20231031 Cong Dong Tham Luan BPSOS
Giàng A Dinh, Vàng A Sinh, Rahlan Sam: 3 gia đình tái định cư ở
Hoa Kỳ
Trong cùng ngày 25/10/2023, ba gia đình tỵ nạn tại Thái Lan, tổng cộng 17 người, lên đường đi tái định cư tại Hoa Kỳ.
Cùng với Mục sư Jordan Smith, một người làm việc cho BPSOS về việc tái định cư người tỵ nạn.
Gia đình
anh Giàng A Dinh và anh Vàng A Sinh ở phi trường Bangkok.
Một gia
đình là anh Giàng A Dinh (38 tuổi) cùng vợ, bốn người con, và hai người cháu.
Anh
Giàng A Dinh là người H’mông, từng là giáo viên ở xã Sa Lông, huyện Mường Chà,
tỉnh Điện Biên. Gia đình anh bắt đầu theo đạo năm 2015, và năm 2016 anh tham
gia các hoạt động bảo vệ tín đồ Tin lành người H’mông bị nhà nước Việt Nam sách
nhiễu, đập phá nhà cửa, trục xuất.
Liên tục
bị sách nhiễu, đàn áp về tôn giáo, hai vợ chồng anh tham dự Hội nghị Tự do Tôn
giáo hay Niềm tin Khu vực Đông Nam Á tại Manila, Philippines năm 2017 để tố cáo
tội ác của nhà nước Việt Nam. Cảm thấy không an toàn vì chính quyền địa phương
gây sức ép lên cha mẹ họ ở Việt Nam, anh Giàng A Dinh và gia đình quyết định
sang Thái Lan xin tỵ nạn.
Gần
đây, VTV4 đã nêu đích danh anh là
người kết nối các đồng bào người H’mông và đưa họ vào các khóa học xã hội dân
sự, và cáo buộc anh có “âm mưu lợi dụng tôn giáo để lôi kéo đồng bào dân tộc
thiểu số nhằm thực hiện các hành vi chống phá chính quyền.”
Một gia
đình H’mông khác là anh Vàng A Sinh (28 tuổi) cùng vợ và bốn con.
Trước
đây ở Việt Nam, họ sống ở xã Chí Cà, huyện Xín Mần, tỉnh Hà Giang, nhưng vì
không bỏ đạo, bị chính quyền địa phương đem quân đội đến phá dỡ nhà và đuổi đi,
và đến sống ở xã Na Cô Sa, huyện Nậm Pồ, tỉnh Điện Biên.
Năm
2014, khi chú của anh Vàng A Sinh – Mục sư Vàng Chí Mình – đến thăm, anh và cha
bị công an bắt. Anh cho biết, trong 20 ngày tạm giam, họ nhiều lần bị đánh đập.
Gia đình
anh vì thế trốn sang Tây Nguyên sinh sống nhưng vẫn không yên, bị chính quyền
địa phương chiếm đất và tìm cách đưa vào tù, nên sang Thái Lan tỵ nạn năm 2016.
Hai gia đình này sang định cư ở thành phố Minneapolis, tiểu bang Minnesota. Trước đó trong tháng 9/2023, đã có gia đình ông Vàng Đức Sơn và vợ chồng anh Giàng A Dì, cũng người H’mông, đến cùng thành phố này.
Hai gia đình người H'mông đến Chicago.
Cùng với gia đình ông Vàng Đức Sơn ở Minneapolis, Minnesota.
Gia đình ông Rahlan Sam ở phi trường Houston, Texas chờ bay đến
North Carolina.
Gia đình thứ ba là ông Rahlan Sam (44 tuổi) cùng vợ và người con
thứ hai.
Họ là người
Thượng, trước đây ở trị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai. Ông tham gia
Hội thánh Tin lành Đấng Christ.
Ông từng đi tù 5
năm ở Việt Nam, và sau đó vẫn bị chính quyền địa phương sách nhiễu, cưỡng ép bỏ
đạo nên một mình trốn sang Thái Lan xin tỵ nạn năm 2018. Vợ con ông sang Thái
Lan năm 2019.
Họ tái định cư
sang thành phố Greensboro, bang North Carolina.
Trong hai tháng
còn lại của năm 2023, BPSOS dự liệu sẽ có khoảng 50 đồng bào tỵ nạn ở Thái Lan
lên đường tái định cư ở Hoa Kỳ, Canada, Úc và New Zealand.
Bài liên
quan:
BPSOS và
người H’mông tái định cư từ Thái Lan:
THẠCH
SAMBOC – Số phận nghiệt ngã của một người Khmer theo đạo Phật
Mạch
Sống, ngày 29 tháng 10, 2023
LTS:
Dưới đây là bài viết của Ông Trương Minh Tam sau lần thăm viếng gia đình người
tị nạn vừa đến Chicago định cư. Trong thời gian tới đây sẽ có nhiều trăm đồng
bào tị nạn từ Thái Lan đến Hoa Kỳ, Canada, Úc và New Zealand định cư. BPSOS kêu
gọi các người có lòng ở những thành phố có đồng bào mới đến hãy giang tay đón
tiếp, uỷ lạo và hướng dẫn họ.
Bây
giờ, Thạch Samboc cùng vợ và con gái đã tìm được sự bình yên trong một căn hộ
tốt giữa lòng Thành Phố Chicago thuộc Tiểu Bang Illinois.
Cả ba
người đều muốn quên đi những chuỗi ngày đau khổ 11 năm sống vất vưởng ở Thái
Lan, và nhiều hơn thế, họ còn muốn quên đi những năm tháng dài sống trong tuyệt
vọng ngay trên chính quê hương của mình đó là Việt Nam.
Với tâm trạng dày vò và đau đớn của người đàn ông khi chưa thể lo lắng trọn vẹn được cho vợ và đứa con gái bệnh tật của mình, anh Thạch đã kể lại cho tôi nghe câu chuyện về mấy chục năm qua của gia đình anh một cách rời rạc và nghẹn ngào.
Hình 1 – Tác giả Trương Minh Tam cùng gia đình Ông Thạch Samboc,
ngày 22/10/2023
Trải qua quá nhiều đau khổ nên Thạch cũng không còn nhớ chắc
mình sinh năm 1967 hay là 1966 nữa. Anh chỉ còn nhớ mình sinh ra ở Ấp Prek, Xã
Lai Hoà, Huyện Vĩnh Châu, Tỉnh Sóc Trăng. Ấp Prek của người Khmer Krom nghèo
khó nằm trên con đường nhỏ, sát với Tỉnh Bạc Liêu và hướng mặt ra Biển Đông.
Gia đình anh và nhiều người trong ấp theo đạo Phật Nam Tông.
Người ta thường nghĩ rằng, ở Việt Nam chỉ những người Kinh,
người Thượng hay người H’mong theo các tổ chức tôn giáo độc lập không chịu sự
chỉ đạo và định hướng của chính quyền như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống
Nhất, đạo Cao Đài Chơn Truyền 1926, đạo Phật Giáo Hoà Hảo, đạo Công Giáo, các
Hội Thánh Tin Lành độc lập mới chịu sự khủng bố của chính quyền. Ít ai biết
rằng những người Khmer Krom theo đạo Phật Nam Tông ở Miền Tây Nam Bộ mới là
những người bị chính quyền Việt Nam tấn công và chà đạp lên nhân quyền nặng nề
nhất bao gồm quyền được sống và quyền tự do tôn giáo. Gia đình Thạch là một
trường hợp điển hình. Chỉ vì đến chùa sinh hoạt cùng những nhà tu hành vậy mà
anh cùng người vợ đã bị công an cho rằng đã tham gia tổ chức chống lại chính
quyền để thành lập nhà nước Khmer độc lập.
Thạch nói rằng, anh chỉ có niềm tin tâm linh theo đạo Phật Nam
Tông mà thôi chứ với anh, chính quyền nào cũng được hết, chính quyền nào thì
anh cũng vẫn vui vẻ mình là một người dân lành chăm lo làm ăn. Vì vậy, công an
cho rằng anh muốn lập nhà nước Khmer thì đó chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng
bất bình thường. Không biết bao nhiêu lần anh và vợ bị bắt về đồn công an. Ở đó
họ đánh đập anh và vợ hết sức dã man cốt chỉ bắt hai người phải khai ra những
khái niệm mà anh chị chưa bao giờ biết đến như tổ chức tiền thân nhà nước Khmer
độc lập, chống đối chính quyền, chính phủ Khmer, quân đội Khmer …Bắt - đánh đập
– cưỡng bức khai điều mình không từng nghe thấy bao giờ - thả rồi lại bắt sau
đó là những gì anh và vợ chịu cảnh lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Đứa
con nhỏ mới mấy tuổi phải sống tạm với ông bà ngoại cũng bị công an đe doạ bắt
phải khai những điều nó chưa hề hiểu hay biết đó là bố mẹ làm việc cho ai, có
ai cho tiền không và trong nhà có vũ khí súng đạn không…
Hoang mang và lo sợ không biết điều gì sẽ xảy ra với gia đình
mình nữa nên vào một đêm tối trời tháng 5 năm 2013, Thạch dẫn vợ con chạy trốn
khỏi quê hương. Những ngày đầu anh cũng không biết đi đâu nhưng nỗi sợ hãi nhắc
bản năng của anh phải đưa vợ con đi khỏi nơi chốn thân thương để lánh nạn đã.
Sau này anh mới biết đến khái niệm người tị nạn và mới định hướng đến Thái Lan.
Câu chuyện kể đến đây bỗng ngưng lại. Thạch nhắm chặt hai mắt và
lắc đầu. Những dòng nước mắt trào ra và chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông
chưa đầy 60 tuổi nhưng già nua và khắc khổ như đang ở tuổi 75. Rất lâu sau,
Thạch mới có thể kể tiếp được.
Ở Thái Lan cả gia đình anh sống trong sự khốn khó bởi chỉ một
mình anh đi làm. Người vợ của anh phải ở nhà chăm đứa con gái sinh năm 1999
nhưng bị bệnh tật từ nhỏ. Chưa hết, cũng trong những năm tháng sống ở Thái Lan
này, đứa con gái bệnh tật của anh còn bị một số kẻ xấu người Việt cũng đang
sống ở đây hãm hiếp khiến bệnh tình của con anh càng thêm trầm trọng. Thực
trạng và nghịch cảnh của gia đình anh là sự quy tụ các dấu hiệu đặc trưng của
những người yếu thế trong bất kỳ xã hội nào. Họ thường bị mọi người không biết
tới hoặc ít biết tới, dẫu có biết thì cũng ít quan tâm hoặc lãng quên nên rất
dễ bị kẻ xấu ức hiếp hay lợi dụng.
Thạch nói trong nỗi xúc động nghẹn ngào:
“Gia đình tôi chịu ơn BPSOS và văn phòng
CAP (Center for Asylum Protection - Trung tâm bảo vệ tị nạn). Nếu không có họ,
tôi sẽ không biết cuộc đời chúng tôi sẽ như thế nào và có được ngày hôm nay
không. Khi biết hoàn cảnh khốn khó của chúng tôi, nhân viên của tổ chức BPSOS
và văn phòng CAP đã tìm đến và lập hồ sơ xin quy chế tị nạn với Cao Uỷ Người Tị
Nạn của Liên Hiệp Quốc cho chúng tôi. Hồ sơ của chúng tôi được văn phòng CAP
theo dõi và bổ sung giúp cho chúng tôi. Trong 11 năm qua, các nhân viên của BPSOS
đã thường xuyên theo dõi để hỗ trợ chúng tôi ổn định cuộc sống từ tinh thần,
giấy tờ pháp lý để đi lại, làm việc cho đến trợ cấp vật chất. Biết chúng tôi
khó khăn, hằng năm BPSOS đã tặng cho chúng tôi một ngân khoản hạn hẹp để có thể
duy trì cuộc sống trong 11 năm chờ đợi đi định cư. Chúng tôi chịu ơn BPSOS và
văn phòng CAP bởi thực sự ngoài họ ra, còn có rất nhiều tổ chức dân sự khác của
người Việt cũng hoạt động tại đây, họ biết hoàn cảnh chúng tôi nhưng tất cả đều
bỏ rơi chúng tôi. Ngày hôm nay, chúng tôi càng xúc động khi biết anh vốn không
phải là nhân viên nhưng BPSOS đã kết nối anh tới đây để tiếp tục giúp đỡ chúng
tôi tái hoà nhập cuộc sống mới chứ không phải việc họ tổ chức đón rước chúng
tôi tại sân bay ồn ào như nhiều trường hợp khác.”
Nỗi đau khổ của gia
đình Thạch khiến tôi vô cùng ray rứt. Tôi sẽ còn tiếp tục kể lại rõ hơn về những
gì gia đình anh đã gặp phải chỉ vì giữ một niềm tin tôn giáo. Nhưng lúc này đây
xin tạm khép để gia đình anh được bình an và phải bắt đầu thiết lập cuộc sống mới.
Cảm ơn tổ chức RefugeeOne đang nỗ lực hết sức để giúp đỡ anh những ngày tháng đầu
tiên trên đất nước Mỹ này. Tuy nhiên, sẽ không dễ gì để hoà nhập với một gia
đình có con nhỏ bệnh tật và đã phải chịu quá nhiều sự tổn thương nặng nề từ sự
tấn công có chủ đích của chính quyền Việt Nam tới những sự vô tâm của những người
xung quanh bao năm qua. Vì vậy tôi rất mong bất cứ ai quan tâm tới gia đình Thạch
Samboc hãy cùng chung tay với tôi để giúp đỡ gia đình anh bên cạnh sự nỗ lực của
tổ chức RefugeeOne.
Mời xem thêm trong
video: https://www.facebook.com/Vietnamcivilrights/videos/1008648623721656/
Bài liên
quan:
Cùng một
ngày, 3 gia đình Việt tị nạn ở Thái Lan lên đường đến Hoa Kỳ
No comments:
Post a Comment