trưởng Tài chính Steven Mnuchin, cố vấn thương mại Peter Navarro và Bộ trưởng Thương mại Wilbur Ross. Ngoại trưởng Mike Pompeo khi đó chỉ ngồi phía ngoài để chứng kiến.

Ở thời điểm hiện tại, sau một năm rưỡi, ông Pompeo đã trở thành nhân vật chủ chốt trong Chính phủ Mỹ phụ trách việc xây dựng chính sách Trung Quốc, với một đường lối cứng rắn hơn nhiều đối với Bắc Kinh. Và học giả người Mỹ gốc Hoa Miles Yu, một thành viên của nhóm hoạch định chính sách của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã khiến Bắc Kinh hết sức tức giận vì ông đang là một cố vấn quan trọng của ông Pompeo.

Sinh năm 1962, ông Yu lớn lên trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Ông được coi là một chuyên gia hiểu rõ về bản chất của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông Pompeo đã mô tả ông Yu là “nhân vật chính trong nhóm làm việc của tôi”. Trong khi đo, ông David Stilwell, trợ lý ngoại trưởng phụ trách các vấn đề Đông Á và Thái Bình Dương, gọi ông là “báu vật quốc gia”.

Ông Yu được cho là người đã chắp bút nội dung chính của bài phát biểu lịch sử của ông Pompeo vào ngày 23/07, tại Bảo tàng và thư viện tổng thống Richard Nixon ở bang California. Trong bài phát biểu đó ông Pompeo đã tố cáo “kế hoạch làm bá chủ” của ĐCSTQ và gọi tổng bí thư Tập Cận Bình là “người tin tưởng thực sự vào một hệ tư tưởng độc tài toàn trị đã phá sản”.

Trong một cuộc phỏng vấn vào tháng 06/2020 với tờ The Washington Times, tờ báo mà ông Yu ông từng làm việc và phụ trách chuyên mục về Trung Quốc, ông đã sử dụng ngôn ngữ tương tự khi mô tả ông Tập là “một người sống chết với hệ tư tưởng của ĐCSTQ”.

Tại một cuộc họp của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vào tháng 12/20119, ông Yu nói rằng chính quyền Trung Quốc đang tìm cách thống trị toàn cầu, và một trong những động lực thúc đẩy lực lượng này nuôi tham vọng đó là chủ nghĩa Lenin.

Lớn lên ở một huyện ngoại ô của Trùng Khánh, ông Yu theo học chuyên ngành lịch sử tại Đại học Nam Đài danh tiếng ở Thiên Tân trước khi chuyển đến Mỹ vào những năm 1980 và nhận bằng Tiến sĩ. tại Đại học California, Berkeley.

Ông Yu là giáo sư lịch sử tại Học viện Hải quân Hoa Kỳ từ năm 1994 chuyên về Trung Quốc, Đông Á, lịch sử quân sự ngoại giao và chiến tranh phi phương Tây. Ông hiện đang làm chuyên viên hoạch định chính sách của Bộ Ngoại giao Mỹ, văn phòng của ông cùng tầng với văn phòng của ông Mike Pompeo. Ở đó ông là thành viên duy nhất của nhóm giúp việc cho ông Pompeo chuyên trách vấn đề Trung Quốc.

Hiện ông Yu đang trở thành mục tiêu công kích của giới truyền thông phục vụ chính quyền ở quê hương ông.

Sau khi tờ The Washington Times mô tả ông Yu là kiến ​​trúc sư chính sách Trung Quốc của Ngoại trưởng Pompeo, ông Hồ Tích Tiến, tổng biên tập tờ Thời báo Hoàn cầu của ĐCSTQ, đã gọi ông Yu là người đã “bị lừa bởi một số tiếng nói cực đoan trên internet”.

Ông Hồ nói rằng ông Yu rời Trung Quốc quá sớm, lúc đất nước còn “yếu” và khi đó giới trẻ và trí thức còn “tôn sùng phương Tây”.

Các phương tiện truyền thông Trung Quốc kể từ đó đã tập trung vào ông Yu, họ sử dụng những lập luận tương tự để cố gắng hạ uy tín của ông. Một bài báo của Thời báo Hoàn cầu đã bác bỏ ý kiến cho rằng ông Yu là một “người say mê học thuật” chỉ có “kiến thức về Trung Quốc về cơ bản không khác biệt so với nhiều học giả Hoa Kỳ dựa vào các nguồn tài liệu thứ cấp”.

Ở huyện Vĩnh Xuyên, quê hương thời thơ ấu của ông Yu, cách trung tâm Trùng Khánh 70km về phía tây, một tượng đài có tên của những học sinh đạt thành tích cao nhất trong các kỳ thi tuyển sinh đại học hàng năm đã được che đi bằng một tấm bìa màu xanh ghi “đang được sửa chữa”.

Nhìn qua một khoảng trống phía trên tấm bìa xanh sẽ thấy tên của ông Yu đã bị xóa, phía dưới là các dòng chữ nguệch ngoạc bằng tiếng Trung với nội dung mạ lị ông Yu là “kẻ phản bội” và “con rối của Mỹ”.

Khi được hỏi về điều này, một phụ nữ làm việc tại một cửa hàng gần đó cho biết một hôm cô phát hiện phiến đá đột ngột bị che kín.

Theo Nikkei

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 12:09 AM

Mời bà con dành từ 5 đến 10 phút đọc bài này. Cám ơn

JOE BIDEN VÀ HỒI GIÁO --- (Tác giả: Peter Tran) Ngày đăng: 2020-08-25

Dân Hồi Giáo ở Mỹ cần bắt Joe Biden chịu trách nhiềm về lời ông hứa là hủy bỏ lệnh "Muslin Ban" của Trump với những hậu quả không lường trước.

Vừa đọc tin cụ Joe Biden đi xin phiếu người Hồi Giáo từ Fox News, tới cái câu “Tôi ước gì chúng ta dạy nhiều hơn nữa Đức Tin Hồi Giáo trong trường học của chúng ta” (I wish we taught more in our schools about the Islamic faith), làm tui phát ớn lạnh! Đọc câu kế, tui muốn phát bịnh luôn: Joe Biden tuyên bố sẽ huỷ bỏ lệnh cấm nhập cảnh của TT Trump, có ảnh hưởng đến những quốc gia Hồi Giáo, ngay ngày đầu ông ta làm TT, và đổ hết trách nhiệm cho chính quyền Trump chuyện làm tăng thêm mức độ ‘nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm’! (Biden told the voters he would end President Trump's travel ban affecting Muslim-majority countries on day one of his presidency and blamed the White House’s current occupant for ‘an unconscionable rise in Islamophobia’.)

Trời! Nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm! Ông Trump làm tăng thêm mức độ nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm! Joe ơi là Joe! Ông ăn gì, tui vừa cúng, vừa lạy ông, trăm lạy ngàn lạy!

Mở clip, nghe chính miệng ông ta nói, mới tin tằng Fox News đưa tin thiệt, chớ không phải fake news. Nghe xong tui muốn xỉu luôn! Thôi, tui nốc vài viên thuốc an thần cho tỉnh táo để viết xong bài này rồi mới đi xỉu!

Gần tới ngày bầu cử, các Ứng Cử Viên chạy như gà mắc đẻ, để kiếm phiếu là chuyện dĩ nhiên và dễ hiểu. Ai cũng muốn gom cho thiệt nhiều phiếu, từ mọi ngõ ngách, để lên ngôi vua.

Ôi thôi đủ mọi chiêu thức được đem ra thi triển: nói láo (hứa cuội), bánh vẽ (cái gì cũng free), là hai món không thể thiếu. Bươi móc tận hậu môn của đối phương những chuyện thúi hoắc cho bàn dân thiên hạ ngửi chơi, luôn luôn có. Xảo thuật nịnh bợ, mị dân, càng không dễ gì thiếu. Cứ bốn năm một lần, các trò bẩn thỉu này tái diễn. Không có gì lạ cả. Từ nay đến ngày bầu cử, sẽ còn biết bao nhiêu trò bẩn thỉu khác nữa sẽ diễn ra trên đất Mỹ này.

Tui đã sống ở đây tròm trèm 40 năm, qua 6 đời TT, từ Reagan đến Trump, và đã đi bầu rất nhiều lần. Tui chứng kiến đủ mọi trò kiếm phiếu, nhưng theo kiểu Hàn Tín, sẵn sàng lòn trôn, quì gối lạy lục cử tri, thậm chí bán cả lương tâm, coi thường cả sinh mạng của người dân, thì lần bầu cử này mới thấy có kẻ xài tới!… Tui chưa từng thấy mức độ bẩn thỉu, dơ dáy, đê tiện... đạt đến mức phải cảm thấy mắc cỡ cho nước Mỹ! Tui rùng mình kinh sợ về một viễn ảnh “đen như mõm chó” của nước Mỹ nếu như Joe Biden đắc cử!

Tui vẫn hay tự bào chữa cho nước Mỹ: Thôi kệ ! Tuy là tranh cử có bẩn thỉu, nhưng nó vẫn cho người ta quyền tự do ứng cử và bầu cử! Vẫn đỡ hơn cái trò mèo “đảng cử bắt dân phải bầu”! Ai không bầu mà còn chống đối, càm ràm, thì coi chừng cái đầu không còn để đội nón!

Tui cảm thấy quá “bức xúc”. “Bức xúc” trước cái cảnh: họ quỳ lạy tên đầu trộm đuôi cướp để xin phiếu dân da đen; họ xúi bọn CS trá hình (Antifa & BLM) đập phá nước Mỹ; họ hô hào đánh giết cảnh sát, dẹp cảnh sát, defund cảnh sát, biến nước Mỹ thành một quốc gia vô pháp vô cương; họ làm ngơ cho bọn đốt nhà thờ, giết sư, giựt sập tượng, cướp bóc, hoành hành như chỗ không người!…

Tuy nhiên, những chuyện “bức xúc” đó cũng chưa làm tui lo sợ. Cái tui sợ nhứt có hai thứ: Thứ nhứt, họ muốn biến nước Mỹ thành “thiên đường XHCN” để đưa cả nước “xuống hàng chó ngựa”! Đảng DC mà “giải phóng” thành công nước Mỹ, gia đình tui lại phải vượt biên, phải “đu càng” lần nữa, và chưa biết chạy đi đâu bi giờ?! Dù có chết cũng không “ôm cột đèn” chạy về cái xứ mà anh Bãi rất tự hào đâu! Cái sợ thứ hai còn kinh hoàng hơn: DC muốn biến nước Mỹ thành một quốc gia Hồi Giáo! Trời! Sao có thể sống nổi dưới sự cai trị của chính quyền Hồi giáo, vì nó còn dễ sợ hơn các chế độ độc tài đảng trị của CS!? Bài này tui chỉ viết cái sợ thứ hai thôi.

Thôi! Khỏi dài dòng. Ai thích chuyện tào lao của tui thì mời bưng ly cà phê “cái nồi ngồi trên cái cốc” vừa nhâm nhi vừa đọc, để biết chút đỉnh về tôn giáo này. Mệt cứ nghỉ. Tui viết mệt cũng nghỉ.

HỒI GIÁO

Tui viết nghiêm chỉnh, không kỳ thị, không báng bổ hay xuyên tạc gì cả. Mọi thứ đều là giấy trắng mực đen rành rành, chớ không vẽ vời, thêm thắt, vu khống. Tôi viết về giáo lý, và truyền thống của Hồi Giáo. Nó khác xa chuyện mấy ông sư, mấy ông LM quậy tối trời ông địa, trước hay sau 1975. Họ chỉ là những tu sĩ biến chất, đi trật đường rầy, chớ không phải là giáo lý, tôn chỉ, hay truyền thống của tôn giáo họ truyền dạy. Đó là hiện tượng chớ không phải bản chất. So với Hồi Giáo, thì đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Mức độ cũng khác nhau. Ai muốn tranh luận, mời tự nhiên. Nhớ nghiêm chỉnh, nói cái gì cũng có sách, có chứng, cho tui tâm phục khẩu phục, chớ đừng chơi trò bẩn: chỉ biết chửi, hay chụp mũ, rồi bỏ chạy 

Nói tới Hồi Giáo là người ta nghĩ đến khủng bố. Nói tới khủng bố, người ta nghĩ ngay tới Hồi Giáo, bởi vì hầu hết những kẻ khủng bố đều là tín đồ Hồi Giáo. Đó có phải là “thành kiến/ nghi kị vô lương tâm” như cụ Joe Biden vừa phát biểu, hay vì người ta quơ đũa cả nắm?

Để trả lời cho câu hỏi trên, hãy thử điểm qua ba thứ:

- Một, lướt qua một vài đoạn trong Kinh Thánh Quran (hay Koran) của đạo Hồi, xem đạo này dạy tín hữu cái gì;

- hai, tìm hiểu một chút về truyền thống của đạo Hồi;

- ba, sau cùng là luật pháp tiêu biểu của một vài quốc gia Hồi Giáo trên thế giới.

Đọc xong, có lẽ người đọc, ít nhiều sẽ hiểu được tại sao dân Mỹ ủng hộ Trump; tại sao Trump ban hành sắc lệnh ngưng nhận người Hồi Giáo vào Mỹ; và nhất là tại sao tui nghe cụ Joe Biden “ao ước” dạy học sinh Mỹ về Hồi Giáo, rồi mở bung cửa đón họ vào Mỹ, làm cho tui đây sợ tới muốn xỉu!

1. Kinh Quran (Koran)

Tui chỉ trưng dẫn một vài câu trong kinh Quran. Ai muốn tìm hiểu thêm, thì Google để đọc cả quyển.

Link đây: https://www.clearquran.com/

Một chi tiết nhỏ nên biết: Cuối câu có mở ngoặc, thí dụ như (Quran 8:12) có nghĩa là kinh Quran, ở chương 8, câu thứ 12. Thí dụ khác: (Quran 56:16-39) nghĩa là chương 56 từ câu 16 đến câu 39.

* Hình ảnh Thiên Chúa Allah trong kinh Quran là một vị thần của sự kinh hoàng (God of Terror), vì Chúa Allah truyền mệnh lệnh cho các tín đồ Hồi Giáo phải giết những người ngoại đạo (unbelievers). Bất cứ ai không theo Hồi Giáo, đều là kẻ ngoại đạo, đều đáng bị giết hết. Nghĩa là tất cả ba phần tư dân số thế giới không theo Hồi Giáo, đều phải bị tiêu diệt: "Thiên Chúa đã linh ứng cho các thiên sứ rằng: Ta ở bên các ngươi, vì vậy hãy củng cố tinh thần của các tín hữu. Ta sẽ gieo sự kinh hoàng vào trái tim của những kẻ ngoại đạo. Hãy cắt đầu chúng và hãy cắt rời tất cả các đầu ngón tay của chúng." (Your Lord inspired the angels: I am with you, so support those who believe. I will cast terror into the hearts of those who disbelieve. So strike above the necks, and strike of every fingertip of theirs.) (Quran 8:12)

Còn ai lấy làm lạ về việc ISIS cắt đầu công dân Mỹ và các nước Tây phương, rồi thâu hình, đưa lên net một cách dã man, lạnh lùng, vô cảm,… nữa không? Kinh Quran dạy như vậy.

* Điều đáng sợ hơn nữa, Allah biểu các tín đồ Hồi Giáo giết người ngoại đạo, mà không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm gì về hành vi sát nhân này, bởi vì đó là việc Allah làm: "Không phải các con đã giết chúng mà Thiên Chúa mới là Đấng đã giết chúng. Và không phải các con đã quật ngả kẻ thù, mà Thiên Chúa mới là Đấng đã quật ngả chúng. Ngài sẽ ban tặng phần thưởng cao quí cho những kẻ tin ngài. Ngài nghe thấy và biết mọi sự.” (It was not you who killed them, but it was God who killed them. And it was not you who launched when you launched, but it was God who launched. That He may bestow upon the believers an excellent reward. God is Hearing and Knowing.) (Quran 8:17)

Người ta không lấy gì làm lạ khi các tổ chức khủng bố còn ngang nhiên và hãnh diện nhìn nhận mình là tổ chức vừa gây ra một vụ khủng bố nào đó, bởi vì họ rất coi thường việc giết người. Dường như họ còn coi các thường dân vô tội là mục tiêu chính, bởi vì càng có nhiều nạn nhân chết trong một vụ khủng bố, họ càng đạt được tiếng vang lớn, và càng gây được sự sợ hãi, kinh hoàng, cho đối phương. Nói cách khác, họ coi đó là một chiến thắng về mặt tâm lý chiến.

Năm 1998, Al-Qaeda đã cho nổ bom Tòa Đại Sứ Mỹ ở Đông Phi, sát hại 12 nhà ngoại giao Mỹ, và giết chết trên 200 người vô tội khác, hầu hết là tín đồ Hồi Giáo Phi Châu. Các báo Hồi Giáo bằng tiếng Ả Rập không hề lên án, ngược lại còn đồng loạt gọi các nạn nhân vô tội này là "các thánh tử đạo"! Họ còn xác quyết rằng: "Allah đã đón nhận các thánh tử đạo trên nước thiên đàng!" Giết kẻ ngoại đạo là làm theo lời Allah, là hoàn toàn vô tội. Giết cả những người tín hữu Hồi giáo cũng OK luôn, miễn là làm cho kẻ thù hoảng sợ!

Nói rằng kinh Quran của Hồi Giáo là Sách Tử Thần (The Book of Death) không phải là xuyên tạc, hay báng bổ. Nó rõ ràng như hai cộng hai là bốn.

2. Truyền thống Hồi Giáo.

Truyền thống đạo Hồi có thể hiểu giản dị là: Cách sống đạo, cách giữ đạo, và cách truyền đạo. Nó dựa vào Kinh Quran dĩ nhiên. Ngoài ra, nó còn dựa vào các sách Hadiths và các sách Sunnas. Chúng được coi là kim chỉ nam của người Hồi giáo, tạo nên truyền thống Hồi Giáo.

Sách Hadiths ghi lại lời thuyết giảng và những việc làm của giáo chủ Muhammad. Sách Sunnas ghi chép lại những bài giảng nổi tiếng của các giáo sĩ khác, mà trong đó, quan niệm cực đoan nhất, và nguy hiểm nhất, là họ chia thế giới thành hai thành phần: Hồi Giáo và Ngoại đạo.

* Phe Hồi Giáo (Dar al-Islam/Land of Islam), còn được gọi là Nền Hòa Bình Hồi Giáo (Pax Islamica): Các quốc gia Hồi Giáo đều là huynh đệ, nên không được đánh giết lẫn nhau, mà phải sống chung hòa bình. (Trên thực tế, hai phái Shiite và Sunny, họ trường kỳ chém giết nhau, tranh giành ảnh hưởng, có khi còn tàn khốc hơn họ giết phe Ngoại đạo.)

* Phe Ngoại đạo (Dar al-Harb/Land of unbelievers) là tất cả những người không tin theo đạo Hồi (unbelievers), được kinh Quran định nghĩa là những kẻ lầm đường lạc lối. Tất cả chúng đều đáng bị chặt đầu hoặc bị bỏ tù….! “When you encounter those who disbelieve, strike at their necks. Then, when you have routed them, bind them firmly. Then, either release them by grace, or by ransom, until war lays down its burdens. Had God willed, He could have defeated them Himself, but He thus tests some of you by means of others. As for those who are killed in the way of God, He will not let their deeds go to waste.” (Quran 47: 4)

Mỹ là nước hùng mạnh nhất trong “Phe Ngoại đạo”, lại đa số theo Kitô Giáo, nên Mỹ là kẻ ngoại đạo cần bị tiêu diệt trước tiên. Đó là hiểm hoạ mà bất cứ một công dân Mỹ nào cũng phải biết, phải thấy, phải quan tâm, huống hồ là những nhà lãnh đạo.

* Ngoài ra, truyền thống của Hồi Giáo còn coi giáo chủ Muhammad là tiên tri tối cao, bất khả xâm phạm. Ai xúc phạm, phải chết!

– Ngày 14/2/1989, Giáo Chủ Khomeini tuyên án tử hình nhà văn Salman Rushdie người Anh gốc Ấn Độ, tác giả cuốn tiểu thuyết "The Satanic Verses" có nội dung được cho là phỉ báng tiên tri Muhammad, và treo giải thưởng 3 triệu đô la cho ai giết được nhà văn này.

Cả thế giới Tây Phương đều lên án hành động của giáo chủ Khomenei. Nhưng thế giới Hồi Giáo thì cho hành động của Khomenei là hợp với truyền thống của đạo Hồi, vì trong sách Hadith có ghi chép lời tiên tri Muhammad: "Nếu có kẻ nào nhục mạ ta mà tín đồ nghe thấy, thì hãy giết nó ngay lập tức.” If anyone insults me, then any Muslim who hears this must kill him immediately! (The Crisis of Islam, by Bernard Lewis - The Modern Library 2003 - page 141)

- Ngày 7/01/2015, toà báo Charlie Hebdo ở Paris, Pháp, bị tấn công khiến 12 người thiệt mạng và 11 người khác bị thương nặng, vì những hình biếm hoạ xúc phạm tiên tri Muhammad và báng bổ đạo hồi. Đó là một thí dụ khác.

Tại sao thanh niên Hồi Giáo có truyền thống ôm bom tự sát?

Lại là một truyền thống, được gắn cho cái nhãn rất mỹ miều: “Tử vì đạo” để được lên thiên đàng hưởng lạc thú.

Thiên Đàng Hồi Giáo, theo kinh Quran, nó là một khu Vườn Địa Đàng, đầy đủ những lạc thú vật chất, và nhất là những lạc thú nhục dục tuyệt đỉnh, với những trinh nữ đẹp tuyệt vời và trẻ mãi không già... Người ta gọi Thiên Đàng của Hồi Giáo là Thiên Đàng của lạc thú (The Paradise of Delights).

Trên thiên đàng có những con sông với những dòng nước tinh khiết, những con sông sữa tươi không bao giờ hư, những con sông mật ong trong sạch nhất, những con sông của rượu thượng hão hạng… “ (The likeness of the Garden promised to the righteous: in it are rivers of pure water, and rivers of milk forever fresh, and rivers of wine delightful to the drinkers, and rivers of strained honey. And therein they will have of every fruit, and forgiveness from their Lord. Like one abiding in the Fire forever, and are given to drink boiling water, that cuts-up their bowels.) (Quran 47:15)

Nói chung, Chương 56, từ câu 16 đến 39 mô tả: thiên đàng là những khu vườn lạc thú, và mọi người lên thiên đàng đều trở thành những thanh niên trẻ mãi không già. Điều đặc biệt nhất là trên thiên đàng Hồi Giáo có các cô trinh nữ đẹp tuyệt vời, với những cặp mắt đen huyền vô cùng quyến rũ: "Ta đã tạo ra các cô trinh nữ tuyệt vời đó, giữ cho họ mãi mãi trinh trắng với tình yêu nồng nàn, để làm phần thưởng cho những ai ở bên phải của Ta.” (We created the hourist and made them virgins, loving compassion, a reward for those on the right hand.)(Quran 56:35-38).

Nên biết: Khi chết, ngày phán xét, con nguời cũng được phân ra hai nhóm: người ngoại giáo sẽ bị xếp bên tả để chịu cực hình, còn người tin theo Allah sẽ được xếp ngồi bên phải, chờ hưởng phước.

"Những ai bị giết vì Chúa đều được vào thiên đàng lạc thú" (As for those who are slain in the cause of God, He will admit them to the Paradise of Delight). "Đừng bao giờ nghĩ rằng những người bị giết vì Chúa sẽ chết. Họ sẽ sống mãi, không có gì phải sợ hãi hoặc hối hận, hãy vui hưởng các hồng ân của Chúa. Chúa không bao giờ từ chối phần thưởng dành cho các tín đồ của Ngài.” Never think that those who were slain in the cause of God are dead. They are alive and well provided for by the Lord. Have nothing to fear or to regret, rejoicing in God's grace. God will not deny the faithful their reward. (Quran 3:169)

Mô tả thiên đàng như vậy, hứa hẹn như vậy, khuyến khích như vậy, hỏi sao đám thanh niên Hồi Giáo không liều mình ôm bom tự sát để giết những kẻ ngoại đạo?

Các giáo sĩ không phải chỉ giảng khơi khơi, mà còn nói rõ, là mỗi cảm tử quân sẽ được “hưởng” 72 trinh nữ!

Atta là phi công chính, lái máy bay lao vào toà tháp đôi New York ngày 11-9-2001, đã tắm rửa sạch sẽ và nai nịt hạ bộ của y cẩn thận, trước khi y ra tay khủng bố. Y đã chuẩn bị sẵn sàng để đi vào thiên đàng lạc thú với 72 trinh nữ của y!

Phụ nữ trong đạo Hồi chỉ là đồ chơi của bọn đàn ông, ở đời này, và cả đời sau!

Có lẽ vì vậy mà không thấy nói các “các thánh tử đạo nữ” khi chết sẽ được phần thưởng 72 đồng nam (!?)

Đánh kẻ biết sợ chết, đã khó. Đánh cái thứ liều mạng không sợ chết, thì ngàn lần khó hơn. Tiêu diệt từng tên khủng bố chỉ là diệt cái ngọn, cái cành. Ngọn này chết, cành nầy khô, sẽ có ngọn khác, cành khách đâm ra! Cắt một cành, nó sẽ đâm ra thêm ba bốn cành mới! Đây là trận chiến muôn đời không chấm dứt, trừ khi cái giáo lý giết người đó biến mất. Người ta gọi kinh Quran là The Book of Death là vậy.

3. Luật pháp của các nước Hồi Giáo

Các nước Hồi Giáo coi tôn giáo và chính trị là một, vì Hồi Giáo là quốc giáo. Đừng nói chuyện dân chủ, tam quyền phân lập, nhân quyền, nam nữ bình đẵng, …. Đơn cử một vài nước:

- Tại Maroc và Iran: Ai bỏ đạo Hồi để theo đạo khác sẽ bị án tử hình. Kẻ dụ dỗ tín đồ Hồi Giáo bỏ đạo bị phạt tù (từ 6 tháng đến 3 năm).

- Tại Saudi Arabia: Truyền bá bất cứ một tôn giáo nào khác ngoài đạo Hồi đều bị nghiêm cấm, chỉ có quốc giáo mà thôi.

- Tại Sudan, hơn hai triệu người Ki Tô Giáo da đen đã bị sát hại trong thập niên 1990.

- Còn nhiều thứ luật lệ khác, nghe qua khó mà tin trong bộ luật Sharia: đàn ông có quyền có 4 vợ; đàn ông có quyền đánh vợ nơi công cộng; lời chứng của đàn bà chỉ có giá trị bằng nửa lời chứng của đàn ông; đàn bà không được ra đường nếu không có chồng hay anh em trai đi chung, và dĩ nhiên phải trùm kín từ đầu tới gót chân; đàn bà không được nói chuyện với đàn ông lạ; con gái phải cắt âm hạch để khỏi động dục mà đi ngoại tình; con gái bị hiếp dâm sẽ bị cha và anh giết chết, vì đã làm nhục gia môn; đàn bà không được đi học; ăn uống thì không được uống rượu, không được ăn thịt heo, không được ăn huyết, không được ăn súc vật chết tự nhiên,…

Lướt sơ qua luật pháp của các nước Hồi Giáo tiêu biểu, riêng quí bà nghĩ gì? Tôi khuyên quí bà, nhất là những vị cực kỳ ghét Trump, nhưng một lòng yêu kính bác Joe và đảng DC, nên quì xuống, cầu nguyện, thành khẩn tạ ơn Thần Phật Chúa Bà, vì đã vô cùng ưu ái, đã thương ban cho quí bà được sinh ra ở Mỹ, hay ít ra được sống ở Mỹ và các nước Tây Phương.

Nếu sinh ra ở các nước ở trên, hay là công dân của các nước đó, coi như “tàn đời” quí bà rồi! Còn vô vàn luật lệ mà các bà nên tìm hiểu thêm cho biết với người ta. Biết xong, coi quí bà có còn muốn dạy luật Sharia Law của Hồi Giáo trong trường học Mỹ như ngài Joe của quí bà “ao ước’, hay mở cửa đón họ vào Mỹ thả dàn không? Tỉnh đi các bà. Bớt chống Trump đi nghen, ít nhất là ở cái mục cấm hay giới hạn di dân Hồi Giáo vào Mỹ của ông ta!

Để tui viết thêm đôi điều nữa rồi nghỉ.

* Kinh Quran (The Book of Death) là sách giáo khoa của môn thần học giết người. Cho nên người ta coi Hồi Giáo như một tôn giáo của khủng bố, thì không có gì là quá đáng hay báng bổ cả.

* Theo sự ước lượng của các chuyên viên chống khủng bố, thì các thành phần cực đoan Hồi Giáo chỉ chiếm khoảng 15% trong tổng số 1.8 tỷ tín đồ Hồi Giáo mà thôi. Không phải tất cả tín đồ Hồi Giáo đều là kẻ cực đoan, là khủng bố, tui đồng ý hoàn toàn. Nhưng chỉ 15%, cũng có nghĩa là trong thế giới Hồi Giáo hiện có 270 triệu kẻ sát nhân, sẵn sàng phạm tội ác chống lại nhân loại! Con số có đáng sợ không?

* Có khoảng 2.5 triệu tín đồ Hồi Giáo ở Mỹ, chiếm khoảng 1.1% dân số. Không phải ai cũng là tín đồ Hồi Giáo cực đoan, tui lập lại, và đồng ý hoàn toàn. Vậy có bao nhiêu? Lấy con số 15%, tức là trên dưới 375,000 người có thể ôm bom tự sát bất cứ lúc nào! FBI nào có thể theo dõi được hết 2.5 triệu người, từng người, để xác định ai là khủng bố, ai sẽ trở thành khủng bố? Làm sao định danh được 375,000 tay súng tiềm ẩn kia?

Đọc tới đây, thế nào cũng có người sẽ nói rằng: người viết, hay các chuyên viên chống khủng bố, đưa con số 15% là vô căn cứ, là xạo, là để hù doạ vì không ưa đạo Hồi. Chịu khó lên Google, đọc cho nhiều, quí vị sẽ tin. Phe DƯT (dị ứng Trump), những người mắc chứng bịnh TDS (Trump Derangement Syndrome) trầm kha, thì 100% sẽ không tin đâu! OK, tui cho quí vị trả giá đó! Khoảng 1% thôi, có được không? Chỉ 1% thì con số những tên khủng bố ở Mỹ cũng là 25,000! Tui cho quí vị trả giá thêm lần nữa, một phần ngàn? OK luôn! Nghĩa là có khoảng 2,500 tay súng khủng bố đang sống phè phớn trên đất Mỹ!

Chắc không ai quên vụ 911. Trong vụ khủng bố 911, chỉ có 19 tên khủng bố ra tay, đã giết chết 2977 người dân vô tội, và làm bị thương hơn 6000 người vô tội khác. Chưa nói tới thiệt hại vật chất và kinh tế của Mỹ trong nhiều năm. Vậy nếu 375,000 tay súng, đồng loạt ra tay, thì nước Mỹ và thế giới sẽ ra sao? Vậy 25,000 tên khủng bố ở Mỹ cùng ra tay, thì Mỹ ra sao? Vậy, dù chỉ 2,500 tên khủng bố ra tay, thì nước Mỹ này có còn là chỗ cho quí vị sống yên ổn để chửi ông Trump không? Nghĩ tới đó, quí vị có thấy sợ tè ra quần không, hay cứ dzui dzẻ chào đón họ? Làm ơn mở mắt. Làm ơn bớt liều! Làm ơn bớt mê muội đi!

* Đã có bao nhiêu tên khủng bố đã trà trộn vào đám dân nhập cư theo chính sách mở cửa thả dàn của Obama, Hillary, và đảng DC? Làm cách nào để thanh lọc họ? Phe Dân Chủ chỉ lo kiếm phiếu, có nghĩ gì tới an nguy của con dân họ không? Gọi họ là những kẻ giả nhân giả nghĩa, có lẽ cũng không phải quá đáng!

* Cho dù họ lọt qua thanh lọc, thì có ai dám bảo đảm rằng chính họ và hậu duệ của họ sẽ không trở thành những tên khủng bố máu lạnh sau này, vì họ vẫn hằng ngày nghiền ngẫm kinh Quran, hàng ngày vẫn nghe mấy tên đạo sĩ thúi, ăn cơm Mỹ, mà miệng ra rả dùng kinh Quran để dạy tín đồ giết dân Mỹ? Đã có những tên đạo sĩ thúi bị Mỹ trục xuất rồi. Đó là sự thật mà bất cứ người Mỹ nào cũng phải biết và không thể không quan tâm!

* Tám năm ngồi Toà Bạch Ốc, Obama chưa bao giờ dám gọi bọn khủng bố là Hồi Giáo quá khích! Ông ta đã từng phát biểu: “Hồi Giáo là tôn giáo giảng dạy hoà bình”! Sang các nước Hồi Giáo thì khúm núm như tín đồ triều kiến giáo chủ, chứ không phải như một Tổng Thống uy quyền nhất hoàn cầu. Nhục quốc thể! Ông ta đi lễ nhà thờ Tin Lành, gắn nhãn Thiên Chúa Giáo, chỉ là màn kịch để đám truyền thông thâu hình quảng cáo, đánh bóng, chớ thực chất trái tim ông ta là tín đồ Hồi Giáo. “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”, Nhạc Bất Quần!

Biden còn dễ sợ hơn. Một người theo đạo Công Giáo, nhưng ủng hộ phá thai thả dàn! Ông ta là người có đạo, chớ không phải người giữ đạo. Nói theo kiểu Mỹ, ông ta là Catholic In Name Only, hay CEO (Chritsmas, Easter Only = một năm chỉ đi lễ vào Giáng Sinh và Phục Sinh). Nay vì muốn kiếm phiếu cho cái ghế TT mà không ngần ngại đạp lên nỗi sợ hãi của con dân Hoa Kỳ. Chuyện gì sẽ xảy ra khi giáo lý và Đức Tin Hồi Giáo được chính thức dạy rộng rãi hơn nữa trong trường học Mỹ như “ước nguyện” của Biden? Chuyện gì sẽ đến với nước Mỹ nếu “Tổng Thống Joe Biden” mở toang hoác cửa biên giới để đón tất cả “huynh đệ Hồi Giáo” vào Mỹ?

Joe Biden mê quyền lực, mơ cái ghế TT đến phát điên, đến mất trí, đến bất chấp mọi thủ đoạn, bất chấp luôn an ninh quốc gia, coi thường an nguy của người dân Mỹ. Joe Biden đã không còn đường binh, mới dùng tới hạ sách: “ao ước” trường học Mỹ có cơ hội truyền bá “Đức Tin Hồi Giáo”! Hết đường binh nên hứa hẹn sẽ mở cửa đón tất cả các “huynh đệ Hồi Giáo” vào Mỹ ngay ngày đầu thượng triều! Hèn và ác cũng vừa vừa phải phải thôi bác Joe! Còn để đức, để đường sống cho con cái cháu chắt của bác nữa chớ!

Chỉ có những người thờ ơ, không biết gì về Hồi giáo, dễ bị dụ, mới nghe lời đường mật của những tên chính trị gia mị dân như Biden! Ông ta dụ dỗ cử tri cái kiểu “mua trâu vẽ bóng, mua cá hoạ hình”. Ông vẽ con khủng long Tyrannosaurus (T-Rex) thành con trâu, bầy cá Red-bellied Piranha thành đàn cá vàng. Hàm răng T-Rex có thể xé xác một con voi mamus trong phút chốc! Với hàm răng bén hơn dao mổ, đàn cá Piranha chỉ trong thời gian ngắn, một con bò lọt xuống nước, sẽ còn lại bộ xương trắng hếu! Cũng có nhiều người khờ, nhưng không phải tất cả dân Mỹ đều khờ và dễ bị cụ dụ đâu cụ Joe ơi!

Kết luận được rồi:

Enough is enough. Người dân Mỹ không đui mù. Họ không dám công khai lên tiếng chỉ vì sợ bị chụp cái mũ kỳ thị tôn giáo, hay cái mũ rộng vành báng bổ tôn giáo. Họ không muốn để mọi sự trở thành quá muộn màng như hiện trạng của Anh, Pháp, Đức...

Trump là một ƯCV không sợ trời, không sợ đất, dám nói toạc mọi nguy cơ cho dân Mỹ nghe và người Mỹ đã hành động, đã dồn phiếu cho Trump. Kỳ này tui tin cũng không ngoại lệ, nhất là khi bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Joe Biden và phe DC càng ngày càng lộ rõ hơn bao giờ hết.

Tôi là dân tỵ nạn, nói chung là dân nhập cư. Tôi không qua cầu rút ván. Tôi chỉ lo một ngày nào đó con cháu tôi bị bọn khủng bố đến trường học, vô rạp hát, đến lễ hội đông người,… bấm nút cho bom nổ, mà chết oan uổng! Tôi già từng tuổi này, sống đã “quá lời quá vốn”, hưởng đủ mọi thứ thập vật ở đất nước văn minh, tự do nhất hành tinh này, thì dù có chết cũng không sao! Tôi chỉ không muốn chúng sống trong lo âu, sợ hãi, từng ngày. Tôi muốn con cái chúng tôi sống trong một đất nước tự do, hạnh phúc, không lo sợ có ai lăm le cắt cái đầu chúng xuống bởi vì chúng không cùng niềm tin với họ! Tôi không chống Hồi Giáo hay kêu gọi người ta chống Hồi Giáo. Tui chỉ sợ họ và muốn lánh xa họ thôi.

Những kẻ xưa nay bàng quan, bây giờ là lúc nên quan tâm, nên cẩn trọng, nên sáng suốt khi dùng lá phiếu của mình. Những người vô can, không sống trên đất nước này, làm ơn đừng nên phát biểu những lời vô trách nhiệm khi họ không đối diện với nguy cơ tiềm ẩn cho họ và con cháu họ.

Những nước không sợ Hồi Giáo, cứ mở cửa đón họ đi. Đừng chửi bới Mỹ, đừng moi móc TT Trump. Ông ta tuy xấu người xấu nết, nhưng ít nhất ông ta biết lo cho sự an nguy của dân Mỹ, chớ không vì kiếm phiếu mà bán đứng nước Mỹ cho bất cứ thế lực ngoại bang nào. Tôi vẫn bầu cho ông già ba trợn đó kỳ này.

Peter Tran

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 12:10 AM

Bài diễn văn của cựu đại sứ tại LHQ, bà Nikki Haley trong Hội nghị Toàn Quốc của đảng Cọng Hòa  

20200828 CDTL 03

Diễn giả : Cựu Đại Sứ Mỹ tại LHQ, bà Nikki Haley

Tôi sẽ bắt đầu với một câu chuyện nhỏ. Đó là về một Đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc. Và đó là bài phát biểu của tôi với tư cách cựu Đại sứ tại hội nghị này.

Tôi kêu gọi tái bầu chọn vị Tổng thống Đảng Cộng hòa hiện tại mà tôi đã từng phục vụ... Và tôi cũng chính thức xác nhận rằng, đối thủ Joe Biden của Dân chủ là một cựu Phó Tổng thống phát xuất từ một chính quyền thất bại.

"Đảng Dân chủ luôn tìm cách lừa dối nước Mỹ" đó là lời của Đại sứ Jeane Kirkpatrick phát biểu năm 1984, dưới thời Tổng thống Ronald Reagan mà đến hôm nay nó vẫn y nguyên ý nhĩa như vậy.

Joe Biden và Đảng Dân chủ vẫn đang đặt nước Mỹ lên hàng đầu để chê trách trước mọi chuyện. Trong khi đó thì Donald Trump lại luôn đặt nước Mỹ lên hàng đầu để xây dựng và phục vụ. Vì thế Ông ấy xứng đáng làm Tổng thống thêm 4 năm nữa.

Điều vinh dự lớn nhất và ước mơ cả đời tôi là được làm Đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hiệp Quốc. Bây giờ, Liên Hợp Quốc không dành cho những người yếu tim mà đó là nơi mà các kẻ độc tài, sát nhân và trộm cắp luôn tố cáo nước Mỹ... và sau đó họ chìa tay ra và đòi chúng ta trả tiền hóa đơn chi tiêu cho họ.

Vâng, Tổng thống Trump đã chấm dứt tất cả những tệ nạn đó. Với sự lãnh đạo của ông ấy, chúng tôi đã làm được những gì mà Barack Obama và Joe Biden đã không làm. Chúng tôi đứng lên vì nước Mỹ... và chúng tôi chống lại kẻ thù của mình.

- Obama và Biden để Bắc Triều Tiên đe dọa Mỹ. Tổng thống Trump đã chấm dứt sự yếu đuối đó. Và chúng tôi đã sử dụng những lệnh trừng phạt nghiêm khắc nhất và buộc Bắc Triều Tiên phải khuất phục.

- Obama và Biden giải thoát Iran thoát khỏi tội giết người và đã gửi cho họ một chiếc máy bay đầy tiền mặt. Tổng thống Trump đã làm điều đúng đắn, đó là phá vỡ và chấm dứt thỏa thuận hạt nhân của Iran.

- Obama và Biden đã dẫn dắt Liên Hiệp Quốc đi tố cáo nươc Israel là bạn và đồng minh của chúng ta. Tổng thống Trump đã chuyển Đại sứ quán của chúng ta ở Israel đến Jerusalem -- và khi Liên Hợp Quốc ra sức lên án chúng ta về chuyện này thì tôi hiên ngang đại diện cho nước Mỹ phát biểu lời chống đối.

- Tổng thống Donald Trump đạt kỷ lục về sức mạnh và thành công. Cựu Phó TT Joe Biden đạt kỷ lục về sự yếu đuối và thất bại. Joe Biden tốt bụng với Iran và ISIS... và quảng đại với Cộng sản Trung Quốc... ông ấy được xem là món quà trời cho đối với tất cả những ai muốn Mỹ xin lỗi họ, kiêng nể họ và muốn chúng ta từ bỏ các tiêu chuẩn giá trị của nước Mỹ.

- Donald Trump thì có một cách tiếp cận khác. Ông ấy cứng rắn với Trung Quốc, ông ấy đã xử lý ISIS và đã chiến thắng. Và ông ấy kể cho thế giới những gì họ cần nghe.

- Trong nước, Tổng Thống Trump là sự lựa chọn rõ ràng nhất để tạo thêm công ăn việc làm và nâng cao nền kinh tế. Ông ấy đã làm cho nước Mỹ phát triển, trong khi Joe Biden làm nước Mỹ trì trệ.

Khi Joe Biden làm Phó TT thì tôi là thống đốc bang Nam Carolina. Trong khi bang chúng tôi đã có một sự phát triển khá tốt thì Joe Biden và ông chủ cũ của ông ấy là Obama ra tay ngăn cản. Những nhà sản xuất nhiều ngành nghề từ hải ngoại đã đến tiểu bang của chúng tôi, tạo ra hàng chục ngàn việc làm cho nước Mỹ. Mọi người gọi South Carolina là "con thú hùng mạnh của vùng Đông Nam", đó là cái tên mà tôi yêu thích.

Mọi thứ chúng tôi làm đã thực sự xảy ra rất tốt, bất chấp những cản trở từ Joe Biden và ông chủ cũ của ông ấy. Chúng tôi đã cắt giảm thuế thì họ đòi tăng thuế. Chúng tôi chặt đứt những lề lối cấm đoán khắt khe thì họ chồng chất lên đầu chúng tôi thêm nhiều lệnh trói buộc khác. Và khi chúng tôi mang đến những công việc với lương cao thì Biden và Obama đã kiện chúng tôi ra tòa. Tôi đã chiến đấu chống lại... và họ đã bỏ cuộc.

Một chính phủ Biden-Harris sẽ tệ hơn nhiều. Lần trước, ông chủ của Joe Biden là Obama, thì lần này chủ của Biden sẽ là Pelosi, Sanders và bọn Tứ Quái... Viễn tượng của nước Mỹ trong mắt họ là chủ nghĩa xã hội, và chúng ta biết rằng chủ nghĩa xã hội đã thất bại khắp mọi nơi.

Họ nuốn dạy cho người Mỹ cách sống như thế nào... và nghĩ gì. Họ muốn chính phủ độc quyền chăm sóc sức khỏe cho dân. Họ muốn bài trừ phương pháp lấy dầu khí trong đá dưới lòng đất khiến mất hàng triệu công việc làm. Họ muốn tăng thuế ồ ạt lên các gia đình lao động.

Joe Biden và bọn cánh ta chủ nghĩa xã hội sẽ là thảm họa cho nền kinh tế của chúng ta. Nhưng Tổng thống Trump đang dẫn vào một kỷ nguyên tạo cơ hội mới.

Trước khi Cộng sản Trung Quốc mang dịch bệnh virus corona đến cho chúng ta thì chúng ta đã phá kỷ lục kinh tế từ trái đến phải. Đại dịch đã khiến chúng ta lùi lại, nhưng không kéo dài lâu. Trước đây Tổng thống Trump đã đưa nền kinh tế của chúng ta hùng cường trở lại, và giờ đây ông sẽ mang nó trở về.

Còn một lãnh vực quan trọng hơn mà Tổng thống của chúng ta đang làm đúng. Ông biết rằng việc "phải đạo chính trị" và việc ′′hủy bỏ văn hóa” là nguy hiểm và ông tuyên bố rằng chúng sai.

Đối với đa số trong đảng Dân chủ, thì kiểu nói "Nước Mỹ kỳ thị chủng tộc" là một mốt thời trang. Đó là một lời nói dối bởi nước Mỹ không phải là một quốc gia phân biệt chủng tộc.

Đây là chuyện liên quan đến riêng tôi. Tôi tự hào là con gái của những người Ấn Độ nhập cư. Họ đến Mỹ và định cư tại một thị trấn nhỏ phía nam. Bố tôi đội một chiếc khăn quấn đầu. Mẹ tôi thì mặc áo sari. Tôi là một cô gái da nâu trong một thế giới đen trắng. Chúng tôi đối mặt với sự phân biệt và sự gian khổ. Nhưng cha mẹ tôi không bao giờ rơi vào đau buồn và thù hận. Mẹ tôi đã xây dựng thành công môt cơ sở kinh doanh. Bố tôi đã dạy học suốt 30 năm tại một trường cao đẳng da đen. Và người dân Nam Carolina đã chọn tôi làm thống đốc phụ nữ đầu tiên của họ và gốc dân tộc thiểu số.

Nước Mỹ là câu chuyện của một công trình đang tiến triển. Bây giờ là thời điểm để bồi đáp vào sự tiến triển đó để được tự do hơn, đẹp hơn và tốt hơn cho mọi người. Đó là lý do để hiểu tại sao sự việc lại trở nên tang thương khi thấy có quá nhiều người của đảng Dân chủ đang bịt mắt làm ngơ trước tình trạng bạo loạn và quấy rối.

Dân Mỹ biết rõ rằng chúng ta có thể làm tốt hơn. Và tất nhiên chúng ta quý mến và tôn trọng mọi sinh mạng của người Da Đen.

Những cảnh sát da đen đã bị bắn chết trong khi làm nhiệm vụ - thì mạng sống của họ đáng quý trọng lắm.

Những chủ da đen sở hữu những doanh nghiệp nhỏ phải chứng kiến cơ sở của họ bị thiêu rụi trong ngọn lửa - thì điều đó đáng quý trọng.

Những đứa trẻ da đen đã bị bắn gục trên sân chơi - mạng sống của chúng cũng quý trọng. Và mạng sống của chúng bị hủy hoại và bị cướp mất bởi bạo lực trên đường phố của chúng ta.

Sự việc không nên xảy ra như vậy. 5 năm trước ở Nam Carolina đã không xảy ra chuyện như vậy. Tiểu bang của chúng tôi nay đã đến lúc phải đối mặt với sự ác độc. Một tên thưọng tôn da trắng đã bước vào Nhà thờ Mother Emanuel trong giờ Nghiên cứu Kinh thánh. Mười hai người Mỹ gốc Phi đã kéo ghế đến gần ông ta và cầu nguyện với ông trong một giờ. Và rồi ông ta bắt đầu nổ súng bắn.

Sau thảm kịch khủng khiếp đó, chúng tôi đã không quay lưng lại với nhau. Chúng tôi, đen và trắng, Dân chủ và Cộng hòa vẫn đến với nhau. Cùng với nhau, chúng tôi đã đưa ra những lựa chọn khó khăn cần thiết để chữa lành - và loại bỏ biểu tượng chia rẽ một cách hòa bình và tôn trọng.

Những gì đã xảy ra lúc đó sẽ cho chúng ta hy vọng vào lúc này. Nước Mỹ không hoàn hảo. Nhưng những nguyên tắc mà chúng ta thân thương đều hoàn hảo. Nếu có một điều mà tôi đã học được, đó là ngay cả vào những ngày tồi tệ nhất của chúng ta, chúng ta vẫn được phước khi sống ở Mỹ. Đây là lúc phải gìn giữ sự phước lành đó sống mãi cho thế hệ tiếp theo. Vị Tổng thống này và đảng này cam kết với nhiệm vụ cao cả đó. Chúng ta tìm kiếm một quốc gia cùng nhau vươn lên, chứ không phải sụp đổ trong sự vô chính phủ và tức giận.

Chúng ta biết rằng cách duy nhất để vượt qua những thách thức của nước Mỹ là ôm lấy sức mạnh của nước Mỹ.

Chúng tôi đang phấn đấu để vươn tới một tương lai tươi sáng hơn...
nơi mỗi đứa trẻ được học một trường học đẳng cấp thế giới được bố mẹ lựa chọn...
nơi đó mọi gia đình sống trong một cộng đồng an toàn với những công việc tốt...
nơi mà mọi kẻ nuôi kế hoạch làm ăn đều có tự do để đạt được đích và truyền cảm hứng...
nơi mà mọi tín đồ có thể thờ phụng mà không sợ hãi và mọi sự sống đều được bảo vệ....
- nơi mọi cô gái và chàng trai, mọi phụ nữ và đàn ông, trong mọi chủng tộc và tôn giáo, đều có được cơ hội dấn thân tốt nhất trong cuộc sống tuyệt vời nhất.

Trong cuộc bầu cử này, chúng ta chỉ chọn ứng cử viên nào có tầm nhìn đó và sẽ tiếp tục thực hiện sứ mệnh trong tầm nhìn đó. Tổng thống Trump và Phó Tổng thống Pence có được sự ủng hộ của tôi, và nước Mỹ có được lời hứa hợp sức của chúng ta. Chúng ta sẽ xây dựng theo tiến độ của quá khứ và mở khóa khởi động cho lời hứa về tương lai của chúng ta. Tương lai đó bắt đầu khi người dân Mỹ bầu chọn lại Tổng thống Donald Trump.

Cảm ơn các bạn. Chúc ngủ ngon nhé. Và xin Chúa luôn ban phước cho nước Mỹ.

Nikky Haley

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 12:10 AM

Ngũ Giác Đài chuẩn bị sẵn sàng đối đầu Trung Quốc

Vân Hà  lược dịch - 

** “Trong khi PLA tiếp tục các hành vi gây hấn đối với các nước láng giềng trong khu vực, chẳng hạn như đánh chìm tàu ​​cá Việt Nam, quấy rối sự phát triển dầu khí của Mã Lai và khẳng định các yêu sách hàng hải trái pháp luật, các lực lượng Mỹ tiếp tục củng cố quan hệ đối tác lâu dài và bảo vệ quyền lợi của tất cả các nước...

…cốt lõi trong chiến lược nhằm phá vỡ ảnh hưởng thâm độc của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Ngũ Giác Đài tiếp tục xây dựng năng lực cho các đối tác trên toàn cầu. Việc này được thực hiện thông qua các chương trình như Sáng kiến ​​An ninh Hàng hải, nơi chúng tôi đã hỗ trợ khoảng 394 triệu đô la để tăng cường khả năng hàng hải của các đồng minh và đối tác trên khắp khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương.…”

Tờ Wall Street Journal hôm nay, 25/08/2020 đăng bài viết của Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ, Tiến sĩ Mark Esper. Bản phỏng dịch của bài viết như sau:

Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân (PLA) của Trung cộng là nhằm phục vụ các mục tiêu độc tài của Bắc Kinh trong khi Hoa Kỳ và các đồng minh sẵn sàng tự vệ trên mọi mặt trận. 

Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) đã kỷ niệm 93 năm ngày thành lập vào ngày 1 tháng 8 với bài phát biểu của Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình. Một lần nữa, ông Tập kêu gọi biến PLA thành một quân đội ở đẳng cấp thế giới, một quân đội có thể đưa tham vọng của đảng vượt xa bờ biển Trung Quốc. Lời kêu gọi của Tập Cận Bình như một lời nhắc nhở rõ ràng rằng chúng ta đã bước vào một kỷ nguyên mới của cuộc cạnh tranh toàn cầu giữa trật tự quốc tế tự do và cởi mở và một hệ thống chuyên chế do Bắc Kinh cổ súy.

PLA không phải là một quân đội phục vụ quốc gia, chứ chưa nói đến hiến pháp, như các lực lượng vũ trang Hoa Kỳ. PLA thuộc về — và phục vụ — một thực thể chính trị đó là Đảng Cộng sản Trung Quốc. Một Quân đội Giải Phóng Nhân Dân có năng lực là một quân đội có khả năng nhiều hơn để thực hiện những tính toán của đảng CS trong nước, những tham vọng trong hệ thống quốc tế một chiều mà Bắc Kinh mong muốn, và chính sách kinh tế và đối ngoại thường đi nghịch lại với lợi ích của Hoa Kỳ và các đồng minh. Do đó, tất cả các quốc gia tìm kiếm sự thịnh vượng và an ninh của một trật tự tự do và cởi mở phải xem xét cẩn thận tác động và hậu quả của các yêu cầu của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung quốc (PLA) trong việc tiếp cận, đào tạo và kỹ thuật.

Việc hiện đại hóa PLA là một xu hướng mà thế giới phải quan tâm nghiên cứu và chuẩn bị - giống như Mỹ và phương Tây đã nghiên cứu và giải quyết các lực lượng vũ trang của Liên Xô trong thế kỷ 20. PLA công khai ý định hoàn thành hiện đại hóa quân đội vào năm 2035 và trở thành lực lượng ở đẳng cấp thế giới vào năm 2049. Kế hoạch hiện đại hóa toàn diện của họ bao gồm một kho vũ khí hỏa tiễn mạnh mẽ cùng với một loạt các khả năng tác chiến điện tử, không gian và mạng internet hiện đại. Nó cũng bao gồm việc triển khai trí tuệ nhân tạo để củng cố sự kềm kẹp độc tài và tiếp tục đàn áp có hệ thống đối với người dân của mình, đặc biệt là người Duy Ngô Nhĩ.

Việc Đảng Cộng sản nhấn mạnh vào việc truyền bá, hiện đại hóa và thắt chặt kiểm soát đối với PLA cho thấy cách các nhà lãnh đạo Trung Quốc coi quân đội là phương tiện chính yếu để đạt được các mục tiêu của họ. Nổi bật là việc tái định hình trật tự quốc tế theo cách phá hoại các quy tắc được chấp nhận trên toàn cầu trong khi tạo bình thường hóa chủ nghĩa chuyên chế, tạo điều kiện cho phép Đảng Cộng sản Trung Quốc cưỡng ép, cản trở các nước khác và xâm phạm chủ quyền của họ.

Những hành động này từ Trung Quốc đã thúc đẩy Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ đưa ra phản ứng toàn diện và đẩy nhanh việc thực hiện Chiến lược Quốc phòng. Chiến lược này định hướng các nỗ lực để thích ứng và hiện đại hóa các lực lượng vũ trang của Mỹ trong cuộc cạnh tranh giữa các cường quốc mà Trung Quốc là trọng tâm chính.

Trước hết, cạnh tranh lâu dài với Trung Quốc đòi hỏi chúng ta phải có một lực lượng đủ sức cạnh tranh, răn đe và chiến thắng trên tất cả các lĩnh vực: trên không, trên bộ, trên biển, vũ trụ và không gian mạng. Để hỗ trợ nỗ lực này, Ngũ Giác Đài đang đầu tư vào tất cả các năng lực tiên tiến và các công nghệ thay đổi cục diện như vũ khí siêu thanh, truyền thông 5G, phòng không, hỏa tiễn phòng thủ, và trí tuệ nhân tạo — tất cả đều sẽ rất quan trọng để duy trì lợi thế của chúng ta trong nhiều thập kỷ tới.

Thứ hai, việc mở rộng và củng cố mạng lưới đồng minh và đối tác của chúng ta cũng rất quan trọng trong nỗ lực này, vì sự liên minh mang lại lợi thế bất đối xứng mà các đối thủ của chúng ta không thể sánh được. Trong khi PLA tiếp tục các hành vi gây hấn đối với các nước láng giềng trong khu vực, chẳng hạn như đánh chìm tàu ​​cá Việt Nam, quấy rối sự phát triển dầu khí của Mã Lai và khẳng định các yêu sách hàng hải trái pháp luật, các lực lượng Mỹ tiếp tục củng cố quan hệ đối tác lâu dài và bảo vệ quyền lợi của tất cả các nước.

Chẳng hạn, trong quá trình tham vấn với bộ trưởng quốc phòng Úc vào tháng trước, chúng tôi đã ký bản tuyên bố về các nguyên tắc cam kết tăng cường hợp tác và thế trận quốc phòng ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương trong thập kỷ tới và lâu dài hơn. Cũng trong tháng 7, Hoa Kỳ, Úc và Nhật Bản đã tổ chức cuộc họp an ninh quốc phòng mới nhất để cùng thúc đẩy chia sẻ thông tin nhiều hơn và tăng cường khả năng tương tác, thể hiện qua cuộc tập trận hải quân ba bên gần đây ở biển Phi Luật Tân.

Thứ ba, bởi vì việc tạo ra các mạng lưới rộng lớn hơn gồm các đối tác có năng lực, cùng chí hướng, là cốt lõi trong chiến lược nhằm phá vỡ ảnh hưởng thâm độc của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Ngũ Giác Đài tiếp tục xây dựng năng lực cho các đối tác trên toàn cầu. Việc này được thực hiện thông qua các chương trình như Sáng kiến ​​An ninh Hàng hải, nơi chúng tôi đã hỗ trợ khoảng 394 triệu đô la để tăng cường khả năng hàng hải của các đồng minh và đối tác trên khắp khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương. Những hành động hỗ trợ này làm giảm bớt xác suất dễ bị tổn thương của các quốc gia trước sự ép buộc của Trung Quốc và giúp mở rộng các nỗ lực đào tạo, tập trận, hoạt động và lập kế hoạch chung.

Những sáng kiến ​​này phản ảnh sự cam kết kiên định của Mỹ trong việc sát cánh cùng các đồng minh và đối tác nhằm chống lại sự bắt nạt của Bắc Kinh, ủng hộ chủ quyền của tất cả các quốc gia và bảo vệ hệ thống quốc tế tự do và cởi mở đã thúc đẩy sự ổn định và thịnh vượng trong nhiều thập kỷ qua cho hàng tỷ người. Tuy nhiên, Mỹ không thể một mình gánh vác gánh nặng này và chúng tôi tiếp tục kêu gọi các đồng minh chia sẻ một cách công bằng và bình đẳng như những đối tác chân thực. Chúng tôi cũng khuyến khích các quốc gia cùng chí hướng thể hiện sự đoàn kết và thận trọng hơn trong việc điều chỉnh các chính sách của họ đối với Trung Quốc để bảo vệ các mục tiêu và lợi ích chung của tất cả. Các quyết định gần đây của New Zealand và Vương quốc Anh không cho phép Huawei vào mạng 5G của 2 nước là những ví dụ điển hình.

Không giống như Cộng sản Trung Quốc, Hoa Kỳ ủng hộ một hệ thống toàn cầu tự do và cởi mở, nơi tất cả các quốc gia có thể phát triển thịnh vượng theo các giá trị chung cũng như các quy tắc và chuẩn mực lâu đời. Và không giống như các lực lượng vũ trang của Hoa Kỳ và các đồng minh, PLA là một công cụ trung thành của Đảng Cộng sản. Do đó, tôi kêu gọi tất cả các quốc gia kiểm tra — và xem xét việc cắt giảm — mối quan hệ của họ với PLA để đảm bảo rằng họ không giúp thúc đẩy chương trình nghị sự sai trái của Đảng Cộng sản Trung quốc gây phương hại đến tập thể các nước.

Tuần này, tôi sẽ đến Hawaii, Palau và Guam để gặp gỡ trực tiếp và qua mạng với những người đồng cấp với tôi cũng như các nhà lãnh đạo cấp cao khác từ khắp khu vực để truyền đạt tầm quan trọng của những nỗ lực này và cam kết của chúng tôi đối với một Ấn Độ - Thái Bình Dương tự do và cởi mở. 

Các quốc gia coi trọng tự do, nhân quyền và pháp quyền phải sát cánh cùng nhau để chống lại sự áp chế của PLA trong các âm mưu gây hấn của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhằm phá hoại chủ quyền của các quốc gia.

Mike Esper, Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ.

26/08/2020

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 11:25 AM

Lễ Độc Lập đánh dấu xoay chiều chính trị có lợi cho TT Trump

Đồng bào gốc Việt hẳn còn nhớ trong ba năm đầu của nhiệm kỳ, TT Trump nhanh chóng giữ các lời hứa khi tranh cử năm 2016. 

Ông xây dựng kinh tế thịnh vượng với số thất nghiệp thấp, lạm phát không xảy ra, giá xăng rẻ do sản xuất tại Mỹ.

TT Trump ngăn chặn nạn di dân bất hợp pháp, bắt đầu xây tường an ninh biên giới, điều tra, trừng trị Trung Cộng gian manh ăn cắp các phát minh của Mỹ cũng như gian lận trong thương mại. 

Mọi sự diễn tiến tốt đẹp mặc dù đối lập DC và báo chí truyền thông thiên tả cố tình cản trở bằng mọi cách.

TT Trump có vẻ sẽ tái đắc cử dễ dàng trong tháng 11 năm nay

Nào ngờ, vào cuối tháng 2 vừa qua, một bệnh truyền nhiễm đáng sợ bắt đầu từ Vũ Hán, TC, lan qua Âu Mỹ gây điêu linh đồ thán khắp nơi.

Để lẩn tránh trách nhiệm, qua tay sai Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), TC mập mờ gọi bệnh dịch ấy là Covid-19 thay vì Dịch Vũ Hán như thông lệ.

Ngành Y tế Mỹ, nhất là Trung Tâm Kiểm Soát Dịch Bệnh (CDC) để lộ nhiều sơ hở do thiếu chuẩn bị đề phòng, gây ra nhiều thiệt hại.

Chính quyền Tiểu Bang đóng cửa hãng xưởng, công ty, trường học cùng cơ sở hành chính đã gây thiệt hại kinh tế nặng nề khiến tương lai tái đắc cử của TT Trump trở nên bấp bênh.

Thế rồi họa vô đơn chí xảy ra khi một người da đen bị viên cảnh sát da trắng bạo hành đến chết giữa ban ngày trên đường phố Minneapolis, gây nhiều phẫn nộ, biểu tình chống cảnh sát quá trớn, do phong trào Sinh Mạng Da Đen Đáng Kể (BLM) khởi xướng.

Ngay sau đó, nhiều cuộc biểu tình bị giật giây bởi các nhóm thiên tả quá khích Antifa, Mác xít, không phải do da đen nhưng cũng gây tàn phá, bạo động, dẫn đến yêu sách, đập phá tượng, đền đài, xuyên tạc để xóa bỏ lịch sử vân vân…..

Bọn quá khích còn chiếm đóng một khu phố của thành phố Seattle để “tự trị” với luật rừng bất công, đưa đến nạn hà hiếp, giết chóc.

Trong bối cảnh đó, đêm mùng 3 tháng 7 trước ngày lễ Độc Lập, TT Trump đã đến Núi Rushmore, nơi công viên uy nghiêm, chạm trổ chân dung của 4 vị TT được lịch sử Mỹ tôn kính:  Washington, Jefferson, Lincoln và T.. Roosevelt , để đọc bài diễn văn tuyệt tác để đời, xác nhận lập trường tự do, bình đẳng, công chính của xã hội Mỹ,  chống lại bạo loạn, cực đoan, vô chính phủ và bất bình đẳng của đám quá khích mà đảng DC đang ủng hộ .

Báo The New York Sun bình luận chính xác như sau:

His vow was that the American people “will not allow our country, and all of its values, history, and culture, to be taken from them.” At this point the audience was chanting “USA!” Mr. Trump then laced into “cancel culture,” which he called “driving people from their jobs, shaming dissenters, and demanding total submission from anyone who disagrees.” He called it “completely alien to our culture and our values.”

It would be one thing were any of the major Democrats saying such things. The cat, though, has got their tongues. Not a peep of support from, say, Vice President Biden or Speaker Pelosi or even Governor Cuomo or Mayor de Blasio, nor such vice president contenders as Senators Harris and Warren. Five weeks into this uprising, and Mr. Trump has scooped them all — and marked that the Democrats are part of the problem.

Bài diễn văn được quần chúng Mỹ hoan nghênh, trong khi truyền thông thiên tả lại xuyên tạc rất trắng trợn đến độ ký giả lão thành Britt Hume phát biểu rằng đây có thể bắt đầu một cuộc chuyển hướng chính trị có lợi cho TT Trump.

Quả vậy, một thăm dò ý kiến của Democracy Institute công bố hôm qua cho thấy TT Trump sẽ thắng cử trong tháng 11 sắp tới do dân chúng ủng hộ chính sách bảo tồn văn hóa, lịch sử và các truyền thống tự do dân chủ của Mỹ, chống lại nhóm bạo động phá hoại xã hội Mỹ của đảng DC. 

Tuy bão táp trong mấy tháng qua gây nhiều thiệt hại đến sinh mạng, tài sản và kinh tế cho nước Mỹ, đem lại khó khăn cho việc tái tranh cử của TT Trump, nhưng ngày lễ Độc Lập vừa qua đã đánh dấu một xoay chiều quan trọng trong chính trị bầu cử Mỹ,  từ âu lo về đại dịch, bạo động trên đường phố,  đến chính sách vãn hồi trật tự, bảo tồn văn hóa, lịch sử và phục hưng kinh tế . 

Sự ủng hộ nhiệt thành của quần chúng là lợi thế tất yếu cho TT Trump.

Phạm Hiếu Liêm

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Thu, Aug 27 at 11:25 AM

Bí mật sức mạnh Mỹ: Tổng thống phải chịu trách nhiệm trước ai? --- (Tác giả: Thu Hiền)

Có một sự thật thú vị là đa phần người Việt Nam đều yêu mến văn hóa và đất nước Mỹ mặc dù hai quốc gia đã từng ở hai đầu chiến tuyến. Theo điều tra xã hội của Trung tâm Nghiên cứu Pew (Pew Research Center – PRC) công bố vào tháng 6 năm 2017, 84% số người Việt Nam được hỏi có thiện cảm với nước Mỹ, tăng 6 điểm phần trăm so với năm 2015.

Con số này ở các nước châu Á như Philippine, Hàn Quốc hay cả Nhật Bản cũng đều rất cao, nhưng Việt Nam thể hiện mức độ thiện cảm cao nhất lại là một điều khá bất ngờ.

Tôi quen biết nhiều người đang sinh sống và học tập ở Mỹ, tôi đã từng không thể hiểu nổi vì sao họ cứ sang Mỹ là lại muốn ở lại hoặc tìm kiếm công việc để có thêm nhiều thời gian trải nghiệm cuộc sống nơi đây hơn là trở về nước ngay sau khi kết thúc việc học. Cho đến khi được nghe nhiều chuyện về nước Mỹ từ những người em đang sinh sống ở đó và đích thân trải nghiệm trong một chuyến đi không quá dài, tôi mới dần cảm nhận được tinh thần Mỹ và giấc mơ Mỹ đã hấp dẫn bao người.

Chấp hành luật pháp là một phản xạ vô điều kiện

Người duy nhất không phải là tổng thống được in hình trên đồng đô-la khi được hỏi: “Ngài đã để lại cho chúng tôi những gì?”, Benjamin Franklin – một trong bảy “người cha lập quốc” đã trả lời: “Một nền Cộng hòa, thưa bà, nếu bà và con cháu bà có thể bảo vệ được nó”.. Cộng hòa tiếng Latinh là Respulica bao gồm Res (điều, thứ) và Pulica (của chung, công cộng). Hai từ gộp lại có nghĩa là “điều của chung”, trong nền Cộng hòa, “điều của chung” này chính là luật pháp. Những nhà lập quốc của nước Mỹ có một cơ hội kiến tạo hình thức chính phủ tùy ý, nhưng những bài học từ lịch sử đã khiến họ lựa chọn cho người dân Mỹ một quốc gia cai trị bằng pháp luật trong một nền Cộng hòa, chứ không phải cai trị bằng số đông trong một nền Dân chủ. 

20200828 CDTL 04

Benjamin Franklin (17 tháng 01 1706 – 17 tháng 4 1790) là một trong những người thành lập đất nước nổi tiếng nhất của Hoa Kỳ. Ông là một chính trị gia, một nhà khoa học, một tác giả, một thợ in, một triết gia, một nhà phát minh, nhà hoạt động xã hội, một nhà ngoại giao hàng đầu.

Chính vì thế khi tới Mỹ, dù không cần quá lâu, bạn sẽ bị ấn tượng rằng người dân ở đây có tinh thần tuân thủ pháp luật rất cao, thậm chí theo nhiều người Việt thì còn là hơi máy móc và “kỳ quặc”. Trong tự sự về “Trải nghiệm của một người Việt ‘khùng điên’ ở Mỹ”, anh Misha Doan đã kể về câu chuyện tưới cây đầy “gian truân” của mình. Chả là chủ công ty của ông là Việt Kiều đã lớn tuổi, sống ở Mỹ 10 năm, thi thoảng nhắc anh tưới cho các cây xanh trong khuôn viên văn phòng. Nhưng vị quản lý trẻ tuổi gốc Việt sinh ra ở Mỹ lại không đồng ý vì California đang vào mùa hạn hán, chính quyền kêu gọi người dân tiết kiệm nước sinh hoạt, mỗi ngày chỉ được tưới cây từ khoảng thời gian từ 5 giờ chiều đến 8 giờ sáng.

Ông chủ thì nói cứ tưới đi, ai biết đâu, trong khi vị quản lý nhất quyết là không cho vi phạm luật. Nhưng nếu đợi sau 5 giờ chiều mới tưới thì quá giờ làm việc và anh Doan không thể ở lại làm thêm giờ chỉ để tưới cây. Cuối cùng công ty đã tìm ra một sự thỏa hiệp bằng cách cho anh Doan đi làm trễ 1 tiếng, về trễ 1 tiếng để kịp tưới cây cho đúng Luật. Như vậy họ đã không vi phạm Luật Lao động cũng như Luật tiết kiệm nước của tiểu bang.

Những tình huống quá mới mẻ với người Việt lần đầu sang Mỹ như vậy không phải là hiếm. Các tay lái người Việt vượt đèn đỏ, rẽ không bật đèn xi nhan thường sẽ được gắn mác “chắc là mới sang” ngay trong cộng đồng những người Việt ở đây. Tôi đã từng sống trong cộng đồng người Việt ở các nước châu Âu, họ dù sang đó sinh sống đã hai chục năm, đã có quốc tịch nước sở tại nhưng tính cách “đại khái”, coi thường luật pháp còn khá nhiều, biểu hiện qua cách buôn bán lách luật và lối sống “khác biệt” so với dân bản địa. Nhưng ở Mỹ, chính cộng đồng những người sinh sống lâu năm sẽ nhắc nhở và chỉ cho những người mới đến rằng, họ phải tuân thủ luật pháp và điều đầu tiên khi trở thành công dân Mỹ là phải tuân thủ luật pháp.

Theo anh Doan, nước Mỹ không phải xứ sở thần tiên nhiệm màu, nhưng hầu như ai qua Mỹ cũng được thay đổi theo chiều hướng hoàn thiện hơn. Và một trong những điểm tích cực đó là tính tự giác và tôn trọng Luật pháp. Do luật pháp Mỹ rất khắt khe và công bằng nên bạn sẽ có ý thức phải tuân thủ, dần dà hình thành thói quen. Và khi đã trở thành thói quen tốt, một phản xạ vô điều kiện thì hành vi của bạn một cách vô thức cũng sẽ trở nên có lợi cho cộng đồng hơn.

“Bản thân tôi bây giờ không thể vứt rác bừa bãi, không phải vì sợ bị phạt hay bị chỉ trích, mà bởi thành một thói quen không thể thay đổi”, anh Doan chia sẻ. Chính tôi khi quay trở về Việt Nam cũng khiến nhiều người thân đi cùng mình cảm thấy khó chịu khi tôi cứ nhất quyết phải qua đường ở vạch sang đường... Mặc dù ở Việt Nam tỷ lệ bạn bị phạt khi sang đường không đúng nơi quy định là rất thấp, vì thế tôi không phải là sợ bị phạt, mà đơn giản vì nó đã trở thành thói quen. 

20200828 CDTL 05

Dù bạn ở bất cứ quốc gia nào nếu muốn nhập cư ở Mỹ thì điều đầu tiên khi trở thành công dân Mỹ là phải tuân thủ luật pháp.

“Thượng đế, GOD, phù hộ nước Mỹ!” và “Năng lực vĩ đại đi kèm với trách nhiệm vĩ đại”

Người Mỹ có một niềm tin mãnh liệt vào Thượng đế và nó mãnh liệt hơn bất kỳ quốc gia phương Tây nào khác. Bạn sẽ hiếm khi nào nghe các lãnh đạo ở các quốc gia có tỷ lệ dân theo đạo Thiên Chúa cao nào nói “Thượng đế phù hộ bạn”, nhưng đó là một câu nói được nghe thường xuyên ở Mỹ từ người dân cho tới lãnh đạo.

Năm 1954, bản tuyên thệ dưới cờ được bổ sung thêm cụm từ “One Nation, Under God” (tạm dịch: Một quốc gia dưới Thượng đế). Năm 1956, “In God, We Trust” (tạm dịch: Chúng ta tin vào Thượng đế) trở thành tiêu ngữ quốc gia của Mỹ mà bạn sẽ dễ dàng đọc thấy trên mỗi tờ tiền đô-la.

Chẳng có một chính phủ nào trên thế giới lại có “Bữa sáng cầu nguyện toàn quốc”, một sự kiện thường niên được tổ chức vào ngày thứ Năm đầu tiên của tháng Hai tại Washington, D.C. Hàng năm, có khoảng 3.500 khách mời từ hơn 100 quốc gia tới tham gia sự kiện. Các vị khách mời bao gồm giới chính khách, giới doanh nhân, và những người có tầm ảnh hưởng rộng lớn trong xã hội. Kể từ thời Tổng thống Eisenhower tới nay, tất cả các tổng thống Mỹ đều tham dự sự kiện thường niên này.

Trong mắt người Mỹ, họ là con dân của Thượng đế. Nước Mỹ được thành lập dựa trên cơ sở: “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”. Nhân dân không thuộc về chính phủ mà thuộc về Thượng đế. Chính phủ không phải là khái niệm cao cả và quyền lực nhất, Thượng đế mới là người quyền lực nhất. Tổng thống Donald Trump trong bài phát biểu nhân ngày Độc lập đã nhấn mạnh: “Ở Mỹ, chúng ta không tôn kính chính phủ, chúng ta tôn kính Thượng đế”.

Vì chính phủ cũng là bên dưới Thượng đế nên họ chẳng có quyền lợi gì cao cả hơn nhân dân. Thậm chí với trí tuệ và khả năng vượt trội hơn mọi người, lãnh đạo và nhà nước phải có trách nhiệm cao hơn trước Thượng đế, đó là trách nhiệm bảo hộ và làm quốc gia thịnh vượng, vững mạnh hơn.

Và triết lý này còn thể hiện ở ngay cả trong những bộ phim anh hùng bom tấn của Hollywood. Anh hùng khi có được sức mạnh và năng lực siêu nhiên, thì họ phải có trách nhiệm với năng lực đã được ban cho đó. “A great power comes with great responsibilities” (tạm dịch: Năng lực vĩ đại đi kèm với trách nhiệm vĩ đại) là câu nói được lấy làm tư tưởng chủ đạo của bộ phim Người Nhện. Ở Mỹ, trẻ em được dạy ngay từ khi còn nhỏ rằng, Thượng đế ban cho ai đó sức mạnh thì đó không chỉ đơn giản là một món quà miễn phí mà đi kèm theo là sứ mạng cải tạo và giúp đỡ xã hội, cộng đồng..

Một trong những gia tộc Mỹ giàu có nhất trong hơn một thế kỷ – Rockefeller đã trải qua hơn ba đời giàu có, hưng thịnh. Họ nổi tiếng bởi sự hào phóng và có trách nhiệm với xã hội cũng bởi một tâm niệm rằng: Người giàu chỉ là người được Thượng đế ủy thác quản lý tài sản mà thôi, họ được trao cho món quà là để quay lại giúp đỡ xã hội.

Triết lý năng lực đi kèm với trách nhiệm này không những chi phối nhân sinh quan của người Mỹ mà thể hiện rõ ràng trong chính sách đối ngoại của quốc gia này. Người Mỹ tin rằng đất nước họ được trao cho vị thế là cường quốc trên thế giới là vinh diệu mà Thượng đế ban cho họ, vì thế người Mỹ phải hành động để cải tạo thế giới.

Nhiều người không hiểu vì sao nước Mỹ cứ đem quân can thiệp khắp nơi, đánh giá nhân quyền các nước và “nhúng tay” vào mọi vấn đề của thế giới. Tại sao Mỹ luôn đứng đầu danh sách cứu trợ người nghèo Châu Phi và những nơi có thảm họa, thiên tai. Tại sao Mỹ phải viện trợ lương thực cho dân Bắc Triều Tiên, nơi mà lãnh đạo của họ luôn đe dọa bắn tên lửa vào Nhà Trắng… Bởi Mỹ luôn cố gắng để xứng đáng với vai trò số một thế giới, vị thế đã được Thượng Đế ban cho.

Vì thế, không phải chỉ là một lời nói theo thói quen, những câu cuối cùng trong bài diễn văn nhậm chức của Tổng thống Donald Trump là: “Thượng đế phù hộ các bạn! Và Thượng đế phù hộ nước Mỹ!”. 

20200828 CDTL 06

Tổng thống Donald Trump trong lễ tuyên thệ nhậm chức.

Nền văn hóa có sức dung nạp cao

Hầu như mọi người dân nhập cư khi đến Mỹ đều vì một “Giấc mơ Mỹ”. Một khái niệm nổi tiếng của riêng nước Mỹ, đó là niềm tin về một miền đất tự do, nơi ai cũng có thể theo đuổi những mục tiêu của mình bằng sự nỗ lực và lựa chọn tùy ý.

Nhà văn kiêm sử gia James Truslow Adams đã lần đầu tiên mô tả “Giấc mơ Mỹ” trong cuốn Epic of America (tạm dịch: Thiên Anh Hùng Ca Hoa Kỳ): “…Nó không phải là một giấc mơ về chiếc xe hơi hay đơn thuần là tiền lương cao, mà là một giấc mơ về trật tự xã hội trong đó mọi người đàn ông và đàn bà đều có thể đạt được tầm vóc đầy đủ tùy theo khả năng bẩm sinh của mình, và được những người khác công nhận vì những gì của chính họ, không phân biệt môi trường hoàn cảnh sinh ra hay địa vị ngẫu nhiên của họ”.

Arnold Schwarzenegger từ một người nhập cư vô danh nói tiếng Anh không sõi đã trở thành diễn viên phim hành động nổi tiếng và thống đốc bang California. Ông nội của Tổng thống Trump từ Đức tới Mỹ với một chiếc vali duy nhất năm 16 tuổi, không một xu dính túi và phải bắt đầu bằng công việc thợ cắt tóc. Mười bốn năm sau, ông trở thành ông trùm bất động sản và từ đó là lịch sử sáng lạng của gia đình Trump. Chỉ có ở trên đất Mỹ, những người không có bằng cấp, tiểu sử ấn tượng mới có thể thành công một cách không tưởng. Một anh chàng bán băng đĩa vì có đam mê và am hiểu phim võ thuật nảy ra ý tưởng về một bộ phim pha trộn tất cả các thể loại võ thuật và viết kịch bản. Anh ta đi bán ý tưởng và bộ phim dựa trên kịch bản đó – Kill Bill đã trở nên nổi tiếng không ngờ. Ở một nơi khác, ngoài nước Mỹ, có lẽ anh ta sẽ vẫn mãi là một người bán băng đĩa.

Xã hội Mỹ rộng mở và công bằng, ai cũng có thể tìm được chỗ đứng cho mình, thoải mái theo đuổi đam mê mà không có bất cứ ai cản trở. Chỉ cần làm đúng theo luật pháp, bạn không cần phải chạy chọt, đi cửa sau cho bất kỳ quan chức nào nếu muốn làm kinh doanh chính đáng.. Chỉ cần một bản kế hoạch đủ thuyết phục và đến ngân hàng trình bày, bạn có thể được đầu tư để khởi nghiệp dù là dự án nhỏ hay to.

Người Mỹ không quan tâm tôn giáo của bạn là gì hay bạn đến từ đâu. Nếu bạn có khả năng, họ sẽ rót vốn đầu tư cho bạn. Nếu bạn có ý tưởng để thay đổi xã hội, họ sẽ góp tiền cho bạn. Bạn có công trình nghiên cứu hàn lâm khả thi, dù thời gian có lâu, họ cũng sẽ cấp tiền cho bạn. Chính vì tinh thần trọng dụng này nên Mỹ trở thành một cục nam châm thu hút nhân tài. Hàng năm, dòng nhân lực chất lượng cao vẫn ùn ùn đổ về Mỹ và rất nhiều những thương hiệu lớn trên thế giới đều được khai sinh từ đây.

Người Mỹ rất cởi mở với những ý tưởng và họ sẵn sàng chia sẻ. Khi họ thất bại, họ cũng sẽ chia sẻ điều đó mà không ngại ngần, giữ thể diện.. Vì tinh thần chấp nhận sự thất bại đó nên các doanh nhân Mỹ không hề cảm thấy nhục nhã khi thất bại. Và chính bởi không ngại nên họ sẽ làm lại cho tới khi thành công. Người Mỹ rất ngưỡng mộ những người thành công, họ coi những tỷ phú là những cảm hứng để họ phấn đấu chứ không so bì, ghen tức với người giàu và nổi tiếng. Thành công là một thứ được khuyến khích và chấp nhận, cốt là bạn làm ngay chính. Nước Mỹ không phải là thiên đường, cũng không phải là địa ngục. Nước Mỹ là một nơi dành cho những trái tim can đảm. – (Phim ‘Người Bắc Kinh ở New York’)

Mỹ không phải là một xã hội kim tiền

Là một đất nước khuyến khích công dân làm giàu, phát triển sự nghiệp cá nhân nhưng nước Mỹ không phải là một xã hội kim tiền. Phần lớn người Mỹ cho rằng, những người giàu có có nghĩa vụ giúp đỡ xã hội, bởi vì họ sở hữu và nắm giữ lượng lớn tài sản của quốc gia. Bởi sự giàu có, thành đạt đều là do Thượng Đế ban cho, nên năng lực lớn luôn đi kèm với trách nhiệm lớn. Từ nhỏ, trẻ em Mỹ đã được dạy về tầm quan trọng của công việc tình nguyện và thiện nguyện. Rất nhiều người Mỹ lựa chọn tham gia công tác từ thiện, dạy học, y tá, cứu viện khẩn cấp và công tác xã hội trong các tổ chức phi chính phủ trên toàn cầu. Cũng có rất nhiều gia đình Mỹ nhận nuôi những đứa trẻ bất hạnh từ các quốc gia khác.

“Ở nơi công cộng nếu gặp được một vị tỷ phú nào đó, bạn thậm chí có thể trực tiếp đến bắt chuyện, nói với họ rằng mình đang gặp phải khó khăn về học phí, rất mong nhận được sự giúp đỡ”, cô Pauline Kelly – nữ nhà văn, giáo sư ngôn ngữ học cho biết. “Thông thường, họ sẽ không từ chối yêu cầu của bạn. Họ sẽ chỉ cho bạn cách liên lạc với trợ lý hoặc quỹ từ thiện, mong bạn hãy tiếp tục giữ liên lạc với họ”. Đây là lối hành xử khiến nhiều người nước ngoài đến Mỹ cảm thấy không thể giải thích nổi.

Tại các thành phố Mỹ cũng có những người dân lang thang ăn xin, không phải là không có trại xã hội cho họ sống mà là họ thích sống ngoài đường. Có một Việt kiều kể rằng, cách đây hơn 10 năm có một trận tuyết rơi rất dày ở New York và nhiệt độ hạ thấp vào đêm Giáng sinh. Thị trưởng thành phố ra lệnh mở tòa thị chính và tất cả bệnh viện đón người lang thang vào trú rét. Các bác sĩ cũng được điều động tới khám cho dân lang thang và thậm chí sau đó còn bưng cà phê nóng tới cho họ. Qua mùa rét năm đó, dân vô cư ở New York tụ tập tổ chức một buổi mít-ting lớn. Họ cử đại diện ăn mặc lịch sự ra phát biểu trước công chúng cảm ơn chính quyền thành phố đã cứu họ khỏi chết cóng.. Một câu chuyện mang đậm tính cách hóm hỉnh mà hiện thực kiểu Mỹ, những tưởng chỉ có thể thấy trên phim Hollywood. 

20200828 CDTL 07

Một đất nước văn minh luôn có những con người có trái tim chân thành.

Nói tới phim ảnh, ấn tượng đầu tiên của tôi khi tới đất Mỹ là người dân ở đây có cách nói chuyện, phản ứng hệt như trên các bộ phim Hollywood mà tôi vẫn thường xem. Động tác hình thể, ánh mắt, phản ứng trên khuôn mặt, cách nói tiếng Mỹ đầy màu sắc, và đặc biệt là nụ cười Mỹ. Anh chàng lái xe đón tôi từ sân bay là người Mỹ đen, trông như dân Hip hop. Suốt cả chặng đường anh ta nói chuyện và chỉ cho tôi những điều đặc biệt ở New York, anh cười rất nhiều và muốn tôi có ấn tượng tốt trong lần đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ mặc dù bản thân đang bị ốm. Có thể nói, anh ấy đã thành công, bởi cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ nụ cười ấy, rất tươi sáng và chân thành.

Những chuyện người Mỹ giúp đỡ bạn dù không hề quen biết thì không có gì mới mẻ. Xách hộ đồ nặng lên tầng nhà không có thang máy, cho bạn đi nhờ xe một đoạn dài mà thậm chí họ không thuận đường… Tôi còn nhớ câu chuyện đọc đâu đó về hai vợ chồng già người Việt được một người Mỹ sửa chiếc lốp xe giữa trời nắng nóng, trên cung đường vắng vẻ, mồ hôi nhễ nhại mà không hề nề hà. Lúc sửa lốp xong bà nói “Lời cảm ơn của tôi có lẽ không đủ để đáp lại lòng tốt của ông. Tôi biết làm gì cho xứng đây?”. Người đàn ông Mỹ cười và nói: “Chị hãy giúp đỡ những người khác như tôi đã giúp chị hôm nay. Đó là cách cảm ơn tôi tốt nhất”. Những lời nói của người đàn ông này in đậm trong tâm trí của bà và đã thôi thúc bà không ngừng làm việc thiện.

Sau khi ở Mỹ một thời gian, một ni sư người Việt ở California chứng kiến quá nhiều việc tốt khiến bà suy nghĩ. Bà chia sẻ với một Việt kiều khác rằng: “Hóa ra ở đây có rất nhiều người tâm Phật con à, mặc dù phần lớn họ không theo đạo Phật”. Và có vẻ đúng như anh Misha Doan chia sẻ, ai ở Mỹ về cũng đều hoàn thiện hơn theo hướng tích cực. Khổng Tử đã từng nói rằng: “Ở chung với người thiện như vào nhà có cỏ chi lan, lâu mà mà chẳng thấy mùi thơm, tức là mình cũng đã hóa ra thơm vậy”.

Người Mỹ hay bị mang tiếng là thực dụng, nhưng sống với họ bạn sẽ phải học cách sống “thực dụng” của họ, hoặc là bạn sẽ phải thay đổi khái niệm này, từ thực dụng sang thực tế.

Như một người dùng Facebook có tên Vien Huynh đã chia sẻ về sự thực tế của người Mỹ: “Sống thực tế là hiểu rõ thực trạng cuộc sống, không mơ mộng hão huyền hay tìm cách trốn tránh thực tại. Sống thực tế là hiểu rõ năng lực và giá trị thực của bản thân để có thể phát huy tốt nhất khả năng của mình.

Còn sống thực dụng là bất chấp thực tế, bất chấp năng lực thực sự của mình ra sao mà chỉ chăm chăm giành được cái lợi nhỏ trước mắt, ngoài ra mặc kệ hậu quả sau này nghiêm trọng thế nào”.

Thu Hiền

No comments:

Post a Comment