20251107 CDTL Ai Là Cộng Sản Giặc Hồ Phần 13
Google Translated
July 10 1954
***
Dưới đây là tài liệu thảo luận về sự tranh giành từ vĩ tuyến 13, 14, 15, 16 và 18 giữa con hoang cộng sản giặc Hồ và Pháp.
Cho đến hôm nay độc giả có thể hiểu tại sao con hoang cộng sản giặc Hồ quyết đòi cho được việc chia cắt nước Việt-Nam tại vĩ tuyến 13.
Mục đích duy nhất chỉ là dể dâng biển đảo Việt-Nam cho tầu cộng qua công hàm 14/09/1958 của Phạm Văn Đồng.
“Soviet Foreign Minister Vyacheslav M. Molotov and French Prime Minister Mendes-France discuss the upcoming Geneva Convention at a dinner in honor of Mendes-France. The two then discuss Vietnam and Mendes-France’s planned meeting with Vietnamese (DRV) foreign minister Pham Van Dong, as well as a possible redefining of the demarcation line between North and South Vietnam.
Bộ trưởng Ngoại giao Liên Xô Vyacheslav M. Molotov và Thủ tướng Pháp Mendes-France thảo luận về Công ước Geneva sắp tới tại một bữa tiệc tối vinh danh Mendes-France. Hai bên sau đó thảo luận về Việt Nam và cuộc gặp dự kiến giữa Mendes-France với Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Phạm Văn Đồng, cũng như khả năng phân định lại đường phân giới giữa Bắc và Nam Việt Nam.”
***
20251107 cdtl-vt13-14-15-16-17-18-cắt-hoàng-sa
Văn bản Anh Ngữ từ đường links bên dưới
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/89251/download
Molotov hỏi ý kiến Thủ tướng Mendes-France về việc tổ chức lại hoạt động của Hội nghị Bộ trưởng. Molotov lưu ý rằng, với tư cách là một trong những chủ tịch của Hội nghị Geneva, ông mong muốn được biết ý kiến của các đại diện khác về một ngày mà tất cả đều chấp nhận được để triệu tập Hội nghị Bộ trưởng và cũng để tìm hiểu mong muốn của các bộ trưởng liên quan đến phương pháp tiếp tục công việc của Hội nghị. Molotov nói thêm rằng các cuộc trò chuyện riêng tư có thể hữu ích vào giai đoạn này của hội nghị. Molotov hỏi ngày nào là thuận tiện cho Thủ tướng.
Mendes-France trả lời rằng các chủ tịch đã ấn định ngày gần nhất cho Hội nghị Bộ trưởng, và ông sẵn sàng cho việc khai mạc hội nghị vào bất kỳ ngày nào sau đó. Mendes-France nói rằng, theo ông, ở giai đoạn hiện tại của các cuộc đàm phán, các cuộc trò chuyện không chính thức và tiếp xúc cá nhân giữa các đại diện có thể hữu ích hơn so với các phiên họp toàn thể chính thức. Về vấn đề này, Mendes-France hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Molotov về hiệu quả của các cuộc trò chuyện không chính thức.
Molotov nói rằng Hội nghị Geneva đã trải qua một giai đoạn chuẩn bị diễn văn. Một số quyết định đã được chuẩn bị cho đến nay, cả trong các phiên họp kín lẫn các cuộc thảo luận không chính thức. Giờ đây, Hội nghị đã đến giai đoạn mà việc chuyển từ thảo luận chung về các vấn đề sang thảo luận cụ thể về các vấn đề đó là hợp lý hơn và do đó, chuẩn bị các quyết định cụ thể cần thiết. Molotov hỏi Thủ tướng có mong muốn gì để truyền đạt định hướng đúng đắn cho hội nghị nhằm đạt được hòa bình ở Đông Dương.
Mendes-France nói rằng ngày mai ông sẽ gặp đại diện của VNDCCH [và Bộ trưởng Ngoại giao] Phạm Văn Đồng và bắt đầu thảo luận với ông về các vấn đề cụ thể hơn. Mendes-France cho rằng cuộc hội đàm này sẽ tạo cơ hội để xác định những điểm chung và khác biệt. Mendes-France nói thêm rằng tất cả các bên tham gia Hội nghị Geneva chắc chắn đều quan tâm đến việc thiết lập hòa bình ở Đông Dương. Tuy nhiên, Pháp và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là những nước trực tiếp quan tâm. Mendes-France nói rằng cần phải tìm ra cơ sở để thống nhất về nhiều vấn đề trong cuộc hội đàm với Phạm Văn Đồng. Đó là lý do tại sao, Mendes-France kết luận, ông coi việc gặp Phạm Văn Đồng là việc đầu tiên của mình.
Molotov nói rằng ý tưởng đàm phán trực tiếp giữa Thủ tướng và Phạm Văn Đồng là hoàn toàn có cơ sở, và dường như tất cả các bên tham gia Hội nghị Geneva đều quan tâm đến việc cả hai bên trực tiếp cùng tìm ra tiếng nói chung và đi đến một thỏa thuận mà cả hai bên đều chấp nhận được. Molotov nói thêm rằng các phái đoàn khác, bao gồm cả phái đoàn Liên Xô, nên quan tâm đến việc cung cấp hỗ trợ cần thiết cho các bên trực tiếp cùng quan tâm. Thực tế, đồng thời cũng không thể loại trừ khả năng có những phái đoàn như vậy có thể muốn ngăn cản việc đạt được thỏa thuận.
Tiếp theo, Molotov nói rằng ông có ấn tượng rằng hội nghị đã đạt được một số tiến bộ nhất định trong những tuần gần đây, đây là một điểm cộng rõ ràng. Do đó, hiện tại, mọi điều kiện đã được tạo ra để chuyển sang thảo luận về các vấn đề cụ thể hơn và đưa ra các quyết định cụ thể. Molotov lưu ý rằng, theo thông tin ông có, hội nghị gần đây chỉ tập trung vào các vấn đề liên quan đến miền Bắc và miền Nam Việt Nam. Tuy nhiên, họ hoàn toàn không chú ý đến miền Trung Việt Nam. Về vấn đề Lào và Campuchia, Molotov nói, dường như không có khó khăn đặc biệt nào trong việc giải quyết chúng. Sau đó, Molotov hỏi Mendes-France liệu thông tin của ông về những khó khăn phát sinh ở miền Trung Việt Nam có chính xác không.
Mendes-France nói rằng thực tế đã xác định được một số khó khăn liên quan đến vấn đề miền Trung Việt Nam. Ban đầu, phái đoàn Pháp cho rằng sẽ không có khó khăn đặc biệt nào về vấn đề này, vì ban đầu, như phái đoàn Pháp nghĩ, VNDCCH chỉ quan tâm đến miền Bắc Đông Dương, tức là khu vực Bắc Kỳ.
Phái đoàn Pháp đã và vẫn cho rằng đường phân định, phù hợp với các yêu cầu tự nhiên và lịch sử, nên đi qua Cửa An Nam [nguyên văn: Annamskie vorota]. Đường này hẹp và dễ kiểm soát. Tuy nhiên, phái đoàn Pháp đã rất thất vọng khi phát hiện ra rằng đường này không thể làm hài lòng phái đoàn Việt Nam và khi phái đoàn Việt Nam đưa ra những yêu cầu mới. Phái đoàn Pháp, như trước đây, vẫn giữ quan điểm rằng đường biên giới hợp lý nhất nên đi qua vĩ tuyến 18. Mendes-France nói thêm rằng, theo ông, việc tạo ra những khu vực biệt lập như vậy bên trong mỗi khu vực là không nên. Việc tạo ra những khu vực biệt lập như vậy sẽ gây ra những phức tạp về chính trị và quân sự. Mendes-France cho biết, theo ông, điều quan trọng nhất là tạo ra các khu vực đồng nhất.
Molotov nói rằng rõ ràng những vấn đề này vẫn chưa được các đại diện quân sự thảo luận chi tiết. Molotov nói thêm rằng ông biết rằng phái đoàn DRV ban đầu đề nghị xác định đường phân định giữa vĩ tuyến 13 và 14 vì điều này phù hợp với các yêu cầu tự nhiên và hơn nữa, điều này liên quan đến một số khu vực nằm dọc theo những vĩ tuyến này đã chịu ảnh hưởng của một bên cụ thể trong hơn 10 năm. Theo thông tin hiện có, Molotov nói, phái đoàn DRV đã cố gắng đáp ứng và đã đưa ra đề nghị vào hôm qua hoặc hôm kia, theo đó đường phân định sẽ đi về phía bắc. Về phía bên kia, Molotov không biết liệu có một nỗ lực tương tự nào được thực hiện hay không.
Mendes-France cho rằng phái đoàn Pháp dường như khó có thể thay đổi lập trường về đường phân định. Đại diện quân sự VNDCCH thực ra đang đệ trình những đề nghị mới, theo đó đường phân định sẽ lùi lại khoảng 40 km về phía bắc. Tuy nhiên, đề nghị này không làm thay đổi đáng kể tình hình. Mendes-France lưu ý rằng vấn đề này không liên quan đến thương mại mà là cần phải tìm ra các giải pháp khách quan.
Mendes-France cho biết ông đồng ý với nhận xét chính xác của Molotov về việc có những khu vực ở miền Nam Việt Nam đã nằm dưới ảnh hưởng của VNDCCH trong một thời gian dài. Tuy nhiên, Thủ tướng nói, cũng có những khu vực ở miền Bắc hiện do chính quyền Pháp kiểm soát. Mendes-France cho biết thêm rằng khi bắt đầu thảo luận về những vấn đề này tại cuộc họp của đại diện chín nước, Phạm Văn Đồng đã đưa ra một số nguyên tắc để xác định các khu vực tập kết. Phái đoàn Pháp đã lắng nghe với sự quan tâm và tán thành các nguyên tắc cụ thể, và nếu việc xác định đường phân định dựa trên những nguyên tắc này thì vĩ tuyến 18 là đường phân định hợp lý nhất. Mendes-France nói thêm rằng việc tạo ra các vùng đồng nhất cũng là điều mong muốn.
Molotov lưu ý rằng ý tưởng của Thủ tướng về việc tạo ra các vùng đồng nhất chắc chắn là ý tưởng đúng đắn và được nhiều đại biểu tham dự hội nghị đồng tình. Molotov nói thêm rằng cho đến nay, các đại diện quân sự chủ yếu giải quyết các vấn đề chung chung và ít quan tâm đến các vấn đề cụ thể, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến miền Trung Việt Nam. Molotov nói rằng ông nhận thấy các đại diện quân sự Pháp đặc biệt coi trọng Quốc lộ 9, tuyến đường nối Lào với Việt Nam. Molotov nói rằng ông không hoàn toàn hiểu rõ tại sao con đường này lại được coi trọng đến vậy. Tuy nhiên, nếu nó đóng một vai trò quan trọng thì có thể thảo luận riêng về việc sử dụng nó. Molotov nói thêm rằng việc Thủ tướng đến Geneva sẽ là cơ hội để thảo luận cụ thể hơn về những vấn đề này.
Mendes-France nói rằng lúc đầu cuộc đàm phán, cuộc thảo luận không bàn về Quốc lộ 9, vì theo đề nghị của Pháp, con đường này phải nằm ở khu vực phía Nam, tức là khu vực do chính quyền Pháp quản lý. Con đường này chạy dọc theo vĩ tuyến 16. Tuy nhiên, nếu phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa bày tỏ mong muốn sử dụng con đường này trong tương lai, thì phái đoàn Pháp không phản đối việc thảo luận cụ thể về vấn đề này và đi đến thống nhất về việc trao cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cơ hội sử dụng con đường này. Mendes-France nhắc lại rằng phái đoàn Pháp vẫn giữ vững lập trường về vĩ tuyến 18.
Molotov nói rằng Thủ tướng rõ ràng biết rõ Phạm Văn Đồng, trưởng phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, đã bày tỏ ý kiến của mình về đường phân định giữa vĩ tuyến 14 và 16, và phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa vẫn kiên định giữ vững lập trường này. Do đó, vấn đề hiện tại là thảo luận các vấn đề cụ thể liên quan đến việc xác định đường phân định. Đây là những vấn đề mang tính chất kỹ thuật và chính trị. Như mọi người đều biết, Molotov tiếp tục, gần đây người ta đã dành nhiều sự chú ý cho các vấn đề quân sự. Tuy nhiên, các vấn đề chính trị hầu như không được thảo luận [hoàn toàn] mặc dù những vấn đề này cũng rất quan trọng. Chúng cần được thảo luận và cần tìm ra giải pháp.
Mendes-France nói rằng các vấn đề chính trị chắc chắn tồn tại liên quan đến việc phái đoàn Pháp đang cố gắng soạn thảo một tuyên bố chung về các vấn đề chính trị mà tất cả các bên tham gia Hội nghị Geneva đều có thể chấp nhận được.
Molotov nói rằng rõ ràng đã đến lúc cần phải soạn thảo các quyết định cụ thể mà cả hai bên liên quan trực tiếp cũng như tất cả các bên tham gia Hội nghị Geneva đều có thể chấp nhận được.
Molotov nói thêm rằng, nhân dịp MendesFrance có mặt tại Geneva, ông muốn trao đổi ý kiến với ông không chỉ về các vấn đề ảnh hưởng đến châu Á mà còn cả châu Âu.
Mendes-France nói rằng điều này sẽ làm ông rất hài lòng. Tuy nhiên, như Mendes-France đã nói, đồng thời cần lưu ý rằng ông, có thể nói, là một người mới vào nghề trong lĩnh vực đối ngoại của Pháp và không quen thuộc với tất cả các vấn đề. Tuy nhiên, Mendes-France sẽ rất vui lòng được lắng nghe ông Molotov và sẽ báo cáo điều này với chính phủ của ông. Mendes-France nói rằng một cuộc trò chuyện như vậy sẽ rất hữu ích.
Molotov nói rằng liên quan đến Hội nghị Geneva, phái đoàn Liên Xô hiểu nhiệm vụ của mình là thúc đẩy việc thông qua các giải pháp công bằng, phù hợp với lợi ích sống còn của nhân dân Đông Dương và đạt được các điều kiện danh dự và công bằng theo quan điểm của Pháp. Sự tham gia của phái đoàn Liên Xô sẽ phù hợp với việc đạt được các giải pháp đó. Molotov nói thêm rằng phái đoàn Liên Xô sẽ hành động theo hướng thiết lập hợp tác với phái đoàn Pháp để đạt được những kết quả thuận lợi.
Molotov nhấn mạnh rằng lập trường của Mendes-France, Thủ tướng Pháp, rất gây ấn tượng với phái đoàn Liên Xô. Quan điểm này, hướng đến việc thiết lập hòa bình ở Đông Dương, sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho việc củng cố hòa bình trên toàn thế giới.
Mendes-France cảm ơn Molotov và nói rằng phái đoàn Pháp sẽ hành động theo tinh thần này.
Molotov hỏi Mendes-France sẽ gặp Phạm Văn Đồng vào lúc mấy giờ.
Mendes-France trả lời rằng cuộc họp sẽ được tổ chức vào ngày mai, nhưng thời gian vẫn chưa được ấn định. Mendes-France nói thêm rằng chỉ còn một thời gian ngắn để đạt được thỏa thuận.
Molotov lưu ý rằng thời gian cần được trân trọng.
Cuối cùng, Mendes-France cảm ơn Molotov về sự đón tiếp nồng hậu và xin phép Molotov được chủ động sắp xếp một cuộc họp khác với ông.
Molotov nói rằng ông sẵn sàng gặp Mendes-France bất cứ lúc nào.
Phái đoàn Liên Xô có mặt V. V. Kuznetsov và S. A. Vinogradov; phái đoàn Pháp có mặt [Jean] Chauvel và [de la Tournelle].
Ghi chép bởi /chữ ký/ K. Starikov
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/89251/download
Google Translated
Ngày 11 tháng 7 năm 1954
***
Đọc tài liệu nầy xong nó cho chúng ta có cảm tưởng như đất nước Việt-Nam, Cambodia và Lào như là tài sản của tầu cộng, muốn chia cắt đất nước Đông Dương như thế nào tùy theo ý của tầu cộng qua bàn tay nối giáo của con hoang cộng sản giặc Hồ.
***
Các đường links dẩn tới phần Anh Ngữ bên dưới.
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95880/download
Ngày 11 tháng 7 năm 1954
Điện tín của Chu Ân Lai gửi Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ và chuyển đến Hồ Chí Minh (trích đoạn)
(1) Trong cuộc gặp với các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Liên Xô, ngoài việc giới thiệu họ với các cuộc gặp giữa Trung Quốc và Ấn Độ, Trung Quốc và Miến Điện, và Trung Quốc và Việt Nam, chúng tôi chủ yếu trao đổi ý kiến về Hội nghị Geneva. Ý kiến của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô như sau: Hiện tại, điều [phía chúng tôi] cần đưa ra là những điều kiện công bằng và hợp lý mà chính phủ Pháp có thể chấp nhận, để thỏa thuận về việc lập lại hòa bình ở Đông Dương có thể nhanh chóng đạt được. Để đạt được hiệp định đình chiến nhanh chóng, các điều kiện [phía chúng tôi đưa ra] cần ngắn gọn và rõ ràng, điều này sẽ giúp loại trừ sự can thiệp và phá hoại của Hoa Kỳ, từ đó giúp đạt được thỏa thuận dễ dàng hơn. Nếu điều kiện của ta phức tạp và bị nhồi nhét những chi tiết vụn vặt, cuộc thảo luận sẽ kéo dài, những vấn đề kém quan trọng và những vấn đề mới sẽ bất ngờ nảy sinh, làm chậm trễ các cuộc đàm phán, làm mất cơ hội, tạo điều kiện thuận lợi cho âm mưu phá hoại của Mỹ. Giai cấp tư sản Pháp vốn nhu nhược, không thể chấp nhận những điều kiện vượt quá khả năng của mình. Do đó, nếu điều kiện do ta đưa ra phức tạp và bị nhồi nhét những chi tiết vụn vặt, Mỹ sẽ dễ dàng lợi dụng. Khi thời cơ bị bỏ lỡ, các phe phái thân Mỹ và ủng hộ chiến tranh ở Pháp sẽ lại trỗi dậy, và nội các Mendes-France chắc chắn sẽ sụp đổ. Điều này bất lợi cho việc giải quyết vấn đề Đông Dương.
Tôi tin rằng những phân tích và ý kiến của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô phù hợp với những ý kiến mà chúng ta đã thảo luận ở Liễu Châu và Bắc Kinh. Về vấn đề phân chia khu vực, về việc xử lý các vấn đề liên quan đến Lào và Campuchia, về việc xác định nhiệm vụ và quyền hạn của ủy ban giám sát của các nước trung lập, và về những cam kết mà các bên tham gia hội nghị Geneva sẽ đưa ra, chúng ta nên theo đuổi đường lối chính sách này và nên xem xét những vấn đề này từ góc độ phấn đấu để nhanh chóng đạt được thỏa thuận. Do đó, sau khi đến Geneva, tôi sẽ gặp các đồng chí Molotov và Phạm Văn Đồng, và sau đó sẽ đưa ra quyết định về các vấn đề cụ thể, để theo đuổi việc nhanh chóng đạt được thỏa thuận.
(2) Theo điện tín từ Geneva, dường như cho đến ngày 9, phía chúng tôi vẫn chưa đề nghị nhượng bộ về vấn đề phân chia khu vực. Có thể đồng chí Phạm Văn Đồng đã chờ đợi để đưa ra đề nghị nhượng bộ cho đến sau khi thảo luận với tôi tại Geneva. Bây giờ, xét trên mọi góc độ, nếu chúng ta lấy vĩ tuyến 16 làm ranh giới, cộng thêm việc cho phép phía Pháp tạm thời sử dụng cảng Đà Nẵng, cũng như điều kiện cho phép Lào sử dụng Quốc lộ 9 để vận chuyển, nhìn chung có thể đạt được một thỏa thuận...
(3) Mendes-France đã đến Geneva hôm nay, và ông ấy sẽ gặp đồng chí Molotov vào ngày mai. Eden sẽ đến Geneva vào ngày 12. Tôi sẽ cố gắng lên đường đến Geneva vào ngày mai. Vì chúng ta vẫn cần phải thảo luận trước, nên không còn nhiều thời gian nữa.
Trong bức điện này, Chu Ân Lai trước tiên kể lại cuộc gặp với các nhà lãnh đạo Đảng Liên Xô và cuộc thảo luận của họ về chủ đề Hội nghị Geneva. Trong phần thứ hai, ông ấy nói rằng phía cộng sản chưa đề xuất nhượng bộ về vấn đề phân chia khu vực, và cuối cùng, Chu nói rằng ông ấy sẽ sớm lên đường đến Geneva để gặp Molotov và Eden trước khi hội nghị tiếp tục.
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95880/download
Google Translated
Ngày 13 tháng 7 năm 1954
***
Cuộc thảo luận giửa Zhou Enlai và Mendes-France về việc chia cắt Việt-Nam qua vĩ tuyến 18.
***
Tài liệu Anh Ngữ qua đường links.
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/minutes-zhou-enlais-meeting-mendes-france-excerpt
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95881/download
Ngày 13 tháng 7 năm 1954
Biên bản cuộc họp của Chu Ân Lai với Mendès-France (Trích đoạn)
Thời gian: 10:30 sáng – 11:45 sáng, ngày 13 tháng 7 năm 1954
Địa điểm: Dinh thự của phái đoàn Trung Quốc
Thành phần tham dự phía Trung Quốc: Chu Ân Lai, Chiêm Văn Thiên, Lý Khắc Nông, Uyển Bỉnh Nam và Đổng Ninh Xuyên (phiên dịch)
Thành phần tham dự phía Pháp: Pierre Mendès-France, Jean Chauvel, Jacques Guillermaz và phiên dịch
Mendès-France: Rất vui được gặp lại ngài và cùng nhau hợp tác trong giai đoạn cuối của Hội nghị Geneva. Tôi không biết ngài Thủ tướng có mang đến cho chúng ta tin tốt nào không.
Chu Ân Lai: Tôi đã gặp Thủ tướng Ấn Độ, Thủ tướng Miến Điện và Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tôi hài lòng với những cuộc gặp này. Chúng ta chia sẻ những ý tưởng và mục tiêu chung, đó là khôi phục hòa bình ở Đông Dương. Như tôi đã nói với Ngài Thủ tướng tại Berne, chúng tôi hy vọng sẽ thấy một nền hòa bình công bằng và hợp lý, một nền hòa bình vẻ vang cho cả hai bên.
Sau khi trở về Geneva, tôi đã trao đổi ý kiến với các đại biểu của chúng tôi, và tôi được biết những nỗ lực của phái đoàn Pháp - và đặc biệt là nỗ lực của Ngài Thủ tướng - đã được thực hiện theo hướng này. Tôi rất vui mừng về điều này. Điều này cho thấy rõ ràng rằng Ngài Chauvel và Ngài Lý Khắc Nông, những người đã ở lại đây, đã nỗ lực hết mình trong ba tuần qua. Mặc dù tiến độ đạt được chậm, nhưng điều đó đã đóng vai trò thúc đẩy hội nghị. Giờ đây, tất cả chúng ta đã trở lại đây. Tôi sẵn sàng thảo luận về các phương pháp giải quyết các vấn đề trong tương lai. Phía Pháp bị hạn chế bởi lịch trình. Tôi hy vọng được biết ý kiến của Ngài Thủ tướng, để chúng ta có thể nỗ lực hết sức nhằm hiện thực hóa mong muốn chung của chúng ta về việc khôi phục hòa bình.
Mendès-France: Khi ở Bern, tôi đã nói với ngài Thủ tướng rằng chúng ta có cùng tinh thần. Sau khi đến Geneva, tôi đã gặp gỡ các trưởng đoàn của nhiều nước. Hiện tại, có nhiều điểm chung. Tuy nhiên, về một điểm chính, tức là vấn đề đường phân định, giải pháp vẫn chưa đạt được. Tôi đã có hai cuộc trò chuyện rất thẳng thắn và dài với ngài Phạm Văn Đồng. Tôi nói với ngài rằng nếu đạt được thỏa thuận về vấn đề này, các vấn đề khác sẽ dễ dàng được giải quyết hơn. Hiện tại, tôi sẵn sàng lắng nghe ý kiến của ngài Thủ tướng.
Chu Ân Lai: Hiện tại, có khá nhiều điểm chung. Chúng ta sẽ có thể giải quyết vấn đề. Ngài vừa đề cập đến vấn đề đường phân định ở Việt Nam. Tôi tin rằng nếu hai bên nỗ lực hơn nữa và cũng nhượng bộ, thì việc đạt được thỏa thuận sẽ dễ dàng. Nhìn bề ngoài, khoảng cách giữa hai bên còn khá lớn. Tuy nhiên, chỉ cần hai bên xích lại gần nhau, sẽ có cách để rút ngắn khoảng cách. Tôi không biết ông Mendès-France có ý kiến cụ thể nào không, và tôi muốn lắng nghe.
Mendès-France: Hình như ông Chu Ân Lai đã nắm được ý kiến của chúng tôi. Bây giờ tôi xin giới thiệu vắn tắt. Như ông cũng đã hy vọng, chúng tôi đã đàm phán trực tiếp với Việt Minh. Hiện tại, khoảng cách giữa hai bên vẫn còn lớn. Tôi tin rằng nghị quyết không chỉ yêu cầu hai bên rút lui vài cây số và tìm một ranh giới ở giữa. Nếu Việt Minh sẵn sàng nhượng bộ về vấn đề phân định ranh giới, chúng tôi cũng sẽ nhượng bộ về mặt chính trị. Ví dụ, chúng tôi có thể đưa ra một tuyên bố chính trị cuối cùng. Do đó, chúng tôi tin rằng hai bên không nhất thiết phải nhượng bộ như nhau, mà vẫn có thể đạt được một giải pháp phù hợp với yêu cầu của cả hai bên.
Ban đầu, Việt Minh nói rằng họ chủ yếu quan tâm đến miền Bắc, một khu vực quan trọng về kinh tế, chính trị và dân số. Chúng tôi sẵn sàng xem xét đề nghị này và hy vọng sẽ nhận được những khoản đền bù hợp lý. Tuy nhiên, về mặt địa lý, lịch sử và logic, đường ranh giới nên nằm tại Đôn Hồi, (Đồng Hới?) gần vĩ tuyến 18. Đường ranh giới này cũng phù hợp với các tiêu chí mà ông Phạm Văn Đồng đưa ra vào đầu tháng 5. Khi đó, ông Phạm Văn Đồng đã yêu cầu một đường phân định mang tính lịch sử, truyền thống và ngắn gọn. Chúng tôi tin rằng Đôn Hồi nên được sử dụng như một đường phân giới thông thường. Hơn nữa, Pháp kiểm soát một thành phố quan trọng như Huế nằm gần đường phân giới. Do đó, việc vẽ đường phân giới tạm thời gần Đôn Hồi là phù hợp.
Đúng là Việt Minh kiểm soát một số khu vực ở miền Nam, và dĩ nhiên họ khó có thể từ bỏ những khu vực này. Tuy nhiên, những hy sinh của chúng ta ở vùng đồng bằng sông Hồng vượt xa những lợi ích mà Việt Minh sẽ từ bỏ. Vì vậy, chúng tôi tin rằng những yêu cầu như vậy là hợp lý, và chúng tôi hy vọng ông Phạm Văn Đồng sẽ chấp nhận. Yêu cầu của chúng tôi không phải là để thương lượng, mà là để tránh những sự cố trong tương lai, và phù hợp với hy vọng của chín nước tham gia hội nghị.
Chu Ân Lai: Tôi biết một số giải thích của ngài Thủ tướng, nhưng còn một tình huống khác, tôi hy vọng ngài nên biết. Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thực sự có mối liên hệ chặt chẽ với nhân dân miền Trung và miền Nam Việt Nam. Và, để họ rút khỏi những khu vực này, cần rất nhiều lời giải thích. Mặc dù việc rút quân này chỉ là tạm thời, nhưng vẫn cần thời gian. Về không gian lãnh thổ, họ sẽ rút khỏi một khu vực khá rộng lớn. Tôi hy vọng ngài sẽ tìm hiểu tình hình này và hiểu được những khó khăn mà phía Việt Nam đang phải đối mặt. Bây giờ, điều cần giải quyết là vấn đề ngừng bắn. Ngài Thủ tướng vừa nói rằng ngài sẽ quan tâm đến lợi ích của nhân dân trong chính trị. Điều này là tốt. Chúng tôi hy vọng rằng Pháp... sẽ thiết lập quan hệ hữu nghị và bình đẳng với Việt Nam trên một nền tảng mới. Tôi đã đề cập vấn đề này với Thủ tướng Ấn Độ, Thủ tướng Myanmar và Chủ tịch Hồ Chí Minh. Chúng tôi tin rằng không ai nên bị loại trừ trong vấn đề hòa bình. Điều này đã được đề cập trong các tuyên bố chung Trung-Ấn và Trung-Miến Điện. Tôi nghĩ rằng ngài Thủ tướng đã hiểu được ý nghĩa thực sự của hai tuyên bố này.
Bây giờ chúng ta đã gặp bế tắc trong vấn đề phân chia ranh giới. Điều này không tốt. Hai bên nên có những bước tiến. Một bên tiến thêm một bước, bên kia sẽ lùi một bước. Vấn đề có thể được giải quyết. Nếu không có tiến triển, thì cả Pháp lẫn Việt Nam đều không có lợi.
Mendès-France: Quan điểm của ngài Thủ tướng cũng giống như quan điểm của chúng tôi. Tôi biết rằng về mặt chính trị, rất khó để từ bỏ những vùng đất trung thành với Việt Minh trong nhiều năm. Tôi đã từng nói với ông Phạm Văn Đồng rằng nếu khó khăn chỉ đến mức này, thì chúng tôi sẵn sàng thay đổi quan điểm ban đầu, và giao một vùng đất rộng lớn ở miền Nam cho Việt Minh kiểm soát. Tất nhiên, chúng tôi cũng sẽ đưa ra những yêu cầu tương tự ở miền Bắc. Nhưng ông Phạm Văn Đồng vẫn muốn có một vùng đất nguyên vẹn. Tôi tin rằng điều này là thực tế và hợp lý. Tôi nêu ra vấn đề thiết lập một vùng đất rộng lớn, và điều đó có nghĩa là tôi hiểu quan điểm của ông Chu Ân Lai. Tuy nhiên, việc thiết lập hai vùng tập trung lớn sẽ tránh được những sự cố. Chúng tôi cũng đồng ý với điều này. Điều đó có nghĩa là hai bên sẽ phải có những nhượng bộ đau đớn. Ông Chu Ân Lai nói rằng Việt Minh sẽ rút khỏi một khu vực rộng lớn hơn. Tôi nghĩ rằng không thể chỉ so sánh về mặt không gian lãnh thổ. Thực tế, những thành phố như Hải Nội quan trọng hơn nhiều về mặt dân số, chính trị và kinh tế so với những khu vực mà Việt Minh sẽ rút lui. Lấy dân số làm ví dụ, số người chúng ta cần rút là 300.000 người, trong khi Việt Minh chỉ có 30.000 người. Yếu tố này quan trọng hơn không gian lãnh thổ. Tôi không ngoan cố giữ thái độ tiêu cực; tôi hy vọng rằng những khó khăn của hai bên có thể được giải quyết thực sự. Chúng tôi sẵn sàng thể hiện sự chân thành của mình đối với những nhượng bộ trong lĩnh vực chính trị.
Chu Ân Lai: [...] Tôi được biết rằng Ngài Thủ tướng sẽ gặp lại Ngài Phạm Văn Đồng trước khi lên đường sang Paris. Tôi hy vọng rằng Ngài sẽ cân nhắc thêm [ý kiến của tôi]. Khoảng cách không quá xa. Tôi tin rằng chỉ cần tất cả chúng ta cùng nỗ lực thì có thể đạt được thỏa thuận.
Mendès-France: Tôi cảm ơn ông Chu Ân Lai đã dành thời gian cho buổi nói chuyện. Tôi không muốn lãng phí thêm thời gian của ông. Bây giờ tôi xin kết luận bằng hai điểm:
(1) Chiều nay tôi sẽ đến Paris và ông Eden cũng sẽ đến. Chúng tôi sẽ gặp ông Dulles. Hiện tại, chúng tôi chưa biết chính phủ Hoa Kỳ sẽ đưa ra quyết định cuối cùng nào. Tuy nhiên, vì mục đích củng cố lợi ích hòa bình, chúng tôi tin rằng thỏa thuận tại hội nghị cần được tất cả các bên tham gia hội nghị đảm bảo. Hôm qua, tôi đã nói với ông Phạm Văn Đồng rằng nếu tôi ở vị trí của ông ấy, tôi thà từ bỏ thêm hai đường biên giới và nhận được sự bảo lãnh của Hoa Kỳ, chứ không muốn giành thêm hai đường biên giới và mất đi sự bảo lãnh của Hoa Kỳ. Lợi ích chung của chúng ta là đạt được sự đồng thuận của đa số áp đảo.
(2) Tôi sẽ chỉ đến Paris trong một thời gian ngắn, và tôi hy vọng rằng các cuộc thảo luận tại Geneva sẽ tiếp tục. Hiện tại, chúng tôi đã soạn thảo một tuyên bố chính trị, mà ông Phạm Văn Đồng đã nghiên cứu và đưa ra ý kiến. Chúng tôi đã thực hiện một số chỉnh sửa theo ý kiến của ông ấy. Tài liệu này sẽ được hoàn tất vào tối nay. Chúng tôi sẽ gửi cho ông Chu Ân Lai một bản sao và hy vọng ông ấy sẽ nghiên cứu nó sớm nhất có thể.
Chu Ân Lai: Cảm ơn ông đã thông báo và gửi tài liệu cho chúng tôi. Hoa Kỳ đang tìm mọi cách để phá hoại hội nghị. Ngoại trưởng các nước đã trở về Geneva, ngoại trừ Dulles. Chúng tôi không hài lòng với thái độ này. Dulles hiện đã đến Paris, nhưng ông ấy sẽ không đến Geneva. Chúng tôi cảm thấy điều này khá kỳ lạ. Người Mỹ không tuân thủ các thỏa thuận, nhưng họ lại tuyên bố rằng các nước khác cũng không tuân thủ các thỏa thuận. Trên thực tế, những người ít sẵn sàng tuân thủ các thỏa thuận nhất lại chính là người Mỹ.
Mendès-France: Tôi không hoàn toàn đồng ý với điểm này. Có lẽ chúng ta có quan điểm khác nhau. Nhưng nỗ lực của chúng ta là nhằm mục đích làm cho quan điểm của tất cả mọi người trở nên gần gũi hơn. Điều này là vì lợi ích trực tiếp của việc tăng cường hòa bình.
Chu Ân Lai: Tôi đồng ý với điểm cuối cùng. Thực ra, những gì tôi vừa nói cũng là quan điểm của các báo Pháp và Mỹ.
Biên bản cuộc gặp giữa Chu Ân Lai và Pierre Mendès-France. Chủ đề thảo luận chủ yếu xoay quanh vấn đề phân định ranh giới ở Việt Nam và tiến trình của Hội nghị Geneva.
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/minutes-zhou-enlais-meeting-mendes-france-excerpt
https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95881/download


No comments:
Post a Comment