Friday, September 4, 2020

20200905 Cong Dong Tham Luan

 20200905 Cong Dong Tham Luan

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Sep 2 at 12:02 PM

TUYÊN CÁO CHUNG: Kêu gọi tẩy chay triển lãm về Hồ Chí Minh do toà đại sứ Cộng sản Việt Nam tổ chức tại thủ đô Ottawa, nhân dịp Quốc khánh CSVN ngày 2-9-2020.

KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG 

MUON CHONG TRUNG CONG PHAI DIET VC

MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN  

Xin kính chuyển và yêu cầu các hội đoàn Toronto, Québec...và khắp nơi Canada hãy tổ chức BIỂU TÌNH QUYẾT LIỆT PHẢN ĐỐI ĐỂ DẸP BỎ VỤ TUYÊN TRUYỀN VỀ HUYỀN THOẠI HỒ CHÍ MINH, MỘT THẰNG LÍNH MAO TÊN HỒ QUANG ĐÃ ĐƯỢC LŨ VC TÔN THỜ VÀ TÔN VINH LÀM CHA GIÀ DÂN TỘC VÌ SỰ HÈN HẠ QUỲ GỐI LIẾM HÁN(G) GIẶC ĐỂ GIỮ ĐẢNG CỦA CHÚNG!

(Tên lính Mao Hồ chí Minh) 

20200905 CDTL 01 
20200905 CDTL 02

https://www.youtube.com/channel/UC2Ywea5XbLjuz0JlksVkdCQ/featured?view_as=public 

20200905 CDTL 03 
20200905 CDTL 04 
20200905 CDTL 05 
20200905 CDTL 06

Xin chuyển đến Quý Vị, Quý Niên trưởng và Chiến hữu,

TUYÊN CÁO CHUNG

Tập thể các Cộng Đồng/Hội Đoàn Người Việt Tự Do tại Canada và Hải ngoại

Vạch trần Sự thật về Huyền Thoại Hồ Chí Minh.

Kêu gọi tẩy chay triển lãm về Hồ Chí Minh do toà đại sứ Cộng sản Việt Nam tổ chức tại thủ đô Ottawa,

nhân dịp Quốc khánh CSVN ngày 2-9-2020.

Xin kính mời Quý vị theo dõi..

BMH ///

Washington, D.C

TỔNG THỐNG DONALD TRUMP VÀ CUỘC BẦU CỬ 2020-Giáo sư VŨ QUÝ KỲ

(Diễn Đàn Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam)

https://www.youtube.com/watch?v=RK3b90AhDZc

Pelosi used shuttered San Francisco hair salon for blow-out, owner calls it 'slap in the face'

https://www.foxnews.com/politics/pelosi-san-francisco-hair-salon-owner-calls-it-slap-in-the-face

Report: Pelosi's visit to hair salon went against coronavirus rules

20200905 PelosiWOMask 01

https://www.aol.com/article/news/2020/09/01/report-pelosis-visit-to-hair-salon-went-against-coronavirus-rules/24607810/#

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.comb

Tue, Sep 1 at 7:47 PM

TT Trump đơn thương - độc mã chống Tàu cộng

Sau 8 năm cầm quyền, Obama-Biden đã có một mối giao hảo thân thiết với Tàu cộng. Mối liên hệ này gây thiệt thòi tồi tệ trên cán cân thương mại Mỹ-Tàu, bên thua thiệt ngả về phía Hoa Kỳ.
Hàng năm khiếm ngạch ngoại thương với Tàu lên trên 500 tỷ mỹ kim. Obama-Biden không hề quan tâm mà còn chủ trương đẩy công việc của dân Mỹ qua Tàu. Hàng hóa Tàu cộng nhập cảng vào Mỹ theo ưu đãi của nước đang phát triển.

Từ đó hàng hóa Tàu tràn lan nước Mỹ, kể cả thuốc men và nhu yếu phẩm, bóp chết các công ty nội địa, gây thất nghiệp khắp nơi. Trong khi đó, các sản phẩm trí tuệ, các phát minh, sáng chế công nghệ bị Tàu cộng ăn cắp dễ dàng vì Obama-Biden không có kế hoạch ngăn chận.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Tàu cộng vượt ra khỏi hoạt động gián điệp trong Chiến tranh Lạnh 2.0 chống lại Mỹ và bắt đầu tấn công bằng hỏa tiễn hay thả bom thực sự trên đất Mỹ? Liệu Nancy Pelosi (Lãnh tụ Dân Chủ đa số ở Hạ Viện) và Jerald Nadler (Chủ Tịch Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viên) có cho chúng ta biết các vụ cháy, các cơ sở hạ tầng bị phá hủy và những cái chết của dân Mỹ là một “điều tưởng tượng?” như họ đã tuyên bố khi Tổng Thống Donald Trump tố cáo những tội ác về Đại Dịch Vũ Hán và hoạt động ăn cắp các sản phẩm trí tuệ của Mỹ do Tàu cộng thực hiện. Không phải hầu hết các đảng viên Cộng Hòa trong Quốc hội tốt hơn nhiều so với phe Dân Chủ trong tình huống minh bạch, cứng rắn chống Tàu cộng đâu?!.    
Khi nói đến Tàu cộng hầu hết các thành viên Quốc Hội Mỹ dường như đang ở trên giường chung với kẻ thù, hoặc ít nhất là đang thỏa hiệp trong vô vọng với chúng. Ngay bây giờ, cây bút ký sắc lệnh hành pháp của Tổng thống Donald Trump là thứ duy nhất đứng giữa người dân Mỹ và Chi-Com (China-Communist-Tàu cộng) đang muốn thống trị thế giới.

Mọi thứ mà Tàu cộng làm ngày nay dường như đều hướng tới việc đè bẹp Mỹ dưới gót chân của họ. Hàng ngàn tỷ megabytes (terabyte) dữ liệu mà Tàu cộng đang đánh cắp từ Mỹ – mỗi ngày – thật đáng kinh ngạc khi nghĩ đến, và khi bạn hiểu cách mà các công ty công nghệ Tàu cộng thuộc sở hữu của chính phủ (với sự hỗ trợ của Thung lũng Silicon) đã phát triển trí tuệ nhân tạo-AI (artificial intelligence). 

Họ không chỉ đánh cắp hàng tấn dữ liệu từ Mỹ; nhờ AI, họ có thể phân tích cú pháp, lập danh mục, diễn giải và hành động trên dữ liệu gần như ngay lập tức, đồng thời loại bỏ bất cứ thứ gì không cần thiết.

Tổng thống Trump vừa ký sắc lệnh cấm hai công ty ứng dụng điện thoại thông minh do Tàu cộng sở hữu, bắt đầu từ tháng 9: TikTok và WeChat. Vì mọi người trong Quốc Hội dường như nghĩ rằng TikTok là một ứng dụng nhỏ dễ thương, dành cho trẻ em để tạo ra và đăng tải video trực tuyến.

Sau đây là ý nghĩa thực sự của điều đó:

TikTok thuộc sở hữu của một công ty mẹ Tàu cộng có tên là ByteDance. Ban giám đốc của ByteDance bao gồm một người tên là Fuping Zhang, người giữ chức vụ Bí thư Đảng ủy Cộng sản của ByteDance. Không có gì xảy ra ở ByteDance – hay TikTok – nếu không có tiếng nói của những con quái vật giống như vậy ở Bắc Kinh, những kẻ đang điều hành các trại tập trung lớn nhất thế kỷ 21-Đảng Cộng sản Tàu cộng.

ByteDance cũng điều hành một phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo-AI và đã phát triển một chương trình AI có tên là Xiaomingbot. Trong Thế vận hội 2016, công ty thuộc sở hữu của Tàu cộng đã phô trương khả năng của Xiaomingbot. 

Người ta có thể xem các cuộc thi đấu tại Thế vận hội trên nhiều nguồn cung cấp dữ liệu truyền hình, phân tích những gì họ đang xem, viết một bản tin tức về cuộc thi đấu và đăng tải câu chuyện đó trên internet – chỉ 2 giây sau khi mỗi cuộc thi đấu kết thúc.
Dưới đây là những gì sẽ xảy ra khi một trong số con, hoặc cháu của bạn tải TikTok xuống điện thoại thông minh.

Đầu tiên, chương trình ứng dụng yêu cầu được “quyền” để xem một số thứ trên điện thoại hoặc bảng máy tính, chẳng hạn như mật khẩu và danh bạ. Mọi thứ tốt đẹp. Nhưng sau đó, những gì TikTok thực sự làm là thu hút mọi thứ trên mạng gia đình của bạn. TikTok đánh cắp tất cả mật mã của bạn. 

Nó thu thập dữ kiện thẻ tín dụng hoặc thẻ ghi nợ của bạn. Nó chuyển đi mọi thiết bị được gắn vào mạng gia đình của bạn. Nó đánh cắp mã pin Microsoft cho máy tính của bạn, tất cả các tài liệu của bạn, bất kỳ nội dung kinh doanh độc quyền nào trên máy tính của bạn, và mọi “bit” dữ liệu được kết nối với mạng gia đình của bạn. Tất cả dữ liệu đó được chuyển đến Singapore, nơi ByteDance đã thuê máy chủ để lưu trữ hàng triệu triệu dữ liệu mà họ lấy cắp từ các quốc gia khác.

Trí tuệ nhân tạo-AI sắp xếp và phân tích tất cả dữ liệu chỉ trong chốc lát, để xác định điều gì hữu ích cho Đảng ủy Đảng Cộng sản ở Bắc Kinh và điều gì không. Bây giờ, hãy tưởng tượng bạn là khoa trưởng một ngành khoa học của một trường đại học Hoa Kỳ, hoặc là một thành viên của Quốc Hội. 

Một trong những đứa con, cháu của bạn hoặc một sinh viên thực tập buồn ngủ của bạn hầu như không biết đã tải xuống TikTok trên điện thoại của chúng, được kết nối với mạng của bạn. Và rồi bạn mang theo điện thoại trong túi khi lẻn đi thăm nhân tình của bạn!

Nhân tiện cũng phải nói, điều này đang diễn ra nhan nhản đối với các thành viên Quốc Hội, các giáo sư, các ông trùm kinh doanh và những người quan trọng khác ở Mỹ – và sau đó TikTok hoặc WeChat hoặc bất kỳ ứng dụng zippy nào khác được kiểm soát bởi Đảng Cộng Sản Tàu sẽ gửi một thông điệp đến các lãnh đạo của đảng chính trị của bạn, hay tống tiền các người Mỹ khác. Đó là lý do tại sao Quốc Hội đã không làm bất cứ điều gì để giải quyết tình trạng trộm cắp dữ liệu tràn lan đang được thực hiện bởi Chi-Coms. Tàu cộng sở hữu rất nhiều trong số đó.

Tổng thống Trump là người duy nhất quan tâm đến người dân Mỹ trong Chiến tranh Lạnh 2.0 này. Sắc Lệnh hành pháp của ông sẽ đóng cửa hai trong số các ứng dụng gián điệp nghiêm trọng nhất trên toàn thế giới vào tháng tới. Quốc Hội đang làm gì về tất cả những điều này? Rất nhiều thứ của cải coi như “không có gì cả”. Và bây giờ bạn đã có thể biết tại sao.
Trần Xuyên Bình

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Tue, Sep 1 at 7:48 PM

TÀI NĂNG CỦA TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP

Wead nhìn nhận thật chua xót khi sự thù ghét Trump đã làm cho những người chống đối ông sẵn sàng đạp lên danh dự và lợi ích của nước Mỹ để đạt được mục đích của mình.

Ann Nguyễn

Trong suốt gần một tháng ở nhà theo dõi tình hình hiện nay, tôi nhận ra một vấn đề mà trước giờ ít để ý tới đó là những bài viết về TT Trump hầu như đều là chê trách, đổ lỗi, rất khó tìm đọc được một bài viết nào có quan điểm tích cực về ông ấy. Ngồi xem live các buổi họp báo từ Toà Bạch Ốc, tôi ngạc nhiên khi nhiều nhà báo đặt những câu hỏi kiểu gài bẫy chờ Trump sơ hở lỡ miệng chỗ nào đó để làm mồi cho truyền thông nhảy vào xâu xé. Những câu hỏi, trả lời được cắt ghép cho những bài viết, những video bình luận tiêu cực đã được lên ý đồ sẵn để định hướng người xem ngập tràn trên YouTube, Facebook ...

Thắc mắc với câu hỏi tại sao truyền thông ghét Trump như vậy? Sao nhiều người chửi ông ? ông ấy đã làm những gì ?  Tôi tìm được một phần lớn câu trả lời cho mình qua quyển sách dài của Doug Wead: Inside Trump's White House. Sách vừa được xuất bản tháng 11 năm 2019.

* Doug Wead đã viết hơn ba mươi quyển sách và là một trong những tác giả có sách bán chạy nhất của New York Times.. Wead đã phỏng vấn trực tiếp với sáu đời Tổng thống Mỹ (TT Trump là người thứ 6). Ông cùng là tác giả xuất bản chung một quyển sách với cựu TT George Bush. Ông từng là thành viên cố vấn cấp cao của Tòa Bạch ốc. Ông là một trong rất ít những nhà sử học hiện tại còn sống cùng viết về 44 đời Tổng Thống Mỹ. Đây là quyển sách ông viết về những gì TT Trump đã làm được trong ba năm qua. Với một tiểu sử sự nghiệp nổi bật như vậy, TT Trump đã thật sự đặc biệt như thế nào để nhà sử học Wead viết hẳn một đầu sách về mình ?

* Tác giả Wead được TT Trump đồng ý để ông ấy ghi âm lại tất cả những cuộc phỏng vấn giữa ông và Tổng thống cũng như với tất cả thành viên gia đình Trump và các tư vấn cấp cao khác. Đây là một yếu tố giúp Wead tiếp cận nguồn thông tin quan trọng và viết chính xác nhất những gì đang diễn ra. Lịch sử mà chúng ta đã đọc về Washington, Lincoln, Roosevelt, hay Kennedy ... đã được ghi lại xác thực ra sao thì giờ đây với Wead, ông ấy cần làm gì để thế hệ sau có thể tiếp cận được nguồn tư liệu đúng nhất về TT Trump ? Tất cả sẽ nhờ vào những gì được ghi ngay lúc này và ông ấy muốn mình phải ghi lại sự thật một cách công tâm nhất.

* Lý do gì mà một tỷ phú rất thành đạt trong cả hai lĩnh vực bất động sản và show truyền hình như Trump lại quyết định ra tranh cử Tổng thống.   Trump đã gầy dựng lên một thương hiệu nổi bật cho chính mình, rõ ràng ông ấy không cần phải làm tổng thống để được nổi tiếng hay để giàu hơn.

* Khi Wead phỏng vấn các con của Trump, Ivanka, Eric và Don Jr., Wead không ngạc nhiên khi họ kể về những lần nhìn thấy cha họ bực tức xé toạt bài báo khi biết chính phủ Mỹ vừa ký kết một hiệp định nào đó gây bất lợi cho Mỹ. Trump bực tức khi nhìn thấy hàng trăm ngàn công việc ở Mỹ được mang đi nơi khác.

Trump nhìn thấy cái hố mà Mỹ đang từ từ lún xuống vì những ký kết , ông thẳng thắng lên tiếng là rất nguy hại cho Mỹ từ những người đi trước (1 lý do bị ghét tơi bời là đây). Những ký kết mà lợi ích chỉ đem lại cho các nước khác từ Trung cộng cho đến Tây Âu, và càng đè gánh nặng lên vai tầng lớp trung lưu Mỹ khi cõng những lợi ích đó qua cái gọi là THUẾ.

Wead không ngạc nhiên vì sao, vì ông đã từng là thành viên tư vấn cấp cao ở Tòa Bạch Ốc , ông hiểu rõ cơ chế đằng sau những ký kết đó, hiểu rõ những nhóm lợi ích đứng sau giật dây, hiểu rõ truyền thông đã bị mua chuộc như phương tiện tuyệt vời để đánh lạc hướng dư luận hay nói nặng hơn thì đó gọi là tẩy não.

Dù từng là cố vấn cấp cao của hai đời Tổng thống Mỹ thuộc đảng Cộng Hòa, Wead nhận định thẳng thắn rằng Tổng thống Mỹ ở cả hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ ít nhiều đều bị chi phối bởi các thế lực ngầm đứng sau, những thế lực có thể ôm trọn truyền thông và bắt nó hoạt động theo ý mình.

Nhưng Trump lại khác, ông ấy đã là tỷ phú, ông không cần tiền của những thế lực đó làm bàn đệm để nhảy lên, ông ấy cũng không cần phải lấy lòng những thế lực đó để dọn đường cho cuộc sống hưởng thụ an nhàn sau khi rời nhiệm kỳ.

* Wead cho rằng là một doanh nhân thành đạt chưa từng bước vào con đường chính trị, ông Trump không bị dẫm vào lối nghĩ gò bó rập khuôn, không bị chui vào những cái hộp được đóng sẵn như các chính trị gia trước đây. Sự giải phóng này giúp ông nhìn rõ "bệnh tình" của nước Mỹ theo một hướng khác và rõ ràng đã có những kế hoạch phù hợp hơn.
Tuy nhiên việc TT Trump từng bước phá vỡ những quy luật bất thành văn trong giới chính trị, gây đe dọa đến những lợi ích nhóm đứng sau đã khiến ông giống như một con sói đầu đàn đơn độc bị cả đàn vây hãm tấn công trong suốt thời gian qua.

Tôi tưởng TT Trump bị truyền thông và giới chính trị gia đánh tơi tả từ khi ông trúng cử nhưng thật sự thì ông đã bị "ném bom" từ khi mở lời ra tranh cử.

* Tìm đọc lại những nguồn thông tin từ Wead ghi trong sách, tôi phải thật sự là nể sự phớt lờ của Trump với cánh truyền thông.

Bất kể phát ngôn nào của Trump cũng bị truyền thông moi móc. Khi Trump nói ông có kế hoạch sẽ mang việc làm về Mỹ, sẽ làm cho kinh tế Mỹ tăng lên, làm cho Mỹ hùng mạnh trở lại ....

Cánh nhà báo giật tít chửi rủa, chính trị gia ở cả 2 đảng cười nhạo như "Heo thì làm sao biết bay"; "hắn có cây phép thuật à !"; "bí mật ở các kế hoạch của hắn là hắn chả có kế hoạch nào cả !"; "Trump đang mơ đấy"... Cả Hollywood, các giới tỷ phú, giới nghiên cứu học thuật đều chống lại Trump.

* Bỏ ngoài tai tất cả những châm biếm, tấn công từ truyền thông, sự chống đối từ đảng đối lập và ngay cả những chính trị gia cùng đảng Cộng Hòa, cả 5 đời cựu Tổng thống Mỹ thời điểm đó đều không chọn Trump, nhưng cuối cùng ông đã thắng trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người khắp nơi.
Đó có phải là may mắn ?  Wead đã viết lại rất chi tiết về hành trình tranh cử đầy đơn độc và khó khăn của ông Trump. Nhờ đó mà người ta sẽ biết được sự thật TT Trump cùng những người con lớn đã tiếp xúc với các cử tri của mình như thế nào, sẽ biết được sự thật đảng đối lập đã dùng truyền thông đưa sai thông số dự báo về tỉ lệ bầu chọn để làm nhụt chí những người ủng hộ tin rằng Trump sẽ thua ra sao.

* Lý do gì Wisconsin trong suốt 32 năm chỉ bầu cho ứng viên đảng Dân Chủ đã quay qua bỏ phiếu cho Trump?

Ông đã thắng Ohio như thế nào, 1 tiểu bang trong suốt 44 đời Tổng thống qua hễ ứng viên nào chiếm được phiếu bầu thì người đó sẽ thắng cử. Tại sao có những cử tri tự nhận rằng họ đã bỏ phiếu cho các ứng viên đảng Dân Chủ cả đời của họ, lý do gì làm họ thay đổi lần bầu cử này.

Làm thế nào Trump giành được phiếu bầu những nơi mà nhà Clinton còn không thèm đến vận động vì tin chắc phần thắng thuộc về mình. Tại sao Florida gần như nắm chắc phần phiếu về cho Hillary Clinton nhưng cuối cùng đã làm cho đảng Dân Chủ ngỡ ngàng ở phút cuối. Rõ ràng đó không phải là may mắn.

* Nếu Wead không viết quyển sách này có lẽ chúng ta sẽ không biết rằng thật sự Mỹ đã gần như có chiến tranh với Triều Tiên ra sao. Khi cựu tổng thống Obama rời nhiệm kỳ, Obama thừa nhận rằng Kim Jong-un sẽ là vấn đề lớn nhất mà ông Trump sẽ phải đối mặt.

Thật thú vị khi đọc đoạn đối thoại của TT Trump và Kim qua cách kể lại từ Wead. Vấn đề Trump nhận ra ở Kim - đó là những tên độc tài thường uy hiếp kẻ yếu, không phải kẻ mạnh hơn.

Tuy nhiên ông đã rất cẩn trọng và đã thành công trong việc đàm phán lần thứ nhất với Kim tại Singapore. Chấm dứt việc thử vũ khí hạt nhân, đưa con tin bị bắt giữ, đưa hài cốt lính Mỹ ở Triều Tiên từ cuộc chiến Nam Hàn về Mỹ, một kết quả tuyệt vời mà Wead cho biết phải mất 11 đời Tổng thống để thực hiện.

Hội nghị đàm phán lần thứ hai tại Hà Nội lẽ ra có thể đã có kết quả tốt đẹp nếu như truyền thông Mỹ không cố tình “vạch áo cho người xem lưng”. Tại sao ngay thời điểm quan trọng của việc đàm phán, kênh truyền hình trên màn ảnh tivi được chia ra làm đôi với 1 bên là hình ảnh trực tiếp hội nghị Mỹ-Triều Tiên tại Hà Nội, 1 bên là hình ảnh Hạ viện Mỹ đưa ra những cáo buộc khác về Trump ?

Đó chẳng phải là một thông điệp cho cả thế giới biết nội bộ Mỹ đang bị chia cắt sao. Bằng cách nào đó Kim rõ ràng đã nhận ra thông điệp đó.
Trump muốn duy trì hòa bình thế giới ư, hãy quay về giải quyết xung đột nội bộ trong nước trước đi !  Đó là kết quả vì sao ở lần đàm phán thứ 2 ông đã không đạt được một thỏa thuận nào với Kim.

* Wead nhìn nhận thật chua xót khi sự thù ghét Trump đã làm cho những người chống đối ông sẵn sàng đạp lên danh dự và lợi ích của nước Mỹ để đạt được mục đích của mình.

Wead viết khi Trump tuyên bố Mỹ rút lui khỏi hiệp định biến đổi khí hậu Paris, giới hoạt động môi trường, truyền thông, đảng đối lập phản đối la ó. Dân chúng phần lớn cũng chửi ông mà ho không hiểu rõ cái hiệp định đó là về gì !

* Vâng, cái hiệp định ấy là để Mỹ phải tham gia bỏ tiền, đầu tư công nghệ, máy móc để dọn dẹp việc ô nhiễm môi trường của các nước như Trung cộng, Ấn Độ, Nam Phi ....... Tiền từ đâu, từ tiền thuế dân Mỹ mà ra cả.
Những người chửi Trump liệu khi biết tiền thuế của mình trước giờ phải cõng luôn cái việc dọn dẹp vệ sinh cho những nước chuyên gây ô nhiễm đó - thì có còn muốn la làng lên nữa không ?

Khi Obama ký tham gia hiệp định Paris 2016, truyền thông đã không hề nêu rõ nội dung về nó cho dân Mỹ biết, tất cả chỉ được viết ngắn gọn rằng nó tốt cho việc bảo vệ môi trường. Nhờ truyền thông che đậy, Obama lại được thêm lòng dân qua phong cách quí ông lịch lãm biết yêu môi trường. Nhưng sự thật thì Obama đã vi phạm điều lệ Byrd-Hargel Resolution thông qua năm 1997 qui định rằng Mỹ không được ký kết bất cứ hiệp định nào về việc làm sạch môi trường ở các nước đã nêu ở trên mà không kèm theo những quy định bắt buộc những nước đó phải có biện pháp hạn chế việc gây ô nhiễm ở chính nước của mình.

Thế mà khi ông Trump rút lui khỏi hiệp định, nước Mỹ gào lên chửi.

* Wead châm biếm, dường như truyền thông đã nhào nặn thành công một hình tượng Obama bóng láng không tì vết trong lòng hơn một nửa dân chúng Mỹ.

Vì mang danh là anh cả của thế giới, Mỹ phải đang è cổ bao bọc quân sự miễn phí cho các nước Hàn, Nhật, Ả rập, khối NATO... cho tới khi TT Trump đem bàn cân ra đặt lại. Ông cho rằng thật vô lý khi Mỹ phải bỏ ra hàng tỷ mỹ kim để tạo nên những đầu đạn, tên lửa, vũ khí và tặng không cho các nước đang được coi là siêu cường của thế giới.

* Giới ngoại giao, báo chí, tướng tá lại nhao lên lo sợ Mỹ sẽ làm mất lòng các đồng minh Á- Âu. Trump đã thẳng thắn gọi đó là mối quan hệ lợi dụng và giữ vững lập trường của mình. Thông điệp của ông rất rõ:
Vâng, đồng minh quan trọng nhưng Mỹ vẫn quan trọng hơn ! ”.
Mỹ không thể bị bòn rút như vậy nữa !  Đức, Nhật không còn là những nước lụi bại sau chiến tranh.

Rõ ràng hiện nay họ đã là các cường quốc. Hãy nhìn nền kinh tế và sự phát triển của Nam Hàn, Ả Rập xem, đó là những nước nghèo yếu cần bảo vệ miễn phí sao ?  Với tài thương lượng của mình, ông Trump lại thành công trong việc bớt đi một gánh nặng trên lưng tầng lớp trung lưu Mỹ. Không những thế, nhờ Trump mà hệ thống phòng ngự NATO đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết !

Về kinh tế, Wead thừa nhận trong vài chục năm qua, chưa có đời Tổng thống nào đưa Mỹ đạt được mức tăng trưởng kinh tế tới 4.3 như Trump vào thời điểm  Wead kết thúc quyển sách.

* Trump đã làm gì để thay đổi những luật lệ gây khó khăn cho doanh nghiệp trong nước từ thời Clinton, Bush và Obama để khiến cho các hãng xưởng dần bốc hơi qua bên kia bán cầu.

Ông đã làm gì để mang các hãng xưởng về lại Mỹ ?  Là một nhà kinh doanh ông Trump hiểu rõ cái gọi là thương mại tự do hoàn toàn không mang lại lợi ích bằng nhau cho đôi bên, mà đó là cái bẫy bên được, bên mất.
Hãy tưởng tượng với 1 hãng xưởng được mở ra tại Trung cộng từ doanh nghiệp Mỹ sẽ đồng nghĩa với việc 1 hãng xưởng tại Mỹ bị đóng đi.
Khi dân Trung cộng có việc làm, dân Mỹ sẽ bị mất việc. Chúng ta tin rằng việc mang việc làm sang những nước có giá nhân công thấp để đổi lại được mua sản phẩm rẻ hơn là điều có lợi cho đôi bên - nhưng thật sự đó là cái bẫy.

Ngay lúc này, cái bẫy mà không riêng gì Mỹ mà cả thế giới đang mắc phải đã lộ rõ qua việc thiếu hụt đồ y tế do phụ thuộc vào khâu sản xuất từ nước nào thì mọi người đã biết. Thật tiếc khi TT Trump chưa kịp dẹp hết cái bẫy này, thì lại đang bị chỉ trích từ nhiều phía về tình hình hiện tại.

Vì sao giới học thuật, các trường đại học Mỹ thường ủng hộ cho Dân Chủ ?

Vì sao các ứng viên của đảng này luôn mang những vấn đề về súng, về việc xóa hết nợ cho sinh viên, về y tế, về dân nhập cư, về đường lối ngoại giao song phương mềm mỏng... để làm chủ đề chính cho những cuộc vận động tranh cử..

Liệu những vấn đề đó có thật sự tốt như nó được hứa từ các ứng viên.
Liệu nó giúp Mỹ đứng vững hay suy yếu thêm trên đấu trường thế giới.
Đối tượng tầng lớp nào họ đang hướng đến để kiếm được sự ủng hộ.Tại sao lại trì hoãn ngăn chặn dân nhập cư bất hợp pháp ?

Tại sao đảng Dân Chủ đưa ra ý kiến đồng thuận việc cấp bảo hiểm y tế cho dân nhập cư lậu trong cuộc bầu cử sắp tới ? (Ôi, lại tiền thuế !)
Liệu có phải di dân lậu từ các nước Nam Mỹ thông qua cửa ngõ Mexico là một nguồn lợi nhuận dồi dào mà chỉ có dân chính trị gialợi ích nhóm ngầm thỏa hiệp với nhau mới hiểu rõ ?... Hãy đọc và tìm câu trả lời qua lối viết lôi cuốn rõ ràng từ Wead..

Có nhiều những thành tựu khác mà TT Trump đã đạt được chỉ trong hai năm đầu nhiệm kỳ mà Wead phải thừa nhận rằng chưa có đời Tổng Thống gần đây nào đạt được như vậy !

Từ kinh tế, quân sự, đàm phán ngoại giao cho đến giải thoát con tin Mỹ, tiêu diệt khủng bố... Trump đều hoàn thành nhanh gọn.

Nhưng phần lớn truyền thông và đảng đối lập sẽ không dễ dàng thừa nhận những thành tựu đó.

TT Trump đang là cái gai đã gây tổn thất quá nhiều cho lợi ích nhóm mà họ sẽ phải dùng mọi thủ đoạn để nhổ bỏ đi.

Đó là lý do tại sao phải tạo ra giả thuyết tố cáo Trump đã bắt tay với Nga gian lận trong bầu cử (tốn 40 triệu $ để điều tra từ tiền thuế dân !).  Khi không tìm được chứng cớ thì lại tạo ra phiên tòa luận tội vô lý mà kết quả như thế nào thì ai cũng biết rồi.

Chắc chắn ông Trump sẽ còn chịu nhiều chống đối khác cho đến khi đảng đối lập và các nhóm lợi ích đạt được mục đích của họ.

Kết thúc quyển sách của mình, Wead để người đọc tự tìm ra câu trả lời cho tương lai của nước Mỹ qua những con số xác thực, những vấn đề quan trọng ông đã đưa ra phân tích. Liệu những thành quả mà TT Trump đạt được sẽ được người sau tiếp nối hay dẹp bỏ ?  Wead cho rằng sẽ sớm thôi khi những cuộc tranh cử theo lối mòn cũ trở lại khi ông Trump ra đi, khi các ứng viên Tổng thống được đo ni đóng gót khác trong guồng máy chính trị được đưa lên, khi Mỹ lại dẫm vào những cái bẫy kinh tế ngoại giao khác.

Khi Mỹ đánh mất vị trí số 1 của mình, dân Mỹ sẽ tỉnh giấc nhìn ra sự thật về những việc Trump đã làm luôn hướng đến "America First" như thế nào.
Nhưng thật tệ là lúc đó đã quá muộn !

Peter Tran

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Tue, Sep 1 at 7:46 PM

TQ xây đảo ở Biển Đông có làm hỏng 'Vành đai, Con đường'?

Getty Images 20200905 CDTL 07

Việc Hoa Kỳ đưa năm công ty con thuộc tập đoàn xây dựng khổng lồ của Trung Quốc, China Communication Construction Company (CCCC), vào 'danh sách đen' nhiều khả năng sẽ tác động mạnh, tuy gián tiếp, tới việc triển khai thực hiện chiến lược toàn cầu Vành đai, Con đường của Trung Quốc.

Hôm thứ Tư 26/8/2020, Bộ Thương Mại Hoa Kỳ nêu danh 24 công ty thuộc sở hữu nhà nước Trung Quốc, với lý do các công ty này đã đóng vai trò trong việc trợ giúp Đảng Cộng sản Trung Quốc quân sự hóa các tiền đồn ở vùng Biển Đông có tranh 

Các công ty Mỹ không được phép bán hay xuất khẩu bất kỳ hàng hóa hay dịch vụ gì cho các công ty bị nêu danh, nếu không có giấy phép xuất khẩu.

Năm công ty thuộc CCCC, trong đó có CCCC Dredging, nay bị đưa vào danh sách bị trừng phạt vốn trước đó đã liệt kê khoảng 300 công ty Trung Quốc, gồm cả hãng thiết bị viễn thông khổng lồ Huawei.

Ngoại trưởng Philippines nhanh chóng tuyên bố nước này cần cân nhắc chấm dứt các quan hệ làm ăn với các doanh nghiệp bị nêu danh.

Hoa Kỳ quan ngại về CCCC

Hồi 2016, các hình ảnh chụp từ vệ tinh cho thấy một công ty con của CCCC Dredging đã đào cát từ đáy biển lên để tiến hành bồi đắp tại các đảo san hô ở Biển Đông, trong đó có Đá Vành Khăn, Đá Subi và Đá Chữ Thập, là các thực thể trên biển mà Việt Nam và Philippines cũng tuyên bố chủ quyền.

CCCC trong một tuyên bố nói rằng năm công ty con của hãng bị đưa vào danh sách đen đều là các công ty không có hoạt động kinh doanh nào tại Hoa Kỳ và do đó, không bị ảnh hưởng tài chính bởi lệnh trừng phạt mới đây, SCMP tường thuật.

Tuy nhiên, điều này nhiều khả năng sẽ khiến cho các đối tác của CCCC trong chiến lược toàn cầu của Vành đai, Con đường gặp khó khăn, do phải chịu các hạn chế trong việc làm ăn với các công ty Mỹ.

Theo hãng tư vấn rủi ro tài chính Eurasia Group, CCCC, với 34 công ty con, hiện tham gia vào 923 dự án tại 157 quốc gia, và việc tham dự của tập đoàn xây dựng này được sử dụng để xác định xem liệu một dự án có thuộc mạng lưới thiết lập Vành đai, Con đường hay không.

US State

Trong thông cáo báo chí, Ngoại trưởng Mike Pompeo nói "CCCC và các công ty con đã can dự vào việc tham nhũng, tài trợ kiểu ăn cướp, hủy hoại môi trường và các hoạt động tàn phá khác trên toàn thế giới"

Lệnh trừng phạt chỉ trực tiếp áp dụng lên các công ty bị đưa vào danh sách, nhưng công ty mẹ cũng bị phía Hoa Kỳ nhắc tới, cho thấy Washington trông đợi rằng biện pháp mạnh sẽ tạo tác động tới toàn bộ tập đoàn.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo trong thông cáo báo chí hôm 26/8 tuyên bố CCCC "là một trong các nhà thầu hàng đầu được Bắc Kinh sử dụng trong chiến lược toàn cầu 'Một Vành đai, Một Con đường' của họ".

"CCCC và các công ty con đã can dự vào việc tham nhũng, tài trợ kiểu ăn cướp, hủy hoại môi trường và các hoạt động tàn phá khác trên toàn thế giới," ông Pompeo nói thêm.

Hiện diện toàn cầu

Hôm thứ Sáu 28/8, Ngoại trưởng Philippines nói rằng ông mạnh mẽ khuyến nghị chính phủ nước mình hãy chấm dứt các hợp đồng ký kết với các công ty xây dựng Trung Quốc bị Hoa Kỳ trừng phạt.

"Nếu như tôi phát hiện thấy bất kỳ công ty nào trong số đó đang làm ăn với chúng tôi, thì tôi mạnh mẽ khuyến nghị rằng chúng tôi chấm dứt mối quan hệ với công ty đó," ông Teodoro Locsin nói với hãng tin CNN.

CCCC Dredging, nay thuộc danh sách cấm, hồi 2016 đã ký hợp đồng trị giá 328 triệu đô la để tiến hành nạo vét và xây dựng cho dự án cảng quốc tế Cebu International and Bulk Terminal, trang The Diplomat nói.

Bản thân CCCC đang thực hiện dự án xây dựng sân bay quốc tế Sangley Point International Airport, trị giá 10 tỷ đô la, tại tỉnh Cavite của nước này. 

Getty Images 20200905 CDTL 08

Dự án cảng biển Colombo Port City ở Sri Lanka do công ty xây dựng CHEC của CCCC thực hiện

Một công ty khác của CCCC là China Harbor Engineering Company (CHEC), không thuộc nhóm năm công ty bị Mỹ trừng phạt, đang đảm nhận hai đại dự án cảng biển ở Sri Lanka, và tham gia một dự án cảng nước sâu ở Myanmar.

Các dự án cảng này gây ra những quan ngại chiến lược từ Ấn Độ và Hoa Kỳ, do đây là các dự án hạ tầng quan trọng ở vùng Ấn Độ Dương nhưng lại do Trung Quốc cấp vốn.

CCCC cũng tham gia vào việc xây dựng một số dự án hỏa xa và đường bộ nổi bật của mạng lưới Vành đai Con đường tại Malaysia, Kennya, Ethiopia, cùng một số dự án cơ sở hạ tầng khác ở châu Âu.

Lac Viet lacviet2109@gmail.com

Wed, Sep 2 at 10:21 PM

Mục tiêu của TT Donald Trump là lật đổ và nhổ tận gốc ĐCSTQ

Hoa Kỳ đang toàn diện áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Có học giả ở Đài Loan cho rằng, chính sách của Tổng thống Hoa Kỳ Trump đối với ĐCSTQ là từng bước áp sát, và mục tiêu chiến lược của ông là lên kế hoạch lật đổ và nhổ tận gốc ĐCSTQ.Một học giả Đài Loan cho rằng, chiến lược của Trump dành cho ĐCSTQ là ‘nhổ cỏ tận gốc’.

Trong một cuộc phỏng vấn độc quyền với tờ Epoch Times, Ngô Gia Long, một chuyên gia về Trung Quốc và là nhà kinh tế học tổng hợp đã phân tích rằng, đường lối và đề xuất chống Cộng sản của Trump là cùng chủ trương và có nhiều chỗ tương đồng với nhà kinh tế học nổi tiếng Friedrich August von Hayek và cựu lãnh đạo Trung Hoa Dân Quốc Tưởng Giới Thạch.

Tưởng Giới Thạch vào ngày 1/12/1956 đã hoàn thành cuốn sách “Nga Xô viết tại Trung Quốc”, ghi chép tỉ mỉ về việc ĐCSTQ đã phá hủy Trung Quốc như thế nào, cùng với việc Quốc dân Đảng đã qua lại với Liên Xô ra sao, kinh nghiệm và bài học của cả hợp tác và đấu tranh của ĐCSTQ.Tưởng Giới Thạch cho rằng, CNCS Nga Xô không phù hợp với sự sinh tồn của con người, lại càng không thích hợp với hoàn cảnh ở TQ.

Tưởng Giới Thạch cho rằng, chủ nghĩa Cộng sản Nga Xô Viết không phù hợp với sự sinh tồn của con người, lại càng không thích hợp với hoàn cảnh ở Trung Quốc. Vì vậy, trong giai đoạn đầu phát triển, nó phải ký sinh trong Quốc dân Đảng, và phải thực hiện âm mưu xâm nhập, phân hóa và lật đổ của nó. Tưởng nói rằng, nước Nga Xô Viết là “chủ nghĩa đế quốc đỏ”, chủ nghĩa Cộng sản không phù hợp với Trung Quốc, và chủ nghĩa Cộng sản nhất định sụp đổ.

Hayek, một nhà kinh tế học và triết học chính trị nổi tiếng người Anh, trong cuốn sách “Con đường đến chế độ nô lệ” (The Road to Serfdom) xuất bản năm 1942, ông đã chỉ ra rằng hệ thống kinh tế xã hội chủ nghĩa của Đảng Cộng sản cuối cùng sẽ sụp đổ. Khi cuốn sách này được xuất bản, Liên Xô vẫn còn rất mạnh. Mãi đến ngày 25/12/1991, khi Liên Xô tan rã trong một đêm, mọi người mới nhớ đến lời tiên đoán của Hayek cách đây 50 năm Friedrich Hayek – một nhà kinh tế học và triết học chính trị nổi tiếng người Anh, và cuốn sách “Con đường đến chế độ nô lệ” (The Road to Serfdom) xuất bản năm 1942. 

Vào thời điểm đó, Milton Friedman, một nhà kinh tế học ở Chicago có tầm ảnh hưởng trên thế giới đã đích thân viết lời tựa cho quyển sách sau 50 năm. Ông nói rằng nội dung của cuốn sách này đã ứng nghiệm sau 50 năm, và ông vô cùng ngưỡng mộ nó.

Từ dự đoán của Hayek đến chủ trương chống Cộng sản của Tưởng năm đó, Ngô Gia Long nói rằng, “Đây là những gì mà hiện tại Trump đang làm.”

Cách đây vài ngày, cựu chiến lược gia của Nhà Trắng Steve Bannon đã chỉ ra trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông rằng, “Ủy ban Chiến tranh” do Trump thành lập đã điều chỉnh kế hoạch “Bốn kỵ sĩ của Ngày tận thế” (Bốn kỵ sĩ trong Khải Huyền) cho ĐCSTQ. Theo kế hoạch, các thành viên của bốn kỵ sĩ bao gồm Cố vấn An ninh Quốc gia, Giám đốc Điều tra Liên bang, Ngoại trưởng và Bộ trưởng Tư pháp.

Vì sao lại lập ra kế hoạch “Bốn kỵ sĩ của Ngày tận thế”? Ngô Gia Long cho rằng Trump có ý định giải thể ĐCSTQ trong nhiệm kỳ thứ hai, giống như khi giải thể Liên Xô vậy.

Ngô Gia Long nói rằng, Mao Trạch Đông đã hứa với Hoa Kỳ rằng ông ta sẽ đón nhận nền dân chủ Hoa Kỳ, tôn trọng các giá trị phổ quát và khiến Hoa Kỳ có những mong đợi sai lầm. Mãi cho đến khi Mao và quân Mỹ tham gia chiến tranh ở Triều Tiên, thì điều này đã làm thay đổi quyết định của Hoa Kỳ trong việc từ bỏ Tưởng và Đài Loan, quay lại tích cực bảo vệ Đài Loan. Hơn nữa, sự thù hận mà Hoa Kỳ và Nhật Bản tích lũy trong Thế chiến II dần dần lắng xuống, chuyển sang coi chủ nghĩa Cộng sản là mối đe dọa lớn nhất.

Bây giờ Hoa Kỳ nhận ra rằng, kỳ vọng ban đầu của họ về “diễn biến hòa bình” với ĐCSTQ là hoàn toàn sai lầm, vì vậy, Hoa Kỳ hiện đang có chủ trương “đối phó với ĐCSTQ phải giống như Mỹ đã từng đối phó với Liên Xô.”Ngô Gia Long cho rằng Trump có ý định giải thể ĐCSTQ trong nhiệm kỳ thứ hai, giống như khi giải thể Liên Xô vậy. 

Ngô Gia Long cho rằng, trước đây Liên Xô không có giao lưu kinh tế với Hoa Kỳ nên không có vấn đề về kinh tế và thương mại trong chiến tranh Lạnh giữa Hoa Kỳ và Liên Xô. Nhưng Mỹ và Trung Quốc có mối quan hệ giao lưu kinh tế chặt chẽ, vì vậy trước tiên họ phải tách khỏi nền kinh tế Trung Quốc, trước tiên phải phá hủy tài chính của ĐCSTQ, không để cho ĐCSTQ có một lượng lớn đô la Mỹ và gây sóng gió trên thế giới, sau đó tiến hành một chiến lược chiến tranh Lạnh mới với ĐCSTQ như Liên Xô trước đây.

Hiện tại, ĐCSTQ muốn thách thức vị trí lãnh đạo thế giới của Hoa Kỳ. Ví dụ, Ngô Gia Long nói rằng, ĐCSTQ đe dọa thách thức đồng đô la Mỹ với đồng nhân dân tệ, trong khi Liên Xô trước đây không sử dụng đồng rúp để thách thức đồng đô la Mỹ, do đó, khi Hoa Kỳ đối phó với ĐCSTQ, họ nhất định phải nhổ tận gốc và lật đổ hệ thống do ĐCSTQ thiết lập.

Trong quá khứ, Mỹ, Liên Xô và Nhật Bản từng nước một tiến hành cạnh tranh. Liên Xô là một cuộc chạy đua vũ trang thuần túy, dẫn đến sự tan rã của Liên Xô; Nhật Bản là một cuộc chạy đua kinh tế thuần túy, khiến nền kinh tế Nhật Bản thiệt hại trong 20 năm. ĐCSTQ hiện đang cạnh tranh với Hoa Kỳ về vũ trang và kinh tế, như thế hậu quả khó mà tưởng tượng được.

Xu hướng quốc tế hiện nay là đang dần dần hình thành “liên minh tám nước” để vây quét ĐCSTQ. Hoa Kỳ đang hợp tác với nhiều quốc gia bao gồm Nhật Bản, Úc, Hàn Quốc, Ấn Độ, Israel và Brazil về các vấn đề liên quan đến ĐCSTQ.

Hoa Kỳ kêu gọi phe thế giới tự do hợp tác chống lại ĐCSTQ toàn trị, và đề xuất thành lập một liên minh mới của các quốc gia dân chủ, mà thế giới gọi là “liên minh tám nước”. Ngoài ra còn lập ra một bộ hoàn chỉnh “kế hoạch chiến tranh” để làm tan rã ĐCSTQ trong hai bước, trước tiên là “đối đầu” sau đó là “đánh sập” ĐCSTQ.

Ngô Gia Long cho rằng, có lẽ sự tan rã của ĐCSTQ sẽ kết thúc trong nhiệm kỳ thứ hai của Trump.

Ông phân tích rằng, Trump đang đi theo con đường của hai cựu tổng thống Hoa Kỳ là Reagan và Kennedy. Trước những tham vọng bành trướng, thâm độc phá hoại, và thâm nhập vào thế giới của ĐCSTQ, thì ngoài việc bảo vệ an ninh cho Hoa Kỳ, nó còn mang ý nghĩa kế thừa lịch sử về sự tan rã của Liên Xô dưới thời tổng thống Reagan.

Nhìn vào cuộc đối đầu Mỹ-Trung hiện nay, trước khi Mỹ tiến hành cuộc chiến tranh quân sự với ĐCSTQ, thì Mỹ vẫn tiếp tục xuất chiêu, từ trừng phạt kinh tế đến trục xuất các thành viên ĐCSTQ ra khỏi Mỹ, trục xuất các sinh viên ĐCSTQ có xuất thân từ quân đội,… mỗi chiêu đối với ĐCSTQ mà nói điều là đả kích nặng nề.

Ngô Gia Long cho rằng, phương pháp đả kích lớn nhất của Hoa Kỳ là làm cho tỷ giá hối đoái liên kết với Hồng Kông sụp đổ, đẩy Hồng Kông và Ngân hàng Trung Quốc ra khỏi hệ thống thanh toán bằng đô la Mỹ, và thậm chí còn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đài Loan. Ông tin rằng sẽ có nhiều động thái hơn nữa nếu cuộc chiến này tiếp tục, và nếu Trump tái đắc cử. Bài học về sự tan rã của Liên bang Xô viết là kết quả cuối cùng của ĐCSTQ.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo đã có bài phát biểu trước Quốc hội Séc vào giữa tháng 8, nói rằng hệ tư tưởng và hành vi của ĐCSTQ gây ra mối đe dọa cho xã hội tự do và kêu gọi thế giới đoàn kết chống lại chủ nghĩa Cộng sản và hạ bức màn sắt này!

Trong vòng chưa đầy một tháng qua, Hoa Kỳ đã thực hiện một loạt các biện pháp trừng phạt thiết thực đối với ĐCSTQ về các vấn đề tài chính, công nghệ, an ninh quốc gia và nhân quyền.

Pompeo đã nói vào ngày 10/8 rằng, Hoa Kỳ sẽ có một loạt các hành động chống lại ĐCSTQ. Tổng thống Trump đã cam kết đảm bảo rằng thế kỷ tới không phải là thế kỷ của Cộng sản.

FWD FR: Mr. Money Nguyen

timothy_nguyen@outlook.com

Mẹ Tôi (Bà Đỗ Phương Khanh) - Michael Bùi

Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com

Wed, Sep 2 at 12:03 PM

Nhân ngày Lễ Vu Lan, mời đọc bài viết của người con về Mẹ, bà Đỗ Phương Khanh, nhà văn và dịch giả (đa số về Phật giáo), bà cũng là phu nhân của nhà văn Nhật Tiến.  Chúc bà con hưởng một ngày lễ Vu Lan an lành.

Mẹ Tôi (Bà Đỗ Phương Khanh) - Michael Bùi 

20200905 CDTL 09

Bà Đỗ Phương Khanh trong hình chụp tại tòa soạn tuần báo Thiếu Nhi tại Sài Gòn trước năm 1975. (Hình từ Michael Bui Facebook)

Gia đình tôi là gia đình di cư. Năm 1954, đồng 18 tuổi, Bố Mẹ tôi nắm tay nhau xuống tàu Há Mồm xuôi Nam chạy trốn chế độ CS. Vào đến Sài Gòn, Bố Mẹ tôi khởi nghiệp bằng cách hành nghề viết sách làm báo. Năm tôi còn học Tiểu Học, Mẹ tôi dùng tư gia để thành lập Cơ Sở Ấn Loát Huyền Trân. Căn nhà này được cái sâu và rộng nên tôi thấy có đến cả trăm nhân viên nhà in làm việc suốt ngày. Chỗ thì chứa các máy in, chỗ thì để những hộc chữ bằng chì, phòng này đặt máy xén, cắt giấy, phòng kia cho giai đoạn khâu bìa bằng chỉ của các cô các dì, v.v.. Trong giờ làm việc thì ôi thôi vui lắm. Tiếng máy in chạy rầm rầm xen lẫn tiếng nói, tiếng cười đùa, tiếng ca vọng cỗ... nó tạo nên một không khí rất sinh động.

Công nhân của nhà in thì rất quý Mẹ tôi qua cách cư xử và đối đãi với họ rất tận tình chu đáo như đại gia đình. Tôi nghe bà thường nói, “ngày thứ Sáu là ngày vui nhất của Mẹ trong tuần đó con, vì ngày đó là ngày phát lương cho thợ. Nghĩ đến cảnh họ có tiền chạy về nhà dẫn vợ con đi chơi cuối tuần là Mẹ thấy vui rồi.” Cái chân lý này đã thấm nhuần tôi cho đến mấy chục năm về sau này, tốt với nhân viên thì họ sẽ đối xử với mình y như vậy thôi.

Có thể nói là Mẹ tôi rất thương tôi, chưa bao giờ Mẹ tôi la rầy gì hết cho mặc tôi có phá phách kiểu gì đi nữa, Mẹ tôi chỉ nhìn và khuyên tôi thôi đừng làm vậy nữa nhe con. Hồi xưa kỷ thuật in ấn còn thô sơ chứ không viết bằng computer rồi in ra như bây giờ. Bài viết được thợ sắp chữ nhìn vào rồi bốc từng chữ chì cho vào cái khay, ABCD - sắc huyền hỏi ngã nặng, sắp được vài hàng là họ phải bỏ qua một bên rồi sắp tiếp, một trang bài có là thợ giỏi cũng mất khoảng nửa tiếng, khi đầy trang rồi thì lấy dây cói cột lại, xong họ cà mực lên chì rồi lăn qua giấy trắng, chữ chì ngược khi in qua tờ giấy sẽ hiện ra chữ xuôi.

Dĩ nhiên là khi bốc từng chữ như vậy chắc chắn họ sẽ bốc lộn, Mẹ tôi sẽ coi lại những chỗ sai gọi là sửa Morát, bà lấy bút lôi ra sửa từng chữ rồi trả về cho thợ sắp chữ, họ chỉ việc lấy cái nhíp gắp từng chữ sai ra rồi thay vào đó bằng chữ khác cho đúng. Bản chì đã sửa đủ thành trang, họ chồng lên nhau đễ chờ đưa vào máy in.

Thế mà ban đêm bọn con nít chúng tôi kéo nhau vô chạy nhảy trong nhà in làm lộn tùng phèo hết đống chữ ấy, kéo theo những chồng giấy in khổ báo lớn chất cao tới trần nhà xập xuống đổ ngổn ngang. Thế là sáng hôm sau những người thợ phải làm lại từ đầu. Họ báo cáo lên thì Mẹ tôi cũng không nói gì, bà chỉ yên lặng khi nhìn ra thủ phạm đúng là tôi rồi hiền từ nói, “Các con muốn chạy nhảy thì ra sân mà chơi nhé, đừng làm công việc nhà in của Mẹ bị chậm trễ.”

Có những buổi trưa khi Mẹ tôi còn làm quản lý cho nhà in Hồng Lam của Linh Mục/Triết Gia Cao Văn Luận. Cha Luận từng là Viện Trưởng Viện Đại Học Huế, sau bị chính quyền Ngô Đình Diệm thất sủng qua vụ Biến Động Miền Trung, cha có viết một cuốn Hồi Ký lẫy lừng tựa "Bên Giòng Lịch Sử 1940-1965". Mẹ tôi cho tôi đi theo chơi quanh quẩn trong nhà in. Mỗi lần được gặp mặt, cha Luận lại dúi cho tôi nay thì vài cái kẹo, vài bữa thì cái bánh giò, nghĩ lại thật là hân hạnh cũng nhờ Mẹ tôi.

Rồi cũng có những lần, Mẹ tôi dắt tôi đi khám bệnh hay đi làm răng ngoài Sài Gòn, tôi rất ghét cái ông Nha Sĩ này ở gần VP Beer BGI cạnh hãng làm Nước Đá trên đường Hai Bà Trưng, khi xe xích lô ngừng trước cửa là tôi biết ngay, sợ lắm nhất định không dám vào, Mẹ tôi lại phải dụ ngọt mãi. Bù lại,cứ mỗi lần như thế là Mẹ tôi lại dắt tôi đi xem Ciné ở các rạp như Eden, Đại Nam, Rex, xong bà còn thưởng cho một chầu ở quán Kem Bạch Đằng đối diện Casino Sài Gòn vì tôi đã anh dũng hy sinh cái răng bị hư. Thiệt, răng bị sâu tôi còn không biết mà Mẹ tôi đã biết tỏng rồi.

Khoảng đầu thập niên 70' Mẹ tôi vừa làm nhà in, vừa mở thêm Vườn Trẻ Anh Vũ theo phương pháp giáo dục Montessori, bà mướn trọn cái nhà lầu hai tầng kế bên có cái sân rất rộng, rồi đập luôn cái tường cho thông nhau. Ban ngày phụ huynh gửi trẻ, tối về hết thế là bọn chúng tôi lại có thêm đất để chạy nhảy bắn súng chơi 5-10. Hò hét vui thật vui, lũ con nít trong xóm thòm thèm muốn vô chơi phải xin vào nên tôi rất có thớ, đứa nào cà chớn tôi tống cổ ra nên tụi nó một phép. Có Mẹ mà, có quyền vênh váo chút chứ.

Ngoài hai cơ sở nêu trên, Mẹ tôi còn phụ trách trang Nhi Đồng trong Báo Hòa Bình của Linh Mục Trần Du trên đường Phạm Ngũ Lão, trang Phụ Nữ trong Báo Dân Chủ thuộc Đảng Dân Chủ của ông Nguyễn Văn Thiệu trên đường Hiền Vương. Đồng thời vào năm 1971, Báo Thiếu Nhi cũng ra đời, bà là Tổng Quản Trị và đồng phụ trách trang Vườn Hồng mà chủ nhiệm là ông Nguyễn Hùng Trương, chủ nhân nhà sách Khai Trí và chủ bút là nhà văn Nhật Tiến. Thời gian này nhà tôi còn đông nữa, Mẹ tôi tận dụng luôn mấy phòng trên để làm tòa soạn. Hàng ngày thì các cô chú trong Ban Biên Tập tới làm việc, cuối tuần thì mở cửa đón các thiếu niên vào Thư Viện Báo Thiếu Nhi đọc sách, sinh hoạt Gia Đình Thiếu Nhi. Báo Thiếu Nhi còn mở lớp dạy Origami - Nghệ Thuật gấp giấy của Nhật Bản nữa chứ. Nói chung Mẹ tôi đầu tắt mặt tối, nhưng hình như càng thấy đông con nít lại càng làm cho bà vui, chẳng bao giờ thấy Mẹ tôi kêu ca phiền hà gì.

Năm tôi lên lớp 6, chắc phá quá nên Mẹ tôi cho tôi vào trường nội trú Don Bosco ở Thủ Đức. Cuối tuần thứ Bảy có xe bus chở về, ngày Chủ Nhật họ lại đón đi. Dĩ nhiên là bị bắt vào khuôn khổ kỷ luật của các Linh Mục người Hòa Lan thì làm sao tôi thích được. Thế là tôi dùng 500 đồng mà cứ mỗi tuần Mẹ tôi dúi vào tay khi ra đi ngày Chủ Nhật, tôi mua kẹo cam kẹo dâu trong cái hộp sắt ở Căn Tin rồi chờ thứ Bảy đem về tặng Mẹ như là quà hối lộ. Năn nỉ ỉ ôi riết qua năm lớp 7 vì thương tôi nên Mẹ tôi cho tôi về học lại tại Sài Gòn.

Vì trong giới nhà văn nhà báo, Bố Mẹ tôi có rất đông thân hữu. Từ nhà văn Duyên Anh, Mai Thảo, Nguyễn Hiến Lê, Cung Tích Biền, Sơn Nam, v.v. cho tới Nguyễn Thị Vinh, Minh Đức Hoài Trinh, Minh Quân, Linh Bảo... Riêng nhà văn Nguyễn Thị Vinh còn nhận tôi là con nuôi, mà tôi xưng lại là Me Vinh. Hầu như gần hết các Văn Nghệ Sĩ ở Sài Gòn thường xuyên lui tới thăm viếng ông bà cụ và nhiệm vụ của tôi là bưng nước. Còn đãi tiệc thì có thể nói là thường xuyên. Cứ mỗi lần đi học về xuống nhà bếp là thấy Mẹ tôi và ba bà người làm tất bật lo chuẩn bị, thường thì Mẹ tôi đãi khách bằng các món Miền Bắc như bánh tôm cổ ngư, chạo tôm, nem rán cua bể, giả cầy hay bún thang, bún ốc. Thế là tôi lại có dịp được uống nước xá xị, nước cam thả giàn. Chai ướp lạnh khui ra cứ vậy mà nốc.

Ngày 30/4/75 đại họa ụp xuống thế là Mẹ tôi bị mất hết. Nhà in dẹp tiệm, Vườn Trẻ giải tán, toàn bộ báo chí của Miền Nam Tự Do bị cấm đoán, chỉ có Nhật Báo Tin Sáng của dân biểu nằm vùng Ngô Công Đức là được ra lại vào tháng 7/1975 vì Võ Văn Kiệt cần một tờ báo của chế cũ để tuyên truyền. Đã thế vào tháng 9/1975, Ủy Ban Quân Quản còn ra lệnh đổi tiền, cứ 500 đồng tiền VNCH đổi được 1 đồng tiền mới. Mỗi gia đình được phép đổi 100,000 đồng VNCH tức là chỉ được 200 đồng tiền Việt Cộng. Gia đình nào có trên 100,000 đồng VNCH thì kể như mất sạch. Cú này là đòn chí tử đánh vào những gia đình trung lưu ở Miền Nam. Mẹ tôi kể như trắng tay sau 20 năm tích lũy.

Miền Nam sau ngày Sài Gòn tắt bóng, người dân sống trong cảnh lo âu sợ hãi. Không biết đêm nào công an sẽ gõ cửa bắt đi vì lý do nào đó. Tuy vậy, ở một khóa học tập gọi là "Khóa Bồi dưỡng Chính Trị dành cho Văn Nghệ Sĩ," Mẹ tôi đã đứng lên chỉ mặt vào một cán bộ Miền Bắc tên Mai Quốc Liên, khi ông ta dám tuyên bố rằng "Các anh các chị đừng trông mong vào việc cầm bút trở lại. Bởi vì miền Nam các anh các chị làm gì có văn hóa!" Mẹ tôi hỏi, “Anh vào trong Nam được bao lâu rồi, và anh đã đọc được bao nhiêu tác phẩm của miền Nam rồi mà anh dám nói miền Nam không có văn hóa?” Làm hắn cứng họng.

Là con người đầy nghị lực, Mẹ tôi lại lăn ra đường kiếm sống cũng như hàng triệu người Miền Nam khác, bằng cách mở quán bán Bánh Tôm Cỗ Ngư tại Hồ Con Rùa trước cửa Viện Đại Học Sài Gòn (tôi có bài viết kỷ niệm về quán bánh tôm này). Một thời gian sau cũng không xong phải dẹp tiệm vì bị công an rình rập, về nhà bà đi vay mượn rồi lại mở Cơ Sở Sản Xuất Nước Đá. Thấy có vẻ xôm trò, thế là Ủy Ban Nhân Dân Phường bắt phải đưa vào Hợp Tác Xã, tức mình Mẹ tôi dẹp luôn, nhất định không dây dưa gì đến chúng nó.

...

Sau đó Mẹ tôi nhờ quen biết nên được ông Lý Thái Thuận một người Việt gốc Hoa, Giám Đốc nhà in Alpha mời về làm xếp khâu sửa Morát có biên chế nhà nước. Mừng quá bà nhận lời ngay. Thế là ngày qua ngày Mẹ tôi lại đạp xe đạp từ Cổng Xe Lửa Số 6 đi làm công nhân viên ở đường Phạm Ngũ Lão gần chợ Thái Bình. Có lần mãi đến tối mịt mới thấy Mẹ tôi về, mồ hôi nhễ nhãi, trời ơi Mẹ tôi phải dắt xe đạp bị đứt dây sên từ đường Kỳ Đồng về tới nhà vì không đủ tiền sửa. Dây sên phải thay mới. Nhưng bà vẫn hớn hở, vì trong giỏ hôm đó là ngày Mẹ tôi được mua nhu yếu phẩm có 1 ký thịt heo. Nhìn Mẹ mà tôi chảy nước mắt nhưng không làm gì được cho Mẹ.

Nhưng cũng nhờ sự quen biết này mà Mẹ tôi mới vay được tiền ông Lý Thái Thuận để lo cho hai anh em tôi đi vượt biên. Ngày chia tay xuống bãi vào cuối Hè năm 1979, Mẹ tôi dúi vào tay tôi một chỉ vàng rồi ôm tôi khóc, “Mẹ không biết con sẽ đi về đâu, nhưng nếu có thoát được ráng cho Mẹ biết để Mẹ khỏi lo.” Tôi biết chắc rằng Mẹ tôi sẽ không ngủ được. May sao, rời Ngọc Hà ghe của tôi lênh đênh trên Biển Đông khoảng một tuần thì được tàu của Hoàng Gia Na Uy vớt lên đem vào Singapore. Nhập trại xong là tôi mò ra Sembawang đánh điện cấp tốc ngay về cho Mẹ chỉ với một hàng chữ "Cam on co chu Thuan" cho khỏi lộ chuyện gia đình có thân nhân đã đào tẩu với bọn công an khu vực. 

Lại nữa, không có Mẹ tôi lo cho đi thì ở lại cũng đi đạp xích lô chứ khá gì nổi ở cái xứ Xếp Hàng Cả Ngày ấy.

Mẹ tôi chia ra cho cả gia đình đi vượt biên thành ba chuyến. May sao cả ba đều trót lọt và cùng gặp nhau tại California. Năm 1981 qua tới, bà lại làm lại từ đầu. Bố mẹ tôi chở nhau đi học điện cho thực tế, hồi xưa có trường Control Data Institute ở Anaheim, không biết bây giờ còn không. Sau đó cả hai ông bà đều ra trường với tấm bằng Technician điện. Sau hãng Verifone chuyện sản xuất máy cà credit card, nhận cả hai vào làm electronic technician cho tới ngày Bố Mẹ tôi nghĩ hưu, tính ra Mẹ tôi làm cho Verifone cũng được 20 năm.

Sau khi nghĩ hưu có thời giờ rãnh rỗi, Mẹ tôi bắt đầu dồn nỗ lực vào việc nghiên cứu kinh kệ. Bà phụ trách và biên soạn cho chương trình về Phật Pháp Tuệ Đăng hàng tuần trên đài Hồn Việt TV phát đi khắp 50 tiểu bang và Canada. Ngoài ra Mẹ tôi còn dịch sách của Triết Gia Krishnamurti sang Việt Ngữ, cũng như phụ trách điều hành trang website khaiphong chấm net cho dân mạng mở mang kiến thức về các vần đề Khoa Học Xã Hội.

Nói thật, Mẹ tôi sinh tôi ra, lo lắng cho tôi từng li từng tí, cái gì tôi thích bà cũng chiều. Muốn đi chơi, Mẹ cho tiền. Muốn xe đạp có xe đạp, muốn giầy mới, đồ mới, mẹ tôi trước sau gì cũng xì tiền cho tôi mua. Chẳng bao giờ thấy Mẹ lôi la mắng gì cả. Ngay đến cái sổ học bạ hồi xưa, tháng nào mà tôi bị xuống bậc, tôi cũng nhờ Mẹ đưa cho Bố ký giùm cho xong chuyện còn đem nộp.

Ngày Mẹ tôi nghĩ hưu, bà có tiền hưu, tiền già, chẳng khi nào bà cần gì ở chúng tôi cả. Nói đúng ra thì tôi chưa lo cho Mẹ tôi được ngày nào, thứ vô cùng vô dụng đối với Mẹ tôi. Nhưng đôi khi tôi cũng có chút an ủi làm cho Mẹ tôi vui. Số là thế này. Cách đây 10 năm sau khi địa ốc bị sụp đổ, tôi xoay qua nghề nhập các loại máy về massage vô Mỹ bán. Máy thì ôi thôi tôi có đủ hết. Massage bụng, cổ, vai, lưng, tay, chân, đầu, mặt, nói chung là các loại các kiểu đủ hết. Mà Mẹ tôi sau này lại hay bị đau nhức vì hồi xưa trước 1975, có lần bà bị xe lửa đụng. Đúng vậy, xe lửa đụng nát chiếc xe hơi bà đang đi tại Cổng Xe Lửa Số 6 đâm ra bệnh đau nhức nó cứ theo bà từ dạo đó. Thế là tôi mang đủ loại máy massage qua cho Mẹ tôi trị bệnh, mang nhiều đến nỗi bạn bè của Mẹ tôi đến chơi họ còn nói dỡn, cứ tưởng như đang lạc vào Gym. Nhờ vậy mà bệnh đau nhức của Mẹ tôi cũng bớt nhiều, lại còn không phải mổ chân theo lời một ông bác sĩ kia súi bậy.

Có cái đưa máy mới thì lúc nào Mẹ tôi cũng áy náy vì sợ tôi cần hàng để bán cho khách. Tôi phải năn nỉ, “Mẹ ơi, máy con có cả kho mẹ cứ sài đồ mới đi.” Mãi bà mới chịu lấy. Đấy, đến cuối đời Mẹ tôi vẫn lo cho tôi chẳng khác gì ngày tôi còn bé.

Mẹ tôi là người ăn chay trường từ 30 năm nay. Bà sống rất đạm bạc, vui vẻ, lạc quan, yêu đời. Cách đây vài tuần, BS phát giác ra Mẹ tôi trở bạo bệnh vào thời kỳ cuối. Không than van, không rên siết, không làm phiền tới ai. Mẹ tôi đã ra đi vào trưa ngày hôm qua [thứ Tư] 26 tháng Tám, 2020 với đầy đủ con cháu chung quanh. 

Mẹ ơi, tối hôm qua lúc xe nhà quàn tới đưa Mẹ đi, tụi con tiễn Mẹ cho tới giờ xe lăn bánh. Kỷ niệm của những năm tháng thời thơ ấu lại trở về đầy ắp trong tâm trí. Bao nhiêu âu yếm ân cần mà Mẹ cho tụi con nay đã trở thành dĩ vãng. Ước gì Mẹ ráng ở lại thêm được ngày nào hay ngày đó thì vui biết mấy, hay Mẹ quay luôn về sống lại những ngày xưa ấu thơ của tụi con thì càng tốt. Con sẽ chạy quanh Mẹ để Mẹ xoa đầu gọi "Trụ của Mẹ," Mẹ phải đền cho con khi con té, Mẹ phải đền từng cái mũi chích, từng cái răng con bị nhỗ, hay là phải có Mẹ con mới lên mặt được với chúng nó. 

Nhưng ước gì thì ước vậy thôi chứ Mẹ đã đi thật rồi thì con xin kính chúc Mẹ được thảnh thơi trên cõi Vĩnh Hằng. Đời Mẹ đã hy sinh cho tụi con như thế là quá đủ, Mẹ đừng bận tâm nữa Mẹ nhé. 

Con của Mẹ.

Michael Bùi

Aug 27th, 2020

No comments:

Post a Comment