20200723 Cong Dong Tham Luan
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
(200717) --- Một tỉ đô la
tiền dân mất trắng vì hèn với giặc --- (Nguồn: Dân Làm Báo)
Trong sự nghiệp buôn dân
bán nước, công ty Ba Đình đã lập vô số "thành tích". Thành tích mới
nhất là 1 tỉ đô la tiền của dân phải đem ra bồi thường cho công ty ngoại quốc
vì phải cúi đầu tuân lệnh thiên triều trong việc chấm dứt các hoạt động của các
công ty đã ký giao kèo sòng phẳng.
Theo BBC, một nguồn thạo
tin trong ngành dầu khí đã tiết lộ rằng Tập đoàn Dầu khí Việt Nam
(PetroVietnam) đã phải "bồi thường" cho công ty Repsol của Tây Ban
Nha và Mubadala của các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất tổng cộng 1 tỉ đô la.
Những công ty này đã ký hợp
đồng để được quyền khai thác dầu khí trên vùng biển thuộc chủ quyền của VN.
Riêng Repsol đã sở hữu khai thác 13 lô ở thềm lục địa. Tuy nhiên trước áp lực của
thiên triều, chư hầu Ba Đình đã buộc các công ty này ngưng hoạt động khai thác.
PetroVietnam là một công
ty quốc doanh. 1 tỉ đô la đó thuộc ngân sách nhà nước hay chính xác hơn nó là
tài sản của quốc gia.
Ngoài những công ty trên,
một công ty khác là Noble có giàn khoan nằm ở cảng Vũng Tàu của Việt Nam cũng bị
ra lệnh ngừng sau hai tháng hoạt động. Dự đoán cho biết là Ba Đình lại phải lấy
tài sản quốc gia ra để bồi thường cho Noble.
Nhắc lại diễn biến: Hoạt
động khoan dầu của Talisman-Vietnam, một chi nhánh của Repsol, khởi sự vào ngày
21/06/2017. Chỉ trong vòng một tháng sau đó, Bắc Kinh hăm doạ sẽ tấn công những
căn cứ của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa nếu Hà Nội và Respol không chấm dứt
hoạt động khai thác dầu-khí. Ngay lập tức chư hầu cộng sản Ba Đình ra lệnh
Repsol ngưng hoạt động.
Việc chấm dứt hoạt động
này cũng xảy ra một ngày sau khi một lượng dầu khí rất lớn được xác nhận tìm thấy
ở vùng biển này và vào thời điểm đó, Repsol đã bỏ ra 300 triệu USD để xây dựng
dự án khai thác dầu-khí.
Khu vực khoan dầu này
mang tên Lô 136-03, cách bờ biển Việt Nam khoảng 400km, nằm trong Bãi Tư Chính
thuộc chủ quyền của Việt Nam. PetroVietNam đã hợp tác với Repsol để cùng tiến
hành dự án khai thác dầu Cá Rồng Đỏ tại đây.
Trong chính sách xâm lược
để bành trướng ảnh hưởng và quyền lợi trên toàn Biển Đông, Bắc Kinh đã vu nhận
chủ quyền đối với vùng biển rộng lớn của biển Đông với khoảng cách hơn 1600 Km
tính từ bờ biển phía Nam của Trung Quốc. Với cái gọi là "Đường Lưỡi
Bò", Bắc Kinh đã tuyên bố chủ quyền của gần 3,5 triệu km2 biển Đông là thuộc
về Trung Quốc.
Việc ra lệnh chấm dứt hoạt
động của Repsol và các công ty khác ngoài việc làm mất 1 tỉ đô la của dân mà Ba
Đình còn gián tiếp chấp nhận đường lưỡi bò của Tàu cộng. Đó không chỉ là một
thiệt hại về kinh tế mà còn là một thất bại to lớn trong việc khẳng định chủ
quyền của Việt Nam ở vùng biển này.
17.07.2020
CTV Danlambao
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
KỶ NIỆM 41 NĂM QUỐC TẾ CỨU THUYỀN NHÂN VIỆT NAM
20-7-1979 / 20-7-2020
Trần Chí Phúc
41 năm trước vào ngày 20-7-1979, tại thủ đô Geneva, Thụy Sĩ, 65
quốc gia họp bàn cứu vớt thuyền nhân Việt Nam đang lênh đênh biển cả và khốn
khó các trại tị nạn Đông Nam Á. Kết quả từ hội nghị quốc tế này là có hơn 1
triệu người Tị Nạn Cộng Sản Việt Nam được định cư khắp thế giới.Từ lớp người
đông đảo này, họ bảo lãnh thân nhân từ quê nhà sang, sinh con đẻ cái và sau mấy
chục năm tạo nên Cộng đồng Việt Nam Hải Ngoại lớn mạnh.
Bắt nguồn từ những người tị nạn Cộng Sản được các nước tự do dân
chủ nhận định cư, cho nên gốc rễ của Cộng đồng Việt Nam Hải ngoại là Chống Cộng
và yêu chuộng tự do nhân quyền. Việt Cộng- tên gọi tắt của Cộng Sản Việt Nam-
lúc nào cũng muốn nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tại hải ngoại bằng mọi thủ
đoạn, âm mưu hiểm độc với thế lực của một chế độ đang cai trị 90 triệu dân.
Những năm sau này, có một số người từ trong nước sang định cư
bằng du học, bằng hôn thú và trở thành công dân nước bản xứ một cách dễ dàng.
Chính những người tị nạn Cộng sản vượt biển vượt biên đã mở một con đường để
cho những người sau này dựa theo mà tiến bước, hòa nhập vào đời sống nơi xứ
người. Con đường đó đã hình thành bởi mạng sống, bởi những gian khổ mà lớp
người tị nạn đầu tiên đã trải qua.
45 năm trôi qua kể từ khi Việt Cộng chiếm Miền Nam, Cộng đồng
Việt Nam Hải ngoại lớn mạnh. Nhiều người lớn tuổi đã qua đời, những đứa bé đã
lớn lên NHƯNG lịch sử của người tị nạn Việt Nam lúc nào cũng cần được hâm nóng.
Hội nghị Quốc Tế Cứu Thuyền Nhân Việt Nam ngày 20-7-1979 tại
Geneva Thụy Sĩ được 65 quốc gia tham dự là vì lương tâm thế giới xúc động trước
thảm cảnh thuyền nhân Việt Nam. Nhiều chiếc thuyền mong manh giữa đại dương làm
mồi cho sóng dữ và hải tặc. Ghe thuyền tị nạn đến bờ Thái Lan, Mã Lai bị xua
đuổi và bị kéo trở lại ra khơi vì các trại tị nạn Đông Nam Á đã quá đông đúc.
Kết quả của hội nghị quốc tế là nhiều quốc gia đồng ý nhận định cư thêm các
người tị nạn Việt Nam. Từ đó các trại tị nạn tiếp tục mở cửa và không còn cảnh
xua đuổi và kéo ghe thuyền tị nạn ra khơi nữa.
Những thuyền nhân năm xưa, trong đó có tôi, mãi biết ơn tấm lòng
thế giới đã mở rộng vòng tay cứu vớt người Việt Nam Tị nạn Cộng sản. Biết ơn
những thuyền nhân đã bỏ mình vì sự hi sinh của họ đã làm thế giới xúc động mà
giang tay cứu giúp những thuyền nhân còn sống. Có thể nói người chết cứu người sống.
Trong hoàn cảnh thế giới dửng dưng với người tị nạn khắp thế
giới thì chúng ta lại càng trân quí tấm lòng của họ vào những năm xưa với Hội
nghị Quốc tế Cứu Thuyền nhân Việt Nam 20-7-1979 tại Geneva Thụy Sĩ.
Mỗi năm cứ đến ngày 20 Tháng Bảy thì lòng tôi lại bồi hồi, nhớ
lại những tháng ngày vượt biển và trại tị nạn. Đã có những ý kiến chọn ngày 20
Tháng Bảy là ngày biết ơn quốc tế cứu thuyền nhân Việt Nam trở thành Ngày
Thuyền Nhân Việt Nam. Theo tôi thì để tránh sự tranh luận đôi khi không cần
thiết tạo ra mất hòa khí thì Ngày 20 Tháng Bảy là ngày kỷ niệm quốc tế cứu
thuyền nhân Việt Nam. Thuyền nhân nào, bộ nhân nào còn nhớ kỷ niệm thì cùng
nhau hồi tưởng và kể lại cho con cháu nghe.
Tôi đã cùng bằng hữu tổ chức Đêm 30 Năm Quốc Tế Cứu Thuyền Nhân
tại San Jose, tối Thứ Bảy 18-7-2009 và Đêm 40 Năm Quốc Tế Cứu Thuyền Nhân tại
Quận Cam 20-7-2019 để tỏ lòng biết ơn thế giới và nhắc nhở con cháu biết về
lịch sử gian khổ tị nạn của thế hệ đi trước.
Mời quí vị nghe ca khúc Cám Ơn Tấm Lòng Thế Giới qua hình ảnh của
hai đêm nhạc năm 2009 tại San Jose và năm 2019 tại Quận Cam.
https://www.youtube.com/watch?v=Q-MTX14PnRc
https://www.youtube.com/watch?v=k7ZANhTowso
Thời gian sẽ phôi pha nhiều thứ, năm tháng trôi đi, hi vọng lịch
sử Thuyền Nhân , Bộ Nhân của người Việt Nam Tị nạn Cộng Sản thập niên 70,80 vẫn
không phai mờ.
California 20-7-2020
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
BỨC THƯ VIẾT CHO CÁC CON
NHÂN NGÀY BẦU CỬ TỔNG THỐNG 11/3/2020. --- (Nguồn: FB Hoai Nam)
(Tuổi trẻ ở hải ngoại có
riêng nhận định của chúng mặc dù những đứa con đó mang dòng máu Việt lại được
sinh ra ở Mỹ. Tôi có 3 đứa con, tôi biết chúng đang còn lưỡng lự không biết phải
bầu cho ai trong nhiệm kỳ tổng thống Mỹ vào 3/11/2020 này. Tôi liền viết cho
chúng một lá thư gồm hai thứ tiếng (Việt và English). Sau khi chúng đọc xong,
liền cam quyết, thề thốt với tôi rằng: Ba mẹ ơi! Chúng con sẽ bầu cho TT Donal
Trump và đảng Republican như là báo đáp công ơn của ba vậy!
Nghe vậy lòng chúng tôi dạt
dào sung sướng! Xin chia sẻ với các bạn đọc bức thư tôi viết cho các con tôi dưới
đây!)
*********
Các con yêu quý!
Hình ảnh tang thương vượt
biển trốn Cộng sản của ba mẹ không bao giờ phai nhạt. Tuy không ôm cõng các con
liều mạng thập tử nhất sinh trốn Cộng sản, nhưng sau khi đến định cư trên đất
nước Hoa Kỳ, ba mẹ cũng đã sinh ra được ba con ngoan và nuôi lớn thành người.
Tuy chưa đứa nào thành
gia thất, nhưng ba mẹ thấy rằng các con đã trưởng thành. Các con đã nhìn thấy
và cảm nhận được công ơn to lớn của cha mẹ sinh các con ra, nuôi các con lớn từ
hai bàn tay trắng của cha mẹ. Vì vậy mà mỗi năm khi đến ngày sinh nhật của các
con, các con luôn gọi hoặc đến hôn ba mẹ và thưa rằng “Con cảm ơn ba mẹ đã cho
con tấm thân này. Không có cha mẹ, con không có thân này được! Con biết ơn ba mẹ
đã cưu mang 9 tháng và nuôi dưỡng con. Con thương cha mẹ!”
Lời của các con đã làm
cho ba mẹ rơi lệ. Và cũng chính cha mẹ đã nghe các con bàn thảo với nhau để báo
đáp công ơn của cha mẹ: Một đứa sẽ mua cho ba mẹ xe đẹp, đứa kia sẽ mua nhà cho
cha mẹ, và đứa còn lại là sẽ sắm sửa vật liệu trong nhà. Các con đang đặt
phương án này thành mục đích để thực hiện.
Mấy chục năm qua trước
đây, từ ngày định cư trên Mỹ quốc, ba thấy trong hai đảng, Cộng hòa và Dân chủ,
đảng nào cũng có ưu điểm và khuyết điểm. Nên, ba mẹ chỉ độc lập, không theo đảng
phái nào cả. Chỉ đứng ngoài để ủng hộ chính nghĩa, lẽ phải và công lý mà thôi.
Đảng nào làm đúng để xây dựng đất nước, hợp với chình nghĩa là ba má ủng hộ.
Tuy nhiên, trong gần 4 năm vừa rồi, ba mẹ đã chứng kiến tận tai mắt rằng, đảng
Dân chủ đã quá tư kỷ, hẹp hòi; quá điêu ngoa, mánh mung, quỷ quyệt đến nổi hết
sức tưởng tượng. Họ sai đến độ không còn lý trí, chẳng có óc não. Họ đang ủng hộ
và theo đuổi Chủ nghĩa Cộng sản. Họ muốn mang Chủ Nghĩa Cộng Sản vào đất nước
Hoa Kỳ! Một chủ nghĩa ma vương đại gian, đại ác đã khiến ba mẹ phải trốn bỏ quê
hương Việt Nam của mình. Ba mẹ không thể chấp nhận Chủ nghĩa Cộng sản này được
mà đảng Con Lừa đang mang vào trên đất nước Hoa Kỳ mến yêu, nơi các con và thế
hệ con cháu các con sau này sinh sống!
Cho nên, ba mẹ hoàn toàn
không cần con báo đáp công ơn bằng cách mua xe, mua nhà, sắm sửa cho cha mẹ gì
cả. Mà cha mẹ chỉ muốn các con làm chỉ ba điều sau:
1) Bầu cho TT Trump trong
nhiệm kỳ 2020.
2) Bầu cho tất cả toàn bộ
đảng Cộng Hòa trong kỳ bỏ phiếu này.
3) Quyết định ghi danh trở
thành thành viên của đảng Cộng Hòa!
Đó là sự báo hiếu cho cha
mẹ trong đời mà cha mẹ mong ước! Đó là sự trả ơn mà cha mẹ mong cầu!
Ba mẹ đã trải qua nhiều mồ
hôi và nước mắt, trốn trên một chiếc thuyền nhỏ chở đầy người tiến về phía con
đường tối tăm xa lạ trong đại dương; không biết sống hay chết để thoát khỏi bàn
tay quỷ dữ của ác đảng cộng sản để có được hôm nay, trao cho ba đứa con một cuộc
sống tốt đẹp. Ba mẹ chỉ yêu cầu các con thực hiện ước mơ của ba mẹ để những nỗ
lực khó khăn của ba mẹ không bị vứt bỏ đi như rác rưởi. Hiếu thảo với ba mẹ là
làm những gì mà con tim ba mẹ mong ước và đam mê!
Đảng Dân chủ không có sự
đồng cảm hay tôn trọng những người sống dưới sự cai trị của cộng sản. Trong mắt
họ, họ chỉ thấy những ký hiệu đô la. Đó là lý do tại sao Tổng thống Trump là tổng
thống vĩ đại nhất mà ba mẹ các con đã chứng kiến. TT Trump chủ trương tiêu diệt
Đảng Cộng sản Trung Quốc và đặt an ninh quốc gia lên trên tất cả. Đồng thời, ba
mẹ mong các con hãy bỏ phiếu cho tất cả những người Cộng hòa để họ tiếp tục ủng
hộ Tổng thống Trump để giúp hoàn thành nhiệm vụ của ông ta! Chúng ta phải chống
lại chủ nghĩa cộng sản bằng mọi giá!
Triệu nụ hôn các con yêu
quý,
Hoài Nam Phạm Văn Giáo
14/7/2020
=====================
A LETTER TO MY CHILDREN
My lovely children! The
horrendous memories of sailing across the deep ocean to escape the cruel hands
of the Vietnamese communists can never be erased from our minds. We had risked
our lives in order to search for freedom and to be able to settle in the United
States, the land of great opportunities, where we gave birth to you three
beautiful children and raised you to become good-natured human beings.
Even though none of you
have started a family of your own just yet, you three had already acknowledged
how it is to have a family and to have the empathy of a parent’s heart. We can
see that you do truly love and have the deepest gratitude for us. For instance,
every year on your birthday, instead of waiting for us to call and wish you a
happy birthday, you would call us first thing in the morning and exclaimed,
“Mommy and dad! Thank Mommy and dad for giving me this life, this mind, body
and soul. Without you two, I would not exist in this world. I appreciate all
the hardships that Mommy had to endure for 9 months straight and many years
after birth to raise me to become a good, well-mannered person. I love Mommy
and Ba more than you know!”
This truly brings tears
to our eyes. Nevertheless, you also want to show gratitude to us by saying that
as for future plans, one of you will buy us luxury cars, another would buy a
grand home for us, and the other will buy all the furniture and electronics for
our home.
When your mom and I first
settled in the United States, we found that both Republican and Democratic
Parties have their advantages and disadvantages. Therefore, as American
citizens, we decided on staying in the Independent Party and not as partisans,
to stand independently and support for the rights and justice for all. However,
for the past four years, your mom and I have witnessed with our own eyes that the
Democratic Party has become too selfish, greedy, narrow-minded, insular,
untruthful, cunning, and crafty. These people have ignored all rights and
mindlessly keep heading down the immoral paths. All along, they have been
supporting communism. They want to bring communism into the states! Communism
is the evil roots of the reason that your mom and I, as well as millions of our
fellow Vietnamese, sacrificed our lives and fled from our homeland! We have
firsthand experienced the evil and inhumane wrath that these socialist,
horrible human beings brought into our country. Will we have to see that here
in this beautiful land of greatness? We cannot and will not accept that the US
will lend its hands in helping the communists, nor bring their ideas here where
you and your future generations reside. We do not want to see our children
suffer the same way we did in any way. We came here to find freedom and human
rights in order for our children to grow and become decent human beings with
integrity, respect, and empathy towards mankind.
With that being said, to
my three children; your mom and I do not wish for you to buy us cars, grand
house, or any home furnishings that you had planned. Instead, from our hearts,
we only ask you of three things:
1) On November 3, 2020,
vote for President Donald Trump for a second term.
2) Vote for all
Republicans during this election period.
3) Register yourself
permanently as members of the Republican Party.
We, your mom and I, have
suffered through many sweat and tears, sailed in a tiny, crowded boat toward
the unfamiliar, dark path of the ocean’s current, not knowing if we would
survive or die, in order to escape the evil hands of the communist party to
give you three a good life. All we ask of you now is to fulfill our wishes and to
not throw our hard efforts away like trash. To be filial to us is to do what
our hearts only long for and to understand why we are so passionate about this.
The Democrats do not have
empathy or the respect for the people who have lived under the communist rule.
In their eyes, they only see dollar signs. Which is why President Trump is the
greatest president your mom and I have witnessed. He advocates on destroying
the Chinese Communist Party and put national security above all else. To our
children, vote for all Republicans so that they shall keep on supporting
President Trump to help fulfill his mission! We must fight communism at all
costs!
Millions of kisses to
you, our lovely children!
With love,
Hoai Nam Giao Van Pham
14 July 2020
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
BS VNCH TRẦN ĐÔNG từng
"bị đi cải tạo, ăn bo bo, bị đuổi ra khỏi ngành". NHƯNG VẪN TẠO NÊN
KỲ TÍCH.
LÀ BÁC SĨ NGỤY TRƯỚC 1975 CỦA MIỀN
NAM VN. BỊ ĐI HỌC TẬP CẢI TẠO VÀ BỊ CỘNG SẢN ĐUỔI RA KHỎI NGÀNH Y
TẾ.
VÌ ÔNG CÓ TÀI, CUỐI CÙNG CỘNG SẢN VẨN PHẢI DÙNG LẠI - NGƯỜI BS CÓ TÀI CÓ TÂM NẦY
Hai bé được đánh dấu phân biệt bằng miếng dán tròn trên trán. Trong hình là bé Diệu Nhi.
20200723 CDTL 07Sau khi tách rời thành
công hai bé, Trúc Nhi sẽ được chuyển sang phòng mổ khác để thực hiện các giai
đoạn phẫu thuật còn lại.
☆ Tháng 12 năm 2006
cháu Đức đã cưới vợ là giai nhân Nguyễn Thị Thanh Tuyền
● Bác sĩ " NGỤY
vào thời điểm đó: (sau này gọi đứng đắn lại là Bác Sĩ Việt Nam Cộng Hòa) Trần
Đông A đã đứng chỉ đạo ca phẫu thuật này.
■ HÔM NAY: 2 cháu Trúc Nhi và Diệu Nhi cũng đã được phẫu thuật thành công vang
dội! Cám ơn Bác sĩ Trần Đông A của VNCH và quý Bác sĩ của
CHXHCNVN đã thành công ngoài sức tưởng tượng mang về cho nước VIỆT NAM
"chung" của chúng ta NIỀM TỰ HÀO THẬT SỰ.
■ (Còn những tự hào giả tạo + bịa đặt trong thời kỳ bùng nổ thông tin này chỉ là chuyện khôi hài thôi! Không ai cấm)
Phiet Pham thephiet_2002@yahoo.com
Tại sao người Mỹ tàn phá chính đất nước mình?
Mach Song bpsos@bpsos.org
Vận động Hoa Kỳ chỉ định
Đảng Cộng Sản China là tổ chức tội phạm xuyên quốc gia
* Ngày 22 tháng 7 là hạn
chót để ký thư chung
Mạch Sống, ngày 21 tháng
7, 2020
Một số tổ chức bảo vệ tự
do tôn giáo đang phát động chiến dịch vận động chính phủ Hoa Kỳ chỉ định Đảng Cộng
Sản China là tổ chức tội phạm có hoạt động xuyên quốc gia. Bàn Tròn Đa Tôn Giáo
Hoa Kỳ, tập hợp của hơn 150 tổ chức và cá nhân liên minh trong nỗ lực bảo vệ và
phát huy tự do tôn giáo, đang thu thập chữ ký cho một lá thư chung để yêu cầu Tổng
Trưởng Tư Pháp William Barr thực hiện việc chỉ định này. Ký tên tại đây: https://form.jotform.com/201978800692059
Hạn chót để ký tên là
ngày 22 tháng 7.
"Chúng tôi ủng hộ nỗ
lực này và kêu gọi các hội đoàn và tổ chức người Việt ở khắp Hoa Kỳ ký tên
chung bức thư gửi Tổng Trưởng Tư Pháp Hoa Kỳ," Ts. Nguyễn Đình Thắng, Tổng
Giám Đốc kiêm Chủ Tịch BPSOS, nói. "Chúng tôi xin lỗi về thời hạn ngắn ngủi
cho việc ký tên."
Việc chỉ định này mang ý
nghĩa quan trọng và nằm trong phạm vi luật pháp Hoa Kỳ vì Đảng Cộng Sản China:
(1) Không là một cơ quan chính
quyền.
(2) Đã có những hành vi tội
phạm ở China, như cướp mổ nội tạng, thủ tiêu những người bất đồng chính kiến,
đàn áp sinh viên đòi dân chủ ở Hồng Kông, tàn sát người biểu tình ở Thiên An
Môn, tiêu diệt người Duy Ngô Nhĩ, đàn áp Giáo Hội Công Giáo "chui",
phá huỷ tôn giáo và văn hoá Tây Tạng...
(3) Đã bịt miệng những
bác sĩ và chuyên viên y tế báo động đại dịch, gây nên dịch bệnh cho người dân
Hoa Kỳ và trên khắp thế giới.
(4) Đã có những hoạt động
ăn cắp tài sản trí tuệ ở Hoa Kỳ, hoạt động tin tặc để lấy thông tin cá nhân của
hàng trăm triệu người tiêu thụ Mỹ, dùng nhiều thủ đoạn để bịt miệng các công
dân Hoa Kỳ gốc Hoa khi họ lên tiếng, và nhiều nữa.
(5) Thực hiện nhiều vụ
tham nhũng khủng ở China, và chuyển tài sản bất chính sang Hoa Kỳ và nhiều quốc
gia khác.
Một tổ chức bị chỉ định
là tổ chức tội phạm xuyên quốc gia mà có hoạt động phi pháp ở Hoa Kỳ thì sẽ nằm
trong phạm vi của luật Racketeer Influenced and Corrupt Organizations Act
(RICO), là luật dành cho các băng đảng mafia. Theo luật này, nạn nhân có quyền
kiện dân sự để đòi bồi thường tại toà và chính quyền Hoa Kỳ có quyền truy tố
hình sự các thành viên của băng đảng mafia.
"Trước đây, BPSOS hỗ
trợ một số tín đồ Cao Đài chơn truyền ở Hoa Kỳ trong việc vận dụng luật RICO nhắm
vào Chi Phái Cao Đài 1997, là tổ chức do Đảng Cộng Sản Việt Nam dựng lên năm
1997," Ts. Thắng cho biết. "Theo quan điểm của chúng tôi, Chi Phái
này hội đủ các yếu tố của một tổ chức tội phạm xuyên quốc gia."
BPSOS là thành viên của Bàn Tròn Đa Tôn Giáo Hoa Kỳ từ năm 2014. Ts. hiện là thành viên Ban Chỉ Đạo của Bàn Tròn Đa Tôn Giáo Hoa Kỳ.
LacViet: lacviet2109@gmail.com
Hoa Kỳ
Một Quốc Gia Cộng Hòa
Chứ Không Phải Dân Chủ
Chúng ta sẽ chọn ai vào chính quyền để chúng ta yên tâm rằng liên
bang Hoa Kỳ không đi chệch ra khỏi các nguyên tắc lập quốc đã được thiết lập
hơn 200 năm qua. Chúng ta chọn ai để cùng nhau gìn giữ và để lại một đất nước
Hoa Kỳ hùng mạnh cho các thế hệ mai sau.
Sơn Hà (July.2020)
Sống
ở Hoa Kỳ mấy mươi năm, có bao giờ ta tự hỏi làm sao phân biệt sự khác nhau giữa
hai chính đảng Cộng Hoà và Dân Chủ. Có người đã ví hai đảng ấy như nước với
lửa, như ánh sáng và bóng tối. Đâu là ánh sáng, thế nào bóng tối. Ranh giới ở
đâu và làm sao phân biệt? Chúng ta vẫn sống dửng dưng giữa ánh sáng và bóng tối
như ngày và đêm. Mùa bầu cử 2020 năm nay đã cho ta thấy được dấu hiệu của ngày
và đêm, của ánh sáng và bóng tối. Hai đảng Cộng Hoà và Dân Chủ quyết ăn thua đủ
để chiếm lợi thế trong chính quyền.
Chiếm
được lợi thế để đưa quốc gia Hoa Kỳ đi về đâu? Đó là điểm chính yếu của bài
viết này.
Chúng
ta có thể đã biết cấu trúc của Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ, thường được viết tắt là
Hoa Kỳ, là một Liên Bang Cộng Hoà. Gồm có 50 tiểu bang được tổ chức tương tự
như liên bang, có Thống Đốc đứng đầu ngành Hành Pháp, cùng với hai ngành Tư
Pháp và Lập Pháp phân quyền rõ rệt. Mỗi tiểu bang cũng có Hiến Pháp riêng.
Chắc
ít ai biết điều mà ông McManus đã viết, “Many Americans would be
surprised to learn that the word “democracy” does not appear in the Declaration
of Independence or the U.S. Constitution. Nor does it appear in any of the
constitutions of the 50 states”. Dịch ra tiếng Việt: “Nhiều người Mỹ
có thể ngạc nhiên khi biết rằng chữ ‘democracy’ không có trong Tuyên Ngôn Độc
Lập hoặc Hiến Pháp Hoa Kỳ kể cả Hiến Pháp của bất cứ tiểu bang nào trong 50
tiểu bang ở Hoa Kỳ”. Ông McManus còn nói, các Tổ Phụ khi thành lập Hoa Kỳ đã cố
tránh, không cho Hoa Kỳ rơi vào nền dân chủ. John F. McManus (1931-2020), là
một nhà sử học về Hoa Kỳ. Các dữ kiện sử dụng trong bài viết này dựa trên các
tài liệu của John F. McManus.
Chính
các Tổ Phụ Hoa Kỳ khi thành lập Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ đã nhất tâm thành lập
một liên bang Cộng Hoà, đặt căn bản trên bản Hiến Pháp và nền Tự Do, An Ninh cá
nhân.
Liên Bang Hoa Kỳ Được Thành Lập Như Thế Nào?
Năm
1783, cuộc chiến giành Độc Lập đã chiến thắng, đẩy lui các lực lượng của Anh
Quốc về nước. Một quốc gia Hoa Kỳ được thành lập. Tuy nhiên, hệ thống chính
quyền lúc ấy còn non yếu, không có khả năng giải quyết tranh chấp giữa các tiểu
bang cũng như không có quyền đánh thuế cho các nhu cầu thiết yếu, chẳng hạn như
quốc phòng. Cho nên, vào năm 1787, các đại biểu từ 12 trong 13 tiểu bang đã gặp
nhau tại Philadelphia để sửa đổi hệ thống chính phủ và viết nên Hiến Pháp Hoa
Kỳ. Theo John F. McManus, Hiến Pháp được viết ra để kiểm soát chính phủ chứ
không phải để cai trị người dân. Mỗi tiểu bang đều có các chương trình cạnh
tranh lành mạnh để thu hút người dân đến sinh sống, làm ăn và nuôi dưỡng gia
đình trên tiểu bang của mình.
Dựa
trên Hiến Pháp, James Madison, Alexander Hamilton và John Jay đã viết các bài
quảng diễn và tập hợp thành một tập tài liệu gọi là The Federalist
Papers. Từ đấy rút ra các yếu tố cần thiết cho việc thành lập chính phủ
liên bang. Tất cả 13 tiểu bang đầu tiên đã phê chuẩn Hiến Pháp; rồi mười Tu
Chính Án đầu tiên được ra đời, gọi là Đạo Luật Nhân Quyền (Bill of Rights).
Chính đạo luật này giới hạn chính phủ liên bang (Bill of Limitations on
Government). Dân số Hoa Kỳ tăng theo thời gian, rồi thành lập tiểu bang, sau
khi phê chuẩn Hiến Pháp, rồi gia nhập vào liên bang, lên tới 50 tiểu bang như
ngày nay. Mỗi tiểu bang có quyền tự trị và chấp nhận các ràng buộc với liên
bang, được ghi trong Hiến Pháp liên bang và Hiến Pháp tiểu bang.
John
F. McManus đã lặp đi lặp lại nhiều lần lời dặn dò của các Tổ Phụ rằng, Đạo Luật
Nhân Quyền là để bảo vệ các quyền của người dân, được Thượng Đế ban cho. Bảo vệ
người dân bằng cách hạn chế quyền lực của chính phủ. Và, các Tu Chính Án nhắm
vào chính phủ liên bang chứ không phải cá nhân người dân. Chẳng hạn, Tu Chính
Án số 1 và số 2 quy định: Quốc Hội không được làm luật hòng giới hạn quyền ngôn
luận, tôn giáo, báo chí, hội họp, kiến nghị, trang bị vũ khí… của công dân. Các
quyền ấy là của công dân và tất cả mọi người được quyền kiểm soát chính phủ,
không cho chính phủ lạm quyền hay xâm phạm vào quyền của công dân. Đó là cái
gia sản Tự Do của mỗi cá nhân công dân đang sinh sống tại Hoa
Kỳ.
Cái Gì Giúp Cho Hoa Kỳ Vĩ Đại?
Người
ta đặt các câu hỏi về Hoa Kỳ. Điều gì làm cho nước Mỹ vĩ đại so các vùng đất
khác?
Có
phải nhờ có tài nguyên thiên nhiên phong phú? -Không. Những vùng đất khác cũng
được Trời ban cho đầy đủ như vậy.
Có
phải do người dân ở Hoa Kỳ giỏi hơn? -Không. Những người xây dựng nước Mỹ đều
đến từ những nơi khác.
Có
phải bởi chính phủ khôn ngoan và có kế hoạch tài tình đã đưa Hoa Kỳ lên vị trí
cao như vậy? - Cũng không phải.
Quốc
gia Hoa Kỳ vĩ đại không phải vì chính phủ đã làm gì, mà là: chính phủ bị ngăn
không cho lèo lái đưa Hoa Kỳ chệch qua hướng khác. Điều quan trọng hơn cả đã
làm cho Hoa Kỳ vĩ đại là Tự Do Cá Nhân: tự do làm việc, tự
do sản xuất, và đặc biệt là tự do giữ thành quả
do mình tạo ra. Nước Mỹ vĩ đại là vì chính phủ bị ngăn chặn không cho
nhúng tay quá nhiều vào các quyền tự do của người dân.
Cộng Hoà Hay Dân Chủ?
Trong
xã hội Hoa Kỳ ngày nay, ở nhiều nơi đã nảy sinh ra các lời thuyết phục rằng,
chính phủ Hoa Kỳ là một nền Dân Chủ chứ không phải Cộng Hoà. Hoặc, hãy yểm trợ
đảng Dân Chủ để thay đổi nền Cộng Hoà của nước Mỹ, làm cho nước Mỹ cởi mở
hơn, tự do hơn. Có nhiều người nhầm lẫn các ý niệm của hai đảng Dân Chủ và Cộng
Hoà. Chúng ta cần hiểu rõ các ý niệm mà hai đảng chính trị này chủ trương, để
đừng lầm lẫn và không để cho các luồng tư tưởng tìm cách lừa bịp, mỗi khi đến
mùa bầu cử.
Ở
Hoa Kỳ, có hai đảng chính trị có ảnh hưởng nhiều nhất trong quần chúng. Đó là
đảng Cộng Hoà (Republican party) và đảng Dân Chủ (Democratic party). Bài viết
này xin được chỉ trình bày cô đọng các ý niệm Dân Chủ và Cộng Hoà để từ đó sẽ
hiểu thêm về đất nước Hoa Kỳ này. Hiểu về đất nước Hoa Kỳ này để biết thể chế
nào sẽ giúp duy trì sự trường tồn của Hoa Kỳ, một quốc gia mẫu mực cho thế
giới.
Rất
nhiều nhà trí thức của Hoa Kỳ đã bị đảng Dân Chủ lôi cuốn vì các khẩu hiệu mang
tính cách “cấp tiến” với cái dáng vẻ cởi mở và tiến bộ,… rời xa các ý niệm ban
đầu mà họ cho là bảo thủ và đã lỗi thời. Kể cả các trí thức Việt Nam cũng vậy.
Họ bị lôi cuốn bởi khẩu hiệu của đảng Dân Chủ: Thay Đổi, Cấp Tiến.
Các cơ quan truyền thông trên thế giới cũng như tại Hoa Kỳ, vì hám lợi mà phụ
hoạ bằng nhiều thủ đoạn, mong tiếp sức cho đảng Dân Chủ chiếm càng nhiều ghế
trong các ngành Hành Pháp, Tư Pháp và Lập Pháp. Họ muốn lấn quyền càng nhiều
càng tốt để đi đến mục đích chính quyền kiểm soát người dân.
Trong
khi đảng Cộng Hoà thì cố gắng giữ các ý niệm căn bản được ghi trong Hiến Pháp
và các văn bản liên hệ, là kiểm soát chính phủ, không cho chính phủ lấn quyền
của người dân. Quyền của người dân là quyền Tự Do Cá Nhân: tự do
làm việc, tự do sản xuất, và đặc biệt là tự do bảo vệ thành
quả do mình tạo ra. Nói ngắn gọn là quyền tư hữu. Chính quyền càng nhỏ càng
ít tốn tiền của dân để nuôi.
Mặc
dù ở Hoa Kỳ có nhiều đảng chính trị, nhưng người ta nhìn nhận chỉ có hai khuynh
hướng chính yếu: Cộng Hoà và Dân Chủ. Vài ý niệm chính yếu của hai chính đảng
được tóm lược:
Cộng Hoà thì tin vào Thượng
Đế, bảo vệ niềm tin tôn giáo, bảo vệ quyền tự do cá nhân bằng pháp luật. Để yên
cho dân được tự do sản xuất. Chính phủ thu nhỏ và chủ trương cắt bớt thuế.
Dân Chủ đòi quyền lợi cho
người nghèo, đòi bình đẳng và chia đều tài sản cho dân chúng, chủ trương làm
cho chính phủ phình lớn để phục vụ dân chúng, thu thêm tiền thuế từ dân chúng
để nuôi chính phủ.
Ai
đã có kinh nghiệm ít nhiều với chế độ cộng sản, đều nhìn nhận chủ trương của
đảng Dân Chủ rất gần gũi với đường lối của cộng sản hay xã hội chủ nghĩa. Toàn
những tuyên truyền rỗng tuếch, luôn luôn nuốt lời hứa. Đảng Cộng Hoà thì ngược
lại, đôi khi còn công khai chống lại chủ thuyết cộng sản. Nói vậy vẫn chưa rõ
ràng: đảng Dân Chủ chủ trương như thế nào và đảng Cộng Hoà có đường lối ra sao?
Ông
John F. McManus giải thích chữ Democrat đến từ chữ Hy Lạp: demos có nghĩa là
người dân, là đám đông; và “kratein” nghĩa là cai trị. Democracy là “quy luật
của người dân” hay “luật của đa số”. Nghe qua có vẻ hấp dẫn, nhưng một khi đám
đông quyết định lấy nhà, lấy tài sản, bắt con cái của ta thì ta phải làm sao?
Dĩ nhiên người dân sẽ đòi giới hạn nó. Tuy nhiên, trên thực tế, cái đa số ấy
không bao giờ chấp nhận giới hạn. Nếu hơn một nửa đòi một điều gì thì họ sẽ
tiến hành.
Còn
Cộng Hoà thì sao? Cũng theo John F. McManus, nó đến từ ngôn ngữ La Tinh, “Res”
là “vật”, “Publica” nghĩa là công cộng. Republic có nghĩa là các thứ công cộng,
tức là Luật Pháp. Một nền Cộng Hoà thực sự có một chính phủ bị giới hạn bởi
luật pháp và dân chúng được để yên. Xã hội này cần có cảnh sát và các bộ phận
trong chính quyền làm công việc bảo vệ dân chúng.
Một Câu Chuyện, Hai Hoàn Cảnh
John
F. McManus kể một câu chuyện. Có 30 tay súng truy lùng một tay súng đang một
mình trốn chạy, nói rằng họ rượt bắt một tên cướp. Khi bắt được, 30 người lên
án treo cổ tay súng đơn độc kia. Thế là với kết quả số phiếu 30/1, người ta
quyết định treo cổ tay súng ấy về tội cướp bóc. Đó là luật đa số của những
người chủ trương Democracy. Vậy, Cộng Hoà (Republican) thì thế nào? Cũng 30
người ấy truy lùng và bắt được tay súng đơn độc kia. Khi họ sửa soạn treo cổ
nạn nhân thì viên Cảnh Sát Trưởng (Sheriff) xuất hiện bảo rằng, người bị bắt
kia được quyền ra toà có luật pháp xét xử. Thế là người ta đem nghi can về
thành phố để tạm giam. Sau khi phiên toà diễn ra với các thủ tục tố tụng, bồi
thẩm, chứng cứ đầy đủ để kết tội thì người ấy phải đối diện với bản án. Nếu
không thì nghi can sẽ được trả tự do.
Người
ta có thể nhìn thấy, trong chế độ Cộng Hoà, tất cả mọi người được luật pháp bảo
vệ. Ở thể chế Dân Chủ, luật lệ thuộc về đa số, thường xuyên bị thay đổi và bị
khống chế bởi đám đông.
Samuel
Adams, được xem là một trong các Tổ Phụ lập nên liên bang Hoa Kỳ, là người đã
ký trong Tuyên Ngôn Độc Lập, tuyên bố rằng: “Dân chủ sẽ không tồn tại
bao lâu, rồi sẽ đi đến kiệt quệ và tự huỷ diệt”.
Dân Chủ - Một Nền Tảng Không Ổn Định
Các
Tổ Phụ đều xem thường nền dân chủ vì nhìn vào tấm gương của Hy Lạp và đế quốc
La Mã của cái thời 600 năm trước Tây lịch. Thời đó, có luật gia Solon là người
khôn ngoan đề nghị Hy Lạp thiết lập một cơ quan pháp luật cố định và độc lập để
giới hạn chính quyền. Hy Lạp không nghe theo. Đến khi chính quyền La Mã áp dụng
phương pháp ấy đã đưa đế quốc La Mã đi lên. Người dân được luật pháp bảo vệ và
được quyền làm chủ thành quả lao động của mình. Họ được tự do và hăng hái sản
xuất. La Mã trở nên giàu có nhanh chóng, khiến thế giới ghen tỵ. Nhưng rồi
người La Mã mất cảnh giác để cho chính phủ có thêm quyền hành, khiến người dân
mất tự do. Chính quyền tăng thuế, đi đến kiểm soát lãnh vực tư nhân. Chính phủ
còn bày ra trợ cấp nông nghiệp, giúp đỡ gia cư. Dân chúng ngày càng lệ thuộc
vào chính phủ. Chính phủ ở trong tay một nhóm đầu sỏ ra tay ban phát và kiểm
soát người dân. Dân chúng làm việc ít đi và chờ đợi chính phủ giúp đỡ. Không
bao lâu, các nhà sản xuất mất dần khả năng sản xuất, gây ra tình trạng thiếu
hụt. Cuối cùng, toàn bộ hệ thống đã sụp đổ.
Đế
quốc La Mã đi từ nền cộng hoà, với một chính phủ hạn chế, sang nền dân chủ,
kiểm soát quyền tự do cá nhân. Kết thúc bằng một chế độ cai trị bởi một nhóm
đầu sỏ Caesar. Cuối cùng rồi sụp đổ.
Một
trong các tổ phụ của Hoa Kỳ, ông Benjamin Franklin là vị Tổng thống thứ 6,
vừa khi bản Hiến Pháp Hoa Kỳ được công bố, ông đã tuyên bố rằng, gia sản
của Hoa Kỳ là một nền Cộng Hoà nếu chúng ta còn giữ cho nó tồn tại. Các tổ phụ
đã tuyên bố như một sự thật hiển nhiên trong Tuyên Ngôn Độc Lập rằng, “con
người do Thượng Đế tạo ra và được ban cho một số quyền không thể thay đổi”.
Chính phủ được lập ra để bảo vệ các quyền này của công dân, đặc biệt không bị
áp bức bởi chính phủ.
Đi
từ bên trái sang bên phải, ngày nay, chế độ quân chủ (monarchy) hay độc tài
(dictatorship) ở cực tả, gần như không còn nữa. Rồi đến, chế độ Đầu Sỏ
(oligarchy) -cai trị bởi một nhóm băng đảng, chẳng hạn Hitler ở Đức, Mussolini
ở Ý, Lenin- Stalin ở Nga, Mao của Trung cộng, Castro của Cuba, Hồ chí Minh của
Việt cộng,… vẫn là các thế lực thiên tả, còn tồn tại. Ở những nơi đó, chính
quyền kiểm soát dân chúng gần như hoàn toàn trên hầu hết các lãnh vực. Phía cực
hữu không có chính quyền hay còn gọi là “vô chính phủ”, thì không ổn định và
mau tàn, nên coi như không đáng quan tâm.
Còn
lại ba thể chế còn tồn tại trong thế giới ngày nay:
- Thể
chế Đầu sỏ (oligarchy), cánh tả, quyền lực trong tay một nhóm cấu kết với
nhau. Chẳng hạn như đảng Cộng sản hay Xã hội Chủ Nghĩa.
- Thể
chế Dân Chủ cai trị bằng luật của đa số, cũng nghiêng về bên trái.
- Thể chế Cộng Hoà, chính phủ cai
trị đất nước dựa trên luật pháp.
Tóm
lại, các chính phủ cực tả thì nắm toàn bộ 100% quyền, dưới nhãn hiệu cộng sản,
xã hội chủ nghĩa, Nazi, Phát-xít… ở đó có chính phủ toàn kiểm. Ở cực hữu thì
chính phủ không có quyền gì cả, hay còn gọi là vô chính phủ. Nhiều người đã
nhầm lẫn và cho rằng, Nazi và Phát-xít thuộc cánh hữu, nhưng không đúng. Điều
không đúng này vẫn còn loan truyền. Càng đi về bên trái thì chính phủ có toàn
quyền; đi về bên phải thì chính quyền càng ít quyền hoặc không có chính quyền
(anarchy).
Khuynh
hướng trung dung là loại chính phủ được giới hạn trong vai trò bảo vệ quyền lợi
của dân chúng. Đó là vị trí của Hiến Pháp Hoa Kỳ. Những người ủng hộ loại chính
phủ này, là những người ôn hoà, tôn trọng hiến pháp. Đảng Cộng Hoà tại Hoa Kỳ
là nhóm này.
Vô Chính Phủ Đến Từ Đâu?
Cực
hữu thì vô chính phủ (anarchy). Có lúc xã hội bị rơi vào tình trạng “vô chính
phủ”. Bởi vì đã có nhiều hiện tượng tồi tệ bị xem là do chính phủ gây ra. Trong
thời gian gần đây, chúng ta đã nhìn thấy chính phủ ở một số tiểu bang đã để xảy
ra tình trạng lạm quyền, tắt trách, gây nên làn sóng bất mãn trong dân chúng.
Có người cho rằng “vô chính phủ” là một giải pháp. Họ đã xua đuổi cảnh sát rồi
tuyên bố vùng tự trị vô chính phủ. Họ muốn vô chính phủ vì không thích chính
phủ hiện tại và muốn tạo ra một “khoảng trống chính trị”. Khi không có
cảnh sát, không có chính phủ thì tình hình trở nên hỗn loạn và mọi người phải
tự trang bị vũ khí để tự bảo vệ tài sản, gia đình và bản thân. Người ta bắt đầu
thấy không có luật pháp sẽ dẫn đến mất tự do. Người ta nhìn thấy sự hiện hữu
của chính quyền là cần thiết nhưng có một giới hạn vừa phải. Tình trạng vô
chính phủ sẽ không kéo dài bao lâu, chỉ là phương tiện để cho thế lực chính trị
và các hệ thống truyền thông khai thác.
Chúng Ta Sẽ Chọn Ai?
Còn
lại, việc đáng cho chúng ta quan tâm là thể chế nào có thể chi phối xã hội và
sẽ đem lại hạnh phúc cho người dân. Liệu nó có xây dựng một xã hội đáng sống
hay sẽ tạo ra một xã hội với nhiều điều quan ngại:
1. Thể chế Cộng Hoà (Republican) tin
vào Thượng Đế, đặt căn bản trên luật pháp, chính phủ thu nhỏ và để cho dân
chúng được tự do.
2. Thể chế Dân Chủ (Democratic) cấp tiến,
nghiêng ngả theo xã hội chủ nghĩa, mở cửa biên giới, chủ trương chính phủ phình
lớn, luôn tìm cách kiểm soát người dân.
Các
Tổ Phụ khi lập quốc Hoa Kỳ đã nhiều lần nhắc nhở: Khi luật pháp được áp
dụng thì người dân được tự do hơn. Họ không phải lo đến tài sản của họ và
yên tâm ra đồng. Họ sẽ yên tâm vào cơ xưởng để làm việc và chăm lo sản xuất.
Trong thể chế Cộng Hoà, lực lượng cảnh sát và một số các bộ phận được đào tạo
làm công việc bảo vệ an ninh, bảo vệ tài sản của người dân.
Từ
những dữ kiện trên đây, người viết bài này xin đưa ra nhận xét: thể chế Cộng
Hoà là thể chế đúng đắn nhất cho đất nước Hoa Kỳ đã được các Tổ Phụ dựng nên từ
hơn 200 năm trước và đáng cho chúng ta gìn giữ, làm mẫu mực cho toàn thế giới.
Càng
gần đến ngày bấu cử, 03 tháng Mười Một - 2020, ta càng thấy các đòn phép của
hai đảng Dân Chủ và Cộng Hoà nhất quyết phải hạ nhau trong thời gian từ nay đến
ngày 03 tháng Mười Một, là ngày Tổng Tuyển Cử, chọn Tổng Thống và các thành
viên của Quốc Hội, cho tiểu bang và cả liên bang.
Chúng ta sẽ chọn ai vào chính quyền để chúng ta yên tâm rằng
liên bang Hoa Kỳ không đi chệch ra khỏi các nguyên tắc lập quốc đã được thiết
lập hơn 200 năm qua. Chúng ta chọn ai để cùng nhau gìn giữ và để lại một đất
nước Hoa Kỳ hùng mạnh cho các thế hệ mai sau.
Sơn Hà – July 2020
No comments:
Post a Comment