Monday, September 9, 2019

20190909 Mắt mổ như mù.


20190909 Mắt mổ như mù.

Phiet Pham 
 MẮT MỔ NHƯ MÙ

VC ĐÃ TẨY NÃO VÀ BIẾN NGƯỜI DÂN THÀNH LOÀI KÉT, VN HẾT THUỐC CHỮA RỒI!

Tác giả Hoàng Xuân Thảo
Ngày đăng: 2019-09-03

Một người bạn là bác sĩ thiện nguyện từng theo đoàn chuyên gia mổ mắt của chương trình Fred Hollows đến Việt Nam để mổ mắt cho người nghèo, giúp họ nhìn thấy ánh sáng.
Tính cho đến nay, chương trình Fred Hollows đã hoạt động thiện nguyện tại Việt Nam được 25 năm, đã mổ miễn phí và giúp cho hàng chục ngàn người Việt Nam sáng mắt.
Hôm nay tình cờ gặp bạn, tôi tò mò hỏi xem mấy lần đi Việt Nam làm thiện nguyện có ấn tượng chuyện gì không?
Anh bạn cười nói "Ấn tượng thì nhiều, nhất là khi lên mấy vùng cao vùng xa thấy người dân khổ ghê lắm! Nhưng ấn tượng nhất là mình mổ mắt cho họ xong, mắt sáng rồi nhưng vẫn như mù!" Tôi ngạc nhiên hỏi sao kỳ vậy, thì anh bạn ngồi xuống kể.
Anh nói mấy lần đi Việt Nam, lần nào đoàn mổ xong cũng có 1 buổi liên hoan giữa nhân viên của đoàn và bệnh nhân, để giao lưu trao đổi và ăn mừng. Anh kể nói chuyện với người dân, họ rất vui khi được mổ mắt miễn phí và thấy lại được ánh sáng, nhưng họ lại luôn miệng cám ơn Đảng cám ơn Nhà Nước ! Một ông cụ còn nói nhờ ơn Đảng và Nhà Nước tạo điều kiện cho đoàn thiện nguyện thì đoàn mới đến được Việt Nam !
Thực tế là các bác sĩ của đoàn đều là tình nguyện, không chỉ bỏ công sức thời gian mà còn bỏ tiền túi ra để đến Việt Nam mổ mắt miễn phí, tiền thuốc men dụng cụ đều do người dân Úc quyên góp hỗ trợ cho đoàn, đảng và nhà nước CSVN chẳng bỏ ra đồng xu nào, còn thường xuyên ăn bớt, ăn gian tiền thuốc men và làm giả danh sách bệnh nhân để lấy tiền bỏ túi riêng nữa!
Anh bạn nói thống kê của chương trình cho thấy 25 năm qua tình trạng sức khỏe và nhãn khoa của Việt Nam chẳng có gì khởi sắc. 25 năm vẫn thấy ngần ấy người nghèo, vẫn thấy ngần ấy người mù, mổ xong vẫn ơn đảng ơn nhà nước, chỉ có cán bộ ra đón đoàn là thấy ngày càng mập ra và đi xe xịn hơn trước!

MẮT SÁNG VẪN NHƯ MÙ!
(Thơ Hoàng XuânThảo)
Chương trình Fred Hollows
Liên tiếp 25 năm
Tới Việt Nam mổ mắt
Giúp cho kẻ nghèo nàn.

Cả hàng ngàn đôi mắt
Xưa sống trong tối tăm
Nay nhờ thầy nhờ thuốc
Thấy sáng như trăng rằm.

Mổ hoàn toàn miễn phí
Do những tiền lạc quyên
Từ những miền xa lạ
Những người chẳng hề quen.

Làm phúc chẳng phải dễ
Nào thủ tục nọ kia
Nào bao nhiêu giấy phép
Đoàn cũng giữ theo nề.

Miễn là người bệnh tật
Đang trong cảnh mù lòa
Tìm thấy được ánh sáng
Trong lòng như nở hoa.

Để chung niềm vui lớn
Đoàn mở tiệc liên hoan
Ai nấy mừng hơn hớn
Thầy thuốc lẫn bệnh nhân.

Một người là đại diện
Phát biểu lời tri ân:
“Nhờ ơn Bác và Đảng
Mắt chúng tôi lại lành!”

Đêm ấy ông thầy mổ
Thở dài và buồn so:
“Mổ cũng như chưa mổ
Mắt sáng vẫn như mù!”

Dân tôi lạ thế đấy
Bị tẩy não cả rồi
Chẳng biết ơn ai cả
Ơn Bác, Đảng mà thôi!
Hoàng Xuân Thảo
Tháng 12.2017

Phiet Pham 
Cách thức đối phó với mối đe dọa ngày càng gia tăng từ Trung Quốc.
Nikki Haley, chính trị gia người Mỹ, cựu đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hợp Quốc. Bài viết được đăng trên trang Foreign Affairs.Ngọc Diệp (giới thiệu)

Diễn tiến quan trọng nhất trên trường quốc tế trong hai thập kỷ trở lại đây chính là sự trỗi dậy của Trung Quốc với tư cách là một cường quốc kinh tế và quân sự lớn. Khi Trung Quốc chuyển đổi, nhiều học giả và các nhà hoạch định chính sách phương Tây dự đoán rằng cải cách kinh tế cùng với sự hội nhập kinh tế quốc tế sẽ đẩy Trung Quốc trở thành một “cổ đông có trách nhiệm” trong hệ thống quốc tế.Ý tưởng này, đôi khi được gọi là “học thuyết hội tụ”, dựa trên một giả định cho rằng một khi trở nên giàu có, Trung Quốc sẽ ngày một giống Mỹ.

Ý tưởng quả là dễ chịu, chỉ có điều không thành sự thực.. Thay vào đó, Trung Quốc với nhiều tham vọng quân sự không chỉ dừng ở mức độ phòng thủ trong phạm vi khu vực mà còn hướng ra toàn cầu với ý đồ đe nẹt. Khi sự khác biệt về công nghệ dân sự và quân sự dần được xóa nhòa trên toàn thế giới, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã đưa ra chính sách chính thức yêu cầu các công ty Trung Quốc cho phép quân đội được quyền sử dụng tất cả các công nghệ mà họ nắm giữ.

Giờ là lúc phải đối mặt với thực tế: Tập Cận Bình đã giết chết “học thuyết hội tụ”. Trung Quốc có vai trò to lớn đối với Mỹ, xuất phát từ các lý do cả tích cực lẫn tiêu cực. Các công ty Mỹ rất coi trọng thị trường quy mô lớn của Trung Quốc, vốn được xem là động cơ quan trọng đối với sự tăng trưởng của nền kinh tế thế giới. Nhưng Mỹ không được phép vì lợi ích lớn trong quan hệ kinh tế với Trung Quốc mà nhắm mắt làm ngơ trước các toan tính chính trị thù địch của Bắc Kinh. Tham vọng chiến lược của Trung Quốc không có tính hòa hiếu, gây ảnh hưởng sâu rộng.

Mỹ bày tỏ sự tiếc nuối sâu sắc về các lựa chọn của giới lãnh đạo Trung Quốc. Trong nhiều thập kỷ, Mỹ đã chú trọng vun đắp mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước. Tổng thống Jimmy Carter và Ronald Reagan đều nỗ lực tạo lập quan hệ hợp tác thông qua chuyển giao công nghệ cao để hỗ trợ hiện đại hóa và tăng trưởng kinh tế. Mỹ đã giúp Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại thế giới (WTO) với các điều khoản bao dung. Mỹ cũng tạo điều kiện cho Trung Quốc tiếp cận các thị trường Mỹ, dù Trung Quốc không đáp lại tương xứng. Không thể giải thích rằng các chính sách thù địch ngày một gia tăng của Trung Quốc là một phản ứng trước sự thiếu thân thiện từ phía Mỹ.

Chính sách ngoại giao có nguyên tắc
Kể từ khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, Mỹ là cường quốc lớn nhất thế giới dựa trên bất kể tiêu chí nào: Sản lượng kinh tế, phát minh khoa học, sức mạnh quân sự và ảnh hưởng văn hóa. Kể từ khi Chiến tranh Lạnh bùng nổ và đặc biệt là sau khi Liên Xô tan rã vào năm 1991, Mỹ đã sở hữu sức mạnh và ảnh hưởng mà ngay cả đế chế La Mã hay Đế quốc Anh cũng không thể sánh kịp. Nhưng Mỹ luôn tự cho mình là một đất nước dân chủ và tự hào về việc tôn trọng quyền của các quốc gia và dân tộc khác. Trong chính sách đối ngoại, Mỹ không phải lúc nào cũng tuân thủ các nguyên tắc hay đưa ra những quyết định sáng suốt nhất. Nhưng Mỹ cũng không tùy tiện làm bất cứ điều gì rồi sau đó lại trốn tránh trách nhiệm.

Có một nguyên tắc định hướng chính sách đối ngoại của Mỹ, đó là các nước cần tôn trọng những gì thuộc về các quốc gia khác. Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, Mỹ cung cấp viện trợ để tái thiết Đức và Nhật Bản. Mỹ không đánh cắp nguồn lực của bất kỳ nước nào. Gần đây nhất, khi lãnh đạo liên quân lật đổ Saddam Hussein, Mỹ đã chi nhiều khoản tiền lớn để giúp tái thiết Iraq. Mỹ không lấy một giọt dầu nào của nước này.

Ở trong nước, người dân Mỹ sống dưới nền pháp quyền. Luật lệ của Mỹ không chỉ là công cụ phục vụ người nắm quyền, mà còn để kiểm soát quyền lực. Hiểu biết luật pháp định hình lối tư duy và hành động của người Mỹ, và cách Mỹ can dự vào các vấn đề quốc tế.Mỹ tôn trọng các giao kèo riêng tư và cũng kỳ vọng các nước khác sẽ làm như vậy. Mỹ tôn trọng quyền sở hữu tài sản, trong đó có quyền sở hữu trí tuệ. Mỹ tin vào việc phát triển công nghệ thông qua sáng chế và sáng tạo, chứ không phải bằng cách đánh cắp ý tưởng của người khác rồi sao chép lại.

Mỹ đã giúp xây dựng và bảo vệ một hệ thống quốc tế hòa hợp với những nguyên tắc như vậy. Thông qua việc hỗ trợ gìn giữ hòa bình và ổn định thế giới, bảo đảm tự do hàng hải và hàng không trên thế giới, tạo dựng các mạng lưới máy tính và thông tin liên lạc toàn cầu, Mỹ đã dẫn dắt nền kinh tế thế giới tăng trưởng vượt bậc kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai. Nếu Mỹ không đảm nhận vai trò lãnh đạo này, cuộc sống của người dân Mỹ và vô vàn những người khác sẽ tồi tệ hơn nhiều. Cuộc sống sẽ bị bó hẹp hơn và mất an toàn hơn. Các đặc quyền của Mỹ sẽ đứng trước sức ép. Trung Quốc mong muốn chiếm đoạt vai trò lãnh đạo của Mỹ, tất nhiên là ở châu Á và ở cả phần còn lại của thế giới.

Chỉ mới vài thập kỷ trước, Trung Quốc còn là một nước nghèo, kém phát triển. Đến cuối những năm 1970, Trung Quốc bắt đầu cải cách nền kinh tế. Bắc Kinh theo dõi thành công của các nền kinh tế thị trường và áp dụng bài học từ những nước này, với những kết quả ấn tượng: Năm 1980, tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Trung Quốc đạt 200 tỷ USD. Đến năm 2018, con số này đã tăng gấp 10 lần, lên tới hơn 14.000 tỷ USD. Từ sự bùng nổ đáng kinh ngạc này, một số quốc gia đang phát triển khác bắt đầu xem Trung Quốc là hình mẫu. Những người ngưỡng mộ ca ngợi việc Trung Quốc kết hợp một cách chọn lọc các hoạt động của thị trường tự do với sự chỉ đạo tập trung từ một chính quyền quyết đoán và nhìn xa trông rộng.

Tuy nhiên, ấn tượng không kém tốc độ tăng trưởng chính là việc Trung Quốc giờ đây phải đối diện với nhiều khó khăn nghiêm trọng.Trung Quốc đã gây ra nhiều thảm họa môi trường, làm xáo trộn xã hội mà cuối cùng sẽ kích thích sự bất ổn về chính trị. Nhiều người dân đã chuyển từ nông thôn đến những thành phố bị ô nhiễm nghiêm trọng, nhưng chính quyền không cho phép họ được tiếp cận nhà ở hay giáo dục. Nền kinh tế Trung Quốc cũng tăng trưởng chậm lại. Năm 2018, tốc độ tăng trưởng công bố chính thức tụt xuống mức thấp nhất trong gần 30 năm trở lại đây, và tỷ lệ được công bố chính thức có thể bị phóng đại so với tỷ lệ tăng trưởng thực tế tế.
Các nhà lãnh đạo Trung Quốc lo sợ rằng tình hình sẽ trở nên bất ổn và vượt tầm kiểm soát. Một cách giúp giới lãnh đạo Trung Quốc kiểm soát mối đe dọa là kích động các cuộc khủng hoảng ở bên ngoài và khơi gợi tinh thần dân tộc chủ nghĩa của nhân dân trong nước. Hệ quả là một vòng luẩn quẩn các cuộc đàn áp và bất ổn tiềm tàng khiến thế giới trở nên nguy hiểm hơn.

Không còn là việc kinh doanh thông thường
Trong nhiều thập kỷ qua, các nhà chiến lược thuộc ĐCSTQ đã thảo luận về giá trị các con đường khác nhau để khôi phục sự vĩ đại của dân tộc. Một số người ủng hộ các chính sách “giấu mình chờ thời” vốn khuyến khích tăng trưởng khu vực tư nhân và nhấn mạnh việc hội nhập Trung Quốc vào nền kinh tế thế giới. Mục tiêu tối thượng của họ là tăng cường quyền lực của đảng và quân đội, nhưng theo cách thức không để cho sự trỗi dậy của Trung Quốc đe dọa phần còn lại của thế giới. Các chiến lược gia khác lại cổ súy cho lối tiếp cận hiếu thắng, mang đậm tính dân tộc chủ nghĩa và quân phiệt hơn.

Dưới sự lãnh đạo của Tập Cận Bình, cách tiếp cận thứ hai rõ ràng đang thắng thế. Chính quyền của ông đã chiếm giữ nhiều đảo ở Biển Đông, xây dựng các căn cứ quân sự trên đó, vi phạm các cam kết với cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama (và nhiều người khác) về việc không quân sự hóa. Trung Quốc đã  tấn công Việt Nam, Philippines và Indonesia vì những tranh chấp lãnh hải, cắt cáp dưới đáy biển, tấn công các đội tàu đánh cá của các nước này.

Các quan chức Trung Quốc nói rằng họ không hứng thú với tình hình chính trị của nước ngoài, nhưng thói quen hối lộ các quan chức nước ngoài của họ đã gây ra các vụ bê bối tham nhũng ở Úc, New Zealand, Malaysia, Sri Lanka, Angola và nhiều nước khác. Sáng kiến “Vành đai và Con đường” – sáng kiến tiêu biểu của Tập Cận Bình nhằm mở rộng các khoản cho vay và xây dựng cơ sở hạ tầng trên thế giới, phần lớn dựa vào các thỏa thuận tài chính tham nhũng mà sẽ tạo ra gánh nặng nợ đối với các nước bên ngoài không có khả năng thanh toán. Ngoài ra, Trung Quốc đã làm suy yếu học thuật tại các trường đại học ở Mỹ và nhiều nơi khác thông qua các Viện Khổng Tử được nhà nước tài trợ. Chính những tổ chức này phát tán tuyên truyền và đôi khi dập tắt việc thảo luận về những chủ đề bất lợi đối với Trung Quốc.

Chính quyền Trung Quốc cũng chỉ đạo các công ty Trung Quốc đánh cắp quyền sở hữu trí tuệ của Mỹ và các công ty nước ngoài một cách có hệ thống – theo thông tin của Bộ Tư pháp MỹKhông chỉ vậy, chính quyền còn yêu cầu các công ty tư nhân Trung Quốc phải chia sẻ với quân đội bất kể công nghệ nào họ có được thông qua sáng tạo, mua sắm hay đánh cắp. Chính sách mới kết hợp dân sự -quân sự mà Tập Cận Bình công bố năm 2015 yêu cầu tất cả các công ty tư nhân của Trung Quốc phải hợp tác với quân đội. Điều đó đồng nghĩa với việc giao dịch với các công ty Trung Quốc không còn là công việc kinh doanh đơn thuần. Các đối tác kinh doanh tại Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ cao đang thúc đẩy lợi ích quân sự của Bắc Kinh bất kể ý định của họ là gì.

Một chiến lược mới cho cuộc đấu tranh mới
Kể từ khi trở thành cường quốc dẫn đầu thế giới, chưa bao giờ Mỹ phải đương đầu với một đối thủ quân sự tiềm tàng và cũng là đối tác thương mại quan trọng nhất của mình. Trong Chiến tranh Lạnh, Mỹ đối đầu với Liên Xô, đất nước có nền kinh tế chỉ bằng một phần nhỏ của Trung Quốc hiện nay. Lịch sử không lặp lại, nhưng không có nghĩa là không đưa ra được bài học nào.

Trong Chiến tranh Lạnh, chính quyền Mỹ đã xây dựng các chính sách và chương trình mới để kiểm soát bước tiến công nghệ quân sự và làm suy yếu nền kinh tế của Liên Xô. Chúng bao gồm các chương trình kiểm soát xuất khẩu và xúc tiến thương mại phục vụ các mục tiêu an ninh quốc gia. Mỹ đã lập ra Cơ quan Thông tin Mỹ (USIA) để chống lại các hoạt động tuyên truyền của Liên Xô, và Sáng kiến phòng thủ Chiến lược nhằm vô hiệu hóa các tên lửa tầm xa mang đầu đạn hạt nhân của Liên Xô. Mỹ cũng lập ra các chương trình khuyến khích đào tạo bậc cao ở những lĩnh vực liên quan, chẳng hạn như tiếng Nga và công nghệ vũ khí hạt nhân.

Để đối phó với các mối đe dọa từ Trung Quốc đối với các lợi ích sống còn của Mỹ, Mỹ cần phải suy nghĩ sáng tạo và dũng cảm, không được phép có bất kỳ ảo tưởng nào về các ý đồ của đối thủ. Trước tiên, Mỹ cần phải xem xét lại các quy định về thương mại và đầu tư, đặc biệt là trong lĩnh vực công nghệ cao, không để Trung Quốc còn cơ hội khai thác sự cởi mở của Mỹ. Nhìn chung sự can thiệp của chính phủ vào chuyện kinh doanh tư nhân là không hợp lý. Nhưng an ninh quốc gia phải được ưu tiên trước các chính sách thị trường tự do. Trong tác phẩm “Sự thịnh vượng của các quốc gia”, Adam Smith đã nhấn mạnh luận điểm này, lập luận rằng lợi ích của Anh trong việc duy trì quyền bá chủ hàng hải quan trọng hơn là tự do thương mại trên biển. Ông viết: “Phòng thủ quan trọng hơn cả sự thịnh vượng”. Với việc Trung Quốc kiên quyết tận dụng ưu thế quân sự trong tất cả các hoạt động thương mại tư nhân, Mỹ phải thay đổi quan điểm khi xem xét các quy định của mình về ngoại thương, chuỗi cung ứng quốc tế, đầu tư vào trong nước, bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và các ưu đãi cho các ngành công nghiệp quốc phòng then chốt. Các quy định cần thiết sẽ tốn kém và khó khăn, nhưng đó là cái giá mà Mỹ phải trả để bảo vệ đất nước.

Ngay cả khi đã điều chỉnh các chính sách kinh tế, Mỹ cũng cần phải cải thiện hoạt động ngoại giao. Vài năm trở lại đây, tính chất cực đoan trong chiến lược an ninh quốc gia của Trung Quốc ngày một lộ rõ. Khi suy tính lại chiến lược an ninh quốc gia để đối phó với Trung Quốc, Mỹ cũng quan tâm đến việc khuyến khích các đồng minh cân nhắc lại chiến lược an ninh quốc gia của chính họ. Quốc hội Mỹ cần bảo đảm rằng các quan chức Mỹ có đủ thẩm quyền và nguồn lực cần thiết có để tăng cường sự hiểu biết về chiến lược của Trung Quốc và tập hợp các nỗ lực đa phương để cạnh tranh với Trung Quốc, chống lại ảnh hưởng của Trung Quốc, bảo vệ Mỹ trước các mối đe dọa quân sự và bảo toàn các nguyên tắc vốn là nền tảng cho hệ thống quốc tế thúc đẩy sự thịnh vượng sau Chiến tranh thế giới thứ hai.

Để xử lý các mối đe dọa từ Trung Quốc, cũng như từ Nga, Iran, Triều Tiên và các mạng lưới khủng bố thánh chiến cùng nhiều bên tham gia khác, Mỹ phải tăng cường sức mạnh quân sự. Mỹ cần phải có năng lực hải quân lớn hơn, nhiều lực lượng không kích tầm xa hơn cùng với công nghệ thông tin và tiềm lực mạng được cải thiện. Mỹ cũng phải hiện đại hóa cơ sở hạ tầng hạt nhân bị bỏ bẵng từ lâu. Ngân sách quốc phòng của Mỹ rất lớn, nhưng vẫn chưa đủ để phân bổ cho đầu tư vốn, với nguồn lực còn hạn chế, sẽ luôn có những đánh đổi. Nhưng Mỹ phải luôn sẵn sàng ứng phó một cách mạnh mẽ và thận trọng trước kẻ thù lọc lõi nhất về mặt quân sự của mình.

Trung Quốc đặt ra cho Mỹ các thách thức về trí tuệ, công nghệ, chính trị, ngoại giao và quân sự. Phản ứng đáp trả cần thiết cũng phải tương xứng trên từng mặt, đòi hỏi phải hành động trong các lĩnh vực đặc thù như tình báo, thực thi pháp luật, kinh doanh tư nhân và giáo dục bậc cao. Những năm gần đây, nhiều vấn đề đã được mô tả là đòi hỏi phải có những phản ứng “của toàn chính phủ”. Với Trung Quốc thì không chỉ cần “cả chính quyền”, mà còn là “toàn quốc gia”. May mắn thay, giới chính trị ở Mỹ đều ủng hộ việc chống lại những chính sách hiếu chiến mới của Trung Quốc. Mỹ phải hành động ngay bây giờ trước khi quá muộn. Đó là một canh bạc tất tay và là vấn đề sống còn.

Nikki Haley,  QQ chuyen

Nguyen Ng 
Thư hồi đáp của Phan Lâm Khanh đến 2 ông:
  • Nguyễn Quốc Nam (Phó Chủ Tịch/Phát Ngôn Ngôn Viên Liên Minh Dân Chủ)
  • Nguyễn Mạnh Hà – Sơn Hà (Tổng Thư Ký Văn Phòng Liên lạc cộng đồng Paris)
Thưa toàn thể quý vị,

Tôi xin lỗi đã làm mất thời giờ của quý vị đọc email này, nhưng xin quý vị kiên nhẫn đọc hết để hiểu hư thực sự việc đang xẩy ra tại cộng đồng Paris mà ông Nguyễn Mạnh Hà và Nguyễn Quốc Nam kết tội và phỉ bán tôi đủ điều từ bao lâu nay. Vì việc chung, tôi đã chịu đựng nhịn nhục giữ im lặng, vì nghĩ rằng lời qua tiếng lại chỉ có lợi cho cộng sản khai thác, im lặng rồi mọi chuyện phải trái sẽ được minh bạch theo thời gian dưới ánh sáng mặt trời. Tuy nhiên, mấy ngày qua những lời phỉ báng (kèm thư đấu tố dưới đây) post đầy trên các trang mạng xã hội do ông Nguyễn Mạnh Hà và ông Nguyễn Quốc Nam đứng ra chủ động mọi việc. Buộc tôi là Phan Lâm Khanh phải lên tiếng để sáng tỏ vấn đề.

Thưa ông Nguyễn Mạnh Hà và Nguyễn Quốc Nam

Mở đầu thư 2 ông “đấu tố” đời tư của Phan Lâm Khanh là ai?
 “Hành nghề lái xe taxi, không đức, không tài mà lãnh đạo chi bộ VNQDĐ”. Rồi hai ông lại đá đểu vào nội bộ của chi bộ VNQDĐ Paris không ưa nhau. Hai ông có biết, trong tinh thần sinh hoạt dân chủ thì “bất đồng nhưng không bất hoà” đó mới thể hiện lòng người quân tử như lời Chúa đã dạy: “Lạy Chúa, xin dạy con sống yêu thương nhau. Cho dù có nhiều bất đồng, xin cho con không bất hòa với nhau mà cứ hết lòng phục vụ Chúa”. Khác với những kẻ “sáng đầu tối đánh” - hôm trước thì gọi nhau đến làm hoà (sẽ nói ở đoạn sau) nhưng vài hôm sau lại lên mạng chụp mũ nhau là Việt gian như kẻ thù? Thì kẻ đó là tiểu nhân đê tiện.
Cũng trong đoạn mở đầu: Ông Nguyễn Mạnh Hà do cố vấn Nguyễn Quốc Nam chê Phan Lâm Khanh “dốt” nên viết “Lễ Tưởng Niệm lần thứ 89 ngày tang Yên Báy (thay vì Yên Bái) một lỗi chính tả sơ đẳng về địa danh nhưng vô cùng quan trọng mà chính vị bí thư chi bộ vẫn không nhìn thấy, cho nên việc PLK không được sự tôn trọng của một số anh em trong chi bộ VNQD Đảng cũng như một số anh em hoạt động tại Paris cũng là điều dễ hiểu.”. Hai ông đã dốt quá rồi, biết một mà không biết hai, không phải tôi sai lỗi chính tả, mà vì hai ông không hiểu lịch sử Việt Nam. Ngày tang Yên Báy (y dài) đúng với địa danh và ý nghĩa đích thực của lịch sử. Khi xẩy ra ngày tang Yên Báy (y dài) 17/06/1930 thì ở đó là địa danh Yên Báy (y dài) chứ không có Yên Bái (i ngắn).  Chữ Yên Bái (i ngắn) là do Hồ Chí Minh và đảng CSVN sau khi cướp chính quyền đổi chữ (y dài thành i ngắn) nên Yên Báy thành Yên Bái. Nói theo kiểu của các ông tức là là ăn bã của Hồ tặc và đảng CSVN rồi. Xin hai ông đọc bài ở trong link này để mở thêm kiến thức:  Yên Báy (y dài) hay Yên Bái (i ngắn) trong “Tinh Thần Yên Báy Bất Diệt”

Từ khởi đầu lá thư “đấu tố” với những nhận thức nông cạn, thiếu hiểu biết như vậy, nên các điểm sau đó chắc quý vị cũng đoán ra nó là cái giống gì rồi...Tuy thế tôi muốn làm sáng tỏ với cộng đồng xa gần:

Để trả lời thư “đấu tố” của Nguyễn Mạnh Hà và Nguyễn Quốc Nam, tôi Phan Lâm Khanh trước hết xin khẳng định trước quốc dân đồng bào và cộng đồng người Việt ở Paris rằng: 

- Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, tôi chống Tộc Kinh trá hình của Trung Quốc.
- CSVN là cai trị độc tài, làm tay sai bán nước cầu vinh phải triệt hạ.
Hai điều này, tôi đã liên tục chứng minh bằng hành động biểu tình hằng tuần - cùng với đồng bào tại Paris cũng như sự tham gia nhiệt tình của đồng hương VN trên thế giới khi có dịp ghé viếng thăm tháp Eiffel. Mục đích biểu tình lên án Trung Quốc xâm lược và Việt Cộng bán nước có truyền qua hệ thống livestream tại công trường Trocadero - Paris. Bởi tôi cho rằng “lòng yêu nước mà không thể hiện là lòng yêu nước chết”. Từ ngày 19/03/2017 cho tới nay là ròng rã 2 năm rưỡi, cuộc biểu tình hằng tuần này là sự góp sức của tất cả những người tham dự chứ không phải của riêng ai, và trở thành một sinh hoạt thường trực tích cực yểm trợ cho Tự chủ, Tự do, Dân chủ, Dân quyền, Môi sinh tại VN.

Về tấm hình chụp với mấy người trong Tộc Kinh:


Tôi đã từng giải thích về việc này cho nhiều người rằng: vì một sự tình cờ tôi được người bạn Thu Vân mời đến dự buổi tiệc chúc tết Mậu Tuất của bà Valerie Pecresse tại phòng khánh tiết quận 7 – Paris vào ngày 16/02/2018. Đây là tiệc chúc Tết cho tất cả những người Pháp gốc Á châu chứ không phải họp mặt riêng tư gì cả. “Tấm hình 4 người được chụp do  một sự ngẫu nhiên trong buổi tiệc mà thôi chứ không liên quan, liên hệ gì đến hợp tác với nhóm Tộc Kinh cả, vì lúc đó Tộc kinh chưa có và chẳng ai biết Tộc Kính là cái gì”. Thế mà ông Nguyễn Mạnh Hà và Nguyễn Quốc Nam không biết vì lý do gì cứ đem cái hình đó kết tội cho tôi làm việc với Tộc Kinh và còn gán cho tôi là “Việt gian”.

Nếu với tấm hình này, không tìm hiểu đầu đuôi của nó,  rồi chụp mũ tôi là Việt gian thì tôi xin hỏi ông Nguyễn Quốc Nam đang đứng chụp hình với 4 người Tộc Kinh như trong hình dưới đây thì ông cũng là Việt gian chứ gì nữa. Khổ nỗi ông Nam không chịu rờ sau gáy của mình để thấy ghẻ lở. Một tấm hình BS Nguyễn Quốc Nam chụp với Tộc Kinh rành rành ra đó nếu tôi đem ra đưa lên facebook nói sao cũng chẳng được. Nhưng, tôi không phải là kẻ đê tiện đi làm những chuyện như 2 ông. Và không quên nói thêm rằng BS Nguyễn Quốc Nam đã đi gặp riêng họ chỉ vài ngày trước ngày trình chiếu cuốn video nói về vụ Tộc Kinh (28/10/2018), khi về vì lý do gì mà ông Nam đã đề nghị ngưng trình chiếu và đồng thời im luôn vụ này, cho tới khi tấm hình được phổ biến mới lật đật cải chính. Cả một chuỗi mờ ám, với thái độ lấp ló cho ta một sự nghi ngờ rất lớn. Mời quý vị xem tấm hình ông Nguyễn Quốc Nam chụp chung với Tộc Kinh: 
01 
Từ cái tấm hình của tôi chụp chung với ba người kia hơn 1 năm về trước các ông “rặn” ra đến 8 vấn đề trong thư “đấu tố”, rồi vo tròn bóp méo câu chuyện, chế ra những câu mà tôi chưa hề nói tới, để rồi chụp mũ cho tôi là Việt gian... các ông “tưởng tượng” ra nhiều vấn đề, cứ cho người này thay người khác hỏi để tôi trả lời rồi họ đóng cọc và “đấu tố” tôi – những người hỏi đó đều đệ tử của “lãnh tụ” Nguyễn Quốc Nam.

Nội dung email “đấu tố” tôi dưới đây chỉ là những điều vặt vãnh bới lông tìm vết chẳng giống ai. Như cho rằng: nào tôi đến trể không biết chuyện, phê phán, dạy dỗ nhóm “Tinh Thần Diên Hồng” - Nhưng một nơi khác thì Nguyễn Quốc Nam lại nói rằng Phan Lâm Khanh đang dựa và mượn tay của nhóm “Tinh Thần Diên Hồng” bị khống chế bở VT....  Như vậy thì đúng sai ở chỗ nào thưa các ông?  Trong cùng một sự việc, các ông với người này thì thế này, với người khác thì ngược lại. Hoá ra các ông là những kẻ “lật lọng” trắng trợn hơn cả Việt Cộng.

Từ những chỗ nông cạn, tâm không thiện, tính lại ác, lòng tham lam nên nẩy sinh ra một loại người nguy hiểm “chụp mũ” bất chấp đạo lý để đạt được ý đồ của mình. Trong 8 vấn đề, không biết câu nào thật câu nào giả, toàn chuyện suy luận ấu trĩ: như cho tôi tự khai đi làm tình báo mà cũng nói ra được thì quả thật là trò đùa của đứa con nít, có ai làm tình báo mà đi khoe? Trong những chuyện hư cấu này do ông Sơn Hà (tức Nguyễn Mạnh Hà) người viết email “đấu tố” đặt ra một cách thiếu thành thật, thiếu đạo đức căn bản làm người.
Ở một điểm khác ông Nguyễn Mạnh Hà viết: “Phan Lâm Khanh nhờ Sơn Hà (và một người bạn khác) che chở. Ông Sơn Hà (SH) đồng ý với điều kiện: PLK hãy đoái công chuộc tội bằng cách đưa tất cả những tài liệu của nhóm Tộc Kinh cho ông SH, PLK đồng ý, nhưng gần 1 năm qua, PLK vẫn không đưa một tài liệu nào!” Oh là la...nghe oai thật, xin lỗi ông Nguyễn Mạnh Hà (tức Sơn Hà) tự sướng cho mình như xếp lớn của Deuxième Bureau France rồi!  Nếu tôi thực sự đi với Tộc Kinh thì có mười cái đầu của Nguyễn Mạnh Hà cũng không đỡ nỗi chứ một mình NMH đang khai giả bệnh điên để ăn tiền xã hội....
Ở điểm này tôi xin hỏi hai ông Nguyễn Mạnh Hà và Nguyễn Quốc Nam rằng: Chính các ông nói với tôi tại nhà anh Lê Minh Triết tối 22/08/2019 rằng: Ông Thái Quan thuộc tổ chức Liên Minh Dân Chủ là đàn em thân tín của ông Nguyễn Quốc Nam làm thư ký cho bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân (tự « công chúa Chen Wei Wei ») và ông Nguyễn Mạnh Hà (Sơn Hà)  có ông em ruột NMS đang dính sâu trong Tộc Kính thì tại sao các ông không khai thác được tin tức gì mà lại đòi tôi cung cấp tin tức? Trong khi tôi chẳng biết gì cả! Hai người mà ông biết đích thị dính sâu Tộc Kinh đã “đới công chuộc tội với các ông chưa thưa các ông?”.

Còn đối với VNQDĐ, anh Lê Thành Nhân khi đến Paris vào tháng 6, 2019, có gọi tôi đến hỏi riêng rằng: Anh đến Paris có nghe tin đồn là tôi [PLK] đi làm việc với Tộc Kinh để làm kinh tài cho VNQDĐ. Tôi trả lời thẳng thắn với anh Lê Thành Nhân rằng là tôi lái Taxi bao xe chở đi, bị tụi nó lừa không trả tiền, sau đó tôi phát hiện tụi nó thì tôi không còn liên hệ gì nữa. Và không bao giờ tôi nói là tôi nói đi với Tộc Kinh để làm kinh tài cho VNQDĐ cả... anh Lê Thành Nhân khuyên tôi dù bất cứ công việc gì phải cẩn thận, đất Paris rất phức tạp, Việt cộng bám rể ở đây đã lâu đời.

Sự việc gặp tại nhà anh Lê Minh Triết:
  Từ lâu tôi nghe lời khuyên của anh em, chuyện liên tục các ông đánh tôi trên các diễn đàn thì tôi “vàng thiệt không sợ lửa”. Nếu mình dùng diễn đàn Internet đánh qua lại, phân trần, đôi chối, đôi khi khó kiềm chế sẽ làm mất niềm tin của người quốc gia và có lợi cho cộng sản. Vì việc chung, Tôi nhẫn nhục chịu đựng. Chỉ lo công việc đấu tranh chống Trung Quốc và CSVN là là chính, cộng đồng cần người đấu tranh chứ không cần người lên Internet để đâm sau lưng chiến sĩ. Sau khi các ông đánh tôi cho đã hơi, hăm doạ đủ điều, kêu gọi tôi lấy công chuộc tội... kiểu cách y hệt như mấy tên công an cộng sản...tôi vẫn im lặng.
Đánh cho đã rồi một hôm vào tuần lễ cuối cùng tháng 8, anh Lê Minh Triết cũng là đồng chí VNQDĐ của tôi, mời tôi đến nhà đến gặp BS Nguyễn Quốc Nam và Nguyễn Mạnh Hà (Sơn Hà) để giải hoà.  Lúc đầu tôi không có ý định đến, vì mình biết là mình chẳng có gì liên hệ đến bọn Tộc Kinh. Nhưng sau đó tôi nghe lời của cấp lãnh đạo nên đã tới gặp mặt.
Đến nhà anh Triết, tôi nói là tôi không có liên hệ gì với Tộc Kinh cả, và tôi bị chúng lừa đi Taxi không trả tiền. Các anh [Nguyễn Mạnh Hà] lên internet bấy lâu này làm như vậy là sai.  Sau đó ông Nguyễn Mạnh Hà có nói xin lỗi và sẽ rút những bài trên internet xuống. Tôi nói rằng không lẽ anh Hà làm như vậy bây giờ chỉ có lời xin lỗi suông là xong sao, tôi yêu cầu anh viết một email đính chính và sau đó tôi [PLK] sẽ dùng email đó để gửi đi cho những ai còn thắc mắc, hoặc đăng lên facebook của tôi. 
Nhưng chờ mấy ngày tôi không thấy email xin lỗi mà lại thấy một “Tuyên Cáo Chung” do BS Nguyễn Quốc Nam soạn thảo trong đó có ba tổ chức Liên Minh Dân Chủ, Phong Trào Thăng Tiến Việt Nam và Việt Nam Quốc Dân Đảng.
Thưa quý vị đây là một vấn đề quan trọng, cá nhân tôi không đủ tư cách hay nói đúng hơn là không có quyền hạn dùng danh nghĩa Việt Nam Quốc Dân Đảng để liên kết với bất cứ một tổ chức nào mà không được sự đồng ý của cấp lãnh đạo. Do đó tôi không được phép ký.
Anh Nam đưa cho tôi tối hậu thư, vào ngày 03/09 tung thư đánh tiếp, lần này đánh thật quy mô có tổ chức.
Thưa quý vị, tôi thấy thật là buồn cười cho những người này... mới hôm trước ngồi với nhau để hoà giải, hứa viết email đính chính mà không làm lại bắt tôi lấy danh nghĩa của Việt Nam Quốc Dân Đảng kề vai sát cánh! Tôi không làm vì đó là sai nguyên tắc sinh hoạt của VNQDĐ.  Thế là lại đem tôi lên diễn đàn đánh tiếp.
“Cây muốn lặng, nhưng gió chẳng ngừng” - Đã đến lúc tôi cần lên tiếng vạch mặt những trò lưu manh chính trị của những người này.

Thưa quý vị đây là những vấn đề ở Paris mà do Nguyễn Quốc Nam là Nguyễn Mạnh Hà (tức là Sơn Hà) đại náo thiên cung:
1.   Nguyễn Quốc Nam mơ làm lãnh tụ nhưng không quân nên muốn gài VNQDĐ ở Pháp làm tay sai cho ông ta, xin lỗi ông Nam chuyện này ông đang nằm mơ.
2.   Mấy tháng nay ông đi khắp nơi để hô hào nói chuyện về Tộc Kinh nhưng chính ông cũng đến gặp Tộc Kinh để chụp hình hợp tác (hình ở trên). Bây giờ chẳng có manh múi gì nên ông đem Phan Lâm Khanh ra làm vật tế thần lắp lỗ châu mai cho ông đi với Tộc Kinh.
3.   Nguyễn Mạnh Hà, du học Pháp nhưng tiếng Pháp không đủ viết lá đơn và hiện nay thất nghiệp bám vào VPLL để xin tiền trợ cấp.  Có tính ngông nghênh tự đắc như con kiến càng...  tay sai đắc lực của Nguyễn Quốc Nam.
4.   Cả hai người này đã có nhiều “thành tích” [thành tích trong dấu ngoặc đơn] ở cộng đồng người Việt Paris
5.   Cả hai người này đều thú nhận có người thân, cực ruột làm việc cho Tộc Kinh hiện nay.
Những sự việc này sẽ lần lượt được phơi bày ra ánh sáng
Paris ngày 6 tháng 9 năm 2019
Phan Lâm Khanh
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thư Nguyễn Mạnh Hà  do Nguyễn Quốc Nam cố vấn
VẠCH MẶT NHÓM TỘC KINH VÀ TAY SAI

Kính thưa Quý vị

Trong lá thư lần trước, chúng tôi đặt các câu hỏi sau đây :
-        Ai đang vì tiền cấu kết với nhóm Tộc Kinh (TK) phản bội cộng đồng, xoá bỏ căn cước tị nạn của người Việt hải ngoại ?
-        Ai đang âm mưu làm chìm xuồng cuộc chiến chống Tộc Kinh ?
-        Ai đang xem thường cộng đồng người Việt Tị nạn hải ngoại, công khai bao che cho tay chân Tộc Kinh
-        Ai đang tiếp tay cho Việt gian để đánh phá những người muốn đem tay sai của nhóm Tộc Kinh ra ánh sáng ?
Trước đây, Collectif Transparence (CT, Nhóm Minh Bạch) đã phanh phui âm mưu của bọn Tộc Kinh có mặt trong buổi lễ trao cờ ngày 21/5/2018. Tuy nhiên, vẫn còn những kẻ liên hệ với nhóm này, nhưng không có mặt trong buổi lễ Tộc Kinh.

Lần lượt sau đây chúng tôi sẽ rọi kính hiển vi vào từng nhân vật, nêu đích danh từng cá nhân, tổ chức có liên quan hoặc bao che nhóm Tộc Kinh ra ánh sáng công luận để mọi người đánh giá.

PHAN LÂM KHANH
Phần 1

Phan Lâm Khanh (PLK) là ai ?
Phan Lâm Khanh hành nghề tài xế taxi, được một số người coi như là một người hoạt động năng nổ trong cộng đồng Paris, hiện là Bí thư của chi bộ Việt Nam Quốc Dân Đảng tại Paris, một số đảng viên ủng hộ PLK vào chức vụ này, nhưng cũng có một số đảng viên không chấp nhận vai trò này của PLK trong tổ chức, họ cho rằng PLK không đủ tài đức, khả năng để đảm nhiệm vai trò quan trọng này. 
Việt Nam Quốc Dân Đảng là một đảng chính trị có một lịch sử lâu dài và uy tín, cộng đồng Người Việt Paris cũng như đảng viên VNQDĐ chờ đợi nhiều ở vị chủ tịch chi bộ những công tác quan trọng hơn là việc livestream mỗi thứ bảy.
Chẳng những thế, trong thư mời tham dự lễ Tưởng niệm của VNQDĐ ngày 22/6/2019 do « bí thư chi bộ » PLK ký tên, đã viết « Lễ Tưởng Niệm lần thứ 89 ngày tang Yên Báy (thay vì Yên Bái) một lỗi chính tả sơ đẳng về địa danh nhưng vô cùng quan trọng mà chính vị bí thư chi bộ vẫn không nhìn thấy, cho nên việc PLK không được sự tôn trọng của một số anh em trong chi bộ VNQD Đảng cũng như một số anh em hoạt động tại Paris cũng là điều dễ hiểu.

Về tấm hình Phan Lâm Khanh chụp chung với các nhân vật trong nhóm Tộc Kinh :
  
PLK được người bạn dẫn đến 1 buổi tổ chức Tết của Mairie quận 7, Paris, có sự hiện diện của đại sứ Trung cộng, Việt cộng và vài người trong nhóm Tộc Kinh. PLK chụp hình chung với bà Phó Thị Trưởng BSG Hồng Vân, bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân (tự « công chúa Chen Wei Wei ») và ông Michel Thao Chấn ( là 3 người có mặt trong buổi lễ Tộc Kinh ngày 21/5/2018 tại Bussy Saint Georges) Tấm hình này được bà Hồng Châu đăng lên FB của bà ta ngày 17/2/2018.
Ngày 11/11/2018, nhóm Tinh thần Diên Hồng (TTDH) tổ chức buổi họp để 3 nhân vật có mặt trong buổi lễ Tộc Kinh là Vân Trang, Nguyễn Thế Tâm, Đỗ Đăng Di đến để họ có cơ hội giải thích về sự hiện diện của họ trong buổi lễ.
PLK đến trể (sau khi 3 người ấy đã ra về) PLK chưa hiểu rõ câu chuyện, đã lên tiếng : «TTDH cũng không hoàn toàn…. Mình không có quyền xét xử họ… »
PLK vào sau,  không nghe được hết nội dung buổi họp nhưng đã lên tiếng dạy dỗ các anh chị có kinh nghiệm đấu tranh trong nhóm TTDH. Thực ra, buổi họp này không phải là một toà án, mục đích buổi họp không để xét xử ai cả mà chỉ tạo cơ hội cho mọi người được lắng nghe về vai trò của 3 người trong nhóm Tộc Kinh và chọn một thái độ thích ứng về phía mình. 
Vì đến trể, PLK không nghe được hết những trao đổi giữa các người hiện diện trong TTDH và 3 người đó nhưng lại lên tiếng có vẻ như bênh vực 3 người Tộc Kinh này và phê phán những người trong TTDH : « TTDH cũng không hoàn toàn…Mình không được quyền xét xử họ….»
Ngạc nhiên về thái độ có vẻ bênh vực 3 người trong nhóm TK của PLK, bà Ca Dao mới hỏi PLK về tấm hình chụp chung với 3 người trong nhóm Tộc Kinh trên FB của bà Hồng Châu.
PLK có vẻ bối rối và giải thích lòng vòng về quan hệ gia đình của Michel Thao Chấn, mọi người không hài lòng về cách giải thích lòng vòng của PLK và yêu cầu PLK trả lời thẳng vào câu hỏi.
Văn Phòng Liên Lạc (VPLL) được biết : Sau khi tấm hình trên được phổ biến, PLK đã phân trần với nhiều người. Nhưng với mỗi người, PLK có một cách giải thích khác nhau. 
Chúng tôi tổng hợp lại, có ít nhất là tám (8) cách giải thích khác nhau của PLK:

1-    Trong buổi họp TTDH ngày 11/11/2018: PLK thú nhận có hùn hạp với bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân nhưng sau khám phá ra bị bà ta lừa nên rút ra.
Trong buổi họp TTDH ngày 11/11/2018 và trong nhiều buổi họp khác, PLK thường « lên lớp » người khác « phải biết làm chính trị » và với các bạn hoạt động, PLK vẫn thường tự hào rằng PLK « có nhiều kinh nghiệm đấu tranh , không ai qua mặt được mình » Vậy chuyện PLK « bị lừa » là vô cùng khó hiểu !
 
2-    Với ông Sơn Hà : PLK giải bày rằng có hùn hạp làm ăn với bà Mỹ Vân, Đỗ Đăng Di... vì thấy có lợi. Nay bị khám phá ra, PLK đã xin ông Sơn Hà (và một người bạn khác) che chở. Ông Sơn Hà (SH) đồng ý với điều kiện : PLK hãy đoái công chuộc tội bằng cách đưa tất cả những tài liệu của nhóm Tộc Kinh cho ông SH, PLK đồng ý, nhưng gần 1 năm qua, PLK vẫn không đưa một tài liệu nào !
 
3-    Với một người khác (xin tạm dấu tên) : Khoảng năm 2016 (tức trước khi vụ Tộc Kinh được khám phá) PLK thố lộ có hùn hạp làm ăn với bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân và khoe :  « tiền nhiều lắm, chắc không làm taxi nữa » PLK cũng cho người đó biết là mình có cả trương mục ngân hàng ở Luxembourg.
 4-    Ông H. cho ông Sơn Hà biết PLK thố lộ mình vào nhóm Tộc Kinh để làm…. nội gián, để nằm vùng 
Thế nhưng, cho tới nay, với vai trò « nội gián » PLK không hề cung cấp bất cứ tài liệu nào để tố cáo nhóm Tộc Kinh cả !
 
5-    Với ông Sơn Hà thì PLK lại giải thích : « hùn hạp với bà Mỹ Vân để kiếm tiền cho …. Việt Nam Quốc dân Đảng ! »

Nhân chuyển công tác tại Paris của ông Lê Thành Nhân (Tổng Bí Thư VN QD Đảng) ông Nguyễn Quốc Nam đã hỏi trực tiếp ông Lê Thành Nhân về việc này. Trước mặt ông Bí thư Âu châu từ Đức sang, ông LT Nhân đã trả lời : « VN QD Đảng không hề cử PLK làm chuyện này, và PLK cũng không hề báo cáo công tác « kinh tài » này cho Ban chấp hành chi bộ cũng như đảng bộ. Đảng bộ sẽ làm rõ vụ việc».
 
Chúng tôi vẫn còn chờ Ban Lãnh Đạo Trung Ương VNQDĐ lên tiếng, vì đây là một vấn đề hệ trọng, có liên quan đến uy tín của VNQD Đảng
.
 
6-  Một lần khác, PLK lại biện giải với ông Sơn Hà rằng PLK làm ăn với kết thân với bà Hồng Châu và Huỳnh Ngọc Mỹ Vân vì hai người này hứa sẽ vận động cho PLK đứng chung liên danh với bà Hồng Châu trong kỳ bầu cử Hội Đồng Thành Phố BSG sắp tới (2020)
 
7-  Với một người khác, PLK nói rằng không hùn hạp làm ăn với bà Hoàng Ngọc Mỹ Vân mà chỉ dùng taxi của mình chở bà ta đi đây, đi đó, nhưng bà ta không trả tiền !
 
8-  Trong buổi họp ngày 22/8/2019 tại nhà ông LMT, một cán bộ của VNQDĐ, PLK lại khẳng định « không liên quan gì đến nhóm Tộc Kinh ». Nhưng có 1 ngày phải chở Ông Đỗ Đăng Di (tự phong « Nhất Nam Vương của Tộc Kinh ») đi họp và : « Ông ĐĐ Di bao xe cả ngày,  nhưng…cũng không trả tiền ! » (nguyên văn lời của PLK)
 
VPLL xin khẳng định trước công luận những chi tiết trên đây là hoàn toàn sự thật. Những nhân chứng liên quan sẽ sẵn sàng ra làm chứng trong một buổi họp công khai nếu Phan Lâm Khanh cho những lời buộc tội trên là giả tạo

Những nghi vấn được đặt ra về Phan Lâm Khanh :
-        Sáu (6) trong tám (8) trường hợp nêu trên, PLK đều thú nhận mình có hùn hạp với bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân (« thủ lãnh » nhóm Tộc Kinh) Nhưng với mỗi người, PLK giải thích một cách khác nhau.

Tuy nhiên, trong hai (2) trường hợp cuối cùng, PLK lại khẳng định không liên quan gì đến nhóm Tộc Kinh mà chỉ làm nhiệm vụ tài xế không công !

Ngoài ra, trong lá thư gửi cho nội bộ VN QDĐ ngày 14/11/218, PLK lại chối hết tất cả, PLK viết : 
« Tôi, Phan Lâm Khanh long trọng thông báo cùng quý vị tôi không có một liên hệ nào với nhóm người tự xưng là Tộc Kinh » (nguyên văn)

Vậy đâu là sự thật ?   
-        Khi đóng vai trò « tài xế không công » cho « công chúa Chen Wei Wei » Huỳnh Ngọc Mỹ Vân và « Nhất Nam Vương » Đỗ Đăng Di để làm thân, với ý đồ « nội gián » có nghĩa là từ lâu, PLK đã nghe và biết rất nhiều về âm mưu rửa tiền, lừa đảo vv… của nhóm Tộc Kinh. Nếu thật sự PLK trong sạch, tại sao PLK không đi dự buổi họp quan trọng ngày 28/10/2018 để tố cáo bọn chúng với cộng đồng ?
 
-        Chẳng những thế, PLK còn cố tình gây trở ngại cho buổi hội thảo về Tộc Kinh khi được VPLL nhờ lo phần âm thanh, PLK nhận nhưng không đến (cho là bận việc ở Chùa) nhờ người khác đem đến, nhưng rất trể !
 
-        Trong các buổi họp liên quan đến vấn đề Tộc Kinh, PLK đều tránh mặt (trừ lần đến trể trong buổi họp TTDH ngày 11/11/2018 như chúng tôi đã nói ở trên)
 
-        Khi một số anh chị tập hợp ở Gare BSG để rải truyền đơn, PLK đến trể, điện thoại cho biết :« tìm không ra gare BSG » nhưng sau đó thì trốn mất.
Tài xế taxi mà tìm không ra nhà gare. Chuyện khó tin !
 
-        Nếu thật sự PLK bị bà Mỹ Vân lừa, thì buổi chiếu phim ngày 28/10/2018 là một cơ hội vô cùng tốt để PLK tố giác bọn này trước Cộng Đồng. Tại sao PLK không đến ? 
Chỉ sau khi tấm hình được phổ biến, PLK mới thú nhận là có làm ăn với bà ta và bị lừa.

Nếu tấm hình này không được phổ biến trong cộng đồng thì có lẽ « bí mật Tộc Kinh » của PLK sẽ mãi mãi được dấu kín.

Thực ra, « công chúa » Chen Wei Wei này đã mời mọc nhiều người Việt ở Paris, Strasbourg, Bretagne.v.v… hùn hạp làm ăn. Nhưng những người đó không ham tiền nên thấy ngay âm mưu của bà ta và đã từ chối.
 
-        Chỉ có MỘT (1) câu hỏi : PLK CÓ DÍNH LÍU VỚI NHÓM TỘC KINH KHÔNG ? mà  PLK đã cho  đến TÁM (8) giải thích, không những khác nhau, mà có cả đối nghịch nhau (khi thì CÓ, lúc thì KHÔNG ) cho thấy rõ ràng PLK không thành thật và có nhiều điều khuất tất !

Khi biết vụ việc đổ bể, thay vì đoái công chuộc tội, PLK lại rỉ tai, chiêu dụ một số người để tiếp tay đánh phá những người đã phanh phui vụ Tộc Kinh.

Có người cho rằng tấm hình PLK chụp với nhóm Tộc Kinh 8 tháng trước khi vụ việc Tộc Kinh được đưa ra ánh sáng là đã giải oan cho PLK.
Không hề ! Ngược lại : Bức ảnh đó chứng minh PLK đã làm ăn từ rất lâu với bà Huỳnh Ngọc Mỹ Vân (khoảng năm 2016) nhưng chưa bị khám phá mà thôi. 
Nên nhớ, dự án Tộc Kinh này đã được âm thầm khởi xướng từ hơn 10 năm trước đó (theo lời của Trần Nghĩa Hiệp và Nguyễn Thế Tâm, là hai người tự nhận mình là Tộc Kinh !)
-        Khi nhóm TTDH bỏ phiếu về việc kiện hay không vụ Tộc Kinh, PLK đã biểu quyết « KHÔNG » ! điều này khẳng định lần nữa thái độ bao che của PLK đối với nhóm Tộc Kinh.
 
-        Sau khi bà Ca Dao đưa tấm hình của PLK vào nhóm TTDH, PLK đã trả thù bằng cách ly gián ông Sơn Hà với ông Nguyễn Quốc Nam và bà Ca Dao. Đồng thời, PLK cũng vận động một số người trong cộng đồng tẩy chay ông NQ Nam và bà Ca Dao. Nhìn thấy ý đồ đó nên ông Sơn Hà đã từ chối hợp tác. Vì vậy, PLK đã nhờ người khác. 

Nhờ ai ?

Những ai đã tiếp tay PLK đánh phá những người tố cáo nhóm Tộc Kinh ?

Xin chờ đọc tiếp những tài liệu sẽ được phổ biến trong thời gian tới.

        Ngoài những khuất tất trong cách giải thích về lý do làm ăn với nhóm Tộc Kinh. Còn nhiều bí ẩn đằng sau những hoạt động của PLK mà nhiều người chưa biết.

        Phan Lâm Khanh đã đâm sau lưng đồng đội, đã tiếm danh chiến hữu như thế nào ?  PLK đã khuất tất trong vấn đề tiền bạc ra sao?

        Chúng tôi sẽ tiếp tục bạch hoá bằng những chứng cứ không thể chối cãi để quý vị được tường và cũng để trong sạch hoá cộng đồng.
        Mục đích VPLL đưa những bằng chứng này ra không phải để đánh phá bất kỳ ai mà chỉ muốn đưa SỰ THẬT ra trước công luận để quý vị tự phán xét.

Văn Phòng Liên Lạc Các Hội đoàn Người Việt Tự Do tại Pháp và những thân hữu nhóm Collectif Transparence quyết tâm bài trừ nhóm Tộc Kinh và đồng bọn.
 Ghi chú:

- Quý vị có thể mở pièce jointe để đọc bản PDF rõ hơn
- Một số tài liệu về việc vạch mặt Tộc Kinh để tham khảo:

Phiet Pham 
Trung Quốc đang thực hiện chiến thuật nuốt từng hải lý biển Việt Nam
September 4, 2019
02
Họa đồ di chuyển của Hải Dương 8
Thường Sơn
(VNTB) – Trong lúc 6 tàu ngầm lớp Kilo của Hải quân Việt Nam được cho là còn phải đi chống ngập ở Hà Nội và Sài Gòn, còn các tàu chiến khác, kể cả ‘tàu buồm hiện đại nhất thế giới’ mang tên Lê Quý Đôn mất dạng, toàn bộ lực lượng hải quân Việt Nam vẫn phủ phục trong tư thế bất  lực và kiên định… bám bờ, các tàu Trung Quốc đã thả giàn tung hoành ở Biển Đông và ngay trong ‘vùng chủ quyền không thể tranh cãi’ của Việt Nam.
Chỉ trong vòng khoảng một tuần, nhóm tàu khảo sát Hải Dương-8 của Trung Quốc đã tiến sâu thêm 30 km vào vùng biển Việt Nam và chỉ còn cách bờ biển tỉnh Ninh Thuận, miền trung Việt Nam khoảng 155 km, theo dữ liệu theo dõi tàu biển của trang Marine Traffic vào sáng sớm ngày 1/9. 
Trước đó vào ngày 24/8, Hải Dương 8 cùng các tàu hải cảnh của Trung Quốc chỉ cách bờ biển Phan Thiết của Việt Nam khoảng 185 km.
Vụ tàu Trung Quốc lấn dần từng chục hải lý như thế đã gián tiếp tiết lộ một sự thật bi thảm: trong suốt thời gian từ đầu tháng 6 năm 2019 khi tàu Trung Quốc bắt đầu xâm nhập bãi Tư Chính, Bộ Quốc phòng và Cảnh sát biển Việt Nam đã đối phó tệ hại đến mức Trung Quốc hoàn toàn coi thường những hành động đối phó này.
Chiến thuật Việt Nam dùng một số tàu chiến và tàu hải cảnh bao vây tàu Trung Quốc, hoặc bám chặt tàu Trung Quốc đã tỏ ra vô ích và vô tích sự, bởi về số lượng thì tàu Trung Quốc luôn vượt gấp ít ra vài ba lần số tàu Việt Nam, còn việc bị bám đuôi thì Trung Quốc chẳng coi ra gì.
Cho tới nay, phía Việt Nam vẫn chẳng dám nổ một phát súng nào, dù chỉ để cảnh cáo tàu Trung Quốc.
Vì sao lực lượng hải quân Việt Nam lại phủ phục đến thế? Nếu nổ ra chiến tranh thật sự với Trung Quốc thì lực lượng này sẽ đánh chác ra sao?
Nếu ai đó cho rằng hải quân Việt Nam còn đang ‘giấu mình’, vẫn nêu cao tinh thần yêu nước và sẽ ra đòn quyết địnbh vào một thời điểm thuận lợi, là thế nào để giải thích việc một đô đốc của quân chủng này – Nguyễn Văn Hiến – cách đây không lâu đã bị tống vào ‘lò’ của ‘tổng tịch’ Nguyễn Phú Trọng vì tội ‘ăn đất’?
*** Thật khó tin cho đến bây giờ "người ta" vẩn còn ngây thơ cho rằng Trọng lú bị sức ép từ rợ hán! Trọng lú đi Hoa kỳ, nếu có, là do rợ hán ra lệnh. Đừng trông mong gì về lũ chồn hôi giặc hồ mà rợ hán gọi là "lũ con hoang-tức cẩu tạp chủng".  Mọi diển biến hiện nay đều do bọn chúng đóng kịch với nhau. Cả thế giới đều hiểu rỏ.
Trung Quốc muốn ép Trọng?
Việc tàu Hải Dương 8, vừa trở lại khu vực Bãi Tư Chính sau 5 ngày quay lại đảo Đá Chữ Thập để tiếp liệu, lại rời Bãi Tư Chính để ‘tham quan’ vùng biển gần Phan Thiết, xảy ra trong bối cảnh một tin tức đang ngày càng cận kề: sau một thời gian khá dài được Ban Bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương tận tình cứu chữa, ‘Tổng tịch’ Nguyễn Phú Trọng đã gần như hồi phục khỏi cơn bạo bệnh và chuẩn bị cho chuyến thăm Washington – một chuyến đi đặc biệt quan trọng – không chỉ về danh thể của Nguyễn Phú Trọng mà còn do tính chất đối đầu đã tới lúc không thể khoan nhượng giữa Việt Nam với Trung Quốc, mà theo đó Việt Nam đang rất cần đến lực lượng hải quân và không quân của Hoa Kỳ – đối trọng duy nhất với Trung Quốc tại Biển Đông – để bảo vệ Việt Nam khai thác dầu khí nuôi đảng.
Chẳng khó để hình dung ra rằng Tập Cận Bình chẳng thích thú gì với chuyến đi Mỹ của Nguyễn Phú Trọng, và muốn gây sức ép buộc Trọng phải hủy bỏ chuyến đi đó. Hoặc nếu không hủy bỏ thì buộc Nguyễn Phú Trọng phải đi Trung Quốc trước khi đi Mỹ, như một biểu hiện ‘triều kiến’.
Thời điểm dự kiến cho chuyến đi Mỹ của Nguyễn Phú Trọng đang lùi sang tháng 10 năm 2019.
Đã hầu như chắc chắn là sau giai đoạn đầu cho tàu Hải Dương 8 vào quấy phá tại Bãi Tư Chính, Trung Quốc sẽ còn ra những đòn mới và lắm chiêu trò hơn nhằm hành hạ tinh thần ảo não của giới chóp bu Việt Nam.
Trung Quốc đang thực hiện chiến thuật nuốt từng hải lý biển Việt Nam. Có thể vào một ngày đẹp trời không lâu nữa, người dân và các lực lượng quân đội lẫn cảnh sát ở Phan Thiết hoặc ở một thành phố duyên hải nào đó của Việt Nam sẽ trố mắt trước những chiếc tàu giương cờ Trung Quốc lừng lững ngự ngay trước mắt họ ở vùng biển sát bờ.

Phiet Pham 
Việt Nam có dám làm đồng minh với Hoa Kỳ hay không?
Trúc Giang MN  - Đồng minh phải được hiểu là đồng minh thật sự có hiệp ước đàng hoàng chớ không phải là “Đối tác chiến lược toàn diện” theo kiểu của Việt Cộng. 
Trong việc tranh chấp ở Biển Đông, Việt Nam là nước lực yếu thế cô so với Trung Cộng, vì Việt Nam không có đồng minh nào cả. Hoa Kỳ thường xuyên tố cáo Trung Cộng đã bắt nạt các nước nhỏ ở khu vực Biển Đông, đồng thời nêu ra vấn đề đồng minh với Việt Nam trong thái độ chỉ trích Việt Nam và chế độ Cộng Sản. 
Ngoại trưởng Mỹ, Mike Pompeo tuyên bố tại Thái Lan: “Chúng tôi và các đồng minh, sẽ không bao giờ tự uống liều thuốc độc mà nhúng tay vào hai nước Cộng Sản đã và đang làm trò hề trong khu vực Biển Đông. Chỉ khi nào Việt Nam chính thức tuyên bố làm đồng minh với Hoa Kỳ, hoặc kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, giống như Philippines đã thắng kiện Trung Quốc, thì chúng tôi sẽ lên tiếng cảnh cáo đối với Trung Quốc... Mỹ không xen vào các nước không phải là đồng minh...” 
Tóm lại, Mỹ chỉ giúp đỡ khi Việt Nam là đồng minh của Mỹ, trái lại, Mỹ sẽ đứng ngoài xem “hai nước Cộng Sản đã và đang trò hề ở khu vực Biển Đông”. 
Như thế, liệu Việt Nam có dám làm đồng minh với Hoa Kỳ hay không? 
Chắc chắn là không rồi. 
Đồng minh được hiểu là chính thức bằng một hiệp ước rõ ràng chớ không phải là tuyên bố “Đối tác chiến lược gì gì đó” như Bộ trưởng Công an Tô Lâm đã nói với Thứ trưởng Ngoại giao David Hale vào ngày 25-9-2019 như sau: “Việt Nam luôn luôn coi Mỹ là một trong những đối tác quan trọng hàng đầu, và mong muốn tiếp tục thúc đẩy quan hệ Đối tác toàn diện trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, thể chế chính trị của nhau”
Ông Tô Lâm tuyên bố nước đôi, là Việt Nam mong muốn quan hệ Hợp tác toàn diện, nhưng Mỹ không mong muốn điều dó. Tuyên bố của Ngoại trưởng Mike Pompeo rất rõ ràng. Chỉ có đồng minh thôi. 
Như vậy là quan điểm của hai nước khác nhau. Và chắc chắn là Việt Cộng không dám làm đồng minh của Hoa Kỳ. Những lý do như sau. 
Những lý do Việt Cộng không dám làm đồng minh của Hoa Kỳ 
1. Việt Nam đã mất nước vào tay Trung Cộng từ lâu rồi 
Cán bộ đảng viên Việt Nam đã có “hàng trăm nầy đến hàng trăm khác” làm gián điệp cho Trung Cộng. Những thái thú nào có âm mưu phản chủ hoặc chống lại tay sai đắc lực của Tàu Cộng thì liền bị tiêu diệt ngay. Đó là trường hợp của Trần Đại Quang chống lại Nguyễn Phú Trọng nên “được” tặng miễn phí phóng xạ Polonium-210. 
Trần Đại Quang thăm Trung Cộng từ 11 đến 15 tháng 5 năm 2017, được tiếp đón vô cùng long trọng dành cho quốc khách, 21 phát súng đại bác chào mừng. Ngày 13-5-2017 ông Quang đến thăm Phúc Kiến thì thấy mệt mõi, chóng mặt, buồn nôn, khó thở. Về Việt Nam rồi bí mật qua Nhật Bản chữa bịnh. Vì bí mật nên người dân không biết chủ tịch của họ biến mất ở đâu, sống chết ra sao. 
Ngày 21-9-2018, Trần Đại Quang chết. Có tịch rục rịch. Nguyễn Phú Trọng viếng đám ma của Trần Đại Quang mà trong lòng lo sợ hồn ma báo oán nên phải bắt ấn kim cang để phòng vệ. 
03
2. Nguyễn Phú Trọng thề ăn đời ở kiếp với Trung Cộng 
- “Trần Ích Tắc” sang Tàu cầu viện:
Người dân trong nước ai ai cũng biết Nguyễn Phú Trọng là người của Trung Cộng rồi.  Một bí mật đã bị ém nhẹm, đó là Nguyễn Phú Trọng cầu viện quân Tàu với lý do là bảo vệ Đại hội đảng khóa XII, chống đảo chánh. TS Nguyễn Văn Đệ, Hiệu trưởng Đại học Đồng Tháp tiết lộ qua email về nội dung nầy. 
Để chống phe Nguyễn Tấn Dũng có thể làm cuộc đảo chánh, Nguyễn Phú Trọng cử Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng qua Tàu cầu viện, xin bảo vệ Đại hội đảng khóa XII, diễn ra từ ngày 20 đến 28 tháng 1 năm 2016. Bắc Kinh thấy ông Trọng không có tài năng nào cả, ngoài một mớ lý thuyết về Chủ nghĩa Mác-Lênin, tuy nhiên Trọng là người dễ sai khiến nên Tập Cận Bình ủng hộ. 
- Máy bay Trung Cộng áp sát răn đe trên không phận Việt Nam: 
Từ ngày 1-8-2016, trước Đại hội XII, máy bay quân sự Trung Cộng xâm phạm không phận Việt Nam, áp sát trên các tỉnh miền Bắc, xâm phạm vùng bay an toàn của Việt Nam khiến cho các chuyến bay dân sự của các hãng hàng không phải hủy bỏ. Đã có 46 vụ máy bay rất thấp, ở 12,000m. Trên vùng biển Việt Nam, máy bay quân sự Trung Cộng hạ xuống ở mức 2,000m. 
- Vết thương rướm máu của Việt Cộng về việc làm đồng minh với Liên Xô:
Cộng Sản Việt Nam và Liên Xô có “Hiệp ước Việt Nam và Liên Xô năm 1978” được ký ngày 3-11-1978. 
Điều 6 của hiệp ước có ghi như sau: “Trong trường hợp một trong các bên trở thành đối tượng của một cuộc tấn công hoặc đe dọa tấn công, các bên ký kết sẽ ngay lập tức bắt đầu tham vấn lẫn nhau để loại bỏ mối đe dọa đó và thực hiện các biện pháp hiệu quả phù hợp để đảm bảo hòa bình và an ninh cho quốc gia của hai bên”. 
Thế mà khi Việt Nam bị Trung Cộng đánh te tua, hộc máu mồm ở những tỉnh biên giới phía Bắc vào ngày 17-2-1979 vậy mà quân đội Liên Xô ở Cam Ranh, bình chân như vại, khoanh tay đứng nhìn người đồng chí, đồng minh của mình, mà không có hành động nào thực hiện hiệp ước cả. 
Hiệp ước chưa ráo mực, chưa đầy một năm nầy khiến cho Việt Cộng phải chủ trương quốc phòng ba không: Không tham gia các liên minh quân sự; Không đi theo bất kỳ nước nào để chống lại một nước khác; Không có các căn cứ quân sự của nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam. 
Do kinh nghiệm đau thương đó mà Việt Cộng e ngại làm đồng minh của Hoa Kỳ. 
- Làm đồng minh của Mỹ luôn phập phồng lo sợ bị bỏ rơi: 
Hoa Kỳ không chiếm lãnh thổ của đồng minh, nhưng chính sách đối ngoại của Mỹ có thể thay đổi theo định kỳ 4 năm hoặc 8 năm tùy theo tình hình thế giới, hoặc vì quyền lợi của Mỹ. Make America Great Again. “America first”. Do đó Mỹ có thể bỏ rơi đồng minh như Việt Nam Cộng Hòa chẳng hạn, cũng có người nói Mỹ phản bội đồng minh. 
Tổng thống Donald Trump mở màn cuộc chiến tranh thương mại với mục đích tạo ra sự công bằng trong việc mua bán giữa hai nước Mỹ-Trung. Thương chiến rồi cũng sẽ chấm dứt ở một mức độ nào đó do đồng thuận giữa hai bên. 
Làm đồng minh của Mỹ cũng phập phồng lo sợ, lo sợ bị bỏ rơi, và nước xa không cứu được lửa gần. 
- Việt Cộng và Trung Cộng dựa vào nhau để sinh tồn 
* Việt Cộng dựa vào Trung Cộng để được sinh tồn: 
“Đi với Mỹ thì mất Đảng, đi với Tàu Cộng thì mất nước”, thà mất nước hơn mất Đảng. Đó là lý do Việt Cộng phải theo Tàu Cộng để bảo vệ Đảng. Cựu Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã nhiều lần tuyên bố: “Bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát”. Điều 4 hiến pháp quy định Đảng CSVN là “lực lượng duy nhất lãnh đạo Nhà nước, lãnh đạo xã hội”. 
Như vậy phải giữ điều 4 để được sống còn. Vì sao? Vì đảng CSVN có nợ máu với nhân dân, có thành tích bán nước, thành tích cướp của giết người trong vụ đánh tư sản ở miền Nam. Đảng dùng chế độ công an trị và côn đồ trị để khống chế, đàn áp nhân dân, tước đoạt các quyền con người và quyền công dân. Chế độ Cộng Sản đã tàn phá, hủy hoại những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một xã hội mà con người mất nhân tính, vô cảm như hiện nay ở trong nước. 
Tóm lại, để bảo vệ Đảng thì Cộng Sản Việt Nam phải theo Trung Cộng hơn là làm đồng minh với Mỹ. 
* Trung Cộng phải dựa vào Việt Cộng để được sinh tồn: 
Trung Cộng cần phải có một nước Việt Nam Cộng Sản, vì nếu không, thì một nước dân chủ, đồng minh của Mỹ sẽ đe dọa như con dao kề sát bên hông của họ. 
Trung Cộng cũng cần phải có một nước chư hầu để bảo vệ con đường chiến lược trong lòng biển, cho tàu ngầm của họ đi ra biển lớn để bảo vệ an ninh cho Bắc Kinh. Việt Nam có hai hải cảng làm đầu mắc xích trên Vành đai Con đường. 
3. Trung Cộng đã có những ngón đòn để kềm giữ CSVN luôn luôn nằm trong lòng bàn tay của họ
Cộng Sản Việt Nam đã sử dụng những biện pháp khủng bố, trấn áp người dân, thì Trung Cộng cũng đã sử dụng những ngón đòn độc đó để giữ Việt Cộng luôn nằm trong tay của họ, tức là trừng phạt những thái thú cứng đầu, phản chủ, kéo đứa con hoang đàng về nhà Bắc Kinh. (Ngày 27-6-2016, Dương Khiết Trì (Yang Jiechi) qua Việt Nam, tờ Hoàn cầu thời báo (Global Times) gọi là “Ông Dương sang thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”. (Chinese media: In Vietnam, Yang calls “prodigal son” to return home). 
Trung Cộng dùng những đòn độc để khống chế Việt Cộng:
Sau những trận đòn, Việt Cộng ngoan ngoản phục tùng Trung Cộng, bằng cách thường xuyên qua chầu phục, và ký liên tiếp những cam kết, những thỏa thuận, hợp tác, nội dung thi hành chương trình 30 năm Thành Đô, bằng nêu cao phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt, mục đích sáp nhập khu tự trị sắc tộc Việt Nam vào cộng đồng các dân tộc Trung Quốc. 
- Hai chiếc máy bay của Việt Cộng bị rơi xuống biển một cách bí mật: 
Ngày 14-6-2016, một máy bay chiến đấu hiện đại thuộc thế hệ 4, Su-30MK2 xuất phát từ sân bay Sao Vàng, Thanh Hóa để thực tập huấn luyện, sau đó mất liên lạc ở Diễn Châu, Nghệ An. Sự mất tích rất bí mật, một trong hai phi công đã chết. 
Hai ngày sau, 16-6-2016, đến phiên chiếc máy bay tìm kiếm, cứu hộ CASA C-212 cũng mất liên lạc. 9 nhân viên trên máy bay chết hết. 
Tiêm kích Su-30MK2 xuất phát từ Thanh Hóa, mất tích ở Nghệ An. CASA C-212 xuất phát ở sân bay Gia Lâm, Hà Nội mất tích ở vùng biển Bạch Long Vỹ, Hải Phòng. 
Sau khi quan sát những mảnh vụng vớt lên được, các chuyên viên kết luận, máy bay bị “va đập”, “bị tác động từ bên noài” nhưng thủ phạm là ai thì vẫn còn nằm trong nghi vấn. Phải chờ vớt được cái hộp đen mới biết rõ thêm chi tiết. 
Trang mạng Nguyên Xuân Phúc cho rằng máy bay bị bắn rơi. 
Trên thực tế, thủ phạm là ai, ai ai cũng biết. Đó là người bạn lạ của nước láng giềng lạ. 
- Trung Cộng gây kinh hoàng ở biên giới: bắt cóc người mổ lấy nội tạng 
Ngày 27-7-2016, Công an huyện Si Ma Cai nhận được công văn số 1177 CAT-PV 11 của Công an tỉnh Lào Cai, thông báo: “Tại địa phận giáp ranh Việt Nam-Trung Quốc ở tỉnh Hà Giang, trong 6 tháng đầu năm 2016 đã xảy ra 16 vụ/16 nạn nhân bị bắt cóc, mổ lấy nội tạng (gan, thận, tim, mắt...) 
Qua xác minh, nắm được các đối tượng là người Trung Quốc, tổ chức thành từng nhóm từ 3 đến 5 đối tượng, sử dụng xe ô tô (không có bản số kiểm soát), đối tượng nhắm vào những gia đình có người già, trẻ em ở nhà một mình, học sinh các trường tổ chức đi học ngoại khóa, trẻ em đi chăn gia súc, làm nương rẫy một mình...Các đối tượng bắt cóc đưa lên ô tô, đến khu vực vắng để chuyên viên mổ lấy nội tạng. 
Để phòng ngừa có hiệu quả loại tội phạm này, lãnh đạo Công an huyện yêu cầu Công an các xã, các trường học trên địa bàn huyện, thông báo đến toàn thể nhân dân và học sinh về các phương thức thủ đoạn hoạt động của loại tội phạm này, tuyên truyền cho mọi người khi đi đến gần khu vực biên giới thì không nên đi một mình mà đi theo nhóm 3 người đến 5 người để tránh những hậu quả đáng tiếc xảy ra. 
Khi phát hiện đối tượng nghi vấn có các hành vi hoạt động như đã nêu ở trên, báo cáo kịp thời về Công an huyện để phối hợp bắt giữ đối tượng”. Người ký thông báo này là Thượng tá Trịnh Minh Phú, Phó trưởng Công an huyện Si Ma Cai. 
- Trung Cộng gây kinh hoàng trên 10 tỉnh Việt Nam: thả rắn lục đuôi đỏ cực độc cắn người. 
Cuối năm 2014, người dân ở nhiều tỉnh Miền Trung và Miền Tây Nam Bộ đã trải qua một phen vô cùng kinh hãi vì bị rắn lục đuôi đỏ liên tục tấn công vào hàng ngàn người, trong đó có một số tử vong.
Người dân ở các tỉnh: Nghệ An, Thanh Hóa, Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Phú Yên, Huế, Cần Thơ, Tiền Giang, Long An, Vĩnh Long, Bình Dương và nhiều tỉnh khác ở đồng bằng Sông Cửu Long... phải một phen kinh hoàng trước sự việc chưa từng xảy ra bao giờ. Đó là việc rắn lục đuôi đỏ cực độc xuất hiện đồng loạt trên một bình diện rộng lớn, và cắn người như thế.
Theo lời người dân thôn An Hạ 3, trước khi rắn lục đuôi đỏ (RLĐĐ) xuất hiện, họ thấy một nhóm khoảng 10 người lạ mặt, mang bao tải đi dọc theo bờ kinh.
Một thanh niên 20 tuổi, anh Võ Quang Anh, ở thị xã Châu Ô, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi, đưa lên trang facebook của anh những điều chính anh thấy và nghe thuật lại, thì bị công an bắt giữ về tội phao tin đồn thất thiệt.
Nhà văn Võ Thị Hảo (Hà Nội) cho đó là hành vi trấn áp và bưng bít thông tin. Người dân sẽ sợ hãi, báo chí cũng sợ hãi, và bịnh viện cũng sẽ không dám trả lời về người dân bị rắn lục đuôi đỏ cắn trên cả nước.
Đại nạn rắn lục đuôi đỏ cũng có thể là do bàn tay bí mật, bàn tay lạ đó tạo ra. Nhưng rất tiếc là chính quyền vô trách nhiệm mà còn bưng bít và đe dọa nhân dân. 
- Tin tặc Trung Cộng tấn công gây tê liệt toàn thể máy tính của 4 sân bay trên cả nước 
1). Bốn phi trường bị tấn công 
Ngày 29-7-2016, 4 phi trường từ Bắc chí Nam Việt Nam đã bị tin tặc tấn công. Các phi trường Nội Bài, Đà Nẵng, Sài Gòn và Phú Quốc bị thay đổi giao diện, kèm theo những chửi bới và khiêu khích. 
Lúc 13 giờ 46 phút hệ thống điện toán phi trường Tân Sơn Nhất bị tấn công. Lúc 16 giờ 7 phút, hệ thống máy tính của phi trường Nội Bài bị tấn công. Các hệ thống làm thủ tục đăng ký chuyến bay của hai hãng hàng không VietJet Air và Vietnam Airlines tại hai phi trường Nội Bài và Tân Sơn Nhất không hoạt động nên nhân viên phải viết tay trên giấy, thay vì trên máy computer. Do đó các chuyến bay bị đình trệ. 
Hai sân bay Đà Nẵng và Phú Quốc cũng bị tấn công tương tự. 
Màn hình của website Vietnam Airlines hiện ra phù hiệu của Toán tin tặc 1937 CN với lời lẽ chửi bới VN và Philippines, và xác định Biển Đông là lãnh thổ của Trung Quốc như sau: 
04
“FUCK VIETNAM PHILIPPINES JOINT ACTIONT * #Op CHINA ACTION IS IGNORANCE! 
VIETNAM THE PHILIPPINES ONLY THE UNITED STATES, JAPAN, RESTRICT CHINA’S PAWN* MAN TO BE LOW KEY 
SOUTH CHINA SEA IS CHINA’S INHERENT TERRITORY 
CHINA’S TERRITORIAL INVIOLABILITY * THIS IS A WARNING FROM CHINA 1937 CN TEAM” 
2). Nhóm tin tặc 1937cN 
Nhóm tin tặc 1937cN, tên tiếng Anh là China Network of Army Group, là nhóm tin tặc hàng đầu của Trung Cộng, con số 1937 được dùng để ghi nhớ sự kiện thảm sát ở Nam Kinh năm 1937 do quân phiệt Nhật thực hiện làm chết 300,000 người Trung Hoa. 
Nhóm nầy có thành tích đã thực hiện đánh phá 36,820 trang mạng của các quốc gia châu Á, nhất là Việt Nam và Philippines. 
Tử huyệt của Việt Nam là nằm trong hệ thống công nghệ máy tính Trung Cộng ZTE (ZTE=Zhongxin Telecommunication Equipments) 
Những biện pháp khống chế Việt Cộng của Trung Cộng 
Ngoài những ngón đòn cảnh cáo nêu trên, Trung Cộng còn những thứ vũ khác để kềm chế Việt Cộng, như vũ khí bùn đỏ của hai nhà máy bauxit ở Tây nguyên, vũ khí nước của sông Mekong, dầu tràn phủ cả miền ven biển Việt Nam, nhưng nguy hiểm nhất là tin tặc Trung Cộng. 
Trung Cộng còn có biện pháp theo dõi, kiểm soát mọi hành vi của Việt Cộng thông qua Ủy Ban Chỉ đạo Hợp tác song ương Việt-Trung (Guiding Committee for China-Vietnam). 
Như vậy Việt Cộng khó thay lòng đổi dạ phản chủ vì đã bị cấy “sinh tử phù” của Thiên Sơn Đồng Lão trong phái Tiêu Dao trong Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung 
Những “đối tác khó hiểu” của Việt Cộng 
Trong quan hệ ngoại giao, Việt Cộng có nhiều “đối tác” khó hiểu như: Đối tác song phương, Đối tác khu vực, Đối tác toàn diện, Đối tác chiến lược. 
Viện nghiên cứu chiến lược Việt Cộng liệt kê các loại đối tác như sau: Việt Nam có 3 Đối tác chiến lược toàn diện, 15 Đối tác chiến lược, 12 Đối tác toàn diện. Không ai hiểu sự khác nhau giữa “Đối tác chiến lược toàn diện” với “Đối tác chiến lược”. Việt Cộng có nhiều đối tác như thế nhưng không có một đồng minh nào cả. 
Kết luận 
Việt Nam đã mất quyền tự chủ từ lâu rồi, hơn nữa Việt Cộng phải dựa vào Trung Cộng để bảo vệ đảng, cho dù bị mất nước cũng được. Cựu Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã cảnh báo rằng “Bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát”, tức là bỏ đảng CSVN thì bị người dân nổi dậy tiêu diệt. Cho dù có muốn “thoát Trung” cũng không được vì Trung Cộng đã có nhiều vũ khí độc hại để kềm giữ Việt Cộng trong đại gia đình các tộc thuộc thuộc chính quyền trung ương Ở Bắc Kinh mà Nguyễn Văn Linh đã thỉnh nguyện ở Hội nghị Thành Đô năm 1990. 
Việt Cộng chắc chắn là không dám làm đồng minh chính thức với Hoa Kỳ. Vậy có thể làm đối tác ở mức độ nào đó có cái tên khó hiểu, như cho Mỹ sử dụng hai sân bay Đà Nẵng và Biên Hòa. 
05.09.2019


No comments:

Post a Comment