Sunday, November 11, 2018

20181111 Bản tin biển Đông


20181111 Bản tin biển Đông

Người Lính Thủy Quân Lục Chiến bên bờ Bến Hải
Sent: Sunday, November 11, 2018 9:41 AM
Subject:  Người Lính Thủy Quân Lục Chiến bên bờ Bến Hải

b/s Ẩn, cùng khóa QY với ca sỉ Trung Chinh (TQLC) và b/s kiêm vỏ sư Phạm Gia Cổn ở Nhảy Dù, nhà anh ở đường Lý Trần Quân (Tân Định), trong ngỏ hẻm cùng với ông Đoàn Châu Mậu sau quán Chả cá Sơn Hải. Bọn CS đã đưa anh giam tận miền Bắc, sau khi hiệp định Paris đ ược ký kết, b/s Ẩn được trao trả tù binh và v lại Sài Gòn. Hiện nay đã sang định cư ở Virginia (vùng Washington) nhưng không có hành ngh bác sỉ.   
Người Lính Thủy Quân Lục Chiến bên bờ Bến Hải
Kính dâng hương hồn người chiến sĩ vô danh

Trời trên đầu vẫn nắng chang chang. Dưới chân là sỏi đá khô cằn. Đất ở đây như không đủ sức mời mọc cho cây đâm rễ nên quang cảnh mang một vẻ trơ trụi, hoang sơ thế nào.

Đoàn tù vẫn lầm lũi bước. Cách từng quãng một là cán binh CS miền Bắc, vai mang khẩu AK-47, đầu đội mũ tai bèo, chân dép râu cũng tiếp nối từng bước như đoàn tù nhưng chắc chắn là mang trong họ một trạng thái tinh thần hoàn toàn khác. Họ là những kẻ chiến thắng, đang giải đoàn tù binh, sản phẩm của chiến bại, về Bắc. Trước là họ có dịp phô trương cái “anh hùng” của họ ở trong B, sau là biết đâu họ có thể có dịp tạt qua thăm nhà một lần sau bao nhiêu năm gia nhập bộ đội để đi “giải phóng miền Nam ruột thịt, đang oằn oại dưới ách thống trị bạo tàn của Mỹ Thiệu” và quan trọng và chắc chắn hơn hết là họ được tránh xa vùng lửa đạn có thể làm họ “đi gặp HCM” bất cứ lúc nào...

Trước đó không lâu mà tưởng chừng như ở vào thế kỷ khác, quân CS đã bất ngờ vượt vùng phi quân sự để tràn xuống tấn công miền Nam. Trở tay không kịp, các căn cứ hoả lực ở vùng phía Nam Phi Quân Sự bị đánh tan vỡ, quân đội VNCH đã lập tức gởi ngay quân ở trong miền Nam ra cứu viện và các đơn vị Biệt động quân gồm 3 Liên Đoàn Tổng Trừ Bị được đưa ra và trong đó, Liên Đoàn 5 BĐQ là đơn vị ra tới đầu tiên mà trong đó có tôi với tư cách Y sĩ điều trị của Liên Đoàn.

Tôi là một bác sĩ, tính tới hôm ra tới Quảng Trị là ngày 5/4/72 thì tôi mới ra trường chưa được 5 tháng, do đó tôi còn ở dưới quyền một đàn anh là Y Sĩ Trưởng của đơn vị, hiện anh đang trở về làm việc ở hậu cứ khi có tôi ra thay ở mặt trận (hai anh em chúng tôi thay phiên nhau đi hành quân mỗi người nửa tháng).

Tuy tôi không được dự các cuộc họp hành quân nhưng theo tin tức tôi thu nhặt được từ các sĩ quan trẻ trong BCH Liên Đoàn thì tôi biết, Chuẩn Tướng Vũ Văn Giai, Tư Lệnh SĐ3BB là sĩ quan cao cấp nhất được chỉ định làm Tư Lệnh mặt trận và ông đã điều quân như sau: LĐ5 chịu tuyến cực Bắc của mặt trận là thị trấn Đông Hà chạy dài về phía Nam ở hướng Tây của quốc lộ 1. Kế tiếp là LĐ4 BĐQ rồi tới LĐ7 BĐQ tiếp tục phòng thủ và chiến đấu để giữ gìn phía Tây QL 1. Còn về hướng Đông là phía biển thì mặt trận chắc chắn sẽ nhẹ hơn sẽ do SĐ 3 BB, sau trận đánh mấy ngày trước đã mỏi mòn trấn giữ.

Nhưng tới trận phục kích chót của quân CS vào BCH/LĐ trong đêm 30/4/72, trên đường rút quân của đơn vị tôi sau khi thành phố Quảng Trị đã thất thủ thì đơn vị tôi chính thức cũng đã bị xoá tên trong trận chiến. Hỏi làm sao không xóa tên tại chỗ được khi một Liên đoàn BĐQ như đơn vị tôi mà có những 18 sĩ quan bị bắt làm tù binh trong đó phải kể đến: Tiểu Đoàn Trưởng và TĐ phó TĐ 38 BĐQ, sĩ quan trưởng ban 3 LĐ, sĩ quan trưởng ban Truyền Tin LĐ, bác sĩ (tôi), Đại Đội Trưởng Trinh Sát của LĐ và bao nhiêu sĩ quan cấp thấp khác ở các ban ngành của cả BCH LĐ cũng như của TĐ 38 là TĐ đi bọc hậu cho LĐ trên đường rút quân. Dĩ nhiên tôi được biết sau nầy là sau khi tập trung lại ở Huế, LĐ được đưa về để “làm máy lại,” tái tạo. bổ sung các cấp từ sĩ quan đến binh sĩ và tung vào hành quân 2 tháng sau đó. Còn chúng tôi, 18 sĩ quan xấu số, trên con đường định mệnh không biết sẽ đi về đâu, đang bị xỏ xâu vào nhau và lầm lũi bước đi về hướng Bắc.

Tôi viết hồi nãy là LĐ tôi có 18 sĩ quan bị bắt là do về tới chỗ tạm giam gặp nhau chớ còn lúc giải đi trên đường thì làm sao tôi biết được? Cá nhân tôi thì trừ một số ít sĩ quan trong đơn vị là tôi biết mặt, hầu như tất cả anh em tù binh ở Quảng trị tôi mới gặp đều như gặp lần đầu, tôi mới biết mặt họ mà họ cũng mới biết mặt tôi. “À, anh là bác sĩ mới về đó hả ? Tui có nghe mà chưa gặp, không dè mình gặp trong hoàn cảnh nầy, thiệt xui !!”

Nãy giờ tôi mãi nói về đơn vị tôi, thực sự ra, đoàn tù binh bị giải đi về hướng bắc nầy hàng mấy trăm người là ít gồm sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ của mọi binh chủng có mặt trong trận Quảng Trị hồi tháng 4/72: TQLC, BĐQ, Thiết Giáp, Bộ Binh, Địa Phương Quân, Nghĩa Quân và cả dân sự là mấy anh ở các ngành gọi là “ác ôn” dưới con mắt của CS như Chiêu Hồi, Xây Dựng Nông Thôn ...

Tôi biết mình đi về hướng Bắc là vì dễ thôi, mặt trời bao giờ cũng mọc và ở suốt ngày bên tay phải tôi, có điều đi tới đâu thì mình không biết được, chỉ biết đôi chân quen mang giày dép, nay phải để trần dẩm lên sỏi đá, mỗi bước chân là hai hàng nước mắt chảy ra. Tôi không khóc đâu, nước mắt chảy là do cái đau đớn buốt lên từ lòng bàn chân bắn thẳng lên óc làm nước mắt tự động chảy thôi chớ phải nói, lòng căm giận đầy ngập trong tim thì dễ gì tôi khóc được?

Cái bụng thì cồn cào, từ hồi bị bắt tới giờ cũng đã 5, 6 ngày rồi còn gì mà tôi chỉ được có mấy nắm cơm vắt nhỏ xíu bằng bàn tay (mỗi bửa ăn là nửa vắt!), còn khát thì còn nói gì! Nắng, nóng, hoạt động (đi bộ ròng rã) mà không hề có nước uống, nhìn chung quanh mình, tôi thấy ai cũng ở vào tình trạng gọi là khát rã họng là đúng chữ nhất!

Đã vậy mà thôi đâu, trong khi hạ sĩ quan hay binh sĩ thì cứ chậm rãi đi thành hàng một, còn chúng tôi, sĩ quan đâu được như vậy. Chúng dùng sợi dây dài cột tay trái người đi trước vào tay trái người đi sau thành từng hàng dài cho tới khi nào sợi dây hết thì chúng dùng sợi dây khác nên không có con số nhất định mỗi xâu là bao nhiêu người mà chỉ do độ dài ngắn của sợi dây...

Tôi thì đi lọt vào áp chót của một sợi dây, vừa bước đi khập khiểng do đau hai lòng bàn chân tột cùng, vừa đau đớn cho số phận của riêng mình kể gì nói cho hết...

Tuy lúc đầu lệnh của bọn cán binh là tù binh phải đi thành hàng một nhưng phải nói, do bị xâu chùm lại với nhau (với không biết có phải do lòng hai bàn chân của các sĩ quan thì “tiểu thơ” hơn anh em hạ sĩ quan và binh sĩ hay không?) mà đám tù sĩ quan đi chậm hơn đám tù đa số kia nhiều nên việc chúng tôi đi hàng xâu bên nầy song song với những anh lính của chúng tôi cách đó vài mét là thường. Có khi tên bộ đội đi gần đó mở miệng quát tháo, có khi chúng cũng mặc kệ mấy thằng tù, đi kiểu nào thì đi, miễn cứ đi là được rồi...

Từ lúc bị bắt đưa về cái nhà lá làm nơi tập trung đám tù binh mới bắt ngoài mặt trận cho tới ngày hôm nay, tôi đã bị đưa đi qua không biết bao nhiêu là cảnh vật thay đổi đủ kiểu. Chỗ gần nơi tôi bị bắt (sau nầy tôi mới biết là quận Hải Lăng) thì có ruộng lúa, lúa cao ngang ngực như lúa sạ ở Đồng Tháp Mười, còn giải đi thì lúc qua xóm Cửa Việt, chúng tôi đi dọc dài theo bờ biển cát êm mịn xinh đẹp với tiếng sóng vỗ rì rào. Nhưng cảnh vật khi họ dẫn chúng tôi từ phía đông QL 1 băng dần về phía núi rừng phía tây thì thay đổi hẳn, những đám rừng lúc trước giờ chỉ là những cây với những cành trơ trụi vì bom đạn làm tôi nhớ tới bài hát "Sương Trắng Miền Quê Ngoại" có 2 câu thơ:

Gio Linh ơi, đất thiêng chừ run rẩy
Tội lũ chim rừng không chỗ đậu vì bom...

Con đường càng đi về hướng Tây Bắc càng trơ trụi, sỏi đá khô cằn. Chỉ vài ngày đi bộ là tôi đã thấy thấm mùi đời lắm rồi nhưng ở trong tư thế không biết làm sao nên tôi cứ nhắm mắt mà bước theo những bước chân của những người bạn xấu số đồng cảnh của mình.

Tới buổi trưa hôm đó thì đoàn tù (hay đúng ra là cái xâu của tôi) đang bước chân qua một dòng nước nhỏ bề ngang chừng 1 mét. Ai cũng cố dừng lại để cúi người xuống hầu ké một ngụm nước và vì chúng tôi bị xâu lại với nhau nên sự bò xuống uống nước không thể làm cùng lúc bao nhiêu người được. Vì thế mới có sự trùng trình ở chỗ lạch nước nầy. Lúc tôi vừa uống nước xong thì có tên bộ đội nhóc đứng gần đâu đó cất tiếng:

- Chúng mầy có biết dòng nước nầy có tên gì không?

Khi không nghe ai trả lời cả (hoặc bận uống nước hoặc không bận cũng chẳng buồn trả lời làm gì) hắn ta nói tiếp, giọng oang oang đầy vẽ tự hào:

- Sông Bến Hải đấy chúng mầy ạ! Hễ chúng mầy bước qua nó là chúng mầy đã chính thức đặt chân lên miền Bắc xã hội chủ nghĩa của chúng tao rồi đấy!

Trong lúc tôi còn bàng hoàng vì đây chỉ là một lạch nước nhỏ xíu mà người ta có thể bước ngang được dễ dàng mà lại là thượng nguồn của một con sông lịch sử, con sông chia cắt hai miền Nam Bắc của nước mình từ mấy mươi năm qua bổng, hết sức bất ngờ ngoài sự tưởng tượng của tôi hay bất kỳ ai, một anh lính TQLC, chúng tôi biết anh là TQLC do tù binh vẫn còn bộ đồ lính trên người tuy lon lá đều đã bị tháo gở, anh ở trong đám binh sĩ đi gần chúng tôi, nhào lên bóp cổ tên bộ đội nhóc, vừa bóp cổ vừa gặc gặc cho cái siết cổ thêm mạnh trong khi miệng anh bật lên bao nhiêu là tiếng Đức, tiếng Đan Mạch, và đối tượng để anh chửi rủa là HCM, là “cha già kính yêu” của bọn bộ đội. Anh chửi rủa rất to tiếng trong khi nắm tay siết chung quanh cổ tên bộ đội như hai gọng kềm căm thù đã nung nấu từ hồi nào đến giờ, giờ mới có dịp phát huy.

Tên bộ đội cố hết sức dãy dụa, tuy tay còn cầm khẩu AK nhưng mọi thứ đều thành vô dụng trong lúc nầy. Rồi một tên bộ đội khác nhanh chân chạy đến, bắn ngay một phát súng vào chân anh lính TQLC, anh đau đớn nên lỏng vòng tay và tên bộ đội vùng thoát ra được, hắn không ngần ngại đá một phát vào anh lính lúc nầy đã nằm xuống đất.....

Sự việc viết lại tưởng như dông dài nhưng thực ra đã diễn ra trong chớp mắt trước sự ngỡ ngàng của đám tù binh chúng tôi. Rồi đám bộ đội đã tụ tập đến chung quanh anh lính miền Nam, một tên có vẻ là cao cấp nhất trong bọn đã nói gì không rõ với lũ thuộc cấp, sau đó hắn quay sang chúng tôi, ra lệnh mở trói xâu cho 2 sĩ quan tù binh ở cuối xâu và... tôi là một trong hai sĩ quan tù binh đó. Hắn ra lệnh cho đám bộ đội kia rồi không biết lấy ở đâu ra mà ngay sau đó vài phút là một tên đã đưa đến cho chúng tôi một cây đòn dài, một tên khác thì đưa chúng tôi một cái võng rồi tên chỉ huy ra lệnh cho hai anh em chúng tôi “cáng” anh lính đi tiếp.

Tôi thì vì phản xạ nghề nghiệp nên khi vừa được “mở xâu” là đã chạy ngay đến anh lính TQLC đang nằm dưới đất để xem xét vết thương của anh nhưng ngay lập tức, một tên bộ đội đã xua tôi đứng dậy để làm nhiệm vụ cáng anh TQLC. Tuy nhiên trong một tích tắc đó, tôi cũng đã thấy được anh lính thần sắc đã tả tơi sau mấy ngày làm tù binh cho bọn chết đói, bộ quân phục sọc ngang cố hữu của binh chủng oai hùng ngày nào giờ cũng xác xơ giống như chủ nó, và viên đạn đi vào đùi anh lính, tôi đã không nhìn kịp coi có lỗ đạn ra hay không cũng như không thử mạch nên không biết có trúng động mạch đùi không và hơn hết, không biết cái chân có còn nhúc nhích được không nữa. Tuy nhiên, tôi cũng đã xé được từ cái áo thun của chính tôi được một miếng vải để cột ngay phía trên vết thương trong khi miệng thì nói với mấy thằng bộ đội:

- Mấy anh muốn cáng anh nầy thì ít ra cũng phải để cho tôi băng bó sơ anh ấy cái chớ......

Một tên bộ đội thì nói:

- Thường ngày chúng mầy là sĩ quan quen nạt nộ lính, hôm nay cho chúng mầy cáng lính của chúng mầy để đền tội......

Trong khi tôi băng bó cho anh lính TQLC thì anh bạn tù sĩ quan của tôi (anh thuộc SĐ3BB, rất tiếc tôi không còn nhớ tên anh) đã nhanh nhẹn cột hai đầu cái võng vào cái đòn dài để hoàn thành cái cáng tức là có sau đó, chúng tôi sẽ gánh anh thương binh nằm trên đó. Nhưng khi chúng tôi mở cái võng ra cho ngay ngắn và sửa soạn để khiêng anh thương binh đặt lên thì anh đã nói:

- Tui cám ơn mấy ông lo cho tui nhưng tui làm là tui chịu, tui hổng có làm phiền tới mấy ông đâu. Mấy ông cứ đi đi, tui hổng để mấy ông khiêng tui đâu......

- Anh nói gì lạ vậy, tôi nói. Anh để chúng tôi khiêng anh đi, ít ra tới chỗ nào đó mình mới có thể có phương tiện chữa cho anh được chớ.

Nói qua nói lại gì thì nói, hai lần chúng tôi đặt anh thương binh lên võng, hai lần anh đều lăn ra khỏi cái võng. Bọn bộ đội quay quần chung quanh nóng ruột, chúng hối thúc chúng tôi liền miệng nhưng - tôi nhớ đời câu nói nầy - anh thương binh nói:

- Mấy thằng VC nầy nói cái gì sinh Bắc tử Nam, tui thì dốt thiệt nhưng quyết sinh Nam tử Nam, tui không phải như mấy ông để tụi nó dẩn ra ngoài Bắc để hành hạ rồi chết ngoài đó đâu... Đây nè, tay tui còn xâm 2 chữ “Sát Cộng”, mấy ông tưởng tui sợ chết mà chịu sống chung với tụi chó đẻ nầy hả?

Tới đó thì bọn bộ đội chịu hết nổi, tên chỉ huy bèn quát:

- Thôi hai thằng nầy về hàng trở lại đi để thằng nầy lại cho chúng tao!

Bọn bộ đội đưa 2 thằng tù sĩ quan trở về xâu trở lại rồi ra lệnh tiếp tục lên đường. Tôi còn cố nhìn lại anh thương binh TQLC đang nằm dưới đất, cổ còn cố ngểnh lên để nhìn theo chúng tôi như tiển, như đưa... Bọn cán binh CS thì bàn soạn xì xào...

Được một khoảng xa vài trăm thước, tôi nghe một tiếng súng nổ ở phía sau. Chỉ một tiếng súng nổ phá tan cái yên tỉnh của buổi trưa hè mà như đã phá nát cái định kiến cố hữu vẫn có trong lòng tôi, anh lính TQLC, tuy vì lý do thiếu văn hoá một chút nên dùng toàn những từ ngữ máy nước để chửi bọn CS nhưng đã đánh thức dậy trong tôi, đã nói vào tri thức tôi rằng, những tự hào tôi đã và đang có là một người ngang tàng không biết sợ, với cái học vấn hơn người thường một chút để tự cho mình là một người trí thức. Hay nhìn xuống những người không được may mắn có cái học vấn của tôi hay các sĩ quan khác, phải đi hạ sĩ quan hay binh sĩ và cho họ là những người không đáng được kính trọng, họ chỉ là để phục vụ cho chúng tôi, các sĩ quan ăn trên ngồi trước, tất cả những suy nghĩ đó đều sai hết.

Chỉ có một kết luận duy nhất, tôi là một thằng hèn, tôi đã vì sự sống của chính tôi, vì gia đình và vì... tiếc của đời, tôi đâu có dám làm như một anh lính thường ở đơn vị TQLC, không chấp nhận sinh Nam tử Bắc, thẳng tay chửi bới già Hồ để ung dung đi vào cõi chết!

Cái chết của anh là một bài học lớn cho tôi mà suổt đời, tôi đã không bao giờ dám quên. Từ đó, tôi đã không bao giờ coi lon lá nhà binh, bằng cấp bỏ trong túi hay tiền tài vật chất có trong cuộc sống là thực sự giá trị con người (có ở hoàn cảnh khốn cùng mới thấy lon lá hay ông lớn chừng nào lại dễ thành thằng hèn, thằng ăng-ten chừng nấy).

Chỉ có Danh Dự, xin dùng chữ hoa ở đây, mới xác định giá trị con người. Xin cám ơn anh, một người tôi đã không được hân hạnh biết tên biết tuổi, đã dạy cho tôi một bài học vô cùng thắm thía mà suốt đời tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.

Nước mắt chảy dài trên má tôi, lần nầy không phải vì cái buốt đưa lên từ hai bàn chân đi đất mà là từ trái tim, khối óc chợt nhận ra cái hèn không dám chết của mình.

Nguyễn Ngọc Ẩn

Xin luôn Hy Sinh Hiệp Nguyện, giúp phổ biến nhanh & rộng hết mức.
Kính cảm ơn nhiều.

THQDV & Lm NVL
===============  
VIỆC CỨU NƯỚC HÔM NAY CHỈ CÒN THIẾU 1 ĐIỀU DUY NHẤT
LÀ TOÀN DÂN PHẢI HY SINH HIỆP NGUYỆN & BIỂU TÌNH THẬT ĐÔNG !
KÍNH MỜI CÁC TÔN GIÁO - ĐOÀN THỂ
NÊU GƯƠNG ĐỒNG LOẠT DẪN ĐẦU !
==============
Lời Khóc Gọi Xé Ruột Đại Khẩn Cấp tuần 96 dự phòng là lần cuối thay mọi tuần
Kính thưa Toàn Quốc Dân Việt rất quý yêu trong & ngoài Nước !
Nước Đã Mất ! Việc Cứu Nước Đã Quá Trễ ! Nhưng Vẫn Còn Kịp, Nếu Toàn Dân Vững Tin
Hy Sinh Hiệp Nguyện Kiên Tâm Nài Xin Nhà Cha Trời Phù Trợ & Biểu Tình Thật Đông Mạnh !
Kính Mời Các Tôn Giáo - Đoàn Thể Nêu Gương Đồng Loạt Dẫn Đầu Tổng Biểu Tình !
Suốt Tuần 12 - 18.11.2018, Suốt Tuần 19 - 25.11.2018 - Mỗi Ngày & Suốt 2 Năm 2018-2019.
Lực Lượng Yêu Nước Không Nên Do Dự, Phải Bắt Ngay Các Tay Sai Tàu Ác Cộng !
Liều Thân Áp Lực Mọi Cách, Buộc Giải Thể Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng Gấp !
 Thắng Giặc Tàu Ác Cộng & Thoát Việt Nô Cộng, Hay Là Chết !
Không Trao Đất Biển Việt Cho Tàu Ác Cộng Dù Chỉ  1 Ngày !
Phản Đối Luật An Ninh Mạng sắp Bịt Miệng Toàn Dân từ 01-01-2019 !
Phản Đối Khu Formosa Vũng Áng, Hà Tĩnh đang xin làm Đặc Khu Tự Trị của Tàu Ác Cộng !
Phản Đối Việt Nô Cộng đàn áp-bỏ tù Quốc Dân Biểu Tình Cứu Nước - Chống Luật Đặc Khu !
Đá Đảo Việt Cộng đang xây nhà - cướp đất Đan viện Thiên An, Huế đợt mới từ giữa năm 2018 !

1. Tất cả Nạn Nhân của Việt Nô Cộng mục 2 sau đây, rõ nét nhất là trước thảm nạn dồn dập của Đan Viện Thiên An, chỉ có 2 Đức GM đã già hưu, vài Giáo xứ ở Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Bình, một số Tăng Ni, Phật tử Phật giáo, 1 Giáo xứ nhỏ & 2 LM Huế đã thăm Thiên An. Còn cả khối đông Tổng Giáo phận Huế, tất cả # 180 LM, # 200 Giáo Xứ - Dòng Tu, không hề nhắc đến 1 lời về Thiên An trong Nhà Thờ, gần như hoàn toàn bỏ rơi Thiên An, là biểu tượng rất rõ của chính Dân Tộc Việt hôm nay đang bị gần như toàn bộ giới Chức sắc các TG & giới trí thức bỏ mặc-bỏ lờ, đang khi Tàu Ác Cộng gấp gấp cướp chiếm Tổ Quốc thêm mỗi ngày.Bất chấp đa số Chức sắc các TG và giới trí thức vô cảm-xa tránh, Quốc Dân Việt vẫn nỗ lực CỨU NƯỚC bằng mọi cách & kiên trì Tổng Biểu Tình suốt 2 năm 2018-2019, hiệp thông với các Quốc Dân Việt đang bị đàn áp-bị tù-bị bỏ rơi,hỗ trợ Lực Lượng Vũ Trang áp lực Giải Thể xong Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng, hiệu quả dây chuyền là 100% Giải Thể Toàn Bộ Đảng & Chế Độ Việt Nô Cộng ! Nếu chúng ta thành công, cả Dân Tộc được cứu ! Nếu chúng ta thất bại, 95 triệu Quốc Dân Việt & chúng ta đành làm nô lệ Tàu Ác Cộng, như ai ai hôm nay chỉ mê lái xe vui chơi & đi nhà hàng, chúng ta bị khổ nhục tận đáy địa ngục trần gian bằng các nô lệ ấy, nhưng LƯƠNG TÂM chúng ta BÌNH AN trước Lịch Sử Tổ Quốc-Dân Tộc, vì ĐÃ TẬN LỰC CỨU NƯỚC !!!

2. Các Nạn nhân đang bị Bạo quyền Việt Nô Cộng đàn áp mới nhất trong năm 2018 :
2.1. Hiện nay hơn 246 Tù Nhân Lương Tâm đang bị Việt Nô Cộng bỏ tù hoặc bị quản chế vô lý, vừa kết án thêm 30 Bạn ở Bình Thuận 31-10-2018, mỗi Bạn tù 2-3,5 năm & 15 Bạn ở Đồng Nai 09-11-2018 bị y án sơ thẩm 30-7 mỗi Bạn 8-18 tháng tù, vì Biểu Tình T.6-2018 chống luật Đặc Khu; bạn Trần Thanh Phương, 255/5c quốc lộ 1A, F. Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, Sài Gòn, bị bắt 01-9-2018, vì Biểu Tình chống luật Đặc Khu, hơn 2 tháng, gia đình chưa rõ bị giam đâu.
2.2. Hơn 60.000 Dân Oan của 14.600 Gia Đình Dân Nghèo ởThủ Thiêm đang khóc la đau xót tuyệt vọng, vì bị cướp đất quá bất công !
2.3. Đan viện Thiên An Huế đã sở hữu từ 1940 các đồi thông quanh Đan viện # 80 ha. Từ 1976, Việt Cộng đã cưỡng chiếm các rừng thông này, chuyển cho Công ty Lâm Trường Tiền Phong tư nhân. Từ 2004, VC cướp rừng & hồ Thủy Tiên hơn 49 ha. Từ 2016 đã đập hạ Thánh Giá 3 lần. Năm 2018, VC đã đốt rừng thông 5 lần. Tháng 6-2018,hơn 100 côn an VC mặc thường phục đã đánh đập các Đan sĩ & nhổ bỏ các cây thông con các Tu sĩ trồng lại. Tháng 7-2018, VC trồng lại cây thông con trên đất của Đan Viện, để cướp đoạt đất của Đan viện. Từ 01-11-2018, các Tu sĩ Thiên An biểu tinh mỗi ngày suốt tuần, phản đối Việt Nô Cộng xây dựng trái phép trên đất của Đan viện, thế mà Tòa TGM & TGP Huế bỏ rơi như không có Đan viện Thiên An trên đất Huế.
2.4. Ngày 05-11-2018, Đức Hồng Y Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, TGM Hà Nội và Đức Giám mục Phụ Tá Laurensô Chu Văn Minh ký tên thay mặt hàng LM TGP Hà Nội, toàn thể Giáo Dân Hà Nội, gửi kháng thư đến UBND Tp Hà Nội, các Cơ quan Bạo quyền VC Hà Nội, phản đối mạnh việc Bạo quyền Việt Nô Cộng đã cướp đất của Tòa Giám mục Hà Nội tại 29 phố Nhà Chung Hà Nội, có bằng khoán điền thổ số 1794, quyển 9, trang 191.
2.5. Chánh Trị Sự Hứa Phi, Đồng Chủ tịch Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam, ngày 05-11-2018 đi Sài Gòn gặp phái đoàn Đặc trách về Dân chủ, Nhân quyền & Tự do Tôn Giáo Thế giới của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tại Chùa Giác Hoa, thì ngày 07-11-2018, ngôi nhà trong vườn của Cụ tại xã Hiệp Thạnh, huyện Đức Trọng, tỉnh Lâm Đồng, đã bị côn an tên Thịnh, huyện Đức Trọng, đốt cháy, đập phá tan nát !
2.6. Chùa An Cư, phường An Hải Bắc, quận Sơn Trà, Đà Nẵng, thuộc Giáo hội Phật giáo VN Thống Nhất đã bị Nô Cộng địa phương cưỡng chế giải tỏa sáng 09-11-2018, để biến Ngôi Chùa thành cơ sở kinh tế.
Quốc Dân Việt xin luôn Hy Sinh Hiệp Nguyện, Tổng Biểu Tình ủng hộ các Nạn Nhân trên đây.

3. Tất Cả Đảng Viên Việt Nô Cộng Hãy Dũng Cảm Từ Bỏ Đảng Gấp & Tất Cả Cán Bộ Hãy Sáng Suốt Rời Xa VNC Ngay, Hoặc Hiệu Lực Hơn, LÀ KHÔN NGOAN TẬN DỤNG VỊ THẾ ĐANG CÓ, Lôi Kéo Đồng Nghiệp & Tổ Chức Mình, Tận Lực Mọi Cách ĐUỔI GIẶC TÀU ÁC CỘNG, THOÁT VIỆT NÔ CỘNG GẤP ! Vì Toàn Dân đã thấy rõ, từ 1945, Việt Nô Cộng đã tạo ra 1 Tổ Chức, 1 Giai Cấp Rất Ác Xấu Ô Nhục : Bạo Quyền, Giàu Gian, Ác Độc, Dã Man, Độc Tài, Bất Công, Bạo Lực, Bít Lấp, Bịp Lừa, Bán Nước, Ngu Hèn Nô Lệ Tàu Cộng !

4. Toàn Quân Dân Việt phải Quyết Tâm Cứu Nước Gấp !Phải Biểu Tình Thật Đông Hỗ Trợ Giới Vũ Trang Giải Thể Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng Bán Nước ! Tất cả Viên chức Cao cấp, Đại biểu Quốc Hội & Giới Vũ Trang Yêu Nước, Phải Dũng Cảm Khóa Tay tất cả Tay Sai quá rõ của Tàu Ác Cộng, không để Mất Nước Thêm, không nên mãi đợi Quốc Dân Biểu Tình đông hơn ! Còn Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng 1 ngày, Đất-Biển Việt Càng Bị Mất Thêm !

5. Chỉ 2 tháng qua, giặc Tàu Ác Cộng đã tràn qua VN thêm hơn 1 triệu, nâng số Tàu Chệt tại VN trên 10 triệu, trong đó # 1,5 triệu bộ đội đội lốt công nhân & du khách ! Chỉ riêng Đà Nẵng & Nha Trang, hiện nay đang có # 1,5 triệu Tàu Chệt định cư ! Côn đồ Cờ Đỏ Chệt-Việt Nô Cộng đang đánh phá dã man Quốc Dân Việt khắp Nước. Xin Toàn Quốc Dân Việt trong & ngoài Nước quyết tâm liên lỉ Hiệp Nguyện, Hy Sinh, Chay Tịnh, Tuyệt Thực, Kiên Tâm Biểu Tình Ôn Hòa mỗi ngày & mỗi Thứ 7-CN, tránh bẫy bạo lực, bằng mọi cách đã quen, hỗ trợ lực lượng vũ trang phải gấp gấp khóa tay tất cả Tay Sai quá rõ của Tàu Ác Cộng, áp lực Giải Thể Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng ngay. Giải thể xong Bộ Chính Trị VC Bán Nước, Quốc Vụ đuổi Tàu Ác Cộng, thoát Việt Nô Cộng & DÂN CHỦ HÓA TỔ QUỐC chắc chắn thành công !

6. Cảm ơn & Hoan hô Quốc Dân Việt đã Biểu Tình bảo vệ Tổ Quốc & Quốc Ngữ Việt, chống giặc Tàu Ác Cộng, thoát Việt Nô Cộng, từ 5-3-2017 & 10-6-2018, cụ thể đã & đang Biểu Tình nhiều nơi quốc nội trong các ngày này & khắp toàn cầu, ở Vancouver Canada, Australia, Thụy Sĩ, Hoa Kỳ đã Biểu Tình rất nhiều lần, ở Paris đã 95 tuấn & San Jose đã 132 tuần.

7. Xin Cộng đồng Quốc Tế phối hợp áp lực cụ thể, thiết thực, đồng bộ cùng lúc về kinh tế, ngoại giao, nhân quyền, công pháp quốc tế, quân sự, ngăn chặn thành công Tàu Ác Cộng cướp chiếm Việt Nam & Biển Đông Nam Á, cũng chính vì hòa bình & quyền lợi an sinh cho Đông Nam Á & cả Toàn Cầu.

8. Xin Toàn Quốc Dân Việt cùng kết hợp thêm các lý do Biểu Tình & các cách Biểu Tình linh hoạt đã quen : Bảo Vệ Nhân Quyền, Chống Cướp Đất-Đàn Áp-Bắt Oan Sai-Ô Nhiễm Môi Trường, Đình Công Đòi Công Lý, Bãi Khóa Chống Học Phí Cao, Bãi Thị Chống Phí Bệnh Viện Cao; Một mình, 2-3 Bạn, Thắp Nến Cầu Nguyện, Áo Trắng Công Lý Dân Chủ Tự DoÁo Vẽ Bản Đồ Đất Việt, Du Ca, Thả bong bóng bay mang Khẩu Hiệu, Viết Khẩu Hiệu, Gây Kẹt Xe…

Kính chào Toàn Quốc Dân Việt rất quý yêu trong & ngoài Nước !
Tập Hợp Quốc Dân Việt cùng Toàn Quốc Dân Việt, Quyết Hy Sinh Xả Thân CỨU NƯỚC !
Lm Nguyễn Văn Lý Nối Kết  Khóc Gọi Xé Ruột Đại Khẩn Cấp tuần 96, ngày 11 tháng 11 năm 2018,
dự phòng là lần cuối thay mọi tuần, như một Lời trăn trối Di Chúc.




Tàu chiến nước ngoài "ùn ùn" tới Biển Đông, thông điệp gì cho Trung Quốc?
13:00 - 09/11/2018
Minh Thu (lược dịch)
Không chỉ hải quân Mỹ và Nhật Bản, tàu chiến của một số quốc gia như Canada, Anh và Pháp cũng đang tăng cường hiện diện ở Biển Đông nhằm thách thức những tuyên bố chủ quyền ngang nhiên của Trung Quốc trên vùng biển chiến lược.
Thay vì săn đuổi các tàu ngầm của Nga, tàu hộ vệ HMCS Calgary của Canada lại tham gia cuộc tập trận chung cùng các tàu ngầm của Mỹ và Nhật Bản ở khu vực Tây Thái Bình Dương.

Tàu hộ vệ HMCS Calgary của Canada neo đậu tại Nhật Bản. 
 01
Reuters đưa tin, Nhật Bản và Mỹ đã huy động 57.000 thủy thủ cùng lực lượng thủy quân lục chiến và phi công tới tham dự cuộc tập trận mang tên "Keen Sword" diễn ra từ ngày 5/11 và kết thúc vào hôm nay 8/11.
Theo Reuters, sự xuất hiện của tàu chiến Canada được xem là nhằm thể hiện sức mạnh đoàn kết của cộng đồng hải quân quốc tế nhằm kiềm chế hoạt động bành trướng của Trung Quốc ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương mà cụ thể trên Biển Đông.
Tư lệnh Blair Saltel, chỉ huy tàu hộ vệ HMCS Calgary cho hay, tàu Calgary neo đậu tại một căn cứ hải quân gần thủ đô Tokyo của Nhật Bản cùng với tàu cung ứng Asterix. Cả 2 tàu này đều rời khỏi Canada từ tháng Bảy để tham gia sứ mệnh đi qua biển Hoa Đông tới Australia và tiến vào Biển Đông. Trên Biển Đông, 2 tàu chiến của hải quân Canada đã có dịp giáp mặt các chiến hạm Trung Quốc.
Còn hồi tuần trước, tàu hộ vệ HMCS Calgary đã cùng các tàu chiến của Nhật Bản và Mỹ gồm tàu sân bay USS Ronald Reagan và chiến đấu cơ F-18 tham gia cuộc tập trận chống ngầm ở Tây Thái Bình Dương. Đây được xem là cuộc diễn tập có quy mô lớn nhất từ trước tới nay diễn ra ở bên trong và quanh lãnh thổ Nhật Bản.
“Đây chính là cơ hội để Canada thể hiện kinh nghiệm hợp tác lâu năm với các đồng minh”, Tướng Saltel nói.
Quyết định điều động tàu chiến tới tham gia cuộc tập trận hải quân quy mô lớn ở Nhật Bản được Canada đưa ra giữa lúc một số quốc gia như Pháp và Anh cũng đang tăng cường sự hiện diện quân sự trong khu vực châu Á trước mối lo với sự mạnh quân sự ngày càng lớn, Trung Quốc có thể đưa tuyến đường biển thương mại nhộn nhịp như Biển Đông nằm dưới quyền kiểm soát của Bắc Kinh.
Cụ thể, trong năm nay, Anh cũng đã điều động 3 tàu chiến tới khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương bao gồm tàu đổ bộ tấn công lớn nhất của nước này là HMS Albion. Trên hành trình tới Nhật Bản, tàu HMS Albion có lượng giãn nước toàn tải lên tới 22.000 tấn cùng với 120 lính thủy quân lục chiến đã tiến lại gần một số hòn đảo nhân tạo mà Trung Quốc cải tạo và xây dựng trái phép ở Biển Đông.
Về phần mình, Trung Quốc cho rằng sự hiện diện của các cơ sở hạ tầng trên những hòn đảo nhân tạo mà nước này xây dựng trái phép ở Biển Đông chỉ phục vụ mục đích hòa bình. Bắc Kinh còn cáo buộc tàu HMS Albion của Anh di chuyển gần các đảo nhân tạo là hành động mang tính khiêu khích.
Trong năm nay, Nhật Bản, quốc gia sở hữu lực lượng hải quân lớn thứ hai tại châu Á, cũng đã điều động tàu sân bay trực thăng Kaga thực hiện hành trình kéo dài 2 tháng di chuyển qua Biển Đông và tiến vào Ấn Độ Dương. Trong hành trình của tàu sân bay trực thăng Kaga còn có sự tham gia của chiến hạm Anh HMS Argyll.
Trước khi trở về Canada, tàu hộ vệ HMCS Calgary sẽ tới Sasebo, phía tây Nhật Bản để tham gia thêm một đợt tập trận chiến tranh chống ngầm.
Còn theo thông tin được NHK đăng tải hôm 2/11, tàu khu trục tên lửa dẫn đường Luyang-II của Trung Quốc là Lanzhou đã phát hiện tàu sân bay trực thăng Kaga của Nhật Bản hoạt động trên Biển Đông hồi cuối tháng trước.
Ngay khi nhìn thấy tàu chiến Nhật Bản, thủy thủ đoàn trên tàu khu trục Lanzhou đã gửi tin nhắn qua radio với nội dung, “Chào buổi sáng, rất vui vì được gặp các bạn”.
Phản ứng của Trung Quốc với tàu Kaga của Nhật Bản hoàn toàn khác biệt với vụ việc tàu khu trục lớp Luyang của Trung Quốc xua đuổi và áp sát nguy hiểm tàu khu trục USS Decatur của hải quân Mỹ hôm 30/9. Theo đó, tàu chiến Mỹ xuất hiện gần một số đảo nhân tạo mà Trung Quốc bồi đắp trái phép trong khu vực quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam) và tiến hành tuần tra trong vòng 10 tiếng đồng hồ.
Hải quân Mỹ khẳng định, tàu khu trục Trung Quốc có hành động gây mất an toàn khi hoạt động chỉ cách tàu khu trục của Mỹ có 41 m. Hành động của tàu Luyang buộc tàu USS Decatur phải thay đổi hành trình di chuyển để tránh va chạm.
Theo giới chuyên gia, việc tàu chiến Trung Quốc ngáng đường hoạt động của hải quân Mỹ ở Biển Đông không phải là hành động bộc phát mà đã được lên kế hoạch và tính toán kỹ càng.
Giáo sư danh dự tại Đại học New South Wales ở Australia, ông Carl Thayer cho rằng động thái của Trung Quốc là nhằm khẳng định Bắc Kinh sẽ làm mọi cách để bảo vệ những tuyên bố chủ quyền phi lý mà quốc gia này tuyên bố trên Biển Đông.
“Đây là hành động mang tính khiêu khích và nguy hiểm nhất mà Trung Quốc thực hiện kể từ khi Tổng thống Mỹ Donald Trump nhậm chức. Toàn bộ các chuyến tuần tra đảm bảo tự do hàng hải của Mỹ trên Biển Đông đều bị tàu chiến và máy bay Trung Quốc phát cảnh báo yêu cầu rời khỏi khu vực, nhưng chưa có tàu chiến nào tiến lại gần tàu và gây nguy hiểm cho tàu chiến Mỹ như tàu khu trục lớp Luyang hôm 30/9", ông Thayer chia sẻ.
Về quan điểm của Việt Nam, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Lê Thị Thu Hằng luôn nhấn mạnh, Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và bằng chứng lịch sử khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, phù hợp với luật pháp quốc tế.
Theo Người phát ngôn, việc Trung Quốc cải tạo trái phép ở quần đảo Trường Sa đã vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này.
“Việt Nam kiên quyết phản đối và yêu cầu phía Trung Quốc chấm dứt ngay các hoạt động nói trên, tuân thủ nghiêm thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản, chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam – Trung Quốc và Tuyên bố ứng xử của các bên về Biển Đông DOC, không làm phức tạp tình hình, ảnh hưởng tới hòa bình, an ninh, ổn định ở Biển Đông và khu vực cũng như nỗ lực của các nước trong việc đàm phán Bộ quy tắc Ứng xử ở Biển Đông”, bà Lê Thị Thu Hằng khẳng định.


No comments:

Post a Comment