20200426 Ban tin bien Dong
Chương trình "Ca Tại Gia" hay "Cách Ly Tại Gia"của SBTN để ủng hộ những Y tá, Bác Sĩ trên tuyến đầu chống dịch CCP virus tại Hoa Kỳ.
“Thưa Đồng chí Tổng lý,
Tôi đã từng cho rằng ông Trump là một chính trị gia ngẫu hứng thiếu chuyên nghiệp. Tôi đã thấy ông ấy đầy rẫy thiếu sót về ứng xử, đặc biệt là ứng xử với giới truyền thông. Tôi từng có cảm giác khó chịu thấy truyền thông Mỹ đăng tải tin tức về con gái, con rể ông ấy bay đi bay lại khắp thế giới tham gia chính trường đến nỗi bị người của đảng Dân chủ kết án ông ấy là "Gia đình trị”.|
Nhưng nếu bình tĩnh nhìn nhận, người ta thấy rằng tại sao những người trẻ của nước Mỹ như con của ông ấy không được tham gia chính trị khi họ có năng lực? Không ai tìm ra những lỗi lầm những trò lố của gia đình Trump dù mỗi móng chân của gia đình ấy cũng được truyền thông Mỹ đặt lên bàn soi bằng kính hiển vi.
Nước Mỹ hôm nay với Trump đang đứng trước Trung quốc với tư thế khác hẳn năm 2016 trở về trước, một tư thế mà hoàng đế Tập Cận Bình phải e dè. Một nước Mỹ kể từ năm sau 1970 lầm lỡ kết thân với Trung cộng thì với Trump, có vẻ như đã biết rút súng khỏi bao, ít nhất cũng vào vị trí sẵn sàng trước các hiểm họa chứ không còn thúc thủ như trước.
Tôi tin rằng, Tổng thống Mỹ Donal Trump không phải "Người trời" không phải " Ông Thánh" như nhiều người đang nghĩ nhưng tôi đặt câu hỏi: Hiện nay, trên chính trường Mỹ, ai là người khả dĩ hơn Trump để đối phó với con rồng đỏ Trung cộng ? Câu trả lời là: Không ai cả.
Việc tranh cãi về Trump là con người thế nào lúc này trở nên vô nghĩa khi đảng Dân chủ tỏ ra thiên tả hơn bao giờ hết và đó là điều Bắc Kinh muốn. Nếu thế giới chỉ loay hoay với khái niệm "Đạo đức” theo tiêu chuẩn của họ mà cố tình quên đi mối đe dọa lớn nhất của nhân loại đó là hiểm họa Trung cộng thì quả thật các nhà tư tưởng tự cho mình là phi Dân túy đang trở nên còi cọc hơn bao giờ hết.
10/4/2020
Bài của họa sỹ Dũng Mai.
Tác giả Dũng Mai- người viết bài viết này. Tuy anh chỉ là một họa sĩ, một tay chơi ảnh nghiệp dư nhưng anh còn là một nhà phản biện độc lập khá am tường chính trị quốc tế và luôn có thái độ rõ ràng với Trung cộng và các vấn đề Biển Đông. Thú vị nhất là thỉnh thoảng anh mới xuất hiện ở vai trò là người bình luận các vấn đề quốc tế bằng những bài viết như thế này.
Chương trình "Ca Tại Gia" hay "Cách Ly Tại Gia"của SBTN để ủng hộ những Y tá, Bác Sĩ trên tuyến đầu chống dịch CCP virus tại Hoa Kỳ.
Sing for Our Heroes living room concert
Nhạc phẩm WE ARE THE WORLD | Sing for Our Heroes
Thu, Apr 23 at 12:23 PM
Đối Phó Đại Dịch
COVID-19
Buổi Trình Bày Trực Tuyến Về Chương Trình Vay Tiền PPP
Thứ Năm 23 tháng 4, 2020
Lúc 3:00 - 4:30 pm giờ Hoa Thịnh Đốn
Hôm nay, Quốc Hội Hoa Kỳ
dự định thông qua gói ngân sách bổ sung cho 2 chương trình vay tiền PPP và EIDL
cho giới tiểu thương và các người hoạt động kinh tế cá thể.
BPSOS sẽ tổ chức buổi
trình bày trực tuyến (webinar) để hướng dẫn cụ thể cách điền đơn vay tiền PPP
và những giấy tờ cần soạn sẵn để hoàn tất thủ tục vay tiền ngay khi các chương
trình này mở lại.
Chúng tôi cu~ng hướng
dẫn thể thức xin trợ cấp thất nghiệp cho những người mất thu nhập, kể cả một số
thành phần không thuộc diện nhân viên lãnh lương.
Buổi trình bày trực
tuyến (webinar) sẽ bao gồm các diễn giả là những người có kinh nghiệm thực
tiễn. Xin ghi danh tại đây:https://attendee.gotowebinar.com/register/1918691077821779981.
Sau khi ghi danh, quý vị
sẽ nhận được đường link để vào dự buổi webinar.
Buổi trình bày sẽ bắt
đầu lúc 3:00pm giờ Hoa Thịnh Đốn ngày hôm nay.
Chúng tôi kêu gọi quý
đồng hương giúp phổ biến thông tin về webinar này đến rộng rãi trong cộng đồng
và vòng thân hữu.
Thu, Apr 23 at 1:13 PM
Bàn về pháp lý nhất là
quốc tế công pháp với Tàu Khựa vào lúc này chỉ để ... xả xì trét! Lý của
kẻ mạnh là đúng (la reason du plus fort est toujour la meilleure!)
Duyệt lại giá trị pháp lý của công hàm
Phạm Văn Đồng
Luật
sư Đào Tăng Dực - ...Khi thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa
ký công hàm 1958 thì văn kiện này gặp trở ngại lớn lao về pháp lý. Đó là nước
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, như một quốc gia, không có tư cách pháp lý, nhường
một phần lãnh thổ (Hoàng Sa và Trường Sa) thuộc chủ quyền của một đệ nhị quốc
gia là nước Việt Nam Cộng Hòa, cho một đệ tam quốc gia là nước Cộng Hòa Nhân
Dân Trung Hoa...
*
Đại
dịch Vũ Hán đang tàn phá Trung Hoa Lục Địa và toàn thể nhân loại. Tuy thế, tai
họa này vẫn không giảm thiểu tham vọng bá quyền xâm lược của đảng CSTQ đối với
Việt Nam qua các hoạt động tập trận, xâm phạm lãnh hải và vùng kinh tế cũng như
hiếp đáp gây thiệt hại cho ngư dân Việt Nam.
Nhà
cầm quyền CSVN gần đây đã gởi 3 công hàm (30/3, 10/4 và 14/4) cho Liên Hiệp
Quốc khẳng định chủ quyền Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa.
Phía
Trung Quốc trả đũa bằng cách trưng ra Công Hàm của cố thủ tướng CSVN Phạm Văn
Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958 như là một biện minh cho chủ quyền TQ tại Hoàng
Sa và Trường Sa.
Hầu
đả phá toàn diện biện minh này của TQ, chúng ta cũng phải duyệt lại một lần nữa
giá trị pháp lý của công hàm Phạm Văn Đồng. Tôi đã nêu ra lập luận này ngày
3/8/2016:
Nội
dung của công hàm này là gì?
Công
hàm của thủ tướng Phạm Văn Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958, gởi cho Chu Ân
Lai, Tổng Lý Quốc Vụ Viện, tương đương thủ tướng Trung Quốc, nội dung như sau:
“Thưa Đồng chí Tổng lý,
Chúng tôi xin trân trọng báo tin để Đồng chí Tổng lý rõ: Chính
phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4
tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, quyết định về
hải phận 12 hải lý của Trung Quốc.
Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định ấy
và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải
phận 12 hải lý của Trung Quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng hoà Nhân dân
Trung Hoa trên mặt biển. Chúng tôi xin kính gửi Đồng chí Tổng lý lời chào rất
trân trọng.
Phạm Văn Đồng
Thủ tướng chính phủ
Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa”.
202004276
BTBD 01
Câu
hỏi mà mọi công dân Việt Nam yêu nước luôn nêu ra là: liệu công hàm Phạm Văn
Đồng có giá trị pháp lý, trước một pháp đình nghiêm chỉnh hay không?
Để
trả lời câu hỏi này, chúng ta phải qua một quá trình phân tách như sau.
Trước
hết, người CSVN cho đến bây giờ, vẫn luôn biện minh rằng, công hàm này chưa
từng nhắc đến Hoàng Sa và Trường Sa. Vì thế không thể kết luận rằng công hàm
xác nhận hai quần đảo này thuộc TQ.
Tuy
nhiên người TQ sẽ phản biện rằng, công hàm này tán thành tuyên bố ngày 4 tháng
9 năm 1958 của Trung Quốc “quyết định về hải phận 12 hải lý” của họ. Tuyên bố
của TQ ghi rõ:
“Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nay tuyên bố:
1. Bề rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12
hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa,
bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan
(tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận,
quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần
đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.”
Hoàng
Sa thì TQ gọi là Tây Sa và Trường Sa thì TQ gọi là Nam Sa.
Người
CSVN có thể lập luận rằng, công hàm này chỉ giới hạn ở vấn đề hải phận 12 hải
lý.
Trong
khi đó, người CSTQ sẽ lập luận rằng, trong một văn kiện quan trọng như thế, nếu
muốn giới hạn thì ông Phạm Văn Đồng đã ghi rõ rằng Hoàng Sa và Trường Sa là
thuộc chủ quyền của Việt Nam. Khi Phạm Văn Đồng không làm điều đó thì đã chứng
minh sự công nhận chủ quyền TQ trên hai quần đảo này.
Điểm
thứ nhì cần phân tích là một văn kiện nhường chủ quyền của một thành phần máu
huyết của tổ quốc, cho một ngoại bang như TQ, như công hàm này, đã thông qua
những thủ tục hiến định cần thiết hay chưa?
Để
giải quyết vấn nạn này, chúng ta cần duyệt lại nội dung hiến pháp có hiệu lực
vào thời điểm ông Phạm Văn Đồng ký công hàm. Người CSVN kinh qua nhiều hiến
pháp khác nhau. Hiến pháp 1946, 1959, 1980, 1992 và 2013.
Thời
điểm ký phù hợp với Hiến Pháp 1946 vì Hiến Pháp 1959 chỉ được Quốc Hội thông
qua ngày 31 tháng 12, 1959 và Ông Hồ Chí Minh công bố ngày 1 tháng 1, năm 1960.
Khi
phân tích Hiến Pháp 1946, thì Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa theo quốc hội chế.
Quốc hội lúc đó gọi là Nghị Viện Nhân Dân và theo điều 23 có trách nhiệm chuẩn
y các hiệp ước ký với nước ngoài. Theo điều 32 Những việc quan hệ đến vận mệnh
quốc gia sẽ đưa ra nhân dân phúc quyết, nếu hai phần ba tổng số nghị viên đồng
ý. Sau cùng theo điều 49 chỉ có chủ tịch nước, tức ông Hồ Chí Minh mới có quyền
“ký hiệp ước với các nước”.
Trong
Hiến Pháp 1946, chức vụ thủ tướng hoàn toàn chịu sự lãnh đạo của chủ tịch nước
và không có quyền ký một văn bản quan trọng liên hệ đến vận mệnh hoặc chủ quyền
quốc gia. Ngay cả trong trường hợp ông Hồ Chí Minh đích thân ký công hàm này,
cũng không thể có hiệu lực vì nhân dân chưa có phúc quyết theo điều 32 và Nghị
Viện Nhân Dân chưa chuẩn y.
Dĩ
nhiên cả hai ông Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng và Bộ Chính Trị lúc đó đều ý thức
điều này. Nếu muốn công hàm có hiệu lực, họ phải khơi động (invoke) các điều
khoản hiến pháp liên hệ và thông qua những thủ tục hiến định. Sau đó đích thân
ông Hồ Chí Minh, thừa ủy nhiệm của Nghị Viện Nhân Dân, theo điều 49 hiến pháp,
ký vào công hàm. Tuy nhiên, một là lãnh đạo các đảng CS kể cả CSTQ có thói quen
coi thường hiến pháp. Thói quen này này của họ vô hình trung trở thành một lợi
điểm pháp lý cho chúng ta. Hai là cả Hồ Chí Minh lẫn Phạm Văn Đồng muốn lập lờ
đánh lận con đen với cả Trung Quốc lẫn nhân dân Việt Nam, hầu nhận sự Viện trợ
của Trung Quốc.
Dĩ
nhiên Trung Quốc có thể vin vào điều 27 của Công Ước Vienna về Luật các Hiệp
Ước (Vienna Convention on the Law of Treaties) quy định rằng một quốc gia không
thể viện dẫn một luật nội địa để không thi hành một hiệp ước. Tuy nhiên điều 27
có thể bị điều 46 phủ quyết và điều 46 ghi rõ như sau:
“Một quốc gia không thể viện dẫn sự kiện rằng sự đồng ý của mình
để bị ràng buộc bởi một hiệp ước đã được thể hiện qua sự vi phạm một điều khoản
của luật nội địa liên hệ đến thẩm quyền ký kết hiệp ước, như là yếu tố vô hiệu
hóa sự đồng ý này, trừ khi sự vi phạm là hiển nhiên và liên hệ đến một quy luật
nội tại có tầm mức quan trọng nền tảng”. (A State may not invoke the fact that its
consent to be bound by a treaty has been expressed in violation of a provision
of its internal law regarding competence to conclude treaties as invalidating
its consent unless that violation was manifest and concerned a rule of its
internal law of fundamental importance.)
Hiến
pháp 1946 là luật nền tảng và sự vi phạm nó là là hiển nhiên và sẽ bị điều 46
Công Ước nêu trên chế tài và sẽ bị cho là vô hiệu lực.
Đó
là chưa kể lập luận của chúng ta sẽ là: vì vi phạm những nguyên tắc căn bản nêu
trên, không có một hiệp ước nào được thành lập ngay từ khởi thủy (ab initio)
nhường Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc cả.
Tức
là lập luận của chúng ta sẽ vững chãi trên cả hai bình diện nêu trên và một
bình diện quan trọng thứ 3:
1.
Một là không có hiệp ước công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc ngay
từ đầu;
2.
Hai là nếu có, thì sẽ bị vô hiệu hóa chiếu theo điều 46 của Công Ước Vienna nêu
trên;
3.
Điểm thứ ba vô cùng quan trọng là vào thời điểm đó, Việt Nam Cộng Hòa là một
quốc gia có cương thổ, quân đội, chủ quyền pháp lý lẫn thực tế trên Hoàng Sa và
Trường Sa. VNCH được Hoa Kỳ và 87 quốc gia khác công nhận. Nếu Liên Bang Xô
Viết không phủ quyết thì năm 1957, VNCH đã trở thành một quốc gia thành viên
của LHQ. Tuy thế VNCH đã là thành viên của nhiều Ủy Ban của Liên Hiệp Quốc.
Bắc
Việt tức nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa bị phần lớn các quốc gia tự do tẩy chay.
Chỉ được các nước cộng sản khác công nhận.
Chính
vì thế khi thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ký công hàm 1958 thì văn
kiện này gặp trở ngại lớn lao về pháp lý. Đó là nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa,
như một quốc gia, không có tư cách pháp lý, nhường một phần lãnh thổ (Hoàng Sa
và Trường Sa) thuộc chủ quyền của một đệ nhị quốc gia là nước Việt Nam Cộng
Hòa, cho một đệ tam quốc gia là nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa.
Phán
quyết ngày 12 tháng 7, 2016 của Tòa Trọng Tài Thường Trực tại The Hague, Hà
Lan, chiếu theo Công Ước Liên Hiêp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) trong cuộc tranh
chấp giữa Trung Quốc và Philippines, vô hiệu hóa Đường Lưỡi Bò 9 đoạn của Trung
Quốc và giới hạn các quyền lợi liên hệ đến các quần thể trên Biển Đông trong
vòng hải phận 12 hải lý, cũng là một án lệ quốc tế vô cùng thuận lợi cho Việt
Nam.
Với
các lý do nêu trên, chúng ta có thể kết luận rằng, trước một pháp đình có thẩm
quyền nghiêm chỉnh, công hàm liên hệ đến chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa của
cựu thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958 sẽ không có giá
trị pháp lý và nhà cầm quyền CSVN cần phải đưa Trung Quốc ra tòa càng sớm càng
tốt, hầu bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của tổ quốc Việt Nam.
Năm
nay và một vài năm sắp tới sẽ là thời điểm mà uy tín trên chính trường cũng như
vũ trường công pháp quốc tế của đảng CSTQ sẽ suy yếu rõ rệt và sẽ là thời điểm
tốt nhất để khởi kiện CSTQ.
22.04.2020
Thu, Apr 23 at 1:12 PM
Bài viết từ đầu tháng
Tư 2020; nhưng vẫn còn giá trị, nhất là trong thời điểm này!
Subject: 𝐓𝐑𝐎𝐍𝐆 𝐓𝐇Ả𝐌 𝐇Ọ𝐀 𝐃Ị𝐂𝐇 𝐁Ệ𝐍𝐇, 𝐓𝐇Ế 𝐆𝐈Ớ𝐈 𝐂Ò𝐍 𝐍𝐇Ớ 𝐋Ờ𝐈 𝐂Ả𝐍𝐇 𝐓Ỉ𝐍𝐇 𝐂Ủ𝐀 𝐍𝐆ƯỜ𝐈 𝐇Ồ𝐍𝐆 𝐊Ô𝐍𝐆?
“𝐇ồ𝐧𝐠 𝐊ô𝐧𝐠 𝐡ô𝐦 𝐧𝐚𝐲, 𝐭𝐡ế 𝐠𝐢ớ𝐢 𝐧𝐠à𝐲 𝐦𝐚𝐢!”, “𝐓𝐡ứ𝐜 𝐭ỉ𝐧𝐡 𝐡𝐨ặ𝐜 𝐭𝐫ở 𝐭𝐡à𝐧𝐡 𝐧ạ𝐧 𝐧𝐡â𝐧 𝐭𝐢ế𝐩 𝐭𝐡𝐞𝐨” (𝐁𝐞 𝐚𝐰𝐚𝐫𝐞, 𝐨𝐫 𝐛𝐞 𝐧𝐞𝐱𝐭) 𝐥à 𝐥ờ𝐢 𝐧𝐡ắ𝐧 𝐧𝐡ủ 𝐧ổ𝐢 𝐭𝐢ế𝐧𝐠 𝐜ủ𝐚 𝐩𝐡𝐨𝐧𝐠 𝐭𝐫à𝐨 𝐏𝐡ả𝐧 𝐭ố𝐧𝐠 𝐓𝐫𝐮𝐧𝐠. 𝐕à 𝐠𝐢ờ đâ𝐲, 𝐜ó 𝐯ẻ 𝐥ờ𝐢 𝐜ả𝐧𝐡 𝐭ỉ𝐧𝐡 𝐜ủ𝐚 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐝â𝐧 𝐇ươ𝐧𝐠 𝐂ả𝐧𝐠 đ𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢ể𝐧 𝐡𝐢ệ𝐧 𝐧𝐠à𝐲 𝐦ộ𝐭 𝐫õ 𝐫à𝐧𝐠.
Phong trào Phản tống
Trung (chống luật dẫn độ về Trung Quốc) của người dân Hồng Kông đã bắt đầu từ
giữa năm 2019, như một chương mở màn cho buổi trình diễn thu hút nhiều sự chú ý
nhất từ trước tới nay, nhằm phơi bày bản chất của Đảng Cộng sản Trung Quốc
(ĐCSTQ). Từ Phản tống Trung cho đến đại dịch viêm phổi Vũ Hán đang càn quét các
châu lục, thế giới đã dần “sáng mắt”.
Lời cảnh báo từ những người bị bịt miệng
Người Hồng Kông trong cơn đại nạn, bị bịt mồm, vu khống, đã cố
gắng cảnh tỉnh thế giới:
Thế giới thân mến, Trung Cộng sẽ xâm nhập vào chính phủ của các
bạn, tiền của các doanh nghiệp Trung Quốc can thiệp vào lập trường chính trị
của các bạn, Trung Quốc sẽ thu hoạch nhà của các bạn như Tân Cương – Hãy thức
tỉnh hoặc trở thành (nạn nhân) tiếp theo!
Nhưng chỉ có chính phủ Đài Loan đứng ra trực tiếp ủng hộ người
dân Hồng Kông và Mỹ ban hành Đạo luật Nhân quyền và Dân chủ Hồng Kông như một
lời nói chính thức trước vấn đề Hồng Kông trên phương diện quốc gia.
Giờ đây, trong đại dịch toàn cầu vô tiền
khoáng hậu tính đến hôm 2/4 đã làm chết hơn 49.000 người (và con số chưa dừng
lại ở đó), người Hồng Kông, Đài Loan gần như không có mấy thiệt hại. Và “tình
cờ” thay, họ đều đã là những người tiên phong trong phong trào chống lại ĐCSTQ.
Nước Mỹ dù đã góp tiếng nói nhưng chưa xứng tầm với vị thế của
mình, và trong quá khứ Mỹ cũng đã rót quá nhiều tài chính cho ĐCSTQ làm giàu.
Không ai dám phủ nhận, liệu sự thịnh vượng mà Trung Quốc có được nhờ phương Tây
có cho phép ĐCSTQ thoải mái đàn áp người dân và gây ảnh hưởng (không tích cực)
lên các quốc gia khác hay không. Không thể nói Mỹ và châu Âu vô can, họ gián
tiếp cấp thêm sức mạnh cho con mãnh thú khát máu.
20200426 BTBD 02
Thông điệp của người
biểu tình Hồng Kông gửi thế giới trong phong trào Phản tống Trung (ảnh:
Reddit).
Phương Tây đã lầm
Sau thảm sát Thiên An Môn, đáng nhẽ Trung Quốc phải bị thế giới
trừng phạt, nhưng phương Tây đã nhượng bộ với kỳ vọng Trung Quốc sẽ ngày càng
trở nên dân chủ hơn sau khi hội nhập sâu hơn vào hệ thống tự do quốc tế. Họ đã
cấp cho ĐCSTQ quá nhiều tài chính và cơ hội để thay đổi. Họ đã gần như im lặng
trước những tội ác chống lại nhân loại của ĐCSTQ: Thảm sát ở Thiên An Môn, đàn
áp người bất đồng chính kiến, đàn áp tôn giáo, thảm sát người Duy Ngô Nhĩ, vu
khống, đàn áp và mổ cướp nội tạng các học viên Pháp Luân Công…
Theo giáo sư Zhiqun Zhu thuộc ngành Khoa học Chính trị và Quan
hệ Quốc tế tại Đại học Bucknell, bang Pennsylvania (Mỹ), kể từ chuyến thăm lịch
sử của cựu Tổng thống Richard Nixon tới Trung Quốc vào năm 1972, người Mỹ đã
thống nhất quan điểm rằng: một Trung Quốc mở cửa và thịnh vượng sẽ đem lại lợi
ích cho nước Mỹ.
Khi ĐCSTQ làm ra một việc xú uế nào đó, chỉ sau một vài căng
thẳng và lên án dè chừng, Mỹ và phương Tây nhanh chóng quay trở lại với niềm
tin rằng Trung Quốc có thể sẽ khoan dung hơn, và sự thịnh vượng về kinh tế sẽ
dẫn đến tự do hóa chính trị…
…Nhưng họ đã lầm!
Trung Quốc ngày càng tự mãn rằng mình có thể một tay che trời.
Ngoài gia tăng đàn áp hết nhóm người dân này đến nhóm người dân khác trong
nước, ĐCSTQ cư xử ngày một lỗ mãng và bề trên với chính các quốc gia phương
Tây. Giáo sư David Law thuộc Đại học California ở Irvine và Đại học Hồng Kông
đã từng nói về cách ĐCSTQ hành động khi Anh buộc tội Trung Quốc bắt người của
Đại sứ quán nước họ rằng:
“Phản ứng của Trung Quốc chỉ đơn giản là: nếu các người la mắng
chúng tôi, chúng tôi sẽ hét lại với các người to hơn, và những gì chúng tôi nói
thậm chí không có nghĩa gì cả”.
Ngày nay ĐCSTQ cài cắm
người vào đủ mọi lĩnh vực then chốt của các cường quốc trên thế giới, tạo ra
các rào cản phân biệt đối xử trong thương mại, tiếp tay các công ty trong nước
phá hoại hệ thống thương mại toàn cầu, bật đèn xanh cho xâm phạm sở hữu trí tuệ
và đánh cắp bí mật thương mại, quân sự…
Cựu hoa hậu Canada Anastasia Lin, cũng là một nhà hoạt động nhân
quyền, từng nói: “Một số ý kiến gây tranh cãi cho rằng chủ nghĩa thực dụng đòi
hỏi chúng ta phải gác lại một bên các nghĩa vụ đạo đức và pháp luật, vì lợi ích
thương mại. Nhưng nếu chính phủ Trung Quốc coi thường quyền lợi của chính người
dân của họ, thì tại sao các công ty và các nước phương Tây lại hy vọng sẽ được
đối xử với sự công bằng hay theo nguyên tắc?”.
Dần dần minh bạch
Sau khi cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung được khởi động, tổng
thống Trump đã phần nào giúp phương Tây minh bạch về bản chất của ĐCSTQ qua
những vụ bóc trần âm mưu gián điệp công nghệ của đảng này. Sau đó, vào giữa cao
trào của phong trào Phản tống Trung, người Mỹ đã thêm một chút cảnh tỉnh.
Khi một số lãnh đạo và cầu thủ thuộc giải NBA (Hiệp hội bóng rổ
quốc gia Hoa Kỳ) bày tỏ ủng hộ người Hồng Kông, Trung Quốc đã hủy các buổi phát
sóng của giải ở đại lục, NBA phải hoãn lại, và người Mỹ đã tức giận. Họ không
thể hiểu sao mình lại không được nói lên quan điểm của mình tại nước mình, và
vì sao ĐCSTQ dám đòi kiểm soát ngôn luận bên ngoài đại lục. Người Mỹ và thế
giới hiểu ra, ĐCSTQ đàn áp tiếng nói tự do của người dân nước khác thì người
Hồng Kông hay đại lục càng không có quyền lợi hợp pháp và chính đáng này.. Đạo
luật Nhân quyền và Dân chủ Hồng Kông được ký bởi cả Hạ Viện và Thượng Viện Hoa
Kỳ với tốc độ nhanh chóng hơn bao giờ hết.
ĐCSTQ lớn tiếng bảo vệ sĩ diện một cách lố bịch khi Thụy Điển
làm một phóng sự hết sức bình thường không vi phạm đạo đức truyền thông. ĐCSTQ
bắt bớ nhân viên của Đại sứ quán Anh chỉ vì anh này cũng là người Hồng Kông.
ĐCSTQ nổi giận đùng đùng, yêu cầu một tờ báo Đan Mạch xin lỗi vì vẽ 5 ngôi sao
trên quốc kỳ Trung Quốc thành 5 con virus corona dù họ không có ý kỳ thị. ĐCSTQ
sai cơ quan ngôn luận của mình viết bài đổ lỗi cho phương tây đứng sau cuộc
biểu tình của hàng triệu người dân Hương Cảng. ĐCSTQ nói virus Trung Cộng có
nguồn gốc từ Mỹ, Ý… Đơn giản là ĐCSTQ không thể tiếp nhận được tư tưởng và các
quy tắc dân chủ của thế giới tự do.
Họ cho người dân làm giấy vệ sinh in hình Tổng thống Trump, đốt
pháo ăn mừng Mỹ có hơn 100.000 ca nhiễm virus Trung Cộng, chúc người Nhật nhiễm
dịch dài dài… nhưng lại nổi xung, lớn lối khi các quốc gia khác thực hiện những
việc nằm trong tự do ngôn luận phổ quát của nhân loại mà ĐCSTQ cho là sỉ nhục
họ.
ĐCSTQ là vậy, họ có một tư duy và bộ nguyên tắc ứng xử kỳ dị
khác hẳn phần còn lại của thế giới. Bất chấp sự thịnh vượng, họ vẫn không thay
đổi và tiếp nhận các nguyên tắc dân chủ, văn minh mà phương Tây kỳ vọng.
Vì
sao SARS-CoV-2 được gọi là Virus Trung Cộng?
Chính
quyền Trung Quốc đã biết đến ca nhiễm COVID-19 đầu tiên ở Vũ Hán từ ngày
17/11/2019. Thay vì thực hiện các biện pháp ngăn chặn kịp thời, Đảng Cộng sản
Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bưng bít thông tin và trừng phạt những người tiết lộ sự
thật ra công chúng.
Khoảng
5 triệu người đã rời khỏi Vũ Hán tới nhiều nước thế giới trước khi chính
quyền Trung Quốc phong tỏa thành phố này từ ngày 23/1/2020.
Trong
khi SARS-CoV-2 bị nghi ngờ có nguồn gốc từ phòng thí nghiệm vũ khí sinh học ở
Vũ Hán, ĐCSTQ đang cố gắng đổ tội cho Mỹ, Ý, hay bất kỳ quốc gia nào khác về
nguồn gốc dịch bệnh.
Để chỉ rõ trách nhiệm của ĐCSTQ
dẫn đến sự bùng phát của virus Vũ Hán trên toàn cầu, nhiều chuyên gia, kênh
truyền thông và chính khách trên thế giới gọi SARS-CoV-2 là “Virus Trung
Cộng” (CCP Virus).
Hồng Kông, Đài Loan đã đảm nhận sứ
mệnh lịch sử của mình, giờ đây có thể nói họ khá bình yên trong đại dịch. Họ
đã phải dùng máu và nước mắt để cảnh tỉnh thế giới, thế giới đã không mấy
lắng nghe, và giờ đây, thế giới đang chịu hậu quả nặng nề: Chết bởi ĐCSTQ.
Dịch bệnh bùng phát do sự che giấu
thông tin của ĐCSTQ, nhiều bằng chứng thậm chí còn cho thấy nguồn gốc nhân
tạo và liên quan tới phòng thí nghiệm P4 ở Vũ Hán của con virus corona chủng
mới này. ĐCSTQ cung cấp trang thiết bị y tế không đủ chất lượng cho các nước
và phớt lờ cảnh báo nguy hiểm, khiến thời kỳ vàng để ngăn chặn đại dịch ở
phương Tây đã bị bỏ lỡ. ĐCSTQ cũng gây sức ép lên một vài quốc gia để họ
không được ngăn cản người dân Trung Quốc nhập cảnh. Độc ác không kém,
ĐCSTQ tuyên bố hết dịch, kêu gọi người dân trở về nước, kéo họ chết chung khi
có các số liệu cho thấy dịch bệnh chưa hề chấm dứt tại đại lục. Tất cả chỉ vì
cái ảo tưởng ổn định để duy trì quyền lực của ĐCSTQ.
Thế giới đã thức tỉnh hay chưa? Và
thế giới có nhớ lời cảnh tỉnh của Hồng Kông hay không? Hãy tiếp tục cầm lên
ngọn cờ chống lại ĐCSTQ mà người Hồng Kông đang tạm phải buông xuống vì quá
kiệt sức. Đừng để những mất mát khi ở vị trí tuyến đầu của họ trở thành vô
ích. Và đừng để chính mình phải chết bởi ĐCSTQ.
Thuần Dương
|
Thu, Apr 23 at 1:14 PM
Trên thực tế thì Mỹ
vẫn chưa hoàn toàn bừng tỉnh với hiểm họa TÀU KHỰA?!
NƯỚC MỸ ĐÃ BỪNG TỈNH SAU ĐÒN TẤN CÔNG CỦA
TÀU CỘNG
Tran Hung lược dịch.
20200426 BTBD 03
Giám đốc Văn phòng Chánh sách Thương mại và
Sản xuất của Bạch Cung, tiến sĩ Peter Navarro đã tham gia " Hannity "
vào tối thứ Ba (21/4) và đưa ra cách xử lý sai lầm của Tàu cộng về đại dịch cúm
Tàu cộng, một quá trình mà ông nói Tàu cộng có thể gọi là "bốn vụ giết người". Ông Navarro khẳng
định:
20200426 BTBD 04
1. Tàu cộng đã "sinh ra virus cúm
Tàu cộng", có lẽ trong ... phòng thí nghiệm ngay tại Tàu cộng và sau
đó họ giấu nó đằng sau tấm khiên của Tổ chức Y tế Thế giới - WHO.
2. Những gì đã làm trong khoảng thời gian 6
tuần là cho phép hàng trăm ngàn người Vũ Hán về cơ bản được lên máy bay và gieo
mầm bịnh ra thế giới.
3. Trong khi họ đang làm điều đó, và điều
này thật kinh tởm - những gì họ đã làm là họ hút sạch tất cả mặt nạ, găng tay,
kính bảo hộ, thiết bị bảo vệ cá nhơn, hai tỷ mặt nạ của thế giới. Đó là lý do
tại sao ở Milan, New York và những nơi khác, người dân của chúng tôi không có
chúng. Và bây giờ, Sean, bạn có biết họ đang làm gì không?
4. Những gì họ đang làm là trục lợi từ cuộc
khủng hoảng này, tính phí ... cho mặt nạ 50 xu, 3 đôla, 4 đôla, 5 đôla trở lên
và gửi cho chúng tôi các bài kiểm tra giả.
Cuối cùng, ông Navarro kết luận "Đó
là bốn
vụ giết chóc, giết chết người Mỹ và người dân quốc tế... Điều khiến tôi bối
rối là tại sao truyền thông chính thống và đảng Dân chủ quốc gia không hiểu
điều đó?"
Sau đó, ông Navarro đã trả lời một cuộc
thăm dò mới từ Trung tâm nghiên cứu Pew, cho thấy hai phần ba người Mỹ nói
rằng họ có cái nhìn không thuận lợi về Tàu cộng, rằng:
- Cuộc thăm dò Pew được đưa ra hôm nay là
lời khẳng định tuyệt vời nhứt về sự lãnh đạo của Tổng thống Trump".
- Hơn 90% người Mỹ coi Tàu cộng là mối đe dọa
lớn,
hơn 70% có quan điểm bất lợi về Tàu cộng. Đó là giữa các đảng phái
và tôi không thể không nghĩ đến 9% không coi Tàu cộng là mối đe dọa, họ là
những người bình luận trên các phương tiện truyền thông giả mạo và đảng Dân chủ
quốc gia như Nancy Pelosi và Joe Biden, những người về cơ bản nói : KHÔNG
- Tôi không muốn đổ lỗi cho bất cứ ai nhưng Donald Trump vì virus cúm Tàu
cộng này.
Ông Navarro nói thêm "Những gì tôi
muốn nói với người dân Mỹ là, bạn đã hiểu đúng trong cuộc thăm dò ý kiến đó.
Chúng tôi sẽ bắt Tàu cộng phải chịu trách nhiệm khi điều này kết thúc".
Tuy nhiên, hiện tại, Navarro cho biết những
nỗ lực của ông vẫn tập trung vào "chuỗi cung ứng để đảm bảo rằng người Mỹ
ở tuyến đầu có PPE và thuốc họ cần, ông nói: Chúng tôi sẽ phải mang những chuỗi
cung ứng đó về nhà ngay tại Mỹ.
Bài viết này của Yael Halon là phóng viên
của Fox News./.
Tran Hung lược dịch.
Cảnh
giác trước lời đe dọa của Trung Cộng
Apr 20, 2020 cập nhật lần cuối Apr 20, 2020
Người dân Việt Nam trong một lần xuống đường
biểu tình chống Trung Quốc hồi năm 2017, khẳng định “Hoàng Sa, Trường Sa là của
Việt Nam.” (Hình: Hoang Dinh Nam/AFP via Getty Images)
20200426 BTBD 05
Đại Phong (RFA Blog)
Biển Đông đang “nóng”
hơn
Tình hình Biển Đông vẫn
đang “sôi sục” bởi các hành động hung hăng liên tiếp của Trung Cộng.
Sau khi tuyên bố thành
lập chính quyền “khu Tây Sa” và “khu Nam Sa”ngày 18 Tháng Tư, 2020, Trung Quốc
tiếp tục lấn thêm những bước đi mạnh bạo. Ngày 17 Tháng Tư, 2020, Trung Cộng
gửi tiếp công hàm để đáp trả công hàm ngày 30 Tháng Ba, 2020 của Việt Nam với
những lời lẽ mang hàm ý đe dọa.
Ngoài ra, Bộ Dân Chính
Trung Quốc ngày 19 Tháng Tư còn thực hiện một động thái ngang nhiên nữa là công
bố cái gọi là “danh xưng tiêu chuẩn” cho 25 đảo, bãi đá cùng 55 thực thể địa lý
dưới đáy biển ở Biển Đông. 25 đảo, bãi đá cùng 55 thực thể được đặt tên này tập
trung ở phần phía Tây Biển Đông. Một số nằm dọc theo “đường lưỡi bò” và rất sát
Việt Nam.
Chẳng hạn, Nhàn Đàm Hải
Đài (Xiantan Haitai) ở vị trí 11 28′.7 N/110 14′ E, cách Cam Ranh khoảng 60 hải
lý; Vạn An Hải Để Hạp Cốc Quần (Wan’an Haidixiaguqun) ở vị trí 10 30′ N/109 50′
E, cách đảo Phú Quý khoảng 50 hải lý; Tiêu Tương Hải Khâu (Xiaoxiang Haiqiu) ở
vị trí 9.32′.1 N/109 44′.1 cách Hòn Hải khoảng 45 hải lý.
Hành động này một lần
nữa cho thấy Trung Cộng càng ngày càng thể hiện tham vọng độc chiếm biển
Đông khi đồng loạt triển khai nhiều hành động cả trên thực địa, pháp lý
và hành chính.
Công hàm của Trung Cộng
ngày 17 Tháng Tư thể hiện điều gì?
Sau khi Malaysia đệ
trình hồ sơ về thềm lục địa mở rộng ngày 12 Tháng Mười Hai, 2019, các quốc gia
liên quan đã lên tiếng.
Trung Cộng gửi ngay một công hàm ngày 12 Tháng Mười Hai, 2020 để phản đối Malaysia. Ngày 6 Tháng Ba, 2020, Philippines đã gửi hai công hàm lên Liên Hợp Quốc để trình bày quan điểm của mình. Trong đó, một công hàm của Philippines đã thẳng thắn phản đối các yêu sách phi pháp của Trung Cộng. Để đáp lại, ngày 23 Tháng Ba, 2020 Trung Cộng đã ra công hàm đáp trả Philippines.
Trung Cộng gửi ngay một công hàm ngày 12 Tháng Mười Hai, 2020 để phản đối Malaysia. Ngày 6 Tháng Ba, 2020, Philippines đã gửi hai công hàm lên Liên Hợp Quốc để trình bày quan điểm của mình. Trong đó, một công hàm của Philippines đã thẳng thắn phản đối các yêu sách phi pháp của Trung Cộng. Để đáp lại, ngày 23 Tháng Ba, 2020 Trung Cộng đã ra công hàm đáp trả Philippines.
Ngày 30 Tháng Ba, 2020,
Việt Nam đã gửi công hàm để khẳng định chủ quyền của mình trên Hoàng Sa và
Trường Sa cũng như phản đối các lập luận vô lý và phi pháp của Trung Cộng trên
Biển Đông. Đồng thời, ngày 14 Tháng Tư, 2020, Việt Nam cũng gửi thêm hai công hàm
để đáp lại quan điểm của Malaysia và Philippines.
Ngày 17 Tháng Tư, 2020,
Trung Cộng đã gửi công hàm tới Liên Hợp Quốc để đáp trả công hàm ngày 30 Tháng
Ba, 2020 của Việt Nam. Trong công hàm này của Trung Cộng, ngoài phần đầu lặp
lại các yêu sách lộn xộn như trong các công hàm phản đối Malaysia, Philippines
và Việt Nam trước đây, Trung Cộng còn nhắc lại rằng Việt Nam đã thừa nhận chủ
quyền của Trung Cộng tại Hoàng Sa và Trường Sa với công thư năm 1958 của thủ
tướng Việt Nam lúc đó là ông Phạm Văn Đồng. Ngoài ra, Trung Cộng còn cho rằng,
cho tới thập kỷ 70 của thế kỷ XX, phía Việt Nam đã luôn chính thức công nhận
Hoàng Sa, Trường Sa là một bộ phận lãnh thổ lâu đời của Trung Cộng.
Người dân Philippines biểu tình chống Trung Quốc
ở thủ đô Manila, Tháng Bảy, 2016. (Hình: Ted Aljibe/AFP/Getty Images) 20200426 BTBD 06
Thêm nữa, Trung Cộng còn
cho rằng, sau năm 1975, Việt Nam đã vi phạm nguyên tắc estoppel trong luật quốc
tế vì đã có hành vi yêu sách trái phép đối với Hoàng Sa và Trường Sa. Trung
Cộng ngang ngược khẳng định rằng Việt Nam đã sử dụng vũ lực trái phép để chiếm
đoạt các đảo và đá của Trường Sa, vốn thuộc Trung Cộng.
Đặc biệt, trong công hàm
này của Trung Cộng có thêm một câu: “Trung Quốc cương quyết yêu cầu Việt Nam
rút tất cả người và vật dụng trên các đảo và đá ở Trường Sa” này.
Về lập luận pháp lý của
Trung Cộng trong công hàm này, người viết xin sẽ trình bày và phân tích cụ thể
trong những bài sau. Còn trong bài này, xin tập trung vào ngôn ngữ với hàm ý đe
dọa Việt Nam.
Trong bài viết của
Nguyễn Hồng Thao – Vốn là đại sứ Việt Nam tại Malaysia đăng ngày 19 Tháng Tư,
2020, tác giả đặt ra khả năng đây là tín hiệu cho thấy Trung Quốc sẽ sử dụng vũ
lực đối với Việt Nam. Điều này được suy luận bởi vì trong các công hàm đáp trả
Malaysia và Philippines của Trung Cộng cùng thời gian này không có câu tương
tự.
Theo sự tìm kiếm của Dự
án Đại Sự ký Biển Đông, thì trong một tuyên bố của người phát ngôn Bộ Ngoại
Giao Trung Cộng ngày 22 Tháng Hai, 1988 cũng có một câu tương tự như sau: “Phía
Việt Nam phải rút khỏi các đảo và các cụm san hô này. Nếu phía Việt Nam cản trở
các hành động chính đáng của Trung Cộng tại các khu vực đã nói trên, bất chấp
sự nhất quán của Trung Cộng. Thì (Việt Nam) sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm trước
các hậu quả phát sinh.”
Và như chúng ta đã biết,
Trung Cộng tuyên bố câu này ngày 22 Tháng Hai, 1988 thì ngày 14 Tháng Ba, 1988
xảy ra sự kiện Hải Quân Trung Cộng thảm sát lính công binh Việt Nam tại Gạc Ma.
Chính vì vậy, việc cảnh giác trước các tín hiệu đe doạ sử dụng vũ lực của Trung
Cộng trong thời điểm này không phải là thừa.
Các kịch bản sử dụng vũ
lực của Trung Cộng
Vậy nếu Trung Cộng sử
dụng vũ lực thì sẽ sử dụng vũ lực ra sao?
Sau đây xin đưa ra 2 khả
năng:
1- Trung Cộng sẽ nổ
súng, cướp quyền kiểm soát tại 21 cấu trúc mà Việt Nam đang nắm giữ tại Trường
Sa. Kịch bản này có thể xảy ra, nhưng với khả năng rất ít, bởi vì:
-Thực lực trên biển của
Hải Quân Trung Cộng đang càng ngày càng lớn mạnh, nhưng Hải Quân Việt Nam cũng
có những bước tiến về chất và lượng. Chúng ta nên biết, nếu chỉ đơn thuần so
sánh tiềm lực của hai bên thì đó là sự khập khiễng. Nhưng Trung Cộng chỉ có thể
mang một phần tiềm lực Hải quân của họ để chiến đấu với Hải quân Việt Nam tại
đây.
-Thế và lực của Việt Nam không phải như hồi năm 1988. Với sự lên tiếng ủng hộ Việt Nam của các quốc gia trên thế giới, trong đó có Hoa Kỳ, cho thấy, Việt Nam hiện nay còn có sự ủng hộ của nhiều bạn bè quốc tế.
-Đây không phải là thời điểm thích hợp cho việc Trung Cộng phát động một cuộc chiến. Hoa Kỳ và Trung Cộng đang trong một cuộc “thư hùng” cạnh tranh chiến lược với nhau. Với các hành động vô trách nhiệm, đểu cáng nhằm thủ lợi trong dịch COVID-19 của Trung Cộng khiến nhiều quốc gia Tây phương đã ngả về phía Hoa Kỳ. Nếu Trung Cộng gây chiến thời gian này, sẽ là dịp để cả thế giới ngả về phía Hoa Kỳ, và Trung Cộng sẽ bị cô lập. Điều này Trung Cộng không hề muốn. Cái Trung Cộng muốn là không đánh mà vẫn đạt được mục đích độc chiếm biển Đông. Vì thế, tình huống này khó xảy ra lúc này.
-Thế và lực của Việt Nam không phải như hồi năm 1988. Với sự lên tiếng ủng hộ Việt Nam của các quốc gia trên thế giới, trong đó có Hoa Kỳ, cho thấy, Việt Nam hiện nay còn có sự ủng hộ của nhiều bạn bè quốc tế.
-Đây không phải là thời điểm thích hợp cho việc Trung Cộng phát động một cuộc chiến. Hoa Kỳ và Trung Cộng đang trong một cuộc “thư hùng” cạnh tranh chiến lược với nhau. Với các hành động vô trách nhiệm, đểu cáng nhằm thủ lợi trong dịch COVID-19 của Trung Cộng khiến nhiều quốc gia Tây phương đã ngả về phía Hoa Kỳ. Nếu Trung Cộng gây chiến thời gian này, sẽ là dịp để cả thế giới ngả về phía Hoa Kỳ, và Trung Cộng sẽ bị cô lập. Điều này Trung Cộng không hề muốn. Cái Trung Cộng muốn là không đánh mà vẫn đạt được mục đích độc chiếm biển Đông. Vì thế, tình huống này khó xảy ra lúc này.
2- Tuy nhiên, Trung Cộng
có khả năng sử dụng các đội tàu của mình, từ tàu chiến Hải Quân đến các tàu Hải
Cảnh, Kiểm Ngư cùng các tàu dân quân biển của mình để đe dọa, bao vây các giàn
dầu khí gần khu vực Bãi Tư Chính mà Việt Nam hiện đang kiểm soát. Kịch bản “bắp
cải” mà Trung Cộng đã áp dụng thành công khi chiếm thế thượng phong, giành
quyền kiểm soát tại Scarborough từ tay Philippines năm 2012 có thể được lặp
lại, dưới một hình thức mới.
Chính vì vậy, Việt Nam
cần có các kịch bản ứng phó trong các trường hợp xảy ra các tình huống xấu nhất
như vậy.
Thu, Apr 23 at 1:16 PM
Ở nhà cấm cung đọc kỹ
bài này tuyệt vời lắm!
Không hoàn hảo nhưng
Trump là người biết cách trị Trung Cộng?
Khi vụ động đất xảy ra ở
Tứ Xuyên, người Hoa Hồng Kông đã lăn xả tái thiết vùng bị nạn hơn bất cứ lúc
nào vậy mà khi đại dịch covid bùng phát ở Vũ Hán, cộng đồng người Hoa và giới y
tế Hồng Kông lại đòi đóng cửa biên giới với Hoa lục và đình công phản đối việc
giúp đỡ Trung quốc. Rất lạ phải không?
Kazakhstan rất thân Trung quốc, chính phủ Philippines gần đây nịnh bợ Tập Cận Bình bỗng đóng sập cửa với Trung Quốc. Bắc Triều vốn được coi là con đẻ của Bắc Kinh cũng chốt cửa thật chặt không cho người Trung quốc bước qua biên giới.
Nước Ý, quốc gia thuộc nhóm G7 tham gia «Con đường tơ lụa» rất nhiệt thành, nhưng khi bị cơn bão Virus tràn qua giết chết quá nhiều người thì nay bắt đầu khiếp đảm khi thấy du khách Trung quốc. Nga của Putin thân thiết với Tập Cận Bình là thế nhưng thẳng thừng đóng cửa biên giới, trục xuất những người Trung quốc nhiễm bệnh về nước.
Thế giới bắt đầu tỉnh ngộ với Trung quốc?
Ngày 1/1 Bắc Kinh đã bắt tám bác sĩ ở Vũ Hán vì đã cảnh báo về nạn dịch, dám so sánh con virus mới với SARS để ngăn chặn truyền thông. Đó là giọt nước tràn ly khiến thế giới không còn đặt việc làm ăn với Trung quốc lên trên an ninh của mình.
Trước đó thế giới có biết một Trung quốc xấu xa không? Thưa có. Nhưng tiền đã làm lóa mắt tất cả các nhà lãnh đạo từ châu Á, lục địa Đen, châu Đại Dương, Mỹ La Tinh thậm chí là cả châu Âu tới nước Mỹ.
Dối trá trở nên biểu tượng nổi bật của người Trung Quốc khi họ không ngừng che giấu những sai lầm của mình, không ngừng nói khoác, nói không, nói dối. Người Trung quốc thậm chí còn trở nên những kẻ chuyên ăn nói cay độc và ngạo mạn. Trung quốc trở nên thực dụng ghê gớm, khi có tiền, khi thoát nghèo đói trở nên một cường quốc, trong ý thức của người Trung Quốc đã hoàn toàn đóng lại với khái niệm Đạo Đức. Họ khệnh khạng coi Trung Hoa là ngôi nhà lớn còn toàn bộ thế giới chỉ là mảnh sân nhỏ. Mọi thói xấu bắt đầu từ thói tự phụ này.
Tại Nhà thờ Đức Bà Paris, người ta đã gắn một cái biển: “Làm ơn giữ yên lặng” (viết bằng tiếng Trung giản thể) dành riêng cho người Trung Quốc đọc.
Vì sao người Trung Quốc hay nói to? Thật ra sâu xa người Trung quốc vẫn hiểu mình hèn mình nghèo và thất bại nên không có cảm giác an tâm. Họ phải nói thật to vì tâm lý nói to thì cái lý cũng to.
Người Trung quốc không chỉ nói to những lời dối trá mà họ còn cực giỏi khi làm hàng giả hoặc bất kỳ cái gì giả.
Năm 2003, ở tỉnh An Huy phát sinh sự kiện “sữa bột giả” khiến trẻ bị suy dinh dưỡng, 13 bé tử vong. Năm 2006, Sở lương thực thành phố Bắc Kinh cho biết có 2.300 tấn gạo cũ độc hại lưu hành trên thị trường.
Thế giới kinh hoàng khi biết chuyện cô bé Duyệt Duyệt 2 tuổi bị xe cán qua người vào tháng 10/2011 làm chấn động thế giới. Không chỉ những người qua đường không dừng lại cứu giúp, mà một chiếc xe tải khác chạy qua tiếp tục cán lên người em.
Những câu chuyện thấy người gặp nạn không cứu giúp không còn là điều mới lạ ở Trung Quốc nữa. Thậm chí tài xế sẵn sàng cán qua cán lại cho người bị nạn chết hẳn để bồi thường ít hơn.
Trung Quốc vốn được coi là mảnh đất lễ nghi có mấy nghìn năm lịch sử. Trong truyền thống Trung hoa “Lễ Nhạc Xạ Ngự Thư Số” của Trung Quốc, chữ “Lễ” đứng đầu, đã đủ để nói lên rằng người Trung Quốc coi trọng truyền thống lễ nghi. Trong cuốn “Tam tự kinh” từng được biết đến rộng rãi có chỉ ra, làm con cái, từ bé khi lớn lên, phải nên thành thục các loại lễ tiết. Trong lịch sử trong một số “gia huấn”, “học quy” nổi tiếng, đều có một lượng lớn quy phạm lễ nghĩa liên quan đến các phương diện như ăn ở đi lại, đối nhân xử thế hàng ngày. Giao lưu giữa người và người, xưng hô đối phương thế nào cho khiêm cung.
Vậy mà truyền thống ấy chỉ còn lại trong sử sách.
Gần đây trang báo “Daily Mail” của Anh đã đăng tải một bộ phim tài liệu mang tên “Hard to Believe” (tạm dịch: Điều khó tin) miêu tả về việc mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Bộ phim nêu ra vấn đề vì sao một tội ác kinh hoàng thế này mà thế giới lại không chú ý đến?
Bài báo nói rằng ĐCSTQ đã mổ cướp gan, thận, giác mạc và tim của những học viên Pháp Luân Công đang bị bắt giam phi pháp, thậm chí là mổ lấy nội tạng trong khi những người này vẫn còn sống. Nhưng quốc tế hoàn toàn không quan tâm đến vấn đề này.
ĐCSTQ thừa nhận mỗi năm có khoảng 10.000 ca phẫu thuật cấy ghép tạng, đồng thời giải thích rằng, những cơ quan nội tạng đó đến từ những tù nhân bị tử hình. Nhưng căn cứ theo báo cáo của Tổ chức Nhân quyền tại Mỹ, thì năm 2013, Trung Quốc chỉ có 2.400 trường hợp thi hành án tử hình. Báo cáo của ông Matas và Kilgour cho rằng, có khoảng 40.000 học viên Pháp Luân Công đã chết do bị mổ cướp nội tạng.
Nhà báo Ethan cho biết, con số thực tế có thể còn cao hơn, từ năm 2000 đến năm 2008 đã có hơn 65.000 người bị mổ cướp nội tạng sống. Năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, khi đó ông Ethan cũng đang ở Bắc Kinh, do đó ông đã tận mắt chứng kiến cuộc đàn áp của ĐCSTQ. Năm 2006 ông bắt đầu tiến hành điều tra. Khi ông phỏng vấn những học viên Pháp Luân Công đã từng bị bắt giữ, ông đã rất sốc khi các học viên đề cập đến việc mổ cướp nội tạng sống. Tiếp cận với bài báo này, các độc giả người Anh đã đưa ra rất nhiều bình luận, có người cho rằng: “Hành động của quốc gia này đối với người và động vật, luôn khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ.“ Có người còn trực tiếp kêu gọi Bộ trưởng Tài chính Anh George Osborne: “Tại Trung Quốc phát sinh sự việc này, chúng ta còn có thể tiếp tục quan hệ thương mại với họ sao?”
Năm 2008 là cơ hội vàng cho Trung quốc. Lúc đó cả Phương Tây trở nên ốm yếu và Trung Quốc cho rằng giờ là lúc lấy lại vị trí trung tâm mà họ cho rằng đó là chính chỗ đứng của họ.
Khi được Mỹ ủng hộ giúp đỡ, ngày từ năm 1972, Chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc bắt đầu trỗi dậy. Đó là bước đầu tiên khiến một Trung quốc vươn lên không còn giới hạn ở vùng Biển Đông mà bao trùm khắp các châu lục, trên mọi lĩnh vực, từ thương mại, kinh tế, quân sự, chính trị và cả trong các lĩnh vực khoa học công nghệ.
Giấc mơ đại Trung hoa được thể hiện rõ từ việc cưỡng chiếm và quân sự hóa nhiều đảo của các nước láng giềng ở Biển Đông; mua bạo các cảng biển chiến lược trên thế giới, hiện đại hóa quân đội với các loại vũ khí tối tân nhất ăn cắp công nghệ Mỹ hoặc mua chuộc để có được công nghệ cao, đưa tầu thăm dò thám hiểm không gian và bắt đầu áp đặt luật chơi trên thế giới bằng tiền.
Mục tiêu hàng đầu của chiến lược này là làm chủ nhanh nhất các công nghệ tiên tiến của phương Tây, cải tiến nâng cao hơn để trở thành cường quốc khoa học công nghệ 2025. Trung Quốc muốn được nhìn nhận như là một siêu cường mới, được trang bị một cơ chế chính trị ưu việt hơn cả của các nền dân chủ và có khả năng mang lại tăng trưởng và ổn định.
Để có thể thực hiện điều này, Trung cộng huy động một đội ngũ cộng tác viên quốc tế có tiếng nói quan trọng, chiêu dụ từ các lãnh đạo chính trị, giới trí thức, giới doanh nhân, giới nhà báo trên thế giới. Dĩ nhiên bằng rất nhiều tiền.
Thật đáng sợ khi nhìn lại các siêu sao truyền thông, công nghệ, chính trị gia thế giới chũng ta thấy có những cái tên vua biết mặt chúa biết tên như cựu thủ tướng Anh Cameron, cựu phó thủ tướng Đức Philipp Rosler, các cựu thủ tướng Pháp Dominique Villepin, Jean Pierre Raffarin hay như cựu thủ tướng Ý, cựu chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Romano Prodi... Những người này lần lượt được Trung Quốc mời về đứng tên các quỹ đầu tư, các định chế tài chính do Bắc Kinh lập nên!
Và khi Thần châu của Trung hoa bay lên quỹ đạo bước tới mặt trăng, khi máy bay siêu thanh Made in China cạnh tranh với phản lực cơ Mỹ, Nga, khi Trung quốc mua cả châu Phi và nhiều đất đai khắp thế giới từ Úc châu tới Hoa Kỳ, khi Trung quốc đã có tiếng nói vang dội khắp châu Âu, khiến Đức, Pháp, Anh...phải bé tiếng tịt còi trong nhiều lĩnh vưc, khi người Trung quốc bắt đầu nhẹ nhàng can thiệp cả vào chính trị Mỹ, tác động sâu sắc tới tư tưởng các Thống đốc bang của đất nước Cờ hoa, Khi Trung quốc lấn sân Mỹ cả về kinh tế ngay trước mũi Clinton, Obama và kể cả vài năm đầu nhiệm kỳ của tổng thống Donal Trump, khi ấy phương Tây bắt đầu hốt hoảng. Nhưng, như có nhà báo đã kêu lên: "Tất cả đã trễ rồi"
Một số học giả, chuyên gia về Trung quốc của phương Tây chua chát nhận định: Sau nhiều thập niên bị lóa mắt trước các lợi ích kinh tế và nuôi ảo tưởng Trung Quốc chuyển đổi mô hình đọc tài thành dân chủ, họ nhận ra mình bé cái nhầm. Trước hiểm họa bành trướng Trung Quốc, phương Tây trong đó có Hoa Kỳ và Châu Âu giật mình tỉnh ngộ, đề phòng mà vụ Hoa Vi là một ví dụ điển hình. Câu hỏi đặt ra: Phải chăng là đã quá trễ?
Tôi nhớ lại Tổng thống Mỹ Theodore Roosevelt đã nói cách đây hơn 100 năm: “Tương lai của chúng ta sẽ được quyết định bởi vị trí của chúng ta ở Thái Bình Dương khi đối mặt với Trung Quốc hơn là vị trí của chúng ta ở Đại Tây Dương và châu Âu”. Đó là một cảnh báo có tính dự báo như một tiên tri cho nước Mỹ.
Có lẽ Trung Quốc chẳng bao giờ có cơ hội “ngóc đầu” lên được nếu Washington không nắm tay Bắc Kinh.
Nhưng đáng tiếc, thời cuộc đã đưa hai đất nước trái nghịch chính trị kinh khủng này đến với nhau. Thời cuộc đã gắn kết họ có nguyên nhân từ sự đe dọa của Liên Xô và cuộc chiến tranh Việt Nam.
Trong bối cảnh bế tắc của cuộc chiến Việt Nam và đồng thời cần một đối trọng để cân bằng quyền lực với Liên Xô, Mỹ bắt đầu chơi trò mèo mả, gà đồng với Trung Quốc. Đến đầu thập niên 1970, Nixon với Kissinger đã áp dụng một chính sách tiếp cận Trung Quốc hoàn toàn khác. Mục tiêu của Mỹ phải làm cho Trung Quốc mạnh! Cụ thể nhất là việc hỗ trợ cho lực lượng Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) bằng nhiều loại vũ khí hiện đại, đủ sức để Trung Quốc đương đầu nếu nước này xảy ra chiến tranh với Liên Xô.
Nixon, rồi người kế nhiệm Gerald Ford, thuyết phục được Quốc hội, dù mức độ viện trợ không được như phác thảo ban đầu... Trong số thiết bị-phương tiện viện trợ cho Trung Quốc lúc đó, có hệ thống bắt tín hiệu truyền hình vệ tinh, máy bay Boeing 707 và máy tính tốc độ cao. Đến năm 1975, Mỹ xúc tiến bán động cơ phản lực Rolls-Royce (Anh sản xuất) cho Trung Quốc. Mỹ và Trung Quốc cũng thiết lập các chương trình tập trận, huấn luyện quân sự và thậm chí soạn thảo kịch bản tác chiến đánh Liên Xô. Trung quốc-Một bậc thầy lỗi lạc về copy đã sao chép tất cả, đã mổ xẻ và biến công nghệ Mỹ thành China, và đó là bước dậm đà quý báu để nhảy vọt chiếm lĩnh các vị trí cao công nghệ của nền Kinh tế Trung quốc.
Kết quả sự khởi đầu trỗi dậy về kinh tế của Trung Quốc đánh dấu ngay bằng cuộc giết hại đẫm máu những người biểu tình ở Thiên An Môn năm 1989.
Có vẻ như tình báo Mỹ lúc đó đánh giá quá lớn nguy cơ Liên Xô nên đã đẩy Mỹ đến với Trung quốc. Hè 1969, khi xung đột biên giới Trung Quốc và Liên Xô căng thẳng, tại một bữa ăn trưa ở nhà hàng “Beef and Bird” ở trung tâm Washington, một viên chức ngoại giao cấp trung Liên Xô đã nói với người đồng cấp Mỹ rằng Moscow đã lên kế hoạch “cực kỳ nghiêm túc” việc tấn công phủ đầu vào các cơ sở hạt nhân Trung Quốc. Vài tuần sau tại Teheran, một tùy viên không quân Liên Xô cũng nói với một sĩ quan Mỹ rằng Liên Xô “sẽ không ngần ngại dùng vũ khí hạt nhân để tiêu diệt Trung Quốc” nếu Trung Quốc tiếp tục quấy rối biên giới Liên Xô. Năm 1973, một lần nữa, Liên Xô lại đề cập khả năng tấn công các cơ sở hạt nhân Trung Quốc.
Vậy mà Kissinger trong chuyến kinh lý Bắc Kinh cuối năm 1973 đã nói với Chu Ân Lai rằng trong trường hợp Moscow tuyên chiến với “người anh em” Trung Quốc, Mỹ “có thể giúp đỡ bằng cách hỗ trợ thiết bị và các dịch vụ khác” giúp Trung Quốc giảm thiểu khả năng thiệt hại bằng cách cung cấp thông tin tình báo cảnh báo sớm. Điều này chỉ có thể thực hiện một khi thiết lập đường dây nóng “giữa các vệ tinh của chúng ta để chúng tôi có thể thông báo cho các bạn chỉ trong vài phút.
Mỹ không có gì phải trách ai hơn là trách mình khi vực dậy một con rồng ngủ yên để nó trở nên mối đe dọa lớn nhất hành tinh. Và chỉ đến khi cơn đại hồng thủy virus từ Vũ Hán tràn ngập thế giới, cuốn phăng New York City thì chính giới Mỹ và phương Tây mới tỉnh ngủ hẳn?
Kazakhstan rất thân Trung quốc, chính phủ Philippines gần đây nịnh bợ Tập Cận Bình bỗng đóng sập cửa với Trung Quốc. Bắc Triều vốn được coi là con đẻ của Bắc Kinh cũng chốt cửa thật chặt không cho người Trung quốc bước qua biên giới.
Nước Ý, quốc gia thuộc nhóm G7 tham gia «Con đường tơ lụa» rất nhiệt thành, nhưng khi bị cơn bão Virus tràn qua giết chết quá nhiều người thì nay bắt đầu khiếp đảm khi thấy du khách Trung quốc. Nga của Putin thân thiết với Tập Cận Bình là thế nhưng thẳng thừng đóng cửa biên giới, trục xuất những người Trung quốc nhiễm bệnh về nước.
Thế giới bắt đầu tỉnh ngộ với Trung quốc?
Ngày 1/1 Bắc Kinh đã bắt tám bác sĩ ở Vũ Hán vì đã cảnh báo về nạn dịch, dám so sánh con virus mới với SARS để ngăn chặn truyền thông. Đó là giọt nước tràn ly khiến thế giới không còn đặt việc làm ăn với Trung quốc lên trên an ninh của mình.
Trước đó thế giới có biết một Trung quốc xấu xa không? Thưa có. Nhưng tiền đã làm lóa mắt tất cả các nhà lãnh đạo từ châu Á, lục địa Đen, châu Đại Dương, Mỹ La Tinh thậm chí là cả châu Âu tới nước Mỹ.
Dối trá trở nên biểu tượng nổi bật của người Trung Quốc khi họ không ngừng che giấu những sai lầm của mình, không ngừng nói khoác, nói không, nói dối. Người Trung quốc thậm chí còn trở nên những kẻ chuyên ăn nói cay độc và ngạo mạn. Trung quốc trở nên thực dụng ghê gớm, khi có tiền, khi thoát nghèo đói trở nên một cường quốc, trong ý thức của người Trung Quốc đã hoàn toàn đóng lại với khái niệm Đạo Đức. Họ khệnh khạng coi Trung Hoa là ngôi nhà lớn còn toàn bộ thế giới chỉ là mảnh sân nhỏ. Mọi thói xấu bắt đầu từ thói tự phụ này.
Tại Nhà thờ Đức Bà Paris, người ta đã gắn một cái biển: “Làm ơn giữ yên lặng” (viết bằng tiếng Trung giản thể) dành riêng cho người Trung Quốc đọc.
Vì sao người Trung Quốc hay nói to? Thật ra sâu xa người Trung quốc vẫn hiểu mình hèn mình nghèo và thất bại nên không có cảm giác an tâm. Họ phải nói thật to vì tâm lý nói to thì cái lý cũng to.
Người Trung quốc không chỉ nói to những lời dối trá mà họ còn cực giỏi khi làm hàng giả hoặc bất kỳ cái gì giả.
Năm 2003, ở tỉnh An Huy phát sinh sự kiện “sữa bột giả” khiến trẻ bị suy dinh dưỡng, 13 bé tử vong. Năm 2006, Sở lương thực thành phố Bắc Kinh cho biết có 2.300 tấn gạo cũ độc hại lưu hành trên thị trường.
Thế giới kinh hoàng khi biết chuyện cô bé Duyệt Duyệt 2 tuổi bị xe cán qua người vào tháng 10/2011 làm chấn động thế giới. Không chỉ những người qua đường không dừng lại cứu giúp, mà một chiếc xe tải khác chạy qua tiếp tục cán lên người em.
Những câu chuyện thấy người gặp nạn không cứu giúp không còn là điều mới lạ ở Trung Quốc nữa. Thậm chí tài xế sẵn sàng cán qua cán lại cho người bị nạn chết hẳn để bồi thường ít hơn.
Trung Quốc vốn được coi là mảnh đất lễ nghi có mấy nghìn năm lịch sử. Trong truyền thống Trung hoa “Lễ Nhạc Xạ Ngự Thư Số” của Trung Quốc, chữ “Lễ” đứng đầu, đã đủ để nói lên rằng người Trung Quốc coi trọng truyền thống lễ nghi. Trong cuốn “Tam tự kinh” từng được biết đến rộng rãi có chỉ ra, làm con cái, từ bé khi lớn lên, phải nên thành thục các loại lễ tiết. Trong lịch sử trong một số “gia huấn”, “học quy” nổi tiếng, đều có một lượng lớn quy phạm lễ nghĩa liên quan đến các phương diện như ăn ở đi lại, đối nhân xử thế hàng ngày. Giao lưu giữa người và người, xưng hô đối phương thế nào cho khiêm cung.
Vậy mà truyền thống ấy chỉ còn lại trong sử sách.
Gần đây trang báo “Daily Mail” của Anh đã đăng tải một bộ phim tài liệu mang tên “Hard to Believe” (tạm dịch: Điều khó tin) miêu tả về việc mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Bộ phim nêu ra vấn đề vì sao một tội ác kinh hoàng thế này mà thế giới lại không chú ý đến?
Bài báo nói rằng ĐCSTQ đã mổ cướp gan, thận, giác mạc và tim của những học viên Pháp Luân Công đang bị bắt giam phi pháp, thậm chí là mổ lấy nội tạng trong khi những người này vẫn còn sống. Nhưng quốc tế hoàn toàn không quan tâm đến vấn đề này.
ĐCSTQ thừa nhận mỗi năm có khoảng 10.000 ca phẫu thuật cấy ghép tạng, đồng thời giải thích rằng, những cơ quan nội tạng đó đến từ những tù nhân bị tử hình. Nhưng căn cứ theo báo cáo của Tổ chức Nhân quyền tại Mỹ, thì năm 2013, Trung Quốc chỉ có 2.400 trường hợp thi hành án tử hình. Báo cáo của ông Matas và Kilgour cho rằng, có khoảng 40.000 học viên Pháp Luân Công đã chết do bị mổ cướp nội tạng.
Nhà báo Ethan cho biết, con số thực tế có thể còn cao hơn, từ năm 2000 đến năm 2008 đã có hơn 65.000 người bị mổ cướp nội tạng sống. Năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, khi đó ông Ethan cũng đang ở Bắc Kinh, do đó ông đã tận mắt chứng kiến cuộc đàn áp của ĐCSTQ. Năm 2006 ông bắt đầu tiến hành điều tra. Khi ông phỏng vấn những học viên Pháp Luân Công đã từng bị bắt giữ, ông đã rất sốc khi các học viên đề cập đến việc mổ cướp nội tạng sống. Tiếp cận với bài báo này, các độc giả người Anh đã đưa ra rất nhiều bình luận, có người cho rằng: “Hành động của quốc gia này đối với người và động vật, luôn khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ.“ Có người còn trực tiếp kêu gọi Bộ trưởng Tài chính Anh George Osborne: “Tại Trung Quốc phát sinh sự việc này, chúng ta còn có thể tiếp tục quan hệ thương mại với họ sao?”
Năm 2008 là cơ hội vàng cho Trung quốc. Lúc đó cả Phương Tây trở nên ốm yếu và Trung Quốc cho rằng giờ là lúc lấy lại vị trí trung tâm mà họ cho rằng đó là chính chỗ đứng của họ.
Khi được Mỹ ủng hộ giúp đỡ, ngày từ năm 1972, Chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc bắt đầu trỗi dậy. Đó là bước đầu tiên khiến một Trung quốc vươn lên không còn giới hạn ở vùng Biển Đông mà bao trùm khắp các châu lục, trên mọi lĩnh vực, từ thương mại, kinh tế, quân sự, chính trị và cả trong các lĩnh vực khoa học công nghệ.
Giấc mơ đại Trung hoa được thể hiện rõ từ việc cưỡng chiếm và quân sự hóa nhiều đảo của các nước láng giềng ở Biển Đông; mua bạo các cảng biển chiến lược trên thế giới, hiện đại hóa quân đội với các loại vũ khí tối tân nhất ăn cắp công nghệ Mỹ hoặc mua chuộc để có được công nghệ cao, đưa tầu thăm dò thám hiểm không gian và bắt đầu áp đặt luật chơi trên thế giới bằng tiền.
Mục tiêu hàng đầu của chiến lược này là làm chủ nhanh nhất các công nghệ tiên tiến của phương Tây, cải tiến nâng cao hơn để trở thành cường quốc khoa học công nghệ 2025. Trung Quốc muốn được nhìn nhận như là một siêu cường mới, được trang bị một cơ chế chính trị ưu việt hơn cả của các nền dân chủ và có khả năng mang lại tăng trưởng và ổn định.
Để có thể thực hiện điều này, Trung cộng huy động một đội ngũ cộng tác viên quốc tế có tiếng nói quan trọng, chiêu dụ từ các lãnh đạo chính trị, giới trí thức, giới doanh nhân, giới nhà báo trên thế giới. Dĩ nhiên bằng rất nhiều tiền.
Thật đáng sợ khi nhìn lại các siêu sao truyền thông, công nghệ, chính trị gia thế giới chũng ta thấy có những cái tên vua biết mặt chúa biết tên như cựu thủ tướng Anh Cameron, cựu phó thủ tướng Đức Philipp Rosler, các cựu thủ tướng Pháp Dominique Villepin, Jean Pierre Raffarin hay như cựu thủ tướng Ý, cựu chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Romano Prodi... Những người này lần lượt được Trung Quốc mời về đứng tên các quỹ đầu tư, các định chế tài chính do Bắc Kinh lập nên!
Và khi Thần châu của Trung hoa bay lên quỹ đạo bước tới mặt trăng, khi máy bay siêu thanh Made in China cạnh tranh với phản lực cơ Mỹ, Nga, khi Trung quốc mua cả châu Phi và nhiều đất đai khắp thế giới từ Úc châu tới Hoa Kỳ, khi Trung quốc đã có tiếng nói vang dội khắp châu Âu, khiến Đức, Pháp, Anh...phải bé tiếng tịt còi trong nhiều lĩnh vưc, khi người Trung quốc bắt đầu nhẹ nhàng can thiệp cả vào chính trị Mỹ, tác động sâu sắc tới tư tưởng các Thống đốc bang của đất nước Cờ hoa, Khi Trung quốc lấn sân Mỹ cả về kinh tế ngay trước mũi Clinton, Obama và kể cả vài năm đầu nhiệm kỳ của tổng thống Donal Trump, khi ấy phương Tây bắt đầu hốt hoảng. Nhưng, như có nhà báo đã kêu lên: "Tất cả đã trễ rồi"
Một số học giả, chuyên gia về Trung quốc của phương Tây chua chát nhận định: Sau nhiều thập niên bị lóa mắt trước các lợi ích kinh tế và nuôi ảo tưởng Trung Quốc chuyển đổi mô hình đọc tài thành dân chủ, họ nhận ra mình bé cái nhầm. Trước hiểm họa bành trướng Trung Quốc, phương Tây trong đó có Hoa Kỳ và Châu Âu giật mình tỉnh ngộ, đề phòng mà vụ Hoa Vi là một ví dụ điển hình. Câu hỏi đặt ra: Phải chăng là đã quá trễ?
Tôi nhớ lại Tổng thống Mỹ Theodore Roosevelt đã nói cách đây hơn 100 năm: “Tương lai của chúng ta sẽ được quyết định bởi vị trí của chúng ta ở Thái Bình Dương khi đối mặt với Trung Quốc hơn là vị trí của chúng ta ở Đại Tây Dương và châu Âu”. Đó là một cảnh báo có tính dự báo như một tiên tri cho nước Mỹ.
Có lẽ Trung Quốc chẳng bao giờ có cơ hội “ngóc đầu” lên được nếu Washington không nắm tay Bắc Kinh.
Nhưng đáng tiếc, thời cuộc đã đưa hai đất nước trái nghịch chính trị kinh khủng này đến với nhau. Thời cuộc đã gắn kết họ có nguyên nhân từ sự đe dọa của Liên Xô và cuộc chiến tranh Việt Nam.
Trong bối cảnh bế tắc của cuộc chiến Việt Nam và đồng thời cần một đối trọng để cân bằng quyền lực với Liên Xô, Mỹ bắt đầu chơi trò mèo mả, gà đồng với Trung Quốc. Đến đầu thập niên 1970, Nixon với Kissinger đã áp dụng một chính sách tiếp cận Trung Quốc hoàn toàn khác. Mục tiêu của Mỹ phải làm cho Trung Quốc mạnh! Cụ thể nhất là việc hỗ trợ cho lực lượng Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) bằng nhiều loại vũ khí hiện đại, đủ sức để Trung Quốc đương đầu nếu nước này xảy ra chiến tranh với Liên Xô.
Nixon, rồi người kế nhiệm Gerald Ford, thuyết phục được Quốc hội, dù mức độ viện trợ không được như phác thảo ban đầu... Trong số thiết bị-phương tiện viện trợ cho Trung Quốc lúc đó, có hệ thống bắt tín hiệu truyền hình vệ tinh, máy bay Boeing 707 và máy tính tốc độ cao. Đến năm 1975, Mỹ xúc tiến bán động cơ phản lực Rolls-Royce (Anh sản xuất) cho Trung Quốc. Mỹ và Trung Quốc cũng thiết lập các chương trình tập trận, huấn luyện quân sự và thậm chí soạn thảo kịch bản tác chiến đánh Liên Xô. Trung quốc-Một bậc thầy lỗi lạc về copy đã sao chép tất cả, đã mổ xẻ và biến công nghệ Mỹ thành China, và đó là bước dậm đà quý báu để nhảy vọt chiếm lĩnh các vị trí cao công nghệ của nền Kinh tế Trung quốc.
Kết quả sự khởi đầu trỗi dậy về kinh tế của Trung Quốc đánh dấu ngay bằng cuộc giết hại đẫm máu những người biểu tình ở Thiên An Môn năm 1989.
Có vẻ như tình báo Mỹ lúc đó đánh giá quá lớn nguy cơ Liên Xô nên đã đẩy Mỹ đến với Trung quốc. Hè 1969, khi xung đột biên giới Trung Quốc và Liên Xô căng thẳng, tại một bữa ăn trưa ở nhà hàng “Beef and Bird” ở trung tâm Washington, một viên chức ngoại giao cấp trung Liên Xô đã nói với người đồng cấp Mỹ rằng Moscow đã lên kế hoạch “cực kỳ nghiêm túc” việc tấn công phủ đầu vào các cơ sở hạt nhân Trung Quốc. Vài tuần sau tại Teheran, một tùy viên không quân Liên Xô cũng nói với một sĩ quan Mỹ rằng Liên Xô “sẽ không ngần ngại dùng vũ khí hạt nhân để tiêu diệt Trung Quốc” nếu Trung Quốc tiếp tục quấy rối biên giới Liên Xô. Năm 1973, một lần nữa, Liên Xô lại đề cập khả năng tấn công các cơ sở hạt nhân Trung Quốc.
Vậy mà Kissinger trong chuyến kinh lý Bắc Kinh cuối năm 1973 đã nói với Chu Ân Lai rằng trong trường hợp Moscow tuyên chiến với “người anh em” Trung Quốc, Mỹ “có thể giúp đỡ bằng cách hỗ trợ thiết bị và các dịch vụ khác” giúp Trung Quốc giảm thiểu khả năng thiệt hại bằng cách cung cấp thông tin tình báo cảnh báo sớm. Điều này chỉ có thể thực hiện một khi thiết lập đường dây nóng “giữa các vệ tinh của chúng ta để chúng tôi có thể thông báo cho các bạn chỉ trong vài phút.
Mỹ không có gì phải trách ai hơn là trách mình khi vực dậy một con rồng ngủ yên để nó trở nên mối đe dọa lớn nhất hành tinh. Và chỉ đến khi cơn đại hồng thủy virus từ Vũ Hán tràn ngập thế giới, cuốn phăng New York City thì chính giới Mỹ và phương Tây mới tỉnh ngủ hẳn?
Tôi đã từng cho rằng ông Trump là một chính trị gia ngẫu hứng thiếu chuyên nghiệp. Tôi đã thấy ông ấy đầy rẫy thiếu sót về ứng xử, đặc biệt là ứng xử với giới truyền thông. Tôi từng có cảm giác khó chịu thấy truyền thông Mỹ đăng tải tin tức về con gái, con rể ông ấy bay đi bay lại khắp thế giới tham gia chính trường đến nỗi bị người của đảng Dân chủ kết án ông ấy là "Gia đình trị”.|
Nhưng nếu bình tĩnh nhìn nhận, người ta thấy rằng tại sao những người trẻ của nước Mỹ như con của ông ấy không được tham gia chính trị khi họ có năng lực? Không ai tìm ra những lỗi lầm những trò lố của gia đình Trump dù mỗi móng chân của gia đình ấy cũng được truyền thông Mỹ đặt lên bàn soi bằng kính hiển vi.
Nước Mỹ hôm nay với Trump đang đứng trước Trung quốc với tư thế khác hẳn năm 2016 trở về trước, một tư thế mà hoàng đế Tập Cận Bình phải e dè. Một nước Mỹ kể từ năm sau 1970 lầm lỡ kết thân với Trung cộng thì với Trump, có vẻ như đã biết rút súng khỏi bao, ít nhất cũng vào vị trí sẵn sàng trước các hiểm họa chứ không còn thúc thủ như trước.
Tôi tin rằng, Tổng thống Mỹ Donal Trump không phải "Người trời" không phải " Ông Thánh" như nhiều người đang nghĩ nhưng tôi đặt câu hỏi: Hiện nay, trên chính trường Mỹ, ai là người khả dĩ hơn Trump để đối phó với con rồng đỏ Trung cộng ? Câu trả lời là: Không ai cả.
Việc tranh cãi về Trump là con người thế nào lúc này trở nên vô nghĩa khi đảng Dân chủ tỏ ra thiên tả hơn bao giờ hết và đó là điều Bắc Kinh muốn. Nếu thế giới chỉ loay hoay với khái niệm "Đạo đức” theo tiêu chuẩn của họ mà cố tình quên đi mối đe dọa lớn nhất của nhân loại đó là hiểm họa Trung cộng thì quả thật các nhà tư tưởng tự cho mình là phi Dân túy đang trở nên còi cọc hơn bao giờ hết.
10/4/2020
Bài của họa sỹ Dũng Mai.
Tác giả Dũng Mai- người viết bài viết này. Tuy anh chỉ là một họa sĩ, một tay chơi ảnh nghiệp dư nhưng anh còn là một nhà phản biện độc lập khá am tường chính trị quốc tế và luôn có thái độ rõ ràng với Trung cộng và các vấn đề Biển Đông. Thú vị nhất là thỉnh thoảng anh mới xuất hiện ở vai trò là người bình luận các vấn đề quốc tế bằng những bài viết như thế này.
Canada: Around one million KN95 respirators acquired
from China have failed to meet federal Covid-19 standards
Study suggest coronavirus has mutated into dozens of
strains
Exclusive: Harbin city's virus cases may be 200x
official figure; US slams China for virus response
Four children found dead at an
illegal construction site in central China. Now, outrage, after journalists
were attacked for trying to investigate. China is rolling out digital coupons
in an effort to stave off a recession. But many residents point out fallacies.
A Chinese doctor lost his job after he spoke up against authorities’ virus
control policies. We spoke to the doctor about it. Internal documents obtained
by NTD show the infected #CCPvirus cases in Harbin City may be 200 times the official figure.
Residents in China’s northernmost province are worried that the epidemic has
been seriously concealed by the regime. And US Secretary of State Mike Pompeo
slams #China for failing to disclose the virus outbreak in a timely manner to
the #WHO. NTD refers to the novel coronavirus, which causes the disease
COVID-19, as the CCP virus because the Chinese Communist Party's coverup and
mismanagement allowed the virus to spread throughout China and create a global
pandemic. --------- Subscribe: http://bit.ly/2vhu9Ej
Donate to support our work: http://bit.ly/DonateToCIF
--------- Twitter: https://twitter.com/ChinaInFocusNTD Facebook: https://www.facebook.com/NTDChinainFocus Website: https://www.ntd.com/china-in-focus Contact us: chinainfocus@ntdtv.org --------- Watch more:
Exclusive: Wuhan funeral home staffer reveals real death toll of coronavirus: https://bit.ly/3bpMTBs
CCP virus follows communist China ties: https://bit.ly/2UsNVWc
Giving the right name to the virus causing a global pandemic: https://bit.ly/2wzV3IB
Undercover video reveals new evidence on forced organ harvesting in China: https://bit.ly/2wBE7RR
Full movie: ‘Claws of the Red Dragon’ exposes connection between Huawei and
CCP: https://bit.ly/2wW1R3C
Exclusive: Leaked CCP Document Says Virus In Harbin
‘Out of Control’;Patients Kicked Out of Hospital
A leaked document obtained by
The Epoch Times shows that the situation in China’s Harbin, Heilongjiang
Province, is now “out of control.” The four-page warning letter from provincial
authorities in China accuses the local government in Harbin for its handling of
the virus, and notes outbreaks have spread through villages and cases are now
at uncontrolled levels. The leaked document gives additional insights into the
CCP’s ongoing cover-up of the real situation in China as it faces the virus
outbreak—and comes at an important time when the CCP is planning to loosen
restrictions on international travel. Experts warn that a “second wave”
infection in China is on the horizon, and already the regime has begun locking
down residential compounds and restoring restrictions soon after attempting to
end quarantines. And in Changsha City, Hunan Province, local officials have
released a new phone app that allows people to report other people for
violating requirements on face masks and other crimes. The app gives people
points and prizes for reporting others, and some elderly residents are saying
it reminds them of the tyranny they faced under the CCP’s Cultural Revolution.
These stories and more in this episode of Crossroads. #Harbin #secondwave #coronavirus ➡️ ➡️ Sources of stories discussed in this episode: https://bit.ly/3e8UsP5 -
- - - - - - - - 🔵 Lockdowns Return to China in Second Wave; China’s Supplies to
Drug Cartels Cut off by Virus https://www.youtube.com/watch?v=65Exz... 🔵 Who Fact Checks the 'Fact Checkers' On the Origin of the CCP
Virus (Coronavirus)? | Joshua Philipp https://www.youtube.com/watch?v=G9zrD... - - - - - - - - - ⭕️
Subscribe for updates : http://bit.ly/CrossroadsYT ⭕️ Donate to support our work: https://www.bestgift.tv/crossroads Contact us: crossroadsjoshua@gmail.com https://twitter.com/crossroads_josh https://www.facebook.com/CrossroadsET - - - - - - - - - Watch more videos: • Government and Law - –
Crossroads: https://ept.ms/36UlS7k •
Money and Economy – Crossroads: https://ept.ms/2TpakFg •
The Wisdom of Tradition – Crossroads: https://ept.ms/2NrHaRT •
Progressivism and Society - Crossroads: https://ept.ms/373Nqac •
Constitutional Rights – Crossroads: https://ept.ms/30kK93O •
Human Rights – Crossroads: https://ept.ms/3ac3SXR •
Religion and Spirituality – Crossroads: https://ept.ms/36W48ID -
- - - - - - - - Want to listen to our interviews? Check out our new podcasts!
Links below: 🔵 iTunes Podcast: https://ept.ms/CrossroadsApplePodcast 🔵 Spotify Podcast: https://ept.ms/CrossroadsSpotifyPodcast 🔵 Google Podcast: https://ept.ms/CrossroadsGooglePodcast - - - - - - - - - Credits: Shutterstock Images: https://shutr.bz/2u8Zdp8
Music: Audioblocks.com, epidemicsound.com Stock Video: Videoblocks.com
#182. Livestream Coronavirus Update 04/17/2020 - Khi
nào chúng ta sẽ trở lại cuộc sống thường ngày?
Kết hợp chương trình Ask Dr
Wynn + Covid-19 Overview of Covid-19 Treatment https://jamanetwork.com/journals/jama... 1. Cập nhật số liệu Số liệu từ ĐH Jonhs Hopkins https://coronavirus.jhu.edu/map.html USA flattened t
he curve (not as much) https://covid19.healthdata.org/united... California vs other states https://www.ft.com/coronavirus-latest - we flattened the curve (because of you) https://www.cdph.ca.gov/Programs/CID/... Khi nào chúng ta trở lại? • Xét nghiệm mọi người và theo dõi:
chưa • Ngăn ngừa nhiễm bệnh cho nhóm rủi ro cao: có thể • Chuẩn bị cho đợt nhập
viện: có thể California, không chắc các bang khác • Trị liệu thích hợp (thuốc
và vaccine) chưa có • Các cơ sở thương mại và doanh nghiệp mở lại nhưng vẫn giữ
khoảng cách khách hàng 2. Research - Có bao nhiêu người mắc virus sars-cov-2 https://www.nejm.org/doi/full/10.1056... - New study from Stanford showed 9.5% Sars-Cov-2 infection in URI
https://jamanetwork.com/journals/jama... - Có bao nhiêu phần trăm nhiễm virus sars-cov-2 https://www.medrxiv.org/content/10.11... - Người mập dễ tử vong vì Covid-19? https://academic.oup.com/cid/article/... - Cuộc chiến chống tin giả trong Covid-19 https://jamanetwork.com/channels/heal... - Báo cáo từ Chicago cho thấy bệnh nhân khỏe hơn khi dùng
Remdesivir https://www.statnews.com/2020/04/16/e... 3. Câu hỏi và trả lời - Lá thư từ Đức: Ảnh hưởng của Covid-19 lên
bệnh trầm cảm và tâm thần phân liệt
Doctor: hundreds recover with malaria drug
Dr. Vladimir Zelenko from New
York announced that over 400 of his high-risk patients with the virus have
recovered. Dr. Zelenko treated the patients with 3-drug regimen of #hydroxychloroquine, #azithromycin, and #zinc. Two died, the rest recovered fully. -------- Subscribe to NTD: https://ept.ms/NTD
For more news and videos visit ☛ http://ntd.com
Follow us on Twitter ☛ https://twitter.com/news_ntd Add us on Facebook ☛https://www.facebook.com/NTDTelevision/ Support NTD: https://www.ntd.com/support-us.html
Live Panel: Exploring the Origins of the Wuhan
Coronavirus | NTD
The live panel discusses the
new documentary, Tracking Down the Origin of Wuhan Coronavirus. The panel
includes the following speakers: Jan Jekielek, Host of American Thought Leaders
Joshua Philipp, Senior Investigative Reporter at The Epoch Times Joe Wang,
Ph.D., President of NTD Canada Sean Lin, Ph.D., Former U.S. Army Officer and
Microbiologist The live event will begin at 3:30 p.m. ET on April 18. About the
Documentary - Watch it here: www.theepochtimes.com/coronavirusfilm As the world
is gripped by the ongoing pandemic, many questions remain about the origin of the
Chinese Communist Party (CCP) virus—commonly known as the novel coronavirus.
Join The Epoch Times’ senior investigative reporter Joshua Philipp as he
explores the known facts surrounding the CCP virus and the global pandemic it
caused. In his investigation, Philipp explores the scientific data and
interviews top scientists and national security experts. Despite the mystery
surrounding the origin of the virus, much is learned about the CCP’s cover-up
that led to the pandemic and the threat it poses to the world. We approached
this project with an open mind. From the start, the Chinese Communist Party
(CCP) has not been forthcoming with information about the virus. In the early
days of the outbreak, medical professionals who sounded the alarm were
reprimanded by police for spreading “rumors.” As the situation became
uncontrollable, the CCP said the virus originated at the Huanan Seafood Market.
But when it became clear that patient zero had no connection to the market, the
CCP shifted its narrative to suggest that the virus originated in the United
States and was brought to China by the U.S. military. As a leading voice in
covering China for the past 20 years, we understand very well the CCP’s deceptive
nature and its cover-ups. With this outbreak, we saw a case of history
repeating itself—in 2003, we exposed the CCP’s cover-up of the SARS epidemic in
China, far ahead of other media. In this documentary, we seek to present
viewers with the known scientific data and facts surrounding the origin of the
virus—which continues to be a mystery. We don’t draw any conclusions. But we
point out that serious questions remain about the CCP’s handling of the virus
outbreak and its true impact within China and around the world. #coronavirus #CCPvirus #Wuhan -------- Subscribe to NTD: https://ept.ms/NTD
For more news and videos visit ☛ http://ntd.com
Follow us on Twitter ☛ https://twitter.com/news_ntd Add us on Facebook ☛https://www.facebook.com/NTDTelevision/ Support NTD: https://www.ntd.com/support-us.html
"Not for Public" - Internal Documents on
Outbreak in Heilongjiang Province, China | NTD
As the situation worsens in one
Chinese province, we've obtained internal documents that show the authorities'
efforts to cover up the virus. -------- Subscribe to NTD: https://ept.ms/NTD
For more news and videos visit ☛ http://ntd.com
Follow us on Twitter ☛ https://twitter.com/news_ntd Add us on Facebook ☛https://www.facebook.com/NTDTelevision/ Support NTD: https://www.ntd.com/support-us.html
Debate resurfaces over origins of novel coronavirus
From the moment the novel
coronavirus was identified, there were questions about its origin. This week,
reports suggest U.S. diplomats are concerned about a lab in Wuhan, China -- the
city where the outbreak began. Nick Schifrin reports and talks to Dr. Luciana
Borio, who served on the National Security Council under President Trump, about
what scientists do and don’t know about this deadly virus. Stream your PBS
favorites with the PBS app: https://to.pbs.org/2Jb8twG
Find more from PBS NewsHour at https://www.pbs.org/newshour Subscribe to our YouTube channel: https://bit.ly/2HfsCD6
Follow us: Facebook: http://www.pbs.org/newshour Twitter: http://www.twitter.com/newshour Instagram: http://www.instagram.com/newshour Snapchat: @pbsnews Subscribe: PBS NewsHour podcasts: https://www.pbs.org/newshour/podcasts Newsletters: https://www.pbs.org/newshour/subscribe
Coronavirus: Is there any evidence for lab release
theory? - BBC News
US State Department cables show
that embassy officials were worried about biosecurity at a virus lab in Wuhan,
China. The lab is in the same city where the coronavirus outbreak first came to
the world's attention. And President Donald Trump has said the US government is
looking into unverified reports that the virus escaped from a laboratory. #BBCOS #BBCOutsideSource Please subscribe HERE http://bit.ly/1rbfUog
Coronavirus: UK probes Wuhan lab link theory
Sky News understands that the
UK has not rejected the theory that COVID-19 escaped from a Wuhan lab. China
denies any cover-up took place concerning the source of the virus. Sky News
videos are now available in Spanish here/Los video de Sky News están
disponibles en español aquí https://www.youtube.com/channel/UCzG5... SUBSCRIBE to our YouTube channel for more videos: http://www.youtube.com/skynews Follow us on Twitter: https://twitter.com/skynews and https://twitter.com/skynewsbreak Like us on Facebook: https://www.facebook.com/skynews Follow us on Instagram: https://www.instagram.com/skynews For more content go to http://news.sky.com
and download our apps: Apple https://itunes.apple.com/gb/app/sky-n... Android https://play.google.com/store/apps/de...
Tension Escalate (April 23,2020) : US Deploys 100,000
Military to South China Sea Amid Pandemic
The COVID-19 pandemic has hit the US
hard and seriously disrupted the US military’s combat readiness and
deployments. It is reported that the pandemic has spread to at least 150 US
military bases and four aircraft carriers, yet this hasn’t slowed down the US
military in seeking domination on the West Pacific through military means.
Rather, it has kept on making waves in the South China Sea. From China’s
perspective, however, the South China Sea is a matter of national sovereignty,
security and development interests, a natural shield of national security and a
strategic sea route. Therefore, the South China Sea game is endowed with
strategic and structural features. As the US presidential election is just
around the corner, the so-called “China issue” will be an unavoidable subject
in the campaign of both the Democratic and Republican parties.As far as the
South China Sea issue is concerned, the US government’s tough stance against
China, as showcased by its military operations on the sea, will not only cater
to part of the voters at home, but also consolidate its relations with
international allies.
Category
No comments:
Post a Comment