Friday, May 31, 2019

20190531 Bản tin biển Đông


20190531 Bản tin biển Đông




Những anh hùng VNCH đã được đặt tên Đường phố Houston, Texas USA. Tuyệt vời!
Cám ơn bạn đã thông tin remarkable
Thật tuyệt vời nhất là ngày Quốc Hận thứ 44 (30/4/1975 - 30/4/2019).
Nhìn tên những vị anh hùng (tử chứ khí hùng nào tử) rực sáng trên thành phố Houston
(thành phồ đông người Việt tị nạn Cộng Sản hàng thứ ba của nước Mỹ), 
tôi bồi hồi xúc động tới không cầm được nước mắt và hồi tưởng lại ngày đau thương tang tóc nhất của Miền Nam chúng ta, cái ngày mà bọn côn đồ khủng bố Việt Cộng goị là đại thắng mùa Xuân.
NTPhát.
PS. Tôi sẽ chuyển tin vui tới bạn bè thân quen để cùng chia sẻ niềm vui.

 01

  02

 03

  04

  05

  06

  07

KHU NGƯỜI VIỆT CỘNG RỮA TIỀN THAM NHŨNG TẠI TEXAS
(SAO CHÚNG NÓ KHÔNG QUA TẦU MÀ CỨ QUA MỶ?)
Đây là một trong những khu phố khá giàu tại Cypress - Texas của nước Mỹ.
Ngạc nhiên, trong mấy trăm ngàn gia đình Mỹ sinh sống trên vùng đất này lại xuất hiện người Việt Nam nhập cư thời gian gần đây. Số lượng chiếm khá đông, hầu hết nói giọng Bắc người Hải Phòng, Hà Nội. Cùng làn sóng xuất ngoại với các hình thức khác nhau, họ đã thành công khi tiền rừng bạc biển. Chỉ cần một dự án, một phi vụ, một chữ ký thì đô la sẽ có cách vào tài khoản của người có quyền.
Mỗi căn nhà giá trị từ nửa triệu đến 2 triệu đô la trở lên. Mua nhà xong là một chuyện, điều quan trọng là tiền đâu để đóng thuế? Nếu bạn thu nhập cao mấy trăm ngàn đô hàng năm thì chỉ là chuyện nhỏ dù tiền thuế địa trạch rất cao ( từ 20.000 Mỹ kim trở lên mỗi nhà /1 năm ) với khu vực tương tự.
Vào cổng khu phố sang trọng khách phải trình giấy tờ, hoặc bấm số bảo mật mới được. Cuối tuần, hàng loạt chiếc du thuyền trên mặt nước.
Là xứ tư bản, hưởng theo năng lực; nhiều người Mỹ giàu bằng tài năng công sức, lao động chân chính trong một số lãnh vực xứng đáng có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc đúng nghĩa.
Tuy nhiên, không phải ai cũng được như vậy. Mỹ không phải là thiên đường, vẫn còn một số Việt kiều lâu năm sống trong chung cư, không mua nổi cái nhà nhỏ với nhiều lý do riêng tư. Đó là sự thật.
Vậy mà với thành phần " Việt kiều bay " không hiểu họ giàu từ đâu dễ dàng, mua nhà trả đứt tiền mặt, vui vẻ với mức thuế tuy không làm một ngày nào trên đất Mỹ.
Đối tượng này bí mật đi qua đi về nhằm mục đích có lợi cho gia đình và bản thân trong tương lai.
Oái oăm thay, họ còn bắt tay với một số Việt kiều tại đây để rửa tiền dưới hình thức tinh vi. Các hệ thống kinh doanh ra đời bao gồm trung tâm thương mại, nhà hàng, hàng trăm tiệm Nails nguy nga như cung điện, có sự đầu tư quy mô trên 1/2 triệu đô la mục đích rửa tiền. Thực trạng nhiều địa điểm vắng hoe khách nhưng vẫn vô tư hoạt động để hợp thức hóa chuyển tiền.
Vấn đề quan trọng là tiền đâu ra mà một số " Việt kiều bay " mới đến đất Mỹ trong tình trạng tài chính triệu phú mà không ai biết. Một năm về bên vài tháng và rồi qua Mỹ trình diện để khỏi rắc rối nếu chưa có quốc tịch.
Khôn ngoan, một số cố tình giữ song tịch. Nhiều người vẫn làm việc tại Việt Nam, đang là đảng viên giữ chức vụ. Họ biết dọn đường cho con cháu qua Mỹ từ lâu. Con đến trường Mỹ, cha ( mẹ) đi về Việt Nam hoạt động cho chính quyền hoặc kinh doanh cá nhân vì nơi ấy dễ kiếm tiền hơn.
Nghịch lý, trong khi ấy người ta khen chế độ, bắt người khác nghe, tin và sợ mình. Dân phải chịu cúi đầu im lặng dưới nguồn máy điều hành mà họ liên quan trực tiếp hay gián tiếp. Nhờ sức mạnh đồng tiền, người ta đã đạt giấc mơ Mỹ trong tầm tay.
Thật sự bất công cho những người không được may mắn phải chịu đựng thiệt thòi mọi hệ lụy, cùng tương lai không lối thoát sống với Trung Quốc.
Phải chăng đây là bi kịch cho một dân tộc chịu dưới tay của những người không có lòng tự trọng và biết làm người tử tế. Họ lợi dụng lòng tốt của nước Mỹ, con cháu hưởng nhiều quyền lợi xã hội, y tế cùng nền giáo dục miễn phí từ tiền thuế dân còng lưng đóng cho chính phủ.
Đất nước Hoa Kỳ đã tạo ra kẻ hổng pháp luật để con cháu cộng sản hưởng lợi, trong khi cá nhân và gia đình không phục vụ cho quốc gia này ngày nào.
Suy cho cùng, sống không thật lòng, không trung thành Tổ Quốc nào là "Việt kiều bay " thời đại.
Có lẽ người ta qua mặt được người dân yếu thế, u mê; nhưng không qua mặt được người hiểu biết sống lâu tại Mỹ.
Tất cả là góc tối phũ phàng. Người trong nước tôn sùng họ, nhưng nào có biết một khi hết thời hết nhiệm kỳ, họ đã có chỗ an toàn trú ẩn ấm thân, để lại phía sau một đất nước suy tàn.
Nếu ai từng đi qua những nơi người Việt mới nhập cư giàu hơn người Việt lưu vong vượt biển vượt biên lâu năm sẽ không khỏi ngậm ngùi tháng Tư buồn.
Fra: NANCY DANG <nancydang05@yahoo.com>
Date: ons. 29. mai 2019 kl. 22:19
Subject: KHU NGƯỜI VIỆT C
NG RỬA TIỀN THAM NHŨNG TẠI TEXAS



BÁO ĐỘNG ĐỎBọn chệt thu mua nội tạng gái Việt qua hình thức Hôn Nhân 

BÁO ĐỘNG ĐỎ!
Bọn chệt thu mua nội tạng gái Việt qua hình thức Hôn Nhân

Nguyễn Vĩnh Long Hồ
Trước đây, tháng 12/2014 tôi có một bài viết với chủ đề: “Việt Nam nguồn cung cấp nội tạng vô tận cho Hoa Lục”. Tôi đã lên tiếng báo động, hiện tượng cảnh sát TC đang truy lùng hơn 100 cô dâu Việt Nam biến mất không để lại dấu vết cùng với một người môi giới từ tháng 11 ở tỉnh Hà Bắc. Một quan chức địa phương được báo chí trích lời nhận định một đường dây buôn người có tổ chức có thể đứng sau các vụ mất tích hàng loạt kể trên. Bọn môi giới thường áp dụng chiêu lừa các cô gái VN nhẹ dạ cả tin để đem bán vào các lò mổ nội tạng.
• Giới thiệu tìm việc làm lương cao.
• Tổ chức các cuộc hôn nhân, cưới các cô gái về làm vợ.
Chỉ sau một thời gian sau đó, các cô gái này được những anh chồng Chệt hờ bán sang các lò mổ nội tạng tại Hoa Lục. Lần đầu tiên báo chí TC tiết lộ về các đường dây buôn “thận” gồm 12 tên, mà trùm băng nhóm này là “Chủ tịch Hội đồng Quản trị” của một công ty dược. Băng nhóm tội phạm này đã kiếm được hơn 1,5 triệu NDT (243.600 USD) từ nghề kinh doanh đẫm máu “bán thận” trong 2 năm 2011 và 2012.
Các cô gái VN bị các đường dây buôn bán phụ nữ sang Hoa Lục sẽ được phân tán và vỗ béo trong các “chuồng nuôi người” để chờ ngã giá. Nếu được trả đúng giá thì các cô gái này bị đưa vào lò mổ nội tạng. Nếu chỉ bán được một quả thận thì nạn nhân được đưa trở lại “chuồng nuôi người” nghỉ dưỡng để chờ bán nội tạng lứa sau như tim, gan, thận… còn xác chết của họ sẽ được chở tới các công xưởng chế biến thịt hộp sản xuất sang Phi Châu đổi lấy ngà voi, sừng tê giác, da thú quý hiếm...
Từ đầu năm 2012 tới nay, trên địa bàn toàn quốc đã phát hiện hơn 300 vụ mua bán phụ nữ với 380 đối tượng, 490 nạn nhân, đặc biệt là các tỉnh biên giới Việt - Trung như tỉnh miền núi Lào Cai, có đường biên giới dài gần 200 km, một cửa khẩu quốc tế, 2 cửa khẩu quốc gia và nhiều đường mòn tự phát và đường biên giới bỏ ngõ nên rất khó kiểm soát nạn buôn người qua biên giới.
Theo thông báo ban hành của công an Si Ma Cai ngày 2/8/2016: “Tại địa phận giáp ranh Việt Nam - Tàu Cộng, tỉnh Hà Giang trong 6 tháng đầu năm 2016 đã xảy ra 16 vụ/16 nạn nhân bị bắt cóc, mổ lấy nội tạng (gan, thận,tim, mắt…)
MỘT BỆNH VIỆN GIẾT NGƯỜI LẤY NỘI TẠNG Ở HOA LỤC:
Hàng triệu người gồm các tử tù, học viên Pháp Luân Công, dân Duy Ngô Nhĩ, gái Việt Nam… có thể đã bị giết tại “BỆNH VIỆN TRUNG TÂM SỐ 1 THIÊN TÂN” nhằm phục vụ cho ngành ghép nội tạng thu lợi nhuận, với lời giải thích của chính quyền là nguồn nội tạng lấy từ các tù nhân bị xử tử chính thức.
Tòa nhà tử thần này được đặt tên là “TRUNG TÂM GHÉP TẠNG ĐÔNG PHƯƠNG” với công xuất 500 giường bệnh và diện tích sàn 36.000 m2, nó hướng tới trở thành một “Trung tâm cấy ghép toàn diện có khả năng ghép gan, thận, tim, phổi, giác mạc…”, theo Enorth Netnews. Đế chế ghép tạng của Bác sỹ Trầm Trung Dung, chủ nhiệm trung tâm cấy ghép tạng tại Bệnh viện Trung tâm số 1 Thiên Tân đã mở rộng đến năm chi nhánh rải khắp Thiên Tân, Bắc Kinh và tỉnh Sơn Đông. Tập đoàn này tuyên bố đã thực hiện số lượng các ca ghép gan lớn nhất trên thế giới và số lượng ca ghép thận lớn nhất Hoa Lục.
Tháng 9/2006, Bác sỹ Trầm Trung Dung đã được tuyên dương là “người tiên phong vĩ đại trong ngành ghép tạng” của TQ, Bác sỹ Trầm Trung Dung đã thực hiện hơn 1600 ca ghép gan; có rất ít người chú ý đến nguồn gốc nội tạng mà ông ta đã sử dụng. Sự nghiệp của ông bác sỹ này được xây dựng trên rất nhiều xác chết - một điều hiển nhiên - nhưng câu hỏi thực sự là: “những người chết đó là ai?”.
Lời giải thích của chính quyền là nguồn nội tạng được lấy từ các tù nhân bị xử tử chính thức. Từ các tài liệu có thể tìm thấy công khai, tờ thời báo Epoch Times đã tiến hành một cuộc nghiên cứu chi tiết về các hoạt động của những bệnh viện này, từ đó đã tìm thấy đầy đủ bằng chứng dẫn đến một sự nghi ngờ khổng lồ; thậm chí, có thể bác bỏ hoàn toàn báo cáo về nguồn gốc nội tạng của chính quyền. Sự nghi ngờ đơn giản là xuất phát từ con số các ca ghép tạng: “Nó quá lớn!” Các nội tạng thực sự từ đâu mà có? Vậy, nguồn nội tạng bí ẩn này được giải thích như thế nào?
Bác sỹ Dana Churchill - Hiệp hội chống Cưỡng bức mổ cướp nội tạng (Tổ chức phi lợi nhuận có trụ sở tại Washington, DC) - nhấn mạnh, không chỉ có người theo Pháp Luân Công, mà người Duy Ngô Nhĩ, người Thiên Chúa Giáo và người Tây Tạng là nạn nhân của các vụ cưỡng bức mổ sống lấy nội tạng. Và có khoảng trên 2.000.000 người theo Pháp Luân Công là nạn nhân của tình trạng kể trên. Theo tổ chức thế giới điều tra đàn áp các học viên Pháp Luân Công đã công bố báo cáo (dựa trên cáo buộc của hàng ngàn học viên PLC trên thế giới), ngày 20/7/1999, Bắc Kinh đã mở chiến dịch bức hại 100 triệu học viên PLC tại Hoa Lục.
Năm 2001, tờ Washington Post đưa tin, bác sỹ Vương Quốc Kỳ vừa làm chứng trước Quốc Hội Hoa Kỳ rằng, ông từng tham gia thu hoạch nội tạng từ tử tù. Ngoài việc trực tiếp tham gia thu hoạch hơn 100 ca phẫu thuật, bác sỹ Vương Quốc Kỳ còn chứng kiến những ca thu hoạch nội tạng cung cấp cho người nước ngoài.
Theo ông Leonidas Donskis - Nghị sỹ Nghị viện châu Âu - họ không thể phát lờ việc mạng sống con người được sử dụng như nguyên liệu thô, để cấy ghép tạng hoặc thu hoạch tạng ở thế kỷ 21 và sẽ không dung thứ cho việc làm vô cùng độc ác này:
• Ngày 12/12/2013, Nghị viên châu Âu đã thông qua Nghị quyết RC-B7-0562/2013 kêu gọi Bắc Kinh lập tức chấm dứt thu hoạch nội tạng từ tù nhân.
• Ngày 30/7/2014, Ủy ban Đối ngoại của Thượng viện Mỹ thông qua dự thảo Nghị Quyết 281 chống nạn mổ cướp nội tạng ở TQ.
• Ngày 6/11/2014, Tiểu bang Nhân quyền Quốc tế của Nghị viện Canada thông qua kiến nghị phản đối việc mổ cướp nội tạng ở TQ.
• Cô Anne, vợ của cựu bác sỹ phẫu thuật đã lấy đi giác mạc của 2.000 học viên PLC còn sống, cùng với nhân chứng thứ hai là Peter, là những người đầu tiên phơi bày tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng.
NGHỀ KINH DOANH ĐẪM MÁU: CẤY GHÉP NỘI TẠNG:
Tại Hoa Lục, các Trung tâm cấy ghép nội tạng mọc lên như nấm nở rộ sau cơn mưa theo đơn đặt hàng. Các Trung tâm ghép tạng ồ ạt được xây mới phục vụ cho khách du lịch thập phương đổ về tìm kiếm tạng, cho dù là gan, tim, thận, giác mạc hay bất cứ bộ phận nào khác. Vì để tăng doanh số vốn vô cùng to lớn, các bệnh viện không ngần ngại khoe thành tích và quảng cáo khắp nơi, thậm chí còn có dịch vụ khuyến mãi và bảo hành ngay sau khi ghép nội tạng.
Nhìn vào sự ồn ào náo nhiệt của các giao dịch ghép tạng, ai cũng thấy đây hẳn là ngành kinh doanh siêu lợi nhuận cho Hoa Lục. Món lời hàng tỷ USD dẫn đến sự ra đời của hàng loạt những cơ sở dành riêng nơi chuyên môn cấy ghép tạng như:
• Trung tâm cấy ghép “GAN”, Bệnh viện số 3 thuộc Đại học Bắc Kinh được thành lập vào tháng 10/2002.
• Trung tâm Cấy ghép cơ quan tạng Bắc Kinh được thành lập vào tháng 11/2002.
• Bệnh viện số 309 của QĐGPND 82 được thành lập vào tháng 4/2002.
• Viện Nghiên cứu Cơ quan tạng của QĐGPND (Trung tâm cấy ghép cơ quan tạng thuộc Bệnh viện Trường Chinh Thượng Hải) được khánh thành vào tháng 5/2004).
• Trung tâm Y Tế Cấy ghép Cơ quan tạng Thượng Hải được thành lập năm 2001.
• Trung tâm Cấy ghép Cơ quan tạng Đông Phương ở Thiên Tân cũng bắt đầu xây
dựng vào năm 2002. Đây là Trung tâm cấy ghép tạng lớn nhất Châu Á.
Chỉ có duy nhất tại Hoa Lục, cấy ghép tạng khuyến mãi, bảo hành, “hàng tươi sống” luôn có sẵn. Họ tích cực quảng bá việc kinh doanh, chào mời rằng thời gian chờ đợi siêu ngắn và khoe khoang về số tiền mà họ thu được. Trên toàn thế giới đều có nhu cầu về nội tạng
vì nước nào cũng thiếu hụt nguồn cung. Nhưng tại Hoa Lục, các bệnh viện chuyên cấy ghép nội tạng vẫn có thể khuyến mãi.
Bệnh viện Nhân dân tỉnh Hồ Nam đăng quảng cáo trên tờ Hunan Xiaoxiang Morning Herald ngày 28/4/2006 về một gói khuyến mãi đặc biệt của bệnh viện này: Tặng 20 ca cấy ghép gan hoặc thận miễn phí. Chứng tỏ nguồn cung cấp nội tạng người ở đây là vô cùng lớn và “hàng tươi sống” luôn sẵn sàng như kiểu người ta nhốt gà trong các quán ăn.
Trong một cuộc điều tra điện thoại vào giữa tháng 3/2006, Giám đốc Song ở Bệnh viện Trung ương thành phố Thiên Tân đã tự nguyện nói rằng, bệnh viện của ông có tới hơn “10 quả tim đang đập”. Người gọi đã hỏi rằng có phải điều đó có nghĩa là “các cơ thể còn sống” và Bác sỹ Song đã trả lời: “Đúng, đúng vậy đó!”.
Ở hầu hết các quốc gia trên thế giới kể cả Việt Nam, mua bán nội tạng bất hợp pháp được coi là một hành động vô nhân đạo, vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Vậy, bạn có thể đoán xem, nội tạng của con người tại thị trường Hoa Lục được bán chợ đen với giá bao nhiêu? Thời giá nội tạng ở Hoa Lục hiện nay, được liệt kê như sau:
• Giác mạc--------- 30.000 USD
• Phổi--------------150.000 USD
• Tim-------------- 130.000 USD
• Gan-------------- 98.000 USD
• Thận (1 quả)---- 62.000 USD
BÁO ĐỘNG ĐỎ: BỌN CHỆT THU MUA NỘI TẠNG GÁI VIỆT NAM QUA HÌNH THỨC “HÔN NHÂN”:
Tôi vừa được người bạn tù chuyển cho tôi một clip nguồn “Phục Hưng Việt” về các cô gái Việt khoe thân cho bọn Chệt Hoa Lục về làm vợ tại một địa điểm kín đáo năm 2019. Quí vị vào trang WEB sau đây để xem toàn bộ cái clip này:
https://www.youtube.com/watch?v=bsIAypNz-Ag
Tội ác này đã không còn giới hạn trong phạm vi Hoa Lục, có những đường dây buôn bán nội tạng bất hợp pháp xuyên biên giới, đưa người Tàu Hoa Lục xoay sở kiếm nội tạng ở nước ngoài, cung cấp cho các bác sỹ và bệnh viện cấy ghép nội tạng ở Hoa Lục. Chỉ biết rằng, một số quốc gia là nguồn cấp nội tạng vô tận cho Hoa Lục với giá rẻ mạt, đó là Việt Nam, Campuchia. Do đó, một số người Tàu Hoa Lục sang nước ta, thu mua nội tạng thiếu nữ Việt Nam qua hình thức “hôn nhân”. Nhiều thiếu nữ nhẹ dạ bị rơi vào đường dây buôn bán người để mổ cướp nội tạng.
Vì thế, tôi tiếp tục viết bài này để cảnh báo những phụ nữ Việt Nam có cái nhìn đúng đắn để thức tỉnh về tội ác cướp nội tạng bán ra thị trường chợ đen tại Hoa Lục đang thực hiện trên đất nước của họ. Đây là một nghề kinh doanh đẫm máu thu về bạc tỷ USD với vốn 1 lời gấp 10 lần. Tổng chi phí cho một đám cưới năm 2018 là bao nhiêu? Tổng chi phí trọn gói cho một đám cưới thông thường với giá giao động từ 9.500 - 10.000 USD (tương đương trên 200 triệu VND).
Thử làm một cuộc so sánh, trong vai làm người con muốn thay “GAN” cho người cha bị bệnh, phóng viên BBC tên Rupert Wingfield-Hayes tìm đến Bệnh viện Trung Ương 1 Thiên Tân và được cho biết trong 3 tuần lễ sẽ có ngay một lá gan thích hợp với chi phí 94.000 USD, nguồn gốc lá gan được chính bác sỹ giải phẫu trưởng xác nhận là từ một tử tù? Theo BBC năm 2014, Bệnh viện Trung Ương 1 Thiên Tân đã thực hiện: 600 ca ghép gan, 5.000 ca ghép thận và 1500 ca ghép tim.
Chỉ cần lên mạng tìm kiếm là thấy ngay nhiều trung tâm ghép nội tạng tại Hoa Lục đua nhau đáp ứng nhu cầu: Chỉ chờ từ 1 đến 4 tuần với chi phí ghép thận khoảng 62.000 USD, ghép tim 140.000 USD. Việc số lượng bệnh nhân cần cấy ghép nội tạng ở Hoa Lục vượt quá nguồn cung đã tạo ra thị trường chợ đen bùng nổ.
Các bác sỹ Hoa Lục ước tính có hơn 12.000 ca cấy ghép nội tạng đã được thực hiện trong năm 2015. Tuy nhiên, số người cần thay bộ phận cơ thể mới lại lên đến khoảng trên 300.000 người. Khoảng cách cung - cầu chênh lệch đáng kể, tạo cơ hội cho thị trường chợ đen bùng nổ. Do đó, có một số thanh niên Chệt hợp tác với các bệnh viện cấy ghép nội tạng, sang Việt Nam đi săn lùng nội tạng các cô gái Việt qua hình thức hôn nhân, rồi đưa họ về Hoa Lục một cách hợp pháp.
Một trong những tên cầm đầu đường dây là Zheng Wei, 46 tuổi. Từ năm 2010 đến năm 2012, nhóm này sang Việt Nam tìm kiếm kết hôn với một số phụ nữ Việt Nam, rồi đưa về các bệnh viện tại Hoa Lục “vỗ béo”, sau đó bán lại cho người mua có nhu cầu cấy ghép nội tạng. Chi phí một đám cưới với phụ nữ VN vào thời giá lúc bấy giờ với giá từ 21.000 đến 25.000 NDT (khoảng 3.200 đến 4.000 USD). Nếu bán được dần dần các bộ phận trong cơ thể những phụ nữ này cho người mua, họ sẽ kiếm được từ 50.000 tới 80.000 USD.
Một bộ phim về thu hoạch nội tạng cưỡng bức được trình chiếu tại Anh Quốc do nữ diễn viên gốc Hoa Anastasia Lin, có tên trong danh sách truy nã gắt gao của chính quyền Bắc Kinh. Sau khi nhận được danh hiệu Hoa Hậu Thế giới Canada năm 2015, thay vì theo đuổi cuộc sống xa hoa của một nữ hoàng sắc đẹp, cô lại quyết định chọn con đường đấu tranh cho nhân quyền tại quê hương của mình.
Ngày 6/9/2016, Anastasia Lin được mời đến Westminster tham dự buổi ra mắt phim mới “Lưỡi dao đẫm máu” (The Bleeding Edge) do cô đóng vai chính, một bộ phim kinh dị kể về ngành thu hoạch nội tạng cưỡng bức béo bở tại Hoa Lục. Tuy nhiên, những câu chuyện bi thảm có thật 100% được mô tả trong “Lưỡi dao đẫm máu” về việc thu hoạch nội tạng các tù nhân lương tâm, người theo Phật giáo Tây Tạng, Kitô hữu, người dân tộc Uighur, những học viên Pháp Luân Công…
Làm thế nào triệt phá các đường dây của bọn Chệt Hoa Lục thu mua nội tạng của các cô gái Việt Nam nhẹ dạ qua hình thức hôn nhân? Chỉ còn có một cách duy nhất là xin quý vị độc giả trong và ngoài nước giúp đỡ bằng cách phát tán rộng rãi bài viết này đến với mọi tầng lớp đồng bào, đặc biệt đồng bào ở vùng nông thôn MNVN và vùng rừng núi xa xôi hẻo lánh miền Bắc Việt Nam. Hãy đề cao cảnh giác, đừng để bọn Chệt buôn người lừa đảo qua hình thức “hôn nhân” là “TỰ SÁT!”.
Trân trọng cảm ơn quí vị.
Tổng hợp & Nhận định
Nguyễn Vĩnh Long Hồ
18/5/2019
From: HungThe <hungthe42@att.net>
Sent: Sunday, May 26, 2019, 10:43:47 PM GMT+2
Subject: BÁO ĐỘNG ĐỎ! ==>> Bọn chệt thu mua nội tạng gái Việt qua hình thức Hôn Nhân



*** Từ trận tấn công Tết Mậu Thân 1968, Hành Quân Campuchia 1971, Hành Quân Lam Sơn 719, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, Hoàng Sa 1974 đã có những dấu hiệu cho thấy Hoa Kỳ quyết định bán đng minh VNCH cho lũ chn hôi giặc hồ cùng rợ hán, với tài liệu nầy từ một sĩ quan Quân Y VNCH đã cho thấy rõ thái độ phản bội của một đồng minh. Tuy nhiên chúng ta cần thêm những chứng cứ xác thực hơn điều đáng buồn là chúng ta sẽ không có thời gian nhiều nửa vì các nhân chứng sống (những người lính VNCH) đã từ từ từng người một ra đi khiến cho việc tìm sự thật khó khăn hơn.

Thưa Quý Vị Làng Lưới,
Thưa Người Lính Già Oregon,

Đọc bài phát biểu của NLGO về cuộc hội thảo về chiến tranh VN tại Lubbock/Houston 2019, tôi xin phát biểu ý kiến với sự hiểu biết kém cỏi của một người Lính Quân Y từng ra theo tiểu đoàn tác chiến ra mặt trận chống lại sự xâm lược của Việt Cọng hung hãn trong thời gian ngắn.

Trong phát biểu này, tôi để ý đến mấy yếu tố sau: Hoa Ký với Nixon và Kissinger, Miền Nam với tổng thống Nguyễn văn Thiệu, VC với sự hỗ trợ đắc lực của khối Cọng Sản.

Ngoài mặt trận:
+Vũ khí của VC luôn luôn tối tân hơn QLVNCH: bằng chứng là hỏa tiễn 122, đại pháo 130 ly với tầm sát hại trên 30 km, hỏa tiễn đất-không, súng trường cá nhân AK 47 với sức tàn phá rất mạnh. Chiến xa T-54 tối tân hơn M-41 của VNCH
+Vũ khí của VNCH: vào thời điểm Tết Mậu Thân 1968, chỉ có ND và TQLC mới có XM-15 rồi XM-16, còn Bộ Binh vẫn còn Carbine, Garant-8. Đại pháo thì 105 và 155, bắn xa nhất 10 và 15 km, thuộc đệ II thế chiến.
    *Không quân VNCH: chỉ có một phi đội phản lực, ngoài ra là máy bay chong chóng;
    *Hải quân VNCH: tàu chiến thuộc thế chiến II được tân trang.

Hoa Kỳ: ảnh hưởng tuyệt đối trên tổng thống Nguyễn văn Thiệu về mọi mặt.
-Có nhiều dấu chứng cho thấy chính Hoa Kỳ đã cố tình giúp VC tấn công Miền Nam vào tết Mậu Thân 1968, và tiếp theo VC tấn công đợt 2 và đợt 3, trong năm 1968, cốt làm suy yếu QLVNCH, rồi vào mùa Thu 1968 thì bắt đấu có cái gọi là Hội Đàm Hòa Bình Paris.
-Chiến dịch Lam Sơn 719 vào đầu năm 1971, Nguyễn văn Thiệu nghe lời Hoa Kỳ mang đại quân thiện chiến nhất của QLVNCH sang Nam Lào cho VC làm thịt, mà theo tôi, Hoa Kỳ cốt làm suy yếu sức mạnh
quân sự của Miền Nam. Bằng chứng: 
   *Trong một quyển sách hồi ký, Th/tá trong Bộ Tham Mưu của Đ/tá Nguyễn văn Thọ/LĐT/LĐ3ND bị VC bắt sau khi tràn ngập đồi 31, bị đưa ra Bắc. Một SQ Bắc Việt vứt phóng đồ hành quân Lam Sơn 719 trước mặt SQ tù binh Nhảy Dù. Ai thông báo cho VC?
   *Trước khi đổ quân sang Hạ Lào, Hoa Kỳ hứa tản thương cấp trung đội, nhưng trên thực tế, cấp tiểu đoàn kêu khản cổ vẫn không thấy trực thăng HK đâu.
   *Gọi không yễm, không thấy máy bay ném bom HK đâu. Ngoài ra máy bay HK còn ném bom ''nhầm'' quân bạn, khiến TĐ8ND mất tiêu 2 đại đội.
   *Tôi nhớ sự ''tàn nhẫn'' nuốt lời hứa của HK, đến nỗi Phó TT Trần văn Hương phải lên đài phát thanh KHÓC, xin xỏ HK giữ lời.
   *Trong trận chiến Mùa Hè Đỏ Lửa ở Quảng Trị 1972, HK cũng ''bỏ bom nhầm'' quân bạn.

Miền Nam với tổng thống Nguyễn văn Thiệu.
Đọc hồi ký của TS Nguyễn Tiến Hưng, tổng trưởng gì đó của Ng.v.Thệu kể một vài chi tiết:
-NV Thiệu rất sợ bi CIA nghe lén trong văn phòng làm việc của mình đến nỗi khi bàn việc với thuộc cấp phải kéo nhau ra ngoài lan can Dinh Độc Lập..
-NV Thiệu giữ khư khư mấy cái thư ''cam kết xạo'' của Nixon xem như bửu bối, trong khi Nixon vì vụ Watergate bị quốc hội lưỡng viện khóa tay. NV Thiệu tưởng rằng quốc hội HK cũng như QH/Miền Nam,
nghĩa là sai Nguyễn văn Ngân mang tiền đến từng tên nghị sĩ/dân biểu mua phiếu là xong, nên chẳng hiểu mẹ gì cái tinh thần dân chủ ở Hoa Kỳ hết. Cho nên đến phút chót khi VC đến đit rồi, mới tá hỏa, bèn 
lên đài TV thóa mạ Hoa Kỳ trước khi từ chức !
-Một điểm nữa tôi muốn nêu lên ở đây: NV Thiệu làm chính trị đúng như VC chỉ trích ấy là ''chính trị tay sai cho Hoa Kỳ''. Dấu chứng HK bỏ Miền Nam thấy rất rõ ví dụ HK bắt đầu ''hội đàm hòa bình Paris'' từ 1968, rồi tiếp theo năm 1970, qua bàn tay đạo diễn của tên xỏ lá Kissinger, Nixon sang Tàu gặp Mao Trạch Đông. Đáng lẽ NV Thiệu phải HIỂU là HK sắp BỎ RƠI Miền Nam, mà tìm đường lối chính trị thích hợp để bảo vệ Miền Nam không bị VC-hóa, đằng này cung cúc tận tụy với Nixon!

Suy nghĩ về chính sách Hoa Kỳ đối với Miền Nam:
Đó là chính sách của kẻ con buôn, tức là ''giúp Miền Nam'' để ''làm tiền đồn chống Cộng'' bằng cách TUỒN VŨ KHÍ CŨ KỶ THUỘC ĐỆ NHỊ THẾ CHIẾN từ các kho còn tồn đọng, cho QLVNCH, tính ra tiền viện trợ, nhưng trên thực tế tiền ĐÔ LA XANH chạy vào túi các tay lái súng. Bằng chứng:
   *Hoa Kỳ bắt buộc Miền Nam phải phụ thuộc 100% với HK, ví dụ như Miền Nam không được phép sản xuất bông băng cho các bệnh viện;
   *Miền Nam dù có khả năng nhưng không được phép sản xuất đạn súng COLT chẳng hạn;
   *Một tài liệu mới giải mật cách đây 2 năm cho biết, T.Th.Kennedy muốn rút mọi dính líu của HK với Miền Nam, văn kiện đã ký, nhưng ngay sau khi Kennedy bị thảm sát, văn thư RÚT KHỎI MIỀN NAM biến mất khỏi văn phòng.
   *Tiếp theo Kennedy bị giết, Johnson gửi nửa triệu quân Mỹ sang VN. Quân đội HK có vũ khí tối tân khác hẳn với vũ khí CỔ LỔ SỈ của QLVNCH thuộc thế chiến II. Tôi nghĩ rằng đây cũng là âm mưu của bọn
lái súng: đem quân đội của mình THỬ NGHIỆM vũ khí trên đất nước Miền Nam.
   *Năm 1973, trong tiến trình rút quân, HK tháo gỡ máy móc điện tử trên các chiến hạm tân trang của VNCH. 

Cái vô liêm sỉ của một số người Việt mình 
Như NLGO và nhiều vị đều biết cậu công-tử-đảng CÙ VŨ luôn ca ngợi Hồ Dâm Tặc, và ca ngợi luôn cả cái cậu Trọng Lú. Cậu CÙ VŨ này ở tù vì bị Dũng Xà Mâu chơi xấu. Kết luận : cậu ta đâu phải tỵ nạn VC-
Vậy mà cũng có kẻ thiếu liêm sỉ xum xoe mong được một chức gì đó trong ''chính phủ tương lai''. Thật đáng khinh bỉ và cũng đáng thương hai cho những KẺ VÔ LIÊM SỈ đó.

KẾT LUẬN.
Tôi cho rằng cuộc hội luận về ''Việt Nam Hóa Chiến Tranh theo quan niệm của HK'' tại Houston 2019 vừa rồi cũng không đến nỗi vô ích, vì theo như vài vị tham dự buổi hội luận đó phát biểu ''Hoa Kỳ nay mới hiểu vai trò của QLVNCH trong chiến tranh VN'', và một vị khác ''Nay tham dự viên phía VC đã bắt đầu nhìn nhận vấn đề khách quan hơn''.

Tôn-thất Sơn 
Fra: 'tonthat.son@yahoo.comtonthat.son@yahoo.com [Nuoc_VIET] <Nuoc_VIET@yahoogroups.com>
Date: tir. 28. mai 2019 kl. 19:10
Subject: [Nuoc_VIET] Fw: Một bài viết mới của Người Lính Già Oregon.... Liên quan đến " Hội Thảo cóc nhái " về chiến tranh Việt Nam tại 


 Tinh thần "Ông già Ba Tri" miền Nam!
KHÔNG CÓ CHIẾN THẮNG THẦN THÁNH NÀO CỦA VC CAO TRỌNG HƠN CON C. CỦA NGƯỜI TÙ CÃI TẠO VNCH
Tr/Tướng Dương Văn Đức trong trai cãi tạo VC là vị Tướng lãnh lúc nào cũng giữ tư cách Tướng, anh em tù binh VNCH rất nể phục.
...
Trong một buổi sinh hoạt đặc biệt của trại tù, để kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ, một Đại Tá Việt Cộng, tên là Cao Nham, đã được Bộ Nội Vụ của chúng chỉ định đến trại để nói chuyện với các trại viên về chiến thắng này.
Tên Nham nói chuyện vung cán cuốc, văng nước miếng tùm lum, ba hoa về cái mà chúng gọi là chiến thắng ĐBP. Nham vung tay la hét:
Chiến thắng Điện Biên Phủ là một chiến thắng thần thánh.
Chiến thắng Điện Biên Phủ là một chiến thắng to lớn của đảng cộng sản việt nam,
Chiến thắng Điện Biên Phủ đã đánh nhào Đế Quốc Pháp.
Trong khi hoa chân múa tay, y để ý thấy Tướng Đức có cuốn sổ tay, đã lúi húi ghi chép những lời nói của y. Y thấy vậy lại càng sung sướng, nghĩ bụng:
“Tên Tướng này ... học tập tốt, nó phục tài ăn nói của mình nên mới ghi chép kỹ lưỡng như vậy, chứ thường thì mấy thằng tù cải tạo đâu có thèm để ý gì tới những lời nói của mình!”
Vì thế, thay vì nói có hai tiếng, tên này hăng tiết vịt nói thêm cả tiếng đồng hồ nữa.
Khi nói xong, y theo thông lệ là tự vỗ tay khen thưởng một mình, rồi trịnh trọng hỏi các anh em tù cải tạo:
“Các anh ngồi hàng đầu, chắc là cấp bậc “Tướng”, phải không?
Khi được xác nhận như vậy, hắn vừa nói vừa chỉ tay vào Tướng Đức:
“Tôi thấy có anh gì đây này, học tập tốt lắm, ghi chép cẩn thận! Có vậy mới mong được chóng về với gia đình chứ! Anh tên là gì nhỉ?
Tướng Đức vẫn ngồi, trả lời lên:
“Tôi tên Đức”
Tên Nham hăng hái:
“Anh đã ghi được những gì trong bài nói chuyện của tôi? Anh có thể đọc lại cho tất cả hội trường cùng nghe được hay không?”
“Ấy, không được đâu! Tôi ghi chỉ cho một mình tôi thôi! Để tôi hiểu một mình, thôi, không ai được biết đâu!”
Nham nghĩ rằng, Tướng Đức còn khiêm nhường, nên thúc dục:
“Anh cứ việc đọc cho mọi người cùng nghe đi! Nếu có thiếu sót gì thì tôi bổ túc thêm cho anh, có gì đâu mà phải ngại ngùng! Đảng và nhà nước biết các anh chưa thấu triệt được những cái ưu việt của xã hội chủ nghĩa, nên không bắt lỗi gì đâu! Vì thế các anh mới phải học tập, chứ nếu các anh đã quán triệt rồi, đâu cần gì nữa! Cứ đọc cho mọi người nghe đi, tôi bảo đảm, không làm phiền gì anh đâu!
Tướng Đức nhắc lại:
“Tôi đã nói tôi viết thì chỉ có một mình tôi hiểu, một mình tôi đọc mà thôi! Tôi sợ đọc lên, mỗi người lại một ý kiến, phiền lắm! Thôi, cán bộ cho tôi miễn đi!
Tên Nham đang ở lúc cao hứng, đâu dễ gì buông tha:
“Thôi, nếu anh không muốn đọc, cứ đưa đây cho tôi vậy! Tôi sẽ xem qua và đọc lại cho mọi người nghe để cùng hiểu cho rõ!
Tướng Đức nói lần cuối:
“Được, tôi đồng ý đưa cho cán bộ xem. Nhưng tôi nói trước, đây là ý kiến riêng của tôi đó nha! Người khác muốn đọc, ráng mà hiểu, ráng mà chịu, đừng có đổ thừa tui”
Một tên quản giáo vội vàng chạy lại nhận cuốn sổ tay của Tướng Đức, khúm núm đưa lên cho tên Nham. Tên này hớn hở tiếp lấy, sửa soạn đọc những lời vàng ngọc của y mà Tướng Đức đã ghi.
Mọi người hồi hộp chờ đợi! Không biết Tướng Đức đã ghi những gì ở trong đó! Tên Nham vừa mới há miệng ra định đọc, thì mặt mày y đột nhiên tái xám lại! Miệng y mở ra mà không đóng lại được nữa, cứ há hốc ra, khoe những cái răng đen thui bám đầy khói thuốc lào!
Tay y run lên, nước miếng từ trong miệng chẩy ra nhễu nhão! Mặt y đanh lại, cặp mắt quắc lên căm hờn! Y thở không ra hơi, nói không ra tiếng!
Cả hội trường nín thở theo y!
Một lúc sau, tên Nham mới bật ra được vài tiếng lắp bắp:
“Bắt .. Bắt.. lấy tên phản động này!
Bắt ngay lập tức!
Đánh . . . Đờ . . . Đờ . . . Đánh cho nó chết rồi đem chôn!”
Nó . . . Nó . . . dám hỗn láo với cách mạng! Nó dám chửi đảng cộng sản!
Bắt . . . Bắt! Các đồng chí đâu?
Bắt nó ngay lập tức cho tôi!”
Những tên vệ binh đứng gác chung quanh vội vàng chạy lại chỗ Tướng Đức, chĩa súng vào ông, lên đạn rốp rốp, làm như chúng bắn ông ngay lập tức.
Tướng Đức vẫn ngồi yên, bình tĩnh trả lời tên Nham:
“Đánh chết rồi . . . đem ra . . . ăn thịt thì mới đáng nói!
Chứ đánh chết rồi đem chôn thì có gì là lạ đâu!
Tôi đã nói trước cho cán bộ rồi, tôi viết thì chỉ mình tôi đọc thôi, ai muốn đọc thì nấy ráng chịu!
Cán bộ cứ muốn đọc thì tôi đưa! Sao cán bộ còn bắt lỗi tôi làm chi?”
Tên Nham lại một lần nữa phùng mang trợn mắt, lắp bắp nói chẳng nên lời!
Y ta cứ đứng đó, mặt mày tím bầm lại, mắt trợn trắng lên mà nhìn Tướng Đức, như muốn ăn tươi nuốt sống ông ta vậy.
Trung Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi, với tư cách là Trưởng Phòng tù cải tạo, đã vội vã đứng lên xin cho Tướng Đức:
“Xin cán bộ bỏ qua cho, không nên chấp nhất những ghi chú của anh Đức làm gì, anh bị . . . MÁT đấy mà, trong trại ai cũng biết cả!”
Tên Nham gằn giọng hỏi lại:
“Mát là cái gì?”
“Mát tức là . . . điên, là khùng đó mà! Hồi xưa, anh Đức đã chứi cả Tổng Thống Thiệu, Phó Tồng Thống Kỳ nữa đó! Ông Thiệu cũng đã giận dữ đòi bỏ tù anh Đức. Nhưng khi biết anh ta bị khùng, nên lại tha!
Xin cản bộ cứ hỏi tất cả anh em ở đây thì biết!”
Thế là cả trại nhao nhao lên, ai cũng nói:
“Anh Đức . . . Mát đấy mà, cán bộ chấp làm chi!”
Tên Nham thấy cả trại đồng lên tiếng, cho rằng Tướng Đức . . . khùng, không lẽ y còn chấp nhất làm chi! Một người khùng, dù có chửi đảng cộng sản, cũng không có gì đáng nói. Nếu cho Tướng Đức là tỉnh, lời ông ta chửi sẽ bay đi khắp các trại tù khác, còn nguy hiểm gấp mấy!
Suy tính một hồi, hắn . . . dịu giọng:
“Thôi, nếu các anh nói anh Đức này khùng điên, thì tôi cũng chẳng chấp nhất anh ấy làm gì! Các anh đem anh ta về trại, trị bệnh cho anh ta chóng khỏi, để mà học tập cho tốt!”
Rồi y chậm rãi xé nhó cuốn sổ tay của Tướng Đức đi.
Thế là buổi lễ kỷ niệm chiến thắng ĐBP của bọn VC bế mạc không kèn không trống!
Mấy ngày hôm sau, nhân một dịp đi làm lao động, vào lúc nghỉ trưa, anh em đã tụ họp chung quanh Tướng Đức để hỏi là, ông đã viết cái gì trong cuốn sổ tay, mà làm cho tên việt cộng tức giận tột cùng như vậy?
Tướng Đức chậm rãi trả lời:
Mấy em có nhớ cái thằng VC đó nó nói gì không?
Nó nói: “Chiến thắng Điện Biên Phủ là một chiến thắng thần thánh”, goa (Qua) móc sổ ra ghi:
“CON CẶC!”
Rồi đóng sổ lại.
Tới khi nó nói tiếp: “Chiến thắng Điện Biên Phủ là một chiến thắng vĩ đại của đảng Cộng Sản VN” goa lại móc sổ ra ghi:
“CON CẶC!”
Rồi lại xếp sổ lại.
R
i nó lại nói: “Chiến thắng Điện Biên Phủ đã đánh nhào Đế Quốc Pháp”, goa lại móc sổ ra ghi:
“CON CẶC!”
Rồi lại đóng sổ lại.
Nó muốn đọc, goa đã nói trước rồi, không nên đọc, goa chỉ viết cho goa đọc mà thôi. Nhưng nó cứ muốn đọc, thì ráng mà chịu, bắt lỗi goa đâu có được!”..
Tất cả anh em có măt lúc đó đều cười nghiêng cười ngửa vì những ghi chú mà Tướng Đức đã ghi trong sổ tay của ông.
Hèn chi khi tên Nham há miệng ra định đọc những giòng chữ này thì bị mắc quai. Hắn ta đã tức tối xám mày xám mặt lại mà không biết làm gì!
Cả bọn đã cười như chưa bao giờ được cười, không cần biết lúc đó đang đứng ở đâu? Và có ai rình mò gì hay không?
Ai cũng muốn nói ra, viết ra câu trả lời giống như Tướng Đực đã trả lởi, nhưng đã không dám nói, không dám làm.
Chỉ cỏ Tướng Đức mới dám nói, dám viết!
Một người trong bọn lại hỏi thêm:
Trung Tướng không sợ nó trả thù, nó . . . giết Trung Tướng hay sao?”
Tướng Đức đã khẳng khái trả lời, không có vẻ mát chút nào hết:
“SINH VI TƯỚNG, TỬ VI THẦN!
Khi còn sống thì goa làm Tướng, có chết đi thì goa cũng thành Thần, sợ chi cái tụi gủy (quỷ) này!”
Hồi còn cầm quân đánh VC, goa cứ đem quân đi gọm tụi nó lại một chỗ, rồi kêu pháo binh bắn tụi nó tan nát ra! Trận nào không gom được tụi nó, goa kéo lính về nghĩ khoẻ, chẳng chết người nào hết! Chỉ tiếc rằng hồi đó goa gom tụi nó hổng hết, để nay mới bị như dzầy! "
Hào hùng thay lời nói của Tướng Dương Văn Đức
“ Trong chốn tù tội, có những ai dám viết ra những giòng chữ ngạo mạn, chửi bọn VC như Tướng Đức đã làm? Tính mạng đang ở trong tay bọn VC khát máu, đã có bao nhiêu người đã ngang nhiên trả lời bọn VC, như Tướng Đức đã trả lời bọn chúng?
Nguyễn Khắp Nơi
(Qua lời kể của Lê Phước Khánh, K13 Thủ Đức)


320,000 ngàn quân tầu trên đất Việt 1960-1975.
Chính vì thế mà lũ chồn hôi giặc hồ mới có trên 15 sư đoàn để tiến chiếm miền Nam. Không chừng trong đám nầy có cả lính tầu mặc quân phục lính csbv để tiến chiếm miền Nam, có thể lắm! Vì thế mà đi đến đâu chúng tàn sát dân miền Nam tới đó.




Khoa Atl is with Võ Hồng Ly and 83 others.
November 28, 2018
320000 QUÂN TRUNG QUỐC ĐÃ THAM GIA ĂN CƯỚP MIỀN NAM !
Luôn tự hào là quân đội anh hùng 1 mình đánh Mỹ cứu nước ! Năm 1973 Mỹ đã rời bỏ Miền Nam nhưng quân đội ấy vẫn 1 mình đánh phá gài mìn, quăng lựu đạn và pháo kích vào dân lành khi họ đang bỏ chạy di tản vào Nam. Quân đội ấy ra lệnh cho tên tướng hèn nằm vùng Dương văn minh bắt buộc quân lực VNCH phải buông súng đầu hàng nếu không sẽ nã đại bác tắm máu Sài Gòn và dân lành vùng lân cận!
Quân đội ấy cũng đòi tắm máu Cần Thơ vùng Tây Đô sông nước nếu tướng Nguyễn Khoa Nam và các tướng lĩnh vùng 4 chống lại lệnh đầu hàng của thằng phản bội Dương Văn Minh. Thế là tướng Khoa Nam đã tuẩn tiết vì không chịu nhục đầu hàng và để dân miền Tây không chìm trong máu lửa.
Quân đội luôn tự cho mình là anh hùng ấy lại được dịp khoe khoan mình anh hùng bất diệt. Anh hùng hay không thì bộ mặt thật đã dần phơi bài và lộ rõ 1 cách trần trụi và trơ trẽn khi biển đảo mất dần và đất tự hiến dâng. Con dân thì bị thằng bạn khốn nạn láng giềng 4 tốt giết hại và hành hạ, đốt phá bắt bớ thì quân đội ấy lặng câm như con chó dại bị người ta dí bắt nên im thin thít. Máy bay tuần tra trên biển và trong đất liền bị bắn rơi thì cũng chẳng dám sủa lấy 1 câu. Thậm chí quân đội ấy đã ra lệnh cho những người lính của mình không được bắn vào quân xâm lược phương Bắc mà hãy đứng làm bia sống chờ xin chút lòng từ bi từ lũ xâm lăng. Rồi từ đó hoá thân thành vòng tròn bất tử. Nếu bất tử vậy thì lũ tướng lãnh và đám quan hèn đó hãy tự mình ra khơi, đứng nắm tay nhau cho kẻ thù bắn để trở thành bất tử, chứ hèn hạ và xúi dại rồi tự ngợi ca thì thật là nhục nhã!
Điều nhục nhã càng lộ dần khi gần đây hết Bắc Hàn giờ tới Trung Quốc tự bộc lộ thông tin nhận rằng đã đưa quân sang VN tham chiến nhưng CS Bắc Việt luôn dối trá khoe khoang một mình đánh Mỹ - Ngụy.
Sự thật phơi bài khi Bắc Triều Tiên bị nạn đói của thập niên 1990, đỉnh điểm là 1997 và con số chết chóc ước tính lên tới 3,5 triệu người. Lúc đó Bắc Hàn đã kêu gọi cứu trợ từ các nước XHCN. Việt Nam chỉ gởi một ít gạo sang làm cho Triều Tiên giận dữ không thèm nhận nên sau đó đã công khai tài liệu mật tiết lộ rằng : Khi cộng sản Bắc Việt đang thiếu không quân và vũ khí thì Kim Nhật thành đã gởi 200 quân sang giúp miền Bắc.
Những bằng chứng Fidel Castro đã đến miền Bắc và hình ảnh vẫn còn đó. Những bịt máu từ Cuba của những người bất đồng chính kiến và tù chính trị được rút sạch một cách mang rợ trước khi xử bắn, lần lược được chuyển tới miền Bắc Việt Nam.
16 tấn vàng ăn cướp được của VNCH đem trả nợ cho Liên Xô thì gian manh dối lừa nói là Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã dùng máy bay đưa sang Mỹ. Cuối cùng thì sự thật cũng đã được phanh phui. Trả lại tiếng oan cho cựu Tổng Thống miền Nam VNCH.
Con số 320,000 quân Trung Quốc không phải là con số nhỏ mà VN đã âm thầm giấu diếm vì sợ nhục mình chính là kẻ rước voi về giày mả tổ.
Bản tin này từ Hong Kong : TQ VỪA TIẾT LỘ VÀ THỪA NHẬN điều đó và đã được Washington Post ghi lại !
Còn nữa ! TQ cũng CÔNG BỐ RÕ là VC đã vai 20 tỷ đô la. Số tiền 20 tỷ đô la thời xa xưa đó là con số khủng kinh hoàng ! Tính luôn tiền lời tới ngày nay thì bạn thử quy ra đó là bao? CSVN làm sao trả nổi. Đành phải bán từng vùng đất nước cho tới khi giao trọn VN. Chúng biết chúng không thoát khỏi bàn tay của lũ Khựa đã giăng ra nên chỉ còn biết ăn cướp của dân, tham nhũng và ôm tiền bỏ chạy !
Chỉ có vùng lên xoá bỏ đảng tà quyền gian manh ăn cướp buôn dân và bán nước này. Bằng không thì đất nước và dân tộc VN sẽ từ từ rơi trọn vào tay TQ và trở thành 1 tỉnh lụy của TQ mà thôi. Lúc đó dân VN sẽ là công dân hạng 2. Sẽ bị bắt làm nô lệ, mổ nội tạng và diệt vong. Dĩ nhiên là chúng sẽ diệt vong dân tộc VN để trừ hậu loạn nổi dậy rồi. Tây Tạng và Tân Cương chúng đã giết vài chục triệu người ! Không phải và vài chục ngàn người ! Vậy mà dân VN vẫn thờ ơ không chịu đứng lên tự cứu lấy chính mình. Phải cho Liên Hiệp Quốc và cộng đồng thế giới thấy mình không chấp nhận và phản kháng để họ nhảy vào ứng cứu trước khi quá muộn !
Đừng như Tây Tạng và Tân Cương không dứt khoát ngồi chờ hy vọng để bị diệt vong gần hết dân tộc rồi mới tiếc nuối tại sao ngày xưa không chịu đứng lên !
VĐKH


16 hrs · 
ĐỌC THƯ BẠN CŨ
Hăm mấy năm trời không tin tức
Bạn bè trôi dạt tự tháng Tư
Đâu biết đứa nào còn hay mất
Đa số giam thân cảnh ngục tù ...
Đời vẫn bất ngờ như chiều nay
Lòng vui nhìn thư từ Việt Nam
Cánh thư thường mỏng như đời sống
Cờ đỏ xua bay dậy cát lầm...
Tên của thằng bạn thời trung học
Viết rõ ràng bên góc lá thư
Tình bạn hằn in trong tim óc
Đâu dễ gì quên - dễ xóa mờ.
Tháng Tư gió ngược về thay hướng
Tôi ở KonTum chạy loạn về
Tỉnh lộ 7B oan nghiệp chướng
Tàn quân tan tác cõi trời mê!
Thì nó dừng quân ở Sơn Chà
Mịt mùng sóng biển gió ngàn xa
Lộ đi không có - tàu không đến
Một kiếp trai ...nát cảnh sơn hà!
Giặc bắt khổ hành như hoang thú
Một thời Sói Biển - Tiểu Đoàn 3
Nó từng chiến đấu gây kinh sợ
Cho giặc cuồng man - lũ phá gia.
Nó vẫn kiên cường không khuất phục
Trước những đòn thù lũ vô nhân
Đầu nó ngẩn cao nhìn mắt giặc
Hùm thiêng thọ tiễn vẫn không hèn!
Bỏ đói , thân trần đầy thương tích
Dập bầm cố chịu nuốt đau thương
Xác thân rời rã nhưng không nhục
Lòng vẫn mang mang nhớ chiến trường!
Hăm mấy năm trời không tin tức
Chiều nay đọc vội mấy dòng thư
Thằng bạn năm xưa còn sống sót
Dù thân bệnh hoạn thấm đòn thù.
Hơn mười năm cay đắng cảnh tù
Bệnh hoạn thân tàn chiếc lá thu
Nó vẫn - trời ơi! không chịu chết
Ngày về với nó thật như mơ!
Vợ con vượt biển theo người khác
Cha Mẹ mỏi mòn bỏ thế nhân
May nhờ chú lính năm xưa gặp
Dắt nó lên rừng tạm trú thân.
Tạm sống quạnh hiu đời tiều phu
Lòng vẫn riêng mang mối hận thù
Vợ cũ thay lòng - giặc cướp nước
Một thời xơ xác cảnh lao tù ...
Một lời nó gửi cho bằng hữu
Đất lạ đừng quên tủi nhục xưa
Nó sống để chờ ngày quang phục
Nhìn gió hân hoan phất phới cờ...
THY LAN THẢO
viết tại Kỳ Đà Động 11-2-2001

TỤI BÂY MONG CHỜ Ở NGƯỜI LÍNH VNCH ĐIỀU GÌ NỮA?
Tôi viết bài này là dành tặng cho những kẻ rêu rao tuyên truyền sai sự thật về người lính VNCH, dành tặng cho những kẻ ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, những kẻ phản chiến, giả danh giả nghĩa, những kẻ cánh tả , hay những tên nhà báo, nhà văn Mỹ ca ngợi người lính của đất nước hắn nhưng lại sỉ nhục , chà đạp lên người lính VNCH...
Có cuộc chiến nào mà không có đau thương tàn phá? Có cuộc chiến nào mà không có chết chóc chia phôi?
Nhưng...
1. Những người lính VNCH phải liều mình, xông pha lửa đạn để giúp dân di tản ? Cứu được càng nhiều hay càng đấy? Tụi bây kiếm cho tao hình ảnh nào mà thằng Việt CỘng trong cuộc chiến nó giúp dân, hay bảo vệ cho dân lành đi? Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
2. Tụi bây cũng thấy Cuộc chiến Mậu Thân năm 1968... Người lính vừa mới trở về quê để đoàn tụ chung vui với gia đình , chưa kịp trọn hưởng hết mùa xuân lại phải quay đầu lại, cầm súng lên để bảo vệ quê hương và dân tộc ? Trong khi đó thì Việt Cộng tàn sát, giết dân gây bao tang tóc... Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
3. Trong cuộc chiến ròng rã 20 năm, CSBV luôn tấn công 1 cách bất ngờ và lén lút, luôn phản bội các hiệp định và quy ước, nhưng người lính VNCH vẫn làm tốt nhiệm vụ, vẫn đẩy lùi, vẫn tái chiếm, nơi nào có người lính đi qua, nơi đó lại có sự tự do? Vậy khi tụi bây ở với Việt Cộng? Tụi bây thấy tự do ko? Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
4. Tụi bây có thấy người lính nào mà đối xứ tốt với tù bình như đồng đội mình ko? Cứu kẻ địch như người bạn của mình? Kêu gọi họ chiêu hồi làm lại cuộc đời ? Tụi bây xem cách mà Việt Cộng đối xử tù binh khi họ bị bắt, bằng chứng cũng cho thấy cách trả thù tàn nhẫn sau ngày 30/4/75. Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
5. Có nhiều vị anh hùng, tướng tá người lính VNCH đã tuẫn tiết khi lệnh buông súng đầu hàng, hay những cái chết thầm lặng của các người lính mũ xanh " Tự tử không mạy? Thủy Quân Lục Chiến Thà chết không hàng? " Để liệt kê hết những anh hùng vị quốc vong thân và những anh hùng tuẫn tiết vì quê hương dân tộc thì bao nhiêu trang giấy là đủ? Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
6. Sau cuộc chiến , thì người lính VNCH lại là những người gánh chịu thương đau nhất, bị trả thù 1 cách man rợ, chết lần chết mòn trong tù, bị chửi rủa nhục mạ khi nền giáo dục tẩy nảo các thế hệ trẻ... Họ vẫn âm thầm chịu đựng, tự gầy dựng lên bằng chính ý chí và đôi chân mình... Vậy tụi bây mong chờ điều gì ở người lính VNCH nữa?
Thế mà tội cho những người lính VNCH, họ ko được 1 hậu phương vững chắc để tiếp nối tinh thần ngoài chiến trường, họ bị đâm sau lưng, những kẻ đi đêm tiếp tay với lũ ngụy hòa, những kẻ ham sống sợ chết thì lại giả nhân giả nghĩa phản đối chiến tranh gây bất lợi đến người lính VNCH , hay những kẻ thiên tả , những tên báo chí ác thú lên án cách đối xử tù binh của người lính VNCH, nhưng chúng chỉ thấy được ở miền Nam, chúng đâu ra được tới Bắc để chúng thấy , cái XHCN ngoài kia còn man rợ gấp trăm ngàn lần, để rồi sau cuộc chiến, đất nước đi xuống, cảnh tù binh chết chóc lần mòn thì chúng lại xin lỗi ? Xin lỗi để được gì nữa?
Cuộc chơi rõ rệt không công bằng, nhưng nguời lính VNCH vẫn miệt mài chiến đấu và hy sinh. Cho đến khi hoàn toàn bị trói taỵ Cuộc chơi tàn. Nhưng người lành lặn bị lùa vào các trại cải tạọ. Đui, què, mẻ sứt…không còn được ai nhắc tới, biết tớị những người chết không yên, mồ mả bị đào xới lăng nhục.
Hơn mấy chục cái ngày 30/4 đã trôi qua, hào quang của những kẻ đã chiến thắng nhờ sức mạnh súng đạn ngoại bang đã tắt lịm trong cái xã hội cực kỳ thối nát. Bao giờ lương tâm mới thức tỉnh trong những con người vẫn còn muốn ném bùn vào nét chân dung của người lính VNCH?
(Sưu tầm)

Follow · 17 hrs · 


31.05.2019
Câu chuyện đã xảy ra tại Bangkok cách đây ba năm và hôm nay Hồng Ly đọc lại trên trang FB của bạn Như Như nên copy lại cho những ai chưa đọc. Nếu lãnh đạo CSVN hèn với giặc, ác với dân để bảo vệ chế độ độc tài đảng trị của mình thì đối với người dân Việt Nam, chế độ chỉ là nhất thời, lợi ích quốc gia, chủ quyền lãnh thổ, lòng tự tôn và sự trường tồn của dân tộc mới luôn là những điều thiêng liêng nhất. Vì thế, dù ở đâu, dù là ai thì mỗi một người dân Việt Nam đều là những chiến binh sẵn sàng đáp trả xứng đáng mọi sự bịa đặt, vu khống cũng như mọi dã tâm thôn tính Việt Nam của Tàu cộng từ tư tưởng đến hành động.
--------
"HẠ NHỤC DÂN TỘC VIỆT, GÃ TÀU KHỰA BỊ NỮ NHI VIỆT DẠY CHO MỘT BÀI HỌC NGAY TRÊN ĐẤT THÁI !"
Trịnh, một cô gái người Việt đang làm việc tại thủ đô Vọng Các ở Thái Lan hiện nổi tiếng như cồn trên mạng internet với hành động đánh thẳng vào mặt một gã Tàu khựa, sau khi tay này tuyên bố Việt Nam là một tỉnh thuộc Trung Cộng và dân Việt là nô lệ của người Hoa.
Theo đó, trong một ngày được nghỉ việc về sớm do tòa nhà công ty tiến hành bảo trì hệ thống điều hòa nhiệt độ, Trinh có dịp gặp gỡ một cặp vợ chồng người Hoa đang cùng đứng chờ tàu điện ngầm tại nhà ga.
Có lẽ 2 người này là du khách đến Thái Lan nên không rành đường xá. Đang không được vui vì phải kết thúc công việc và trở về giữa cơn mưa tầm tã, nhưng khi 2 người khách lạ hỏi đường bằng tiếng Anh, Trịnh vẫn vui vẻ hướng dẫn bình thường. Trong câu chuyện hỏi han qua lại, bất ngờ người đàn ông kể về việc họ mới du lịch qua Việt Nam và thấy dân chúng biểu tình quá xá.
Mặc dù nắm rõ thông tin người dân nước mình biểu tình phản đối Formosa và nhà cầm quyền CSVN về vấn đề môi trường, nhưng Trịnh vẫn giả bộ hỏi ông ta có biết dân chúng Việt Nam biểu tình về chuyện gì hay không.
Thấy cô gái hỏi sâu về câu chuyện biểu tình ở Việt Nam, người đàn ông liền nhìn Trịnh với vẻ ngần ngại rồi hỏi cô là người Thái hay người nước nào.
Biết họ ái ngại, nhưng vì muốn cặp vợ chồng người Hoa nói thật những gì họ nghĩ trong đầu, Trịnh liền nhận mình là người Nam Hàn.
Ngay lập tức, người đàn ông liền tuôn ra một mạch: “Biết! Tụi nó biểu tình chống cái công ty Formosa bên bọn tao. Mà đâu phải có mỗi Việt Nam, có mấy nước khác cũng từng làm ăn với Formosa. Có sao đâu? Mà bọn lãnh đạo bên Việt Nam cũng ăn tiền rồi, bây giờ đuổi thì đền đi. Làm gì mà biểu tình thấy ghê. Mà Việt Nam thực ra là một tỉnh của Hoa Lục. Tụi tao sẽ sớm đòi lại như Tây Tạng thôi. Dân Việt nó cũng giống dân Tây Tạng, là nô lệ (slave) của tụi tao mà thôi! Tụi tao là dân Đại Lục, là dân tộc đỉnh nhất (unique)...”.
Nghe gã đàn ông bô bô hạ nhục đất nước và dân tộc Việt, nỗi bực dọc đang sẵn trong người Trịnh Dương bỗng bốc hỏa lên thành cơn thịnh nộ.
RẦM... không kiềm chế được sự giận dữ, Trịnh nhào tới vung tay đấm thẳng vào mặt gã đàn ông đang ra rả những lời nói khinh miệt dân tộc Việt. Tay này bất ngờ choáng váng ngã ngửa ra, còn bà vợ thì hết hồn la toáng um sùm một góc nhà ga. Nhiều khách chờ tàu đứng gần đó liền chạy đến can ngăn.
Thấy mọi người xung quanh không rõ cớ sự, Trịnh Dương liền lớn tiếng chửi thẳng vào mặt cặp vợ chồng Tàu khựa: “Mày nói gì? Nói lại lần nữa tao nghe. Có dám nói lại phân nửa câu nói của mày không? Cái đám Đại Lục thối tha tụi mày dám coi thường tụi tao hả? Tao là người Việt Nam. Tao nói cho mày biết, tụi lãnh đạo nước tao không đánh tụi mày, thì người dân tụi tao đánh! Dân tao không xin xỏ, không cúi đầu!”.
Lúc này, cặp vợ chồng Tàu khựa hiểu ra họ đã gặp phải ai, liền dẫn nhau lủi đi chỗ khác.
Còn Trịnh vừa run bần bật vì tức giận, vừa ứa nước mắt khóc vì uất ức cho đất nước và cho dân tộc Việt. Ngồi trên tàu mà trong đầu óc cô vẫn không ngừng lởn vởn các câu hỏi: “Vì đâu nên nỗi? Tại sao vậy? Vì sao nó dám nói vậy? Vì sao nó khinh dân mình? Vì sao nó dám nói như vậy với một người nước ngoài bất kỳ?...”
Về đến nơi ở, Trịnh cảm thấy tay đau mới để ý có máu ứa ra, rửa đi rồi nhưng vẫn ứa ra tiếp.
Biết được câu chuyện của Trịnh, mặc dù không ủng hộ bạo lực, nhưng hầu hết mọi người đều đồng tình với phản ứng của cô gái mảnh mai xinh đẹp - xứng đáng là con cháu của các nữ kiệt Việt như Hai Bà Trưng, Bà Triệu...
------
Hình: Cô gái xinh đẹp Trịnh và bàn tay nhỏ nhắn rướm máu.