Thursday, November 6, 2025

20251103 CDTL Ai Là Cộng Sản Giặc Hồ Phần 10

20251103 CDTL Ai Là Cộng Sản Giặc Hồ Phần 10


Google Translated

Ngày 15 tháng 6 năm 1954

 ***

Kế hoạch của Zhou Enlai là nhượng bộ ở Lào và Campuchia để buộc Pháp chấp nhận đường vĩ tuyến 17 trên quốc lộ 9 (QL-9). Đây là âm mưu để chiếm biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam trong tương lai.

***

Tài liệu Anh Ngữ bên dưới đây.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/summary-zhou-enlais-presentation-meeting-chinese-soviet-and-vietnamese-delegations

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95872/download

Ngày 15 tháng 6 năm 1954

Tóm tắt, bài phát biểu của Chu Ân Lai tại cuộc họp của các phái đoàn Trung Quốc, Liên Xô và Việt Nam

Trong tình hình hiện tại, phía ta nên nhượng bộ một số vấn đề về Lào và Campuchia theo chính sách đã định, để hội nghị được tiếp tục, và để xác định phương thức đạt được các thỏa thuận. Vấn đề then chốt trong đàm phán hiện nay là liệu có nên thừa nhận sự hiện diện của quân đội Việt Nam ở hai nước hay không. Do đó, [phía ta] nên sử dụng sự nhượng bộ thừa nhận sự hiện diện của quân đội Việt Nam ở Lào và Campuchia để đổi lấy sự bồi thường về vấn đề phân chia vùng ở Việt Nam.

Chu Ân Lai tuyên bố rằng trong tình hình hiện tại, phía cộng sản nên nhượng bộ về vấn đề Lào và Campuchia để hội nghị được tiếp tục. Ngoài ra, ông ta cho rằng vấn đề then chốt trong đàm phán hiện nay là liệu có nên thừa nhận sự hiện diện của quân đội Việt Nam ở hai nước hay không.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/summary-zhou-enlais-presentation-meeting-chinese-soviet-and-vietnamese-delegations

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95872/download

Ngày 18 tháng 6 năm 1954.

***

Zhou Enlai bảo rằng không có quân tầu cộng tại Việt Nam.

Đây chỉ là một sự xão trá của tầu cộng vì quân tầu cộng đã đột nhập và biến thành quân Việt Minh đánh Pháp rồi.

Không ai có thể phân biệt được ai là quân tầu cộng hay quân Việt Minh trong trận đánh Điện Biên Phủ.

Cho đến hôm nay, chưa có ai phân biệt được lính cộng sản giặc Hồ hay lính tầu cộng vì họ là những đứa con hoang của tầu cộng gieo giống từ thập niên 1930’s, 1940’s, 1950’s trên đất Việt qua những đoàn quân tầu cộng đi xây cầu, đường, những chuyên viên “kỷ thuật” do Mao gửi qua Việt Nam theo lời yêu cầu của Hồ Chí Minh từ ngày 24 tháng 12 năm 1949.

20250424 CDTL Chuyện Đi Rước Giặc 24 Dec 1949 Bằng Chứng Cộng Sản Giặc Hồ Đi Rước Giặc Mao 

https://bachvietnhan.blogspot.com/2025/04/20250424-cdtl-chuyen-i-ruoc-giac-24-dec.html

Lưu ý từ ngữ Zhou Enlai đang cố gắng sửa và dùng trong vùng Á Châu như Đông Dương (Indo-China) thay vì Đông Nam Á (Southeast Asia).

Đây là dụng tâm của Tầu cộng: Indo-China có nghĩa là bao gồm vùng biển China Sea và India Sea. Riêng vùng Đông Nam Á chỉ là vùng biển nhỏ tại Đông Nam Á bao gồm vịnh Thái Lan, Philippines, Malaysia, Indonesia mà thôi. 

***

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/record-interview-between-right-hon-rg-casey-and-mr-chou-en-lai-zhou-enlai

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/100192/download

BIÊN BẢN PHỎNG VẤN GIỮA NGÀI R. G. CASEY VÀ ÔNG CHÂU ẤN LAI.

Ngày 18 tháng 6 năm 1954.

Ông Casey bắt đầu bằng cách nói rằng ông rất vui khi có cơ hội gặp gỡ ông Chu Ân Lai. Ông hiểu rằng ông Chu đã có những cuộc trao đổi hữu ích với ông Eden và ông nghĩ rằng một trong những kết quả tốt của Hội nghị là sự cải thiện mà nó đã mang lại trong quan hệ giữa Trung Quốc Cộng sản và Vương quốc Anh. Ông Chu đồng ý và nói rằng đây chắc chắn là một trong những kết quả tốt. Ông Casey nói rằng các hội nghị lớn như thế này không phải là một cách tốt để giải quyết công việc. Ông nghĩ rằng tiếp xúc cá nhân rất có giá trị. Ông Chu đồng ý, nói rằng điều đó giúp có thể thảo luận trực tiếp. Ông Casey nói rằng phần lớn là nhờ những nỗ lực của ông Eden tại Geneva, nếu không có ông ấy thì rất ít việc có thể được thực hiện ở đây.

Ông Chu một lần nữa đồng ý, với lời đính chính rằng lời cảm ơn là nhờ những nỗ lực của cả hai Chủ tịch.

Hàn Quốc.

Ông Casey nói rằng ông thấy kết quả của Hội nghị thật đáng thất vọng. Chúng tôi đã hy vọng rằng ít nhất một thỏa thuận tạm thời (modus vivendi) có thể xuất hiện, giúp tình hình lắng dịu và có lẽ cho phép một số liên hệ thương mại và các vấn đề khác giữa hai miền Triều Tiên. Tuy nhiên, mọi thứ "đã trở nên gay gắt quá sớm".

Ông lo ngại rằng Bắc Triều Tiên và Nam Triều Tiên giống như dầu với nước và đơn giản là không thể hòa hợp. Chu Ân Lai đề cập đến sự ngoan cố của phía Hàn Quốc, đặc biệt là tuyên bố của ông Pyun ngày 17 tháng 6 về hiệp định đình chiến. Ông Casey đồng ý rằng tuyên bố này là đáng tiếc. Ông Casey nói rằng ông có thể nói rằng về phần mình, chúng tôi tin rằng Trung Quốc Cộng sản sẽ tham gia vào bất kỳ cuộc đàm phán nào trong tương lai về Triều Tiên. Ông tin rằng ông Eden đã bày tỏ quan điểm tương tự với ông Chu Ân Lai.

Đông Dương.

Ông Casey nêu vấn đề Đông Dương. Ông nói rằng những diễn biến gần đây có vẻ đáng khích lệ và chúng tôi rất hy vọng sẽ có một giải pháp ở đó. Cả thế giới, bao gồm cả Úc, đều đang hướng về Đông Dương, và nếu có thể đạt được một thỏa thuận làm hài lòng tất cả các bên, đó sẽ là một bước tiến lớn.

Lào và Campuchia khác với Việt Nam. Ông hỏi liệu ông Chu đã gặp Bộ trưởng Ngoại giao Lào và Campuchia chưa. (Ông Chu cười và trả lời rằng ông chưa gặp, mặc dù gần như ngày nào cũng có cuộc họp.) Ông Casey nói rằng ông nên gặp: ông chắc chắn rằng ông sẽ thấy họ thuyết phục và hợp lý. Cả hai đều đảm bảo với ông rằng cái gọi là phong trào tự do cho Lào và Campuchia là khá nhỏ và không được sự ủng hộ của người dân; và ông hoàn toàn chắc chắn rằng điều này là đúng.

Ông Chu nói rằng Trung Quốc sẽ sẵn sàng chứng kiến ​​những quốc gia này trở thành "những quốc gia kiểu Đông Nam Á", như ông đã nói với ông Eden. Miến Điện đã được nhắc đến như một ví dụ trong các cuộc trò chuyện với ông Eden, và có lẽ ông Eden đã nói điều gì đó với ông Casey (ông Casey xác nhận là ông đã nói). Trung Quốc muốn duy trì quan hệ với tất cả các nước Đông Nam Á và Thái Bình Dương (bao gồm cả New Zealand và Úc) trên cơ sở tương tự như quan hệ với Ấn Độ. Chu ngắt lời phiên dịch viên để nói thêm rằng Trung Quốc cũng muốn có mối quan hệ hữu nghị tương tự với Nhật Bản, nếu không có vấn đề "phục hồi chủ nghĩa quân phiệt và tái vũ trang của Nhật Bản".

Quay trở lại chủ đề Đông Dương, ông nói rằng ông chắc chắn rằng Việt Minh sẽ sẵn sàng rút bất kỳ quân tình nguyện Việt Minh nào có thể có ở Lào và Campuchia và công nhận "độc lập và thống nhất" của hai quốc gia này. Nhưng Chính phủ Lào và Campuchia có nghĩa vụ phải nhìn nhận thực tế của vấn đề thay vì phớt lờ chúng. Tình hình ở Campuchia khác với tình hình ở Lào, nơi phong trào quần chúng phát triển hơn.

Ông Casey nói rằng Lào đã đề nghị tổ chức bầu cử sau khi Việt Minh rút quân: có lẽ điều tương tự cũng có thể được thực hiện ở Campuchia. Ông không nghĩ rằng nhu cầu này gây ra nhiều khó khăn.

Ông Chu Ân Lai đồng ý rằng bầu cử là cần thiết. Tuy nhiên, điều đầu tiên là phải chấm dứt chiến tranh.

Ở Việt Nam, ông Chu Ân Lai nói, có hai phe, phe VNDCCH và phe Bảo Đại. Ở đây, một lần nữa, điều đầu tiên là chấm dứt chiến tranh nhưng cũng phải tổ chức bầu cử sớm. Ông Casey chỉ ra rằng Việt Nam hiện đang trong tình trạng rất bất ổn và điều này sẽ khiến việc tổ chức bầu cử trở nên rất khó khăn. Ông hỏi ông Chu đang nghĩ đến thời hạn nào: khoảng mười hai tháng, hay là gì?

Ông Chu đồng ý rằng tình hình đang bất ổn và việc trì hoãn là không thể tránh khỏi (nhưng không nói rõ là bao lâu).

Sau đó, ông Chu nói rằng có ba tiểu bang ở Đông Dương. Trung Quốc cho rằng tất cả các tiểu bang này nên được tự do, độc lập và dân chủ (ông ngắt lời phiên dịch để thêm lời cuối). Trung Quốc muốn thấy một giải pháp "danh dự cho cả hai bên". Trung Quốc muốn tạo điều kiện cho một giải pháp như vậy. Không tiểu bang nào trong ba tiểu bang này nên có bất kỳ căn cứ nước ngoài nào. Trung Quốc sẽ phải lưu ý đến điều này nếu Hoa Kỳ thiết lập căn cứ ở Đông Dương (phiên dịch viên đã sử dụng thuật ngữ "Đông Nam Á" được Chu Ân Lai sửa thành "Đông Dương").

Ông tiếp tục nói rằng Hoa Kỳ đang xây dựng một vành đai căn cứ quân sự quanh Trung Quốc và điều này cho thấy thái độ thù địch của họ đối với Trung Quốc. Ông Casey nói rằng tất nhiên ông không có thẩm quyền để phát ngôn thay mặt Hoa Kỳ, nhưng ông tin chắc rằng nếu một bên không làm gì để gây lo ngại cho bên kia, thì bên kia cũng sẽ không làm gì cả. Ông Chu trở nên sôi nổi hơn và nói rằng Trung Quốc không có căn cứ quân sự: làm sao Trung Quốc có thể xây dựng căn cứ quân sự ở Việt Nam?

Ông Casey nói rằng có thể thiết lập các căn cứ quân sự ở Trung Quốc để đe dọa Đông Nam Á. Ông Chu hỏi làm sao các căn cứ bên trong một quốc gia lại có thể mang tính tấn công, trong khi Hoa Kỳ đã thiết lập các căn cứ ở Đông Nam Á, nằm rất xa biên giới của mình.

Ông Casey nói rằng ông cho rằng Chu Ân Lai có thể khó chấp nhận sự thật rằng bất kỳ căn cứ nào như vậy chỉ mang tính chất phòng thủ. Tuy nhiên, đó là sự thật. Ông Chu cười và nhắc lại những gì ông vừa nói.

Ông Casey nói rằng chắc chắn phía này không có ý định phá hoại hòa bình thế giới, và Chu đáp lại rằng chắc chắn Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa không có ý định gây hấn. Ông nói thêm rằng, xét về khu vực Tây Nam Thái Bình Dương và các căn cứ của Mỹ ở đó, nếu chỉ liên quan đến Úc thì sẽ không có mối đe dọa nào.

Trong cuộc trò chuyện, ông Casey nói rằng những vấn đề như việc công nhận Trung Quốc Cộng sản và việc nước này gia nhập Liên Hợp Quốc không thể được thảo luận trong hoàn cảnh hiện tại. Ông tin chắc rằng ông Chu hiểu rõ về chính trị quốc tế và sẽ hiểu được lập trường này. Ông Chu đáp lại rằng ông Casey chắc chắn biết rằng Trung Quốc có Khiếu nại, vì Trung Quốc đã bị tước đoạt các quyền hợp pháp tại Liên Hợp Quốc; nhưng ông không đi sâu hơn vào vấn đề này.

Ông Chu nói rằng ông hy vọng rằng việc cải thiện quan hệ giữa Trung Quốc và Vương quốc Anh cũng có thể giúp cải thiện quan hệ của Trung Quốc với các thành viên Khối Thịnh vượng chung nói chung.

Ông Casey trả lời rằng đây chắc chắn sẽ là một yếu tố. Thời gian là một liều thuốc hữu hiệu và người dân Trung Quốc chắc chắn hiểu rõ điều này hơn hầu hết mọi người. Ông Chu cười và nói rằng ông Casey rất hiểu tinh thần Trung Quốc.

Ông Casey nói rằng sự xuất hiện của Chính phủ Mendes-France tại Pháp có thể ảnh hưởng đến triển vọng giải quyết vấn đề ở Đông Dương. Ông Chu không trả lời trực tiếp nhưng cho biết ông Bidault đã nói với ông trước khi rời đi hôm qua rằng Pháp ít nhất sẽ không gây trở ngại cho việc giải quyết vấn đề.

Biên bản ghi chép cuộc trò chuyện ở ngôi thứ ba giữa quan chức Úc R.G. Casey và Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai tại Hội nghị Geneva. Báo cáo mô tả cuộc thảo luận của họ về tình hình Triều Tiên, Đông Dương và quan hệ đối ngoại của Trung Quốc.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/record-interview-between-right-hon-rg-casey-and-mr-chou-en-lai-zhou-enlai

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/100192/download

Ngày 19 tháng 6 năm 1954

***

Đọc kỷ từ tài liệu nầy cho chúng ta thấy âm mưu chiếm trọn biển Đông và đất nước Việt-Nam của tầu cộng đã rất rõ ràng qua bàn tay nối giáo của con hoang cộng sản giặc Hồ.

Thêm một vấn đề nầy nửa là Đông Dương cộng sản đảng đã phải giải tán để biến thành Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam”.

Đọc lên cái tên nầy chúng ta đã hiểu ý nghĩa của nó rồi: “Ban Chấp hành” tức là chỉ thi hành lệnh của ai đó ban ra mà thôi, tức là làm tay sai cho cả Tầu cộng lẩn Soviet.

***    

Tài liệu Anh Ngữ từ đường links

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/telegram-zhou-enlai-mao-zeong-liu-shaoqi-and-ccp-central-committee

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95874/download

Ngày 19 tháng 6 năm 1954

Điện tín của Chu Ân Lai gửi Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ và Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc

Chúng tôi tin rằng đề xuất về một giải pháp toàn diện do Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam đưa ra đã không đề cập đến những điểm quan trọng, và [họ] không sẵn sàng nhượng bộ về vấn đề Lào và Campuchia. Điều này sẽ gây khó khăn cho việc tiếp tục đàm phán, không phù hợp với tình hình quốc tế và sẽ không phục vụ lợi ích lâu dài của chúng ta. Hiện tại, đề xuất của phía chúng ta nên lấy Việt Nam làm trọng tâm, và nên chuẩn bị sẵn sàng nhượng bộ tương xứng ở Campuchia và Lào (At present, the proposal from our side should take Vietnam as the emphasis, and should be prepared to make due concessions in Cambodia and Laos). Với thực lực của chính quyền kháng chiến ở Campuchia, [phía chúng ta] không thể yêu cầu phân chia khu vực ở Campuchia, và [phía chúng ta] chỉ có thể tiếp tục đàm phán bằng cách thực hiện chính sách ngừng bắn tại chỗ, tham vấn lẫn nhau, có sự giám sát của các nước trung lập và giải quyết chính trị.

Nếu chúng ta chủ động nhượng bộ ở Campuchia và Lào, chúng ta sẽ có thể đòi hỏi nhiều lợi ích hơn ở Việt Nam để bù đắp cho chúng ta. Vị thế của chúng ta ở Việt Nam tương đối vững chắc trên nhiều phương diện, chúng ta không chỉ có thể giữ vững những thành quả đã đạt được ở đó mà còn có khả năng từng bước củng cố và mở rộng ảnh hưởng. (If we take the initiative to make concessions in Cambodia and Laos, we will be able to ask for more gains in Vietnam as compensations to us. Our position in Vietnam is relatively strong in various aspects, we will not only be able to keep our gains there, but also are capable of gradually consolidating and expanding our influence.)

Tình hình hiện nay là nếu các giải pháp quân sự cụ thể mà chúng ta sắp đưa ra là hợp lý, chúng ta sẽ có thể nỗ lực đạt được một thỏa thuận nhanh chóng với Pháp, từ đó đạt được một giải pháp toàn diện. Điều này sẽ cho phép chúng ta thúc đẩy chính phủ mới ở Pháp chống lại sự can thiệp của Mỹ, và cũng sẽ cho phép chúng ta trì hoãn việc tái vũ trang [của các cường quốc phương Tây] ở châu Âu. Điều này có lợi cho cả phương Đông và phương Tây, và đây là vấn đề then chốt mà chúng ta phải làm rõ [với người Việt Nam]... (This will allow us to push the new government in France to resist America's interference, and will also allow us to delay [Western powers'] rearmament in Europe. This is beneficial to both the East and the West, and this is the key question that we must make clear [to the Vietnamese]...)

Mặc dù Mendes-France ủng hộ việc chấm dứt chiến tranh ở Đông Dương, nhưng ông ta không phải là một chính trị gia cánh tả thực thụ, và mục đích của ông ta là sử dụng khẩu hiệu hòa bình để giành đa số trong các đảng phái tư sản khác nhau. Vì phải đáp ứng yêu cầu từ nhiều phía, nên [thái độ] của ông ta hoàn toàn không ổn định. Tuy nhiên, ông ta khác với Bidault ở chỗ ông ta đã nói rõ rằng nội các của mình chỉ có thể tồn tại nếu chiến tranh ở Đông Dương chấm dứt. Do đó, nếu chúng ta có thể đạt được thỏa thuận ngừng bắn với Pháp, điều đó sẽ có lợi cho toàn bộ tình hình. Trọng tâm chiến lược của chúng ta ở giai đoạn này nên được đặt vào việc khuyến khích các sáng kiến ​​[hòa bình] của Pháp, và khiến Pháp không nghe theo Mỹ hoàn toàn, khiến Anh ủng hộ việc chấm dứt chiến tranh, và nhanh chóng đạt được thỏa thuận đình chiến [với họ] miễn là các điều kiện có vẻ hợp lý...

Vì vậy, chúng ta phải giữ vững đàm phán trực tiếp giữa Pháp và Việt Nam. Hiện nay, vị thế quốc tế của Pháp đang liên tục suy giảm. Do thất bại ở Điện Bình Phủ, Pháp càng mất mặt hơn, và do đó không muốn tiếp xúc trực tiếp với Việt Nam. Lúc này, chúng ta nên giúp Pháp đạt được một hiệp định đình chiến. Về mặt dư luận, chúng ta nên cô lập Hoa Kỳ và nỗ lực vận động Anh ủng hộ Pháp ký kết hiệp định đình chiến. Chính sách lôi kéo Pháp vào hiệp định đình chiến là chính sách được cả ba nước chúng ta ủng hộ. Nhìn chung, chúng ta cũng có cùng quan điểm về tình hình chính trị ở Pháp. Triển vọng đạt được một giải pháp cho vấn đề Đông Dương chưa bao giờ hứa hẹn đến thế. (The prospect for reaching a settlement on Indochina had never been so promising.)

Tuy nhiên, hiện nay rất khó để đạt được sự đồng thuận [với phía Việt Nam] chỉ thông qua trao đổi điện tín. Do đó, trong thời gian tạm nghỉ của các cuộc họp ngoại trưởng tại Geneva, tôi cần phải đi Nam Ninh, Quảng Tây trên đường trở về sau chuyến thăm Ấn Độ. Đề nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam cử thêm một số đồng chí lãnh đạo, tôi sẽ đích thân báo cáo tình hình thực tế và giải thích rõ ràng cho họ về vấn đề phân chia khu vực. (Please ask the VWP Central Committee to send a few more leading comrades, and I will personally report to them the actual situation and explain to them the issue of division of zones with a proper emphasis.)

Chu Ân Lai thông báo với Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ và Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc rằng đề xuất về một giải pháp toàn diện do Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam đưa ra đã không đề cập đến những điểm quan trọng và họ không muốn nhượng bộ về vấn đề Lào và Campuchia.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/telegram-zhou-enlai-mao-zeong-liu-shaoqi-and-ccp-central-committee

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95874/download

Ngày 20 tháng 6 năm 1954

***

Thêm một bằng chứng khác cho thấy chính Tầu cộng Ngụy Quốc Thanh điều quân “con hoang cộng sản giặc Hồ” đánh Điện Biên Phủ đúng như cái tên “Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam”.

***

Tài liệu Anh Ngữ từ những đường links bên dưới.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/telegram-ccp-central-committee-zhou-enlai-0

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95875/download

Ngày 20 tháng 6 năm 1954

Điện tín của Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc gửi Chu Ân Lai

(ĐCSTQ) Tỉnh ủy Quảng Tây chuyển đến đồng chí Chu Ân Lai:

Trong bối cảnh Hội nghị Geneva đã đạt được tiến triển và hiệp định đình chiến có thể đạt được vào tháng 7, các hoạt động tác chiến của Quân đội Nhân dân Việt Nam không nên mở rộng hay thu hẹp, và việc duy trì ở mức độ hiện tại là hợp lý. Vài ngày trước, đồng chí Ngụy Quốc Thanh đã điện báo cho chúng tôi biết rằng Bộ Tư lệnh Việt Nam đã triển khai thêm quân và đang chuẩn bị mở rộng quy mô hoạt động quân sự ở một mức độ nhất định. Chúng tôi tin rằng [ý kiến ​​trong] điện tín của Ngụy nên được chấp thuận và có thể triển khai thêm quân ở khu vực đồng bằng sông Hồng để đe dọa Pháp. Tuy nhiên, không nên tiến hành bất kỳ chiến dịch lớn nào trong tháng 7. Thời điểm tiến hành chiến dịch lớn sẽ được xác định theo diễn biến của Hội nghị Geneva. Xin hãy trao đổi với các đồng chí Hồ Chí Minh, Võ Nguyên GiápNgụy Quốc Khánh để xem những ý kiến ​​trên có đúng đắn hay không.

Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc

Ngày 20 tháng 6

Điện tín của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc gửi Chu Ân Lai nói rằng, với những tiến triển đạt được tại Hội nghị Geneva, việc đình chiến và tiến triển là khả thi. Do đó, Quân đội Nhân dân Việt Nam không nên tiến hành các hoạt động quân sự lớn.

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/telegram-ccp-central-committee-zhou-enlai-0

https://digitalarchive.wilsoncenter.org/document/95875/download

No comments:

Post a Comment