20190223 Bản tin biển Đông
Lá Thư Pleime - Lê Anh Tuyến
Thiếu úy Nhảy Dù Lê Anh Thái tử trận khi tái chiếm Cổ
thành Quảng Trị 1972. Khi được đơn vị giao hoàn xác con, người cha là Lê Anh
Tuyến đã tìm thấy một lá thư viết gởi bạn chưa kịp gởi trong những di vật còn lại
của con. Ông phổ lá thư đó thành bài thơ sau đây tựa đề là LÁ THƯ PLEIME vì Thiếu
úy Lê Anh Thái đã viết từ khi còn ở Pleime cho đến khi chuyển quân đến Quảng Trị
vẫn chưa kịp gởi.
Lá Thư Pleime-Lê Anh Tuyến
Tao được thơ mầy cả tháng nay
Hành quân liên tiếp suốt đêm ngày
Lưng không rời giáp, tay rời súng
Liên lạc thì không có máy bay
Tao vẩn luôn luôn nhớ tụi mày
Nhớ Sài Gòn đẹp nắng vàng hây
Nhớ đường Lê Lợi ngập hoa nắng
Nhớ ngõ Tam Đa tà áo bay
Peime suốt tháng mưa dầm dề
Mày ơi, thèm qúa khói cà phê
Thèm tô phở tái thơm chanh ớt.
Thèm rót bọt đầy một cốc bia
Sai Gòn mày vẩn xem phim chưởng?
Băng nhựa còn thu nhạc Khánh Ly?
Những chiều thứ bảy còn đi nhót?
Hay lén ông già nhậu whisky?
Hôm qua thằng Tiến dẩn quân ngang
Giữa rừng gặp bạn mừng hơn vàng
Ôm nhau, hai đứa cười ha hả
Râu tó bù xù như cái bang
Mày nghĩ, đã lâu không được tắm
Hành quan liên tiếp giữa rừng già
Ăn thì gạo sấy nhai qua bữa
Tối ngủ nằm sương lạnh cắt da
Hôm qua địch pháo giữa ban ngày
Tao bi thương xoàng ỏ bả vai
Mảnh đạn còn ghim trong thớ thịt
Mày đừng có nói mẹ tao hay
Mẹ tao chỉ muốn tao quanh quẩn
Lính kiểng châu thành, lính phất phơ
Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ?
Những đêm biên cảnh sống xa nhà
Cũng thấy đôi lần nhớ sót xa
Củng có đôi lần tao muốn khóc
Muốn về thăm mẹ… thế nhưng mà…
Thôi nhế, thư sau tao viết tiếp
Trực thăng đã đáp trong vòng đai
Tản thương lính đã đưa lên đủ
Tao viết thơ nầy vội gởi ngay
“Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ!”
NHỮNG KHÓ KHĂN CỦA VIỆT NAM HIỆN NAY
Nhận
định Thời Cuộc của Nữ Bác Sĩ Diệu Hằng, người đã bị cộng
sản Việt Nam bắt giam vì bài viết này
Sự kiện nhân dân Venezuela nổi dậy
cùng với Đảng Dân Ý của ông Juan Guiado lật đổ chế độ độc tài Maduro mấy ngày
qua đang là sự kiện nóng hổi lôi kéo sự chú ý cả toàn thế giới.
Dù là chính phủ lâm thời của ông
Juan Guiado vẫn chưa được ổn định vì sẽ còn đối mặt rất nhiều khó khăn trước
mắt, nguy cơ khó khăn nhất là sự "giãy chết'' của cựu Tổng thống độc tài
Maduro, chắc chắn là Maduro sẽ tìm mọi cách gây biến động và Chính phủ ông Juan
Guiado phải đối phó mọi mặt, nhưng bù lại, họ có sự trợ giúp từ Quốc Tế, cụ thể
là Hoa Kỳ. Khó khăn kế tiếp là Juan Guiado tiếp nhận một đất nước đã bị tàn phá
về kinh tế nặng nề, việc sắp xếp các phe phái chính trị và kiến thiết lại quốc
gia sẽ không dễ dàng cho ông.
Nhưng dù sao, kiến thiết quốc gia
vẫn sẽ dễ dàng hơn là quá trình lật đổ cả một chế độ độc tài, những khó khăn đó
họ còn vượt qua được thì việc kiến thiết quốc gia họ sẽ cùng nhau xây dựng lại
nhanh chóng mà thôi. Tuy chưa chính thức nhưng chúng ta vẫn chúc mừng cho
Venezuela sẽ có một tương lai tươi sáng.
VIỆT NAM THÌ SAO?
Rất nhiều người nhìn về Venezuela
rồi tự nhiên so sánh với Việt Nam, sự so sánh hiển nhiên bởi vì trong mỗi con
người Việt Nam, họ khao khát điều đó, khao khát tự do, dân chủ , nhân quyền ,
bình đẳng , Công Bằng và Công Lý thật .
Ở đây, chúng ta nhìn thấy sự khó
khăn của Việt Nam so với Venezuela thế nào?
Nhìn bề ngoài, có lẽ đa số sẽ nghĩ
hiện tình ở Việt Nam dù sao cũng tốt hơn Venezuela, ít nhất kinh tế Việt Nam
vẫn chưa kiệt quệ đến nỗi người dân phải bới thùng rác tìm thức ăn, ít nhất
Chính trị Việt Nam vẫn chưa xảy ra bạo lực khắp nơi, ít nhất Việt Nam vẫn chưa
xảy ra tình trạng hàng triệu người phải di dân sang các nước lân cận,...
Đúng vậy, nhìn bề ngoài thì như thế,
có vẻ Việt Nam chưa khánh kiệt như Venezuela. Thế nhưng, người viết nói rằng,
Việt Nam so với Venezuela sẽ khó khăn nghiêm trọng hơn nhiều, nguy hiểm hơn
nhiều thì quý vị nghĩ sao? Và tại sao như vậy?
Muốn hiểu rõ những điều này, chúng
ta hãy nhìn vào cơ chế chính trị của hai quốc gia.
Thứ nhất, đối với Venezuela, mặc dù
suốt gần hai trăm năm kể từ khi độc lập, đã trải qua các chế độ chính trị không
thật sự là dân chủ nhưng họ vẫn duy trì được đa đảng, vẫn duy trì đảng đối lập,
mặc dù đảng cầm quyền độc tài, nhưng ít nhất, người dân của họ cũng đã có ý
thức về dân chủ, có ý thức đấu tranh chống độc tài. Còn ở Việt Nam, Miền Bắc đã
trải qua hơn 73 năm và Miền Nam hơn 43 năm dưới ách cai trị của cộng sản, chỉ
có độc đảng cầm quyền, lại bị tuyên truyền, nhồi nhét ý thức hệ của cộng sản,
mặc khác, phong trào đấu tranh dân chủ bị đàn áp triệt để cho nên hầu như người
dân Việt Nam đã muốn tê liệt và mất ý chí đấu tranh. Đây là yếu tố quan trọng
nhất làm cho công cuộc đấu tranh ở Việt Nam rất khó khăn.
Thứ hai, sự tê liệt của Venezuela
chủ yếu là do tê liệt về kinh tế hơn là về chính trị. Bởi vì đảng cầm quyền
Venezuela độc tài và tham tàn, cho nên họ duy trì chính sách thâu tóm quyền lợi
kinh tế, bóp nghẹt sự phát triển kinh tế tư nhân, nạn tham nhũng tràn lan làm
cho kinh tế lâm vào khủng hoảng, thời kỳ thịnh vượng của họ chẳng qua phụ thuộc
vào nguồn dầu mỏ rất lớn. Venezuela duy trì đường lối kinh tế xã hội chủ nghĩa
và kết cục chúng ta đã thấy. Còn Việt Nam, về kinh tế, cũng duy trì đường lối
độc tài, thâu tóm quyền lợi kinh tế quốc gia về cho đảng cầm quyền, lại thêm sự
độc tài toàn trị về chính trị làm cho nhân dân Việt Nam phải chịu nhiều tầng áp
bức, nghèo nàn về kinh tế, ngạt thở về chính trị làm cho sự nhận thức u tối đi.
Thứ ba, ý thức và tư tưởng rất quan
trọng cho sự phát triển và phát huy tiềm năng của con người, thế nhưng dưới chế
độ cộng sản, ý thức và tư tưởng hầu như bị triệt tiêu, chúng giáo dục công dân
đi theo một đường lối duy nhất do chúng đưa ra, nhồi nhét công dân trở nên u
tối, có lẽ công dân venezuela vẫn còn may mắn hơn công dân Việt Nam vì họ không
bị nhồi sọ để trở nên vô cảm, thờ ơ với chính trị.
Thứ tư, Venezuela giống như hầu hết
các quốc gia Nam Mỹ, là một quốc gia theo Công giáo Rôma. Ảnh hưởng của Giáo
hội Công giáo ở nước này có từ thời thực dân Tây Ban Nha. Theo ước tính của
chính phủ, 92% dân số trên danh nghĩa là tín hữu Công giáo Rôma, và còn lại 8%
là Tin Lành, các tôn giáo khác, hoặc vô thần. Chúng ta có thể thấy, gần 100%
công dân các quốc gia này có tôn giáo rất phát triển, vậy nên công dân họ được
giáo dục tốt, có đức tin và đạo đức cũng sẽ không suy thoái như cộng sản chủ
trương vô thần. Đạo đức là một đức tính quan trọng để chấn hưng Nhân Khí cho
mỗi quốc gia.
Thứ năm, một yếu tố cực kỳ nguy hiểm
mà Venezuela không bị như Việt Nam đó là sự xâm lược, muốn đồng hóa giống nòi
của Trung cộng. Lịch sử dân tộc đã chứng minh, Trung Quốc không bao giờ từ bỏ
dã tâm chiếm lấy và đồng hóa Việt Nam vì chúng cho rằng Việt Nam là một phần
của chúng và Việt Nam phải thu về mẫu quốc. Đây là dã tâm muốn diệt tận gốc giống
nòi Lạc Việt và đồng hóa trở thành Hán Trung. Người viết đã khóc khi đọc qua
những tài liệu lịch sử ghi chép về sự dã tâm của Trung Quốc muốn diệt chủng nòi
Việt của chúng ta. Nếu quý vị có tinh thần Dân Tộc, quý vị sẽ thấy, sự nghèo
đói, sự ô nhiễm môi trường, sự đàn áp cướp bóc, ...tất cả điều gây đau khổ cho
nhân dân, nhưng tất cả những điều đó nó không là gì so với sự diệt chủng giống
nòi Lạc Việt của chúng ta. Và Trung Quốc vẫn đang làm điều đó dưới sự tiếp tay
ngu dốt của ĐCS. Vậy nên, tình hình của chúng ta nguy cấp hơn so với các quốc
gia khác.
Quý vị có thể nhìn thấy, Việt Nam
thật sự đang đối mặt khó khăn hơn bất cứ quốc gia cộng sản nào, thế nhưng có
thể nói tinh thần đấu tranh của người Việt Nam lại kém cỏi nhất. Bởi vì tầng
lớp đáy tầng chiếm hơn 70% dân số nhưng kiến thức chính trị của họ rất thấp,
bởi vì nghèo nàn làm họ phải bươn chải kiếm sống, lại thêm sự nhồi nhét đường
lối của CS làm cho họ thờ ơ tìm hiểu về chính trị. Tầng lớp trung lưu trí thức
chiếm tỷ lệ ít hơn (khoảng 20%) có tư tưởng tìm hiểu chính trị nhưng họ cũng
chưa dứt khoát bày tỏ quan điểm của họ. Còn lại là đảng viên đảng CS. Việt Nam
ví như con sóng ngầm dữ dội đang bị kiềm nén chứ không phải yên bình như bề
ngoài giả tạo của nó.
Những khó khăn là vậy, hiểu được nó để
xác định được chúng ta cần làm gì là chính yếu, và làm như thế nào. Vạn sự điều
có lối đi, mọi con đường đều sẽ đến La Mã. Muốn bớt gian nan thì tìm đường
thuận lợi mà đi, không tìm được thì phải đi con đường khó khăn hơn, còn nếu
không muốn đi thì mọi con đường sẽ đóng lại.
Không có gì cao xa cả, vạn vật trong
vũ trụ đều có quy luật vận hành của nó, quan trọng là thấy được nó, hiểu được
nó và muốn đi theo sự vận hành của nó hay không là do chúng ta!
Tội ác mổ cướp nội
tạng tại Trung Quốc bị phơi bày trước diễn đàn TED
No comments:
Post a Comment